Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng
Chương 42:
Nhưng may mắn thay, ông trời có mắt, không lâu sau, mọi người đều biết Nguyễn Kiều chỉ là một đứa trẻ bị ôm nhầm, cô ta không có quan hệ gì với nhà họ Nguyễn.
Bây giờ Nguyễn Kiều cũng đã phải nhận hình phạt xứng đáng…
Thiên kim tiểu thư cao cao tại thượng đã bị người ta gọi bằng ba chữ 'thiên kim giả'.
Cô ta không còn quyền thế và tiền bạc của nhà họ Nguyễn, sau này cũng sẽ bị những người khác trong giới giải trí dẫm đạp không thương tiếc.
Đây chẳng phải là báo ứng sao?
Hôm nay, Tôn Vân Vân thấy trên Weibo Nguyễn Kiều lại đi ăn tối với hai người đàn ông hoàn toàn có thể làm ba của cô ta, cô ta gần như lập tức nghĩ đến đủ loại quy tắc ngầm trong giới giải trí. Trong lòng vừa khinh thường vừa không nhịn được bật cười: “Nhìn xem, nhìn xem.”
Chẳng phải cô ta còn thảm hơn cô ta sao?
Thật đúng là ba mươi năm sông Đông, ba mươi năm sông Tây.
Tôn Vân Vân tiếp tục nhắn tin cho Nguyễn Phỉ: “Nhưng thật không ngờ con ma ốm yếu này lại lợi hại đến vậy, trong thời gian ngắn như vậy đã ôm được đùi, chỉ không biết có câu dẫn được hai người kia không. Nói mới nhớ, hình như mẹ chị quen vợ của Vu Kiến Quách, chị phải bảo mẹ chị nói với vợ của Vu Kiến Quách, sao có thể để tiểu tam tùy tiện bắt nạt đến đầu được chứ.”
Bên kia một lúc sau mới trả lời tin nhắn của Tôn Vân Vân: “Đừng như thế, có thể là hiểu lầm, Nguyễn Kiều... hẳn không phải loại người như vậy chứ?”
Tôn Vân Vân: “Phỉ Phỉ, em thật sự quá tốt bụng. Người ta ấy, đến lúc đường cùng rồi thì ai mà biết được sẽ làm ra chuyện gì. Nguyễn Kiều đột nhiên từ thiên kim tiểu thư biến thành bùn đất dưới chân, làm gì cũng đừng thấy ngạc nhiên. Thôi, chị đi trước đây. Lát nữa chị sẽ tìm mấy đứa chuyên đi chửi thuê về mắng cho cô ta một trận ra trò.”
Bây giờ Tôn Vân Vân chỉ muốn thể hiện trước mặt Nguyễn Phỉ.
Nguyễn Phỉ vừa về nhà họ Nguyễn đã tìm đến nhà họ để xin lỗi về chuyện trước đây, thậm chí còn cho họ rất nhiều lợi ích. Ba mẹ cô ta đã nói, nhất định phải nắm chắc Nguyễn Phỉ.
Nguyễn Phỉ không giống Nguyễn Kiều, Nguyễn Phỉ có thể mang lại cho nhà họ rất nhiều lợi ích.
Vì vậy, dù là vì mục đích này hay muốn dẫm đạp Nguyễn Kiều một trận, Tôn Vân Vân đều muốn cho Nguyễn Kiều đẹp mặt.
Nguyễn Phỉ mặc trên người chiếc váy ngủ mềm mại, ngón tay lướt trên vải, cảm giác trơn mịn khiến cô ta rất thích.
Cô ta cúi đầu nhìn tin nhắn Tôn Vân Vân gửi đến, vui vẻ tắt điện thoại, sau đó đi vào phòng tắm rửa mặt đắp mặt nạ.
Nhìn bồn tắm tinh xảo và phòng tắm rộng rãi, Nguyễn Phỉ không khỏi nhớ lại cuộc sống kiếp trước.
Kiếp trước cô ta không được nhà họ Nguyễn tìm về, sống cùng ba mẹ nuôi và anh trai trong một căn hộ nhỏ chỉ chín mươi mét vuông.
Trước kia anh trai cô ta là một người rất giỏi, từ nhỏ đến lớn đều là học bá, tuổi còn trẻ đã tự mở công ty.
Bây giờ Nguyễn Kiều cũng đã phải nhận hình phạt xứng đáng…
Thiên kim tiểu thư cao cao tại thượng đã bị người ta gọi bằng ba chữ 'thiên kim giả'.
Cô ta không còn quyền thế và tiền bạc của nhà họ Nguyễn, sau này cũng sẽ bị những người khác trong giới giải trí dẫm đạp không thương tiếc.
Đây chẳng phải là báo ứng sao?
Hôm nay, Tôn Vân Vân thấy trên Weibo Nguyễn Kiều lại đi ăn tối với hai người đàn ông hoàn toàn có thể làm ba của cô ta, cô ta gần như lập tức nghĩ đến đủ loại quy tắc ngầm trong giới giải trí. Trong lòng vừa khinh thường vừa không nhịn được bật cười: “Nhìn xem, nhìn xem.”
Chẳng phải cô ta còn thảm hơn cô ta sao?
Thật đúng là ba mươi năm sông Đông, ba mươi năm sông Tây.
Tôn Vân Vân tiếp tục nhắn tin cho Nguyễn Phỉ: “Nhưng thật không ngờ con ma ốm yếu này lại lợi hại đến vậy, trong thời gian ngắn như vậy đã ôm được đùi, chỉ không biết có câu dẫn được hai người kia không. Nói mới nhớ, hình như mẹ chị quen vợ của Vu Kiến Quách, chị phải bảo mẹ chị nói với vợ của Vu Kiến Quách, sao có thể để tiểu tam tùy tiện bắt nạt đến đầu được chứ.”
Bên kia một lúc sau mới trả lời tin nhắn của Tôn Vân Vân: “Đừng như thế, có thể là hiểu lầm, Nguyễn Kiều... hẳn không phải loại người như vậy chứ?”
Tôn Vân Vân: “Phỉ Phỉ, em thật sự quá tốt bụng. Người ta ấy, đến lúc đường cùng rồi thì ai mà biết được sẽ làm ra chuyện gì. Nguyễn Kiều đột nhiên từ thiên kim tiểu thư biến thành bùn đất dưới chân, làm gì cũng đừng thấy ngạc nhiên. Thôi, chị đi trước đây. Lát nữa chị sẽ tìm mấy đứa chuyên đi chửi thuê về mắng cho cô ta một trận ra trò.”
Bây giờ Tôn Vân Vân chỉ muốn thể hiện trước mặt Nguyễn Phỉ.
Nguyễn Phỉ vừa về nhà họ Nguyễn đã tìm đến nhà họ để xin lỗi về chuyện trước đây, thậm chí còn cho họ rất nhiều lợi ích. Ba mẹ cô ta đã nói, nhất định phải nắm chắc Nguyễn Phỉ.
Nguyễn Phỉ không giống Nguyễn Kiều, Nguyễn Phỉ có thể mang lại cho nhà họ rất nhiều lợi ích.
Vì vậy, dù là vì mục đích này hay muốn dẫm đạp Nguyễn Kiều một trận, Tôn Vân Vân đều muốn cho Nguyễn Kiều đẹp mặt.
Nguyễn Phỉ mặc trên người chiếc váy ngủ mềm mại, ngón tay lướt trên vải, cảm giác trơn mịn khiến cô ta rất thích.
Cô ta cúi đầu nhìn tin nhắn Tôn Vân Vân gửi đến, vui vẻ tắt điện thoại, sau đó đi vào phòng tắm rửa mặt đắp mặt nạ.
Nhìn bồn tắm tinh xảo và phòng tắm rộng rãi, Nguyễn Phỉ không khỏi nhớ lại cuộc sống kiếp trước.
Kiếp trước cô ta không được nhà họ Nguyễn tìm về, sống cùng ba mẹ nuôi và anh trai trong một căn hộ nhỏ chỉ chín mươi mét vuông.
Trước kia anh trai cô ta là một người rất giỏi, từ nhỏ đến lớn đều là học bá, tuổi còn trẻ đã tự mở công ty.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất