Thiên Kim Giả Không Muốn Trạch Đấu, Một Lòng Trầm Mê Huyền Học

Chương 19:

Trước Sau
Cô ấy không thông minh, không thể nhận ra người nào tốt hay xấu, chỉ muốn tự bảo vệ mình, quãng đời còn lại không tham lam hy vọng có người khiến cho cô ấy người, chỉ mong đừng ai đến làm cô ấy khóc.

Ba năm trước, cô ấy ngoài ý muốn quen biết Khưu Trạch, gã không cao lớn và tuấn tú, chiều cao vừa đạt tiêu chuẩn, vẻ ngoài tầm thường giống như biết bao người bình thường khác.

Nhưng gã rất ấm áp.

Lần đầu tiên bọn họ gặp nhau là trong một đêm mưa.

Ngày hôm đó xe của cô ấy bị đưa đi sửa, đến buổi chiều, cô ấy đứng ở bên đường chờ xe của anh trai tới đón.

Lúc ấy Khưu Trạch chỉ là người đi đường, đứng cách cô ấy không xa, không rời đi cũng không tiến lên chào hỏi giống như đang đợi ai đó.

Cho đến khi cô ấy bước lên chiếc xe đến đón cô ấy, gã mới xoay người bỏ đi.

Sau này bọn họ quen biết nhau, khi nhắc đến chuyện này Khưu Trạch nói rằng lúc ấy gã thấy một cô gái đứng một mình trong đêm mưa, sợ bị người xấu quấy rầy, sợ cô ấy một mình cảm thấy sợ hãi, nghĩ rằng có thêm một người bên cạnh sẽ tốt hơn nên đứng ở đó một lúc.

Xem đi, gã đối xử với một người lạ không quen biết ấm áp và tốt đẹp như thế, một người như vậy, người khác không xiêu lòng sao được?

Sau này Khưu Trạch đã bày tỏ tấm lòng của mình với cô ấy rất nhiều lần, cô ấy đều từ chối.

Khưu Trạch rất cố chấp, khi trời lạnh gã sẽ lặng lẽ đưa cho cô ấy một túi chườm ấm, một cốc đồ uống nóng, buổi sáng sẽ dậy sớm hơn hai tiếng chỉ để đưa cho cô ấy một bát cháo nóng, sẽ lặng lẽ bầu bạn với cô ấy khi cô ấy cảm thấy cô đơn...

Anh ta đã làm rất nhiều điều, luôn lo lắng cho cô ấy, cho cô ấy những gì cô ấy cần, nghe lời cô ấy vô điều kiện, dần dần chạm đến trái tim của cô ấy.

Tình yêu của cô ấy không phải kiểu bùng lên trong giây lát mà là bắt đầu đâm chồi trong từng chi tiết nhỏ nhặt.

Nhưng cô ấy vẫn không muốn bước ra khỏi vòng an toàn của mình, không muốn trải nghiệm cảm giác yêu đương.

Cô ấy cảm thấy như vậy không ổn, nếu không thể, cô ấy không nên nhận tấm lòng của người ta, lãng phí thời gian của người ta.



Nhưng dù cô ấy đã tỏ rõ thái độ Khưu Trạch vẫn không đi.

Gã nói anh đối xử tốt với em vì anh muốn vậy chứ không hề đòi hỏi điều gì từ em, em có quyền từ chối anh, anh chỉ hy vọng em đừng cướp đi sự tự do được thích em.

Gã biết cô ấy vẫn còn nhiệt huyết với cuộc sống, cũng biết trong lòng cô ấy yếu đuối, gã nói gã không vội, cả đời còn dài, hắn có thể đợi.

Vậy là hơn một năm trôi qua, gã vẫn chung thủy một lòng.

Vì thế, cuối cùng cô ấy đã quyết tâm dũng cảm thêm một lần, đồng ý lời cầu hôn của gã.

Cuộc sống sau hôn nhân rất hạnh phúc và êm đềm.

Tình huống cô ấy lo lắng 'có được sẽ không trân trọng' không hề xuất hiện, Khưu Trạch vẫn đối xử với cô ấy rất tốt, thậm chí vì khoảng cách gần hơn nên anh ta dễ thể hiện được sự săn sóc tỉ mỉ hơn.

Có một điều duy nhất không tốt đó là sau khi kết hôn không lâu cô ấy bị bệnh, từ đó sức khỏe không ổn định.

Nhưng Khưu Trạch chẳng những không ngại cô ấy phiền mà ngược lại chăm sóc cô ấy rất tỉ mỉ và chu đáo.

Mẹ của Khưu Trạch rất tốt với cô ấy, thường xuyên nắm tay cô ấy hỏi thăm tình trạng sức khỏe, câu mà bà ta nói nhiều nhất đó là nếu thằng nhóc hư kia dám bắt nạt thì nói cho mẹ biết, để mẹ xử lý nó.

Có thể là do sức khỏe không tốt, mãi bọn họ không thể có con.

Có thể nhìn ra mẹ Khưu Trạch rất muốn có cháu nhưng ngại thái độ Khưu Trạch kiên quyết nên không dám thể hiện sự bất mãn với cô ấy.

Cô ấy nghĩ rằng bây giờ mình đã chọn đúng người rồi, cô ấy đã tìm được một người đàn ông hoàn hảo.

Không ngờ rằng người đàn ông cặn bã có thể thay đổi khôn lường đến thế, khiến cho người ta khó lòng đề phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau