Thiên Kim Giả Không Muốn Trạch Đấu, Một Lòng Trầm Mê Huyền Học

Chương 20:

Trước Sau
Đàn ông cặn bã có thể muốn lừa tiền, cũng có thể muốn lừa tình, nhưng Khưu Trạch lại âm thầm muốn lừa mạng người ta.

Không, gã không chỉ lừa mạng sống của cô ấy mà còn muốn vận thế của anh trai, muốn cả nhà cô ấy tuyệt hậu.

Nếu như có thể, cô ấy không muốn nghi ngờ Khưu Trạch, đó chính là ánh sáng và hơi ấm không thể thay thế trong sinh mệnh cô ấy.

Thế nhưng trên đời này chỉ có ba người biết ngày sinh tháng đẻ chân chính của cô ấy là bản thân cô ấy, anh trai của cô ấy và Khưu Trạch.

Năm cô ấy ra đời trong nhà xảy ra chuyện, hộ khẩu của cô ấy được đăng ký nhờ sự giúp đỡ của người thân, nhưng vì thông tin ngày ấy không được rõ ràng nên ngày sinh của cô ấy được điền ngẫu nhiên, ngoại trừ năm sinh thì tất cả đều không đúng.

Lúc ấy cô ấy không biết tại sao Khưu Trạch lại cố chấp muốn biết bằng được sinh nhật chân chính của mình, thậm chí tỉ mỉ đến cả canh giờ.

Lúc ấy gã đã giải thích lý do là: Bởi vì quá yêu cô ấy, muốn biết mọi thứ về cô ấy, muốn cùng cô ấy trải qua mỗi dịp sinh nhật.

Khi mới kết hôn, cô ấy đã nhiều lần nhìn thấy Khưu Trạch thu thập tóc rụng trên gối đầu của cô ấy.

Cô ấy cảm thấy buồn cười, nhưng khi đó gã nói như thế nào?

Gã nói: Tiểu Ngọc, chúng ta thật sự kết hôn rồi sao? Bây giờ anh vẫn cảm thấy có chút không chân thực, anh muốn thu thập bằng chứng chứng minh em là vợ anh! Chỉ có người bên gối thì mới có thể nhặt được tóc trên gối đầu của em, anh muốn giấu nó đi, đến khi về già sẽ lấy ra xem, đây là tóc vợ đã rụng khi mới gả cho anh!

Khi đó cô ấy chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, cảm thấy gã ngây thơ đến đáng yêu, cũng cảm thấy hơi có lỗi vì đã để gã chờ mình quá lâu.

Khi mới kết hôn, Khưu Trạch luôn quên rằng trên giường đã có thêm một người, nửa đêm cuốn hết chăn đi, làm hại cô ấy cảm lạnh.

Gã ôm cô ấy đang trong tình trạng phát sốt chạy như bay đến bệnh viện, vì để cô ấy được điều trị sớm, gã còn trằn trọc tìm đến những người thân làm việc trong bệnh viện nói đủ điều tốt đẹp, đi xin lỗi từng người rồi chen ngang xếp hàng ưu tiên kiểm tra.

Khi đó hầu hết mọi người đều thông cảm, nói phương pháp của gã tuy có chút không thích hợp, nhưng đúng là một người chồng tốt, vì quan tâm vợ quá nên bị loạn.



Lúc đó cô ấy đã sốt đến mức mê man, chỉ nhớ mang máng máu từ đầu ngón tay chảy ra rất chậm, cứ rút mãi rút mãi, rút nửa ngày mà vẫn không xong, thật sự rất đau.

Sau khi cô ấy ngã bệnh lần đó, Khưu Trạch rất tự trách, gã đã tự úp mặt vào tường tự bế thật lâu, cuối cùng sau này không còn cướp chăn của cô ấy nữa.

Còn nhiều điều nữa, nhưng lúc đó cô ấy không nhận ra có gì không đúng, bây giờ suy nghĩ cẩn thận lại thấy rợn cả người.

Ví dụ như sau khi kết hôn, sức khỏe của cô ấy bắt đầu sa sút, nhưng mẹ chồng yếu đuối của cô ấy lại trở nên mạnh khoẻ hơn một cách thần kỳ.

Lại ví dụ như từ khi anh trai cô ấy bắt đầu gặp xui xẻo thì sự nghiệp của Khưu Trạch lại thăng tiến rất tốt, mọi việc diễn ra suôn sẻ và kiếm được rất nhiều tiền, giống như được ông trời phù hộ vậy...

Trước đó cô ấy từng đọc sách, không biết đã thấy một câu ở đâu đó nói rằng trên đời này không có người đàn ông nào hoàn hảo, nếu có thì chắc chắn là giả vờ, là sự “hoàn hảo” được chế tạo dành riêng cho bạn.

Khi nhìn thấy câu này, cô ấy đã rất cảm động, nhưng không sâu sắc lắm.

Trên thế giới này không có tình yêu nào mà không có lý do và không có bất kỳ mong cầu nào. Nếu như bạn cảm thấy người đó không mong cầu thì có lẽ thứ mà người đó muốn vượt quá sức chịu đựng của bạn.

Có rất nhiều thứ tưởng chừng như không đáng kể, không liên quan đến nhau, nhưng sau khi liên kết lại đã khiến cô không thể lừa mình dối người được nữa.

Cũng có lẽ vì bị tổn thương quá nặng khi học đại học, nên cô đã mất đi khả năng yêu ai đó hết lòng. Dù có yêu ai thì trong lòng vẫn luôn cảnh giác, điều này khiến cô có thêm một phần lý trí so với những cô gái toàn tâm toàn ý vì tình yêu.

Thế nhưng cảnh giác cũng vô ích, người ta không chơi thủ đoạn dương gian nên đương nhiên bề ngoài không có chút sơ hở nào.

Nếu ai đó đối xử tốt với bạn như vậy mà bạn lại nghi ngờ họ thì đúng là có tội.

Thật sự rất khó để đề phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau