Thiên Kim Giả Không Muốn Trạch Đấu, Một Lòng Trầm Mê Huyền Học

Chương 31:

Trước Sau
Sau vụ tai nạn xe cộ, Phùng gia thực sự im ắng một thời gian.

Có lẽ vì biết Nguyễn Miên không thích xã giao khách sáo, điện thoại của cô ngoài thông báo chuyển khoản cũng không có tiếng ồn ào nào khác, bình thường họ không dám làm phiền cô.

Chỉ sợ làm phiền Nguyễn Miên, bị chặn tin nhắn, đến lúc họ thật sự gặp chuyện cần cầu cứu không biết khóc tìm người nơi nào.

Nguyễn Miên sống trong Nguyễn gia bình yên gió lặng.

Nguyễn Sam Nguyệt ngày sớm về tối, gần như không thấy bóng người, Nguyễn Tu Thành và Nguyễn Thừa Ngọc cũng bận rộn với công việc.

Phương Oanh Tuyết làm nghề tự do, bà không cần làm việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều nhưng phần lớn thời gian bà cũng sẽ chìm đắm trong phòng đọc sách, chỉ thỉnh thoảng bà sẽ ra ngoài để bàn bạc công việc.

Cha mẹ và anh trai Nguyễn gia lo lắng một thời gian, thấy hai chị em tuy không thân thiết nhưng ít nhất cũng bình yên nên họ đều thả lỏng hơn, không còn căng thẳng mọi lúc mọi nơi.

Mọi người đều bận rộn, còn Nguyễn Miên có vẻ rất nhàn rỗi nhưng đối với cô, đó là sự tự do.

Hầu hết thời gian cô đều bận rộn tu luyện, thỉnh thoảng cô sẽ ra ngoài đi dạo khắp khu vực xung quanh, nắm rõ địa hình bên ngoài và con người.

Khu biệt thự này đều là nhà riêng, những hộ dân phi thường giàu có và quyền quý. Khoảng cách các nhà cách xa nhau, không có nhiều người qua lại, tuy giàu có nhưng luôn ở hai thái cực hoặc là lạnh lẽo hoặc là mục nát.



So sánh lại, bầu không khí gia đình kiểu này của Nguyễn gia đã rất tốt, nhà bên cạnh được trang trí như cung điện trần tục, người đàn ông trong nhà lại nuôi rất nhiều tình nhân. Hơn nữa còn không hề xấu hổ cứ như thể đó là điều đương nhiên, thỉnh thoảng ông ta lại đưa người về nhà, không hề che dấu.

Vợ ông ta cũng không biết là không quan tâm hay không quản lý được. Bà ta chỉ quan tâm đến lợi ích của con trai ruột, đối với người đàn ông đưa về nhà người thứ ba, thứ tư, thứ năm gì đó bà ta đều giả vờ không thấy nên bọn họ sống rất hòa bình.

Tuy nhiên cũng không có gì ngạc nhiên, nghe nói bản thân bà ta là vợ bé bên ngoài được lên làm bà hai. Năm xưa, bà ta mang bầu lớn ép người nhường chức, chọc người vợ chính thức giận đến chết. Chiến tích này đến nay vẫn là đề tài bàn tán của người khác.

Bản thân bà ta đã không đứng đắn, tự nhiên cũng không thể có khí chất của vợ lớn. Rốt cuộc cũng là từ gia đình bình thường ra, không có đủ thể diện và khí chất.

Chỉ thương cho con trai do vợ chính sinh ra, rõ ràng là con cả, lại rất thông minh nhưng ở nhà lại có thân phận khó xử.

Anh ấy có quá nhiều anh chị em cùng cha khác mẹ, nhiều đến mức không biết có thể nhận ra hết được hay không. Mẹ kế có thể nhắm mắt làm ngơ trước chuyện người đàn ông của mình mở hậu cung nhưng lại không dung thứ cho người con trai mà vị phu nhân trước để lại. Bà ta áp bức anh ấy đủ kiểu, thủ đoạn nhỏ không ngừng kéo tới.

Điều quan trọng là cha anh ấy cũng không quan tâm, mặc kệ anh ấy tự sinh tự diệt, có lẽ vì có quá nhiều con trai nên ông ta không biết quý trọng.

Thật đáng thương cho một anh đẹp trai. Bẩm sinh đã mắc bệnh tim, mẹ ruột lại sớm qua đời, rõ ràng là con trai trưởng của nhà giàu, sức khỏe không tốt cũng không được chăm sóc tốt, còn thường xuyên bị người khác khinh miệt trách móc, cả người anh ấy trắng bệch gầy yếu như thể không muốn sống nữa. Là một kẻ đáng thương.

Nếu hỏi Nguyễn Miên mới đến đây, làm thế nào để có được thông tin chi tiết như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau