Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu Ấy
Chương 20
Bạn thân của Thiên nga trắng bị lừa tình vẫn chưa gượng dậy nổi.
Khiến Thiên nga trắng rất lo lắng, Công cũng ít nhiều biết được chút tình huống.
Tên kia yêu đương với kho bạc ba năm, lừa đủ tiền rồi thì dứt áo bỏ đi.
Thủ đoạn so với Công còn kém hơn nhiều.
Dù sao Công có được tiền tài, có được địa vị, quyền lợi, vòng xã giao.
Còn có cả mặt nạ hoàn mỹ.
Thiên nga trắng không yên lòng, quyết định đến nhà bạn thân an ủi người ta.
Ở lại mấy ngày.
Công sảng khoái đồng ý, dù gì cũng đã đến lúc hắn thu lưới rồi.
Hắn bây giờ dù không có một xu một cắc nào của nhà Thiên nga trắng cũng có thể sống sung sướng đầy đủ.
Ly hôn rồi, hắn có thể không cần phục vụ Thiên nga trắng nữa.
Ly hôn rồi, hắn sẽ không phải dính với Thiên nga trắng cả ngày lẫn đêm nữa.
Ly hôn rồi, hắn có thể tìm một đối tượng tâm ý khác, kết hôn sinh con, hạnh phúc trăm năm.
Công cô quạnh một mình một giường lăn lộn, ôm lấy chiếc gối to mềm Thiên nga trắng thường gối trên đó ngủ.
Sao vẫn chưa về thế, không biết có bị lạ giường không nữa, mai đi đón em ấy thôi.
Mất ngủ.
Khiến Thiên nga trắng rất lo lắng, Công cũng ít nhiều biết được chút tình huống.
Tên kia yêu đương với kho bạc ba năm, lừa đủ tiền rồi thì dứt áo bỏ đi.
Thủ đoạn so với Công còn kém hơn nhiều.
Dù sao Công có được tiền tài, có được địa vị, quyền lợi, vòng xã giao.
Còn có cả mặt nạ hoàn mỹ.
Thiên nga trắng không yên lòng, quyết định đến nhà bạn thân an ủi người ta.
Ở lại mấy ngày.
Công sảng khoái đồng ý, dù gì cũng đã đến lúc hắn thu lưới rồi.
Hắn bây giờ dù không có một xu một cắc nào của nhà Thiên nga trắng cũng có thể sống sung sướng đầy đủ.
Ly hôn rồi, hắn có thể không cần phục vụ Thiên nga trắng nữa.
Ly hôn rồi, hắn sẽ không phải dính với Thiên nga trắng cả ngày lẫn đêm nữa.
Ly hôn rồi, hắn có thể tìm một đối tượng tâm ý khác, kết hôn sinh con, hạnh phúc trăm năm.
Công cô quạnh một mình một giường lăn lộn, ôm lấy chiếc gối to mềm Thiên nga trắng thường gối trên đó ngủ.
Sao vẫn chưa về thế, không biết có bị lạ giường không nữa, mai đi đón em ấy thôi.
Mất ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất