Thiên Tai Buông Xuống, Dựa Vào Chục Tỷ Vật Tư Thành Đại Lão

Chương 21:

Trước Sau
Văn Hâm cảm thấy mình cần phải nói trước với họ rằng tận thế sắp đến, lòng tốt thái quá như vậy sớm muộn gì cũng sẽ rước họa vào thân.

Có lẽ trong mắt Liễu Đan Như, trận mưa bão này cùng lắm chỉ kéo dài thêm vài ngày nữa là tạnh, sau đó cuộc sống của họ vẫn tiếp diễn, vì vậy cho người ta một ít gạo không phải là chuyện gì to tát.

"Mẹ, mẹ có tin vào tận thế không?" Văn Hâm đột nhiên hỏi.

Liễu Đan Như vừa định nói rằng cô không được keo kiệt quá thì đột nhiên sửng sốt vì câu nói này của cô, bà nhìn cô con gái mặt đầy nghiêm túc, bật cười: "Đó đều là cốt truyện trong phim, đều là giả, làm sao có tận thế được?"

"Nhưng con tin." Văn Hâm vẫn nghiêm túc, cô lấy điện thoại ra mở tin tức hot nhất cho bà xem: "Trận mưa lớn liên tục này đã khiến rất nhiều người chết, mọi người trên mạng đều nói rằng đây là khởi đầu của thiên tai."

Liễu Đan Như xem qua bình luận, nói một cách vô nghĩa: "Căn cứ của họ là từ phim ảnh, mà cốt truyện phim ảnh vốn là hư cấu, sao có thể coi là thật được."

Văn Hách cũng cho rằng những bình luận của những người trên mạng là để câu view, hành vi câu kéo sự chú ý: "Đừng tin những kẻ nói bậy bạ đó, mưa đã nhỏ đi rất nhiều rồi, có lẽ ngày mai sẽ tạnh."

Văn Hâm thấy họ không tin lời mình cũng không vội, thời gian sẽ trả lời họ.

Văn Hách đã đoán sai, ngày hôm sau mưa lớn vẫn tiếp tục, kèm theo gió giật mạnh, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng cửa sổ vỡ.

Đến mười hai giờ trưa, đột nhiên mất điện.



Tất cả mọi người trong nhóm đều @ ban quản lý.

Khu Đông, tòa nhà 501: "Sao lại mất điện rồi, còn cho người ta sống không vậy."

Khu Bắc, tòa nhà 1203: "Nhà tôi nấu cơm toàn bằng điện, giờ thì phải làm sao, để chúng tôi ăn sống à?"

Khu Đông, tòa nhà 2, phòng 1501: "Ban quản lý ngày càng không đáng tin, có thể cho chúng tôi một câu trả lời chính xác không, khi nào thì có điện?"

Ban quản lý: "Mọi người bình tĩnh, hệ thống điện bị ngập nước, chúng tôi đã liên hệ với nhân viên để tiến hành sửa chữa."

"..."

Văn Quân Mộ: "Không biết khi nào mới có điện, đồ trong tủ lạnh không để được lâu, hay là chiên thịt trước đi."

"Không cần, nhà có máy phát điện." Văn Hâm đứng dậy đi vào phòng, lấy chiếc máy phát điện đã chuẩn bị từ trước ra đặt ở góc phòng khách.

Văn Quân Mộ ngạc nhiên: "Em gái, em mua máy phát điện từ khi nào vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau