Thiếu Nữ Phép Thuật: Kỵ Sĩ Đầu Tiên
Chương 46: Đợt thứ bảy, kết thúc
Mặc dù một đòn vừa nãy đánh hụt, nhưng mà Hạ Liên vẫn không có nản chí. Mặc dù nội tâm đã chửi thề hơn trăm lần, nhưng kỳ thực hắn cũng không cảm thấy quá mức ngoài ý muốn. Năng lực của Yểm Thú có muôn hình vạn trạng, có một cái là thu nhỏ cũng không phải chuyện lạ lùng gì.
Chuyện mà Hạ Liên chú ý không phải năng lực thu nhỏ, mà là việc đám Yểm Thú vậy mà hỗ trợ nhau.
Yểm Thú, dù có tụ thành một đàn lớn, cũng sẽ chỉ lục đục với nhau. Thậm chí có thể ép buộc bọn chúng ngừng nội đấu, tuân theo mệnh lệnh đi chăng nữa, chúng cũng chỉ có thể đơn đả độc đấu. Cái này kỳ thực cũng là nguyên do chính mà trước đó Hạ Liên có thể chống chọi với một trăm con Yểm Thú mà vẫn còn lành lặn.
Bọn chúng căn bản không biết phối hợp.
Nhưng mà một khi biết phối hợp, độ nguy hiểm của đám Yểm Thú sẽ trực tiếp tăng lên vài cấp bậc. Hạ Liên cũng không còn dám nói bản thân nhất định có thể chống được đợt quái này mà không bị thương.
Nhưng dù là vậy, nên đánh vẫn là phải đánh. Hai tay nắm chặt trường thương, Hạ Liên trực tiếp chọn bừa một mục tiêu, xông lên. Đi tới nửa đường, toàn thân của Hạ Liên bỗng dưng phát ra ánh sáng loá mắt, sau đó… Biến mất.
Không sai, là trực tiếp biến mất. Đây không phải là tàng hình, chỉ đơn giản là tốc độ của Hạ Liên quá nhanh, cho nên tất cả đều không thể nhìn rõ được cử động của hắn.
Kỳ thực hắn có để lại một cái tàn ảnh, cơ mà ánh sáng trước đó quá chói mắt, cho nên tàn ảnh trực tiếp bị che lại…
Mà sau lưng của Hạ Liên, là một con Yểm Thú với một lỗ thủng khổng lồ trên người. Không cần đoán, lỗ thủng kia là Hạ Liên làm.
Một chiêu vừa nãy là Mũi Khoan Ánh Sáng, trực tiếp đem cả người lẫn thương hoá thành một cái mũi khoan, lao đi với tốc độ chóng mặt. Tốc độ của chiêu này tuy là so với ánh sáng thật sự thì chả là gì, nhưng đã là quá đủ đối đầu với Yểm Thú.
Mà chiêu này… không phải là tất sát kỹ. Chỉ là do Hạ Liên đã lên đến Bậc Hai, cho nên uy lực mới lớn đến đủ để kết liễu một con Yểm Thú thôi.
Mà một chiêu không phải tất sát kỹ thì có thể làm gì?
Sau khi xử xong con Yểm Thú kia, Hạ Liên cấp tốc xoay người, mũi thương nhắm về phía một con Yểm Thú khác, sau đó… lại lao tới.
Không có gì bất ngờ, lại thêm một con Yểm Thú bị Hạ Liên làm thành donut, bất quá, đám Yểm Thú kia lúc này cũng đã phản ứng lại, dồn dập công kích về phía hắn.
Lôi Tiễn, Phong Nhận, Thạch Mâu, Chùm Ma Lực,…
Đối mặt với sự công kích của đám Yểm Thú, Hạ Liên không có tránh né, mà là dự định chính diện chống đỡ mấy chiêu này.
Nhưng, không phải bằng hình thái này.
Trong thời gian cực ngắn, những đường viền màu trắng trên bộ giáp của Hạ Liên biến thành màu tím sậm. Thanh trường thương trên tay hắn lúc này cũng đã đổi thành một cái lưỡi hái.
Model: Fallen! (Thuộc tính Ám, hay Bóng Tối.)
Chuyển hình thái xong, không chút chần chờ, Hạ Liên trực tiếp cắm lưỡi hái xuống đất. Lập tức, cái bóng của chính hắn sống lại, trồi ra khỏi mặt đất, hoá thành một cái kén bao phủ toàn bộ thân thể hắn.
Đống công kích của đám Yểm Thú vừa tới gần cái kén kia liền bắt đầu bị ăn mòn cùng hấp thụ. Tới khi bọn chúng đánh vào kén, uy lực chỉ còn lại khoảng một nửa.
“Ảnh Linh Thủ Hộ” là tên của chiêu thức này. Đây là kỹ năng phòng ngự Hạ Liên cảm thấy là thực dụng nhất trong tất cả, bởi vì ngoại trừ phòng ngự, nó còn có thể hấp thụ công kích ma thuật để phục hồi ma lực!
Mặc dù lượng ma lực hấp thụ cũng không nhiều, chỉ có một nửa, lượng hồi phục càng là chỉ có không tới một phần mười… nhưng mà có hồi phục!
Càng không nói tới khả năng ăn mòn cả những kẻ địch ở gần… Ví dụ như, con Yểm Thú có ngoại hình gần giống loài khỉ đột nhưng khổng lồ và có sáu cái tay chuẩn bị đánh vào lớp lá chắn.
Chỉ thấy, tay của nó vừa mới tiếp xúc mặt ngoài của lá chắn liền bị ăn mòn tới tận xương. Nhưng mà mặt ngoài, con Yểm Thú kia vẫn là mặt không đổi sắc, tiếp tục đập phá lớp lá chắn, mặc cho tay của nó đã bị ăn mòn đến máu thịt be bét.
Hạ Liên trốn trong cái bóng của một con Yểm Thú khác, nhìn thấy cảnh này, Hạ Liên liền biết rõ con Yểm Thú kia đã bị khống chế. Nói cho đúng, là toàn bộ mười con Yểm Thú… được rồi, là tám con Yểm Thú này đều đang bị khống chế cơ thể.
Về phần người khống chế là ai… còn phải hỏi sao? Hạ Liên dùng đầu gối để suy nghĩ cũng biết là Sirius làm!
Lại chờ thêm một lát, đến khi cả sáu cái tay của con Yểm Thú kia đều bị ăn mòn mất, lớp lá chắn cũng đã trở nên tàn tạ vô cùng.
Bảy con Yểm Thú còn lại đều ngưng tụ ra một chùm sáng ma lực tấn công lớp lá chắn. Hạ Liên liền là chờ thời khắc này!
Ngay khi chùm sáng ma lực được giải phóng, từ dưới chân của bảy con Yểm Thú kia, bóng tối bắt đầu lan tràn lên. Đầu tiên là giữ chặt hai chân của chúng, sau đó là trực tiếp thâm nhập cơ thể.
Cùng lúc ấy, lớp lá chắn cuối cùng cũng vỡ nát, để lộ ra phần bên trong trống không.
Mặc dù bọn chúng, hay nói đúng hơn, là Sirius kịp phản ứng, nhưng cũng đã chậm. Ma lực hệ Ám sau khi len lỏi vào trong cơ thể bọn chúng liền bắt đầu điên cuồng ăn mòn, rất nhanh liền triệt để giết chết chúng nó.
Mà “con khỉ đột khổng lồ sáu tay nhưng mất hết bàn tay” kia cũng bị Hạ Liêm gặt đầu.
Không chút chần chờ, Hạ Liên lại hấp thụ toàn bộ lõi của chúng. Vừa nãy Hạ Liên không phải chỉ là chờ ở trong cái bóng, mà là không ngừng qua lại giữa những cái bóng, để lại một chiêu kia chờ thời cơ.
Chiêu đó là “Ám Đoạ”. Lúc đầu thì công dụng chính của chiêu này chỉ là trói chân kẻ dịch. Hiệu ứng ăn mòn mặc dù cũng có, nhưng không mạnh đến vậy.
Vẫn là câu nói kia. Hạ Liên đã là Bậc Hai, một phép đơn giản cũng là quá đủ để tiễn một con, thậm chí là một đám về với cát bụi…
Chuyện mà Hạ Liên chú ý không phải năng lực thu nhỏ, mà là việc đám Yểm Thú vậy mà hỗ trợ nhau.
Yểm Thú, dù có tụ thành một đàn lớn, cũng sẽ chỉ lục đục với nhau. Thậm chí có thể ép buộc bọn chúng ngừng nội đấu, tuân theo mệnh lệnh đi chăng nữa, chúng cũng chỉ có thể đơn đả độc đấu. Cái này kỳ thực cũng là nguyên do chính mà trước đó Hạ Liên có thể chống chọi với một trăm con Yểm Thú mà vẫn còn lành lặn.
Bọn chúng căn bản không biết phối hợp.
Nhưng mà một khi biết phối hợp, độ nguy hiểm của đám Yểm Thú sẽ trực tiếp tăng lên vài cấp bậc. Hạ Liên cũng không còn dám nói bản thân nhất định có thể chống được đợt quái này mà không bị thương.
Nhưng dù là vậy, nên đánh vẫn là phải đánh. Hai tay nắm chặt trường thương, Hạ Liên trực tiếp chọn bừa một mục tiêu, xông lên. Đi tới nửa đường, toàn thân của Hạ Liên bỗng dưng phát ra ánh sáng loá mắt, sau đó… Biến mất.
Không sai, là trực tiếp biến mất. Đây không phải là tàng hình, chỉ đơn giản là tốc độ của Hạ Liên quá nhanh, cho nên tất cả đều không thể nhìn rõ được cử động của hắn.
Kỳ thực hắn có để lại một cái tàn ảnh, cơ mà ánh sáng trước đó quá chói mắt, cho nên tàn ảnh trực tiếp bị che lại…
Mà sau lưng của Hạ Liên, là một con Yểm Thú với một lỗ thủng khổng lồ trên người. Không cần đoán, lỗ thủng kia là Hạ Liên làm.
Một chiêu vừa nãy là Mũi Khoan Ánh Sáng, trực tiếp đem cả người lẫn thương hoá thành một cái mũi khoan, lao đi với tốc độ chóng mặt. Tốc độ của chiêu này tuy là so với ánh sáng thật sự thì chả là gì, nhưng đã là quá đủ đối đầu với Yểm Thú.
Mà chiêu này… không phải là tất sát kỹ. Chỉ là do Hạ Liên đã lên đến Bậc Hai, cho nên uy lực mới lớn đến đủ để kết liễu một con Yểm Thú thôi.
Mà một chiêu không phải tất sát kỹ thì có thể làm gì?
Sau khi xử xong con Yểm Thú kia, Hạ Liên cấp tốc xoay người, mũi thương nhắm về phía một con Yểm Thú khác, sau đó… lại lao tới.
Không có gì bất ngờ, lại thêm một con Yểm Thú bị Hạ Liên làm thành donut, bất quá, đám Yểm Thú kia lúc này cũng đã phản ứng lại, dồn dập công kích về phía hắn.
Lôi Tiễn, Phong Nhận, Thạch Mâu, Chùm Ma Lực,…
Đối mặt với sự công kích của đám Yểm Thú, Hạ Liên không có tránh né, mà là dự định chính diện chống đỡ mấy chiêu này.
Nhưng, không phải bằng hình thái này.
Trong thời gian cực ngắn, những đường viền màu trắng trên bộ giáp của Hạ Liên biến thành màu tím sậm. Thanh trường thương trên tay hắn lúc này cũng đã đổi thành một cái lưỡi hái.
Model: Fallen! (Thuộc tính Ám, hay Bóng Tối.)
Chuyển hình thái xong, không chút chần chờ, Hạ Liên trực tiếp cắm lưỡi hái xuống đất. Lập tức, cái bóng của chính hắn sống lại, trồi ra khỏi mặt đất, hoá thành một cái kén bao phủ toàn bộ thân thể hắn.
Đống công kích của đám Yểm Thú vừa tới gần cái kén kia liền bắt đầu bị ăn mòn cùng hấp thụ. Tới khi bọn chúng đánh vào kén, uy lực chỉ còn lại khoảng một nửa.
“Ảnh Linh Thủ Hộ” là tên của chiêu thức này. Đây là kỹ năng phòng ngự Hạ Liên cảm thấy là thực dụng nhất trong tất cả, bởi vì ngoại trừ phòng ngự, nó còn có thể hấp thụ công kích ma thuật để phục hồi ma lực!
Mặc dù lượng ma lực hấp thụ cũng không nhiều, chỉ có một nửa, lượng hồi phục càng là chỉ có không tới một phần mười… nhưng mà có hồi phục!
Càng không nói tới khả năng ăn mòn cả những kẻ địch ở gần… Ví dụ như, con Yểm Thú có ngoại hình gần giống loài khỉ đột nhưng khổng lồ và có sáu cái tay chuẩn bị đánh vào lớp lá chắn.
Chỉ thấy, tay của nó vừa mới tiếp xúc mặt ngoài của lá chắn liền bị ăn mòn tới tận xương. Nhưng mà mặt ngoài, con Yểm Thú kia vẫn là mặt không đổi sắc, tiếp tục đập phá lớp lá chắn, mặc cho tay của nó đã bị ăn mòn đến máu thịt be bét.
Hạ Liên trốn trong cái bóng của một con Yểm Thú khác, nhìn thấy cảnh này, Hạ Liên liền biết rõ con Yểm Thú kia đã bị khống chế. Nói cho đúng, là toàn bộ mười con Yểm Thú… được rồi, là tám con Yểm Thú này đều đang bị khống chế cơ thể.
Về phần người khống chế là ai… còn phải hỏi sao? Hạ Liên dùng đầu gối để suy nghĩ cũng biết là Sirius làm!
Lại chờ thêm một lát, đến khi cả sáu cái tay của con Yểm Thú kia đều bị ăn mòn mất, lớp lá chắn cũng đã trở nên tàn tạ vô cùng.
Bảy con Yểm Thú còn lại đều ngưng tụ ra một chùm sáng ma lực tấn công lớp lá chắn. Hạ Liên liền là chờ thời khắc này!
Ngay khi chùm sáng ma lực được giải phóng, từ dưới chân của bảy con Yểm Thú kia, bóng tối bắt đầu lan tràn lên. Đầu tiên là giữ chặt hai chân của chúng, sau đó là trực tiếp thâm nhập cơ thể.
Cùng lúc ấy, lớp lá chắn cuối cùng cũng vỡ nát, để lộ ra phần bên trong trống không.
Mặc dù bọn chúng, hay nói đúng hơn, là Sirius kịp phản ứng, nhưng cũng đã chậm. Ma lực hệ Ám sau khi len lỏi vào trong cơ thể bọn chúng liền bắt đầu điên cuồng ăn mòn, rất nhanh liền triệt để giết chết chúng nó.
Mà “con khỉ đột khổng lồ sáu tay nhưng mất hết bàn tay” kia cũng bị Hạ Liêm gặt đầu.
Không chút chần chờ, Hạ Liên lại hấp thụ toàn bộ lõi của chúng. Vừa nãy Hạ Liên không phải chỉ là chờ ở trong cái bóng, mà là không ngừng qua lại giữa những cái bóng, để lại một chiêu kia chờ thời cơ.
Chiêu đó là “Ám Đoạ”. Lúc đầu thì công dụng chính của chiêu này chỉ là trói chân kẻ dịch. Hiệu ứng ăn mòn mặc dù cũng có, nhưng không mạnh đến vậy.
Vẫn là câu nói kia. Hạ Liên đã là Bậc Hai, một phép đơn giản cũng là quá đủ để tiễn một con, thậm chí là một đám về với cát bụi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất