Thiếu Tướng Đế Quốc

Chương 59: Nguy cơ (thượng)

Trước Sau
Editor: Thơ Thơ

"ừm, trên người số 37 nhiều chỗ xương sườn gãy, nội tạng cũng có tụ huyết, tình huống rất không lạc quan."

Đồng thời bị mười mấy Alpha cuồng hóa vây công, có thể sống sót cũng đã là kỳ tích. Chương Diệc thở dài, cảm thấy huyệt thái dương mơ hồ bị đau.

"lính mới Alpha đâu? Không có bị thương nặng chứ?"

"Có một tân binh tiến vào khoang mảnh vỡ, có điểm cảm hoá, vấn đề không lớn, tôi đi nhìn rồi, hai, ba tuần nữa liền có thể khôi phục. Những người khác sau khi đánh qua ức chế tề đều không có vấn đề lớn lao gì."

Chương Diệc gật đầu, lúc muốn nói chuyện, đồng hồ trên tay lách tách vang lên. Là Hạ Tư lệnh căn cứ Hồng Mang phát tới truyền tin.

"Chương Diệc, bên kia anh xử lý thế nào? Không xảy ra đại sự chứ?"

"Không xảy ra đại sự, lính của anh, sau đó tôi liền cho bọn họ về căn cứ." Chương Diệc giọng điệu chân thành, "Lần này nhờ có anh hỗ trợ, cảm tạ."

"Này có cái gì mà tạ ơn, anh cũng không phải lần đầu tiên đến căn cứ, quân đội bạn gặp nạn, tôi đương nhiên muốn ra tay giúp đỡ."

Giọng anh nói nhẹ nhàng, rõ ràng muốn hòa hoãn một chút bầu không khí quá mức nghiêm túc. Bất đắc dĩ dưới tình cảnh này, Chương Diệc thực sự thả lỏng không đứng lên.

"Tốt, tôi không nói giỡn. Có chuyện này đến nhắc nhở anh, ngày hôm nay việc này huyên náo lớn như vậy, tôi phỏng chừng bên kia tổ chức đã nhận được tin tức... Anh tốt nhất chuẩn bị tư tưởng."

"Cái này tôi biết." Không cần hạ Tư lệnh nhắc nhở, Chương Diệc cũng rõ ràng chính mình sơ sẩy tạo thành hậu quả nghiêm trọng cỡ nào. Nếu như lúc trước anh phát hiện số 38 kia có vấn đề lại để cho người thâm nhập điều tra một chút, nói không chắc tất cả những thứ này đều có thể tránh khỏi... Anh cơ hồ có thể tưởng tượng ra tổ chức đối với anh có bao nhiêu thất vọng. Thơ_Thơ_ddlequydon

"Ôi chao, ngược lại mọi việc nghĩ thông chút đi, việc này cũng không là anh sai. Dù sao chẳng ai nghĩ tới sẽ có Omega ngụy trang thành Alpha trà trộn vào."

"ừm, tôi rõ ràng."

Kết thúc nói chuyện cùng Hạ Diễn, sắc mặt Chương Diệc nhìn cũng không có tốt thêm. Bùi Tịch ở một bên nhìn ra không đành lòng, anh thân thủ khoát lên trên bả vai Chương Diệc, động viên mà vỗ mấy lần.

"Chớ tự trách, chuyện này không là anh sai."



Chương Diệc không nói gì, anh cúi đầu, khuỷu tay chống trên đầu gối, hai tay chặt chẽ ấn lại trán của chính mình. Qua rất lâu, anh mới lấy đồng hồ của mình xuống, mở ra ghi chép truyền tin.

"Phó hạm trưởng, mang số 38 tới phòng làm việc của tôi."

**

Sau mười phút.

Phòng chỉ huy hạm trưởng Tinh Mang hào.

"Báo cáo trưởng quan, lính mới số 38 đã được mang tới."

Chương Diệc gật gật đầu, "ừm, anh đi xuống trước đi."

Phó hạm trưởng chào một cái, quay người đi, lại bị Chương Diệc gọi lại.

"Trên trán anh thương tổn, nhanh xử lý một chút, nhìn chướng mắt."

Phó hạm trưởng ngẩn người, theo bản năng sờ sờ trán của chính mình. Trong lúc anh vội vàng xử lý bạo loạn khoang huấn luyện, sau đó lần lượt kiểm tra từng người ở phòng y tế có sao không, thiếu chút nữa đã quên mất chính mình cũng là người bệnh. Nếu không phải Chương Diệc nhắc nhở, anh còn thật sẽ không coi chút ít thương tổn này là chuyện to tát. Thơ_Thơ_ddlequydon

"Vâng, trưởng quan!"

Cao Vũ đứng ở cửa, nhìn phó hạm trưởng đóng cửa lại. Anh nhắm mắt lại, dưới chân như đổ chì, từng bước một đi tới trước bàn làm việc của Chương Diệc.

"Báo cáo trưởng quan, Cao Vũ số 38 thỉnh cầu xử phạt."

Chương Diệc nhìn Omega trước mắt sắc mặt tái nhợt, anh không lên tiếng, mà rũ mắt xuống, liếc nhìn tư liệu dày đặc trên bàn.

" lúc cậu ở đại học đã từng tạm nghỉ học một năm, là bởi vì sao?"

Cao Vũ ngơ ngác, tựa hồ không nghĩ tới Chương Diệc sẽ hỏi vấn đề này.



"Báo cáo trưởng quan, tôi đi làm phẩu thuật... Bỏ đi Tuyến thể..."

"cậu hẳn phải biết, loại giải phẫu này sẽ không để cho cậu biến thành Alpha thật, hơn nữa còn sẽ có các loại di chứng." Chương Diệc giương mắt, ánh mắt lạnh lùng, "Tại sao bên trong lý lịch của cậu chưa từng có nhắc tới giải phẫu này?"

Cao Vũ cúi thấp đầu, trong mắt loé ra một vẻ xấu hổ.

"Làm giả? Hay là đi quan hệ?" ngón tay Chương Diệc nhẹ gõ mặt bàn, "Tôi nghĩ, đại sĩ quan họ Cao cấp giáo, thật giống có một người như vậy, đoàn quân ở trên không quân 26..."

Cao Vũ xấu hổ không thôi vùi đầu, "Chuyện này đều là tôi một người chịu trách nhiệm, cùng chú của tôi không có quan hệ."

"Còn số 37 đây, cùng cậu cũng không có quan hệ sao?"

Nhắc tới số 37, sắc mặt Cao Vũ đột nhiên thay đổi. Trong đầu của anh chợt lóe từng hình ảnh phát sinh ở khoang huấn luyện, bóng dáng kia chặn ở trước mặt anh toàn thân nhuốm máu... Anh dùng lực nắm chặc song quyền, đôi môi cũng không hồng hào.

"Trưởng quan, Lâm Sâm cũng không biết cái gì, hết thảy những thứ này... Đều là lỗi một mình tôi."

Chưa bao giờ Cao Vũ giống thời khắc này, thống hận thân phận Omega của mình như thế, anh coi như mình có thể ẩn giấu rất khá, cho dù Lâm Sâm dùng mọi cách khuyên can, anh vẫn nhất ý đi một mình mà giấu báo lên cấp trên, tham gia doanh trại đặc chiến chọn lựa. Thơ_Thơ_ddlequydon Anh không muốn làm Binh lính Omega mềm yếu vô lực vĩnh viễn giấu ở phía sau Alpha và Beta, anh muốn trở thành binh lính Alpha mạnh mẽ ưu tú nhất. Nhưng mà anh không sửa đổi được đặc tính sinh lý của mình, coi như làm giải phẫu bỏ đi tuyến thể, cũng không cách nào hoàn toàn tiêu trừ Tín tức tố Omega trên người. Anh cố chấp cùng kích động hại chính mình, hại cả Lâm Sâm!

"Lâm Sâm cái gì cũng không biết." giọng điệu Chương Diệc đột nhiên tăng thêm, "cậu coi tôi là đứa nhỏ ba tuổi sao? Ở trên sự kiện này, anh ta với cậu phải chịu trách nhiệm giống nhau!"

Trách nhiệm giống nhau? Có phải là mang ý nghĩa Lâm Sâm cũng phải rời khỏi doanh trại đặc chiến, rời khỏi hạm đội thứ ba? Nghĩ tới đây, Cao Vũ chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, anh so với ai khác đều rõ ràng thân phận quân nhân đối với Lâm Sâm mà nói ý vị như thế nào, anh cũng nhớ tới vì thông qua doanh trại đặc chiến chọn lựa, lúc trước Lâm Sâm bỏ ra bao lớn đánh đổi cùng nỗ lực. Anh hoàn toàn không dám tưởng tượng, lúc Lâm Sâm nghe đến tin tức này, anh ta sẽ thương tâm và tuyệt vọng như thế nào.

"Trưởng quan, tôi van xin ngài. Lâm Sâm anh... Vẫn luôn rất ngưỡng mộ ngài. Mơ ước lớn nhất của anh ta đó là có thể gia nhập doanh trại đặc chiến. Hết thảy trách nhiệm đều do một mình tôi gánh chịu, cầu ngài cho anh ta lưu lại..."

Nhìn Omega trước mắt viền mắt ửng hồng, dáng dấp như bất cứ lúc nào cũng muốn khóc lên, đáy lòng Chương Diệc cũng sinh ra mấy phần không đành lòng. Có thể đây là quân đội, quân lệnh lớn hơn trời. Coi như biểu hiện Lâm Sâm trước kia ưu tú ra sao, trải qua lần này, không thể lưu lại doanh trại đặc chiến. Anh còn muốn cho anh lính mới vô tội một câu trả lời.

"đây là quân đội." Chương Diệc thở dài lắc đầu, "Chờ Lâm Sâm tỉnh rồi, tôi sẽ cùng cậu ta đàm luận. Cậu đi xuống đi."

"Trưởng quan..."

Chương Diệc vung tay, không nói. Cao Vũ nhìn sắc mặt anh hờ hững, cảm thấy một vô cùng tuyệt vọng. Cuối cùng anh liếc nhìn Chương Diệc, quay người ra cửa lớn văn phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau