Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần
Chương 15: Đưa đồ Ăn
Bình thường thức ăn của Giang Mặc Thịnh đều tự Kiều Mục Lam đến đưa, có điều nếu Du Cẩn Lật tiếp nhận việc này, vì để hai người có nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm, Kiều Mục Lam tự nhiên sẽ nhường cơ hội đưa đồ ăn cho Du Cẩn Lật.
Du Cẩn Lật cũng không làm như cậu tưởng tượng, mang thuốc dinh dưỡng và nước rồi lên lầu.
Cậu cũng rất thích ở cùng với Giang Mặc Thịnh, dù sao kim quang trên người đối phương nồng đậm như thật sự tồn tại vậy, ở bên cạnh người như thế, cậu cũng sẽ cảm thấy thật thoải mái.
Đương nhiên, nếu những làn sương màu đen có thể biến mất luôn vậy càng khỏe.
Du Cẩn Lật đi vào phòng Giang Mặc Thịnh, gõ gõ cửa, sau đó thật cẩn thận mở cửa phòng, đầu tiên đưa cái đầu với mái tóc mượt mà vào thăm dò, đôi mắt to tròn nhìn nhìn khắp nơi trông như một con hamster nhát gan, trước khi kiếm ăn phải cẩn thận quan sát bốn phía xem coi có nguy hiểm không.
Phòng Giang Mặc Thịnh rất lớn, Du Cẩn Lật nhìn trái nhìn phải, lúc này mới đưa mắt đặt vào chính giữa cái giường lớn kia, sau đó tầm mắt của hai người liền giao nhau ở trên không.
Du Cẩn Lật liếc Giang Mặc Thịnh một cái rồi vội vàng thu tầm mắt lại, trên cặp má trắng nõn xuất hiện một lớp đỏ ửng thần bí.
Du Cẩn Lật thân là yêu tinh theo lý mà nói không nên không có tiền đồ như vậy, nhìn thấy trai đẹp còn ngượng ngùng.
Phải biết rằng trên thế giới này, lớn lên đẹp nhất chính là yêu tinh, mặc kệ là cá yêu, heo yêu hay là yêu tinh gì khác, sau khi hóa hình sẽ không khó coi.
Du Cẩn Lật tuy không gặp được nhiều yêu tinh lắm nhưng bên người sư huynh và sư phụ đều là những tuyệt thế đại soái ca và đại mỹ nhân, dù là theo con mắt của yêu tinh thì vẻ ngoài vẫn là xuất sắc.
Du Cẩn Lật từ nhỏ nhìn quen sư huynh và sư phụ nên đối với vẻ ngoài của nhân loại hẳn phải miễn dịch.
Nhưng mà không thể không thừa nhận, vẻ ngoài Giang Mặc Thịnh cũng cực kỳ xuất sắc, thậm chí dù so với sư huynh cũng không hề kém cỏi.
Đường nét cương ngạnh, mắt ưng sắc bén có màu đen nhánh, chỉ liếc một cái sẽ có loại cảm giác khiến người ta không nhịn được bị hút vào ảo giác.
Cái mũi cao thẳng, bờ môi mỏng nhuận, một khuôn mặt như được thượng đế tỉ mỉ điêu khắc ra.
Vẻ ngoài như thế ở trong nhân loại chính là phượng mao lân giác*, dù ở giữa yêu tinh cũng là loại hiếm có khó tìm.
(*): lông phượng sừng lân, ý nói vô cùng hiếm có.
Vì đa số yêu tinh sau khi hóa hình thì vẻ ngoài đều là tuấn mỹ âm nhu*, loại dương cương kiên nghị* thì rất ít.
(*): Xem như, một cái là mỹ thụ và một cái là cường công.
Nhưng không thể không nói, cái vẻ ngoài này thật sự rất hấp dẫn người khác.
Du Cẩn Lật một lần nữa tin tưởng đùi vàng trước mặt chắc chắn là yêu tinh, chỉ có yêu tinh mới có thể lớn lên mà tuấn mỹ như vậy.
"Không vào sao?" âm thanh trầm thấp của Giang Mặc Thịnh vang lên bên trong, có lẽ lâu rồi không mở miệng nói chuyện nên có hơi khàn khàn.
Du Cẩn Lật bị một tiếng gọi này hoàn hồn lại suy nghĩ, vội vàng bưng mâm vào.
"Tôi tới đưa đồ ăn cho anh." Du Cẩn Lật nhìn trên mâm để đầy thuốc dinh dưỡng và ly nước, lần nữa đồng tình vài giây với đùi vàng.
Cái loại đồ ăn này, đời này cậu không tính sẽ nếm thử, vì trong trí nhớ của nguyên chủ, Du Cẩn Lật cũng coi như đã nếm qua.
Lúc nguyên chủ ở Du gia, mỗi ngày trôi qua đều không thấy ánh mặt trời, đừng nói chi là đồ ăn, ngay cả thuốc dinh dưỡng cũng là uống một bữa đói một bữa, hơn nữa mỗi lần Du Cẩn Lật hồi tưởng lại vị thuốc dinh dưỡng đều muốn phun ra một lần.
Người ở thế giới này thật sự rất đáng thương, ngay cả ăn cũng không xong.
Chờ có thời gian rảnh, cậu sẽ tự mình làm đồ ăn ngon, cho bọn họ thấy cái gì gọi là mỹ thực Hoa Hạ.
Thịt sườn chua ngọt, vịt quay xào khoai môn, cá kho, lát thịt luộc, mao huyết vượng*...... đó đều là những món ăn ngon làm người ta chảy nước miếng ròng ròng, nếu có thể ăn một lần thì tốt rồi.
(*): Vì tui không biết tên tiếng việt là gì nên để nguyên QT- (Mao Xue Wang) là món nổi tiếng và đặc trưng bởi hương vị cay và thơm. Mao Xue Wang được chế biến từ Tiết vịt tươi, Lươn, dạ dày bò, xúc xích heo, giá đỗ.....
Du Cẩn Lật bất tri bất giác như lạc vào cõi thần tiên, đầu đầy mỹ thực nổi danh ở Hoa Hạ, cậu phảng phất thấy được những món ngon ấy đang vẫy tay với cậu.
Du Cẩn Lật cũng không làm như cậu tưởng tượng, mang thuốc dinh dưỡng và nước rồi lên lầu.
Cậu cũng rất thích ở cùng với Giang Mặc Thịnh, dù sao kim quang trên người đối phương nồng đậm như thật sự tồn tại vậy, ở bên cạnh người như thế, cậu cũng sẽ cảm thấy thật thoải mái.
Đương nhiên, nếu những làn sương màu đen có thể biến mất luôn vậy càng khỏe.
Du Cẩn Lật đi vào phòng Giang Mặc Thịnh, gõ gõ cửa, sau đó thật cẩn thận mở cửa phòng, đầu tiên đưa cái đầu với mái tóc mượt mà vào thăm dò, đôi mắt to tròn nhìn nhìn khắp nơi trông như một con hamster nhát gan, trước khi kiếm ăn phải cẩn thận quan sát bốn phía xem coi có nguy hiểm không.
Phòng Giang Mặc Thịnh rất lớn, Du Cẩn Lật nhìn trái nhìn phải, lúc này mới đưa mắt đặt vào chính giữa cái giường lớn kia, sau đó tầm mắt của hai người liền giao nhau ở trên không.
Du Cẩn Lật liếc Giang Mặc Thịnh một cái rồi vội vàng thu tầm mắt lại, trên cặp má trắng nõn xuất hiện một lớp đỏ ửng thần bí.
Du Cẩn Lật thân là yêu tinh theo lý mà nói không nên không có tiền đồ như vậy, nhìn thấy trai đẹp còn ngượng ngùng.
Phải biết rằng trên thế giới này, lớn lên đẹp nhất chính là yêu tinh, mặc kệ là cá yêu, heo yêu hay là yêu tinh gì khác, sau khi hóa hình sẽ không khó coi.
Du Cẩn Lật tuy không gặp được nhiều yêu tinh lắm nhưng bên người sư huynh và sư phụ đều là những tuyệt thế đại soái ca và đại mỹ nhân, dù là theo con mắt của yêu tinh thì vẻ ngoài vẫn là xuất sắc.
Du Cẩn Lật từ nhỏ nhìn quen sư huynh và sư phụ nên đối với vẻ ngoài của nhân loại hẳn phải miễn dịch.
Nhưng mà không thể không thừa nhận, vẻ ngoài Giang Mặc Thịnh cũng cực kỳ xuất sắc, thậm chí dù so với sư huynh cũng không hề kém cỏi.
Đường nét cương ngạnh, mắt ưng sắc bén có màu đen nhánh, chỉ liếc một cái sẽ có loại cảm giác khiến người ta không nhịn được bị hút vào ảo giác.
Cái mũi cao thẳng, bờ môi mỏng nhuận, một khuôn mặt như được thượng đế tỉ mỉ điêu khắc ra.
Vẻ ngoài như thế ở trong nhân loại chính là phượng mao lân giác*, dù ở giữa yêu tinh cũng là loại hiếm có khó tìm.
(*): lông phượng sừng lân, ý nói vô cùng hiếm có.
Vì đa số yêu tinh sau khi hóa hình thì vẻ ngoài đều là tuấn mỹ âm nhu*, loại dương cương kiên nghị* thì rất ít.
(*): Xem như, một cái là mỹ thụ và một cái là cường công.
Nhưng không thể không nói, cái vẻ ngoài này thật sự rất hấp dẫn người khác.
Du Cẩn Lật một lần nữa tin tưởng đùi vàng trước mặt chắc chắn là yêu tinh, chỉ có yêu tinh mới có thể lớn lên mà tuấn mỹ như vậy.
"Không vào sao?" âm thanh trầm thấp của Giang Mặc Thịnh vang lên bên trong, có lẽ lâu rồi không mở miệng nói chuyện nên có hơi khàn khàn.
Du Cẩn Lật bị một tiếng gọi này hoàn hồn lại suy nghĩ, vội vàng bưng mâm vào.
"Tôi tới đưa đồ ăn cho anh." Du Cẩn Lật nhìn trên mâm để đầy thuốc dinh dưỡng và ly nước, lần nữa đồng tình vài giây với đùi vàng.
Cái loại đồ ăn này, đời này cậu không tính sẽ nếm thử, vì trong trí nhớ của nguyên chủ, Du Cẩn Lật cũng coi như đã nếm qua.
Lúc nguyên chủ ở Du gia, mỗi ngày trôi qua đều không thấy ánh mặt trời, đừng nói chi là đồ ăn, ngay cả thuốc dinh dưỡng cũng là uống một bữa đói một bữa, hơn nữa mỗi lần Du Cẩn Lật hồi tưởng lại vị thuốc dinh dưỡng đều muốn phun ra một lần.
Người ở thế giới này thật sự rất đáng thương, ngay cả ăn cũng không xong.
Chờ có thời gian rảnh, cậu sẽ tự mình làm đồ ăn ngon, cho bọn họ thấy cái gì gọi là mỹ thực Hoa Hạ.
Thịt sườn chua ngọt, vịt quay xào khoai môn, cá kho, lát thịt luộc, mao huyết vượng*...... đó đều là những món ăn ngon làm người ta chảy nước miếng ròng ròng, nếu có thể ăn một lần thì tốt rồi.
(*): Vì tui không biết tên tiếng việt là gì nên để nguyên QT- (Mao Xue Wang) là món nổi tiếng và đặc trưng bởi hương vị cay và thơm. Mao Xue Wang được chế biến từ Tiết vịt tươi, Lươn, dạ dày bò, xúc xích heo, giá đỗ.....
Du Cẩn Lật bất tri bất giác như lạc vào cõi thần tiên, đầu đầy mỹ thực nổi danh ở Hoa Hạ, cậu phảng phất thấy được những món ngon ấy đang vẫy tay với cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất