Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ!

Chương 27: Trở Thành Thiếu Nữ Nghệ Thuật

Trước Sau
Lúc đầu nam sinh thủ thư có vẻ không kiên nhẫn:

"Không có chứng minh thân phận thì không được….Cầm…” Nhưng khi ánh mắt anh ta rơi trên người cô gái thì trợn mắt há mồm.

Chỉ thấy một cô gái mặc váy trắng đang tại cửa ra vào, hai chân lộ ra ngoài, đầu ngón tay đang vén mấy lọn tóc rủ xuống trước ngực ra sau tai làm hiện lên đường cong duyên dáng như được thượng đế phác họa một cách tỉ mỉ.

Cô gái có chút áy náy mỉm cười với anh ta, làn da trắng như tuyết, đôi mắt long lanh trông vô cùng ấm áp.

Đối phương mở miệng lần nữa: "Có được không ạ?” Hàm răng trắng xinh đẹp lúc ẩn lúc hiện theo sự đóng mở của đôi môi đỏ hồng.

Quá đẹp, cô gái có dung mạo tuyệt mỹ gần như làm cho anh ta chấn động, nhất thời không biết phải mở miệng như thế nào.

"Nếu đã không được vậy thì thôi đi, em….vẫn nên trở về thôi.” Cô gái có vẻ hơi mất mát, chân mày hạ xuống, hình như có chút thất vọng, loại cảm giác cô đơn kia gần như làm người ta tan nát cõi lòng.

Nam sinh này nhanh chóng lên tiếng, giọng nói có phần lo lắng khẩn trương, trong lòng vừa đau lòng vừa hưng phấn, không ngờ hôm nay lại được gặp một đàn em xinh đẹp đến thế.

Nếu lần này mình giúp cô ấy thì lát nữa phải xin weixin mới được, bốn bỏ lên năm chẳng phải sắp thoát kiếp độc thân sao!

Anh ta nghĩ đến đây thì kích động trong lòng, lập tức nịnh nọt, bày ra dáng vẻ mình tự cho là đẹp trai nhất nói: “Đàn em, xin dừng bước.”

Hạ Tiểu Bạch cau mày, có vẻ đau khổ, con người màu hổ phách nhìn chằm chằm đối phương.

"Đàn anh, em….em làm mất thẻ sinh viên rồi.”

Nam sinh này bị ánh mắt của cô gái xinh đẹp nhìn chằm chằm thì lập tức có chút thẹn thùng không thích ứng kịp, giả vờ bình tĩnh cười nói:

"Đàn em, thư viện chúng ta cũng rất có nhân tính, nếu em chỉ đến để đọc sách mà không mang sách ra ngoài thì hoàn toàn không có vấn đề.”

"Cách quản lý hoàn toàn hợp tình người.”



Hạ Tiểu Bạch lập tức bày ra nụ cười vô cùng vui vẻ, nhẹ khom lưng: “Cảm ơn đàn anh, anh thật sự là một người tốt.” Mái tóc đen nhánh lay động theo động tác của anh, vô cùng lộng lẫy.

Nam sinh này thấy nụ cười xinh đẹp của cô gái khi cảm ơn mình thì cười haha gãi đầu một cái: “Không cần cảm ơn, phục vụ cho mọi người là trách nhiệm của anh.”

"Thật ra anh cũng là một người hiền lành, đàn em vào trong đi.”

"Ừm ~ thật sự cảm ơn anh rất nhiều ạ.” Hạ Tiểu Bạch ừ nhẹ một tiếng, đi theo sau lưng anh ta vào thư viện.

Mỹ nhân đã đi, nhưng hương thơm vẫn còn vương vấn quanh chóp mũi đám người, mùi hương thấm vào trong rồi lan tỏa sau đó đọng lại trong lòng ngực.

"Đàn em đi thong thả.” Nam sinh bày ra biểu cảm hưởng thụ.

Quả nhiên nói chuyện với một cô gái xinh đẹp là một loại cảm giác sung sướng đến cùng cực, thậm chí anh ta còn tham lam cố gắng ngửi mùi hương của người đẹp còn đọng lại trong không khí.

Nhưng anh ta chưa hưởng thụ được bao nhiêu đã có một đám nam sinh chen chúc mà tới.

"Móa, tiểu tử mau để tôi vào trong, hôm nay ông đây muốn học tập.”

"Hôm nay tôi chắc chắn phải học hành đàng hoàng. "

Nam sinh thủ thư sững sờ, sao đột nhiên lại có nhiều người tới thư viện như vậy.

Khi anh ta phát hiện mấy tên này đều rướn cổ nhìn theo một bóng lưng xinh đẹp bên trong thì ngay lập tức hiểu rõ vấn đề.

Khuôn mặt tươi cười ban đầu lập tức trầm xuống, thì ra là đến giành đàn em với anh ta.

“Mời mọi người đưa thẻ sinh viên ra.”



Hôm nay là thứ bảy, làm gì có mấy người mang theo một thứ như thẻ sinh viên.

"Quét mã ứng dụng được không!” Có người hỏi.

Nam sinh thủ thư nhếch mép: “Thật xin lỗi, ứng dụng đang được bảo trì định kỳ, nhất định phải xuất trình thẻ sinh viên mới có thể vào thư viện.”

"Móa, thông cảm một chút được không, có biết quản lý có nhân tính một chút hay không !”

Nam sinh vẫn cười lạnh xụ mặt: “Thật xin lỗi, thư viện có quy định muốn vào phải có giấy tờ chứng nhận thân phận, không có thẻ thì ngay cả Thiên vương lão tử cũng không được vào.”

Những nam sinh này đều muốn đánh người, nhưng tên này là thành viên của hội học sinh, họ cũng chỉ có thể đọc lời thoại của Lão Sói Xám rồi bỏ đi.

"Hãy đợi đấy, tôi sẽ còn trở lại.”

Hiển nhiên cũng có mấy người thật sự có mang thẻ sinh viên, gương mặt tươi cười đắc ý đưa lên trước mặt thủ thư.

“Nhanh nhanh lên cho ông đi.”

Nam sinh thủ thư tiếp tục lạnh mặt: “Cố ý gây thương tích cho nhân viên thư viện, không cho vào!”

Sau khi vào thư viện, Hạ Tiểu Bạch bắt đầu đưa mắt xem xét xung quanh, hôm nay là thứ bảy nhưng vẫn có không ít người đến thư viện “nghỉ mát”.

Nhưng đa số đều là những cặp đôi yêu nhau, đây chính là hiện trạng của thư viện đại học lúc này.

Hạ Tiểu Bạch rất khó chịu, chẳng phải đây chính là bắt cô phải ăn cơm chó sao.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau