Thói Quen Hằng Ngày Của Tôi Là Khoe Khoang Trên Các Chương Trình Tạp Kỹ Và Ăn Dưa

Chương 7: Nếu Không Phải Nhìn Ngươi Lớn Lên Đẹp Trai, Ta Đều Trực Tiếp Gọi 110 Báo Cảnh Sát (2)

Trước Sau
Cho dù Ánh Thư tỷ tin quỷ thần, cũng không cần phải mang người đến chỗ ở của mình chứ, còn mua quần áo bên người như vậy.

Không phải là thần côn muốn lừa tiền sao? Ỷ vào mình có túi da tốt, chuyên môn lừa gạt loại phú bà trẻ tuổi như Ánh Thư tỷ.

Trương Tĩnh kéo Hứa Ánh Thư qua một bên, thì thầm, " Chị Ánh Thư, chị dùng bao nhiêu tiền mời vị đạo trưởng này tới cửa trừ tà cho chị? "

Trương Tĩnh đi theo Hứa Ánh Thư gần ba năm, Hứa Ánh Thư bình thường đối với nhân viên công tác bên cạnh không có gì kiêu ngạo, đối với trợ lý Trương Tĩnh này lại càng không tệ, hai người bình thường nói chuyện ở chung tựa như bạn bè, tương đối tùy hứng.

Hứa Ánh Thư ăn ngay nói thật, " Hai trăm triệu. "

" Chị hiện tại tài nguyên không thể so với trước kia, kiếm tiền đã đủ gian nan rồi, tốn nhiều tiền như vậy mời một đạo trưởng không biết thật giả... "

Nói tới đây, cô ấy ý thức được đạo trưởng đang đứng cách đó không xa, không nói tiếp nữa.

" Hai trăm triệu là chị chủ động quyên góp cho đạo quán, gần quê chị chỉ có một đạo quán, kỳ thật cũng là vì để cho gia gia ở quê nhà có thể có một nơi cầu thần bái Phật. Về phần trừ tà, chỉ là nhân tiện, linh hay không linh đều không quan trọng, chị chỉ là muốn an tâm thôi. "

Hứa Ánh Thư vừa rồi nghe được Tạ đạo trưởng nói mình bị người hạ chú, quả thật bị hù dọa, bất quá sau khi xem ti vi, tư tưởng khoa học từ nhỏ được dạy lại một lần nữa chiếm cứ tư tưởng chủ đạo.

Vị đạo trưởng này vừa nghe cô ấy quyên tiền liền chủ động gặp cô, còn muốn xả thân báo đáp, hành vi quả thật có chút quái dị.

Mặc kệ hắn có ý đồ gì, dù sao cô cũng muốn mượn khuôn mặt đẹp trai của đạo trưởng, giúp cô hãnh diện, đồng thời để cho Trương Tư Tư bỏ đi ý niệm tiếp tục chèn ép mình trong giới giải trí.



Trương Tĩnh thấy Hứa Ánh Thư coi như tỉnh táo, thoáng yên lòng.

Đại soái ca như vậy, quả thật rất dễ dàng làm cho người ta bị mê muội.

Tạ Đình hỏi, " Ánh Thư cô nương, xin hỏi bây giờ có thể ăn cơm chưa? "

Hứa Ánh Thư không nói thêm với Trương Tĩnh, " Có thể, bây giờ ăn cơm đi. "

Trương Tĩnh ăn xong, tuy hoài nghi Tạ Đình là thần côn, nhưng vẫn không nhịn được nhìn chằm chằm Tạ Đình.

Bộ dạng đẹp trai như vậy, làm cái gì không tốt, hết lần này tới lần khác muốn làm thần côn lừa tiền.

Hay là...... để chị Khải Lệ ký hợp đồng với anh làm ngôi sao?

Gương mặt đẹp trai này, chính là vượt xa tất cả nam minh tinh trong công ty chị Khải Lệ, khí chất lại tốt, trên người mặc bộ áo bào trắng này cũng có thể trực tiếp đến đoàn làm phim cổ trang diễn nam chính, chị Khải Lệ nhìn thấy khẳng định sẽ rất vui vẻ.

Trương Tĩnh lén chụp một tấm ảnh Tạ Đình ngồi ở bên bàn ăn cơm, gửi cho chị Khải Lệ.

Sao tiện tay vỗ một cái, đều đẹp trai như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau