Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt

Chương 25: Bày tỏ

Trước Sau
25, Bày tỏ

Editor: An Braginski

Beta: Nhung Nguyên

Chồng chồng Cát Tư đến nói lời cảm tạ, mục đích đã đạt được, cũng không ở lâu nữa, nói cảm tạ lần nữa liền chuẩn bị ly khai. Utherus vội vã tiễn người ra cửa, vừa định xoay người trở lại, lại thấy trên đường đi đến hai người. Là một thú nhân, một giống cái, có điều bọn họ không phải bầu bạn.

“Kiệt Tư, Kiệt Ni.” Utherus diện vô biểu tình hướng hai người hô, trời biết y muốn đóng cửa bao nhiêu, coi như chưa từng nhìn thấy hai người này. Trong nhà thật vất vả an ổn được vài ngày, ngày hôm nay sao lại loạn cả lên thế này? Trước đây là thú nhân đến tặng lễ, ngày hôm nay… Ngày hôm nay là tới tìm người luôn rồi, tìm đến A Tình của mình!

“Utherus, A Tình có ở nhà không?” Cũng không quan tâm Utherus có chào đón hay không, Kiệt Ni tự ý đi vào, đối với giống cái tới chơi Utherus còn miễn cưỡng có thể chấp nhận. Thế nhưng Kiệt Tư ngươi một giống đực độc thân chạy tới để làm chi, ta nhớ ngày hôm qua đánh bại ngươi rồi mà, Utherus nhìn chằm chằm Kiệt Tư, phát huy câu nói dùng ánh mắt giết người.

“Được rồi, ca ca hắn là tới nói lời cảm tạ, thuốc A Tình cho thực sự rất tốt, vết thương trên người ca ca đều sắp nhìn không ra.” Biết A Tình có Đế Tạp Nhĩ – một tình địch mạnh như thế tồn tại, Kiệt Ni tiếp tục chọc Utherus. A Tình là một giống cái tốt, cho nên Utherus ngươi nếu không quý trọng, để ca ca ta theo đuổi đi. Ngày hôm nay nghe đối thoại giữa A Tình và Đế Tạp Nhĩ, khiến Kiệt Ni nghĩ ca ca mình vẫn có hi vọng.

Nghe xong Kiệt Ni nói, Utherus đen mặt. Nợ giống cái ân huệ, làm giống đực là không có khả năng không đến tạ ơn, Utherus ngay cả lý do ngăn cản cũng không có. Kỳ thực coi như là đến tặng lễ như trước đây Utherus cũng phải nhận lấy, bởi vì đây là quy củ trong bộ lạc, không thể bởi vì giống cái ấu tể ở trong nhà y, sẽ không cho các thú nhân khác theo đuổi, trừ phi giống cái tự mình cự tuyệt. Cho nên, mấy ngày trước Utherus bất đắc dĩ nhìn lễ vật chồng chất trong đại sảnh, cho đến khi có buổi thách đấu, đánh bại hết những người khiêu chiến y, trong nhà mới vắng khách.

Nhưng những việc này cũng không phải là quan trọng nhất, quan trọng là … A Tình cư nhiên tặng đồ cho thú nhân khác. Tuy rằng nói không phải trực tiếp đưa, A Tình chắc cũng không biết tặng đồ cho thú nhân có ý tứ đặc biệt gì, hơn nữa thứ tặng đi chính là thuốc, thế nhưng A Tình vẫn là tặng đồ rồi không phải sao? Gào khóc ngao, Utherus không ngừng trấn an bản thân, lại không ngừng đem lý lẽ trấn an ấy phủ định…

“A Tình, ta đã chỉnh lý mấy thứ buổi sáng vào núi hái, đem theo một ít cho ngươi.” Kiệt Ni nhìn thấy A Tình ngồi ở trong đại sảnh, đưa cho hắn cái túi trên tay. Lần này vào núi có A Tình trợ giúp, mình hiếm khi mà thu được thật nhiều quả mọng, đương nhiên muốn cùng chia sẻ với bằng hữu rồi.

“Ừm, cảm tạ.” Vô Tình tiếp nhận, nghĩ thầm: hài tử này không phải vội vã kiếm tiền sao, thật sự là không cần phải tặng đồ cho mình. Không cần hỏi Vô Tình là làm sao mà biết được, tiểu hài tử này nghĩ gì đều viết lên trên mặt hết cả. Kỳ thực hắn vốn là hai tay trống trơn mà đi, cũng không làm chuyện gì. Có thể lý giải một chút tình huống xung quanh đã là thu hoạch lớn nhất rồi.

“Được rồi, A Tình ngươi còn không có nói cho ta biết là làm như thế nào dùng cây trâm cài đầu như ngươi vậy?” Sau khi rối rắm trở về nhà, Kiệt Ni lại bắt đầu nhớ đến đồ trang sức mới mẻ độc đáo xinh đẹp của Vô Tình.

A! Lại nữa rồi, đệ tử tốt đuổi tới trong nhà rồi. Vô Tình lại bắt đầu đau đầu. Vì vậy hắn thẳng thắn đem trâm gài tóc gỡ xuống, mình mà không dạy tiểu hài tử này một hồi, sợ việc này không xong được.

Vô Tình một đầu đầy tóc đen dài như suối, trong nháy mắt trút xuống, khí chất vốn hơn người lại thêm một tia mị hoặc, khiến hai người trong phòng choáng váng. Mà người thứ ba trong phòng đang giả làm tượng phiền muộn đến tạc mao, y một chút cũng không muốn để cho người khác thấy vẻ mỹ lệ của A Tình.

“Không phải muốn học vấn tóc sao, còn không tới?” Thấy tiểu hài tử nào đó lại đờ ra rồi, Vô Tình nói. Tiểu hài tử vẫn quấn quít lấy ngươi hỏi cái gì, nghĩa là nó rất muốn cái đó. Dù sao khối dương chi bạch ngọc ngày đó mua về cũng rất lớn, cây trâm hắn cũng làm không phải một cái, coi như tặng một món đồ chơi cho tiểu hài tử đi.



“A… Được.” Nghe được A Tình nói, Kiệt Ni phản ứng, A Tình là muốn dạy nó vấn tóc. Vì vậy Kiệt Ni hoàn toàn bị sự vật mới mẻ mê hoặc, hoàn toàn quên mất ca ca nhà mình ở một bên…

“Được rồi.” Giúp Kiệt Ni vấn tóc dùng cây trâm cố định xong, Vô Tình thoả mãn nhìn tay nghề của chính mình. Thay đổi kiểu tóc là thủ đoạn dịch dung cơ bản, nếu làm tốt sẽ làm khí chất phát sinh biến hóa, huống chi chính mình tại tiểu quan quán khá lâu, bản lĩnh trang điểm tự nhiên là có.

“Trong phòng có cái gương, ngươi có thể đi nhìn, cây trâm tặng cho ngươi, trở lại tự hảo hảo nghiên cứu đi.” Vô Tình hoàn thành nhiệm vụ, bắt đầu sai phái tiểu hài tử.

“Thực sự, thực sự, A Tình ngươi thật sự là quá tốt! Ta liền đi xem.” Kiệt Ni vẻ mặt hưng phấn chuẩn bị đi vào trong phòng, nó thực sự rất chờ mong thấy kiểu tóc mới, A Tình thực sự là một người tốt!

“Kiệt Ni.” Thấy đệ đệ hoàn toàn quên mình, Kiệt Tư nhịn không được mở miệng kêu lên. Bọn họ ngày hôm nay hình như là tới cảm tạ A Tình cơ mà, thế nào lại biến thành đệ đệ nhà mình quấn quít lấy người khác muốn cái này cái kia rồi? Phải biết rằng A Tình hình như cũng không hơn tuổi Kiệt Ni bao nhiêu đâu, Kiệt Ni quấn quít lấy người ta như vậy tựa hồ có chút không thích hợp.

Nghe được ca ca gọi mình, Kiệt Ni mới nhớ tới hôm nay còn có ca ca nhà mình đi cùng, đẩy ca ca lên trước mặt A Tình nói rằng: “A Tình, thuốc ta đã cho ca ca dùng, phi thường hữu hiệu nha.” Sau đó cũng rất không có trách nhiệm tự đi tìm cái gương, chuyện của ca ca để chính hắn giải quyết đi!

“Thuốc… cảm tạ.” Đột nhiên bị đẩy lên phía trước, Kiệt Tư có chút không biết nói gì. Có thể nhận được thuốc do A Tình tặng, Kiệt Tư thụ sủng nhược kinh. Tuy rằng thuốc này có thể là Kiệt Ni lo cho anh trai mà xin thuốc chứ không phải tự A Tình đưa, không có ý gì khác, nhưng đồ của giống cái, thú nhân sẽ không thể nhận không, quà đáp lễ và nói lời cảm tạ mới là phải phép, đây là tôn trọng đối giống cái.

Vô Tình quan sát thú nhân cao to đứng ở phía trước, tất cả trông đều bình thường, so với hai lần gặp trước không có quá lớn khác biệt, nơi thụ thương rõ ràng không ở trên mặt, sau đó Vô Tình thình lình mở miệng nói: “Cởi quần áo ra.”

Nghe được giống cái mỹ lệ trước mặt nói, Kiệt Tư nghĩ mình bị đánh nên đầu bị thương rồi sao, bằng không sao có thể nghe được một giống cái chưa trưởng thành nói ra những lời như thế… Như thế đáng sợ…

Vô Tình thấy Kiệt Tư ngốc lăng đứng ở nơi đó, sắc mặt thay đổi vài lần, người nọ là nghĩ đi đâu rồi? Muốn y thoát y phục, cũng không phải cưỡng gian y, vẻ mặt vừa gặp quỷ vừa thẹn thùng là muốn để làm chi? Sao mỗi lần gặp y, vẻ mặt của y đều thú vị như thế nha!

Thấy Kiệt Tư không hiểu được, Vô Tình bất đắc dĩ giải thích: “Cho ta xem thương thế của ngươi.” Thuốc của mình, dược hiệu cụ thể làm sao đương nhiên muốn đích thân xem một chút. Trước đây lúc bảo Utherus cởi quần áo, Utherus liền cởi? Mình cũng chưa từng giải thích cái gì, một thú nhân không mặc quần áo còn nghênh ngang đi ra ngoài, giờ còn không thể cho mình nhìn sao?

Nghe được tiểu giống cái giải thích, Kiệt Tư trong nháy mắt nghĩ chính thực sự đen tối không gì sánh được. Giống cái ấu tể đều thuần khiết, có thể đối với y làm cái gì, huống chi y là một giống đực, làm cái gì cũng là y làm!

Thấy Kiệt Tư cởi y phục ngồi xuống, Vô Tình đến gần tỉ mỉ nhìn những nơi đã bôi thuốc, còn thỉnh thoảng lấy tay xoa bóp ấn ấn. Thể chất của thú nhân quả nhiên rất không tệ, thuốc này dùng trên người Kiệt Tư hiệu quả cũng không sai, Vô Tình chăm chú ước tỉ lệ dược.

Nhưng Kiệt Tư bị làm vật thí nghiệm, hiện tại áp lực rất lớn. Phải biết rằng ngoại trừ cha và đệ đệ, y không có tiếp xúc gần gũi một giống cái như thế bao giờ. Khí tức của giống cái xa lạ khiến Kiệt Tư có chút trầm mê, vị đạo rất đặc biệt rất dễ chịu. Bàn tay của giống cái mềm mại mát lạnh tiếp xúc với da mình, khiến Kiệt Tư thấy có cảm giác như bị điện chạy qua. Kỳ thực y lớn như vậy rồi, cũng vẫn không chưa từng theo đuổi giống cái nào, giống cái trước mắt này đích thật là một sự tồn tại làm cho tâm động, chỉ tiếc…

“Được rồi đi.” Utherus vẫn đứng ở một bên giả làm pho tượng mở miệng cắt đứt bầu không khí ám muội, sau đó rất nhanh đem A Tình ôm vào trong lòng. Cho dù tự nhủ A Tình cũng không phải của riêng mình, A Tình chỉ là đang nghiên cứu dược mà thôi, không liên quan đến cảm tình. Nhưng Utherus vẫn nhịn không được, là một người yêu A Tình, y ghen tị, thú nhân đối với giống cái của mình kỳ thực rất bá đạo!

Vô Tình nhíu mày nhìn Utherus, ngày hôm nay người này tâm tình rất không ổn định, xem ra trúng độc thâm hậu rồi. Vỗ vỗ vai Utherus, có một số việc vẫn là nói rõ ràng thì tốt hơn, cảm tình của Utherus với hắn, sao hắn có thể không biết? Chỉ là người này không nói, hắn vẫn coi như không biết mà thôi. Người khác yêu hay không yêu, hắn không quản được, cũng hiểu được chỉ cần không ảnh hưởng đến bản thân liền không cần phải … quản. Bất quá người này…



Nghĩ tới đây, Vô Tình quay đầu nói với Kiệt Tư: “Kiệt Tư, ta xem xong rồi, ta và Utherus còn có chút việc, ngươi và Kiệt Ni nếu như không có việc gì hãy đi về trước đi.”

Rõ ràng cảm giác được bầu không khí có chút không đúng, Kiệt Tư và Kiệt Ni cũng không ở lâu, chuyện của hai người, bọn họ đích xác không nên xen vào, vì vậy vội vã nói cáo từ.

Nhìn thấy huynh đệ Kiệt Tư ly khai, Utherus cũng không nhịn được nữa—— “A Tình, ta yêu ngươi.”

Utherus dùng thanh âm trầm thấp run rẩy nói, rõ ràng vài từ giản đơn, nhưng nặng tựa ngàn cân, như thể đã rút hết tất cả sức lực trên cơ thể của hắn. Utherus dùng cánh tay không có mấy khí lực cẩn thận ôm giống cái mềm mại trong lòng, rất sợ không … không … rất để ý một người sẽ biến mất. Lời này y sớm nên nói, có một số việc không làm rõ, thì không có biện pháp khiến cho A Tình đối mặt với hiện thực.

“Ta không yêu ngươi.” Cho dù cảm nhận được Utherus tràn đầy ý nghĩ yêu thương, Vô Tình vẫn nói ra một đáp án tàn khốc. Đây là sự thực, hắn cũng không phải đang làm nhiệm vụ, hắn không cần phải lừa người này, lại càng không muốn lợi dụng cảm tình của người này với mình để làm gì! Không liên quan đến nhiệm vụ hay sinh tử, hắn không muốn lừa dối. Cho dù hắn có thể sống ti tiện, nội tâm hắn vẫn luôn cao ngạo!

“Ừ, ta biết, cho nên xin hãy để cho ta yêu ngươi, có thể yêu ngươi, ta rất hạnh phúc.” Sớm đã biết đáp án, Utherus bình tĩnh chấp nhận sự thực. Theo đuổi giống cái mình thích vốn là một kinh nghiệm mà mỗi một một thú nhân đều sẽ trải qua, y đã làm tốt chuẩn bị trường kỳ phấn đấu rồi!

Nguyên lai là như vậy sao? Cho dù cầu mà không được cũng không buông tha sao? Như vậy có thể khiến cho tình yêu duy trì được bao lâu, có thể chống lại bao nhiêu mê hoặc? Vô Tình đang chạm vào mặt Utheus, chăm chú nhìn vào mắt Utherus, tựa như muốn nhìn thấu người này. Những thú nhân này quả nhiên rất lạ, vì sao có thể kiên định như thế? Bọn họ rõ ràng mới quen nhau không lâu, mình rốt cuộc là dạng người gì Utherus hoàn toàn là không biết rõ, có thể chờ lúc y hiểu rõ mình rồi sẽ không như vậy nữa.

“Chỉ cần không ảnh hưởng sinh hoạt bình thường của ta, tùy ngươi, yêu hay không yêu đều là chuyện của chính ngươi.” Nhìn nhãn thần kiên định của Utherus, Vô Tình có chút bất đắc dĩ nói. Vậy nên cho dù ngươi cuối cùng cái gì cũng không chiếm được cũng đừng oán ta, tình yêu, hắn chi dù biết thì cũng không làm được.

Bất quá, Vô Tình đã quên một điểm, hắn trước đây đã bao giờ lo lắng xem người khác oán hay không oán hắn sao? Trước đây hắn không đem người ăn đến cái xương cũng không chừa đã là không tệ rồi.

“Ừ.” Utherus vẫn vùi đầu vào mái tóc đen mềm mại của giống cái trong lòng, A Tình ngươi đã cho ta cơ hội theo đuổi, ta đây sẽ không buông tay. Cho dù ngươi sẽ không yêu ta, ngươi đồng dạng cũng sẽ không yêu thú nhân khác không phải sao? Hơn nữa ta sẽ không cho ngươi thích những người khác, bất ai dám tơ tưởng đến ngươi, ta sẽ đem ý nghĩ của hắn bóp chết từ trong nôi!

Utherus nhìn tiểu giống cái trong lòng, trong mắt một mảnh nhu tình, nhưng giấu ở chỗ sâu trong ánh mắt là kiên định không thể quên…

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tiểu Tình Tình nãi quả nhiên dao động rồi a, chính là nói Vô Tình đã có tình a ╮(╯▽╰)╭

Utherus chiếu cố ngươi lâu như vậy, làm vú em quả nhiên không uổng công a ~~

Oa ca ca, Utherus nãi khí phách trắc lộ rồi…

End – 25

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau