Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt
Chương 26: Chuyện tình
26, Chuyện tình
Edit: An Braginski
Beta: Nhung Nguyên
Có một số việc cho dù đã nói ra, sinh hoạt cũng không cải biến quá lớn, bởi vì sự thay đổi này là do một người bắt đầu, muốn có sự thay đổi của người kia, còn cần một số lượng tích lũy. Hơn nữa cho dù không nói, trong lòng bọn họ còn không phải đã rất rõ ràng sao?
Cho nên, ngày hôm sau sinh hoạt của Vô Tình tất cả như cũ, đối với bầu không khí quanh thân Utherus có một chút cải biến cũng tiếp nhận rất hài lòng. Lúc Utherus ra khỏi cửa, hắn lại theo thói quen nhảy lên cây hoa gạo ngắm phong cảnh. Như vậy sinh hoạt đơn giản mà yên lặng, Vô Tình rất thích…
Utherus ra ngoài, đi về phía rừng rậm săn bắn, bất quá ngày hôm nay y không phải đi săn bắn, đồ ăn y đã ở nhà dự trữ không ít, ngày hôm nay y còn có chuyện quan trọng hơn. Đang tính toán cân nhắc, chỉ thấy cách đó không xa có một giống cái chắn đường, mà người này không phải ai khác, chính là Đế Tạp Nhĩ ngày hôm qua cản đường A Tình. Utherus thực sự không rõ giống cái mỹ lệ này vì sao cứ thích chặn đường người khác?
“Utherus, ta có lời muốn nói với ngươi.” Đế Tạp Nhĩ sáng sớm đã chờ sẵn tại con đường mà Utherus đi săn bắn nhất định sẽ đi qua. Giống cái Utherus mang về nói rất đúng, hạnh phúc là muốn dựa vào chính mình truy cầu. Nếu mình thích Utherus, như vậy sao không thể nói ra!
Đột nhiên bị ngăn cản, Utherus có điểm bất đắc dĩ, Đế Tạp Nhĩ muốn nói cái gì y rất rõ ràng. Kỳ thực Đế Tạp Nhĩ từ rất sớm đã ra ám chỉ với y, Đế Tạp Nhĩ đích thật là một giống cái phi thường ưu tú, bất quá lúc trước y vẫn không có cảm tình, hiện tại lại càng không có.
” Utherus ta thích ngươi, xin ngươi cân nhắc việc cùng ta kết làm bầu bạn.” Đế Tạp Nhĩ nhìn thú nhân vô biểu tình trước mặt, cố lấy dũng khí lớn tiếng nói. Nếu là thú nhân khác gặp được chính mình chủ động đến gần, sợ là nằm mơ cũng sẽ cười ra tiếng đi, nhưng Utherus đầu gỗ nhìn thấy chính mình lại một bộ mặt than, còn mình hết lần này tới lần khác vẫn coi trọng một khối đầu gỗ như vậy.
“Xin lỗi, ta có A Tình rồi.” Utherus thấp giọng nói, y đã có giống cái mình yêu, cảm tình của Đế Tạp Nhĩ y không thể tiếp thu, chỉ có thể nói xin lỗi.
“Thế nhưng hắn đối với ngươi cũng không có ý tứ gì, ta cũng không tin ngươi không cảm nhận được!” Đế Tạp Nhĩ vạch ra vấn đề then chốt trong cảm tình của Utherus; cứ khư khư giữ lấy một hy vọng mơ hồ, còn không bằng nắm chặt một phần chắc chắn.
“Ta sẽ khiến hắn có ý với ta!” Utherus kiên định nói, trên bản mặt than khó có được lộ ra thần thái kiên nghị. Không muốn nhiều lời nữa, Utherus vòng qua Đế Tạp Nhĩ tiếp tục đi về phía trước, ngày hôm nay hắn còn có một vài chuyện muốn làm, cũng không thể dùng dằng ở đây được.
Thấy Utherus khó có được để lộ ra tình cảm, Đế Tạp Nhĩ có chút khiếp sợ, song cũng hiểu được một thú nhân như vậy càng thêm có mị lực. Vì vậy Đế Tạp Nhĩ xoay người, lớn tiếng nói với bóng lưng Utherus rời đi: “Utherus, chỉ cần ngươi còn không có bầu bạn, ta sẽ không đơn giản buông tha đâu!”
Nghe vậy, Utherus thở dài một hơi, nhưng bước chân rời đi cũng không dừng lại. Có thể khiến cho một giống cái theo đuổi, đây có thể là chuyện thú nhân nằm mơ đều nghĩ không ra. Giống cái muốn tìm bầu bạn là phi thường dễ dàng, bọn họ căn bản không cần phải theo đuổi, chỉ cần chờ giống đực tới theo đuổi là có thể, Đế Tạp Nhĩ cần gì phải như thế? A Tình mới là giống cái mình nhận định, cho nên giống cái khác thế nào y không quan tâm…
Bởi vì chuyện xảy ra cách nhà Utherus không xa, người nào đó đứng ở trên cây ngắm phong cảnh tự nhiên là chứng kiến hết sự kiện đảo truy (theo đuổi ngược) có thể khiến toàn bộ lạc khiếp sợ. Thử hỏi ai có thể dự đoán được Đế Tạp Nhĩ mỹ lệ mê người trong bộ lạc sẽ chủ động truy cầu một thú nhân? Người nào dám nói Đế Tạp Nhĩ sẽ chủ động, chắc người đó sẽ bị cho là vu khống. Nếu là để những người khác thấy một màn này, sợ rằng sẽ cho là trên thế giới này thú nhân sắp chết sạch đi!? Bất quá, đáng tiếc chính là trò hay này khuyết thiếu khán giả biết thưởng thức…
Vô Tình có chút thất vọng nhìn vở kịch đã kết thúc, thế nào nhanh như vậy đã kết thúc? Uổng công hắn còn chờ chuyện thú vị tiếp theo phát sinh! Tuy rằng không nghe được hai người đối thoại, nhưng chỉ nhìn hỗ động đơn giản hết sức của bọn họ, cùng với sau đó Utherus bỏ đi, là đã đoán được ra xảy ra chuyện gì rồi.
Bất quá ngẫm lại với tính cách của Utherus đại để cũng sẽ như vậy thôi, thực sự là đáng tiếc cho một đối tượng cực phẩm như Đế Tạp Nhĩ! Nếu như hắn không có xuất hiện, có thể Utherus cuối cùng sẽ cùng Đế Tạp Nhĩ cùng một chỗ đi. Nhưng cũng khó nói, nếu như không có uy hiếp và nhắc nhở của mình, giống cái kiêu ngạo mà tự tin kia có thể cả đời cũng sẽ không chủ động theo đuổi ai.
Nhìn bối cảnh trống trải sau khi diễn viên đều rời khỏi, Vô Tình có chút thất thần. Có đôi khi hắn nghĩ mình chỉ là một người ngoài cuộc, tùy ý để cho mọi chuyện xung quanh cứ tiếp tục, hắn chỉ cần hảo hảo nhìn là tốt rồi; bất quá, trong lúc hoảng thần hắn lại nghĩ chính mình cũng đang ở trong tràng kịch này. Rốt cuộc là thế giới này xâm lấn tiểu thiên địa của hắn, hay là hắn dung nhập vào thế giới này?
Ngay khi Vô Tình nhìn chằm chằm nơi vừa xảy ra chuyện mà xuất thần, một thú nhân xa lạ xuất hiện trong tầm mắt hắn. Thú nhân kia dừng lại nơi Đế Tạp Nhĩ vừa đứng, nhìn hướng Đế Tạp Nhĩ rời đi, một hồi lâu mới hồi thần. Sau đó chỉ thấy hắn xoay người, lát sau đã rời khỏi tầm nhìn của Vô Tình.
Đó là hướng Utherus đi, Vô Tình vuốt cái cằm trơn bóng, nhìn hướng thú nhân kia ly khai. Đối với hành động của thú nhân này, Vô Tình phân tích, xem ra việc này còn chưa xong đâu, còn thú vị hơn so với trong tưởng tượng của mình! Vô Tình đem chính ý nghĩ của mình quăng qua một bên, nghĩ nhiều như vậy có ích lợi gì? Tất cả thuận theo tự nhiên đi, hắn cho tới bây giờ đều là một người cầm được thì cũng buông được. Bất quá, hắn cũng không ngại làm cho sinh hoạt tự nhiên bình tĩnh này thêm một chút thú vị là được.
Mặt trời dần dần bò lên trên đỉnh đầu, đối với việc phơi nắng, Vô Tình tự nhiên là không có hứng thú quá lớn, cho nên khi nắng trở nên chói gắt hơn, hắn trở về phòng mày mò mấy thứ mình kiếm được.
Vô Tình nghiên cứu hạt cây ăn thịt mang về từ Tát ma rừng rậm, giờ đã mọc cây con, một ngày đêm không thấy lại dài hơn nhiều như vậy, bất quá hình như chút bất đồng với cây mẹ. Có nên đem ra phơi nắng hay không? Nhìn một chút dương quang xán lạn bên ngoài, Vô Tình áng chừng Utherus sắp về làm cơm rồi, có thể việc này Utherus là người địa phương sẽ biết, đợi hỏi một chút thì hơn.
” Utherus ngươi ở đâu?” Một thanh âm ngoài viện kêu lên, sau đó là một trận tiếng đập cửa. Tìm Utherus sao? Lúc này là ai tới? Vô Tình đi ra ngoài mở rộng cửa, phát hiện dĩ nhiên là thú nhân xa lạ sáng sớm trông thấy! Tuy rằng lúc đó Vô Tình không thấy rõ ngũ quan thú nhân này, nhưng cái thú nhân này có tóc ngắn kim sắc rất đặc biệt, hơn nữa hắn trên người vẫn áo bông trần vàng nhạt, Vô Tình có thể khẳng định hắn chính là người sáng sớm nhìn thấy.
“Xin chào, ta là Vô Tình, bọn họ đều gọi A Tình.” Thấy thú nhân nhìn chằm chằm mình, ngây ngốc không nói được một lời, Vô Tình nói. Đối với chuyện giữa thú nhân này và Đế Tạp Nhĩ, Utherus, Vô Tình có chút cảm thấy hứng thú, cho nên bọn họ cần phải nhận thức một chút.
“A… Xin chào, A Tình, ta là Tiyelu, bọn họ đều gọi… A…” Ý thức được tự mình nói sai, Tiyelu có chút quẫn bách vò đầu. Vốn tưởng rằng đi ra sẽ là Utherus, lại không nghĩ rằng là một giống cái mỹ lệ, đây hẳn là giống cái ấu tể Utherus mang về tới đi.
Y là ngày hôm qua vừa mới trở lại bộ lạc, nghe nói chuyện của Utherus, y có chút tức giận! Utherus biết rõ Đế Tạp Nhĩ thích là ai, thế mà còn tự mình chiếu cố ấu tể mang về kia. Trong bộ lạc thú nhân độc thân rất nhiều, tùy tiện vớ đều có thể vớ được ra một nắm người chiếu cố cho hắn. Đây không phải rõ ràng Utherus có ý định cùng giống cái ấu tể nhặt được kết làm bầu bạn sao? Vậy Utherus rốt cuộc đem Đế Tạp Nhĩ đặt ở đâu?
Ngày hôm nay sáng sớm y đi săn bắn trên đường, không cẩn thận gặp được Utherus và Đế Tạp Nhĩ thân mật gặp nhau. Utherus không phải đã có một giống cái rồi sao? Vì sao còn muốn cùng Đế Tạp Nhĩ đơn độc gặp mặt? Giống đực bất trung như vậy, uổng y khi còn bé còn tôn kính, Utherus thực sự là bại hoại hết phẩm đức của thú nhân!
Vốn là muốn tại nơi săn bắn tìm được Utherus cùng y đánh một hồi, đánh bại Utherus là mục tiêu của y sau khi trưởng thành. Người này khi còn bé vẫn dạy mình, khi còn bé vẫn rất tôn kính y. Tuy rằng chính mình cũng không biết từ lúc nào bắt đầu bất hòa với Utherus, lấy việc đánh bại y cho là mục tiêu của chính mình. Nhưng thú nhân mà, không ai không mong muốn mình là trong bộ lạc lợi hại nhất, trở thành lợi hại nhất mới có thể truy cầu đến giống cái xinh đẹp nhất!
Đế Tạp Nhĩ, giống cái xinh đẹp nhất trong bộ lạc, từ lúc gặp qua hắn, Tiyelu nghĩ hắn là thần trong cảm nhận của bản thân. Nhưng khi đó y còn không có trưởng thành, thậm chí còn không có độc lập, như vậy y là không có tư cách truy cầu Đế Tạp Nhĩ, huống chi Đế Tạp Nhĩ thích chính là Utherus lợi hại nhất trong bộ lạc lúc đó. Bất quá hiện tại y trưởng thành rồi, rốt cục chính mình có thể cùng Utherus đánh một trận! Y nhất định phải đánh bại Utherus chứng minh mình mới là lợi hại nhất.
Tuy vậy, đáng tiếc là tại nơi săn bắn, Tiyelu không có tìm được Utherus. Đoán rằng Utherus có thể đã trở về, cho nên y tìm đến nhà Utherus. Chỉ không nghĩ tới sẽ nhìn thấy không phải Utherus, mà là giống cái ấu tể Utherus mang về mà mọi người vẫn nhắc.
Sao chưa từng có ai nói cho y, giống cái Utherus mang về tới lại đẹp đến không đúng thực như thế, toàn thân trên dưới không một chỗ không tinh xảo, tựa như người từ trong bức tranh đi ra? Trách không được Utherus sẽ tự mình chiếu cố! Bất quá. Tiyelu vẫn nghĩ Đế Tạp Nhĩ là tốt nhất, thành thục, mỹ lệ, dũng cảm, thông tuệ; ấu tể cho dù tốt cũng chỉ là một ấu tể mà thôi, có thể hắn ngoại trừ bên ngoài đẹp thì cái gì cũng không biết làm?
“Ngươi là bằng hữu của Utherus, là tới tìm y? Tiến vào ngồi đi.” Đã có thể bình tĩnh tiếp thu tình huống thú nhân thấy mình liền vờ ngớ ngẩn, Vô Tình tiếp tục giả dạng làm cái gì cũng không biết, hữu hảo mời người vào nhà. Bởi vì hắn có thể rất khẳng định, nếu như tự Utherus không ở nhà, thú nhân này sẽ lập tức quay đầu đi.
Bằng hữu? Y với Utherus coi như là bằng hữu sao? Nhưng y đích thật là đến tìm Utherus. Được giống cái mỹ lệ mời, Tiyelu có chút vựng vựng hồ hồ, hoàn toàn quên việc một giống cái ấu tể chưa từng gặp mặt lại vì y mở rộng cửa mời gọi y vào nhà là chuyện không bình thường cỡ nào.
“Ngồi đi, Utherus chốc lát sẽ trở lại.” Vô Tình đưa người vào phòng khách, nhàn nhạt nói.
Nghe vậy, Tiyelu đã đi vào đại sảnh nhà Utherus trong ngồi xuống, mà y trong lòng hiện có một trận ảo não. Y thế nào không có hỏi rõ ràng Utherus có ở nhà hay không đã lỗ mãng thất thố như thế đi vào? Hơn nữa nhìn thấy một giống cái mở cửa thì nên nghĩ đến trong nhà giống đực không có. Mình sao lại trở nên hồ đồ như thế!
Từ trong ảo não quay về, Tiyelu nghĩ chính không nên tiếp tục ở lại, đang chuẩn bị nói cáo từ ngày khác sẽ trở lại tìm Utherus.
“Ngươi thích Đế Tạp Nhĩ à?” Thấy người còn muốn chạy, Vô Tình nói thẳng ra suy đoán của bản thân. Đế Tạp Nhĩ, nam nhân kiêu ngạo mà tự tin kia, cho dù chỉ thấy qua hai lần, Vô Tình không thừa nhận cũng không được, hắn đích thật là có nguyên nhân để mà có thể kiêu ngạo. Tại một loại trình độ nào đó hai người bọn họ kỳ thực rất giống nhau, bất quá Đế Tạp Nhĩ rốt cuộc là so với chính mình đơn thuần hơn nhiều lắm.
“A…” Đột nhiên nghe những lời đột ngột như thế, Tiyelu có chút phản ứng không được. Y đích thật là thích Đế Tạp Nhĩ, nhưng bởi vì y không có cụ thể biểu hiện cái gì, hơn nữa nếu như Utherus cũng thích Đế Tạp Nhĩ, y có lẽ ngay cả ý nghĩ tranh đấu đều không có; dù sao Đế Tạp Nhĩ hai năm này cự tuyệt người theo đuổi nhiều không kể xiết, Đế Tạp Nhĩ trong lòng đã có người thương, y cũng chỉ có thể yên lặng chúc hắn hạnh phúc, cho nên người biết mình thích Đế Tạp Nhĩ cũng không nhiều. Tiểu giống cái này làm sao biết chuyện này, y cũng không cho rằng Utherus sẽ cùng giống cái của mình nói chuyện này.
“Thế nhưng, Đế Tạp Nhĩ thích Utherus, hắn không thích ngươi.” Thấy phản ứng của Tiyelu, Vô Tình có thể khẳng định phỏng đoán của mình, Vì vậy tiếp tục nói. Để “báo đáp” ngày hôm qua Đế Tạp Nhĩ cản đường mình, làm mình mất hứng, Vô Tình tuyệt không ngại giúp hắn tìm thêm ít phiền phức. Ngự nhân chi thuyết (dùng lời nói chế ngự người khác) vốn là điều Vô Tình am hiểu, mấy người đơn thuần như vậy, kỳ thực rất dễ bị tóm, chỉ cần phương pháp thoả đáng…
Nghe được tiểu giống cái nói, Tiyelu nhãn thần ảm đạm. Đúng vậy, Đế Tạp Nhĩ cho tới nay chỉ thích mỗi Utherus. Bất quá tình huống hiện tại bất đồng, Utherus đã nhận định một giống cái, như vậy lại không thể tiếp tục cùng Đế Tạp Nhĩ một chỗ, nhưng mà ngày hôm nay sáng sớm y vừa thấy Utherus và Đế Tạp Nhĩ đơn độc gặp mặt, Utherus người này rốt cuộc muốn như thế nào? Lẽ nào y muốn bắt cả hai giống cái không tha sao? Y ngày hôm nay nhất định phải tìm Utherus hỏi rõ ràng!
End – chương 26
Edit: An Braginski
Beta: Nhung Nguyên
Có một số việc cho dù đã nói ra, sinh hoạt cũng không cải biến quá lớn, bởi vì sự thay đổi này là do một người bắt đầu, muốn có sự thay đổi của người kia, còn cần một số lượng tích lũy. Hơn nữa cho dù không nói, trong lòng bọn họ còn không phải đã rất rõ ràng sao?
Cho nên, ngày hôm sau sinh hoạt của Vô Tình tất cả như cũ, đối với bầu không khí quanh thân Utherus có một chút cải biến cũng tiếp nhận rất hài lòng. Lúc Utherus ra khỏi cửa, hắn lại theo thói quen nhảy lên cây hoa gạo ngắm phong cảnh. Như vậy sinh hoạt đơn giản mà yên lặng, Vô Tình rất thích…
Utherus ra ngoài, đi về phía rừng rậm săn bắn, bất quá ngày hôm nay y không phải đi săn bắn, đồ ăn y đã ở nhà dự trữ không ít, ngày hôm nay y còn có chuyện quan trọng hơn. Đang tính toán cân nhắc, chỉ thấy cách đó không xa có một giống cái chắn đường, mà người này không phải ai khác, chính là Đế Tạp Nhĩ ngày hôm qua cản đường A Tình. Utherus thực sự không rõ giống cái mỹ lệ này vì sao cứ thích chặn đường người khác?
“Utherus, ta có lời muốn nói với ngươi.” Đế Tạp Nhĩ sáng sớm đã chờ sẵn tại con đường mà Utherus đi săn bắn nhất định sẽ đi qua. Giống cái Utherus mang về nói rất đúng, hạnh phúc là muốn dựa vào chính mình truy cầu. Nếu mình thích Utherus, như vậy sao không thể nói ra!
Đột nhiên bị ngăn cản, Utherus có điểm bất đắc dĩ, Đế Tạp Nhĩ muốn nói cái gì y rất rõ ràng. Kỳ thực Đế Tạp Nhĩ từ rất sớm đã ra ám chỉ với y, Đế Tạp Nhĩ đích thật là một giống cái phi thường ưu tú, bất quá lúc trước y vẫn không có cảm tình, hiện tại lại càng không có.
” Utherus ta thích ngươi, xin ngươi cân nhắc việc cùng ta kết làm bầu bạn.” Đế Tạp Nhĩ nhìn thú nhân vô biểu tình trước mặt, cố lấy dũng khí lớn tiếng nói. Nếu là thú nhân khác gặp được chính mình chủ động đến gần, sợ là nằm mơ cũng sẽ cười ra tiếng đi, nhưng Utherus đầu gỗ nhìn thấy chính mình lại một bộ mặt than, còn mình hết lần này tới lần khác vẫn coi trọng một khối đầu gỗ như vậy.
“Xin lỗi, ta có A Tình rồi.” Utherus thấp giọng nói, y đã có giống cái mình yêu, cảm tình của Đế Tạp Nhĩ y không thể tiếp thu, chỉ có thể nói xin lỗi.
“Thế nhưng hắn đối với ngươi cũng không có ý tứ gì, ta cũng không tin ngươi không cảm nhận được!” Đế Tạp Nhĩ vạch ra vấn đề then chốt trong cảm tình của Utherus; cứ khư khư giữ lấy một hy vọng mơ hồ, còn không bằng nắm chặt một phần chắc chắn.
“Ta sẽ khiến hắn có ý với ta!” Utherus kiên định nói, trên bản mặt than khó có được lộ ra thần thái kiên nghị. Không muốn nhiều lời nữa, Utherus vòng qua Đế Tạp Nhĩ tiếp tục đi về phía trước, ngày hôm nay hắn còn có một vài chuyện muốn làm, cũng không thể dùng dằng ở đây được.
Thấy Utherus khó có được để lộ ra tình cảm, Đế Tạp Nhĩ có chút khiếp sợ, song cũng hiểu được một thú nhân như vậy càng thêm có mị lực. Vì vậy Đế Tạp Nhĩ xoay người, lớn tiếng nói với bóng lưng Utherus rời đi: “Utherus, chỉ cần ngươi còn không có bầu bạn, ta sẽ không đơn giản buông tha đâu!”
Nghe vậy, Utherus thở dài một hơi, nhưng bước chân rời đi cũng không dừng lại. Có thể khiến cho một giống cái theo đuổi, đây có thể là chuyện thú nhân nằm mơ đều nghĩ không ra. Giống cái muốn tìm bầu bạn là phi thường dễ dàng, bọn họ căn bản không cần phải theo đuổi, chỉ cần chờ giống đực tới theo đuổi là có thể, Đế Tạp Nhĩ cần gì phải như thế? A Tình mới là giống cái mình nhận định, cho nên giống cái khác thế nào y không quan tâm…
Bởi vì chuyện xảy ra cách nhà Utherus không xa, người nào đó đứng ở trên cây ngắm phong cảnh tự nhiên là chứng kiến hết sự kiện đảo truy (theo đuổi ngược) có thể khiến toàn bộ lạc khiếp sợ. Thử hỏi ai có thể dự đoán được Đế Tạp Nhĩ mỹ lệ mê người trong bộ lạc sẽ chủ động truy cầu một thú nhân? Người nào dám nói Đế Tạp Nhĩ sẽ chủ động, chắc người đó sẽ bị cho là vu khống. Nếu là để những người khác thấy một màn này, sợ rằng sẽ cho là trên thế giới này thú nhân sắp chết sạch đi!? Bất quá, đáng tiếc chính là trò hay này khuyết thiếu khán giả biết thưởng thức…
Vô Tình có chút thất vọng nhìn vở kịch đã kết thúc, thế nào nhanh như vậy đã kết thúc? Uổng công hắn còn chờ chuyện thú vị tiếp theo phát sinh! Tuy rằng không nghe được hai người đối thoại, nhưng chỉ nhìn hỗ động đơn giản hết sức của bọn họ, cùng với sau đó Utherus bỏ đi, là đã đoán được ra xảy ra chuyện gì rồi.
Bất quá ngẫm lại với tính cách của Utherus đại để cũng sẽ như vậy thôi, thực sự là đáng tiếc cho một đối tượng cực phẩm như Đế Tạp Nhĩ! Nếu như hắn không có xuất hiện, có thể Utherus cuối cùng sẽ cùng Đế Tạp Nhĩ cùng một chỗ đi. Nhưng cũng khó nói, nếu như không có uy hiếp và nhắc nhở của mình, giống cái kiêu ngạo mà tự tin kia có thể cả đời cũng sẽ không chủ động theo đuổi ai.
Nhìn bối cảnh trống trải sau khi diễn viên đều rời khỏi, Vô Tình có chút thất thần. Có đôi khi hắn nghĩ mình chỉ là một người ngoài cuộc, tùy ý để cho mọi chuyện xung quanh cứ tiếp tục, hắn chỉ cần hảo hảo nhìn là tốt rồi; bất quá, trong lúc hoảng thần hắn lại nghĩ chính mình cũng đang ở trong tràng kịch này. Rốt cuộc là thế giới này xâm lấn tiểu thiên địa của hắn, hay là hắn dung nhập vào thế giới này?
Ngay khi Vô Tình nhìn chằm chằm nơi vừa xảy ra chuyện mà xuất thần, một thú nhân xa lạ xuất hiện trong tầm mắt hắn. Thú nhân kia dừng lại nơi Đế Tạp Nhĩ vừa đứng, nhìn hướng Đế Tạp Nhĩ rời đi, một hồi lâu mới hồi thần. Sau đó chỉ thấy hắn xoay người, lát sau đã rời khỏi tầm nhìn của Vô Tình.
Đó là hướng Utherus đi, Vô Tình vuốt cái cằm trơn bóng, nhìn hướng thú nhân kia ly khai. Đối với hành động của thú nhân này, Vô Tình phân tích, xem ra việc này còn chưa xong đâu, còn thú vị hơn so với trong tưởng tượng của mình! Vô Tình đem chính ý nghĩ của mình quăng qua một bên, nghĩ nhiều như vậy có ích lợi gì? Tất cả thuận theo tự nhiên đi, hắn cho tới bây giờ đều là một người cầm được thì cũng buông được. Bất quá, hắn cũng không ngại làm cho sinh hoạt tự nhiên bình tĩnh này thêm một chút thú vị là được.
Mặt trời dần dần bò lên trên đỉnh đầu, đối với việc phơi nắng, Vô Tình tự nhiên là không có hứng thú quá lớn, cho nên khi nắng trở nên chói gắt hơn, hắn trở về phòng mày mò mấy thứ mình kiếm được.
Vô Tình nghiên cứu hạt cây ăn thịt mang về từ Tát ma rừng rậm, giờ đã mọc cây con, một ngày đêm không thấy lại dài hơn nhiều như vậy, bất quá hình như chút bất đồng với cây mẹ. Có nên đem ra phơi nắng hay không? Nhìn một chút dương quang xán lạn bên ngoài, Vô Tình áng chừng Utherus sắp về làm cơm rồi, có thể việc này Utherus là người địa phương sẽ biết, đợi hỏi một chút thì hơn.
” Utherus ngươi ở đâu?” Một thanh âm ngoài viện kêu lên, sau đó là một trận tiếng đập cửa. Tìm Utherus sao? Lúc này là ai tới? Vô Tình đi ra ngoài mở rộng cửa, phát hiện dĩ nhiên là thú nhân xa lạ sáng sớm trông thấy! Tuy rằng lúc đó Vô Tình không thấy rõ ngũ quan thú nhân này, nhưng cái thú nhân này có tóc ngắn kim sắc rất đặc biệt, hơn nữa hắn trên người vẫn áo bông trần vàng nhạt, Vô Tình có thể khẳng định hắn chính là người sáng sớm nhìn thấy.
“Xin chào, ta là Vô Tình, bọn họ đều gọi A Tình.” Thấy thú nhân nhìn chằm chằm mình, ngây ngốc không nói được một lời, Vô Tình nói. Đối với chuyện giữa thú nhân này và Đế Tạp Nhĩ, Utherus, Vô Tình có chút cảm thấy hứng thú, cho nên bọn họ cần phải nhận thức một chút.
“A… Xin chào, A Tình, ta là Tiyelu, bọn họ đều gọi… A…” Ý thức được tự mình nói sai, Tiyelu có chút quẫn bách vò đầu. Vốn tưởng rằng đi ra sẽ là Utherus, lại không nghĩ rằng là một giống cái mỹ lệ, đây hẳn là giống cái ấu tể Utherus mang về tới đi.
Y là ngày hôm qua vừa mới trở lại bộ lạc, nghe nói chuyện của Utherus, y có chút tức giận! Utherus biết rõ Đế Tạp Nhĩ thích là ai, thế mà còn tự mình chiếu cố ấu tể mang về kia. Trong bộ lạc thú nhân độc thân rất nhiều, tùy tiện vớ đều có thể vớ được ra một nắm người chiếu cố cho hắn. Đây không phải rõ ràng Utherus có ý định cùng giống cái ấu tể nhặt được kết làm bầu bạn sao? Vậy Utherus rốt cuộc đem Đế Tạp Nhĩ đặt ở đâu?
Ngày hôm nay sáng sớm y đi săn bắn trên đường, không cẩn thận gặp được Utherus và Đế Tạp Nhĩ thân mật gặp nhau. Utherus không phải đã có một giống cái rồi sao? Vì sao còn muốn cùng Đế Tạp Nhĩ đơn độc gặp mặt? Giống đực bất trung như vậy, uổng y khi còn bé còn tôn kính, Utherus thực sự là bại hoại hết phẩm đức của thú nhân!
Vốn là muốn tại nơi săn bắn tìm được Utherus cùng y đánh một hồi, đánh bại Utherus là mục tiêu của y sau khi trưởng thành. Người này khi còn bé vẫn dạy mình, khi còn bé vẫn rất tôn kính y. Tuy rằng chính mình cũng không biết từ lúc nào bắt đầu bất hòa với Utherus, lấy việc đánh bại y cho là mục tiêu của chính mình. Nhưng thú nhân mà, không ai không mong muốn mình là trong bộ lạc lợi hại nhất, trở thành lợi hại nhất mới có thể truy cầu đến giống cái xinh đẹp nhất!
Đế Tạp Nhĩ, giống cái xinh đẹp nhất trong bộ lạc, từ lúc gặp qua hắn, Tiyelu nghĩ hắn là thần trong cảm nhận của bản thân. Nhưng khi đó y còn không có trưởng thành, thậm chí còn không có độc lập, như vậy y là không có tư cách truy cầu Đế Tạp Nhĩ, huống chi Đế Tạp Nhĩ thích chính là Utherus lợi hại nhất trong bộ lạc lúc đó. Bất quá hiện tại y trưởng thành rồi, rốt cục chính mình có thể cùng Utherus đánh một trận! Y nhất định phải đánh bại Utherus chứng minh mình mới là lợi hại nhất.
Tuy vậy, đáng tiếc là tại nơi săn bắn, Tiyelu không có tìm được Utherus. Đoán rằng Utherus có thể đã trở về, cho nên y tìm đến nhà Utherus. Chỉ không nghĩ tới sẽ nhìn thấy không phải Utherus, mà là giống cái ấu tể Utherus mang về mà mọi người vẫn nhắc.
Sao chưa từng có ai nói cho y, giống cái Utherus mang về tới lại đẹp đến không đúng thực như thế, toàn thân trên dưới không một chỗ không tinh xảo, tựa như người từ trong bức tranh đi ra? Trách không được Utherus sẽ tự mình chiếu cố! Bất quá. Tiyelu vẫn nghĩ Đế Tạp Nhĩ là tốt nhất, thành thục, mỹ lệ, dũng cảm, thông tuệ; ấu tể cho dù tốt cũng chỉ là một ấu tể mà thôi, có thể hắn ngoại trừ bên ngoài đẹp thì cái gì cũng không biết làm?
“Ngươi là bằng hữu của Utherus, là tới tìm y? Tiến vào ngồi đi.” Đã có thể bình tĩnh tiếp thu tình huống thú nhân thấy mình liền vờ ngớ ngẩn, Vô Tình tiếp tục giả dạng làm cái gì cũng không biết, hữu hảo mời người vào nhà. Bởi vì hắn có thể rất khẳng định, nếu như tự Utherus không ở nhà, thú nhân này sẽ lập tức quay đầu đi.
Bằng hữu? Y với Utherus coi như là bằng hữu sao? Nhưng y đích thật là đến tìm Utherus. Được giống cái mỹ lệ mời, Tiyelu có chút vựng vựng hồ hồ, hoàn toàn quên việc một giống cái ấu tể chưa từng gặp mặt lại vì y mở rộng cửa mời gọi y vào nhà là chuyện không bình thường cỡ nào.
“Ngồi đi, Utherus chốc lát sẽ trở lại.” Vô Tình đưa người vào phòng khách, nhàn nhạt nói.
Nghe vậy, Tiyelu đã đi vào đại sảnh nhà Utherus trong ngồi xuống, mà y trong lòng hiện có một trận ảo não. Y thế nào không có hỏi rõ ràng Utherus có ở nhà hay không đã lỗ mãng thất thố như thế đi vào? Hơn nữa nhìn thấy một giống cái mở cửa thì nên nghĩ đến trong nhà giống đực không có. Mình sao lại trở nên hồ đồ như thế!
Từ trong ảo não quay về, Tiyelu nghĩ chính không nên tiếp tục ở lại, đang chuẩn bị nói cáo từ ngày khác sẽ trở lại tìm Utherus.
“Ngươi thích Đế Tạp Nhĩ à?” Thấy người còn muốn chạy, Vô Tình nói thẳng ra suy đoán của bản thân. Đế Tạp Nhĩ, nam nhân kiêu ngạo mà tự tin kia, cho dù chỉ thấy qua hai lần, Vô Tình không thừa nhận cũng không được, hắn đích thật là có nguyên nhân để mà có thể kiêu ngạo. Tại một loại trình độ nào đó hai người bọn họ kỳ thực rất giống nhau, bất quá Đế Tạp Nhĩ rốt cuộc là so với chính mình đơn thuần hơn nhiều lắm.
“A…” Đột nhiên nghe những lời đột ngột như thế, Tiyelu có chút phản ứng không được. Y đích thật là thích Đế Tạp Nhĩ, nhưng bởi vì y không có cụ thể biểu hiện cái gì, hơn nữa nếu như Utherus cũng thích Đế Tạp Nhĩ, y có lẽ ngay cả ý nghĩ tranh đấu đều không có; dù sao Đế Tạp Nhĩ hai năm này cự tuyệt người theo đuổi nhiều không kể xiết, Đế Tạp Nhĩ trong lòng đã có người thương, y cũng chỉ có thể yên lặng chúc hắn hạnh phúc, cho nên người biết mình thích Đế Tạp Nhĩ cũng không nhiều. Tiểu giống cái này làm sao biết chuyện này, y cũng không cho rằng Utherus sẽ cùng giống cái của mình nói chuyện này.
“Thế nhưng, Đế Tạp Nhĩ thích Utherus, hắn không thích ngươi.” Thấy phản ứng của Tiyelu, Vô Tình có thể khẳng định phỏng đoán của mình, Vì vậy tiếp tục nói. Để “báo đáp” ngày hôm qua Đế Tạp Nhĩ cản đường mình, làm mình mất hứng, Vô Tình tuyệt không ngại giúp hắn tìm thêm ít phiền phức. Ngự nhân chi thuyết (dùng lời nói chế ngự người khác) vốn là điều Vô Tình am hiểu, mấy người đơn thuần như vậy, kỳ thực rất dễ bị tóm, chỉ cần phương pháp thoả đáng…
Nghe được tiểu giống cái nói, Tiyelu nhãn thần ảm đạm. Đúng vậy, Đế Tạp Nhĩ cho tới nay chỉ thích mỗi Utherus. Bất quá tình huống hiện tại bất đồng, Utherus đã nhận định một giống cái, như vậy lại không thể tiếp tục cùng Đế Tạp Nhĩ một chỗ, nhưng mà ngày hôm nay sáng sớm y vừa thấy Utherus và Đế Tạp Nhĩ đơn độc gặp mặt, Utherus người này rốt cuộc muốn như thế nào? Lẽ nào y muốn bắt cả hai giống cái không tha sao? Y ngày hôm nay nhất định phải tìm Utherus hỏi rõ ràng!
End – chương 26
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất