Thú Nhân Chi Giống Cái Phản Công
Chương 19
Cảm nhận được ánh mắt của Tô Mặc, Hassan vội khép hai đầu gối tính che lại, lại bị Tô Mặc đè đầu gối xuống ý bảo hắn tách ra. Trong ánh mắt thản nhiên lại đầy áp lực của Tô Mặc, Hassan từ từ giang chân ra, đồng thời cảm giác được dục vọng ở bụng dưới đang co giật mãnh liệt, cứ như sợ Tô Mặc không chú ý tới nó vậy.A a a a sao hắn lại có thể dâm đãng như thế chứ! Hassan xấu hổ vô cùng. Lại thấy Tô Mặc dùng ngón tay nhẹ nhàng quệt chút chất nhờn trên đỉnh, để sát mắt quan sát, sau đó vươn lưỡi liếm đi.Cả người Hassan, từ não đến toàn thân, đều ‘oanh!’ một tiếng rồi bừng cháy.Trong mười phút kế tiếp, Tô Mặc không hề chạm vào hắn, nhưng Hassan lại cảm thấy như Tô Mặc đang sờ khắp người mình. Ánh mắt, là ánh mắt như thực thể của Tô Mặc, phủ lên mỗi một tấc trên cơ thể hắn, hơn nữa còn lưu luyến mãi ở trước ngực và chỗ giữa hai chân không chịu đi.“Ưm…” Hassan cất tiếng cầu xin, cố ưỡn ngực lên. Đầu vú hắn sau khi được tầm mắt cậu “vuốt ve” đã trở nên cứng ngắc, dựng đứng lên, còn rất ngứa nữa, hắn điên cuồng khao khát muốn được người ta chạm vào, nhưng Tô Mặc lại không quan tâm mà chỉ nhìn chằm chằm vị trí giữa hai chân hắn.“Ô ô ưm…” tiếng nức nở cầu xin của Hassan càng lúc càng dồn dập. Qua hơn mười phút bị dày vò, hắn bây giờ đã không biết liêm sỉ mở lớn hai chân, cực lực nâng thân dưới lên, để dục vọng đã phình to đến cực hạn của mình đến gần Tô Mặc. Chạm một chút, dù chỉ nhẹ nhàng động vào một cái thôi, hắn cũng có thể lên đến cao trào được, nhưng Tô Mặc lại cố tình tàn nhẫn thờ ơ.Hassan nấc từng tiếng khàn khàn, cố khép lại hai chân muốn tự cọ xát chính mình, nhưng hai cổ chân bị buộc tách ra khiến hắn không cách nào làm được. Hắn chỉ có thể phí công giãy dụa, lại bị dây thừng không ngừng cảnh cáo hắn không được giãy.Hassan cảm thấy chính mình sắp điên rồi. Rõ ràng biết bộ dáng hiện tại của bản thân cực kỳ đáng xấu hổ, cực kỳ dâm đãng, nhưng vẫn không ngừng ưỡn người về phía Tô Mặc. Tô Mặc càng không để ý tới hắn, càng lạnh lùng với hắn, hắn lại càng khát vọng, càng sốt ruột.Không biết qua bao lâu, Tô Mặc rốt cuộc cũng đến gần, lên giường, ngồi xổm giữa hai chân Hassan. Hassan kích động đến nỗi run rẩy kịch liệt, vang lên tiếng kêu càng lúc càng gấp gáp, thúc giục Tô Mặc.Tô Mặc lần này cuối cùng cũng như hắn mong muốn, đưa tay nhẹ nhàng chạm vào đầu vú đã ngứa đến đau đớn của hắn. “Muốn tôi chạm chỗ này?”Hassan rướn họng thét lên, cả người giật nảy khỏi giường.Tay còn lại của Tô Mặc thì búng lên đỉnh đầu phình to đến tím tái rỉ nước. “Hay chỗ này?”Tiếng rên rỉ mơ hồ truyền ra từ họng Hassan, ưỡn cong người đến cực hạn, toàn thân căng cứng gần như muốn đứt đoạn.Tô Mặc vui vẻ nhìn phản ứng của Hassan. A, phải, cậu là một tên xấu xa thế đấy.Đến tận khi Hassan chậm rãi tỉnh táo lại từ cơn kích thích, Tô Mặc mới dùng ngón tay ươn ướt dịu dàng chạm vào cổ Hassan. “Nhưng tôi lại khá là thích sờ chỗ này của anh hơn. Được không?”Hassan chật vật nhìn Tô Mặc, ô ô ra sức gật đầu. Được được, chỉ cần chạm vào người hắn thôi, chỗ nào cũng được!Ngay sau đó, một ngón tay nho nhỏ lành lạnh đột nhiên không chút lưu tình đâm vào cơ thể hắn.Tô Mặc gần như nín thở nhìn chằm chằm Hassan, thấy Hassan nhíu nhíu mày, trong lòng không khỏi thấy căng thẳng, thế nhưng sau đó, cậu lại nghe thấy tiếng Hassan khẽ rên rỉ, gấp gáp chủ động nghênh đón ngón tay của Tô Mặc.Tô Mặc thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm, nhất thời lại thấy có phần choáng váng. Sau khi khôi phục tinh thần lại, Hassan đã tự giác vặn vẹo mông, không ngừng phun ra nuốt vào ngón tay cậu.Nhiệt tình thế. Tô Mặc phì cười, lập tức làm ướt ngón thứ hai rồi đưa vào. Hassan rên lên một tiếng, eo mông càng thêm ra sức nuốt vào, đến tận khi nuốt trọn hai ngón tay, mới rên rỉ thêm tiếng nữa.Tô Mặc bị tiếng rên rỉ của hắn làm cho mê muội, đầu óc không còn sức để hoạt động, cậu rút ngón tay ra, đâm mạnh chính mình vào.Hassan ‘Ss—’ một tiếng, cơ thể đột nhiên căng cứng, bắn ra dịch nóng.Tô Mặc nhìn Hassan không ngừng giật giật, phun ra từng luồng dịch nóng hổi, đường ruột đang bao lấy cậu không ngừng co rút, cảm giác thoải mái ập tới, không khỏi có chút mờ mịt.Bắn rồi? Cái tên này bị cậu đâm cho bắn? Cậu mới vừa tiến vào thôi, còn chưa xài kỹ xảo gì, bản thân còn chưa kịp sướng đó! Hassan sao lại lẹ như vậy!Thế nhưng Hassan vẫn thắt chặt lấy cậu, vừa khít vừa ấm, lại còn không ngừng co bóp, Tô Mặc hoàn toàn không thể kiên trì được bao lâu, cũng bắn ra.……Tô Mặc nổi điên! Tại sao ngay cả cậu cũng ra nhanh như vậy! Hassan thì còn có thể nói vì đây là lần đầu, chẳng lẽ cậu cũng là lần đầu sao! Lần này ra còn nhanh hơn cả lần đầu tiên năm cậu mười lăm tuổi nữa đó!Cảm giác không ngừng bị mút vẫn tiếp tục. Tô Mặc bị cắn chặt đến khẽ rên một tiếng, mau chóng tìm ra đầu sỏ gây tội. Nếu không phải vì Hassan quá dâm đãng, tiếng rên rỉ quá quyến rũ, còn ra sức cắn cậu mút cậu như thế…thì sao cậu có thể ra nhanh như vậy chứ!Tô Mặc cắn răng, tàn nhẫn đâm Hassan như trút giận, mỗi một lần đều vừa sâu vừa mạnh, chỉ cần nghe thấy tiếng Hassan bất ngờ cất giọng rên rỉ là biết nó kích thích cỡ nào. Thế nhưng Tô Mặc lại không hề thấy thương tiếc, chỉ điên cuồng rút ra đâm vào, sau chừng hai ba chục cái, Hassan khàn giọng rống lên, giật người bắn ra, lại nặng nề ngã xuống giường, chất lỏng nong nóng vốn đã dừng lần nữa phun ra.Aiyo, lần thứ hai này. Một cảm giác thành tựu vi diệu tự nhiên nảy sinh. Anh đây quả nhiên quá hung mãnh!Tô Mặc đắc ý nhìn xuống Hassan đã hoàn toàn chìm vào khoái cảm cuồng loạn, xấu xa tiếp tục đâm mạnh vào. Hassan bị cậu đỉnh vào mà co rút thêm lần nữa, luồng dịch nóng bắn ra xa hơn, trong tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng nức nở.Tô Mặc để hắn bình tĩnh lại một chốc, rồi lại dùng sức đâm vào, một lần lại một lần, đến tận khí Hassan bắn khô đến giọt cuối cùng, cả người xụi lơ mềm nhũn, dù đâm rút đến cỡ nào cũng chỉ run run một chút, cất tiếng ô a mỏng manh.Trong quá trình đó Tô Mặc bắn thêm lần nữa, có điều so với Hassan đã bắn bốn năm sáu bảy không biết bao nhiêu lần thì tuyệt đối là thắng áp đảo! Tô Mặc đắc chí rút khỏi động thịt đã hoàn toàn không còn sức kháng cự, vắt khăn lau sạch sẽ cho cả hai.Đến tận khi dây thừng trên cổ tay cổ chân được cởi bỏ, quần lót trong miệng cũng được rút ra, Hassan vẫn còn trong trạng thái mất hồn, chỉ khi Tô Mặc đút tay vào rửa ráy thì mới khẽ nức nở một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất