Chương 49: Tuyên truyền《 Tô Thức truyện 》
Edit: Bongbong_nbo
Giang Hưng vừa mới kết thúc quay phim《 Khách sạn Quy Nhân 》, khoảng thời gian này tương đối nhàn rỗi, chính là thời gian hai bộ phim điện ảnh,《 Tô Thức truyện 》của mình và 《 Bắc độ 》của Lục Vân Khai phát sóng.
《 Bắc độ 》của Lục Vân Khai khỏi cần nói nhiều, dù sao hết thảy đều đang hướng về phương hướng trong ký ức của Giang Hưng mà đi, cho dù hơi có chút khác biệt, cũng là hướng về phương hướng càng tốt hơn.
Nói tóm lại, sự tình của Lục Vân Khai bên kia, Giang Hưng không cần nghĩ đến, vị ảnh đế tương lai này khẳng định lăn lộn tốt hơn nhiều so với anh.
Trái lại,《 Tô Thức truyện 》của bản thân Giang Hưng, nhiều hơn một chút thứ tương đối thú vị chẳng giống mấy với trong ký ức của Giang Hưng.
Bỏ qua một bên thành tựu văn học của Tô Thức trong lịch sử, và những việc từng trải qua trong đời ở trên triều đình lên xuống nhấp nhô, còn có một một cái mác mà nhân dân cả nước đều biết: Ông hiển nhiên là một người có cuộc sống rất thú vị, đồng thời đối với ẩm thực đặc biệt có nghiên cứu!
Với tư cách là một người sành ăn quốc dân của một quốc gia sành ăn, đối với loại thuộc tính này luôn luôn nhập nhằng có cảm giác thân thiết =. =
Tóm lại, cái thuộc tính này, lúc Giang Hưng quay phim cũng được khai thác ra, ở trong mỗi tập phim truyền hình, nếu như người xem ti-vi nghiêm túc tìm tòi chút, đều sẽ phát hiện ít nhất có một loại đồ uống hoặc món ăn vặt sẽ xuất hiện ở trong phim. Nếu nói cách làm của những đồ uống và món ăn vặt này cũng không xem là khó lắm, cho nên, lúc tập đầu tiên của phim truyền hình phát sóng, Weibo chính thức liền đúng lúc đẩy ra cách làm của món ăn trong mỗi tập phim.
Dĩ nhiên nếu chỉ là như vậy, khó tránh có phần nhạt nhẽo.
Cho nên khi bọn họ phát Weibo dài, cũng không quên mời Đông Pha tiên sinh ngâm thơ, sáng tác câu đối, thí dụ "Mộ vân thu tẫn dật thanh hàn, ngân hán vô thanh chuyển ngọc bàn*" —— Bánh trung thu ruốc thịt, bánh Trung thu năm loại nhân, bánh Trung thu hoa quả, ''Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi, xuân giang thủy noãn áp tiên tri**'' —— Vịt quay, vịt hầm, vịt ba chén***, ''Hà tẫn dĩ vô kình vũ cái, cúc tàn do hữu ngạo sương chi****" —— Trà hoa cúc, trà lá sen, trà hoa cúc lá sen.
* 暮云收尽溢清寒
银汉无声转玉盘
Mộ vân thâu tận dật thanh hàn,
Ngân Hán vô thanh chuyển ngọc bàn.
Trích ''Dương Quan Khúc'', sáng tác lúc Trung Thu.
Dịch nghĩa: Mây chiều trôi đi hết, không gian lạnh lẽo,
Đĩa ngọc di chuyển giữa sông Ngân lặng lẽ. ( Theo thivien.net)
**竹外桃花三两枝
春江水暖鸭先知
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Đây là bài thơ đề tranh Huệ Sùng của tác giả. Huệ Sùng là một trong "Cửu tăng" đầu Tống, sở trường vẽ các loài chim như: ngỗng, vịt, cò, và cảnh bến lạnh mờ sương. Bài thơ làm năm Bính Dần (1086), tác giả đã trở về kinh sau 5 năm bị biếm chức tại Hoàng Châu, tâm sự vẫn như cánh nhạn lạc bầy, giữa đất kinh kỳ của sa mạc phương Bắc đầy sương tuyết.
Dịch nghĩa: Bên ngoài bụi trúc, hoa đào nở hai ba cành,
Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt là biết trước tiên. (Theo thivien.net)
***三杯鸭- Vịt ba chén: là một món ăn truyền thống ở tỉnh Phúc Kiến và thuộc về ẩm thực Phúc Kiến. Nhưng nó được tân trang lại trong thực tiễn cụ thể. Trước mặt khách hàng, đổ ba chén gia vị vào vịt, và giới thiệu phương pháp teppanyaki (Teppanyaki là phong cách ẩm thực từ thời Thế chiến II, thường dùng một vỉ gang, sắt hoặc thép để nấu. Từ teppanyaki là kết hợp giữa teppan, một miếng sắt mà dùng để nấu các món, và yaki, nghĩa là nướng, xào và chiên.), làm cho ba chén vịt trở nên đơn giản hơn để ăn, để mọi người có một bất ngờ quay trở lại sau khi ăn.
****荷尽已无擎雨盖
菊残犹有傲霜枝
Hà tẫn dĩ vô kình vũ cái
Cúc tàn do hữu ngạo sương chi.
Trích ''Tặng Lưu Cảnh Văn'', Bài này còn có nơi chép tên là "Đông cảnh" 冬景. Lưu Cảnh Văn tự Quý Tôn 季孫, người Trường Phù, Khai Phong (nay là Khai Phong, Hà Nam), từng làm tửu giám Nhiêu Châu. Khi Vương An Thạch làm đề hình Giang Đông tra xét về việc rượu, ở bình phong sảnh đường thấy Lưu Cảnh Văn đề một bài thơ, ông rất khen ngợi, đề bạt Lưu làm nhiếp học sự. Tô Thức từng khen là "khảng khái kỳ sĩ", cũng tiến cử ông làm quan, thường so ông với Khổng Dung đời Tam Quốc. (Theo thivien.net)
Đối với xu hướng của cái Weibo chính thức này, Giang Hưng bởi vì lúc đầu còn đang bận quay phim không theo kịp, chờ khi anh rảnh rỗi rồi, phim truyền hình《 Tô Thức truyện 》cũng chiếu phân nửa, tỷ suất chiếu và dư luận đều xem như không tồi, mặc dù không có tình huống kiểu một đêm bùng nổ, nhưng cũng coi như chiếu đến đâu chắc đến đó, chiếm giữ một vùng địa bàn.
Thành công của phim truyền hình đương nhiên khiến cho người ta phấn chấn.
Phấn chấn thế này ở trên mọi mặt, từ đạo diễn tới diễn viên trong đoàn làm phim, từ diễn viên tới công ty sau lưng của diễn viên, lại từ diễn viên tới fan của cá nhân diễn viên ——
Đối với fan mà nói, thần tượng có tác phẩm mới, thì có nghĩa là có đề tài mới, mức độ quan tâm mới, bất kể một cái nào cũng đủ để khiến người ta phấn chấn, bọn họ ở từng chỗ thảo luận với đồng nghiệp về chủ đề của phim truyền hình có liên quan đến vai chính Giang Hưng, còn có mấy cái Weibo thường xuyên cập nhật tương đối nhiệt tình, lần nữa để lại lời nhắn dưới Weibo của Giang Hưng.
Nói tới cái Weibo này... Các fan cứ cảm thấy tình tình hơi phức tạp.
Ở trong khoảng thời gian này, Weibo trỗi dậy, rất nhiều minh tinh đã càng lúc càng quen tương tác với mọi người ở trên Weibo, mặc dù biết có một số tài khoản của minh tinh do đoàn đội quản lý, nhưng đoàn đội quản lý cũng khẳng định là đang phát xu hướng của minh tinh đấy, dù sao cũng có thể tương đối trực quan hiểu được xu hướng của minh tinh; lại nói, ngoại trừ đoàn đội quản lý, cũng nhất định có kiểu minh tinh thích tự mình chơi mạng xã hội, tin tức của dạng minh tinh này phát đi càng hỗn tạp, từ thời tiết, tâm trạng tới đoàn làm phim, quay phim, tới tham gia gặp mặt gì đó, mua sản phẩm duy nhất nào đó thú vị, hoặc là quan tâm đối với thời sự gì đó, quả là có thể khiến fan hiểu rõ minh tinh 360°!
So sánh với những minh tinh như vậy, lại quay về nhìn xem Weibo của Giang Hưng...
Số lượng Weibo trơ trọi còn chưa tới một trăm tin...
Cho dù lật tới lật lui, la liếm mười lần, đều không dùng đến thời gian một tiếng đồng hồ...
Thật khiến người oán hận gì gì đó...
Vừa mới nghĩ như vậy xong, bọn họ liền phát hiện trên trang chủ Weibo của mình nhảy ra một cái tin Weibo mới.
Ảnh đại diện của cái Weibo này là đĩa thịt kho tàu không qua xử lý hình ảnh, lại xem nội dung, ngoại trừ một gương mặt cười với một câu đơn giản ''Hoàn thành tất cả'', chính là tấm hình chung của bốn bức ảnh với một tấm trước bốn tấm ảnh.
Bốn tấm ảnh này chia ra là: Thịt kho tàu, ếch xanh với thịt viên (?), gà nguyên con nhìn có vẻ rất ngon, với một khay tôm xem ra dường như còn sống...
Kiểu này...
Các fan lại xem tên dưới Weibo: Không sai mà, là hai chữ Giang Hưng kia mà...
Tiếp theo bọn họ cẩn thận mà mở bình luận, phát hiện phía dưới đã có chân tướng đế* xuất hiện: ''Là bốn món báu vật của Đông Pha chăng? Hồi tặng nhục, kim thiềm hí châu, ngũ quan kê, túy thanh hà (tên món ăn)... Là Sun tự mình làm à? Nếu như đều là Sun tự mình làm, tôi cảm thấy nên đánh giá lại lần nữa trình độ trù nghệ của Sun một chút.''
*真相帝-chân tướng đế: một thuật ngữ web đề cập đến những người biết điều gì đó ít được biết đến.
Chân tướng đế luôn luôn hấp dẫn ánh mắt người ta, cái bình luận này đã trở thành bình luận hấp dẫn, phía dưới còn có bình luận trả lời: ''Tôi cảm thấy thà đánh giá lại lần nữa trình độ trù nghệ, không bằng đánh giá vấn đề vóc dáng của Sun một chút? Sun, anh ăn nhiều như vậy, vóc dáng thật không có vấn đề sao?... P.s: Tôi thật sự không phải anti [ Bái bai ]''
Nếu như là trước đây, bởi vì Giang Hưng vẫn luôn đi theo con đường khá đoan chính, cho nên trong fan cho dù có khẩu khí trêu chọc xuất hiện, cũng rất ít khi truyền bá ra.
Nhưng lần này...
Mọi người nhìn ảnh đại diện kia thay đổi thành thịt kho tàu, nhao nhao cảm thấy có chút không nỡ nhìn thẳng, phong cách của cái phát ngôn có tính trêu chọc ấy vẫn cứ rất thần kỳ, bình thường cũng rất thú vị.
Thế là còn có người thật sự nhiều chuyện đẩy ra bộ phim《 Quy Nhân 》gần đây Giang Hưng mới quay, sau khi cẩn thận phân tích một phen, nói: ''Tôi thấy vóc người của Sun vô cùng tốt, tuyệt đối là kiểu mà mọi người thích nhất, tổ hợp của cái gọi là mặc áo nhìn có vẻ gầy, cởi áo thì cơ bụng tám múi, nhân ngư tuyến!''
Fan này có lẽ... Có chút cuồng phát rồ quá, người ta quay phim cổ trang, ngay cả cánh tay cũng không lộ ra như thế đấy, đằng ấy đã nhìn thấy tám múi cơ bụng và nhân ngư tuyến của phần bụng đối phương rồi?
Nháo nhào trên Weibo và nhân viên công tác quản lý Weibo chính thức của《 Tô Thức truyện 》phát hiện sau đó lập tức chuyển phát, tạm thời không nhắc đến.
Giang Hưng vừa mới đăng Weibo, lúc này đang ngồi ở trong phòng thuê của mình với Trần Lương, trước mặt là bốn đĩa thức ăn cơ bản ăn sạch sẽ —— chính là bốn món báu vật của Đông Pha mà anh vừa mới đăng trên Weibo, anh cũng thật sự ăn xong rồi, chẳng qua không phải một mình anh, mà là ăn cùng Trần Lương.
Trần Lương lúc này đang cầm di động load Weibo của Giang Hưng.
Ông nhìn bình luận và chuyển phát so với trước đó quả là có thể nói bùng nổ, cũng không ngại nói: ''Thỉnh thoảng tự làm xấu một chút... Hiệu quả cũng thật sự tốt.''
Giang Hưng cười: ''Không có đâu. Đồ ăn mình nấu làm ảnh đại diện sao lại tự làm xấu chứ?''
Trần Lương nheo mắt liếc nhìn đối phương, không kết nối.
Ông hợp tác với Giang Hưng lâu rồi, lòng biết trình độ thành thạo của người nghệ sĩ dưới quyền mình đối với đường ngang lối tắt trong giới giải trí —— nói thật, một điểm trình độ lão luyện này kỳ thực không giống như người mới vừa tiến vào giới giải trí hai, ba năm sẽ có.
Ông thậm chí có lúc cho rằng, đôi mắt này của đối phương có phần quá lợi hại, e rằng rất nhiều việc do Giang Hưng nhìn tới, không có cái gì hiểu hay không, chẳng qua nói hay không, làm hay không mà tôi.
Song như vậy cũng tốt.
Trong giới quá loạn, người thông minh, một người không chú ý còn phải bị hố, người không thông minh, lúc nào xương bị người khác gặm cũng không biết đâu.
Lần này Trần Lương qua đây, chính sự muốn nói đã sớm nói xong trước bữa ăn rồi.
Hiện tại, ông cùng Giang Hưng nói chuyện cũng chỉ là tán gẫu: ''Tỉ suất xem《 Tô Thức truyện 》lần này của cậu vẫn rất tốt, trong số phim cổ trang của mấy đài đã xem như là cao, đương nhiên không bằng với loại phim lịch sử chế tác lớn, tuy nhiên đầu tư của loại phim lịch sử cũng không bằng đoàn làm phim của《 Tô Thức truyện 》.
''Phải nói tới, hiện tại xu hướng của mọi người xem, quan tâm càng nhiều hơn là phương diện màn ảnh rộng. Một người diễn viên nếu như có thể đứng vững gót chân trên màn ảnh rộng, đường đi liền sẽ rộng mở rất nhiều —— "
Lúc này, ông liền không tránh khỏi nói tới bộ phim nổi lên gần đây nhất: ''Lục Vân Khai, người mới của Chúng Tinh mới ký, gần đây quả thực quá mức nổi trội.''
''Tôi nhớ cậu ta với cậu quan hệ cũng không tồi?''
''Ngoại hình Lục Vân Khai dĩ nhiên vô cùng tốt, kỹ thuật diễn cũng vô cùng tốt —— thông thường mà nói, có một cái trong đó, lại có cơ hội, muốn nổi lên cũng sẽ không quá khó; mà hai cái đều có, đã xem như là tư chất điều kiện vô cùng tốt, gần như chỉ cần có người nâng đỡ, thì khẳng định có thể lên.''
''Nhưng nổi được tới bước này'' - Trần Lương khó bề tưởng tượng mà lắc lắc đầu - ''Xem ra quả thật giống như là một màn sao tác khác của Chúng Tinh ở phía sau chủ đạo.''
''Dù sao vẫn không đến mức giả doanh thu phòng vé chứ.'' - Giang Hưng ở bên cạnh nói một câu.
''Giả doanh thu phòng vé à.'' - Trần Lương nghe thấy câu này liền hờ hững cười cười - ''Cũng không phải không có khả năng giả như vậy, dù sao chỉ cần cậu muốn giả, cái gì không thể giả được.''
Một câu nói này của ông có ý tứ hàm súc, là tình huống ăn cắp doanh thu phòng vé trong phim điện ảnh, là dựa vào khán giả đi rạp chiếu phim xem phim A, rạp chiếu phim lại xuất xé xem phim điện ảnh B, đây dĩ nhiên không phải xuất vé sai, mà là phim điện ảnh B ăn cắp doanh thu bán vé của phim điện ảnh A, như vậy trong số liệu thống kê doanh thu bán vé, phim điện ảnh B tất nhiên dẫn đầu cách xa, số liệu vô cùng đẹp.
Chẳng qua loại thủ đoạn này tương đối thô thiển cũng chỉ lừa gạt được nhân sĩ ngoài giới, đối với nhân sĩ trong giới mà nói, một bộ phim điện ảnh là nổi thật hay là nổi giả, doanh thu phòng vé là tốt thật hay là tốt giả, là vô cùng dễ dàng phán đoán.
Tình huống hiện tại là《 Bắc độ 》của Lục Vân Khai đóng vai chính, doanh thu phòng vé ở tuần đầu tiên coi như không tệ, nhưng cũng không lộ ra xu thế muốn bạo hồng, chỉ có thể nói là một bộ phim có doanh thu phòng vé và đánh giá không tồi.
Nhưng chờ khi một tuần trôi qua.
Tình huống đột nhiên phát sinh biến hóa thay đổi hoàn toàn.
Không chỉ là chủ đề trên mạng giống như nấm mọc sau mưa túa ra từng cái có liên quan với《 Bắc độ 》, thảo luận rầm rộ, liền ngày cả doanh thu phòng vé phim, loại số liệu trực quan nhất, căn bản nhất, được quan tâm nhất, cũng tăng lên theo xu thế của một đường thẳng.
Lại thêm sự theo dõi và lực nâng đỡ của công ty quản lý Chúng Tinh theo sau từng đường đi của Lục Vân Khai, và một vài tin tức hàm hồ nào đó, Lục Vân Khai quả là mỗi ngày một mức giá.
Trần Lương nói: ''Cậu biết báo giá thanh toán hiện tại của cậu ta là bao nhiêu hay không? Không nói giá ảo bên ngoài, báo giá thật sự, ít nhất cũng là —— "
Di động đặt ở trên bàn đột nhiên vang lên.
Giang Hưng đang nghe Trần Lương nói, làm cái dấu tay tỏ vẻ áy náy. Trần Lương gật gật đầu, ngừng câu chuyện lại, nhìn Giang Hưng đi qua cầm di động tiếp điện thoại.
Khoảng cách giữa bàn ăn và bàn trà chỉ có mấy bước.
Giang Hưng đứng lên từ bàn ăn, đi mấy bước tới cạnh bàn trà, mau chóng cầm điện thoại đang rung chuông, nhìn thấy tên người xuất hiện trên màn hình.
Anh nhận điện thoại, gọi tên đối phương: ''Vân Khai...''
Hết chương 49./.
Giang Hưng vừa mới kết thúc quay phim《 Khách sạn Quy Nhân 》, khoảng thời gian này tương đối nhàn rỗi, chính là thời gian hai bộ phim điện ảnh,《 Tô Thức truyện 》của mình và 《 Bắc độ 》của Lục Vân Khai phát sóng.
《 Bắc độ 》của Lục Vân Khai khỏi cần nói nhiều, dù sao hết thảy đều đang hướng về phương hướng trong ký ức của Giang Hưng mà đi, cho dù hơi có chút khác biệt, cũng là hướng về phương hướng càng tốt hơn.
Nói tóm lại, sự tình của Lục Vân Khai bên kia, Giang Hưng không cần nghĩ đến, vị ảnh đế tương lai này khẳng định lăn lộn tốt hơn nhiều so với anh.
Trái lại,《 Tô Thức truyện 》của bản thân Giang Hưng, nhiều hơn một chút thứ tương đối thú vị chẳng giống mấy với trong ký ức của Giang Hưng.
Bỏ qua một bên thành tựu văn học của Tô Thức trong lịch sử, và những việc từng trải qua trong đời ở trên triều đình lên xuống nhấp nhô, còn có một một cái mác mà nhân dân cả nước đều biết: Ông hiển nhiên là một người có cuộc sống rất thú vị, đồng thời đối với ẩm thực đặc biệt có nghiên cứu!
Với tư cách là một người sành ăn quốc dân của một quốc gia sành ăn, đối với loại thuộc tính này luôn luôn nhập nhằng có cảm giác thân thiết =. =
Tóm lại, cái thuộc tính này, lúc Giang Hưng quay phim cũng được khai thác ra, ở trong mỗi tập phim truyền hình, nếu như người xem ti-vi nghiêm túc tìm tòi chút, đều sẽ phát hiện ít nhất có một loại đồ uống hoặc món ăn vặt sẽ xuất hiện ở trong phim. Nếu nói cách làm của những đồ uống và món ăn vặt này cũng không xem là khó lắm, cho nên, lúc tập đầu tiên của phim truyền hình phát sóng, Weibo chính thức liền đúng lúc đẩy ra cách làm của món ăn trong mỗi tập phim.
Dĩ nhiên nếu chỉ là như vậy, khó tránh có phần nhạt nhẽo.
Cho nên khi bọn họ phát Weibo dài, cũng không quên mời Đông Pha tiên sinh ngâm thơ, sáng tác câu đối, thí dụ "Mộ vân thu tẫn dật thanh hàn, ngân hán vô thanh chuyển ngọc bàn*" —— Bánh trung thu ruốc thịt, bánh Trung thu năm loại nhân, bánh Trung thu hoa quả, ''Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi, xuân giang thủy noãn áp tiên tri**'' —— Vịt quay, vịt hầm, vịt ba chén***, ''Hà tẫn dĩ vô kình vũ cái, cúc tàn do hữu ngạo sương chi****" —— Trà hoa cúc, trà lá sen, trà hoa cúc lá sen.
* 暮云收尽溢清寒
银汉无声转玉盘
Mộ vân thâu tận dật thanh hàn,
Ngân Hán vô thanh chuyển ngọc bàn.
Trích ''Dương Quan Khúc'', sáng tác lúc Trung Thu.
Dịch nghĩa: Mây chiều trôi đi hết, không gian lạnh lẽo,
Đĩa ngọc di chuyển giữa sông Ngân lặng lẽ. ( Theo thivien.net)
**竹外桃花三两枝
春江水暖鸭先知
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Đây là bài thơ đề tranh Huệ Sùng của tác giả. Huệ Sùng là một trong "Cửu tăng" đầu Tống, sở trường vẽ các loài chim như: ngỗng, vịt, cò, và cảnh bến lạnh mờ sương. Bài thơ làm năm Bính Dần (1086), tác giả đã trở về kinh sau 5 năm bị biếm chức tại Hoàng Châu, tâm sự vẫn như cánh nhạn lạc bầy, giữa đất kinh kỳ của sa mạc phương Bắc đầy sương tuyết.
Dịch nghĩa: Bên ngoài bụi trúc, hoa đào nở hai ba cành,
Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt là biết trước tiên. (Theo thivien.net)
***三杯鸭- Vịt ba chén: là một món ăn truyền thống ở tỉnh Phúc Kiến và thuộc về ẩm thực Phúc Kiến. Nhưng nó được tân trang lại trong thực tiễn cụ thể. Trước mặt khách hàng, đổ ba chén gia vị vào vịt, và giới thiệu phương pháp teppanyaki (Teppanyaki là phong cách ẩm thực từ thời Thế chiến II, thường dùng một vỉ gang, sắt hoặc thép để nấu. Từ teppanyaki là kết hợp giữa teppan, một miếng sắt mà dùng để nấu các món, và yaki, nghĩa là nướng, xào và chiên.), làm cho ba chén vịt trở nên đơn giản hơn để ăn, để mọi người có một bất ngờ quay trở lại sau khi ăn.
****荷尽已无擎雨盖
菊残犹有傲霜枝
Hà tẫn dĩ vô kình vũ cái
Cúc tàn do hữu ngạo sương chi.
Trích ''Tặng Lưu Cảnh Văn'', Bài này còn có nơi chép tên là "Đông cảnh" 冬景. Lưu Cảnh Văn tự Quý Tôn 季孫, người Trường Phù, Khai Phong (nay là Khai Phong, Hà Nam), từng làm tửu giám Nhiêu Châu. Khi Vương An Thạch làm đề hình Giang Đông tra xét về việc rượu, ở bình phong sảnh đường thấy Lưu Cảnh Văn đề một bài thơ, ông rất khen ngợi, đề bạt Lưu làm nhiếp học sự. Tô Thức từng khen là "khảng khái kỳ sĩ", cũng tiến cử ông làm quan, thường so ông với Khổng Dung đời Tam Quốc. (Theo thivien.net)
Đối với xu hướng của cái Weibo chính thức này, Giang Hưng bởi vì lúc đầu còn đang bận quay phim không theo kịp, chờ khi anh rảnh rỗi rồi, phim truyền hình《 Tô Thức truyện 》cũng chiếu phân nửa, tỷ suất chiếu và dư luận đều xem như không tồi, mặc dù không có tình huống kiểu một đêm bùng nổ, nhưng cũng coi như chiếu đến đâu chắc đến đó, chiếm giữ một vùng địa bàn.
Thành công của phim truyền hình đương nhiên khiến cho người ta phấn chấn.
Phấn chấn thế này ở trên mọi mặt, từ đạo diễn tới diễn viên trong đoàn làm phim, từ diễn viên tới công ty sau lưng của diễn viên, lại từ diễn viên tới fan của cá nhân diễn viên ——
Đối với fan mà nói, thần tượng có tác phẩm mới, thì có nghĩa là có đề tài mới, mức độ quan tâm mới, bất kể một cái nào cũng đủ để khiến người ta phấn chấn, bọn họ ở từng chỗ thảo luận với đồng nghiệp về chủ đề của phim truyền hình có liên quan đến vai chính Giang Hưng, còn có mấy cái Weibo thường xuyên cập nhật tương đối nhiệt tình, lần nữa để lại lời nhắn dưới Weibo của Giang Hưng.
Nói tới cái Weibo này... Các fan cứ cảm thấy tình tình hơi phức tạp.
Ở trong khoảng thời gian này, Weibo trỗi dậy, rất nhiều minh tinh đã càng lúc càng quen tương tác với mọi người ở trên Weibo, mặc dù biết có một số tài khoản của minh tinh do đoàn đội quản lý, nhưng đoàn đội quản lý cũng khẳng định là đang phát xu hướng của minh tinh đấy, dù sao cũng có thể tương đối trực quan hiểu được xu hướng của minh tinh; lại nói, ngoại trừ đoàn đội quản lý, cũng nhất định có kiểu minh tinh thích tự mình chơi mạng xã hội, tin tức của dạng minh tinh này phát đi càng hỗn tạp, từ thời tiết, tâm trạng tới đoàn làm phim, quay phim, tới tham gia gặp mặt gì đó, mua sản phẩm duy nhất nào đó thú vị, hoặc là quan tâm đối với thời sự gì đó, quả là có thể khiến fan hiểu rõ minh tinh 360°!
So sánh với những minh tinh như vậy, lại quay về nhìn xem Weibo của Giang Hưng...
Số lượng Weibo trơ trọi còn chưa tới một trăm tin...
Cho dù lật tới lật lui, la liếm mười lần, đều không dùng đến thời gian một tiếng đồng hồ...
Thật khiến người oán hận gì gì đó...
Vừa mới nghĩ như vậy xong, bọn họ liền phát hiện trên trang chủ Weibo của mình nhảy ra một cái tin Weibo mới.
Ảnh đại diện của cái Weibo này là đĩa thịt kho tàu không qua xử lý hình ảnh, lại xem nội dung, ngoại trừ một gương mặt cười với một câu đơn giản ''Hoàn thành tất cả'', chính là tấm hình chung của bốn bức ảnh với một tấm trước bốn tấm ảnh.
Bốn tấm ảnh này chia ra là: Thịt kho tàu, ếch xanh với thịt viên (?), gà nguyên con nhìn có vẻ rất ngon, với một khay tôm xem ra dường như còn sống...
Kiểu này...
Các fan lại xem tên dưới Weibo: Không sai mà, là hai chữ Giang Hưng kia mà...
Tiếp theo bọn họ cẩn thận mà mở bình luận, phát hiện phía dưới đã có chân tướng đế* xuất hiện: ''Là bốn món báu vật của Đông Pha chăng? Hồi tặng nhục, kim thiềm hí châu, ngũ quan kê, túy thanh hà (tên món ăn)... Là Sun tự mình làm à? Nếu như đều là Sun tự mình làm, tôi cảm thấy nên đánh giá lại lần nữa trình độ trù nghệ của Sun một chút.''
*真相帝-chân tướng đế: một thuật ngữ web đề cập đến những người biết điều gì đó ít được biết đến.
Chân tướng đế luôn luôn hấp dẫn ánh mắt người ta, cái bình luận này đã trở thành bình luận hấp dẫn, phía dưới còn có bình luận trả lời: ''Tôi cảm thấy thà đánh giá lại lần nữa trình độ trù nghệ, không bằng đánh giá vấn đề vóc dáng của Sun một chút? Sun, anh ăn nhiều như vậy, vóc dáng thật không có vấn đề sao?... P.s: Tôi thật sự không phải anti [ Bái bai ]''
Nếu như là trước đây, bởi vì Giang Hưng vẫn luôn đi theo con đường khá đoan chính, cho nên trong fan cho dù có khẩu khí trêu chọc xuất hiện, cũng rất ít khi truyền bá ra.
Nhưng lần này...
Mọi người nhìn ảnh đại diện kia thay đổi thành thịt kho tàu, nhao nhao cảm thấy có chút không nỡ nhìn thẳng, phong cách của cái phát ngôn có tính trêu chọc ấy vẫn cứ rất thần kỳ, bình thường cũng rất thú vị.
Thế là còn có người thật sự nhiều chuyện đẩy ra bộ phim《 Quy Nhân 》gần đây Giang Hưng mới quay, sau khi cẩn thận phân tích một phen, nói: ''Tôi thấy vóc người của Sun vô cùng tốt, tuyệt đối là kiểu mà mọi người thích nhất, tổ hợp của cái gọi là mặc áo nhìn có vẻ gầy, cởi áo thì cơ bụng tám múi, nhân ngư tuyến!''
Fan này có lẽ... Có chút cuồng phát rồ quá, người ta quay phim cổ trang, ngay cả cánh tay cũng không lộ ra như thế đấy, đằng ấy đã nhìn thấy tám múi cơ bụng và nhân ngư tuyến của phần bụng đối phương rồi?
Nháo nhào trên Weibo và nhân viên công tác quản lý Weibo chính thức của《 Tô Thức truyện 》phát hiện sau đó lập tức chuyển phát, tạm thời không nhắc đến.
Giang Hưng vừa mới đăng Weibo, lúc này đang ngồi ở trong phòng thuê của mình với Trần Lương, trước mặt là bốn đĩa thức ăn cơ bản ăn sạch sẽ —— chính là bốn món báu vật của Đông Pha mà anh vừa mới đăng trên Weibo, anh cũng thật sự ăn xong rồi, chẳng qua không phải một mình anh, mà là ăn cùng Trần Lương.
Trần Lương lúc này đang cầm di động load Weibo của Giang Hưng.
Ông nhìn bình luận và chuyển phát so với trước đó quả là có thể nói bùng nổ, cũng không ngại nói: ''Thỉnh thoảng tự làm xấu một chút... Hiệu quả cũng thật sự tốt.''
Giang Hưng cười: ''Không có đâu. Đồ ăn mình nấu làm ảnh đại diện sao lại tự làm xấu chứ?''
Trần Lương nheo mắt liếc nhìn đối phương, không kết nối.
Ông hợp tác với Giang Hưng lâu rồi, lòng biết trình độ thành thạo của người nghệ sĩ dưới quyền mình đối với đường ngang lối tắt trong giới giải trí —— nói thật, một điểm trình độ lão luyện này kỳ thực không giống như người mới vừa tiến vào giới giải trí hai, ba năm sẽ có.
Ông thậm chí có lúc cho rằng, đôi mắt này của đối phương có phần quá lợi hại, e rằng rất nhiều việc do Giang Hưng nhìn tới, không có cái gì hiểu hay không, chẳng qua nói hay không, làm hay không mà tôi.
Song như vậy cũng tốt.
Trong giới quá loạn, người thông minh, một người không chú ý còn phải bị hố, người không thông minh, lúc nào xương bị người khác gặm cũng không biết đâu.
Lần này Trần Lương qua đây, chính sự muốn nói đã sớm nói xong trước bữa ăn rồi.
Hiện tại, ông cùng Giang Hưng nói chuyện cũng chỉ là tán gẫu: ''Tỉ suất xem《 Tô Thức truyện 》lần này của cậu vẫn rất tốt, trong số phim cổ trang của mấy đài đã xem như là cao, đương nhiên không bằng với loại phim lịch sử chế tác lớn, tuy nhiên đầu tư của loại phim lịch sử cũng không bằng đoàn làm phim của《 Tô Thức truyện 》.
''Phải nói tới, hiện tại xu hướng của mọi người xem, quan tâm càng nhiều hơn là phương diện màn ảnh rộng. Một người diễn viên nếu như có thể đứng vững gót chân trên màn ảnh rộng, đường đi liền sẽ rộng mở rất nhiều —— "
Lúc này, ông liền không tránh khỏi nói tới bộ phim nổi lên gần đây nhất: ''Lục Vân Khai, người mới của Chúng Tinh mới ký, gần đây quả thực quá mức nổi trội.''
''Tôi nhớ cậu ta với cậu quan hệ cũng không tồi?''
''Ngoại hình Lục Vân Khai dĩ nhiên vô cùng tốt, kỹ thuật diễn cũng vô cùng tốt —— thông thường mà nói, có một cái trong đó, lại có cơ hội, muốn nổi lên cũng sẽ không quá khó; mà hai cái đều có, đã xem như là tư chất điều kiện vô cùng tốt, gần như chỉ cần có người nâng đỡ, thì khẳng định có thể lên.''
''Nhưng nổi được tới bước này'' - Trần Lương khó bề tưởng tượng mà lắc lắc đầu - ''Xem ra quả thật giống như là một màn sao tác khác của Chúng Tinh ở phía sau chủ đạo.''
''Dù sao vẫn không đến mức giả doanh thu phòng vé chứ.'' - Giang Hưng ở bên cạnh nói một câu.
''Giả doanh thu phòng vé à.'' - Trần Lương nghe thấy câu này liền hờ hững cười cười - ''Cũng không phải không có khả năng giả như vậy, dù sao chỉ cần cậu muốn giả, cái gì không thể giả được.''
Một câu nói này của ông có ý tứ hàm súc, là tình huống ăn cắp doanh thu phòng vé trong phim điện ảnh, là dựa vào khán giả đi rạp chiếu phim xem phim A, rạp chiếu phim lại xuất xé xem phim điện ảnh B, đây dĩ nhiên không phải xuất vé sai, mà là phim điện ảnh B ăn cắp doanh thu bán vé của phim điện ảnh A, như vậy trong số liệu thống kê doanh thu bán vé, phim điện ảnh B tất nhiên dẫn đầu cách xa, số liệu vô cùng đẹp.
Chẳng qua loại thủ đoạn này tương đối thô thiển cũng chỉ lừa gạt được nhân sĩ ngoài giới, đối với nhân sĩ trong giới mà nói, một bộ phim điện ảnh là nổi thật hay là nổi giả, doanh thu phòng vé là tốt thật hay là tốt giả, là vô cùng dễ dàng phán đoán.
Tình huống hiện tại là《 Bắc độ 》của Lục Vân Khai đóng vai chính, doanh thu phòng vé ở tuần đầu tiên coi như không tệ, nhưng cũng không lộ ra xu thế muốn bạo hồng, chỉ có thể nói là một bộ phim có doanh thu phòng vé và đánh giá không tồi.
Nhưng chờ khi một tuần trôi qua.
Tình huống đột nhiên phát sinh biến hóa thay đổi hoàn toàn.
Không chỉ là chủ đề trên mạng giống như nấm mọc sau mưa túa ra từng cái có liên quan với《 Bắc độ 》, thảo luận rầm rộ, liền ngày cả doanh thu phòng vé phim, loại số liệu trực quan nhất, căn bản nhất, được quan tâm nhất, cũng tăng lên theo xu thế của một đường thẳng.
Lại thêm sự theo dõi và lực nâng đỡ của công ty quản lý Chúng Tinh theo sau từng đường đi của Lục Vân Khai, và một vài tin tức hàm hồ nào đó, Lục Vân Khai quả là mỗi ngày một mức giá.
Trần Lương nói: ''Cậu biết báo giá thanh toán hiện tại của cậu ta là bao nhiêu hay không? Không nói giá ảo bên ngoài, báo giá thật sự, ít nhất cũng là —— "
Di động đặt ở trên bàn đột nhiên vang lên.
Giang Hưng đang nghe Trần Lương nói, làm cái dấu tay tỏ vẻ áy náy. Trần Lương gật gật đầu, ngừng câu chuyện lại, nhìn Giang Hưng đi qua cầm di động tiếp điện thoại.
Khoảng cách giữa bàn ăn và bàn trà chỉ có mấy bước.
Giang Hưng đứng lên từ bàn ăn, đi mấy bước tới cạnh bàn trà, mau chóng cầm điện thoại đang rung chuông, nhìn thấy tên người xuất hiện trên màn hình.
Anh nhận điện thoại, gọi tên đối phương: ''Vân Khai...''
Hết chương 49./.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất