Quyển 1 Chương 112: NỮ HOÀNG BỌ NGỰA
Ám Dạ ngồi trên đầu con ma thú cuối cùng, đôi mắt mang theo địch ý nhìn chằm chằm họ như thể đang nói ma thú ở đây đều là của ta, ai dám giành với ta ta sẽ không khách khí với kẻ đó.
"Yên tâm, đều là của mày." Heidy đọc hiểu ánh mắt nó lập tức tỏ thái độ.
Đừng nói tám phần ma hạch cao cấp và thánh cấp, cho dù nó có lấy ma hạch của bọn họ thì họ cũng không có dị nghị, dù sao cái này họ cũng đã hứa rồi. Huống chi nếu không nhờ bọn nó thì người của Đoàn dong binh không có khả năng không tổn hao chút lông tóc nào, lúc họ biết phải đối mặt với bảy tám trăm con ma thú, có vài người đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ hy sinh.
Ám Dạ vừa lòng, bắt đầu dùng móng vuốt đào ma hạch. Heidy thấy thế liền bảo mọi người hỗ trợ đào ma hạch, trừ ma hạch thì có mấy con ma thú có thể cắt vài bộ phận trên người đem bán.
Bên này tiến triển cực kỳ thuận lợi, cha con Tanggele bên kia thì không được như vậy.
Thần Thú ở sườn núi phía tây là một con Nữ Hoàng Bọ Ngựa thuộc tính phong, nhưng thứ lợi hại nhất không phải ma pháp phong hệ, mà là hai cái chi trước sắc bén như lưỡi hái cơ hồ có thể cắt được mọi thứ của nó. Sức tấn công mạnh như vậy mới có thể là phụ tá đắc lực của bá chủ núi Ô Mông Kỳ. Đương nhiên cũng có lúc bá chủ núi Ô Mông Kỳ cần đến nó.
Cha con Tanggele đã sớm đoán được con Nữ Hoàng Bọ Ngựa này không dễ đối phó, nhưng không ngờ nó còn rất giảo hoạt, chỉ hơi vô ý nó đã trốn xuống núi, điều đáng mừng duy nhất chính là nó không chạy lên đỉnh núi.
"Không đúng, nhóm Heidy ở dưới chân núi." Daniel biến sắc.
Tanggele trầm mặt, không nói hai lời đuổi theo, tốc độ rất nhanh, nhưng Nữ Hoàng Bọ Ngựa nhờ nguyên tố phong nên còn nhanh hơn. Nó như lưỡi hái tử thần, cả đường chỉ thấy hàn quang lóe qua, cây cối thô to bên đường đều bị nó chém đứt dễ dàng như cắt đậu phụ.
Cha con Tanggele đuổi theo, phát hiện nó cực kỳ nhạy bén, vậy mà lại đuổi theo tung tích mấy con ma thú bị họ dụ đi kia. Bảy tám trăm con ma thú vốn đã là áp lực cực lớn, nếu để Nữ Hoàng Bọ Ngựa chạy tới, có người chỉ huy, thành viên của họ chắc chắn sẽ tổn thất thảm trọng.
Biết rõ điểm này, Tanggele đành ném nhi tử của mình lại, dùng mười phần thực lực đuổi theo, chậm rãi rút ngắn khoảng cách của hai bên.
Lúc này mọi người ở dưới còn đang hưng phấn thu hoạch chiến lợi phẩm.
Tiểu hắc xà đang lười biếng nằm trên tảng đá đột nhiên bật dậy, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nhìn chằm chằm phía trước.
Chỉ có Rex chú ý tới phản ứng kỳ quái này của nó, y nhăn mày, ánh mắt chăm chú nhìn về hướng lên núi, ở đó thình lình xuất hiện một điểm đen, hơn nữa đang càng ngày càng gần.
Tiểu hắc xà bỗng trở nên dữ tợn, phát ra uy hiếp cảnh cáo với Nữ Hoàng Bọ Ngựa vừa bất ngờ xuất hiện. Thân ảnh Nữ Hoàng Bọ Ngựa bỗng cứng lại, nhưng rất nhanh đã phản ứng, ánh mắt sắc bén tỏa định tiểu hắc xà, thế mà lại là ma thú huyết mạch đặc biệt, đáng tiếc thực lực quá yếu. Sau khi xác định đối phương không quá nguy hiểm, Nữ Hoàng Bọ Ngựa liền dùng tốc độ nhanh hơn xông tới.
Sự khinh thường của Nữ Hoàng Bọ Ngựa chọc giận tiểu hắc xà, tiểu gia không phát uy lại tưởng ta là rắn bệnh.
Tiểu hắc xà bay lên không trung, thân thể nho nhỏ trên không trung bỗng lớn hơn mấy trăm lần, cứ như cự long che trời, toàn bộ ánh mặt trời bị che khuất, dưới đất thoáng chốc tối lại.
Mọi người ngẩng đầu nhìn con rắn đen cao vài chục trượng* kia, giờ không gọi là tiểu hắc xà được nữa, bởi vì nó cao hơn đỉnh đầu mọi người, ngửa đầu mới thấy nên có vẻ rất lớn, nhưng thực ra không thể so được với cự long chân chính, chẳng qua tiểu hắc xà mới được có mấy tháng, bây giờ còn nhỏ cũng là bình thường.
*1 trượng = 10 thước, 1 thước = 1/3 mét
"Địa, Địa Ngục Xà?" Nữ Hoàng Bọ Ngựa bị bản thể của tiểu hắc xà dọa sợ, khó trách thực lực không cao, chỉ với uy áp từ huyết mạch đã có thể làm nó sợ rồi.
Địa Ngục Xà trong miệng Nữ Hoàng Bọ Ngựa phun ra một ngọn lửa đen, lửa đen mang theo hơi thở quỷ dị đi qua chỗ nào, cây cối chỗ đó như bị tước mất sinh khí, trở nên khô héo trong nháy mắt.
Biết Địa Ngục Xà lợi hại như thế nào, Nữ Hoàng Bọ Ngựa vội vàng dừng lại, nó cũng không dám cứng đối cứng với Địa Ngục Xà trong truyền thuyết, loại Thần Thú cấp bậc đế vương như thế này, dù thực lực thấp hơn nó thì sức chiến đấu và lực phá hoại cũng tuyệt đối không yếu hơn bao nhiêu.
Trước có cường thủ, sau có truy binh, Nữ Hoàng Bọ Ngựa lập tức trốn về phía bên trái.
Đúng lúc này vài tia sét đánh xuống đỉnh đầu nó, vì tránh sét Nữ Hoàng Bọ Ngựa không thể không thay đổi phương hướng, đúng lúc Tanggele đuổi tới.
Sắc mặt nó cuối cùng cũng thay đổi, đường lui duy nhất chỉ còn có phía sau, nó bất chấp tất cả xông lên, lúc này những người khác cũng đã kéo đến.
Cái đuôi của hắc xà không phát ra tiếng động đánh về phía Nữ Hoàng Bọ Ngựa, tuy nó kịp thời né tránh nhưng vẫn bị quật trúng, bộ dạng chật vật đó làm mọi người sợ ngây người. Đây chính là Thần Thú, còn là Thần Thú có sức chiến đấu khá cao, bọn họ mà gặp thì chỉ có thể chạy trốn, nhưng tình hình hiện tại hình như hơi ngược.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa có lẽ biết mình trốn không thoát, đột nhiên nó phát một âm thanh bén nhọn lên không trung, thanh âm truyền rất xa, vang vọng trên bầu trời.
"Không tốt, nó đang báo tin cho mấy con ma thú khác." Heidy vừa nghe thấy thì biến sắc. Núi Ô Mông Kỳ lớn, nhưng thính giác của ma thú đều nhạy bén, còn có khả năng cảm ứng đặc thù, nếu thật sự để nó truyền tin đi thì sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ của họ.
Lúc này gió lớn bắt đầu nổi lên ở bốn phía, gió mạnh đến mức làm họ ngã trái ngã phải, đại thụ gần đó thì bị nhổ tận gốc, tiếng kêu la vang khắp nơi.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa nhân cơ hội chạy trốn, một đạo kiếm quang sắc bén bất ngờ đánh đến chính diện, tốc độ nhanh đến mức làm nó chấn động, bởi vì nó căn bản không phát hiện bên này cũng có người. Đang lúc nó nghĩ dù có bị thương cũng phải chạy ra, đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh một trận, nó cuống quít tránh đi, chỉ trì hoãn một chút như thế người phía sau đã đuổi theo, nó chân chính biến thành cá trong chậu.
Có một Đại Kiếm Sư hùng mạnh, còn có Địa Ngục Xà, Nữ Hoàng Bọ Ngựa biết mình trốn không thoát, nó nheo mắt nhìn về phía người ngăn trở mình vào thời khắc mấu chốt kia.
Người này đúng là Rex. Đi theo con đường gϊếŧ chóc nên kiếm của y không giống kiếm của kiếm sĩ bình thường, trên kiếm y còn có thêm sát khí, một khi bị chém trúng thì miệng vết thương sẽ không dễ hồi phục.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa là Thần Thú, trực giác chuẩn hơn nhân loại, cho nên cuối cùng nó không thể không từ bỏ cứng đối cứng, chỉ là không ngờ trong đám người này, ngay cả một nam nhân thoạt nhìn chỉ là Kiếm Sư cũng có thể sinh ra uy hiếp với nó. Tình thế hoàn toàn bất lợi cho Nữ Hoàng Bọ Ngựa, biết mình chạy đâu cũng không thoát, nó liền từ bỏ.
Lúc cha con Tanggele đuổi đến thì thấy Nữ Hoàng Bọ Ngựa đứng tại chỗ không nhúc nhích, còn tưởng con Thần Thú xảo quyệt này lại đang âm mưu cái gì, họ tức khắc dừng lại không tới gần.
"Nữ Hoàng Bọ Ngựa, chúng ta biết thân là Thần Thú ngươi rất cao ngạo, không muốn thần phục nhân loại. Chỉ là trước mắt ngươi trốn không thoát đâu, vẫn nên ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói đi, chúng ta cam đoan sẽ không làm ngươi bị thương." Daniel tiến lên một bước, trầm giọng nói.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa không để ý cười nhạo một tiếng, đương nhiên nó biết những người này sẽ không thương tổn mình, nhưng chỉ cần nó gật đầu một cái thì từ đây nó sẽ mất đi tự do, nghĩ vậy mặt nó thoáng chốc giăng đầy mây đen, "Khoanh tay chịu trói thì sao, lão nương không muốn thì các ngươi đâu thể cưỡng bách ta khế ước với các ngươi, cùng lắm thì lưỡng bại câu thương."
Thân là Thần Thú, Nữ Hoàng Bọ Ngựa vẫn rất tự tin, nó thừa nhận mình không đánh lại mấy người này, nhưng muốn ký khế ước với nó thì không có cửa đâu. Cho dù là Tanggele có thực lực mạnh nhất thì nó tin, nó cũng có thể làm đối phương kiêng kị. Chỉ là nó không biết, thứ nó dựa vào lại không phải là vấn đề với họ.
Daniel mỉm cười, "Cái này không phiền Nữ Hoàng Bọ Ngựa nhà ngươi lo lắng, chúng ta đã sớm mời một thuần thú sư đến, nếu ngươi tự tin có thể ngăn cản vị thuần thú sư kia thì hãy nói tiếp."
Nữ Hoàng Bọ Ngựa biến sắc, tuy nó muốn giãy dụa thêm chút nữa nhưng vẫn bị họ bắt lấy, tứ chi bị xiềng xích ma pháp Daniel cố ý mua khóa lại, hoàn toàn chạy không thoát.
Người của Đoàn dong binh Alice thở phào một hơi, lo lắng ma thú ngửi thấy mùi máu tươi sẽ chạy tới, nên mọi người nắm chặt thời gian, thu thập đủ chiến lợi phẩm liền rời đi. Nghe nói sau khi họ rời đi không lâu thì có Thần Thú xuất hiện ở đó, rất có thể là đồng bạn do Nữ Hoàng Bọ Ngựa gọi tới. Cũng may họ rời đi kịp lúc, nếu không lại có một trận ác chiến.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa sa chân trở thành tù nhân bị Đoàn dong binh Alice nhốt vào lồng sắt, để tránh đêm dài lắm mộng, Tanggele quyết định để Cách Ngôn thuần hóa nó trước.
Con Nữ Hoàng Bọ Ngựa này là Tanggele chuẩn bị cho Heidy, ông và Daniel không khế ước Thần Thú, dù sao mặc dù có thể bắt được chúng nhưng yêu cầu thuần hóa quá cao, bởi vậy có rất nhiều Đại Kiếm Sư như ông tới giờ vẫn không khế ước với Thần Thú.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa dường như không lo lắng chút nào với tình cảnh của mình, đến khi họ lại xuất hiện trước mặt nó mới giả vờ khẽ biến sắc, ánh mắt tinh chuẩn dừng trên người duy nhất chưa gặp bao giờ - Cách Ngôn. Hơi thở trên người người này mang đến cho nó cảm giác nhu hòa, nó hài hước trào phúng: "Người các ngươi gọi là thuần thú sư sẽ không phải là thằng nhóc này chứ?"
Ánh mắt đánh giá rõ ràng không tin Cách Ngôn là thuần thú sư có năng lực thuần hóa ma thú thần cấp, bởi vì cậu còn quá trẻ. Nữ Hoàng Bọ Ngựa chưa ăn thịt heo những tóm lại cũng đã nhìn thấy heo chạy.
"Tiểu huynh đệ Cách Ngôn, tiếp theo phiền ngươi rồi." Tanggele quay đầu nói với Cách Ngôn, gián tiếp trả lời vấn đề của Nữ Hoàng Bọ Ngựa.
Cách Ngôn gật đầu: "Ta sẽ tận lực." Sau đó đi đến trước cái lồng sắt.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa nheo mắt nhìn chằm chằm Cách Ngôn, trong lòng thế nào cũng không tin người này có năng lực kia, nhưng nó cũng không mất cảnh giác, lỡ như chỉ có bề ngoài trẻ tuổi, bên trong thật ra là một lão bất tử thì tình cảnh của nó sẽ nguy hiểm.
"Tiểu đệ đệ, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi." Nữ Hoàng Bọ Ngựa thử hỏi.
Cách Ngôn biết đối phương khinh thường mình, cười cười nói: "Năm nay hẳn là vừa tròn hai mươi."
"Hai mươi tuổi?" Nữ Hoàng Bọ Ngựa đột nhiên cười rộ lên, "Tuổi này còn chưa cai sữa đúng không."
"Phụt..." Cách Ngôn suýt nữa bị sặc nước miếng.
"Yên tâm, đều là của mày." Heidy đọc hiểu ánh mắt nó lập tức tỏ thái độ.
Đừng nói tám phần ma hạch cao cấp và thánh cấp, cho dù nó có lấy ma hạch của bọn họ thì họ cũng không có dị nghị, dù sao cái này họ cũng đã hứa rồi. Huống chi nếu không nhờ bọn nó thì người của Đoàn dong binh không có khả năng không tổn hao chút lông tóc nào, lúc họ biết phải đối mặt với bảy tám trăm con ma thú, có vài người đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ hy sinh.
Ám Dạ vừa lòng, bắt đầu dùng móng vuốt đào ma hạch. Heidy thấy thế liền bảo mọi người hỗ trợ đào ma hạch, trừ ma hạch thì có mấy con ma thú có thể cắt vài bộ phận trên người đem bán.
Bên này tiến triển cực kỳ thuận lợi, cha con Tanggele bên kia thì không được như vậy.
Thần Thú ở sườn núi phía tây là một con Nữ Hoàng Bọ Ngựa thuộc tính phong, nhưng thứ lợi hại nhất không phải ma pháp phong hệ, mà là hai cái chi trước sắc bén như lưỡi hái cơ hồ có thể cắt được mọi thứ của nó. Sức tấn công mạnh như vậy mới có thể là phụ tá đắc lực của bá chủ núi Ô Mông Kỳ. Đương nhiên cũng có lúc bá chủ núi Ô Mông Kỳ cần đến nó.
Cha con Tanggele đã sớm đoán được con Nữ Hoàng Bọ Ngựa này không dễ đối phó, nhưng không ngờ nó còn rất giảo hoạt, chỉ hơi vô ý nó đã trốn xuống núi, điều đáng mừng duy nhất chính là nó không chạy lên đỉnh núi.
"Không đúng, nhóm Heidy ở dưới chân núi." Daniel biến sắc.
Tanggele trầm mặt, không nói hai lời đuổi theo, tốc độ rất nhanh, nhưng Nữ Hoàng Bọ Ngựa nhờ nguyên tố phong nên còn nhanh hơn. Nó như lưỡi hái tử thần, cả đường chỉ thấy hàn quang lóe qua, cây cối thô to bên đường đều bị nó chém đứt dễ dàng như cắt đậu phụ.
Cha con Tanggele đuổi theo, phát hiện nó cực kỳ nhạy bén, vậy mà lại đuổi theo tung tích mấy con ma thú bị họ dụ đi kia. Bảy tám trăm con ma thú vốn đã là áp lực cực lớn, nếu để Nữ Hoàng Bọ Ngựa chạy tới, có người chỉ huy, thành viên của họ chắc chắn sẽ tổn thất thảm trọng.
Biết rõ điểm này, Tanggele đành ném nhi tử của mình lại, dùng mười phần thực lực đuổi theo, chậm rãi rút ngắn khoảng cách của hai bên.
Lúc này mọi người ở dưới còn đang hưng phấn thu hoạch chiến lợi phẩm.
Tiểu hắc xà đang lười biếng nằm trên tảng đá đột nhiên bật dậy, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nhìn chằm chằm phía trước.
Chỉ có Rex chú ý tới phản ứng kỳ quái này của nó, y nhăn mày, ánh mắt chăm chú nhìn về hướng lên núi, ở đó thình lình xuất hiện một điểm đen, hơn nữa đang càng ngày càng gần.
Tiểu hắc xà bỗng trở nên dữ tợn, phát ra uy hiếp cảnh cáo với Nữ Hoàng Bọ Ngựa vừa bất ngờ xuất hiện. Thân ảnh Nữ Hoàng Bọ Ngựa bỗng cứng lại, nhưng rất nhanh đã phản ứng, ánh mắt sắc bén tỏa định tiểu hắc xà, thế mà lại là ma thú huyết mạch đặc biệt, đáng tiếc thực lực quá yếu. Sau khi xác định đối phương không quá nguy hiểm, Nữ Hoàng Bọ Ngựa liền dùng tốc độ nhanh hơn xông tới.
Sự khinh thường của Nữ Hoàng Bọ Ngựa chọc giận tiểu hắc xà, tiểu gia không phát uy lại tưởng ta là rắn bệnh.
Tiểu hắc xà bay lên không trung, thân thể nho nhỏ trên không trung bỗng lớn hơn mấy trăm lần, cứ như cự long che trời, toàn bộ ánh mặt trời bị che khuất, dưới đất thoáng chốc tối lại.
Mọi người ngẩng đầu nhìn con rắn đen cao vài chục trượng* kia, giờ không gọi là tiểu hắc xà được nữa, bởi vì nó cao hơn đỉnh đầu mọi người, ngửa đầu mới thấy nên có vẻ rất lớn, nhưng thực ra không thể so được với cự long chân chính, chẳng qua tiểu hắc xà mới được có mấy tháng, bây giờ còn nhỏ cũng là bình thường.
*1 trượng = 10 thước, 1 thước = 1/3 mét
"Địa, Địa Ngục Xà?" Nữ Hoàng Bọ Ngựa bị bản thể của tiểu hắc xà dọa sợ, khó trách thực lực không cao, chỉ với uy áp từ huyết mạch đã có thể làm nó sợ rồi.
Địa Ngục Xà trong miệng Nữ Hoàng Bọ Ngựa phun ra một ngọn lửa đen, lửa đen mang theo hơi thở quỷ dị đi qua chỗ nào, cây cối chỗ đó như bị tước mất sinh khí, trở nên khô héo trong nháy mắt.
Biết Địa Ngục Xà lợi hại như thế nào, Nữ Hoàng Bọ Ngựa vội vàng dừng lại, nó cũng không dám cứng đối cứng với Địa Ngục Xà trong truyền thuyết, loại Thần Thú cấp bậc đế vương như thế này, dù thực lực thấp hơn nó thì sức chiến đấu và lực phá hoại cũng tuyệt đối không yếu hơn bao nhiêu.
Trước có cường thủ, sau có truy binh, Nữ Hoàng Bọ Ngựa lập tức trốn về phía bên trái.
Đúng lúc này vài tia sét đánh xuống đỉnh đầu nó, vì tránh sét Nữ Hoàng Bọ Ngựa không thể không thay đổi phương hướng, đúng lúc Tanggele đuổi tới.
Sắc mặt nó cuối cùng cũng thay đổi, đường lui duy nhất chỉ còn có phía sau, nó bất chấp tất cả xông lên, lúc này những người khác cũng đã kéo đến.
Cái đuôi của hắc xà không phát ra tiếng động đánh về phía Nữ Hoàng Bọ Ngựa, tuy nó kịp thời né tránh nhưng vẫn bị quật trúng, bộ dạng chật vật đó làm mọi người sợ ngây người. Đây chính là Thần Thú, còn là Thần Thú có sức chiến đấu khá cao, bọn họ mà gặp thì chỉ có thể chạy trốn, nhưng tình hình hiện tại hình như hơi ngược.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa có lẽ biết mình trốn không thoát, đột nhiên nó phát một âm thanh bén nhọn lên không trung, thanh âm truyền rất xa, vang vọng trên bầu trời.
"Không tốt, nó đang báo tin cho mấy con ma thú khác." Heidy vừa nghe thấy thì biến sắc. Núi Ô Mông Kỳ lớn, nhưng thính giác của ma thú đều nhạy bén, còn có khả năng cảm ứng đặc thù, nếu thật sự để nó truyền tin đi thì sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ của họ.
Lúc này gió lớn bắt đầu nổi lên ở bốn phía, gió mạnh đến mức làm họ ngã trái ngã phải, đại thụ gần đó thì bị nhổ tận gốc, tiếng kêu la vang khắp nơi.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa nhân cơ hội chạy trốn, một đạo kiếm quang sắc bén bất ngờ đánh đến chính diện, tốc độ nhanh đến mức làm nó chấn động, bởi vì nó căn bản không phát hiện bên này cũng có người. Đang lúc nó nghĩ dù có bị thương cũng phải chạy ra, đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh một trận, nó cuống quít tránh đi, chỉ trì hoãn một chút như thế người phía sau đã đuổi theo, nó chân chính biến thành cá trong chậu.
Có một Đại Kiếm Sư hùng mạnh, còn có Địa Ngục Xà, Nữ Hoàng Bọ Ngựa biết mình trốn không thoát, nó nheo mắt nhìn về phía người ngăn trở mình vào thời khắc mấu chốt kia.
Người này đúng là Rex. Đi theo con đường gϊếŧ chóc nên kiếm của y không giống kiếm của kiếm sĩ bình thường, trên kiếm y còn có thêm sát khí, một khi bị chém trúng thì miệng vết thương sẽ không dễ hồi phục.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa là Thần Thú, trực giác chuẩn hơn nhân loại, cho nên cuối cùng nó không thể không từ bỏ cứng đối cứng, chỉ là không ngờ trong đám người này, ngay cả một nam nhân thoạt nhìn chỉ là Kiếm Sư cũng có thể sinh ra uy hiếp với nó. Tình thế hoàn toàn bất lợi cho Nữ Hoàng Bọ Ngựa, biết mình chạy đâu cũng không thoát, nó liền từ bỏ.
Lúc cha con Tanggele đuổi đến thì thấy Nữ Hoàng Bọ Ngựa đứng tại chỗ không nhúc nhích, còn tưởng con Thần Thú xảo quyệt này lại đang âm mưu cái gì, họ tức khắc dừng lại không tới gần.
"Nữ Hoàng Bọ Ngựa, chúng ta biết thân là Thần Thú ngươi rất cao ngạo, không muốn thần phục nhân loại. Chỉ là trước mắt ngươi trốn không thoát đâu, vẫn nên ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói đi, chúng ta cam đoan sẽ không làm ngươi bị thương." Daniel tiến lên một bước, trầm giọng nói.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa không để ý cười nhạo một tiếng, đương nhiên nó biết những người này sẽ không thương tổn mình, nhưng chỉ cần nó gật đầu một cái thì từ đây nó sẽ mất đi tự do, nghĩ vậy mặt nó thoáng chốc giăng đầy mây đen, "Khoanh tay chịu trói thì sao, lão nương không muốn thì các ngươi đâu thể cưỡng bách ta khế ước với các ngươi, cùng lắm thì lưỡng bại câu thương."
Thân là Thần Thú, Nữ Hoàng Bọ Ngựa vẫn rất tự tin, nó thừa nhận mình không đánh lại mấy người này, nhưng muốn ký khế ước với nó thì không có cửa đâu. Cho dù là Tanggele có thực lực mạnh nhất thì nó tin, nó cũng có thể làm đối phương kiêng kị. Chỉ là nó không biết, thứ nó dựa vào lại không phải là vấn đề với họ.
Daniel mỉm cười, "Cái này không phiền Nữ Hoàng Bọ Ngựa nhà ngươi lo lắng, chúng ta đã sớm mời một thuần thú sư đến, nếu ngươi tự tin có thể ngăn cản vị thuần thú sư kia thì hãy nói tiếp."
Nữ Hoàng Bọ Ngựa biến sắc, tuy nó muốn giãy dụa thêm chút nữa nhưng vẫn bị họ bắt lấy, tứ chi bị xiềng xích ma pháp Daniel cố ý mua khóa lại, hoàn toàn chạy không thoát.
Người của Đoàn dong binh Alice thở phào một hơi, lo lắng ma thú ngửi thấy mùi máu tươi sẽ chạy tới, nên mọi người nắm chặt thời gian, thu thập đủ chiến lợi phẩm liền rời đi. Nghe nói sau khi họ rời đi không lâu thì có Thần Thú xuất hiện ở đó, rất có thể là đồng bạn do Nữ Hoàng Bọ Ngựa gọi tới. Cũng may họ rời đi kịp lúc, nếu không lại có một trận ác chiến.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa sa chân trở thành tù nhân bị Đoàn dong binh Alice nhốt vào lồng sắt, để tránh đêm dài lắm mộng, Tanggele quyết định để Cách Ngôn thuần hóa nó trước.
Con Nữ Hoàng Bọ Ngựa này là Tanggele chuẩn bị cho Heidy, ông và Daniel không khế ước Thần Thú, dù sao mặc dù có thể bắt được chúng nhưng yêu cầu thuần hóa quá cao, bởi vậy có rất nhiều Đại Kiếm Sư như ông tới giờ vẫn không khế ước với Thần Thú.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa dường như không lo lắng chút nào với tình cảnh của mình, đến khi họ lại xuất hiện trước mặt nó mới giả vờ khẽ biến sắc, ánh mắt tinh chuẩn dừng trên người duy nhất chưa gặp bao giờ - Cách Ngôn. Hơi thở trên người người này mang đến cho nó cảm giác nhu hòa, nó hài hước trào phúng: "Người các ngươi gọi là thuần thú sư sẽ không phải là thằng nhóc này chứ?"
Ánh mắt đánh giá rõ ràng không tin Cách Ngôn là thuần thú sư có năng lực thuần hóa ma thú thần cấp, bởi vì cậu còn quá trẻ. Nữ Hoàng Bọ Ngựa chưa ăn thịt heo những tóm lại cũng đã nhìn thấy heo chạy.
"Tiểu huynh đệ Cách Ngôn, tiếp theo phiền ngươi rồi." Tanggele quay đầu nói với Cách Ngôn, gián tiếp trả lời vấn đề của Nữ Hoàng Bọ Ngựa.
Cách Ngôn gật đầu: "Ta sẽ tận lực." Sau đó đi đến trước cái lồng sắt.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa nheo mắt nhìn chằm chằm Cách Ngôn, trong lòng thế nào cũng không tin người này có năng lực kia, nhưng nó cũng không mất cảnh giác, lỡ như chỉ có bề ngoài trẻ tuổi, bên trong thật ra là một lão bất tử thì tình cảnh của nó sẽ nguy hiểm.
"Tiểu đệ đệ, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi." Nữ Hoàng Bọ Ngựa thử hỏi.
Cách Ngôn biết đối phương khinh thường mình, cười cười nói: "Năm nay hẳn là vừa tròn hai mươi."
"Hai mươi tuổi?" Nữ Hoàng Bọ Ngựa đột nhiên cười rộ lên, "Tuổi này còn chưa cai sữa đúng không."
"Phụt..." Cách Ngôn suýt nữa bị sặc nước miếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất