Thực Tập Sinh Vô Hạn

Chương 178

Trước Sau
Mọi người không thảo luận gì thêm vì hệ thống chủ đã kiểm soát giá trị năng lực rồi, giờ bọn họ chỉ việc chọn đường phù hợp với bản thân sau đó mặc cho số phận thôi.jpg

Khi chọn đạo cụ đặc biệt, Tông Cửu hơi phân vân giữa danh thiếp tình bạn của Chú hề và Gã bán mũ điên, và đồng bạc Iruka.

Mặc dù danh thiếp tình bạn của Chú hề và Gã bán mũ điên chỉ là cấp B nhưng sức chiến đấu không thể khinh thường được. Vào hôm sự kiện Halloween, Tông Cửu đã tận mắt nhìn thấy Chú hề ngắt đầu một NPC quỷ khác ném vào thùng rác. Cảnh tượng vô cùng đẫm máu và bạo lực, đương nhiên, Gã bán mũ điên cũng chẳng kém cạnh. Nhưng phó bản tiếp theo là phó bản hoàn toàn dựa vào may mắn, nên vận may càng quan trọng hơn.

Đồng bạc Iruka, đạo cụ cấp B, đạo cụ đặc biệt mà Tông Cửu nhận được từ nữ tu già trong phó bản Ngày phán xét, có thể biến bạn trở thành người may mắn bất khả chiến bại được Thượng đế ưu ái trong vòng mười phút.

Không riêng Tông Cửu mà Anthony, Chung Ý Viễn và Từ Túc cũng nhận được vài đạo cụ đặc biệt kỳ lạ từ người thân trong phó bản Ngày phán xét.

Nếu so sánh, đương nhiên mang đồng bạc vào phó bản sẽ có lợi hơn. Tông Cửu không nghĩ ngợi nhiều mà chọn đồng bạc Iruka, điền nó vào mục đạo cụ mang theo trên thẻ thân phận.

Còn Tsuchimikado thì đắn đo miết: “Phó bản tiếp theo chẳng phải là phó bản linh dị sao?”

Thầy trừ tà tốt bụng nhắc nhở y, phó bản tiếp theo sẽ vô hiệu hóa tất cả năng lực cường hóa của thực tập sinh. Tsuchimikado nhớ ngày xưa vì mình kế thừa năng lực Âm Dương sư nên mới xui xẻo, giờ có cơ hội đổi vía may mắn rồi, y vui mừng khôn xiết.

Nhưng vui vừa đi thì buồn cũng tới.

Mất đi năng lực Âm Dương sư có lợi nhưng vẫn có cái hại.

Nếu phó bản tiếp theo là phó bản linh dị, vậy thì Tsuchimikado đã mất năng lực nhưng có năng lực linh cảm cao sẽ trở thành miếng bánh ngọt trong mắt quỷ quái. Tsuchimikado phải cân nhắc đến việc mang một món đạo cụ linh dị, dẫu sao có còn hơn không.

“Sai rồi.”

Lần này là Gia Cát Ám trả lời y.

Quân sư tóc đen tay cầm đĩa Thái cực bát quái đứng yên trong phòng lặng, thỉnh thoảng lại cúi đầu gảy gảy.

Mọi người đều nhìn động tác của Gia Cát Ám, sau lúc lâu hắn ta mới nâng đĩa Bát quái với dáng vẻ thâm sâu bí hiểm, “Phó bản tiếp theo không phải phó bản linh dị, các anh mang đạo cụ chức năng là được.”

Team có một nhà tiên tri đúng là sướng phê lòi.

Âm Dương sư thở phào nhẹ nhõm, ngó cái ba lô hệ thống đầy ụ của mình mà buồn.

Tông Cửu đang định đặt thẻ thân phận của mình xuống, ngoảnh lại thì nhận được một thông báo bất ngờ từ hệ thống chủ.

[Thực tập sinh cấp S Gia Cát Ám đã chi 20.000 điểm sinh tồn để chuyển quyền mang đạo cụ trong phó bản này cho bạn.]

Cậu ngẩng phắt đầu, thấy người kia thản nhiên bảo: “Mang nốt đạo cụ cấp B kia của cậu đi.”

Tông Cửu chỉ có hai đạo cụ cấp B, cậu đã mang đồng bạc Iruka thì không thể mang danh thiếp của Chú hề và Gã bán mũ điên nữa. Hiển nhiên Gia Cát Ám đã biết cậu có đạo cụ gì và còn do dự nên chọn cái nào.

“Anh không mang đạo cụ à?”

Chỉ thực tập sinh cấp S mới có quyền mang đạo cụ, nếu Gia Cát Ám chuyển quyền cho cậu thì bản thân hắn không thể mang đạo cụ.

“Tôi không cần.”

Hắn ta lắc đầu, vẻ mặt hiếm khi khá nặng nề, “Đĩa Bát quái cho thấy cậu sẽ gặp một kiếp họa ở phó bản này, nếu cậu có đủ hai món đạo cụ thì may ra còn chút hy vọng sống.”

Nghiêm trọng đến vậy sao?

Không chỉ Tông Cửu mà ai nấy trong phòng cũng kinh ngạc.



Năng lực của Ảo thuật gia là điều rõ như ban ngày, dù loại trừ tất cả năng lực cường hóa và đạo cụ thì thẻ thân phận của Tông Cửu vẫn khá ổn, riêng kỹ năng quyến rũ đã có 70 điểm, ném xúc xắc tương đương tỷ lệ thành công là 70%, thêm chút may mắn nữa có thể vượt ải ngon ơ.

Hơn nữa, một linh môi đỉnh cấp bị hạ gục trong phó bản tập thể đã đủ khiến mọi người khiếp sợ. Vì ai cũng cho rằng vị trí cấp S là cực kỳ vững chắc, đâu thể nào gục ngã trước phó bản quyết chiến, mà giờ Gia Cát Ám lại khẳng định Ảo thuật gia sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng trong phó bản này. Sao họ không kinh ngạc cho được?

“Không ác đạn đến vậy chứ?”

Tsuchimikado gãi đầu, “Kệ đi, đây là phó bản chung mà, chúng ta giúp đỡ nhau chút là sẽ ổn nhỉ?”

Từ Túc gật đầu, nếu gặp nguy hiểm cậu chàng nhất định xông lên cản đòn cho Tông Cửu.

Mọi người trong phòng họp đều biết Tông Cửu là vị cứu tinh được chỉ định trong tiên tri của Quỷ Cốc Tử, nếu đã ngồi cùng thuyền vì mục đích chung thì sự an toàn của vị cứu tinh đương nhiên sẽ đặt lên hàng đầu.

Gia Cát Ám không nói gì mà nhìn Âm Dương sư đầy sâu xa, làm y sợ hết hồn.

Ngoài khúc nhạc đệm đó thì hôm nay không còn vấn đề gì để thảo luận. Phó bản lần này thực tập sinh chẳng được quyết định nhiều, nên ai cũng căng thẳng. Người sống sót mới nhìn đã hiểu hai viên xúc xắc mười mặt và quy tắc mới là kiểu bình mới rượu cũ, tuy dễ hơn dự đoán nhưng rốt cuộc chẳng dễ mấy.

Bàn thêm vài vấn đề cần giải quyết thì mọi người tan họp.

Trước khi về phòng Thầy trừ tà bỗng sáp tới lo lắng hỏi, “Ảo thuật gia, No.1 với cậu…”

Kể từ vũ hội hóa trang, bầu không khí bất thường giữa No.9 tân nhiệm và No.1 đã thu hút sự chú ý của mọi người. Nếu là người khác thì kệ nhưng đằng này lại là vị cứu tinh và Đại ma vương, khó tránh hơi kỳ lạ.

Cấp S nghiêm túc hơn nhiều so với những Người sống sót cấp thấp khác đang theo dõi phòng livestream, mọi người đều lo lắng liệu Tông Cửu có bị khống chế hay bị ức hiếp gì không.

“Không sao.” Tông Cửu phất tay.

Hỏi cũng hỏi rồi, khi biết mọi chuyện vẫn ổn thì mọi người giải tán về phòng. Gia Cát Ám đi sau cùng, dường như còn chuyện muốn nói.

Ảo thuật gia dừng bước chờ hắn ta lên tiếng.

Gia Cát Ám nhìn cậu phức tạp, “Giải pháp nằm trên người No.1.”

Tông Cửu: “…?”

Tông Cửu sửng sốt, thò tay sờ lung tung trên đầu Gia Cát Ám.

Bất ngờ ghê, hắn ta không bị khống chế nè.jpg

“Ý anh là tôi vẫn cần sự giúp đỡ của hắn trong phó bản tiếp theo à?” Tông Cửu không dám tin hỏi lại.

Người kia nhìn cậu bằng ánh mắt như nhìn đồ đần, đầy khinh thường với trí thông minh của cậu, “Ai bảo cậu nhờ hắn giúp, cậu không biết lừa à? Có cần tôi dạy không?”

Hay quá ha, so ra thật đúng là chẳng đáng nhắc tới với tên gián điệp ba mặt như anh!

Tông Cửu thầm mắng một câu, gật đầu ghi nhớ điều này.



Chẳng mấy chốc, thời gian nghỉ ngơi một tháng cứ thế trôi qua.

Cuối cùng cũng tới lúc mở phó bản siêu cấp S. Bởi vì đây là phó bản chót nên phần lớn thực tập sinh đã lo lắng thức trắng cả đêm.

Sáng nay, trước giờ tập hợp gần hai tiếng thì studio đã chật kín người. Cuộc thi thực tập sinh kinh dị kéo dài suốt nửa năm, áp lực vượt phó bản và sự kiện đặc biệt lớn hơn nhiều so với áp lực tâm lý khi vào phó bản định kỳ trong vòng lặp vô hạn. Đến giờ thực tập sinh đều rất mệt mỏi, dù kết quả ra sao bọn họ chỉ muốn nhanh kết thúc cuộc thi này.

Do hệ thống chủ tung đòn hiểm – xúc xắc mười mặt – nên nhiều thực tập sinh sức yếu chưa bao giờ dám nghĩ đến slot ra mắt cũng phấn khích như tiêm máu gà.



[Ai mà ngờ nhỉ… Phó bản cuối lại dựa vào vận may, quá tuyệt!]

[Ừa, méo ai ngờ hệ thống chủ lại bày ra trò này. Bảo sao sắc mặt nhiều Người sống sót trong studio tệ thế, trước đây bọn họ có huyết thống, có đạo cụ nên vượt qua người khác, bây giờ đám người cấp thấp này sẽ dựa vào vận may để sống sót trong phó bản chót. Ngặt nỗi chỉ có 100 slot ra mắt, sư sãi nhiều cháo ít, khó xử lý lắm đây…]

[Mấy chuyện đó không quan trọng, chỉ mong cấp S đừng biến động, A di đà phật!]

Hôm nay Tông Cửu vẫn mặc chiếc áo khoác kaki của mình, hai tay đút túi bước khỏi thang máy.

Sau một tháng thì trái tim và tâm hồn chồng chất vết thương của Tsuchimikado đã được chữa lành, sắc mặt bình thản tự nhiên xuất hiện trên ngai vàng No.10. Lúc Tông Cửu đi qua, trên tay y còn cầm cốc Coca thêm đá.

“Làm một cốc không?” Âm Dương sư giơ cái cốc trong tay với cậu.

“Thôi khỏi.”

Tông Cửu từ chối rồi đến trước chỗ mình ngồi xuống, yên lặng đợi mở phó bản. Trước khi ngồi, cậu còn cố ý nghiêng đầu liếc nhìn vị trí No.1.

Từ sau khi Ác ma công khai thông báo với mọi người rằng mình rút lui khỏi vị trí người chơi, cái ghế No.1 đã biến thành vật vô chủ. Ngay cả trong ký túc xá thực tập sinh cũng tăng thêm một phòng No.1, còn phòng của Ác ma lúc trước thì trở thành phòng riêng của người hướng dẫn.

Hệ thống chủ còn đặc biệt tốt bụng nhắc nhở No.9, việc điều chỉnh phòng ký túc không ảnh hưởng đến việc sử dụng thẻ phòng ban đầu.

Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng của hệ thống chủ vang vọng giữa hội trường.

[Đã đến giờ, trường quay đóng cửa.]

Rèm treo xung quanh từ từ buông xuống, che khuất nguồn sáng chiếu vào từ ngoài cửa sổ. Khuôn mặt căng thẳng của các thực tập sinh càng thêm nghiêm túc, bầu không khí áp lực quanh quẩn giữa đám đông.

[Tiến hành loại bỏ năng lực và huyết thống của thực tập sinh, tạm thời cấm các đạo cụ đặc biệt, vui lòng chờ đợi…]

Tất cả thực tập sinh có huyết thống đặc biệt đều thấy cơ thể nặng nề. Phạm Trác ngồi vững trên ngai vàng No.2 vẫn giữ khuôn mặt kiên nghị chẳng hề thay đổi.

Hắn ta đã yêu cầu toàn thể Dạ tộc giải trừ năng lực huyết thống vào tháng trước rồi. Mỗi ngày đến phòng mô phỏng chiến đấu để huấn luyện hơn một giờ đồng hồ, đề phòng tình huống cơ thể không kịp thích ứng với phó bản mới.

Trong chớp nhoáng, tất cả thực tập sinh đã được khôi phục trạng thái ban đầu.

Tông Cửu cúi đầu, bàn tay nhúc nhích xoè bộ bài một cách thoải mái.

Không khác nhiều so với lúc tay bị thương trong kiếp trước, nhưng độ linh hoạt đã giảm. Nói cách khác, bây giờ trổ tài làm ảo thuật với bài poker vẫn được nhưng muốn phóng lá bài ghim người ta vào tường dễ dàng như trước thì chỉ có nằm mơ.

Miễn tay ổn là được.

Tông Cửu không quá để ý, cất bài vào túi.

[Tiếp theo bắt đầu rút nhiệm vụ chính…]

[Các thực tập sinh hãy lắc hai viên xúc xắc mười mặt trên tay mình, vượt qua bài kiểm tra may mắn.]

[Mỗi thực tập sinh có 50 điểm may mắn và 50 điểm lý trí.]

[Số điểm càng nhỏ thì độ khó của nhiệm vụ chính trong phó bản càng thấp. Số điểm càng lớn thì độ khó của nhiệm vụ chính trong phó bản tiếp theo càng cao.]

Tsuchimikado đã giải trừ năng lực Âm Dương sư, xoa tay đầy háo hức.

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau