Thực Tập Sinh Vô Hạn

Chương 223

Trước Sau
Lần đánh giá xếp hạng thực tập sinh này không quá hồi hộp.

Phó bản siêu cấp S Trại trẻ mồ côi, dù lúc vào đông bao nhiêu thì sĩ số trở ra chỉ còn vài chục, gần như có thể xác định số người debut cuộc thi thực tập sinh kinh dị.

Cảnh tượng hoành tráng hàng chục nghìn người ban đầu nay đã không còn, trên bậc thang cấp C vỏn vẹn ba người, thưa thớt đến mức xót xa. Rất nhiều thực tập sinh dù đã về studio nhưng vẫn đắm chìm trong bối cảnh rùng rợn đáng sợ ấy, ngơ ngẩn thật lâu rồi gào khóc thảm thiết, bò dưới đất hôn tấm thảm dày nặng trong studio, sau đó bật khóc sung sướng vì mình vẫn còn sống.

Khán giả thì ngược lại, ai cũng lo lắng cho ngai vàng bỏ trống trên cao.

[Hời ơi… Xem ra Ảo thuật gia đi đời nhà ma thiệt rồi.]

[Đúng đó, thôi khỏi ôm tâm lý may mắn mấy bà ơi, bắt đầu cho điểm rồi.]

[Nói thật, tui thực sự không ngờ tới kết quả vậy luôn. Rõ ràng Ảo thuật gia mạnh mà, newbie xuất sắc được big boss đánh giá cao… Haiz]

[Lúc trước ảnh mang đến cho chúng ta nhiều kỳ tích như vậy, tại sao lần này không thể mang đến điều kỳ diệu tương tự hảaa?!! Huhuhu!!!]

Cả trong và ngoài trường quay, bầu không khí đều rất nặng nề. Chẳng mấy chốc, buổi đánh giá xếp hạng đã bắt đầu.

Sau quá trình xếp hạng vài thực tập sinh cấp B bị giảm xuống cấp C, một thực tập sinh cấp C lại tăng hạng, như thể đã được xác định từ trước, thật trùng hợp khi lần cuối cùng loại thực tập sinh cấp C vừa khéo là mười ba người.

Các thực tập sinh thậm chí không có cơ hội nghỉ ngơi mà bị hệ thống chủ tống luôn vào phó bản trừng phạt lần nữa. Với những thực tập sinh cấp C phải vào phó bản trừng phạt, bọn họ cần phải trải qua một phó bản hoàn chỉnh để quyết định vấn đề sống còn của mình. Nhưng với những thực tập sinh có tốc độ dòng thời gian khác biệt trong studio, chỉ năm phút sau là có thể xác định ai sống trở về từ phó bản trừng phạt.

Chẳng mấy chốc đã có kết quả.

Không một ai sống sót từ phó bản trừng phạt đó!

Bây giờ còn lại 99 người đứng trong hội trường.

[Xin chúc mừng các bạn, chín mươi chín người sống sót cuối cùng của cuộc thi thực tập sinh kinh dị!]

Giọng nói máy móc lạnh lùng của hệ thống chủ vang lên bên tai mọi người, [Các bạn đã sống sót thành công.]

Bao nhiêu vòng thi tưởng chừng như cách xa cả một đời người, nghĩ đến những đồng đội từng thân thiết đã lần lượt ra đi, tiếng nức nở trầm thấp vang lên trong hội trường, nhưng hơn thế nữa là những giọt nước mắt của bao lần so găng với thần chết, tìm lối thoát giữa vực thẳm để trụ đến cuối cùng.

Trong vòng lặp vô hạn, tồn tại mới có giá trị, tình cảm là thứ không cần phải nhớ.

[Tên của các bạn sẽ được thêm vào danh sách nhóm, mãi mãi khắc ghi trong lịch sử vòng lặp vô hạn.]

Hệ thống chủ thông báo với thái độ giải quyết việc chung, [Sau khi cuộc thi kết thúc, mọi người sẽ nhận được một hộp mù cấp S mở ngẫu nhiên phần thưởng đạo cụ cấp S, đồng thời trong một quãng thời gian tương lai, các bạn có thể chọn không tham gia phó bản kinh dị bắt buộc trong vòng lặp vô hạn.]

Nghe đến đây, nhiều thực tập sinh thở phào nhẹ nhõm. Đa số bọn họ tham gia cuộc thi là vì đạo cụ cấp S, nhưng hệ thống chủ thâm hiểm chưa từng nói với họ chi tiết quá trình và độ khó của cuộc thi thực tập sinh kinh dị, vì vậy không ít Người sống sót đăng ký với tâm lý kiếm hời, nào ngờ lại chết thảm vì năng lực ít mà đòi hít đồ thơm.

May mắn trong bất hạnh là phần thưởng cuối.

Ngay cả thực tập sinh cấp S cũng chỉ có một đạo cụ cấp S. Hiển nhiên 99 món đạo cụ cấp S được hệ thống chủ hào phóng phát cho đã cải thiện đáng kể tỷ lệ sống sót của các cá nhân và đoàn đội trong phó bản kinh dị, thậm chí còn khiến các thế lực lớn thay máu lần nữa.

Mà mỗi Người sống sót đều có chỉ tiêu nhất định phải vào phó bản kinh dị hàng tháng, sau khi tham gia cuộc thi thực tập sinh kinh dị thì bọn họ đã có thể nghỉ ngơi thời gian.

Sinh tồn là mục tiêu của Người sống sót. Tất cả đều là vì sinh tồn, miễn được sống tốt thì làm gì cũng xứng đáng.

Nhóm khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đang chân thành chúc mừng mọi người.

Với độ khó mà cuộc thi bày ra trước mắt thì phó bản cấp S đã là cơn ác mộng của mọi nhà, nay còn lòi ra phó bản siêu cấp S, ai nghe mà chẳng hồn vía lên mây? Huống chi hệ thống chủ còn tung một loạt video được cắt ra từ phó bản siêu cấp S, nhìn tòa nhà trại trẻ mồ côi âm u tăm tối chẳng thấy rõ vực sâu, lỗ chó chật hẹp chỉ đủ cho một người bò qua cùng hàng nghìn bàn tay quỷ tái nhợt khiến ai run hết cả lòng mề, nào dám gáy ‘tui cân hết nè để tui chơi thử’ nữa.



Khi khán giả xem đến đoạn No.3 xả thân vì nghĩa, đều cảm thán hóa ra mình đã hiểu lầm boss Gia Cát Ám nhưng sau đó bọn họ lại phát hiện một điều khác thường nữa.

[Ủa khoan, hình như tui không thấy hai boss No.9 với No.10?]

[Vãi, nghe ông nói tôi mới để ý á, thật hả…]

[Lầu trên +1, tôi mới tua video mấy lần, thực sự không thấy boss Âm Dương sư và boss Ảo thuật gia đâu hết. Nói sao thì nói, cú chót có hàng nghìn bàn tay quỷ ùa ra tấn công, kiểu gì cũng phải xuất hiện trong đám đông chứ?]

[Ừ đấy, hơn nữa hệ thống chủ cũng bảo đây là phó bản toàn thể, làm gì có chuyện vào phó bản khác nhau ha… Mà boss Tsuchimikado còn đang ngồi ngay ngắn trên ngai vàng kìa.]

Nhóm khán giả hoang mang, nhưng bọn họ nào biết trên dãy ngai vàng lúc này cũng hoang mang không kém.

Ban nãy Gia Cát Ám dịch chuyển quá nhanh, vừa trở lại studio đã tìm kiếm bóng dáng Tông Cửu đầu tiên, chưa kịp chữa trị vết thương trên tay. Nhưng hắn ta không có sở thích tự ngược, khi đã xác định tình huống thì lập tức bảo hệ thống chủ chi năm trăm điểm trị liệu cho mình.

Cũng chính tình tiết này đã khiến một người luôn nhạy cảm như hắn ta, hiếm khi lại bỏ qua ánh mắt thăm dò từ ngai vàng bên cạnh.

Thông báo kết quả xong, hệ thống chủ tạm dừng một lúc rồi thông báo lịch trình tiếp theo.

[Một tháng nữa sẽ diễn ra trận chiến cuối cùng, vì phó bản này là phó bản quyết chiến đặc biệt, chỉ thực tập sinh cấp S được phép tham gia để quyết định vị trí Center cuối cùng.]

[Phó bản này cũng có nguy cơ mất mạng, nhưng không phải là phó bản bắt buộc, thực tập sinh cấp S được quyền lựa chọn tham gia hay không, xin hãy quyết định cẩn thận.]

[Trận chiến cuối cùng kết thúc, người chiến thắng được thực hiện điều ước, cuộc thi thực tập sinh kinh dị sẽ chính thức kết thúc.]

Tới rồi!

Nhóm khán giả như bùng nổ!

[Wow rốt cuộc cũng đến trận chiến cuối cùng, hóng quá trời quá đất!]

[Không có ứng cử viên tiềm năng giành giải nhất như Ảo thuật gia, chẳng biết ai sẽ lấy được tấm vé điều ước vạn năng…]

[No.2 và No.3 cũng ok mà, nhưng xét thấy No.2 từng bị No.3 dắt mũi, tui sẽ chọn No.3.]

[Kakaka bà chị lầu trên làm tui cười ảy chỉa, tính như bà thì thực ra toàn bộ cấp S đều từng bị boss Gia Cát lừa, người đàn ông cầm kịch bản này thắng chắc rồi.jpg]

Bất kể khán giả hay người tham gia đều chẳng xa lạ gì ‘tấm vé điều ước vạn năng’ mà hệ thống chủ nhắc đến.

Dù Gia Cát Ám đã kết luận mức độ ‘vạn năng’ của hệ thống chủ khá là trap, không hề ảo diệu như nó nổ mà chỉ có thể ước trong phạm vi năng lực trí não của nó thôi. Thế nhưng sự hào hứng của mọi người vẫn tăng vọt.

Bỏ qua vấn đề này thì quyền năng của hệ thống chủ là điều khỏi bàn cãi. Trên diễn đàn Người sống sót, từng có topic thảo luận về năng lực của nó.

Trừ những vị diện cấp S trở lên thì các phó bản như cấp A hệ thống chủ có thể gánh trọn, bao gồm đạo cụ đặc biệt, năng lực huyết thống và cách thức dịch chuyển không gian.

Thậm chí có người suy đoán, năng lực và quyền hạn bị vô hiệu hóa trong phó bản siêu cấp S là do hệ thống chủ không gánh nổi chiều không gian ở phó bản siêu cấp S, nên các quy tắc và đạo cụ mà nó chế tạo cũng mất tác dụng.

Thành ra tâm điểm chú ý của mọi người bấy giờ là ai sẽ trở thành người chiến thắng sở hữu tấm vé điều ước vạn năng, và điều ước nào sẽ được thực hiện.

Thông báo xong tin tức, hệ thống chủ không nói thêm gì nữa, lần đánh giá xếp hạng cuối cùng đã kết thúc.

Trở về từ trại trẻ mồ côi, bầu không khí trường quay mới nãy còn hơi nặng nề giờ đã náo nhiệt ồn ào.

Sắp tới, những thực tập sinh bình thường không cần tham gia phó bản quyết chiến, chỉ cần đứng hóng trận chiến của các boss là được.

Mọi người đồng loạt nhìn lên dãy ngai vàng, liếc nhau bằng những ánh mắt mong chờ.



Mà ở nơi cao nhất, bầu không khí lại không gay gắt như bọn họ tưởng tượng, trái lại vô cùng nặng nề.

Sau khi tuyên bố buổi đánh giá xếp hạng đã kết thúc, Gia Cát Ám đến tìm Tsuchimikado trước. Còn mấy cấp S bị khống chế đương nhiên không để lộ chút sơ hở nào, cũng chẳng nhìn ra vấn đề gì khác mà giải tán tại chỗ.

Vừa vào phòng họp, No.3 đã tung một loạt câu hỏi.

“Các cậu đi đâu? Vào phó bản siêu cấp S khác à?”

“Ảo thuật gia đâu? Các cậu đã trải qua những gì?”

“Sao chỉ có mình cậu sống sót trở về vậy?”

Tsuchimikado ủ rũ cúi đầu, giờ mới miễn cưỡng tỉnh táo kể lại mọi chuyện mình và Tông Cửu trải qua trong phó bản Rạp xiếc điên, bao gồm cả việc y được cho đạo cụ bug, nhưng xài xong mới biết mình là người duy nhất về studio.

Gia Cát Ám nghe y nói, rũ mắt suy tư.

Hắn ta âm thầm liên hệ với hệ thống chủ, chẳng biết đưa ra yêu cầu gì mà khuôn mặt vừa rồi còn lạnh như băng bỗng chốc thả lỏng, khôi phục nét tự tin thường thấy.

Đến khi quay lại cuộc trò chuyện với cấp S khác, người đàn ông tóc đen lạnh lùng xa cách đã mang vẻ mặt dễ chịu hơn.

“Được rồi.”

Cả bọn:???

Ủa, dù tụi tui không hiểu mạch não của ông, nhưng ông không thể bỏ qua quá trình giải thích nha!

“Được cái gì cơ?”

Trong đó Âm Dương sư phản ứng lớn nhất, y nhảy dựng lên, “Chẳng lẽ…”

“Đúng vậy.”

Gia Cát Ám phủi tay áo dài, dáng vẻ sâu xa khó dò, “Đúng như cậu nghĩ.”

Nói xong câu này, bỗng nhiên hắn ta cau mày bỏ lại một câu “Nếu không còn chuyện gì thì tan họp, bao giờ Ảo thuật gia về rồi bàn tiếp!” sau đó vội vàng về phòng, bỏ mặc cả đám cấp S vẫn còn ngáo ngơ trước tin tức nặng đô của mình.

Gia Cát Ám nói đúng, Ảo thuật gia vẫn ổn.

Nhưng ‘ổn’ cũng có this có that, nó không có nghĩa là cậu đang ‘khỏe’. Chịch một trận với Ác ma trong lâu đài, đã thành công hóa giải lời nguyền của Tà thần trên người Tông Cửu.

No.1 như dã thú không biết thỏa mãn, Tông Cửu vô cùng nghi ngờ có phải hắn đã đổi thứ gì với hệ thống chủ hay không. Hắn thì thầm gạ chịch cậu ‘cục cưng ơi, quất một lần là giải được lời nguyền nha’, sau đó điên cuồng giày vò Ảo thuật gia, liếm láp những đầu ngón tay thon dài thường chỉ cầm bài poker khiến cậu run rẩy năm sáu lần rồi ngất xỉu.

Lúc Tông Cửu thức dậy trên giường mình, chờ nửa phút tỉnh hẳn thì sắc mặt cậu dần âm u.

Dường như mọi cảm giác bủn rủn khó chịu trên người đều đã được hệ thống chủ chữa khỏi, tay chân tràn đầy sức mạnh hơn bao giờ hết. Nhưng cố tình vì thú vui xấu xa của người nào đó, ngay khi vừa ngồi dậy, cậu đã cảm nhận được có thứ gì đó vốn-lạnh-buốt-nhưng-nhờ-Ảo-thuật-gia-tự-hâm-nóng-nên-ấm-dần đang từ từ chảy xuống dọc theo bắp đùi, đọng trên ga giường màu đen.

Tông Cửu tức đến mức đầu ngón tay cũng run rẩy.

Thù này không báo không phải quân tử!!!

Ngay lúc chàng trai tóc trắng tức giận muốn giãy đành đạch đi tìm Ác ma tính sổ, bỗng nhiên một đôi tay lạnh lẽo tột độ vươn ra từ sau lưng kéo cậu quay lại giường một lần nữa, bao bọc cậu trong vòng tay đầy mập mờ.

Tên đầu sỏ lười biếng chống đầu, một tay cầm đuôi tóc Ảo thuật gia lên hôn, vui vẻ cất tiếng, “Em đang tìm anh à, cục vàng?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau