Chương 66
“Ảo thuật gia chưa bao giờ tin tiên đoán”
…
Phụng mệnh chờ ở đây và hỗ trợ?
Tông Cửu: “…”
Y chóc motif “Tiên đế gây dựng cơ đồ chưa được nửa thì băng hà, biết hạ thần cẩn trọng bèn gửi gắm chuyện lớn trước lúc băng hà”, Quỷ Cốc Tử cũng viết quyển ‘Xuất Sư Biểu’ hả ta?
(*Tác phẩm văn học do Gia Cát Lượng chấp bút.)
Ủa, rồi cậu xuyên vào vô hạn lưu kinh dị hay Tam Quốc Diễn Nghĩa? Sao đến lượt Gia Cát Ám lại sai sai nhở?
Tông Cửu nhìn khuôn mặt vô cùng lạnh lùng của người kia, muốn nói lại thôi, cậu sợ giây sau hắn ta lại thốt câu “Chủ nhân”.
May mà Gia Cát Ám không có ý định đó.
Người đàn ông tóc đen bình thản, tiếp tục nói bằng ngữ điệu đều đều.
Thật ra chẳng có nhiều ý mới về nội dung lời tiên tri.
Đơn giản là Quỷ Cốc Tử tính ra mười năm sau, một đấng cứu thế đến từ xứ lạ sẽ xuất hiện trong vòng lặp vô hạn, kế thừa sự nghiệp dở dang của ông, cứu mọi người khỏi vòng luân hồi tuyệt vọng vô tận này.
Đương nhiên, nếu tiên tri chỉ dự đoán sự tồn tại của vị cứu tinh, không đến mức Quỷ Cốc Tử phải đặc biệt để lại một học trò, chỉ định nó ở lại giúp đỡ.
Vẫn là bài cũ, tiên tri còn nhắc đến một đại ma vương không biết mệt chống lại chính nghĩa.
Đại ma vương kiêm trùm phản diện chính là kẻ thù của vị cứu tinh. Không chỉ mạnh mẽ vô giải mà còn thích gây sự khắp nơi, hết lần này lượt khác đối đầu với vị cứu tinh, cản trở việc hoàn thành mục đích cuối cùng.
Gia Cát Ám nói, hắn ta luôn nghe theo nguyện vọng của thầy, chờ vị cứu tinh đến.
Mà trùm phản diện trong lời tiên tri đã xuất hiện ở vòng lặp vô hạn mấy năm trước, còn là một kẻ điên rất hấp dẫn, có vô số người hâm mộ cuồng nhiệt.
Bingo, đó chính là Ác ma No.1 thích kiếm chuyện, thêm dầu vào lửa và hóng trò zui.
Tông Cửu méo hiểu kiểu gì biến thành cứu tinh:?
Thanh niên tóc trắng mất một lúc lâu để tiêu hóa cả đống tin tức, sau đó mới hỏi, “Vậy là, anh đã chờ trong vòng lặp vô hạn mười năm?”
Gia Cát Ám lắc đầu, “Tôi chưa từng gặp thầy.”
Không có cách nào để thoát ra vòng lặp vô hạn, cũng như Người sống sót không thể thoát khỏi phạm trù “con người”, mãi mãi ở dưới đáy chuỗi thức ăn của ma quỷ, không được tự giết nhau, đó là luật mà ai cũng biết.
Bao nhiêu năm trôi qua, chỉ cuộc thi thực tập sinh kinh dị mới mở ra lối thoát duy nhất.
Như mọi người đã biết trong cuộc thi thực tập sinh kinh dị, người ra mắt Center có thể nhận được tấm vé điều ước vạn năng. Hệ thống chủ đưa ra lời hứa khi chiêu mộ những Người sống sót đăng ký, tấm thẻ này có thể hoàn thành mọi nguyện vọng, ngay cả ước mơ hoang đường như trở thành Thần cũng trở thành hiện thực.
Giống như Gia Cát Ám đã nói, vì hệ thống chủ làm mờ ký ức nên đa số Người sống sót vô thức bỏ qua cuộc sống và trải nghiệm của mình trong thế giới thực. Vài người nhớ kỹ, nhưng rất ít người xem việc quay về thế giới hiện thực là mục tiêu lý tưởng.
Trước đó trong vòng lặp tuần hoàn, chỉ có Quỷ Cốc Tử từng đặt tham vọng và ý tưởng “Cứu những người khác thoát khỏi thế giới này”.
Lời tiên tri có chỉ vài cách để tìm ra vị cứu tinh, một trong số đó là nếu một người mang ý tưởng như vậy, chắc chắn đó chính là người kế thừa ý chí của Quỷ Cốc Tử.
“Năm ấy chỉ thiếu một bước cuối cùng là thành công, tiếc rằng thất bại trong gang tấc.”
Vẻ mặt Gia Cát Ám bình tĩnh, “Cũng may cuối cùng Quỷ Cốc Tử đã chừa đường lui, ông phong ấn một phần ý thức của mình trong đĩa Thái cực bát quái, chờ người đến sau mở ra quá khứ phủ bụi này.”
“Nên không phải mười năm như cậu nghĩ, mà hai năm trước, sau khi lấy được món đạo cụ cấp S này trong phó bản cấp S Phong thần diễn nghĩa, tôi mới trở thành học trò của người.”
Đĩa Thái cực bát quái?
Tông Cửu dòm món đạo cụ đặc biệt trên sàn.
Quỷ Cốc Tử đã có thể tính ra mười năm sau sẽ có người kế thừa ý chí của mình, đương nhiên cũng có thể tính ai sẽ lấy được đĩa Thái cực bát quái. Suy nghĩ từ góc độ này, Gia Cát Ám đúng là học trò mà ông ta chọn.
Gia Cát Ám thản nhiên nói, “Trước khi cậu đến, không có ai trong vòng lặp vô hạn miễn dịch với năng lực của No.1, càng không ai có năng lực chống lại hắn.”
“Mục đích của No.1 là giữ mọi người ở lại trong thế giới vòng lặp vô hạn này.”
Tông Cửu nghĩ một hồi, cảm thấy khả năng này khá lớn.
Vòng lặp vô hạn là địa ngục với người bình thường, nhưng lại là thiên đường và sân khấu với kẻ điên. Dòm cái điệu chơi quên trời quên đất của Ác ma trong vòng lặp vô hạn, đúng là có khả năng thật.
Nói tới đây, còn gì mà Tông Cửu chưa hiểu?
“Suy cho cùng, chẳng qua anh chỉ muốn tìm một người hoàn thành lý tưởng của Quỷ Cốc Tử.”
Thanh niên tóc trắng giơ tay ra, “Cơ mà tôi méo hứng thứ với việc cứu vớt thế giới, lầm to rồi.”
Không chỉ không hứng thú, Tông Cửu còn thấy vòng lặp vô hạn rất vui.
Cậu bốc phét trong phó bản thôn hoang, không ngờ Gia Cát Ám tưởng thật. Tông Cửu thấy thú vị, hóa ra trước đây còn có câu chuyện như vậy. Nếu là Gia Cát Ám, khéo cậu cũng nán lại chờ thật.
Tông Cửu lựa lời, “Nếu lấy tấm vé điều ước vạn năng, có lẽ tôi sẽ cân nhắc nhưng giờ tôi mới cấp C, anh đề cao tôi quá.”
Tới thời điểm hiện tại, cuộc thi mới chỉ qua hai vòng.
Dù Tông Cửu tự tin nhưng cậu cũng không nghĩ mình nhất định sẽ debut Center. Chỉ có một vị trí duy nhất, kẻ thù mạnh phía trước, lại nhiều biến số. Người thường còn chẳng dám mơ cấp S, chứ nói chi cái ghế No.1?
Người đàn ông tóc đen lạnh lùng nói: “Không phải tin cậu, mà tin tiên đoán của Quỷ Cốc Tử.”
Câu trả lời của Tông Cửu còn thẳng thắn hơn.
“Đáp án của tôi vẫn chỉ có một, ảo thuật gia không bao giờ tin tiên tri.”
Gia Cát Ám kiên định, “Tôi chỉ hoàn thành chuyện thầy giao phó, không cần bất cứ ai đồng ý.”
Hắn ta nói vậy, Tông Cửu bật cười.
“Anh biết không, tôi thấy câu này mới hợp với tính anh.”
Thanh niên tóc trắng nói sâu xa, “Vì tôi biết, anh không phải người sẵn sàng hỗ trợ người khác thật lòng.”
Gia Cát Lượng là trung thần mẫu mực tận tụy và trung thành tuyệt đối, nhưng Gia Cát Ám thì không, thậm chí hắn ta còn trái ngược hoàn toàn.
Nghe vậy, rốt cuộc người ngồi xếp bằng ngước mắt lên.
Gia Cát Ám nhìn Tông Cửu thật sâu, không trả lời lái sang chuyện khác.
“Tốt nhất là cậu nên lên cấp B trước khi phó bản tiếp theo mở ra.”
“Đương nhiên, tin hay không là quyền tự do của cậu, tôi chỉ có trách nhiệm thông báo.”
…
Tông Cửu rời khỏi phòng No.3, chìm vào suy nghĩ.
Có vẻ giải thích của Gia Cát Ám rất chặt chẽ về mặt logic, không thể bới ra lỗi sai hay khuyết điểm trong đó.
Đúng là Quỷ Cốc Tử có tồn tại, chỉ cần Tông Cửu muốn tìm hiểu, không khó để phát hiện mọi chuyện có giống lời Gia Cát Ám nói hay không, người kia chẳng cần ngụy tạo những chi tiết không quá quan trọng như vậy.
Nghĩ cũng lạ, càng nhìn như không có vấn đề, Tông Cửu càng thấy trong đó có vấn đề lớn.
Đáng nghi nhất là thái độ của Gia Cát Ám.
Nếu hắn ta thật sự là cựu thần đang chờ đấng cứu thế trong vòng lặp vô hạn, vậy sao hắn lại có thái độ này? Kiểu người cao ngạo lại tự phụ như Gia Cát Ám, Tông Cưu thà tin hắn làm thịt vị cứu tinh rồi tự làm chúa cứu thế, còn đáng tin hơn hắn là cựu thần trung thành tuyệt đối.
Nói đơn giản là Tông Cửu hoàn toàn chả có ý định tin mớ chuyện tầm phào của Gia Cát Ám, câu chỉ xem như nghe chuyện xưa, nghe rồi thì thôi, ai tin nấy ngu.
Nhưng có một câu của Gia Cát Ám, Tông Cửu khá tin tưởng. Đó là “Lên cấp B trước khi phó bản tiếp theo mở ra”.
Vì sau khi Gia Cát Ám nói câu này, hắn ta bị hệ thống chủ thông báo trừ 20.000 điểm sinh tồn vì để lộ thông tin, Tông Cửu ngồi cạnh tình cờ nghe thấy.
Thực tập sinh cấp cao hưởng đặc quyền biết trước nội dung phó bản tiếp theo, cấp S như Gia Cát Ám còn có thể chọn trong những tùy chọn mà hệ thống chủ đưa ra.
Sau mỗi vòng đánh giá xếp hạng, hệ thống chủ đều nhấn mạnh cấm thực tập sinh cấp cao tiết lộ hoặc mua bán thông tin với thực tập sinh cấp thấp, nếu không sẽ phạt nặng. Gia Cát Ám dám trái lệnh, bị bắt thịt liền luôn.
Tông Cửu không tin những câu khác của hắn ta, nhưng hệ thống chủ đã trừ điểm, chứng tỏ thông tin mà Gia Cát Ám nói có giá trị nhất định.
Tông Cửu quyết định tin một lần.
Vòng đánh giá xếp hạng lần này đã xong, muốn lội ngược dòng chỉ có thể dựa vào hoạt động đặc biệt.
Gia Cát Ám tính một quẻ cho cậu, bảo cậu tham gia hoạt động đặc biệt, sau khi vào bàn game Quốc vương cấp S, hãy rút hộp mù thứ 7.
Thế là Tông Cửu làm ổ một ngày trong phòng, xong mới thong thả đến quán bar ngoài trời, xem vài trận trò chơi Quốc vương.
Trò chơi Quốc vương cũng chia đẳng cấp, giống chiếu bạc Las Vegas, nó chia năm cấp SABCD.
Cấp càng thấp thì phần thưởng càng ít, hình phạt càng nhẹ, độ khó mệnh lệnh cũng càng nhỏ.
Mỗi vòng được chia thành ba ván, số người chơi ở mỗi bàn giới hạn là mười người. Điều này có nghĩa là mỗi vòng sẽ chỉ có ba Quốc vương, chọn sáu đối tượng để ra lệnh.
Người bị ra lệnh hoàn thành mệnh lệnh sẽ được thưởng thêm, người rút trúng Quốc vương cũng có phần thưởng thêm, người không được chọn cũng có phần thưởng. Tức là chỉ cần vận may của thực tập sinh tốt, kể cả ngồi không ba ván cũng ké được phần thưởng.
Tóm lại trò này giàu nhân tính hơn Las Vegas nhiều, nhưng thực ra phần thưởng ở bàn chơi cấp thấp rất nhỏ, mệnh lệnh vô cùng trêu ngươi. Thậm chí còn có kiểu mệnh lệnh làm nhục nhau như “Quỳ xuống liếm giày của Quốc vương”.
Bàn chơi cấp càng cao có phần thưởng càng hậu hĩnh, mệnh lệnh càng tàn nhẫn, công khai thách thức nhân tính. Tông Cửu nhìn một bàn đang chơi vui vẻ, cuối cùng các thực tập sinh lại choảng nhau.
Hệ thống chủ còn bảo triển khai hoạt động đặc thù vì “Xúc tiến tình bạn của các thực tập sinh”, đúng là ba xàm ba láp.
Chơi xong một vòng mà không kết thù là khá lắm rồi.
Ảo thuật gia tóc trắng lắc đầu, bước lên phía trước.
Nhân viên đứng trước khu trò chơi kính cẩn hỏi, “Chào anh, anh muốn mở bàn riêng hay trực tiếp tham gia trò chơi?”
“Mở bàn riêng, cấp S.”
Các thực tập sinh đang âm thầm ngóng theo phải thốt lên ngạc nhiên. Độ khó của trò chơi Quốc vương không xoàng, hai hôm nay chỉ một bàn được mở, có một thực tập sinh không thể hoàn thành nhiệm vụ và biến thành thịt nát tại chỗ, máu tươi bắn tận trần nhà, chết không nhắm mắt.
Vô số người xoa tay kích động.
Dù sao lần này hệ thống chủ cũng đã tuyên bố rõ ràng, cấm phép gian lận dưới mọi hình thức.
Mọi người chờ xem trò cười của ảo thuật gia.
…
Phụng mệnh chờ ở đây và hỗ trợ?
Tông Cửu: “…”
Y chóc motif “Tiên đế gây dựng cơ đồ chưa được nửa thì băng hà, biết hạ thần cẩn trọng bèn gửi gắm chuyện lớn trước lúc băng hà”, Quỷ Cốc Tử cũng viết quyển ‘Xuất Sư Biểu’ hả ta?
(*Tác phẩm văn học do Gia Cát Lượng chấp bút.)
Ủa, rồi cậu xuyên vào vô hạn lưu kinh dị hay Tam Quốc Diễn Nghĩa? Sao đến lượt Gia Cát Ám lại sai sai nhở?
Tông Cửu nhìn khuôn mặt vô cùng lạnh lùng của người kia, muốn nói lại thôi, cậu sợ giây sau hắn ta lại thốt câu “Chủ nhân”.
May mà Gia Cát Ám không có ý định đó.
Người đàn ông tóc đen bình thản, tiếp tục nói bằng ngữ điệu đều đều.
Thật ra chẳng có nhiều ý mới về nội dung lời tiên tri.
Đơn giản là Quỷ Cốc Tử tính ra mười năm sau, một đấng cứu thế đến từ xứ lạ sẽ xuất hiện trong vòng lặp vô hạn, kế thừa sự nghiệp dở dang của ông, cứu mọi người khỏi vòng luân hồi tuyệt vọng vô tận này.
Đương nhiên, nếu tiên tri chỉ dự đoán sự tồn tại của vị cứu tinh, không đến mức Quỷ Cốc Tử phải đặc biệt để lại một học trò, chỉ định nó ở lại giúp đỡ.
Vẫn là bài cũ, tiên tri còn nhắc đến một đại ma vương không biết mệt chống lại chính nghĩa.
Đại ma vương kiêm trùm phản diện chính là kẻ thù của vị cứu tinh. Không chỉ mạnh mẽ vô giải mà còn thích gây sự khắp nơi, hết lần này lượt khác đối đầu với vị cứu tinh, cản trở việc hoàn thành mục đích cuối cùng.
Gia Cát Ám nói, hắn ta luôn nghe theo nguyện vọng của thầy, chờ vị cứu tinh đến.
Mà trùm phản diện trong lời tiên tri đã xuất hiện ở vòng lặp vô hạn mấy năm trước, còn là một kẻ điên rất hấp dẫn, có vô số người hâm mộ cuồng nhiệt.
Bingo, đó chính là Ác ma No.1 thích kiếm chuyện, thêm dầu vào lửa và hóng trò zui.
Tông Cửu méo hiểu kiểu gì biến thành cứu tinh:?
Thanh niên tóc trắng mất một lúc lâu để tiêu hóa cả đống tin tức, sau đó mới hỏi, “Vậy là, anh đã chờ trong vòng lặp vô hạn mười năm?”
Gia Cát Ám lắc đầu, “Tôi chưa từng gặp thầy.”
Không có cách nào để thoát ra vòng lặp vô hạn, cũng như Người sống sót không thể thoát khỏi phạm trù “con người”, mãi mãi ở dưới đáy chuỗi thức ăn của ma quỷ, không được tự giết nhau, đó là luật mà ai cũng biết.
Bao nhiêu năm trôi qua, chỉ cuộc thi thực tập sinh kinh dị mới mở ra lối thoát duy nhất.
Như mọi người đã biết trong cuộc thi thực tập sinh kinh dị, người ra mắt Center có thể nhận được tấm vé điều ước vạn năng. Hệ thống chủ đưa ra lời hứa khi chiêu mộ những Người sống sót đăng ký, tấm thẻ này có thể hoàn thành mọi nguyện vọng, ngay cả ước mơ hoang đường như trở thành Thần cũng trở thành hiện thực.
Giống như Gia Cát Ám đã nói, vì hệ thống chủ làm mờ ký ức nên đa số Người sống sót vô thức bỏ qua cuộc sống và trải nghiệm của mình trong thế giới thực. Vài người nhớ kỹ, nhưng rất ít người xem việc quay về thế giới hiện thực là mục tiêu lý tưởng.
Trước đó trong vòng lặp tuần hoàn, chỉ có Quỷ Cốc Tử từng đặt tham vọng và ý tưởng “Cứu những người khác thoát khỏi thế giới này”.
Lời tiên tri có chỉ vài cách để tìm ra vị cứu tinh, một trong số đó là nếu một người mang ý tưởng như vậy, chắc chắn đó chính là người kế thừa ý chí của Quỷ Cốc Tử.
“Năm ấy chỉ thiếu một bước cuối cùng là thành công, tiếc rằng thất bại trong gang tấc.”
Vẻ mặt Gia Cát Ám bình tĩnh, “Cũng may cuối cùng Quỷ Cốc Tử đã chừa đường lui, ông phong ấn một phần ý thức của mình trong đĩa Thái cực bát quái, chờ người đến sau mở ra quá khứ phủ bụi này.”
“Nên không phải mười năm như cậu nghĩ, mà hai năm trước, sau khi lấy được món đạo cụ cấp S này trong phó bản cấp S Phong thần diễn nghĩa, tôi mới trở thành học trò của người.”
Đĩa Thái cực bát quái?
Tông Cửu dòm món đạo cụ đặc biệt trên sàn.
Quỷ Cốc Tử đã có thể tính ra mười năm sau sẽ có người kế thừa ý chí của mình, đương nhiên cũng có thể tính ai sẽ lấy được đĩa Thái cực bát quái. Suy nghĩ từ góc độ này, Gia Cát Ám đúng là học trò mà ông ta chọn.
Gia Cát Ám thản nhiên nói, “Trước khi cậu đến, không có ai trong vòng lặp vô hạn miễn dịch với năng lực của No.1, càng không ai có năng lực chống lại hắn.”
“Mục đích của No.1 là giữ mọi người ở lại trong thế giới vòng lặp vô hạn này.”
Tông Cửu nghĩ một hồi, cảm thấy khả năng này khá lớn.
Vòng lặp vô hạn là địa ngục với người bình thường, nhưng lại là thiên đường và sân khấu với kẻ điên. Dòm cái điệu chơi quên trời quên đất của Ác ma trong vòng lặp vô hạn, đúng là có khả năng thật.
Nói tới đây, còn gì mà Tông Cửu chưa hiểu?
“Suy cho cùng, chẳng qua anh chỉ muốn tìm một người hoàn thành lý tưởng của Quỷ Cốc Tử.”
Thanh niên tóc trắng giơ tay ra, “Cơ mà tôi méo hứng thứ với việc cứu vớt thế giới, lầm to rồi.”
Không chỉ không hứng thú, Tông Cửu còn thấy vòng lặp vô hạn rất vui.
Cậu bốc phét trong phó bản thôn hoang, không ngờ Gia Cát Ám tưởng thật. Tông Cửu thấy thú vị, hóa ra trước đây còn có câu chuyện như vậy. Nếu là Gia Cát Ám, khéo cậu cũng nán lại chờ thật.
Tông Cửu lựa lời, “Nếu lấy tấm vé điều ước vạn năng, có lẽ tôi sẽ cân nhắc nhưng giờ tôi mới cấp C, anh đề cao tôi quá.”
Tới thời điểm hiện tại, cuộc thi mới chỉ qua hai vòng.
Dù Tông Cửu tự tin nhưng cậu cũng không nghĩ mình nhất định sẽ debut Center. Chỉ có một vị trí duy nhất, kẻ thù mạnh phía trước, lại nhiều biến số. Người thường còn chẳng dám mơ cấp S, chứ nói chi cái ghế No.1?
Người đàn ông tóc đen lạnh lùng nói: “Không phải tin cậu, mà tin tiên đoán của Quỷ Cốc Tử.”
Câu trả lời của Tông Cửu còn thẳng thắn hơn.
“Đáp án của tôi vẫn chỉ có một, ảo thuật gia không bao giờ tin tiên tri.”
Gia Cát Ám kiên định, “Tôi chỉ hoàn thành chuyện thầy giao phó, không cần bất cứ ai đồng ý.”
Hắn ta nói vậy, Tông Cửu bật cười.
“Anh biết không, tôi thấy câu này mới hợp với tính anh.”
Thanh niên tóc trắng nói sâu xa, “Vì tôi biết, anh không phải người sẵn sàng hỗ trợ người khác thật lòng.”
Gia Cát Lượng là trung thần mẫu mực tận tụy và trung thành tuyệt đối, nhưng Gia Cát Ám thì không, thậm chí hắn ta còn trái ngược hoàn toàn.
Nghe vậy, rốt cuộc người ngồi xếp bằng ngước mắt lên.
Gia Cát Ám nhìn Tông Cửu thật sâu, không trả lời lái sang chuyện khác.
“Tốt nhất là cậu nên lên cấp B trước khi phó bản tiếp theo mở ra.”
“Đương nhiên, tin hay không là quyền tự do của cậu, tôi chỉ có trách nhiệm thông báo.”
…
Tông Cửu rời khỏi phòng No.3, chìm vào suy nghĩ.
Có vẻ giải thích của Gia Cát Ám rất chặt chẽ về mặt logic, không thể bới ra lỗi sai hay khuyết điểm trong đó.
Đúng là Quỷ Cốc Tử có tồn tại, chỉ cần Tông Cửu muốn tìm hiểu, không khó để phát hiện mọi chuyện có giống lời Gia Cát Ám nói hay không, người kia chẳng cần ngụy tạo những chi tiết không quá quan trọng như vậy.
Nghĩ cũng lạ, càng nhìn như không có vấn đề, Tông Cửu càng thấy trong đó có vấn đề lớn.
Đáng nghi nhất là thái độ của Gia Cát Ám.
Nếu hắn ta thật sự là cựu thần đang chờ đấng cứu thế trong vòng lặp vô hạn, vậy sao hắn lại có thái độ này? Kiểu người cao ngạo lại tự phụ như Gia Cát Ám, Tông Cưu thà tin hắn làm thịt vị cứu tinh rồi tự làm chúa cứu thế, còn đáng tin hơn hắn là cựu thần trung thành tuyệt đối.
Nói đơn giản là Tông Cửu hoàn toàn chả có ý định tin mớ chuyện tầm phào của Gia Cát Ám, câu chỉ xem như nghe chuyện xưa, nghe rồi thì thôi, ai tin nấy ngu.
Nhưng có một câu của Gia Cát Ám, Tông Cửu khá tin tưởng. Đó là “Lên cấp B trước khi phó bản tiếp theo mở ra”.
Vì sau khi Gia Cát Ám nói câu này, hắn ta bị hệ thống chủ thông báo trừ 20.000 điểm sinh tồn vì để lộ thông tin, Tông Cửu ngồi cạnh tình cờ nghe thấy.
Thực tập sinh cấp cao hưởng đặc quyền biết trước nội dung phó bản tiếp theo, cấp S như Gia Cát Ám còn có thể chọn trong những tùy chọn mà hệ thống chủ đưa ra.
Sau mỗi vòng đánh giá xếp hạng, hệ thống chủ đều nhấn mạnh cấm thực tập sinh cấp cao tiết lộ hoặc mua bán thông tin với thực tập sinh cấp thấp, nếu không sẽ phạt nặng. Gia Cát Ám dám trái lệnh, bị bắt thịt liền luôn.
Tông Cửu không tin những câu khác của hắn ta, nhưng hệ thống chủ đã trừ điểm, chứng tỏ thông tin mà Gia Cát Ám nói có giá trị nhất định.
Tông Cửu quyết định tin một lần.
Vòng đánh giá xếp hạng lần này đã xong, muốn lội ngược dòng chỉ có thể dựa vào hoạt động đặc biệt.
Gia Cát Ám tính một quẻ cho cậu, bảo cậu tham gia hoạt động đặc biệt, sau khi vào bàn game Quốc vương cấp S, hãy rút hộp mù thứ 7.
Thế là Tông Cửu làm ổ một ngày trong phòng, xong mới thong thả đến quán bar ngoài trời, xem vài trận trò chơi Quốc vương.
Trò chơi Quốc vương cũng chia đẳng cấp, giống chiếu bạc Las Vegas, nó chia năm cấp SABCD.
Cấp càng thấp thì phần thưởng càng ít, hình phạt càng nhẹ, độ khó mệnh lệnh cũng càng nhỏ.
Mỗi vòng được chia thành ba ván, số người chơi ở mỗi bàn giới hạn là mười người. Điều này có nghĩa là mỗi vòng sẽ chỉ có ba Quốc vương, chọn sáu đối tượng để ra lệnh.
Người bị ra lệnh hoàn thành mệnh lệnh sẽ được thưởng thêm, người rút trúng Quốc vương cũng có phần thưởng thêm, người không được chọn cũng có phần thưởng. Tức là chỉ cần vận may của thực tập sinh tốt, kể cả ngồi không ba ván cũng ké được phần thưởng.
Tóm lại trò này giàu nhân tính hơn Las Vegas nhiều, nhưng thực ra phần thưởng ở bàn chơi cấp thấp rất nhỏ, mệnh lệnh vô cùng trêu ngươi. Thậm chí còn có kiểu mệnh lệnh làm nhục nhau như “Quỳ xuống liếm giày của Quốc vương”.
Bàn chơi cấp càng cao có phần thưởng càng hậu hĩnh, mệnh lệnh càng tàn nhẫn, công khai thách thức nhân tính. Tông Cửu nhìn một bàn đang chơi vui vẻ, cuối cùng các thực tập sinh lại choảng nhau.
Hệ thống chủ còn bảo triển khai hoạt động đặc thù vì “Xúc tiến tình bạn của các thực tập sinh”, đúng là ba xàm ba láp.
Chơi xong một vòng mà không kết thù là khá lắm rồi.
Ảo thuật gia tóc trắng lắc đầu, bước lên phía trước.
Nhân viên đứng trước khu trò chơi kính cẩn hỏi, “Chào anh, anh muốn mở bàn riêng hay trực tiếp tham gia trò chơi?”
“Mở bàn riêng, cấp S.”
Các thực tập sinh đang âm thầm ngóng theo phải thốt lên ngạc nhiên. Độ khó của trò chơi Quốc vương không xoàng, hai hôm nay chỉ một bàn được mở, có một thực tập sinh không thể hoàn thành nhiệm vụ và biến thành thịt nát tại chỗ, máu tươi bắn tận trần nhà, chết không nhắm mắt.
Vô số người xoa tay kích động.
Dù sao lần này hệ thống chủ cũng đã tuyên bố rõ ràng, cấm phép gian lận dưới mọi hình thức.
Mọi người chờ xem trò cười của ảo thuật gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất