Thuốc Trường Sinh

Chương 50: Thất tịch

Trước
Gần chạng vạng trời trút xuống một trận mưa, không bao lâu liền ngừng. Mây đen lại không bay đi, từng tầng trùng điệp, chặn đi ánh nắng rọi lên đầu người, làm cho mặt đất mát lạnh. Lý Thích Xuân ở bên hồ hái những quả đu đủ đã lớn, y thừa dịp trời đầy mây nên tranh thủ đi một chuyến, đem những quả đu đủ đã chín hái về, y định ướp đu đủ thành món ăn vặt. Kết quả sau khi hái đu đủ xong lại bị đám sương bao phủ che mờ mắt, liền tìm tảng đá ngồi xuống thưởng cảnh.

Tân Đào không ở bên cạnh y, người hầu nữ mới đổi đối với y rất cung kính, canh giữ ở một bên không lên tiếng, đợi khi trời kéo mây đen kịt mới nhẹ giọng nói: “Công tử, sắc trời đã tối, chúng ta về đi.”

Lý Thích Xuân đứng dậy vỗ vỗ áo choàng: “Đi thôi.”

Sau khi trở lại Thanh Bình Điện, người hầu nữ đem đu đủ tháo xuống đưa đến phòng bếp. Lý Thích Xuân ngồi ở bên cạnh bàn tự mình rót trà lạnh, còn chưa kịp uống xong thì Khổng Phục Hành liền tới: “Công tử, Tông chủ cho mời.”

Lý Thích Xuân vui vẻ nói: “Tông chủ đã về rồi à?”

“Vâng, đang ở đỉnh núi chờ ngài.”

Lý Thích Xuân tới đỉnh núi rồi, Khổng Phục Hành không biết từ khi nào đã lùi xuống, Cố Khê Hàn một mình đứng ở trung tâm dàn tế nhìn Lý Thích Xuân đi về phía hắn. Đi đến phụ cận, Cố Khê Hàn dẫn đầu vươn tay, nắm lấy tay Lý Thích Xuân, hai người cùng nhau đi được tới thành lan can.

Trời vẫn âm u, nhìn không thấy rõ ngân hà, cũng nhìn không thấy sao Ngưu Lang Chức Nữ, những ngọn đèn dầu dưới chân núi đã sáng lên, kéo dài liên miên tựa như nối thẳng về phía chân trời. Cố Khê Hàn từ phía sau ôm chặt Lý Thích Xuân, đặt vào tay y bịch giấy dầu: “Mang từ dưới chân núi về, nếm thử đi.”

Lý Thích Xuân mở ra vừa thấy: “Bánh Xảo Quả à? Hôm nay là Tết Khất Xảo sao?”

Cố Khê Hàn cầm một cái đưa tới bên miệng Lý Thích Xuân, Lý Thích Xuân cắn một bên, xoay người lại, Cố Khê Hàn cúi đầu cắn tiếp miếng bên kia, nhân tiện tiếp một nụ hôn ngắn ngủi.

“Có muốn xuống núi nhìn không? Tối nay sẽ rất náo nhiệt.” Cố Khê Hàn hỏi.

Lý Thích Xuân lại chọn cái bánh Xảo Quả hình thỏ mà ăn, nghe vậy cười: “Đây là ngày hội của nữ nhi, chúng ta hai gã nam nhân, nếu đi thì sẽ khiến các cô nương không còn hứng thú ăn tết.”



Cố Khê Hàn thấp giọng nói: “Vậy tối nay, nghỉ ngơi sớm một chút?”

Bể tắm Thanh Bình Điện tuy lớn, Lý Thích Xuân thường dựa vào ở bên thành, cho dù Cố Khê Hàn có dỗ như thế nào không thể thuận theo dòng nước đi vào nơi bí hiểm kia. Kế hoạch của Cố Khê Hàn liền không thành, xụ mặt đem Lý Thích Xuân để ở bên cạnh bể mà hôn môi. Mực nước trong bể tắm vốn cao, Lý Thích Xuân cảm thấy mình càng ngày càng nóng, trên trán cũng chảy mồ hôi. Y che miệng Cố Khê Hàn lại đẩy nhẹ hắn ra, nghiêng mặt sang chỗ khác hô hấp: “Đừng, đừng ở trong nước…”

Cố Khê Hàn liếm liếm lòng bàn tay Lý Thích Xuân, Lý Thích Xuân đột nhiên rụt tay về, ngay sau đó liền bị Cố Khê Hàn ôm ra bể tắm đặt ở trên giường một cái giường nhỏ. Trên giường nhỏ bày khăn vải và quần áo tắm rửa, lúc này đều bị dính nước trên người bọn họ. Cố Khê Hàn ấn Lý Thích Xuân xuống rồi vùi đầu hôn vào cổ y trong chốc lát, ngại đụng chạm không thoải mái, phất tay đem toàn bộ đồ vật trên giường hất xuống mặt đất.

Lý Thích Xuân thở gấp nói: “Ngài đừng như thế, ưm —” Cố Khê Hàn dùng một tay ôm lấy mặt Lý Thích Xuân, ngón cái nâng cằm Lý Thích Xuân làm y ngẩng mặt lên, lần nữa hôn lên môi Lý Thích Xuân, một cái tay khác cũng trượt xuống từ vòng eo, lướt qua da thịt trần trụi bóng loáng xuống phía dưới, cầm lấy dương vật Lý Thích Xuân.

Lý Thích Xuân miệng bị hôn đến nói không thành lời, chỉ có thể phát ra giọng mũi dần dần dính nhớp. Y bắn trong tay Cố Khê Hàn, Cố Khê Hàn cuối cùng cũng buông tha đôi môi đỏ hơi sưng lên kia, hôn hôn nốt ruồi dưới mắt Lý Thích Xuân. Hắn dùng khăn lau vật trên tay, không biết từ nào lấy ra một lọ thuốc mỡ nhỏ, tiến đến Lý Thích Xuân bên tai hỏi: “Ta làm, hay là em tự làm?”

Lý Thích Xuân không nói lời nào, giơ tay đem một lọn tóc Cố Khê Hàn quấn quanh ở đầu ngón tay. Cố Khê Hàn hiểu ý, đem thuốc mỡ thâm nhập vào trong cơ thể Lý Thích Xuân. Chân co rút Lý Thích Xuân, Cố Khê Hàn lập tức dừng lại: “Đau không?”

“Không sao.” Lý Thích Xuân nhắm mắt lại.

Một vài nụ hôn trấn an dừng trên gương mặt Lý Thích Xuân, đợi đến khi hoàn thành xong màn dạo đầu, Cố Khê Hàn liền chậm rãi đem đồ của mình đưa vào. Mới vừa vào được một nửa, đột nhiên cơ thể Lý Thích Xuân căng chặt, dương vật đâm vào trong cơ thể từng chút, khiến cho y gắt gao ôm chặt Cố Khê Hàn, sau một lúc lâu mới thoải mái hơn

Cố Khê Hàn cười cười, ở tư thế này nhẹ nhàng làm y.

Mây kéo đen trời hồi lâu cuối cùng cũng đổ mưa, tiếng mưa rơi che đậy đi rất nhiều động tĩnh, thẳng đến mưa chuyển sang nhỏ lại, tiếng thở dốc phòng trong mới dần dần rõ ràng.

Lúc trước đã tắm rửa thật sạch, nên hai người vội tắm sơ lần nữa, Cố Khê Hàn lấy khăn vải mới và thay xiêm y sạch sẽ, rửa mặt chải đầu xong sau đó mới uể oải ôm Lý Thích Xuân ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước