Chương 27: Chương 27
Trước lúc chương trình phát sóng một giờ, các thực tập sinh trong phòng ngủ gần như một nửa đã rơi vào trạng thái lo âu.
Không có nhiệm vụ ghi hình, không có lịch trình mọi người có người ở phòng ngủ, có ở phòng tập, có ở trên giường nghe nhạc, có nói chuyện phiếm, cũng đang oán thán trong phòng ngủ.
Trong lúc huấn luyện kín mọi sinh hoạt đều giằng co đến gấp gáp lại giường như vào thời khắc này sắp sụp đổ.
Rất nhiều người nhìn như rất nhàn nhã không có làm gì nhưng thật ra là đang thất thần, linh hồn bé nhỏ không còn nằm trong thể xác nữa. Hận không thể kết nối wifi vào não mình rồi chạy đến ngồi xổm trước trang chủ video của Nga Hán.
Phòng của Giang Trạm vẫn còn tốt, dù sao cũng là ban A nên đều có thực lực nên tâm thái cũng thoải mái hơn.
Tùng Vũ quỳ trên đất chuẩn bị làm động tác plank[1], Ngụy Tiểu Phi đang ở sau sắp xếp lại bàn trong phòng, Chân Triều Tịch thì đang gấp quần áo, Giang Trạm thì đang thoa thuốc mỡ vào vết thương lúc tập nhảy.
Tùng Vũ cắn răng nhìn mặt đất trước mặt: "Trạm ca, vết thương của anh có ổn không? Nếu không thì đi bệnh viện đi!"
Giang Trạm: "Không có sao chỉ rách da một chút."
Chân Triều Tịch: "Có bị trẹo đầu gối không?"
Giang Trạm: "Không có."
Ngụy Tiểu Phi: "Cũng may là không trẹo."
Giang Trạm thấy thuốc từ bình xịt phun vào vết thương, thuận miệng nói: "Trước kia lúc chơi bóng miệng vết thương còn nghiêm trọng hơn bấy giờ, cũng không đi bệnh viện."
Công Vũ: "Không giống nhau nha, lúc đó còn trẻ."
Ba người: "..."
Giang Trạm quay lại nhìn về hướng mặt đất: "Ý cậu là hiện tại tôi già?"
Tùng Vũ vội vàng sửa miệng: "Không không không, hiện tại cũng trẻ nhưng dù trẻ cũng phải bão dưỡng mà. Anh xem Tiểu Phi kìa, nguyên bàn đều là tinh hoa để chống nắng."
Tùng Vũ nói sai nên vội vàng lảng sang chuyện khác nhưng Ngụy Tiểu Phi lại tưởng là nói thật nên cầm hai lọ serum chưa mở đi đến đưa cho Giang Trạm: "Ca, anh có muốn dùng không?"
Giang Trạm không chút do dự mà cự tuyệt: "Không cần đâu."
Ba người trong phòng đều đã quen họ biết Trạm ca nhà mình rất thẳng, vô cùng thẳng.
Nhưng bọn họ cũng đều biết Giang Trạm chính là không cần dùng.
Làn da kia muốn bao nhiêu ẩm mượt có bấy nhiêu ẩm mượt, muốn bóng mịn bao nhiêu có bấy nhiêu, 25 cái gì chứ nói 20 cũng có người tin.
Tùng Vũ làm xong plank thì nằm bò xuống đất, cúi gầm mặt xuống mặt sàn lạnh lẽo lại thuận tiện thổi cầu vòng thí: "Đừng nói đến con người của Trạm ca, dựa vào làn da thì anh ấy cũng có thể ra mắt bằng C-vị."
Giang Trạm nghe xong cầu vòng thí này thì một chút phản ứng cũng đều không có: "Mấy hôm trước lúc tập luyện cậu cũng đã thổi qua chân tôi."
Cái người đang gấp quần áo - Chân Triều Tịch: "Tỉ lệ cơ thể cũng rất hoàn hảo."
Người đang dọn bàn - Ngụy Tiểu Phi: "Còn có chân mày rậm."
Tùng Vũ bò dậy, ngồi xếp bằng trên sàn nhà, móc lỗ tai: "Em cũng có chút khẩn trương."
Chân Triều Tịch: "Bây giờ cậu mới bắt đầu hả? Cậu không thấy tôi đem chổ quần áo này gấp xong lại mở ra gấp lại một lần nữa hay sao?"
Ngụy Tiểu Phi: "Có em nữa, em phải làm cái gì đó để dời đi lực chú ý, quá khó tiếp nhận rồi."
Giang Trạm có chút ngoài ý muốn mà quay đầu: "Tôi nhìn các cậu bình tĩnh như vậy tất cả đều là ngụy trang hả?"
Tùng Vũ ngẩng đầu nhìn y: "Anh không khẩn trương?"
Giang Trạm: "Khẩn trương khi chương trình phát sóng sao? À không, lúc ghi hình biểu hiện của bản thân thế nào không phải đều rõ ràng hết rồi sao."
Vử mặt Tùng Vũ chính là biểu tình "anh không hiểu" : "Đây là chương trình truyền hình do Nga Hán sản xuất, là chương trình lớn nhất của Nga Hán! Nó quyết định trong mùa hè này chúng ta có nổi bậc hay không, thậm chí là bạo hồng!" [2]
Chân Triều Tịch: "Hơn nữa cảm nhận của chính mình cùng cảm nhận của người xem có khả năng sẽ không giống nhau. Tự mình cảm thấy biểu hiện của mình tốt, không tệ lắm nhưng người xem căn bản không ăn[3] biểu hiện của chúng ta. Cảm nhận mọi thứ thông qua màn ảnh thật sự rất huyền. [4]
Ngụy Tiểu Phi:" Mặc cho số phận đi! "
Tùng Vũ:" A--- Thật sự quá khẩn trương đi! "
Chân Triều Tịch:" Tôi nghĩ rằng tối nãy sẽ không thể ngủ được. "
Ngụy Tiểu Phi làm động tác tay chữ thập đặt trước ngực:" Amen. "
Giang Trạm không nói gì, yên lặng đi đến giường của mình khom lưng lấy cái gì đó cầm chặt trong tay, nhanh chóng xoay người đưa lưng che lại camera cố định trên tường, đi nhanh và nhà vệ sinh.
Đám Tùng Vũ cũng thấy được, lại buồn bực đè thấp giọng xuống:" Cái gì vậy? "
Giang Trạm nhướng mày với bọn họ ý bảo cùng tới đây.
Ba người lập tức đuổi theo, chen chút nhau vào nhà vệ sinh. Lúc tiến vào còn không quên đem cửa phòng đóng lại.
Lúc vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại Giang Trạm mới lấy thứ trong tay ra.
Một cái chưởng cơ[5] hình vuông.
Ba người còn lại:"! "
Tùng Vũ:" Máy chơi game? Anh ở đâu mà có? "
Giang Trạm:" Bách lão sư đưa. "
Ba người:"! "
Chân Triều Tịch nhìn chầm chầm ba người:" Không thể nào? "
Giang Trạm bình tĩnh mà khỏi động máy:" Sao không thể? Tôi muốn nên hắn đưa. "
Ngụy Tiểu Phi là chân thật nhất, cậu ấy không quan trọng là ai đưa nghiêng người nhìn màn hình máy đang khởi động. Sup chưởng cơ?" [6]
Giang Trạm: "Ừm." Dừng một chút lại nghĩ Ngụy Tiểu Phi là người nhỏ tuổi nhất cho nên lúc nhỏ hẳn đã có chơi qua nên hỏi: "Đã từng chơi chưa?"
Ngụy Tiểu Phi: "Chơi rồi, chơi rồi! Trước kia em có mua vài cái."
Giang Trạm: "Cái này rất rẻ, trên Taobao cũng chỉ có mấy chục tệ."
Chân Triều Tịch lại nhìn qua: "Anh ở đâu lại có Taobao nữa?"
Giang Trạm cuối đầu ấn phím đổi trò chơi: "Tôi không có Taobao cũng không có điện thoại, là dùng Taobao của Bách lão sư để mua."
Tùng Vũ đưa đầu qua: "Mẹ nó! Trạm ca quá ngưu B đi! Taobao của Bách Thiên Hành anh cũng có thể dùng?"
Giang Trạm: "Có chơi không?"
Ba chú gà còn gật đầu như mổ thóc: "Chơi, chơi, chơi!"
Sup chưởng cơ kích thước không lớn lắm tầm khoảng 3inch, màn hình màu có 8 phím bấm.
Loại máy chơi game này bình thường không ai ngó đến một cái, ăn gà[7] không tốt hơn sao, hay là Vương Giả Vinh Diệu[8] không thể dowload?
Nhưng trong phòng ngủ ở ký túc xá thì đây là một bảo vật.
Tùng Vũ bọn họ đã lâu chưa chạm vào điện thoại, đừng nói là lên mạng chơi game ngay dùng điện thoại gửi tin nhắn WeChat là cảm giác gì bọn họ đã sớm quên.
Giang Trạm đột nhiên lấy ra một cái chưởng cơ quả thật là vật cứu mạng.
Mẹ nó ai quản 8h20 phát sóng chứ?
Khẩn trương trước phát sóng?
Toàn bộ thanh niên: Không có, không tồn tại, lòng chúng tôi hiện tại chỉ có chơi game.
Giang Trạm cầm chưởng cơ đang lựa chọn trò chơi, nó nhỏ như vậy mà có tới gần trăm trò chơi mini để lựa chọn, cơ bản là game kinh điển nhất của Nintendo. [9]
Tùng Vũ: "Xe tăng, xe tăng." [10]
Chân Triều Tịch: "Quyền Vương, Quyền Vương." [11]
Ngụy Tiểu Phi: "Cái này, mario."
Giang Trạm: "Tôi nhớ cái này còn có đập băng."
Ba người còn lại: "!" Cũng là một câu kinh điển quen thuộc!
"Đập băng thì đập băng!"
Giang Trạm chọn trò chơi xong lại ngẩng đầu: "Ai chơi trước?"
Tùng Vũ lật lật cổ tay: "Đến đây, theo quy tắc cũ của giang hồ nào, kéo bú bao."
Cho nên, 8h20p lúc Nga Hán đang phát sóng kỳ đầu tiên của «Cực hạn thần tượng» thì mấy người phòng Giang Trạm đang chìm đắm trong trò chơi.
Cũng không biết phần mở đầu của chương trình không giống với «Pink C» là đem mơ ước của những cô gái nhỏ làm đoạn mở đầu, cũng không giống chương trình khác dùng một loạt mộng tưởng chữ tình để mở màn.
«Cực hạn thần tượng» muốn trở thành chương trình hot nhất trong mùa hè năm 20x9 cho nên rất tích cực làm việc. Trực tiếp đem những đoạn ghi hình ngắn đầy thú vị cắt nối biên tập làm đoạn mở đầu.
Ai không biết còn tưởng rằng mẹ nó, đây là một chương trình hài.
Phần mở đầu của chương trình không giới hạn cái gì hết bao gồm: Những đoạn nói chuyện hài hước giữa các thực tập sinh, những câu thiếu dinh dưỡng, những câu vụng về hay lạnh lùng, những thực tập sinh đùa giởn cùng nhau, có thoải mái có ngượng ngùng..
Trong phần cuối cùng của đoạn mở đầu xuất hiện hình bóng của một vị cố vấn.
Vị cố vấn này cùng với một thực tập sinh đứng ở cửa sổ cuối hành lang, dường như họ không biết rằng phía góc tường có lắp một camera.
Hình ảnh chỉ quay được bóng lưng cùng cái ót, có chút âm thanh.
Cố vấn: "Mua cái nào?"
Thực tập sinh: "Cái này nè! Thực rẻ, chỉ có mấy chục tệ."
Cố vấn: "Không mua."
Thực tập sinh: "Why?"
Cố vấn: "Tôi không có tiền sao? Không mua nổi PSP[12] ? Không thể mua cái đắt tiền?"
Thực tập sinh: "Lấy cái này! Tôi chỉ muốn mua cái này!"
Cố vấn: "Cái này?"
Thực tập sinh: "Ừm, khích thước nhỏ rất dễ giấu."
Cố vấn: ".. Được."
Thực tập sinh: "Ai, sao cậu lại mua hai cái? Tôi một cái là đủ rồi."
Cố vấn: "Cái còn lại của tôi."
Thực tập sinh: "Haha."
Cuối đoạn này một dòng "..."
Khá lớn xuất hiện trên màn hình.
Phụ đề: Chúng tôi đã quay lại rồi.
Phụ đề: Chúng tôi còn cho phát sóng.
Giây tiếp theo màn hình thay đổi thành nguyên một màu đen.
Vui vẻ quá, ấm áp, hài hước thậm chí rất buồn cười, đoạn mở đầu kết thúc bằng một dòng chữ trên màn hình đen.
[Một năm trước hạng mục «Cực hạn thần tượng» đã được thông qua.]
[Nửa năm trước đoàn đội đã được kiến lập.]
[Năm tháng trước bắt đầu tiếp nhận hồ sơ ứng tuyển, bắt đầu đợt phỏng vấn đầu tiên.]
[Ba tháng trước sân khấu công diễn đã dựng xong.]
[Hai tháng trước đoàn đội vẫn còn gian nan và vật lộn với nhau.]
[Một tháng trước sanh sách thực tập sinh hoàn chỉnh đã được xác định.]
[Hai tuần trước thực tập sinh đã tập hợp xong.]
[Hơn một tuần trước các thực tập sinh đã tiến vào huấn luyện kín.]
[Hai ngày trước thực tập sinh đã kết thúc huấn luyện.]
[Tất cả mồ hôi đều vì đang chờ đợi cho lần xuất hiện hôm nay.]
[Tuyển tú là gì? ]
[Là điểm bình chọn? Là công diễn? Là sân khấu? ]
[20x9, mùa hè.. xin cho chúng tôi định nghĩa lại một lần nữa cái gì là tuyển tú? ]
[Giương buồm, «Cực hạn thần tượng»]
Nga Hán là một công ty lớn, có thể đập tiền để sản xuất một chương trình tuyển tú lớn nhất mùa hè này thì chắc chắn là một chế tác hoàn mỹ.
Từ kỳ đầu tiên chỉ với 5p của phần mở đầu đã có thể thấy từ cảnh quay, góc chụp, hình ảnh, cắt nối biên tập, tiết tấu, phụ đề đều rất tốt.
Mà «Cực hạn thần tượng» cùng những chương trình tuyển tú trước kia khác biệt rất lớn.
Không có đoạn mở đầu trữ tình, đàm luận lý tưởng vừa khởi động đã điệu cao, lại đem những việc lén lút mà hài hước và thú vị của thực tập sinh mà phát sóng. Trọng điểm luôn đặt ở điểm "thú vị" của thực tập sinh, đủ mạnh đủ hấp dẫn người xem.
Đặt biệt đoạn cuối còn có phân đoạn cố vấn cùng thực tập sinh lén mua máy chơi game nữa.
Người xem: Chỉ có cái bóng thì làm sao? Ai còn không nhìn ra đó là Bách Thiên Hành?
Chẳng những biết đó là Bách Thiên Hành còn biết Bách Thiên Hành đang làm gì: Lén lút dùng tào khoảng Taobao của mình mua chưởng cơ giúp thực tập sinh.
Nếu đổi thành cố vấn khác thì mọi người cũng sẽ không bất ngờ, không phải chỉ là tương tác thú vị giữa cố vấn và thực tập sinh thôi sao.
Nhưng người làm chuyện này lại là Bách Thiên Hành..
Người xem: Bách Thiên Hành đổi tính rồi hả? Từ khi nào mà dễ nói chuyện như vậy?
Màn ảnh chỉ có bóng dáng không xa không gần của hai người không quay được chính diện, chỉ có âm thanh nói chuyện nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.
Không có hắn, tiết tấu của cuộc đối thoại này quá cường rồi.
"Why?"
"Tôi không có tiền sao? Không mua nổi PSP? Không thể mua cái đắt tiền?"
"Lấy cái này! Tôi chỉ muốn mua cái này!"
"Tôi không có tiền sao?
" Tôi không có tiền sao?
"Tôi không có tiền sao?
" Tôi không có tiền sao?
"Tôi chỉ muốn mua cái này!"
"Tôi chỉ muốn mua cái này!"
"Tôi chỉ muốn mua cái này!"
"Tôi chỉ muốn mua cái này!"
Người xem: Bách Thiên Hành không phải cuối cùng anh cũng ngoan ngoãn mà bỏ tiền ra mua cho cậu ấy hay sao.
Cười khóc.
Sự thú vị này đã quyết định tỉ suất người xem ngay từ đoạn mở đầu.
Đoạn mở đầu của «Cực hạn thần tượng» được xem là rất thành công, đủ thú vị đủ hấp dẫn, lấy thực tập sinh là trung tâm lấy Bách Thiên Hành làm dẫn lưu. (lưu lượng)
Sau phần mở đầu thì đến quảng cáo của kim chủ ba ba rồi mới đến phim chính.
Mở đầu phim chính màn ảnh trực tiếp quay đặt tả sân khấu của đánh giá sơ bộ, tiếp theo là cầu thang tháp của thực tập sinh cùng chổ ngồi của cố vấn.
Chổ của cố vấn cùng cầu thang tháp thật yên tĩnh, toàn bộ trường quay trống rỗng nhìn không sót thứ gì.
Phụ đề: Không có ai.
Tự nhiên truyền đến âm thanh của một cô gái.
"A, tôi đến sớm nhất!"
Màn ảnh kéo về lối đi, Nhung Bối Bối mặc váy ngắn thực rực rỡ bước ra ngoài.
Nhung Bối Bối đi đến sân khấu đánh giá sơ bộ, trước mặt là chổ ngồi của cố vấn, tiếp đến là cầu thang tháp chổ ngồi của thực tập sinh.
Nhung Bối Bố đứng ở trên sân khấu giống như thí sinh tham gia tuyển tú mà quét mắt nghiêm túc nhìn quanh mọi thứ.
Cô ấy cảm thán: "Đứng ở đây cũng như chính mình đang tham gia tuyển tú vậy, đối mặt với cố vấn cùng các thực tập sinh khác." Nhìn màn ảnh mỉm cười: "Nhưng mà hôm nay tôi không phải thực tập sinh tôi là cố vẫn, tôi phải đổi nơi đứng thôi."
Nói xong đi xuống sân khấu đi về chổ ngồi của cố vấn.
Vừa đi đến chổ ngồi của cố vấn thì từ lối ra có một người xuất hiện, người nọ ăn mặt rất thời thượng, da trắng nõn, khí chất mong manh từng nổi đình đám trên mạng, người đó chính là Diêu Ngọc Phi.
Diêu Ngọc Phi đi vào trường quay bắt gặp được ánh mắt của Nhung Bối Bối nên chủ động chào hỏi.
"Xin chào, em là Diêu Ngọc Phi."
"Xin chào, xin chào!"
Nhung Bối Bối: "Chỉ có hai chúng ta thôi hả? Cậu có thấy mặt mấy cố vấn khác không?"
Diêu Ngọc Phi: "Hôm nay em ở hậu trường có nhìn thấy Đồng Nhận Ngôn lão sư."
Nhung Bối Bối: "Ừm, tôi có biết, trên thông báo có tên anh ấy."
Hai người đồng thời cười rộ lên.
Lại nói chuyện thêm vài câu thì Đồng Nhận Ngôn cùng Đan Hách từ lối ra đi đến.
Đồng Nhận Ngôn vừa đến liền đứng ở trên sân khấu hướng dưới sân khấu vẫy vẫy tay: "Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người, hôm nay ra mắt tôi thật rất cao hứng."
Đan Hách: "Hắn đang nói bậy đó, tôi mới là C-vị của hôm nay."
Nhung Bối Bối cùng Diêu Ngọc Phi đều ở chổ ngồi của cố vấn nhìn hai lão ngoan đồng này mà cười.
Đan Hách kéo Đồng Nhận Ngôn: "Được rồi! Đi thô! Hai chiếc dưa chuột già mà còn đòi ra mắt, nằm mơ."
Đồng Nhận Ngôn đi theo Đan Hách xuống sân khấu: "Tôi không phục tôi cảm thấy mình qua 50 vẫn còn có thể đứng ở C-vị."
Vừa nói vừa đi đến chổ ngồi của cố vấn, 4 vị cố vấn vừa chào hỏi vừa hàn huyên.
Trường quay yên tĩnh, đánh giá sơ bộ chưa bắt đầu.
Bốn vị cố vấn ngồi xuống hàn huyên trong chốt lát đợi sân khấu đánh giá sơ bộ.
Đồng Nhận Ngôn: "Kỳ thật sân khấu này rất nhỏ, lại không có hiệu ứng sân khấu chỉ là xuất phát điểm. Từ từ rồi chúng ta sẽ từ sân khấu nhỏ đến sân khấu lớn hơn, đẹp hơn."
Nhung Bối Bối và Diêu Ngọc Phi đều gật đầu.
Đan Hách: "Đợi chút nữa hẳn sẽ có mấy gương mặt quen thuộc."
Nhung Bối Bối: "Ừm, có mấy thực tập sinh đã từng tham gia chương trình tuyển tú khác. Có khả năng họ không chỉ tham gia một hai chương trình tuyển tú."
Đan Hách: "Rửa mắt chờ mong."
Lúc này quay đến phần hỏi đáp thăm hỏi của Diêu Ngọc Phi.
Đối diện với máy quay Diêu Ngọc Phi nói lên quan điểm của mình về "tham gia nhiều chương trình tuyển tú".
Diêu Ngọc Phi: "Tôi cũng đã tham gia nhiều chương trình tuyển tú, càng tham gia về sau thì tâm lý có chút suy sụp bởi vì sân khấu tuyển tú cùng sân khấu khác không giống nhau. Ở sân khấu khác sẽ có thông báo khi nào ghi hình khi nào thì kết thúc. Nhưng tuyển tú thì không. Bạn tham gia chương trình ít nhất từ một đến hai tháng, bạn chiến thắng và loại thực tập sinh khác, bạn cũng phải đối diện với việc mình sẽ bị loại. Tham gia nhiều thì mỗi lần đều phải nghe lời bình, nếu những lời bì đó không công nhận bạn thì bạn sẽ thực khổ sở."
Diêu Ngọc Phi: "Khổ sở thì sao, cũng không có biện pháp khác. Chỉ có thể tự mình tiêu hóa, tự mình nhịn qua như vậy liền tốt thôi."
Màn ảnh trở về sân khấu đánh giá sơ bộ.
Các vị cố vấn ngồi ở vị trí dành riêng cho cố vấn trên bàn bày sẵn giấy bút và phiếu điểm.
Đan Hách nhìn về phía lối đi: "Ồ! Hình như là có người đến."
Từ lối ra có một nhóm thanh niên bước ra, nhóm gồm 6 người đều mặc áo hoddie giống nhau, mọi người đi đến giữa sân khấu cùng nhau cuối chào các vị cố vấn.
"Xin chào các vị cố vấn."
"Chúng em là Moon đến từ Giang Thục Văn Hóa.
Ống kính quay đặc tả gương mặt tường người một, hiện lên 6 khuôn mặt vừa trẻ trung lại điển trai.
Đan Hách:" Các bạn muốn biểu diễn trước hay là giới thiệu bản thân trước? "
Nhóm trưởng, người đứng ở vị trí trung tâm trả lời:" Biểu diễn trước đi ạ. "
Đồng Nhận Ngôn:" Không tồi, rất tự tin! Bắt đầu đi. "
Nhóm moon ở giữa sân khấu thay đổi vị trí chờ âm nhạc vang lên.
Hình ảnh quay lại vài phút trước khi nhóm Moon xuất hiện.
Sáu thanh niên đang ngồi ở phòng chờ mà run chân, một người so với một người run còn hung hơn.
" Chúng ta là người lên sân khấu đầu tiên sao? "
" Ừm chúng ta. "
" Tôi sao. "
" Tôi nữa sao. "
" Các cậu có thể đừng run chân nữa được không? Các cậu rung tôi càng run hơn đây này! "
" Tại cái chân cậu kì quái, đừng có trách chúng tôi. "
Một lúc sau, nhân viên công tác tiến vào gọi 6 người lên sân khấu, cả nhóm đứng dậy ghế đẩu phía sau vang lên tiếng răng rắc.
Sáu thanh niên xô đẩy nhau mà đi đến khu vực chuẩn bị lên sân khấu.
Khu vực chuẩn bị lên sân khấu rất rộng, ở giữa bày một cái bàn, trên bàn để những bản điểm ghi ký tự ABCDF.
Mỗi thanh niên tự chọn một bảng điểm mà dán lên eo, trong quá trình dán thì biểu hiện của từng người đều không giống nhau.
Có người khẩn trương, có người hít thở sâu, có người dán xong lại đi luyện lại vũ đạo.
Trong đó có hai thanh niên lúc dán bảng điểm thì đứng cạnh bên vách tường, vách tường là kim loại nên có thể phản chiếu hình ảnh. Thanh niên theo bản năng soi một chút, miệng lầm bầm:" Quên đi, nhan sắc là do ba mẹ cho. Muốn cũng không khá hơn được, nhận mệnh thôi! "
Đồng đội bên cạnh:" Cậu nói lầm bầm cái gì ạ? "
Thanh niên:" Lúc nãy, lúc trong phòng trang điểm đó cậu có thấy không? Cái người mà đặt biệt soái đó. "
Đồng đội:" Ai? Tôi không để ý. "
Thanh niên:" Quay lại thì cậu sẽ thấy, dù sao cũng đặt biệt soái. Lúc tôi nhìn thấy muốn choáng váng luôn. "
Đồng đội:" Cậu lo cho mình trước đi, sắp lên sân khấu rồi kìa. "
Không bao lâu cửa khu vực chờ lại mở ra, 6 thanh niên đi theo lối ra bước lên sân khấu.
Màn ảnh quay về sân khấu đánh giá sơ bộ. Âm nhạc vang lên," Moon "bắt đầu biểu diễn.
Bài hát có giai điệu nhanh và mạnh mẽ, 6 chàng trai vừa hát vừa nhảy còn có một đoạn rap.
Nhạc ngưng, 6 chàng trai biểu diễn xong lại đứng thành hàng chờ nghe nhận xét.
Đồng Nhận Ngôn cầm micro hướng mắt về sân khấu:" Nhóm các bạn đều dán A? Các bạn tự đánh giá toàn bộ đều là A? "
Đánh giá sơ bộ của «Cực hạn thần tượng» so với các chương trình tuyển tú khác cơ bản đều giống nhau: Thực tập sinh sẽ tự đánh giá trước, sau khi biểu diễn trên sân khấu xong các cố vấn sẽ xem xét vào biểu hiện mà cho điểm, một lần nữa xác định lại cấp bậc, sau đó căn cứ vào cấp bậc mà ngồi vào đúng vị trí.
Kỳ đầu tiên của «Cực hạn thần tượng» lúc phát sóng có thời lượng là 2h41p.
Thời lượng gần 3h giờ này sẽ phát sóng phần biểu diễn cùng đánh giá của cố vấn dành cho tất cả thực sinh, vì thế các nội dung đều phải được trau chuốt kỹ càng để hấp dẫn khán giả. Cho dù là phần biểu diễn của thực tập sinh, đánh giá của cố vấn, tương tác của cố vấn và thực tập sinh, tương tác giữa các cố vấn đều phải được cắt nối biên tập theo tiêu chí đẹp, hài hước, thú vị, hấp dẫn.
Tỷ như đoạn nhận xét dành cho Ngụy Tiểu Phi và nhóm của cậu ấy.
Đan Hách hỏi Ngụy Tiểu Phi:" Sao bạn có thể mạnh như vậy nha? Tôi xem hồ sơ hình như bạn còn nhỏ hơn bọn họ hơi nhiều đi? "
Ngụy Tiểu Phi thẳng thắng trả lời:" A? Là do nhóm của em là nhóm thành lập tạm thời ạ. "
Đan Hách:" Trước kia bạn đã có nhóm rồi sao? "
Ngụy Tiểu Phi nhìn mấy đồng đội tạm thời của mình:" Có. "
Đan Hách:" Trình độ của bạn ở trong nhóm thế nào? "
Ngụy Tiểu Phi đặt biệt bình tĩnh, không phải kiểu bình tĩnh thuần thục mà làm mờ mịt. Cậu ấy hoàn toàn không hiểu sao cố vấn lại quan tâm đến vấn đề này:" Tốt nhất. "
Đan Hách:" Vẫn là tốt nhất? "
Ngụy Tiểu Phi tiếp tục ngây ngô mà thẳng thắng:" Dạ, bởi vì mấy anh sau này đều đã đổi ngồi không có đến phòng tập nữa, chỉ còn mình em là vẫn còn luyện vũ đạo. "
Câu trả lời thật thà này làm người ta buồn cười lại vừa chua xót.
Lúc đến Chân Triều Tịch thì khu bình luận cũng có rất nhiều chuyện để nói.
Nhung Bối Bối dùng vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn Chân Triều Tịch:" Cậu sao lại ở đây? "
Chân Triều Tịch lộ vẻ bất đắc dĩ.
Đồng Nhận Ngôn:" Làm sao vậy? Làm sao vậy? "
Nhung Bối Bối dỡ khóc dỡ cười:" Bộ phim trước của em vừa đóng máy không lâu đó, vị thực tập sinh Chân Triều Tịch này chính là nam 3 đó, chúng em còn có rất nhiều cảnh diễn chung nữa. "
Đồng Nhận Ngôn kinh ngạc mà nhìn Chân Triều Tịch trên sân khấu:" Bạn đã có thể diễn nam 3 rồi sao còn đi tuyển tú nữa? Giọng hát của cậu rất tốt, vũ đạo cũng không tồi? "
Chân Triều Tịch trầm ổn mà thở dài:" Công ty sắp xếp. "
Đồng Nhận Ngôn:" Công ty sắp xếp thì cậu liền nghe sao? Có thể cự tuyệt mà, tiếp tục đóng phim. "
Chân Triều Tịch:" Liền tính là.. nhàn rỗi đi, do em nhàn rỗi không có gì làm. Dù sao bộ phim tiếp theo 4 tháng nữa mới tiến tổ. Em nhận công việc này trước, dù sao em cũng muốn kiếm thêm chút tiền. "
Cố vấn dở khóc dở cười.
Nhung Bối Bối trực tiếp hét với" Chân lão sư "trên sân khấu:" Lão sư, cậu không phải nói là bộ phim sau cậu diễn nam 1 sao? Nếu đã là nam một thì không cần vất vả như vậy. "
Chân Triều Tịch:" Là tôi khoát lát, kỳ thật tôi diễn nam 6. Nếu là nam 1 thì hôm nay tôi đã không tới. "
Toàn trường quay cười vang.
Tới Tùng Vũ..
Đồng Nhận Ngôn:" Tùng Vũ sao tôi biết bạn nha, cái hành động "dab" của bạn rất nổi tiếng nha, cái biểu tình bao[13] đó trên WeChat tôi vẫn hay dùng lắm. "
Tùng Vũ:"... "
Đồng Nhận Ngôn:" Bạn có thể làm lại cái hành động đó một lần nữa được không, làm một cái "dab" cực cool ngầu. "
Tùng Vũ đưa micro lên dùng ánh mắt nhìn kẻ thiểu năng mà hướng về phía chổ ngồi của cố vấn:" Không, em muốn làm chính em, em không muốn làm cái biểu tình bao. "
Đồng Nhận Ngôn:" Nhưng cái biểu tình bao của bạn thật sự rất hot. "
Vẻ mặt Tùng Vũ hiện tại chính là sống không còn gì luyến tiếc:" Em biết. "
Đồng Nhận Ngôn:" Bạn biết luôn hả? "
Tùng Vũ:" Em cũng hay dùng. "
Toàn trường quay cười ầm lên.
Đến Phí Hải..
Đan Hách liền nói:" Phí Hải, ừm Phí Hải tôi biết bạn. Chương trình trước đó cậu cắn CP, cắn lên luôn cả hotsearch luôn. "
Phí Hải:"... "
Diêu Ngọc Phi:" Tới «Cực hạn thần tượng» rồi vẫn còn muốn cắn sao? "
Phí Hải thành thật mà lắc đầu:" Không cắn, không cắn. "
Đồng Nhận Ngôn tò mò hỏi:" Lúc cậu cắn CP thì đối với CP có yêu cầu gì về khẩu vị không? "
Phí Hải suy nghĩ:" Soái? Tuổi trẻ? "
Đồng Nhận Ngôn chỉ mình xong lại chỉ Đang Hách:" Hai lão độc thân chúng ta xem ra không được rồi, đều đã già rồi. "
Phí Hải nhìn hai người ánh mắt tức khắc liền thay đổi.
Đầu tiên là giật mình, sau đó là khiếp sợ. Hách Ngôn CP? Này mẹ nó quá dọa người đi!
Đan Hách nhìn ra vội nói:" Dừng! Bạn dừng lại cho tôi! Cái ánh mắt này! "
Đồng Nhận Ngôn dở khóc sở cười;" Tôi mà có thể cùng cái lão độc thân này làm thành một CP sao? Trung niên Disco CP? "
* * *
Khán giả xem chương trình đều bị kỳ đầu tiên này làm cho cười chết.
Có rất nhiều thực tập sinh đặc sắc, Đồng Nhận Ngôn cùng Đan Hách là hai kẻ dở hơi.
Ở phút thứ 50 của chương trình, Giang Trạm - thực tập sinh tự do duy nhất của chương trình lên sân khấu.
Phần của y bắt đầu từ đoạn tự đánh giá ở khu vực chờ, chổ này hậu kì cho thêm hiệu ứng một dãy ngôi sao, lại thêm một pha chậm trên nền nhạc nhẹ nhàng giống như hoàng tử vừa xuất hiện đã tỏa sáng vậy.
Video khác với ảnh chup. Ảnh thì có thể chỉnh sửa RP lại một chút, nhưng video thì bao nhiêu ưu khuyết điểm trên mặt sẽ hiện ra hết, đặc biệt là trước ống kính của cameraman.
Lúc Giang Trạm dán bảng điểm tự đánh giá thì máy quay đến gần quay thực rõ ràng khuôn mặt của y.
[Trời ơi! Video còn đẹp hơn ảnh! Mấy tấm ảnh đó đã chụp anh ấy xấu đi rồi!]
[Cái nhan sắc tuyệt vời này! Thảo nào lúc còn đi học có thể bị treo trên diễn đàng được hàng ngàn người chú ý.]
[Là của tôi! Là đầu tường của tôi!]
[Cực kỳ đẹp!]
[Quá soái rồi!]
Chờ đến khi Giang Trạm lên sân khấu hát bài «Không đến được», hát đến đoạn" chẳng phai nhạt một chút nào, chỉ mong em nhìn thấy.. ", làn đạn[14] trực tiếp nổ tung.
[Thấy được, em thấy được! Thấy được anh rất soái!]
Lại chờ đến lúc Giang Trạm để chân trần biểu diễn một đoạn múa dân tộc thì làn đạn lại càng điên cuồng đổi mới..
[Nhìn chân thì liến biết lớn lên sẽ soái!]
[Sân khấu quá lạnh rồi! Giang Trạm đến đây, đưa chân cho em, em che cho anh!]
[Mặt đẹp, chân cũng đẹp!]
Chờ danh phận sinh viên A Đại được công bố trên sân khấu đánh giá sơ bộ khiến cho toàn trường quay ầm ầm lên..
[Cho cậu ấy MVP! Cho cậu ấy SSS!]
[Không sai! Chính là phải như vậy!]
[Aaaa sao lại có chàng trai cực phẩm như vậy chứ? Tôi pick cậu! Hiện tạo tôi liền pick cậu!]
[Trường danh tiếng! Trường danh tiếng!]
[@Sinh viên đại học A các người thấy không! Các người có thấy không!]
[Nam thần học bá tiến nhập giới giải trí, hỏi các người có sợ không! Có sợ không!]
Đêm đó, trong 3h phát sóng thì ở 30p cuối cùng rating mới thật sự bắt đầu tăng vọt.
Bách Thiên Hành cầm điểm nghịch chuyển lấy thân phận đại cố vấn bước lên sân khấu.
Vị cổ thụ Bách Thiên Hành đã đã im lặng gần một năm, rốt cuộc cũng đã trở lại sân khấu.
Vẫn là hình dáng trong trí nhớ, nửa điểm cũng không thay đổi.
Vẫn là cái thần thái tràn ngập hormone nam thần!
[Oaaaaaa, Bách Thiên Hành]
[Tên đàn ông thúi, anh còn biết quay về]
[Anh còn biết trở về!]
[Mau nhìn! Ở đây cũng đeo đuôi giới!]
[Đồng hồ thương hiệu nổi tiếng! Mang ý nghĩ: Tình yêu chưa nói!] (chổ này thật sự nguyên văn là vậy)
[Chụp màn hình! Chụp màn hình!]
Bách Thiên Hành xuất hiện tiết tấu của toàn bộ chương trình hoàn toàn thay dổi.
Không chỉ vì khí tràng cường đại của hắn mà còn vì trên tay hắn chính là điểm nghịch chuyển.
" Sở Mẫn. "
Bách Thiên hành tuyên bố thực tập sinh đầu tiên nhận được điểm nghịch chuyển.
[Sở Mẫn! Sở Mẫn! Sở Mẫn!]
[Bảo bối cố lên! Cậu làm được! Cậu đương nhien có thể!]
[Mẫn bảo cố lên!]
Sở Mẫn nhận được phiếu điểm nghịch chuyển, Bách Thiên Hành yêu cầu cậu ấy đoán điểm bên trong là gì, biểu hiện của Sở Mẫn chính là một bộ ngoan ngoãn chờ cố vấn chỉ bảo.
[Sở Mẫn cố lên!]
Trong lúc màn hình nhấp nhấy những bình luận" bảo bảo cố lên! "thì Đồng Nhận Ngôn lại cue Giang Trạm đến việc thêm WeChat.
Bách Thiên Hành đứng tại chổ mà trả lại một câu:" Tôi cũng có không có WeChat của Giang Trạm, nhớ add luôn tôi nữa. "
Làn đạn lập tức được làm mới..
[Ở đây xin WeChat để mai mốt có thể thuận tiện trả lại mấy chục tệ tiền mua máy chơi game sao? ]
[Ở đây xin WeChat để mai mốt có thể thuận tiện trả lại mấy chục tệ tiền mua máy chơi game sao? ]
[Ở đây xin WeChat để mai mốt có thể thuận tiện trả lại mấy chục tệ tiền mua máy chơi game sao? ]
[Hahaha cười chết tôi rồi! Sao các người có thể tài tình như vậy!]
Không sai đã có người nhận ra, học viên lúc đầu chương trình cũng Bách Thiên Hành mua máy chơi game chính là Giang Trạm.
Vốn dĩ mọi người nghĩ Bách Thiên Hành dùng Taobao mua máy chơi game cho thực tập sinh là có chút" không đúng ", lại không ngờ rằng cái" không đúng "này lại có thể liên hệ thành một khẩu hiệu còn" không đúng "hơn.
Làn đạn điên cuồng spam..
[Bách Thiên Hành, anh có tiền mà, chúng em không muốn hàng mấy chục tệ đâu!]
[Bách Thiên Hành, anh có tiền mà, chúng em không muốn hàng mấy chục tệ đâu!]
* * *
Đoạn nhạc điệm nhỏ này thực nhanh đã qua đi, Sở Mẫn nghịch chuyển từ C lên B.
Sau đó Bách Thiên Hành lần lượt đưa ra 10 bảng điểm nghịch chuyển.
Cái cuối cùng, bảng điểm nghịch chuyển thứ 12..
Bách Thiên Hành ngước mắt nhìn về chổ ngồi của thực tập sinh:" Giang Trạm. "
Giang Trạm bước ra, đi lên sân khấu.
Làn đạn..
[Đừng bị lừa! Gọi cậu lên sân khấu là để add WeChat đó! Để cho sau này mua máy chơi game mà tiện chuyển khoản đó!]
[Đừng bị lừa! Gọi cậu lên sân khấu là để add WeChat đó! Để cho sau này mua máy chơi game mà tiện chuyển khoản đó!]
Giang Trạm đi lên sân khấu đối diện với Bách Thiên Hành, lúc tiếp nhận bảng điểm nghịch chuyển từ tay hắn thì ống kính cho hai một đoạn đặc tả..
Một bảng điểm nghịch chuyển, một bên là Bách Thiên Hành một bên là Giang Trạm.
Giang Trạm vươn tay, rũ mắt nhìn bảng điểm. Bách Thiên Hành nắm bảng điểm ngước mắt nhìn Giang Trạm.
[Ta mẹ nó, chụp màn hình! Chụp màn hình! Đây là phân đoạn đẹp nhất trong kỳ này! Hai người trong khung thế nhưng lại soái theo hai kiểu khác nhau!]
[Má ơi! Giang Trạm có thể hold Bách Thiên Hành? Ngoại hình lẫn khí chất đều rất tuyệt!]
[Thật sự luôn! Khí chất Giang Trạm thực đỉnh, ngoại hình cũng thật soái.]
[Bách Thiên Hành có tiếng là không dễ cùng khung, ai cùng khung với hắn đề bị lép vế. Giang Trạm thật lợi hại!]
[Cao quá! Giang Trạm quá cao tay rồi!]
Chờ Giang Trạm mở bảng điểm nghịch chuyển cùng Bách Thiên Hành tuyên bố Giang Trạm từ B lên A thì làn đạn toàn là" Ồ! ".
Trong lúc này một thực tập sinh bước ra:" Dựa vào cái gì? "
Bách Thiên Hành ngước mắt nhìn về khu thực tập sinh:" Ai lên tiếng? "
" Em ". Giọng của thực tập sinh nọ rõ ràng là không phục:" Chương trình của chúng ta không phải chương trình thi đại học cho nên không cần thiết xem ai có phải là học bá hay không để xét cấp bậc. "
Đột nhiên im bậc.
«Cực hạn thần tượng» kỳ thứ nhất kết thúc.
Buổi tối trong phấn vòng, WeiBo, diễn đàn nổi tiếng đều là các topic liên quan đến «Cực hạn thần tượng».
Ngoài việc bàn tán về các thục tập sinh thì được quan tâm nhất chính là Giang Trạm và Bách Thiên Hành.
Nếu chương trình kết thúc khi Giang Trạm nghịch chuyển lên A thì mọi người phải thảo luận xem Giang Trạm có đáng được A hay không, đằng này không hề như thế.
Mọi người đều tập trung bàn tán về máy chơi game và cùng khung.
[Topic: Bách và Giang cùng khung, khí tràng của Giang hold được Bách, là do nhan sắc? ]
[Cự hạn thần tương, Bách Giang cùng khung thì giới giải trí là trình độ gì? ]
[Mua máy chơi game khẳng định là xảy ra sau đánh giá sơ bộ, Bách là cố vấn, Giang là thực tập sinh, quen thuộc vậy hả? ]
[Trong vòng ai có thể dùng Taobao của Bách Thiên Hành? Ai? ]
Trên diễn đàn luôn có rất nhiều topic đang thảo luận, vừa chi tiết vừa logic.
Trong phấn vòng thì khác biệt rất lớn.
@Vương Phao Phao mất liên lạc trên mạng với P Thần - vị đại lão làng của phấn vòng lại một lần nữa phát huy bản lĩnh.
WeiBo mới nhất liền đăng hai cái ảnh.
Chính xác mà nói là hai cái biểu tình bao.
Một cái là Bách Thiên Hành, một cái là Giang Trạm.
Biểu tình bao là góc mặt nghiêng của hai người, Bách Thiên Hành ngước mắt, Giang Trạm rũ mắt, cái này đích thị vừa vặn với là cái đoạn cùng khung lúc cầm bảng điểm nghịch chuyển.
Bách Thiên Hành: [Tôi không có tiền sao? ] . Jpg
Giang Trạm: [Tôi chỉ muốn cái này!] . Jpg
Khu bình luận thiếu chút nữa đã cười chết..
[Hai cái ảnh này có tiếng! Thật sự có tiếng!]
[Đầu tôi hiện tại chỉ có câu kia của Bách: Tôi không có tiền sao? Tôi không có tiền sao? Tuần hoàn một vạn lần.]
[Hhahaha, cái này là avatar đôi! Giết tôi đi!]
[Phao Phao cô có độc! Diễn đàn bên kia đang bàn tán cùng khung đẹp thế nào, cô bên này đưa ra hai cái biểu tình bao! Từ đây về sao tôi làm sao có thể nhìn thẳng vào hai người này!]
[Bách Thiên Hành, anh mua cho Giang Trạm đi, đừng quan tâm nó rẻ thế nào, đừng ghét bỏ, cứ mua là được!]
Đêm đó Cực hạn thần tượng xứng đáng được lên hotsearch.
Lên top 30 còn có Sở Mẫn, một thực tập sinh gây tranh cải, Bách Thiên Hành và những đoạn thứ vị của chương trình, còn có Giang Trạm.
Mà phong cách lên hotsearch của Giang Trạm cùng các thực tập sinh khác không giống nhau.
Hotsearch: #Giang Trạm đừng tiết kiệm giùm Bách Thiên Hành#
Các tìm kiếm tương quan trên WeiBo.
XX: Không biết #cực hạn thần tượng# là chương trình thần kỳ gì, chắc là vấn đề của tôi. Sau khi xem xong trong đầu tôi chỉ có hai câu" Tôi không có tiền sao? "," tôi chỉ muốn mua cái này!". Tôi hiện tại chỉ nghĩ đến một câu: Giang Trạm đừng tiết kiệm giùm Bách Thiên Hành! Phải mua quý! Mua quý! [15]
Bình luận top 1: E hèm.. Cái này nói ra không tốt nhưng tôi không nhịn được. Khẩu khí này của lâu chủ giống như lời khuyên dành cho bạn khuê mật, ngàn vạn lần không cần tiết kiềm tiền cho chồng.
Mà #Giang Trạm đừng tiết kiệm giùm Bách Thiên Hành# trở thành hotsearch không bao lâu thì fans đột nhiên phát hiện Bách Thiên Hành đổi avatar WeiBo thành cái biểu tình bao mà Vương Phao Phao mới đăng lên lúc nãy, là cái [Tôi không có tiền sao? ] . Jpg!
Diễn đàn nổi tiếng: [Bách Thiên Hành đổi avatar thành cái biểu tình bao 'tôi không có tiền sao?', đây là cái trình độ gì đây? ]
Các bình luận trả lời phía dưới vừa chỉnh tề vừa thống nhất: Cảm tạ! Tôi chuẩn bị cắn!
Lâu chủ: [Cắn cái gì? Mọi người cắn cái gì tôi không hiểu!]
Trả lời lâu chủ: [Hai biểu tình bao vừa được tung ra phấn vòng đã công nhận là avatar đôi rồi, bạn đã get được chưa? ]
Lâu chủ: [.. get! Get! Phi thường get!]
Topic mới: [Hỏi: Nếu đột nhiên Giang Trạm đổi avatar thành 'tôi chỉ muốn cái này!'thì sẽ như thế nào? ]
Trả lời: [Cái này mà còn hỏi? ]
Topic mới: [Mộc Bạch tỷ tỷ không sao không có động tĩnh gì hết vậy? Không khống tràn sao? Đã có người cắn tới rồi kìa!]
Trả lời: [Mộc Bạch tỷ tỷ sẽ nói thế nào đây? Dù sao cũng không thể ghét bỏ học bá đã tiết kiềm tiền mua máy chơi game đi, thật ra tôi cũng muốn Giang Trạm mua cái mắc một chút.]
Trả lời: [Hiện tại mọi người còn chưa cắn đến người thật, chỉ mới cắn avatar đôi. Tôi cảm thấy bởi vì Giang Trạm mua một SUP chưởng cơ giá rẻ, quá rẻ luôn! Quá giỏi trong việc quản gia!]
Dưới loại tình huống đang điên cuồng này Bách Thiên Hành nửa đêm bò lên WeiBo đổi dòng giới thiệu thành: Mua! Mua quý!
[2] Bạo hồng: Trở nên cực kỳ nổi tiếng, gây sốt diện rộng.
[3] Ăn: Đại loại như ăn ảnh. Ý ở đây là người xem không thích cảm thấy biểu hiện không tốt.
[4] Huyền: Huyền học mình đã chú thích ở những chương trước.
[5] Chưởng cơ: Máy chơi game.
[7] Ăn gà: Chơi PUBG
[8] Game Vương Giả Vinh Diệu (王者荣耀) : Cũng giống như LMHT trên PC, tựa game Vương Giả Vinh Diệu cũng đem đến cho người chơi một trải nghiệm game MOBA hấp dẫn quen thuộc mà lại chơi được trên mobile. Những người chơi game MOBA sẽ có những phút giây thi đấu 5 vs 5, 3 vs 3, 1vs1.. mỗi trận đấu thường kéo dài từ 10-20'.
[9] Game Nintendo: Pokémon, mario, The Legend of Zelda, WarioWare: Get It Together!.
[10] Xe tăng: - 坦克 Tank Elite: Là một game bắn súng xe tăng bắn súng góc nhìn thứ ba được tạo ra bởi công cụ Unity3D. Người chơi có thể chọn xe tăng yêu thích của mình để tham gia trận chiến. Ngoài ra, người chơi có thể tương tác trong trò chơi, kết bạn và lập nhóm, cho dù bạn lái trong một đội Xe tăng chiến đấu chủ lực, pháo binh, tàu khu trục chống tăng hoặc xe tăng trinh sát đều sẽ đóng một vai trò quan trọng trong trận chiến.[11] Quyền Vương - 拳皇 - The King of Fighters, viết tắt là KOF còn được biết đến với tên gọi Quyền Vương là loạt trò chơi đối kháng của hãng SNK Playmore. Ban đầu trò chơi được phát triển cho phần cứng Neo Geo MVS của SNK, phần cứng hiện tại của loạt trò chơi là Taito Type X[13] Biểu tình bao: Meme, icon.. Mình thấy để biểu tình bao cho dễ thương, mấy chương sau sẽ thấy nhiều nha.
[14] Làn đạn: Giống như phần bình luận trực tiếp vậy á, như khi mình xem youtube phát trực tiếp sẽ có phần bình luận chạy dài che trên màn hình luôn á.
[15] Mua quý: Ở đây có nghĩa là đồ đắt tiền nhưng mình để nguyên văn để đoạn sau dùng vào ngữ cảnh khác sẽ hợp lý hơn ạ.
Không có nhiệm vụ ghi hình, không có lịch trình mọi người có người ở phòng ngủ, có ở phòng tập, có ở trên giường nghe nhạc, có nói chuyện phiếm, cũng đang oán thán trong phòng ngủ.
Trong lúc huấn luyện kín mọi sinh hoạt đều giằng co đến gấp gáp lại giường như vào thời khắc này sắp sụp đổ.
Rất nhiều người nhìn như rất nhàn nhã không có làm gì nhưng thật ra là đang thất thần, linh hồn bé nhỏ không còn nằm trong thể xác nữa. Hận không thể kết nối wifi vào não mình rồi chạy đến ngồi xổm trước trang chủ video của Nga Hán.
Phòng của Giang Trạm vẫn còn tốt, dù sao cũng là ban A nên đều có thực lực nên tâm thái cũng thoải mái hơn.
Tùng Vũ quỳ trên đất chuẩn bị làm động tác plank[1], Ngụy Tiểu Phi đang ở sau sắp xếp lại bàn trong phòng, Chân Triều Tịch thì đang gấp quần áo, Giang Trạm thì đang thoa thuốc mỡ vào vết thương lúc tập nhảy.
Tùng Vũ cắn răng nhìn mặt đất trước mặt: "Trạm ca, vết thương của anh có ổn không? Nếu không thì đi bệnh viện đi!"
Giang Trạm: "Không có sao chỉ rách da một chút."
Chân Triều Tịch: "Có bị trẹo đầu gối không?"
Giang Trạm: "Không có."
Ngụy Tiểu Phi: "Cũng may là không trẹo."
Giang Trạm thấy thuốc từ bình xịt phun vào vết thương, thuận miệng nói: "Trước kia lúc chơi bóng miệng vết thương còn nghiêm trọng hơn bấy giờ, cũng không đi bệnh viện."
Công Vũ: "Không giống nhau nha, lúc đó còn trẻ."
Ba người: "..."
Giang Trạm quay lại nhìn về hướng mặt đất: "Ý cậu là hiện tại tôi già?"
Tùng Vũ vội vàng sửa miệng: "Không không không, hiện tại cũng trẻ nhưng dù trẻ cũng phải bão dưỡng mà. Anh xem Tiểu Phi kìa, nguyên bàn đều là tinh hoa để chống nắng."
Tùng Vũ nói sai nên vội vàng lảng sang chuyện khác nhưng Ngụy Tiểu Phi lại tưởng là nói thật nên cầm hai lọ serum chưa mở đi đến đưa cho Giang Trạm: "Ca, anh có muốn dùng không?"
Giang Trạm không chút do dự mà cự tuyệt: "Không cần đâu."
Ba người trong phòng đều đã quen họ biết Trạm ca nhà mình rất thẳng, vô cùng thẳng.
Nhưng bọn họ cũng đều biết Giang Trạm chính là không cần dùng.
Làn da kia muốn bao nhiêu ẩm mượt có bấy nhiêu ẩm mượt, muốn bóng mịn bao nhiêu có bấy nhiêu, 25 cái gì chứ nói 20 cũng có người tin.
Tùng Vũ làm xong plank thì nằm bò xuống đất, cúi gầm mặt xuống mặt sàn lạnh lẽo lại thuận tiện thổi cầu vòng thí: "Đừng nói đến con người của Trạm ca, dựa vào làn da thì anh ấy cũng có thể ra mắt bằng C-vị."
Giang Trạm nghe xong cầu vòng thí này thì một chút phản ứng cũng đều không có: "Mấy hôm trước lúc tập luyện cậu cũng đã thổi qua chân tôi."
Cái người đang gấp quần áo - Chân Triều Tịch: "Tỉ lệ cơ thể cũng rất hoàn hảo."
Người đang dọn bàn - Ngụy Tiểu Phi: "Còn có chân mày rậm."
Tùng Vũ bò dậy, ngồi xếp bằng trên sàn nhà, móc lỗ tai: "Em cũng có chút khẩn trương."
Chân Triều Tịch: "Bây giờ cậu mới bắt đầu hả? Cậu không thấy tôi đem chổ quần áo này gấp xong lại mở ra gấp lại một lần nữa hay sao?"
Ngụy Tiểu Phi: "Có em nữa, em phải làm cái gì đó để dời đi lực chú ý, quá khó tiếp nhận rồi."
Giang Trạm có chút ngoài ý muốn mà quay đầu: "Tôi nhìn các cậu bình tĩnh như vậy tất cả đều là ngụy trang hả?"
Tùng Vũ ngẩng đầu nhìn y: "Anh không khẩn trương?"
Giang Trạm: "Khẩn trương khi chương trình phát sóng sao? À không, lúc ghi hình biểu hiện của bản thân thế nào không phải đều rõ ràng hết rồi sao."
Vử mặt Tùng Vũ chính là biểu tình "anh không hiểu" : "Đây là chương trình truyền hình do Nga Hán sản xuất, là chương trình lớn nhất của Nga Hán! Nó quyết định trong mùa hè này chúng ta có nổi bậc hay không, thậm chí là bạo hồng!" [2]
Chân Triều Tịch: "Hơn nữa cảm nhận của chính mình cùng cảm nhận của người xem có khả năng sẽ không giống nhau. Tự mình cảm thấy biểu hiện của mình tốt, không tệ lắm nhưng người xem căn bản không ăn[3] biểu hiện của chúng ta. Cảm nhận mọi thứ thông qua màn ảnh thật sự rất huyền. [4]
Ngụy Tiểu Phi:" Mặc cho số phận đi! "
Tùng Vũ:" A--- Thật sự quá khẩn trương đi! "
Chân Triều Tịch:" Tôi nghĩ rằng tối nãy sẽ không thể ngủ được. "
Ngụy Tiểu Phi làm động tác tay chữ thập đặt trước ngực:" Amen. "
Giang Trạm không nói gì, yên lặng đi đến giường của mình khom lưng lấy cái gì đó cầm chặt trong tay, nhanh chóng xoay người đưa lưng che lại camera cố định trên tường, đi nhanh và nhà vệ sinh.
Đám Tùng Vũ cũng thấy được, lại buồn bực đè thấp giọng xuống:" Cái gì vậy? "
Giang Trạm nhướng mày với bọn họ ý bảo cùng tới đây.
Ba người lập tức đuổi theo, chen chút nhau vào nhà vệ sinh. Lúc tiến vào còn không quên đem cửa phòng đóng lại.
Lúc vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại Giang Trạm mới lấy thứ trong tay ra.
Một cái chưởng cơ[5] hình vuông.
Ba người còn lại:"! "
Tùng Vũ:" Máy chơi game? Anh ở đâu mà có? "
Giang Trạm:" Bách lão sư đưa. "
Ba người:"! "
Chân Triều Tịch nhìn chầm chầm ba người:" Không thể nào? "
Giang Trạm bình tĩnh mà khỏi động máy:" Sao không thể? Tôi muốn nên hắn đưa. "
Ngụy Tiểu Phi là chân thật nhất, cậu ấy không quan trọng là ai đưa nghiêng người nhìn màn hình máy đang khởi động. Sup chưởng cơ?" [6]
Giang Trạm: "Ừm." Dừng một chút lại nghĩ Ngụy Tiểu Phi là người nhỏ tuổi nhất cho nên lúc nhỏ hẳn đã có chơi qua nên hỏi: "Đã từng chơi chưa?"
Ngụy Tiểu Phi: "Chơi rồi, chơi rồi! Trước kia em có mua vài cái."
Giang Trạm: "Cái này rất rẻ, trên Taobao cũng chỉ có mấy chục tệ."
Chân Triều Tịch lại nhìn qua: "Anh ở đâu lại có Taobao nữa?"
Giang Trạm cuối đầu ấn phím đổi trò chơi: "Tôi không có Taobao cũng không có điện thoại, là dùng Taobao của Bách lão sư để mua."
Tùng Vũ đưa đầu qua: "Mẹ nó! Trạm ca quá ngưu B đi! Taobao của Bách Thiên Hành anh cũng có thể dùng?"
Giang Trạm: "Có chơi không?"
Ba chú gà còn gật đầu như mổ thóc: "Chơi, chơi, chơi!"
Sup chưởng cơ kích thước không lớn lắm tầm khoảng 3inch, màn hình màu có 8 phím bấm.
Loại máy chơi game này bình thường không ai ngó đến một cái, ăn gà[7] không tốt hơn sao, hay là Vương Giả Vinh Diệu[8] không thể dowload?
Nhưng trong phòng ngủ ở ký túc xá thì đây là một bảo vật.
Tùng Vũ bọn họ đã lâu chưa chạm vào điện thoại, đừng nói là lên mạng chơi game ngay dùng điện thoại gửi tin nhắn WeChat là cảm giác gì bọn họ đã sớm quên.
Giang Trạm đột nhiên lấy ra một cái chưởng cơ quả thật là vật cứu mạng.
Mẹ nó ai quản 8h20 phát sóng chứ?
Khẩn trương trước phát sóng?
Toàn bộ thanh niên: Không có, không tồn tại, lòng chúng tôi hiện tại chỉ có chơi game.
Giang Trạm cầm chưởng cơ đang lựa chọn trò chơi, nó nhỏ như vậy mà có tới gần trăm trò chơi mini để lựa chọn, cơ bản là game kinh điển nhất của Nintendo. [9]
Tùng Vũ: "Xe tăng, xe tăng." [10]
Chân Triều Tịch: "Quyền Vương, Quyền Vương." [11]
Ngụy Tiểu Phi: "Cái này, mario."
Giang Trạm: "Tôi nhớ cái này còn có đập băng."
Ba người còn lại: "!" Cũng là một câu kinh điển quen thuộc!
"Đập băng thì đập băng!"
Giang Trạm chọn trò chơi xong lại ngẩng đầu: "Ai chơi trước?"
Tùng Vũ lật lật cổ tay: "Đến đây, theo quy tắc cũ của giang hồ nào, kéo bú bao."
Cho nên, 8h20p lúc Nga Hán đang phát sóng kỳ đầu tiên của «Cực hạn thần tượng» thì mấy người phòng Giang Trạm đang chìm đắm trong trò chơi.
Cũng không biết phần mở đầu của chương trình không giống với «Pink C» là đem mơ ước của những cô gái nhỏ làm đoạn mở đầu, cũng không giống chương trình khác dùng một loạt mộng tưởng chữ tình để mở màn.
«Cực hạn thần tượng» muốn trở thành chương trình hot nhất trong mùa hè năm 20x9 cho nên rất tích cực làm việc. Trực tiếp đem những đoạn ghi hình ngắn đầy thú vị cắt nối biên tập làm đoạn mở đầu.
Ai không biết còn tưởng rằng mẹ nó, đây là một chương trình hài.
Phần mở đầu của chương trình không giới hạn cái gì hết bao gồm: Những đoạn nói chuyện hài hước giữa các thực tập sinh, những câu thiếu dinh dưỡng, những câu vụng về hay lạnh lùng, những thực tập sinh đùa giởn cùng nhau, có thoải mái có ngượng ngùng..
Trong phần cuối cùng của đoạn mở đầu xuất hiện hình bóng của một vị cố vấn.
Vị cố vấn này cùng với một thực tập sinh đứng ở cửa sổ cuối hành lang, dường như họ không biết rằng phía góc tường có lắp một camera.
Hình ảnh chỉ quay được bóng lưng cùng cái ót, có chút âm thanh.
Cố vấn: "Mua cái nào?"
Thực tập sinh: "Cái này nè! Thực rẻ, chỉ có mấy chục tệ."
Cố vấn: "Không mua."
Thực tập sinh: "Why?"
Cố vấn: "Tôi không có tiền sao? Không mua nổi PSP[12] ? Không thể mua cái đắt tiền?"
Thực tập sinh: "Lấy cái này! Tôi chỉ muốn mua cái này!"
Cố vấn: "Cái này?"
Thực tập sinh: "Ừm, khích thước nhỏ rất dễ giấu."
Cố vấn: ".. Được."
Thực tập sinh: "Ai, sao cậu lại mua hai cái? Tôi một cái là đủ rồi."
Cố vấn: "Cái còn lại của tôi."
Thực tập sinh: "Haha."
Cuối đoạn này một dòng "..."
Khá lớn xuất hiện trên màn hình.
Phụ đề: Chúng tôi đã quay lại rồi.
Phụ đề: Chúng tôi còn cho phát sóng.
Giây tiếp theo màn hình thay đổi thành nguyên một màu đen.
Vui vẻ quá, ấm áp, hài hước thậm chí rất buồn cười, đoạn mở đầu kết thúc bằng một dòng chữ trên màn hình đen.
[Một năm trước hạng mục «Cực hạn thần tượng» đã được thông qua.]
[Nửa năm trước đoàn đội đã được kiến lập.]
[Năm tháng trước bắt đầu tiếp nhận hồ sơ ứng tuyển, bắt đầu đợt phỏng vấn đầu tiên.]
[Ba tháng trước sân khấu công diễn đã dựng xong.]
[Hai tháng trước đoàn đội vẫn còn gian nan và vật lộn với nhau.]
[Một tháng trước sanh sách thực tập sinh hoàn chỉnh đã được xác định.]
[Hai tuần trước thực tập sinh đã tập hợp xong.]
[Hơn một tuần trước các thực tập sinh đã tiến vào huấn luyện kín.]
[Hai ngày trước thực tập sinh đã kết thúc huấn luyện.]
[Tất cả mồ hôi đều vì đang chờ đợi cho lần xuất hiện hôm nay.]
[Tuyển tú là gì? ]
[Là điểm bình chọn? Là công diễn? Là sân khấu? ]
[20x9, mùa hè.. xin cho chúng tôi định nghĩa lại một lần nữa cái gì là tuyển tú? ]
[Giương buồm, «Cực hạn thần tượng»]
Nga Hán là một công ty lớn, có thể đập tiền để sản xuất một chương trình tuyển tú lớn nhất mùa hè này thì chắc chắn là một chế tác hoàn mỹ.
Từ kỳ đầu tiên chỉ với 5p của phần mở đầu đã có thể thấy từ cảnh quay, góc chụp, hình ảnh, cắt nối biên tập, tiết tấu, phụ đề đều rất tốt.
Mà «Cực hạn thần tượng» cùng những chương trình tuyển tú trước kia khác biệt rất lớn.
Không có đoạn mở đầu trữ tình, đàm luận lý tưởng vừa khởi động đã điệu cao, lại đem những việc lén lút mà hài hước và thú vị của thực tập sinh mà phát sóng. Trọng điểm luôn đặt ở điểm "thú vị" của thực tập sinh, đủ mạnh đủ hấp dẫn người xem.
Đặt biệt đoạn cuối còn có phân đoạn cố vấn cùng thực tập sinh lén mua máy chơi game nữa.
Người xem: Chỉ có cái bóng thì làm sao? Ai còn không nhìn ra đó là Bách Thiên Hành?
Chẳng những biết đó là Bách Thiên Hành còn biết Bách Thiên Hành đang làm gì: Lén lút dùng tào khoảng Taobao của mình mua chưởng cơ giúp thực tập sinh.
Nếu đổi thành cố vấn khác thì mọi người cũng sẽ không bất ngờ, không phải chỉ là tương tác thú vị giữa cố vấn và thực tập sinh thôi sao.
Nhưng người làm chuyện này lại là Bách Thiên Hành..
Người xem: Bách Thiên Hành đổi tính rồi hả? Từ khi nào mà dễ nói chuyện như vậy?
Màn ảnh chỉ có bóng dáng không xa không gần của hai người không quay được chính diện, chỉ có âm thanh nói chuyện nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.
Không có hắn, tiết tấu của cuộc đối thoại này quá cường rồi.
"Why?"
"Tôi không có tiền sao? Không mua nổi PSP? Không thể mua cái đắt tiền?"
"Lấy cái này! Tôi chỉ muốn mua cái này!"
"Tôi không có tiền sao?
" Tôi không có tiền sao?
"Tôi không có tiền sao?
" Tôi không có tiền sao?
"Tôi chỉ muốn mua cái này!"
"Tôi chỉ muốn mua cái này!"
"Tôi chỉ muốn mua cái này!"
"Tôi chỉ muốn mua cái này!"
Người xem: Bách Thiên Hành không phải cuối cùng anh cũng ngoan ngoãn mà bỏ tiền ra mua cho cậu ấy hay sao.
Cười khóc.
Sự thú vị này đã quyết định tỉ suất người xem ngay từ đoạn mở đầu.
Đoạn mở đầu của «Cực hạn thần tượng» được xem là rất thành công, đủ thú vị đủ hấp dẫn, lấy thực tập sinh là trung tâm lấy Bách Thiên Hành làm dẫn lưu. (lưu lượng)
Sau phần mở đầu thì đến quảng cáo của kim chủ ba ba rồi mới đến phim chính.
Mở đầu phim chính màn ảnh trực tiếp quay đặt tả sân khấu của đánh giá sơ bộ, tiếp theo là cầu thang tháp của thực tập sinh cùng chổ ngồi của cố vấn.
Chổ của cố vấn cùng cầu thang tháp thật yên tĩnh, toàn bộ trường quay trống rỗng nhìn không sót thứ gì.
Phụ đề: Không có ai.
Tự nhiên truyền đến âm thanh của một cô gái.
"A, tôi đến sớm nhất!"
Màn ảnh kéo về lối đi, Nhung Bối Bối mặc váy ngắn thực rực rỡ bước ra ngoài.
Nhung Bối Bối đi đến sân khấu đánh giá sơ bộ, trước mặt là chổ ngồi của cố vấn, tiếp đến là cầu thang tháp chổ ngồi của thực tập sinh.
Nhung Bối Bố đứng ở trên sân khấu giống như thí sinh tham gia tuyển tú mà quét mắt nghiêm túc nhìn quanh mọi thứ.
Cô ấy cảm thán: "Đứng ở đây cũng như chính mình đang tham gia tuyển tú vậy, đối mặt với cố vấn cùng các thực tập sinh khác." Nhìn màn ảnh mỉm cười: "Nhưng mà hôm nay tôi không phải thực tập sinh tôi là cố vẫn, tôi phải đổi nơi đứng thôi."
Nói xong đi xuống sân khấu đi về chổ ngồi của cố vấn.
Vừa đi đến chổ ngồi của cố vấn thì từ lối ra có một người xuất hiện, người nọ ăn mặt rất thời thượng, da trắng nõn, khí chất mong manh từng nổi đình đám trên mạng, người đó chính là Diêu Ngọc Phi.
Diêu Ngọc Phi đi vào trường quay bắt gặp được ánh mắt của Nhung Bối Bối nên chủ động chào hỏi.
"Xin chào, em là Diêu Ngọc Phi."
"Xin chào, xin chào!"
Nhung Bối Bối: "Chỉ có hai chúng ta thôi hả? Cậu có thấy mặt mấy cố vấn khác không?"
Diêu Ngọc Phi: "Hôm nay em ở hậu trường có nhìn thấy Đồng Nhận Ngôn lão sư."
Nhung Bối Bối: "Ừm, tôi có biết, trên thông báo có tên anh ấy."
Hai người đồng thời cười rộ lên.
Lại nói chuyện thêm vài câu thì Đồng Nhận Ngôn cùng Đan Hách từ lối ra đi đến.
Đồng Nhận Ngôn vừa đến liền đứng ở trên sân khấu hướng dưới sân khấu vẫy vẫy tay: "Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người, hôm nay ra mắt tôi thật rất cao hứng."
Đan Hách: "Hắn đang nói bậy đó, tôi mới là C-vị của hôm nay."
Nhung Bối Bối cùng Diêu Ngọc Phi đều ở chổ ngồi của cố vấn nhìn hai lão ngoan đồng này mà cười.
Đan Hách kéo Đồng Nhận Ngôn: "Được rồi! Đi thô! Hai chiếc dưa chuột già mà còn đòi ra mắt, nằm mơ."
Đồng Nhận Ngôn đi theo Đan Hách xuống sân khấu: "Tôi không phục tôi cảm thấy mình qua 50 vẫn còn có thể đứng ở C-vị."
Vừa nói vừa đi đến chổ ngồi của cố vấn, 4 vị cố vấn vừa chào hỏi vừa hàn huyên.
Trường quay yên tĩnh, đánh giá sơ bộ chưa bắt đầu.
Bốn vị cố vấn ngồi xuống hàn huyên trong chốt lát đợi sân khấu đánh giá sơ bộ.
Đồng Nhận Ngôn: "Kỳ thật sân khấu này rất nhỏ, lại không có hiệu ứng sân khấu chỉ là xuất phát điểm. Từ từ rồi chúng ta sẽ từ sân khấu nhỏ đến sân khấu lớn hơn, đẹp hơn."
Nhung Bối Bối và Diêu Ngọc Phi đều gật đầu.
Đan Hách: "Đợi chút nữa hẳn sẽ có mấy gương mặt quen thuộc."
Nhung Bối Bối: "Ừm, có mấy thực tập sinh đã từng tham gia chương trình tuyển tú khác. Có khả năng họ không chỉ tham gia một hai chương trình tuyển tú."
Đan Hách: "Rửa mắt chờ mong."
Lúc này quay đến phần hỏi đáp thăm hỏi của Diêu Ngọc Phi.
Đối diện với máy quay Diêu Ngọc Phi nói lên quan điểm của mình về "tham gia nhiều chương trình tuyển tú".
Diêu Ngọc Phi: "Tôi cũng đã tham gia nhiều chương trình tuyển tú, càng tham gia về sau thì tâm lý có chút suy sụp bởi vì sân khấu tuyển tú cùng sân khấu khác không giống nhau. Ở sân khấu khác sẽ có thông báo khi nào ghi hình khi nào thì kết thúc. Nhưng tuyển tú thì không. Bạn tham gia chương trình ít nhất từ một đến hai tháng, bạn chiến thắng và loại thực tập sinh khác, bạn cũng phải đối diện với việc mình sẽ bị loại. Tham gia nhiều thì mỗi lần đều phải nghe lời bình, nếu những lời bì đó không công nhận bạn thì bạn sẽ thực khổ sở."
Diêu Ngọc Phi: "Khổ sở thì sao, cũng không có biện pháp khác. Chỉ có thể tự mình tiêu hóa, tự mình nhịn qua như vậy liền tốt thôi."
Màn ảnh trở về sân khấu đánh giá sơ bộ.
Các vị cố vấn ngồi ở vị trí dành riêng cho cố vấn trên bàn bày sẵn giấy bút và phiếu điểm.
Đan Hách nhìn về phía lối đi: "Ồ! Hình như là có người đến."
Từ lối ra có một nhóm thanh niên bước ra, nhóm gồm 6 người đều mặc áo hoddie giống nhau, mọi người đi đến giữa sân khấu cùng nhau cuối chào các vị cố vấn.
"Xin chào các vị cố vấn."
"Chúng em là Moon đến từ Giang Thục Văn Hóa.
Ống kính quay đặc tả gương mặt tường người một, hiện lên 6 khuôn mặt vừa trẻ trung lại điển trai.
Đan Hách:" Các bạn muốn biểu diễn trước hay là giới thiệu bản thân trước? "
Nhóm trưởng, người đứng ở vị trí trung tâm trả lời:" Biểu diễn trước đi ạ. "
Đồng Nhận Ngôn:" Không tồi, rất tự tin! Bắt đầu đi. "
Nhóm moon ở giữa sân khấu thay đổi vị trí chờ âm nhạc vang lên.
Hình ảnh quay lại vài phút trước khi nhóm Moon xuất hiện.
Sáu thanh niên đang ngồi ở phòng chờ mà run chân, một người so với một người run còn hung hơn.
" Chúng ta là người lên sân khấu đầu tiên sao? "
" Ừm chúng ta. "
" Tôi sao. "
" Tôi nữa sao. "
" Các cậu có thể đừng run chân nữa được không? Các cậu rung tôi càng run hơn đây này! "
" Tại cái chân cậu kì quái, đừng có trách chúng tôi. "
Một lúc sau, nhân viên công tác tiến vào gọi 6 người lên sân khấu, cả nhóm đứng dậy ghế đẩu phía sau vang lên tiếng răng rắc.
Sáu thanh niên xô đẩy nhau mà đi đến khu vực chuẩn bị lên sân khấu.
Khu vực chuẩn bị lên sân khấu rất rộng, ở giữa bày một cái bàn, trên bàn để những bản điểm ghi ký tự ABCDF.
Mỗi thanh niên tự chọn một bảng điểm mà dán lên eo, trong quá trình dán thì biểu hiện của từng người đều không giống nhau.
Có người khẩn trương, có người hít thở sâu, có người dán xong lại đi luyện lại vũ đạo.
Trong đó có hai thanh niên lúc dán bảng điểm thì đứng cạnh bên vách tường, vách tường là kim loại nên có thể phản chiếu hình ảnh. Thanh niên theo bản năng soi một chút, miệng lầm bầm:" Quên đi, nhan sắc là do ba mẹ cho. Muốn cũng không khá hơn được, nhận mệnh thôi! "
Đồng đội bên cạnh:" Cậu nói lầm bầm cái gì ạ? "
Thanh niên:" Lúc nãy, lúc trong phòng trang điểm đó cậu có thấy không? Cái người mà đặt biệt soái đó. "
Đồng đội:" Ai? Tôi không để ý. "
Thanh niên:" Quay lại thì cậu sẽ thấy, dù sao cũng đặt biệt soái. Lúc tôi nhìn thấy muốn choáng váng luôn. "
Đồng đội:" Cậu lo cho mình trước đi, sắp lên sân khấu rồi kìa. "
Không bao lâu cửa khu vực chờ lại mở ra, 6 thanh niên đi theo lối ra bước lên sân khấu.
Màn ảnh quay về sân khấu đánh giá sơ bộ. Âm nhạc vang lên," Moon "bắt đầu biểu diễn.
Bài hát có giai điệu nhanh và mạnh mẽ, 6 chàng trai vừa hát vừa nhảy còn có một đoạn rap.
Nhạc ngưng, 6 chàng trai biểu diễn xong lại đứng thành hàng chờ nghe nhận xét.
Đồng Nhận Ngôn cầm micro hướng mắt về sân khấu:" Nhóm các bạn đều dán A? Các bạn tự đánh giá toàn bộ đều là A? "
Đánh giá sơ bộ của «Cực hạn thần tượng» so với các chương trình tuyển tú khác cơ bản đều giống nhau: Thực tập sinh sẽ tự đánh giá trước, sau khi biểu diễn trên sân khấu xong các cố vấn sẽ xem xét vào biểu hiện mà cho điểm, một lần nữa xác định lại cấp bậc, sau đó căn cứ vào cấp bậc mà ngồi vào đúng vị trí.
Kỳ đầu tiên của «Cực hạn thần tượng» lúc phát sóng có thời lượng là 2h41p.
Thời lượng gần 3h giờ này sẽ phát sóng phần biểu diễn cùng đánh giá của cố vấn dành cho tất cả thực sinh, vì thế các nội dung đều phải được trau chuốt kỹ càng để hấp dẫn khán giả. Cho dù là phần biểu diễn của thực tập sinh, đánh giá của cố vấn, tương tác của cố vấn và thực tập sinh, tương tác giữa các cố vấn đều phải được cắt nối biên tập theo tiêu chí đẹp, hài hước, thú vị, hấp dẫn.
Tỷ như đoạn nhận xét dành cho Ngụy Tiểu Phi và nhóm của cậu ấy.
Đan Hách hỏi Ngụy Tiểu Phi:" Sao bạn có thể mạnh như vậy nha? Tôi xem hồ sơ hình như bạn còn nhỏ hơn bọn họ hơi nhiều đi? "
Ngụy Tiểu Phi thẳng thắng trả lời:" A? Là do nhóm của em là nhóm thành lập tạm thời ạ. "
Đan Hách:" Trước kia bạn đã có nhóm rồi sao? "
Ngụy Tiểu Phi nhìn mấy đồng đội tạm thời của mình:" Có. "
Đan Hách:" Trình độ của bạn ở trong nhóm thế nào? "
Ngụy Tiểu Phi đặt biệt bình tĩnh, không phải kiểu bình tĩnh thuần thục mà làm mờ mịt. Cậu ấy hoàn toàn không hiểu sao cố vấn lại quan tâm đến vấn đề này:" Tốt nhất. "
Đan Hách:" Vẫn là tốt nhất? "
Ngụy Tiểu Phi tiếp tục ngây ngô mà thẳng thắng:" Dạ, bởi vì mấy anh sau này đều đã đổi ngồi không có đến phòng tập nữa, chỉ còn mình em là vẫn còn luyện vũ đạo. "
Câu trả lời thật thà này làm người ta buồn cười lại vừa chua xót.
Lúc đến Chân Triều Tịch thì khu bình luận cũng có rất nhiều chuyện để nói.
Nhung Bối Bối dùng vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn Chân Triều Tịch:" Cậu sao lại ở đây? "
Chân Triều Tịch lộ vẻ bất đắc dĩ.
Đồng Nhận Ngôn:" Làm sao vậy? Làm sao vậy? "
Nhung Bối Bối dỡ khóc dỡ cười:" Bộ phim trước của em vừa đóng máy không lâu đó, vị thực tập sinh Chân Triều Tịch này chính là nam 3 đó, chúng em còn có rất nhiều cảnh diễn chung nữa. "
Đồng Nhận Ngôn kinh ngạc mà nhìn Chân Triều Tịch trên sân khấu:" Bạn đã có thể diễn nam 3 rồi sao còn đi tuyển tú nữa? Giọng hát của cậu rất tốt, vũ đạo cũng không tồi? "
Chân Triều Tịch trầm ổn mà thở dài:" Công ty sắp xếp. "
Đồng Nhận Ngôn:" Công ty sắp xếp thì cậu liền nghe sao? Có thể cự tuyệt mà, tiếp tục đóng phim. "
Chân Triều Tịch:" Liền tính là.. nhàn rỗi đi, do em nhàn rỗi không có gì làm. Dù sao bộ phim tiếp theo 4 tháng nữa mới tiến tổ. Em nhận công việc này trước, dù sao em cũng muốn kiếm thêm chút tiền. "
Cố vấn dở khóc dở cười.
Nhung Bối Bối trực tiếp hét với" Chân lão sư "trên sân khấu:" Lão sư, cậu không phải nói là bộ phim sau cậu diễn nam 1 sao? Nếu đã là nam một thì không cần vất vả như vậy. "
Chân Triều Tịch:" Là tôi khoát lát, kỳ thật tôi diễn nam 6. Nếu là nam 1 thì hôm nay tôi đã không tới. "
Toàn trường quay cười vang.
Tới Tùng Vũ..
Đồng Nhận Ngôn:" Tùng Vũ sao tôi biết bạn nha, cái hành động "dab" của bạn rất nổi tiếng nha, cái biểu tình bao[13] đó trên WeChat tôi vẫn hay dùng lắm. "
Tùng Vũ:"... "
Đồng Nhận Ngôn:" Bạn có thể làm lại cái hành động đó một lần nữa được không, làm một cái "dab" cực cool ngầu. "
Tùng Vũ đưa micro lên dùng ánh mắt nhìn kẻ thiểu năng mà hướng về phía chổ ngồi của cố vấn:" Không, em muốn làm chính em, em không muốn làm cái biểu tình bao. "
Đồng Nhận Ngôn:" Nhưng cái biểu tình bao của bạn thật sự rất hot. "
Vẻ mặt Tùng Vũ hiện tại chính là sống không còn gì luyến tiếc:" Em biết. "
Đồng Nhận Ngôn:" Bạn biết luôn hả? "
Tùng Vũ:" Em cũng hay dùng. "
Toàn trường quay cười ầm lên.
Đến Phí Hải..
Đan Hách liền nói:" Phí Hải, ừm Phí Hải tôi biết bạn. Chương trình trước đó cậu cắn CP, cắn lên luôn cả hotsearch luôn. "
Phí Hải:"... "
Diêu Ngọc Phi:" Tới «Cực hạn thần tượng» rồi vẫn còn muốn cắn sao? "
Phí Hải thành thật mà lắc đầu:" Không cắn, không cắn. "
Đồng Nhận Ngôn tò mò hỏi:" Lúc cậu cắn CP thì đối với CP có yêu cầu gì về khẩu vị không? "
Phí Hải suy nghĩ:" Soái? Tuổi trẻ? "
Đồng Nhận Ngôn chỉ mình xong lại chỉ Đang Hách:" Hai lão độc thân chúng ta xem ra không được rồi, đều đã già rồi. "
Phí Hải nhìn hai người ánh mắt tức khắc liền thay đổi.
Đầu tiên là giật mình, sau đó là khiếp sợ. Hách Ngôn CP? Này mẹ nó quá dọa người đi!
Đan Hách nhìn ra vội nói:" Dừng! Bạn dừng lại cho tôi! Cái ánh mắt này! "
Đồng Nhận Ngôn dở khóc sở cười;" Tôi mà có thể cùng cái lão độc thân này làm thành một CP sao? Trung niên Disco CP? "
* * *
Khán giả xem chương trình đều bị kỳ đầu tiên này làm cho cười chết.
Có rất nhiều thực tập sinh đặc sắc, Đồng Nhận Ngôn cùng Đan Hách là hai kẻ dở hơi.
Ở phút thứ 50 của chương trình, Giang Trạm - thực tập sinh tự do duy nhất của chương trình lên sân khấu.
Phần của y bắt đầu từ đoạn tự đánh giá ở khu vực chờ, chổ này hậu kì cho thêm hiệu ứng một dãy ngôi sao, lại thêm một pha chậm trên nền nhạc nhẹ nhàng giống như hoàng tử vừa xuất hiện đã tỏa sáng vậy.
Video khác với ảnh chup. Ảnh thì có thể chỉnh sửa RP lại một chút, nhưng video thì bao nhiêu ưu khuyết điểm trên mặt sẽ hiện ra hết, đặc biệt là trước ống kính của cameraman.
Lúc Giang Trạm dán bảng điểm tự đánh giá thì máy quay đến gần quay thực rõ ràng khuôn mặt của y.
[Trời ơi! Video còn đẹp hơn ảnh! Mấy tấm ảnh đó đã chụp anh ấy xấu đi rồi!]
[Cái nhan sắc tuyệt vời này! Thảo nào lúc còn đi học có thể bị treo trên diễn đàng được hàng ngàn người chú ý.]
[Là của tôi! Là đầu tường của tôi!]
[Cực kỳ đẹp!]
[Quá soái rồi!]
Chờ đến khi Giang Trạm lên sân khấu hát bài «Không đến được», hát đến đoạn" chẳng phai nhạt một chút nào, chỉ mong em nhìn thấy.. ", làn đạn[14] trực tiếp nổ tung.
[Thấy được, em thấy được! Thấy được anh rất soái!]
Lại chờ đến lúc Giang Trạm để chân trần biểu diễn một đoạn múa dân tộc thì làn đạn lại càng điên cuồng đổi mới..
[Nhìn chân thì liến biết lớn lên sẽ soái!]
[Sân khấu quá lạnh rồi! Giang Trạm đến đây, đưa chân cho em, em che cho anh!]
[Mặt đẹp, chân cũng đẹp!]
Chờ danh phận sinh viên A Đại được công bố trên sân khấu đánh giá sơ bộ khiến cho toàn trường quay ầm ầm lên..
[Cho cậu ấy MVP! Cho cậu ấy SSS!]
[Không sai! Chính là phải như vậy!]
[Aaaa sao lại có chàng trai cực phẩm như vậy chứ? Tôi pick cậu! Hiện tạo tôi liền pick cậu!]
[Trường danh tiếng! Trường danh tiếng!]
[@Sinh viên đại học A các người thấy không! Các người có thấy không!]
[Nam thần học bá tiến nhập giới giải trí, hỏi các người có sợ không! Có sợ không!]
Đêm đó, trong 3h phát sóng thì ở 30p cuối cùng rating mới thật sự bắt đầu tăng vọt.
Bách Thiên Hành cầm điểm nghịch chuyển lấy thân phận đại cố vấn bước lên sân khấu.
Vị cổ thụ Bách Thiên Hành đã đã im lặng gần một năm, rốt cuộc cũng đã trở lại sân khấu.
Vẫn là hình dáng trong trí nhớ, nửa điểm cũng không thay đổi.
Vẫn là cái thần thái tràn ngập hormone nam thần!
[Oaaaaaa, Bách Thiên Hành]
[Tên đàn ông thúi, anh còn biết quay về]
[Anh còn biết trở về!]
[Mau nhìn! Ở đây cũng đeo đuôi giới!]
[Đồng hồ thương hiệu nổi tiếng! Mang ý nghĩ: Tình yêu chưa nói!] (chổ này thật sự nguyên văn là vậy)
[Chụp màn hình! Chụp màn hình!]
Bách Thiên Hành xuất hiện tiết tấu của toàn bộ chương trình hoàn toàn thay dổi.
Không chỉ vì khí tràng cường đại của hắn mà còn vì trên tay hắn chính là điểm nghịch chuyển.
" Sở Mẫn. "
Bách Thiên hành tuyên bố thực tập sinh đầu tiên nhận được điểm nghịch chuyển.
[Sở Mẫn! Sở Mẫn! Sở Mẫn!]
[Bảo bối cố lên! Cậu làm được! Cậu đương nhien có thể!]
[Mẫn bảo cố lên!]
Sở Mẫn nhận được phiếu điểm nghịch chuyển, Bách Thiên Hành yêu cầu cậu ấy đoán điểm bên trong là gì, biểu hiện của Sở Mẫn chính là một bộ ngoan ngoãn chờ cố vấn chỉ bảo.
[Sở Mẫn cố lên!]
Trong lúc màn hình nhấp nhấy những bình luận" bảo bảo cố lên! "thì Đồng Nhận Ngôn lại cue Giang Trạm đến việc thêm WeChat.
Bách Thiên Hành đứng tại chổ mà trả lại một câu:" Tôi cũng có không có WeChat của Giang Trạm, nhớ add luôn tôi nữa. "
Làn đạn lập tức được làm mới..
[Ở đây xin WeChat để mai mốt có thể thuận tiện trả lại mấy chục tệ tiền mua máy chơi game sao? ]
[Ở đây xin WeChat để mai mốt có thể thuận tiện trả lại mấy chục tệ tiền mua máy chơi game sao? ]
[Ở đây xin WeChat để mai mốt có thể thuận tiện trả lại mấy chục tệ tiền mua máy chơi game sao? ]
[Hahaha cười chết tôi rồi! Sao các người có thể tài tình như vậy!]
Không sai đã có người nhận ra, học viên lúc đầu chương trình cũng Bách Thiên Hành mua máy chơi game chính là Giang Trạm.
Vốn dĩ mọi người nghĩ Bách Thiên Hành dùng Taobao mua máy chơi game cho thực tập sinh là có chút" không đúng ", lại không ngờ rằng cái" không đúng "này lại có thể liên hệ thành một khẩu hiệu còn" không đúng "hơn.
Làn đạn điên cuồng spam..
[Bách Thiên Hành, anh có tiền mà, chúng em không muốn hàng mấy chục tệ đâu!]
[Bách Thiên Hành, anh có tiền mà, chúng em không muốn hàng mấy chục tệ đâu!]
* * *
Đoạn nhạc điệm nhỏ này thực nhanh đã qua đi, Sở Mẫn nghịch chuyển từ C lên B.
Sau đó Bách Thiên Hành lần lượt đưa ra 10 bảng điểm nghịch chuyển.
Cái cuối cùng, bảng điểm nghịch chuyển thứ 12..
Bách Thiên Hành ngước mắt nhìn về chổ ngồi của thực tập sinh:" Giang Trạm. "
Giang Trạm bước ra, đi lên sân khấu.
Làn đạn..
[Đừng bị lừa! Gọi cậu lên sân khấu là để add WeChat đó! Để cho sau này mua máy chơi game mà tiện chuyển khoản đó!]
[Đừng bị lừa! Gọi cậu lên sân khấu là để add WeChat đó! Để cho sau này mua máy chơi game mà tiện chuyển khoản đó!]
Giang Trạm đi lên sân khấu đối diện với Bách Thiên Hành, lúc tiếp nhận bảng điểm nghịch chuyển từ tay hắn thì ống kính cho hai một đoạn đặc tả..
Một bảng điểm nghịch chuyển, một bên là Bách Thiên Hành một bên là Giang Trạm.
Giang Trạm vươn tay, rũ mắt nhìn bảng điểm. Bách Thiên Hành nắm bảng điểm ngước mắt nhìn Giang Trạm.
[Ta mẹ nó, chụp màn hình! Chụp màn hình! Đây là phân đoạn đẹp nhất trong kỳ này! Hai người trong khung thế nhưng lại soái theo hai kiểu khác nhau!]
[Má ơi! Giang Trạm có thể hold Bách Thiên Hành? Ngoại hình lẫn khí chất đều rất tuyệt!]
[Thật sự luôn! Khí chất Giang Trạm thực đỉnh, ngoại hình cũng thật soái.]
[Bách Thiên Hành có tiếng là không dễ cùng khung, ai cùng khung với hắn đề bị lép vế. Giang Trạm thật lợi hại!]
[Cao quá! Giang Trạm quá cao tay rồi!]
Chờ Giang Trạm mở bảng điểm nghịch chuyển cùng Bách Thiên Hành tuyên bố Giang Trạm từ B lên A thì làn đạn toàn là" Ồ! ".
Trong lúc này một thực tập sinh bước ra:" Dựa vào cái gì? "
Bách Thiên Hành ngước mắt nhìn về khu thực tập sinh:" Ai lên tiếng? "
" Em ". Giọng của thực tập sinh nọ rõ ràng là không phục:" Chương trình của chúng ta không phải chương trình thi đại học cho nên không cần thiết xem ai có phải là học bá hay không để xét cấp bậc. "
Đột nhiên im bậc.
«Cực hạn thần tượng» kỳ thứ nhất kết thúc.
Buổi tối trong phấn vòng, WeiBo, diễn đàn nổi tiếng đều là các topic liên quan đến «Cực hạn thần tượng».
Ngoài việc bàn tán về các thục tập sinh thì được quan tâm nhất chính là Giang Trạm và Bách Thiên Hành.
Nếu chương trình kết thúc khi Giang Trạm nghịch chuyển lên A thì mọi người phải thảo luận xem Giang Trạm có đáng được A hay không, đằng này không hề như thế.
Mọi người đều tập trung bàn tán về máy chơi game và cùng khung.
[Topic: Bách và Giang cùng khung, khí tràng của Giang hold được Bách, là do nhan sắc? ]
[Cự hạn thần tương, Bách Giang cùng khung thì giới giải trí là trình độ gì? ]
[Mua máy chơi game khẳng định là xảy ra sau đánh giá sơ bộ, Bách là cố vấn, Giang là thực tập sinh, quen thuộc vậy hả? ]
[Trong vòng ai có thể dùng Taobao của Bách Thiên Hành? Ai? ]
Trên diễn đàn luôn có rất nhiều topic đang thảo luận, vừa chi tiết vừa logic.
Trong phấn vòng thì khác biệt rất lớn.
@Vương Phao Phao mất liên lạc trên mạng với P Thần - vị đại lão làng của phấn vòng lại một lần nữa phát huy bản lĩnh.
WeiBo mới nhất liền đăng hai cái ảnh.
Chính xác mà nói là hai cái biểu tình bao.
Một cái là Bách Thiên Hành, một cái là Giang Trạm.
Biểu tình bao là góc mặt nghiêng của hai người, Bách Thiên Hành ngước mắt, Giang Trạm rũ mắt, cái này đích thị vừa vặn với là cái đoạn cùng khung lúc cầm bảng điểm nghịch chuyển.
Bách Thiên Hành: [Tôi không có tiền sao? ] . Jpg
Giang Trạm: [Tôi chỉ muốn cái này!] . Jpg
Khu bình luận thiếu chút nữa đã cười chết..
[Hai cái ảnh này có tiếng! Thật sự có tiếng!]
[Đầu tôi hiện tại chỉ có câu kia của Bách: Tôi không có tiền sao? Tôi không có tiền sao? Tuần hoàn một vạn lần.]
[Hhahaha, cái này là avatar đôi! Giết tôi đi!]
[Phao Phao cô có độc! Diễn đàn bên kia đang bàn tán cùng khung đẹp thế nào, cô bên này đưa ra hai cái biểu tình bao! Từ đây về sao tôi làm sao có thể nhìn thẳng vào hai người này!]
[Bách Thiên Hành, anh mua cho Giang Trạm đi, đừng quan tâm nó rẻ thế nào, đừng ghét bỏ, cứ mua là được!]
Đêm đó Cực hạn thần tượng xứng đáng được lên hotsearch.
Lên top 30 còn có Sở Mẫn, một thực tập sinh gây tranh cải, Bách Thiên Hành và những đoạn thứ vị của chương trình, còn có Giang Trạm.
Mà phong cách lên hotsearch của Giang Trạm cùng các thực tập sinh khác không giống nhau.
Hotsearch: #Giang Trạm đừng tiết kiệm giùm Bách Thiên Hành#
Các tìm kiếm tương quan trên WeiBo.
XX: Không biết #cực hạn thần tượng# là chương trình thần kỳ gì, chắc là vấn đề của tôi. Sau khi xem xong trong đầu tôi chỉ có hai câu" Tôi không có tiền sao? "," tôi chỉ muốn mua cái này!". Tôi hiện tại chỉ nghĩ đến một câu: Giang Trạm đừng tiết kiệm giùm Bách Thiên Hành! Phải mua quý! Mua quý! [15]
Bình luận top 1: E hèm.. Cái này nói ra không tốt nhưng tôi không nhịn được. Khẩu khí này của lâu chủ giống như lời khuyên dành cho bạn khuê mật, ngàn vạn lần không cần tiết kiềm tiền cho chồng.
Mà #Giang Trạm đừng tiết kiệm giùm Bách Thiên Hành# trở thành hotsearch không bao lâu thì fans đột nhiên phát hiện Bách Thiên Hành đổi avatar WeiBo thành cái biểu tình bao mà Vương Phao Phao mới đăng lên lúc nãy, là cái [Tôi không có tiền sao? ] . Jpg!
Diễn đàn nổi tiếng: [Bách Thiên Hành đổi avatar thành cái biểu tình bao 'tôi không có tiền sao?', đây là cái trình độ gì đây? ]
Các bình luận trả lời phía dưới vừa chỉnh tề vừa thống nhất: Cảm tạ! Tôi chuẩn bị cắn!
Lâu chủ: [Cắn cái gì? Mọi người cắn cái gì tôi không hiểu!]
Trả lời lâu chủ: [Hai biểu tình bao vừa được tung ra phấn vòng đã công nhận là avatar đôi rồi, bạn đã get được chưa? ]
Lâu chủ: [.. get! Get! Phi thường get!]
Topic mới: [Hỏi: Nếu đột nhiên Giang Trạm đổi avatar thành 'tôi chỉ muốn cái này!'thì sẽ như thế nào? ]
Trả lời: [Cái này mà còn hỏi? ]
Topic mới: [Mộc Bạch tỷ tỷ không sao không có động tĩnh gì hết vậy? Không khống tràn sao? Đã có người cắn tới rồi kìa!]
Trả lời: [Mộc Bạch tỷ tỷ sẽ nói thế nào đây? Dù sao cũng không thể ghét bỏ học bá đã tiết kiềm tiền mua máy chơi game đi, thật ra tôi cũng muốn Giang Trạm mua cái mắc một chút.]
Trả lời: [Hiện tại mọi người còn chưa cắn đến người thật, chỉ mới cắn avatar đôi. Tôi cảm thấy bởi vì Giang Trạm mua một SUP chưởng cơ giá rẻ, quá rẻ luôn! Quá giỏi trong việc quản gia!]
Dưới loại tình huống đang điên cuồng này Bách Thiên Hành nửa đêm bò lên WeiBo đổi dòng giới thiệu thành: Mua! Mua quý!
[2] Bạo hồng: Trở nên cực kỳ nổi tiếng, gây sốt diện rộng.
[3] Ăn: Đại loại như ăn ảnh. Ý ở đây là người xem không thích cảm thấy biểu hiện không tốt.
[4] Huyền: Huyền học mình đã chú thích ở những chương trước.
[5] Chưởng cơ: Máy chơi game.
[7] Ăn gà: Chơi PUBG
[8] Game Vương Giả Vinh Diệu (王者荣耀) : Cũng giống như LMHT trên PC, tựa game Vương Giả Vinh Diệu cũng đem đến cho người chơi một trải nghiệm game MOBA hấp dẫn quen thuộc mà lại chơi được trên mobile. Những người chơi game MOBA sẽ có những phút giây thi đấu 5 vs 5, 3 vs 3, 1vs1.. mỗi trận đấu thường kéo dài từ 10-20'.
[9] Game Nintendo: Pokémon, mario, The Legend of Zelda, WarioWare: Get It Together!.
[10] Xe tăng: - 坦克 Tank Elite: Là một game bắn súng xe tăng bắn súng góc nhìn thứ ba được tạo ra bởi công cụ Unity3D. Người chơi có thể chọn xe tăng yêu thích của mình để tham gia trận chiến. Ngoài ra, người chơi có thể tương tác trong trò chơi, kết bạn và lập nhóm, cho dù bạn lái trong một đội Xe tăng chiến đấu chủ lực, pháo binh, tàu khu trục chống tăng hoặc xe tăng trinh sát đều sẽ đóng một vai trò quan trọng trong trận chiến.[11] Quyền Vương - 拳皇 - The King of Fighters, viết tắt là KOF còn được biết đến với tên gọi Quyền Vương là loạt trò chơi đối kháng của hãng SNK Playmore. Ban đầu trò chơi được phát triển cho phần cứng Neo Geo MVS của SNK, phần cứng hiện tại của loạt trò chơi là Taito Type X[13] Biểu tình bao: Meme, icon.. Mình thấy để biểu tình bao cho dễ thương, mấy chương sau sẽ thấy nhiều nha.
[14] Làn đạn: Giống như phần bình luận trực tiếp vậy á, như khi mình xem youtube phát trực tiếp sẽ có phần bình luận chạy dài che trên màn hình luôn á.
[15] Mua quý: Ở đây có nghĩa là đồ đắt tiền nhưng mình để nguyên văn để đoạn sau dùng vào ngữ cảnh khác sẽ hợp lý hơn ạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất