Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70
Chương 29
Quả nhiên, sau khi Từ Đóa thu dọn xong đồ đạc, thì mẹ Thiết Trụ lại khen ngợi cô một trận, nhưng rất nhanh liền chuyển đề tài: “Tiểu Đóa, thím nghe nói cháu có thể đánh chết gấu chó, là do từng học công phu của một ông già nào đó, có phải không?”
Từ Đóa vừa nghe thấy vậy, cô cau mày nói: “Thím, thím gọi sư phụ cháu là ông già, hình như không tốt lắm?”
“Thím sai, thím sai.” Mẹ Thiết Trụ vội vàng sửa lời, rồi hỏi tiếp: “Có thật là cháu biết công phu sao?”
“Biết.” Từ Đóa gật đầu.
“Vậy cháu có thể dạy Thiết Trụ nhà thím không? Thím để thằng bé dập đầu lạy cháu, còn gọi cháu một tiếng sư phụ.”
Thì ra là có mục đích này.
Từ Đóa suy nghĩ, đầu óc người phụ nữ này đúng là được dùng tốt hơn cái đầu của chị dâu cả Từ nhiều, bà ta biết mật gấu, thịt gấu hay da gấu đều chỉ là lợi ích trước mắt thôi, chỉ cần có thể học được một thân công phu của cô, thì muốn bao nhiêu mà không được, có khi còn kiếm được nhiều tiền hơn.
Từ Đóa suy nghĩ một hồi, rồi lên tiếng: “Việc dạy Thiết Trụ không phải không được. Nhưng sư môn bọn cháu có quy củ, còn rất nghiêm khắc, muốn bái sư học nghệ, cần phải kiểm tra căn cốt, tâm tính bản thân, còn phải chuẩn bị tam sinh tế phẩm, cúng bái Tổ sư gia.”
“Tam sinh tế phẩm? Đó là cái gì?” Mẹ Thiết Trụ nghe mà không hiểu gì.
“Toàn bộ là heo, dê, bò.”
“Cái gì?” Mẹ Thiết Trụ kinh ngạc thở dốc: “Chuyện này, mấy cái này tốn bao nhiêu tiền?”
Con trai Thiết Trụ của bà ta đã không còn nhỏ nữa, năm nay là được mười tuổi rồi, đứa trẻ lớn như vậy mà muốn bắt đầu tập võ, cũng không học được gì.
Huống hồ mẹ của Thiết Trụ nổi danh là người tính toán chi li, bản tính ích kỉ, miệng mồm lại đanh đá chua ngoa. Nếu Từ Đóa nhận việc dạy Thiết Trụ, trong thời gian ngắn mà không được kết quả gì, chắc chắn bà ta sẽ nói xấu sau lưng, không chừng trong tương lai, hai nhà bọn họ sẽ kết thù.
Chắc chắn Từ Đóa sẽ không làm mấy chuyện vừa mất sức vừa mất lòng như vậy, nên cô nghiêm túc mà dùng sức gật đầu.
“Chính là rất tốn kém, cháu mới không dám nhận Thiệt Trụ của thím, hơn nữa môn phái của chúng cháu còn có quy củ rất lớn, ngoại trừ việc vào ngày lễ tết phải hiếu kính sư phụ, còn phải làm việc cho sư phụ.”
“Làm việc? Cả cháu cũng vậy?” Mẹ Thiết Trụ không tin nổi mà trừng lớn mắt nhìn cô.
Từ Đóa vừa nghe thấy vậy, cô cau mày nói: “Thím, thím gọi sư phụ cháu là ông già, hình như không tốt lắm?”
“Thím sai, thím sai.” Mẹ Thiết Trụ vội vàng sửa lời, rồi hỏi tiếp: “Có thật là cháu biết công phu sao?”
“Biết.” Từ Đóa gật đầu.
“Vậy cháu có thể dạy Thiết Trụ nhà thím không? Thím để thằng bé dập đầu lạy cháu, còn gọi cháu một tiếng sư phụ.”
Thì ra là có mục đích này.
Từ Đóa suy nghĩ, đầu óc người phụ nữ này đúng là được dùng tốt hơn cái đầu của chị dâu cả Từ nhiều, bà ta biết mật gấu, thịt gấu hay da gấu đều chỉ là lợi ích trước mắt thôi, chỉ cần có thể học được một thân công phu của cô, thì muốn bao nhiêu mà không được, có khi còn kiếm được nhiều tiền hơn.
Từ Đóa suy nghĩ một hồi, rồi lên tiếng: “Việc dạy Thiết Trụ không phải không được. Nhưng sư môn bọn cháu có quy củ, còn rất nghiêm khắc, muốn bái sư học nghệ, cần phải kiểm tra căn cốt, tâm tính bản thân, còn phải chuẩn bị tam sinh tế phẩm, cúng bái Tổ sư gia.”
“Tam sinh tế phẩm? Đó là cái gì?” Mẹ Thiết Trụ nghe mà không hiểu gì.
“Toàn bộ là heo, dê, bò.”
“Cái gì?” Mẹ Thiết Trụ kinh ngạc thở dốc: “Chuyện này, mấy cái này tốn bao nhiêu tiền?”
Con trai Thiết Trụ của bà ta đã không còn nhỏ nữa, năm nay là được mười tuổi rồi, đứa trẻ lớn như vậy mà muốn bắt đầu tập võ, cũng không học được gì.
Huống hồ mẹ của Thiết Trụ nổi danh là người tính toán chi li, bản tính ích kỉ, miệng mồm lại đanh đá chua ngoa. Nếu Từ Đóa nhận việc dạy Thiết Trụ, trong thời gian ngắn mà không được kết quả gì, chắc chắn bà ta sẽ nói xấu sau lưng, không chừng trong tương lai, hai nhà bọn họ sẽ kết thù.
Chắc chắn Từ Đóa sẽ không làm mấy chuyện vừa mất sức vừa mất lòng như vậy, nên cô nghiêm túc mà dùng sức gật đầu.
“Chính là rất tốn kém, cháu mới không dám nhận Thiệt Trụ của thím, hơn nữa môn phái của chúng cháu còn có quy củ rất lớn, ngoại trừ việc vào ngày lễ tết phải hiếu kính sư phụ, còn phải làm việc cho sư phụ.”
“Làm việc? Cả cháu cũng vậy?” Mẹ Thiết Trụ không tin nổi mà trừng lớn mắt nhìn cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất