Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)
Chương 44: Trái Ngược Với Cốt Truyện
Thế giới lớn như vậy, không thể phản kháng, hắn còn không thể chạy ư?
Nhưng dù có nói gì đi nữa thì cũng là cha con, chờ ông già hết giận, nói vài câu hay cộng thêm thái độ kiên quyết nhận sai, chờ phát phí sinh hoạt xong thì lại tiếp tục chơi như trước.
Nhưng ở thế giới này, Hứa Nguyên phát hiện hắn có muốn chạy cũng không chạy được.
Vị đại ca hời này có thể trực tiếp treo hắn lên đánh.
Chuẩn nghĩa vật lý, treo lên và đánh.
Ngay cả lời cũng không thể nói, cứ treo lên đánh.
Nghĩ đến những chuyện này, bên tai Hứa Nguyên bỗng nhiên truyền đến một tiếng to như diều hâu.
Phục hồi tinh thần, Hứa Nguyên nhìn sương phòng xa lạ trước mắt khẽ lắc đầu.
Sau khi bị đánh đến hôn mê, hắn vừa tỉnh lại đã nhìn thấy căn phòng này.
Hương thơm nhàn nhạt tràn ngập trong căn phòng cổ kính, tất cả trang trí trong phòng đều vô cùng cổ xưa.
Từ cửa gỗ ở đầu giường nhìn ra bên ngoài.
Hứa Nguyên nhìn thấy bầu trời xanh vô tận.
Và, một cánh chim ưng khổng lồ có sải cánh hơn mười trượng.
Tính đến bây giờ, cũng đã trôi qua hai ngày kể từ lúc hắn bị đánh, hiện giờ đang ngồi trên ‘máy bay’ trở về thành Tĩnh Giang.
Không giống như cự thú sắt thép ở kiếp trước, chiếc máy bay này là một vật sống, một con huyền ưng khổng lồ có sải cánh hơn hai mươi trượng, mà bờ lưng rộng lớn của nó lại được xây dựng một tòa lầu các chạm trổ xa hoa.
Nó là hành cung trên không của Hứa Trường Ca, nhưng bởi vì thực lực của Hứa Nguyên quá yếu, nên cho vị đệ đệ này mượn dùng tạm thời.
Về phần bản thân Hứa Trường Ca…
Vị đại ca kia bận rộn, treo hắn lên đánh một trận, chờ hắn tỉnh lại đã trực tiếp mang theo hai con trăn khổng lồ kia bay đi.
Hứa Nguyên phỏng chừng, đối phương hẳn là chạy về Đế Kinh phục mệnh vị lão phụ thân hời kia.
Hứa Trường Ca vì cứu hắn đã ở Vạn Hưng sơn mạch tiêu hao quá nhiều thời gian, hiện tại thời điểm này đang rất mấu chốt, đối phương nhất định phải hồi kinh giúp đỡ vị phụ thân kia.
Nghĩ đến đây, trong đầu Hứa Nguyên hiện lên hai con mãng xà to lớn ấy, ánh mắt dần dần trở nên hơi cổ quái.
Hắn nghĩ đến Cơ Phong Hoa bị Hứa Trường Ca chặt đầu.
Cơ Phong Hoa, một đại tỷ tỷ tóc xanh được vẽ rất đẹp.
Đại tỷ tỷ thật lớn thật trắng.
Có điều so với cái chết của một nàng vợ bằng giấy, càng khiến Hứa Nguyên thấy kỳ quái là thực lực vị đại ca kia của hắn.
Cơ Phong Hoa là một con Thất Sinh mãng thành thục đã nở rộ bảy đóa huyết liên từ mấy chục năm trước, nàng thật sự rất mạnh, mạnh hơn mấy đẳng cấp nếu so với Nhị công chúa Cơ Thanh Nguyệt của Xà Yêu nhất tộc.
Nhưng một nhân vật như vậy lại cứ thế chết trong tay Hứa Trường Ca.
Không phải là Hứa Nguyên hoài nghi thực lực của Hứa Trường Ca, mà là bởi vì trong thế giới rộng lớn của ≪Thương Nguyên≫, Cơ Phong Hoa đã giao thủ một lần với Hứa Trường Ca.
Đại hậu kỳ của tuyến thế giới kia, dị yêu quốc ở phương Tây băng qua Thập Vạn Đại Sơn của Vạn Hưng sơn mạch để xâm lấn Đại Viêm hoàng triều.
Ở ngoài thành Tĩnh Giang, Hứa Trường Ca đánh nhau với Cơ Phong Hoa.
Mà trong lần đó.
Ở tình huống không ai quấy nhiễu, bởi vì hơi kém một chút mà Hứa Trường Ca thất bại.
Bị Cơ Phong Hoa mình đầy thương tích hóa thành thông thiên cự mãng nuốt vào bụng, thân tử đạo tiêu.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, khi đó chênh lệch giữa thực lực của Hứa Trường Ca và Cơ Phong Hoa không quá lớn, thậm chí có thể nói đi sai một bước là quyết định thắng bại.
Nhưng kết quả của hiện thực bây giờ, Hứa Trường Ca trực tiếp chạy đến quê quán của Cơ Phong Hoa chặt đầu nàng xuống.
Tính đến nhân tố hoàn cảnh, tính đến lúc trước Hứa Trường Ca trở về cơ bản không có trạng thái bị thương, lại thêm trong Cổ Uyên còn có yêu tộc khác nhìn chằm chằm bên cạnh, giờ phút này thực lực của Hứa Trường Ca gần như là cường đại nghiền áp Cơ Phong Hoa.
Điều này hoàn toàn trái ngược với cốt truyện, chiến lực chênh lệch rõ ràng không phù hợp với cốt truyện ban đầu, làm Hứa Nguyên hơi bất an.
Không đến mười năm, Cơ Phong Hoa lại không như người chơi có hack thăng cấp, cho dù trở nên mạnh mẽ cũng không thể nhanh như vậy.
Huống chi, Hứa Trường Ca cũng là một vị thiên tài chân chính.
Cơ Phong Hoa có thể mạnh lên, Hứa Trường Ca đương nhiên cũng có thể mạnh lên.
Bởi vì cơ duyên là sự kiện đặc thù, chênh lệch thực lực giữa Cơ Phong Hoa và Hứa Trường Ca có thể rút ngắn lại, nhưng cũng không thể nào đạt tới trình độ ngang bằng.
Nói cách khác…
Hứa Nguyên suy nghĩ hơi chậm lại, một ý tưởng hơi không thực tế xuất hiện trong đầu.
Trong khoảng thời gian diễn ra kịch bản đến khi Cổ Uyên xâm lấn Đại Viêm.
Thực lực của đại ca hắn chẳng những không có tăng trưởng, ngược lại còn yếu đi?
Tại sao?
Hứa Nguyên không hiểu rõ.
Trong ≪Thương Nguyên≫, người chơi đứng dưới góc nhìn của Thượng Đế cũng có rất nhiều chuyện mà họ không biết.
Ví dụ như Nhiễm Thanh Mặc vừa mới tách khỏi Hứa Nguyên.
Nhiễm Thanh Mặc từ đâu biết được Tể tướng muốn diệt Thiên Nguyên Kiếm Tông, Hứa Nguyên hoàn toàn không rõ.
Dù sao ở điểm cốt truyện này, chỉ có người cha hời của Hứa Nguyên cùng mấy tên thủ hạ tâm phúc biết.
Lúc chơi ≪Thương Nguyên≫, ban đầu Hứa Nguyên phỏng đoán có lẽ là có nội quỷ trong đám thủ hạ của Tể tướng, dù sao lúc này người biết chuyện này chỉ có mấy vị kia, nhưng khi hắn khai mở hết những cái kết của trò chơi, mấy cường giả tâm phúc dưới tay Tể tướng lại chưa từng được minh oan.
Mỗi một người, có thể nói đều tận trung vì BOSS đến cuối cùng.
Nhà sản xuất đào hố, không lấp đầy, lấy một cái tên đẹp: Cho người chơi không gian tưởng tượng,
Hứa Nguyên khẽ thở dài.
Thông tin không đủ, phỏng đoán nữa cũng vô dụng, về sau chỉ có thể tìm cơ hội dò xét.
Không tiếp tục miên man suy nghĩ chuyện này, Hứa Nguyên chậm rãi đảo mắt nhìn về đầu giường của mình.
Trước khi vị đại ca kia rời đi, tiện tay ném hơn mười bình đan dược cho hắn.
Nói dùng để chữa thương cho tên phế vật là hắn.
Bảo Hứa Nguyên mau dưỡng thương, đến lúc đó miễn cho phụ thân trách hắn hạ thủ quá nặng.
Nhưng dù có nói gì đi nữa thì cũng là cha con, chờ ông già hết giận, nói vài câu hay cộng thêm thái độ kiên quyết nhận sai, chờ phát phí sinh hoạt xong thì lại tiếp tục chơi như trước.
Nhưng ở thế giới này, Hứa Nguyên phát hiện hắn có muốn chạy cũng không chạy được.
Vị đại ca hời này có thể trực tiếp treo hắn lên đánh.
Chuẩn nghĩa vật lý, treo lên và đánh.
Ngay cả lời cũng không thể nói, cứ treo lên đánh.
Nghĩ đến những chuyện này, bên tai Hứa Nguyên bỗng nhiên truyền đến một tiếng to như diều hâu.
Phục hồi tinh thần, Hứa Nguyên nhìn sương phòng xa lạ trước mắt khẽ lắc đầu.
Sau khi bị đánh đến hôn mê, hắn vừa tỉnh lại đã nhìn thấy căn phòng này.
Hương thơm nhàn nhạt tràn ngập trong căn phòng cổ kính, tất cả trang trí trong phòng đều vô cùng cổ xưa.
Từ cửa gỗ ở đầu giường nhìn ra bên ngoài.
Hứa Nguyên nhìn thấy bầu trời xanh vô tận.
Và, một cánh chim ưng khổng lồ có sải cánh hơn mười trượng.
Tính đến bây giờ, cũng đã trôi qua hai ngày kể từ lúc hắn bị đánh, hiện giờ đang ngồi trên ‘máy bay’ trở về thành Tĩnh Giang.
Không giống như cự thú sắt thép ở kiếp trước, chiếc máy bay này là một vật sống, một con huyền ưng khổng lồ có sải cánh hơn hai mươi trượng, mà bờ lưng rộng lớn của nó lại được xây dựng một tòa lầu các chạm trổ xa hoa.
Nó là hành cung trên không của Hứa Trường Ca, nhưng bởi vì thực lực của Hứa Nguyên quá yếu, nên cho vị đệ đệ này mượn dùng tạm thời.
Về phần bản thân Hứa Trường Ca…
Vị đại ca kia bận rộn, treo hắn lên đánh một trận, chờ hắn tỉnh lại đã trực tiếp mang theo hai con trăn khổng lồ kia bay đi.
Hứa Nguyên phỏng chừng, đối phương hẳn là chạy về Đế Kinh phục mệnh vị lão phụ thân hời kia.
Hứa Trường Ca vì cứu hắn đã ở Vạn Hưng sơn mạch tiêu hao quá nhiều thời gian, hiện tại thời điểm này đang rất mấu chốt, đối phương nhất định phải hồi kinh giúp đỡ vị phụ thân kia.
Nghĩ đến đây, trong đầu Hứa Nguyên hiện lên hai con mãng xà to lớn ấy, ánh mắt dần dần trở nên hơi cổ quái.
Hắn nghĩ đến Cơ Phong Hoa bị Hứa Trường Ca chặt đầu.
Cơ Phong Hoa, một đại tỷ tỷ tóc xanh được vẽ rất đẹp.
Đại tỷ tỷ thật lớn thật trắng.
Có điều so với cái chết của một nàng vợ bằng giấy, càng khiến Hứa Nguyên thấy kỳ quái là thực lực vị đại ca kia của hắn.
Cơ Phong Hoa là một con Thất Sinh mãng thành thục đã nở rộ bảy đóa huyết liên từ mấy chục năm trước, nàng thật sự rất mạnh, mạnh hơn mấy đẳng cấp nếu so với Nhị công chúa Cơ Thanh Nguyệt của Xà Yêu nhất tộc.
Nhưng một nhân vật như vậy lại cứ thế chết trong tay Hứa Trường Ca.
Không phải là Hứa Nguyên hoài nghi thực lực của Hứa Trường Ca, mà là bởi vì trong thế giới rộng lớn của ≪Thương Nguyên≫, Cơ Phong Hoa đã giao thủ một lần với Hứa Trường Ca.
Đại hậu kỳ của tuyến thế giới kia, dị yêu quốc ở phương Tây băng qua Thập Vạn Đại Sơn của Vạn Hưng sơn mạch để xâm lấn Đại Viêm hoàng triều.
Ở ngoài thành Tĩnh Giang, Hứa Trường Ca đánh nhau với Cơ Phong Hoa.
Mà trong lần đó.
Ở tình huống không ai quấy nhiễu, bởi vì hơi kém một chút mà Hứa Trường Ca thất bại.
Bị Cơ Phong Hoa mình đầy thương tích hóa thành thông thiên cự mãng nuốt vào bụng, thân tử đạo tiêu.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, khi đó chênh lệch giữa thực lực của Hứa Trường Ca và Cơ Phong Hoa không quá lớn, thậm chí có thể nói đi sai một bước là quyết định thắng bại.
Nhưng kết quả của hiện thực bây giờ, Hứa Trường Ca trực tiếp chạy đến quê quán của Cơ Phong Hoa chặt đầu nàng xuống.
Tính đến nhân tố hoàn cảnh, tính đến lúc trước Hứa Trường Ca trở về cơ bản không có trạng thái bị thương, lại thêm trong Cổ Uyên còn có yêu tộc khác nhìn chằm chằm bên cạnh, giờ phút này thực lực của Hứa Trường Ca gần như là cường đại nghiền áp Cơ Phong Hoa.
Điều này hoàn toàn trái ngược với cốt truyện, chiến lực chênh lệch rõ ràng không phù hợp với cốt truyện ban đầu, làm Hứa Nguyên hơi bất an.
Không đến mười năm, Cơ Phong Hoa lại không như người chơi có hack thăng cấp, cho dù trở nên mạnh mẽ cũng không thể nhanh như vậy.
Huống chi, Hứa Trường Ca cũng là một vị thiên tài chân chính.
Cơ Phong Hoa có thể mạnh lên, Hứa Trường Ca đương nhiên cũng có thể mạnh lên.
Bởi vì cơ duyên là sự kiện đặc thù, chênh lệch thực lực giữa Cơ Phong Hoa và Hứa Trường Ca có thể rút ngắn lại, nhưng cũng không thể nào đạt tới trình độ ngang bằng.
Nói cách khác…
Hứa Nguyên suy nghĩ hơi chậm lại, một ý tưởng hơi không thực tế xuất hiện trong đầu.
Trong khoảng thời gian diễn ra kịch bản đến khi Cổ Uyên xâm lấn Đại Viêm.
Thực lực của đại ca hắn chẳng những không có tăng trưởng, ngược lại còn yếu đi?
Tại sao?
Hứa Nguyên không hiểu rõ.
Trong ≪Thương Nguyên≫, người chơi đứng dưới góc nhìn của Thượng Đế cũng có rất nhiều chuyện mà họ không biết.
Ví dụ như Nhiễm Thanh Mặc vừa mới tách khỏi Hứa Nguyên.
Nhiễm Thanh Mặc từ đâu biết được Tể tướng muốn diệt Thiên Nguyên Kiếm Tông, Hứa Nguyên hoàn toàn không rõ.
Dù sao ở điểm cốt truyện này, chỉ có người cha hời của Hứa Nguyên cùng mấy tên thủ hạ tâm phúc biết.
Lúc chơi ≪Thương Nguyên≫, ban đầu Hứa Nguyên phỏng đoán có lẽ là có nội quỷ trong đám thủ hạ của Tể tướng, dù sao lúc này người biết chuyện này chỉ có mấy vị kia, nhưng khi hắn khai mở hết những cái kết của trò chơi, mấy cường giả tâm phúc dưới tay Tể tướng lại chưa từng được minh oan.
Mỗi một người, có thể nói đều tận trung vì BOSS đến cuối cùng.
Nhà sản xuất đào hố, không lấp đầy, lấy một cái tên đẹp: Cho người chơi không gian tưởng tượng,
Hứa Nguyên khẽ thở dài.
Thông tin không đủ, phỏng đoán nữa cũng vô dụng, về sau chỉ có thể tìm cơ hội dò xét.
Không tiếp tục miên man suy nghĩ chuyện này, Hứa Nguyên chậm rãi đảo mắt nhìn về đầu giường của mình.
Trước khi vị đại ca kia rời đi, tiện tay ném hơn mười bình đan dược cho hắn.
Nói dùng để chữa thương cho tên phế vật là hắn.
Bảo Hứa Nguyên mau dưỡng thương, đến lúc đó miễn cho phụ thân trách hắn hạ thủ quá nặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất