Tiếng Chuông Ngày Đông

Chương 26: Sự Thật (6)

Trước Sau
Sau đó Khánh Hữu Tuấn liền làm thủ tục xuất viện cho Mộng Tuyết Nhu, khi cả 2 đã lên xe

"Tuyết Nhu em có muốn quay về nhà em soạn đồ không?"

"Hmm... chắc không cần đâu anh, nào em về rồi soạn, bây giờ em muốn đi gặp con"

Khánh Hữu Tuấn lúc này có vể ấp úng nói với Mộng Tuyết Nhu

"À...à nhưng... nhưng mà bây giờ Tĩnh Tĩnh đang bận việc"

"Nên mình cứ về nhà em đã"

"Hảaaa...anh nói vậy là sao?"

Mộng Tuyết Nhu nhìn thấy thái độ giấu diếm của Khánh Hữu Tuấn trong lòng liền nghi ngờ

"Anh...giấu em gì phải không?"

"Không.. .không hề, anh không có"

Suy nghĩ của Khánh Hữu Tuấn

"Trác quản gia vừa mới nhắn cho mình là Tĩnh Tĩnh và Tiểu Phương vẫn chưa chuẩn bị xong"

"Mình đã tính đến tối mới rước Tuyết Nhu về, không ngờ đến cô ấy lại đòi về bây giờ"

"Mình tính sai rồi phải câu thêm thời gian thôi"

"Hữu...Tuấn!"

"Anh đang giấu em chuyện gì? Nói mau!"

"Hết cách rồi, làm liều vậy"

Khánh Hữu Tuấn bất ngờ quay sang Mộng Tuyết Nhu trao cho cô một nụ hôn thật lâu

"um..um anh..anh làm gì vậy?"

"Tuyết Nhu"

"Đồ háo sắc...được rồi chúng ta về nhà em trước"

Mộng Tuyết Nhu đỏ mặt quay sang chỗ khác liên tục mắng Khánh Hữu Tuấn



"Hữu Tuấn Anh đúng là háo sắc"

"Ô, được Khánh phu nhân nói vậy đúng là một vinh dự cho tôi mà"

"Có điều anh chỉ như thế với chỉ mình em thôi Tuyết Nhu"

"Anh...Anh...hừ không nói chuyện với anh nữa"

"Haha..Tuyết Nhu, được rồi đừng giận anh nữa...chúng ta gần tới nhà em rồi"

"Hứ"

Khi cả hai đều đến khu nhà của Mộng Tuyết Nhu sống thì liền tới căn nhà

"Được rồi anh ở ngoài này chờ em, em vô chuẩn bị xong em ra"

"Được rồi"

Khi Mộng Tuyết Nhu vừa đi vô Khánh Hữu Tuấn lấy điện ra nhắn vội cho Trác quản gia

"Trác quản gia, khi nào bọn nhỏ chuẩn bị xong vậy?"

"...Giám đốc, chắc khoảng 10 phút nữa ạ"

"Được rồi.tôi biết rồi, hãy chuẩn bị nhanh lên"

"Vâng...thưa giám đốc"

Ớ căn biệt thự

"Tĩnh Tĩnh chúng ta chuẩn bị vậy là để chào đón ai vậy"

"Hehe...bí mật Phương Phương lát nữa cậu sẽ biết thôi"

"Hể...tò mò ghê"

"Phương Phương chắc cũng sẽ thích người đó cho thôi"

"Và người đó cũng sẽ rất thích một cô bé dễ thương như cậu đó"

"đỏ mặt...gì cơ, cậu nói gì vậy...chúng ta phải làm nhanh thôi"

"Mình...mình dễ thương sao, cậu ấy vừa nói mình dễ thương"



Khoảng 15p sau thì Mộng Tuyết Nhu ra ngoài cùng với 2 cặp hành lý khiến Khánh Hữu Tuấn ngơ ra

"Tuyết... Tuyết Nhu nhiều đò vậy sao"

"Vâng...toàn là đồ cần thiết của em ^^"

"Đúng rồi em có một món đồ muốn cho anh xem"

Mộng Tuyết Nhu lấy ra một bức ảnh

"Đây...đây là"

"Cô ấy chính là Nhâm Ánh Tuyết đó...khi cô ấy gọi cho em lần đầu hỏi em đang sống ở đâu, thì bức thư kèm bức tranh này cũng đã gửi đến"

"Cô ấy...rất xinh đẹp a"

"Thôi được rồi, anh sẽ đưa bức ảnh này cho bà của Tiểu Phương xem"

"Bây giờ chúng ta cùng đi về thôi, ở nhà mọi người đang mong chờ em lắm đó..."

"Anh nói thật sao?"

"Vậy là em sẽ được gặp lại Tĩnh Tĩnh rồi..."

"Em có rất nhiều chuyện muốn nói với Tĩnh Tĩnh"

Khánh Hữu Tuấn nắm lấy tay của Mộng Tuyết Nhu mà cười mỉm

"Đúng vậy...chúng ta...chúng ta cũng có thể sống hạnh phúc với nhau rồi"

Nói đến đây Khánh Hữu Tuấn lại trầm tư vì trong lòng của anh đã nhớ đến Mộng Tuyết Nhu nhiều như thế nào

Nhớ đến gia đình 3 người luôn hạnh phúc với nhau...chỉ nghĩ đến thôi cũng đã khiến anh rất mãn nguyện rồi

"Nếu lúc đó anh và con đến chỗ em làm sớm hơn thì đã không có chuyện gì rồi"

"Được rồi..Hữu Tuấn Anh đừng tự trách mình nữa"

"Bây giờ chúng ta sẽ luôn sống hạnh phúc bên nhau nhé, em sẽ không rời bỏ 2 cha con nữa đâu"

"Ừm...Tuyết Nhu"

Sau đó cả 2 liền về căn biệt thự, Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Liễu Phương cùng trác quản gia và mọi người đều đã chuẩn bị xong và đợi Khánh Hữu Tuấn và Mộng Tuyết Nhu trở về

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau