Tiểu Ca Ca, Anh Không Thoát Được Đâu!

Chương 45

Trước Sau
Phương Dịch đau đầu nhìn đũng quần đang nhô lên. Chắc là lâu rồi không giải quyết nên chỉ nghe chút thanh âm quyến rũ từ Nguyên Thần thì cậu em đã " thức tỉnh " rồi. Cứ như vậy cũng không ngủ được, anh quyết định vào phòng tắm dội nước lạnh. Anh đi đến chiếc vali đã được xếp đồ gọn gàng ở bên trong rút ra khăn tắm. Chiếc khăn được rút lên, bên dưới lộ ra một cái áo màu đen.

" Áo màu đen ? Chẳng phải mình đã giặt rồi hay sao ? "

Phương Dịch cầm cái áo ấy lên mới phát hiện ra đó là áo của Nguyên Thần, hóa ra trong lúc vội vàng ra sân bay anh đã lấy nhầm áo của hắn.

" Đúng thật là... già rồi thì đãng trí. "

Chất vải cao cấp mềm mịn nằm trong tay, Phương Dịch nuốt nước bọt đưa áo lên mũi. Từ những sợi vải len lỏi tỏa ra mùi hương đặc trưng của Nguyên Thần - mùi hương xả vải quen thuộc. Mùi hương gây kích thích tế bào trên cơ thể, khó lòng kiềm chế được.

Trong đầu Phương Dịch chợt nảy ra một ý nghĩ khiến anh phải tự mắng bản thân là đồ đen tối. Nhưng anh muốn thử một lần, hơn nữa ở đây chỉ có mình anh.

Phương Dịch cởi quần vứt xuống sàn, anh cầm theo áo trèo lên giường.

_______________________

Vừa cúp điện thoại, Nguyên Thần ra hiệu cho tài xế lái xe đi đến khách sạn. Ai mà biết được hắn nhớ Phương Dịch đến mức nào, giải quyết xong chuyện ở tập đoàn liền lên máy bay đến thằng Hồ Nam. Mặc cho ngày mai là có thể gặp được anh nhưng hắn quả thực không nhịn nổi, muốn trực tiếp đến mang người về.

________________________



Đây là lần đầu tiên trong đời Phương Dịch tự mình " giải quyết ". Anh nhớ đến từng động tác của Nguyên Thần mà bắt đầu hành động.

Ngón tay chạm vào Tiểu Phương Dịch run lên, cẩn thận nắm lấy, dùng ngón cái xoa xoa nơi lỗ tiểu. Những ngón còn lại nắn nắn hai tinh cầu hồng nhuận ngon mắt. Anh cảm nhận được Tiểu Phương Dịch đang dần nóng lên, tay không tự chủ bắt đầu tuốt động lên xuống. C.ư.ơ.n.g thì c.ư.ơ.n.g, kích thích thì kích thích nhưng mãi không đạt được đến cao trào.

Anh đặt áo Nguyên Thần lên mũi, ngửi thấy hương thơm quen thuộc, từng tế bào trên cơ thể như mềm nhũn ra.

Phương Dịch từng ngón tay luồn vào trong áo trượt đến đầu v.ú bé tròn ấn ấn. Theo động tác trong trí nhớ mà bắt đầu nhéo mạnh khiến đ.ầ.u v.ú nhỏ lên cơn tê dại truyền xuống Tiểu Phương Dịch đang c.ư.ơ.n.g lên.

- Ư ~

Cơ thể mồ hôi nhễ nhại vậy mà vẫn không thể phát tiết, bây giờ dừng lại thì không thể nào " hạ " xuống được. Phương Dịch kéo tủ đầu giường.

" Khách sạn lớn thế này chắc là sẽ có. "

Anh lấy từ ngăn tủ ra một hộp đầy condom, bên trong còn có gel bôi trơn loại túi nhỏ. Nhưng anh biết bản thân không cần dùng đến gel. Anh mang condom vào hai ngón tay, lật người lại vểnh m.ô.n.g lên cao, đặt một cái gối nằm dưới bụng.

Anh hít vào một hơi úp mặt vào áo của Nguyên Thần. Ngón tay mang condom lần mò đến t.i.ể.u h.u.y.ệ.t chầm chậm tiến vào trong. Nhẹ nhàng gãi vào thành h.u.y.ệ.t để d.â.m thủy được kích thích mà trào ra. Eo bắt đầu động, Tiểu Phương Dịch cọ sát với cái gối bên dưới rỉ ra dịch lỏng. Đầu v.ú bên trên bị nhéo đến sưng đỏ. Ngón tay trong tiểu h.u.y.ệ.t trượt vào trong tìm đến tuyến t.i.ề.n l.i.ệ.t.

N.g.ự.c được cưng chiều, Tiểu Phương Dịch ma sát đến nóng lên, h.u.y.ệ.t t.h.ị.t được khuấy đảo. Phương Dịch run lên bần bật.



" S.ư.ớ.n.g quá. Nhưng không bằng Nguyên Thần. "

Miệng anh không chút tiết chế, kêu rên gợi d.ụ.c. D.â.m thủy theo ngón tay chảy dọc xuống đùi non trắng muốt.

- Ư ư... Ha... S.ư.ớ.n.g... A ~

Ngón tay anh không dài và to như ngón tay của Nguyên Thần nên không thể đạt đến cao trào được. Chỉ có thể nhờ vào khoái cảm từ n.g.ự.c và Tiểu Phương Dịch mà thôi.

Cái gối bên dưới vừa mềm lại còn khô ráp, Tiểu Phương Dịch mịn màng dịu ngọt ra sức cọ lấy. Mũi ngửi thấy mùi của Nguyên Thần, mùi hương nam tính vừa nồng lại còn thơm. Eo không chịu được cử động liên tục, ngón tay niết lấy bộ n.g.ự.c căng căng. Bên trong, ngón tay mang condom không ngừng xoa xoa nhấp nhấp tuyến t.i.ề.n l.i.ệ.t. H.u.y.ệ.t t.h.ị.t vừa nóng ấm lại còn mềm bao lấy ngón tay anh.

Ánh sáng từ đèn ngủ va vào cơ thể Phương Dịch hiện lên đường cong tuyệt mỹ làm cho khung cảnh trở nên sắc tình.

- Ư... A... Nguyên Thần... S.ư.ớ.n.g... Nguyên Thần a ~

Tiểu Phương Dịch giật lên bắn dòng t.i.n.h d.ị.c.h ướt hết gối. Anh ngã xuống giường thở hổn hển.

* Rầm ! *

Phương Dịch giật mình quay người nhìn về phía cánh cửa vừa bị đóng sầm lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau