Tiêu Dao Đạo Chủ: Đại Mộng Bá Thiên
Chương 36: Nguyên Anh Chi Đạo và Bí Ấn Thanh Lâu
Càn Nguyên Quan
Trong Càn Nguyên Điện, một đống công văn chất đầy trên bàn. Tù binh phải an trí thế nào, lưu dân làm sao, quân đội cần phái đi trấn thủ, liên kết với các nơi khác, cấp bổng lộc, phát tiền cho các huynh đệ tử trận, luận công ban thưởng... quá nhiều vấn đề cần hẳn xử lý.
"Con bà nó, ta đến tu tiên cầu trường sinh chứ có phải làm hoàng đế đâu? Tốt nhất là kiếm ngay một tên mưu sĩ về lo việc nội chính mới được," Hoàng Thiên lẩm bẩm, ném công văn xuống bàn.
Trong Đại Điện Càn Nguyên, Hoàng Thiên đang thắp nén hương thì bất ngờ gặp Phong Ma Thiên Sư cùng với một nhóm người, tất cả đều có tu vi đạt Kim Đan đỉnh phong.
Thắp nén hương trước linh đường, Hoàng Thiên đột ngột bộc phát tu vi Nguyên Anh cảnh, khiến toàn bộ những người trong đại điện đều giật mình. Hắn thu hồi tu vi, mỉm cười nói: "Mời mọi người an tọa."
Những người ở đây lập tức thu liễm ngạo khí, khiêm cung nói.
Phong Ma Thiên Sư đứng lên hỏi: "Ngài đã đạt Nguyên Anh cảnh, có thể chỉ điểm chúng ta bước vào Nguyên Anh không?"
"Ta có thể gia nhập Càn Nguyên Quan, dù sao đệ tử của ta cũng là đệ đệ của ngài," Phong Ma Thiên Sư nói thêm, ánh mắt đầy hi vọng.
Sơn Hải Thiên Sư cũng đứng dậy, giọng nói kiên quyết: "Dù sao đều là người quen biết, ngài chỉ điểm chúng ta, điều kiện gì ngài nói, dù sao Vũ Canh cũng là thủ hạ của ngài."
Mọi người còn lại cũng đồng thanh đồng ý.
Hoàng Thiên nhìn mọi người, nụ cười trên môi càng sâu: "Ta muốn mọi người gia nhập Càn Nguyên Quan, ta sẽ chỉ mọi người tấn thăng Nguyên Anh cảnh."
"Được, ta đồng ý!" Phong Ma không chút do dự, đáp lời ngay lập tức.
"Ta cũng đồng ý," Sơn Hải trầm tư một lúc rồi nói.
"Ta, Hỏa Vũ Thiên Sư, cũng đồng ý. Đây là đệ tử của ta, Huyền Đô, tu vi Kim Đan hậu kỳ," Hỏa Vũ Thiên Sư nhanh chóng theo sau.
"Ta, Lâm Thanh Thiên Sư của Thiên Thanh Thánh địa, cũng đồng ý." Hắn ngập ngừng, nói tiếp: "Đây là đệ tử của ta, Địa Tạng, tu vi Kim Đan đỉnh phong. Lúc trước không hiểu, đã tham gia tấn công Càn Nguyên Quan, mong
Đạo Chủ không trách phạt." Lâm Thanh Thiên Sư nhỏ giọng nói.
Địa Tạng cũng khom người quỳ bái: "Mong Đạo Chủ tha tội."
"Trước đây là ai vì chủ nấy, quan điểm lập trường khác nhau, đều là anh hùng cả." Hoàng Thiên vui vẻ đáp.
"Tốt, hôm nay ta phong bốn người các ngươi là Tứ Đại Thiên Vương."
"Sẽ là theo Phong, Lâm, Hỏa, Sơn."
Phong Ma Thiên Vương trấn thủ phía Đông.
Sơn Hải Thiên Vương trấn thủ phía Tây.
Lâm Thanh Thiên Vương trấn thủ phía Nam.
Hỏa Vũ Thiên Vương trấn thủ phía Bắc.
"Nếu có cường giả tiến vào, các ngươi có quyền tiền trảm hậu tấu."
Sau đó Hoàng Thiên chỉ điểm mọi người tu luyện, hướng dẫn tìm hiểu về pháp tắc mình am hiểu.
"Như thế nào là Tam Phân Quy Nguyên?"
"Thế nào là Tam hoa tụ đỉnh?"
Hắn sắp xếp mọi người, lệnh hai người Huyền Đô và Địa Tạng đến Hồ Động Đình tuyển quân.
"Mỗi người lĩnh một vạn quân tu tiên giả huấn luyện trận pháp."
Hoàng Thiên cưỡi ngưu bay về hướng Liệt Sơn trấn, tìm thanh niên từng lừa hắn khi mới vào trấn.
"Quân tử báo thù mười năm chưa muộn."
Cuối cùng hắn dùng thần thức tìm được thanh niên kia, lệnh Thiên Quân dẫn hắn đi gặp Diêm Vương.
Tại Liệt Sơn trấn, Hoàng Thiên đang tu luyện thì có hai người tiến đến bái phỏng hắn. Cả hai đều tướng mạo đường hoàng, uy phong lẫm liệt, tu vi Kim Đan hậu kỳ, có phong độ đại tướng.
Hoàng Thiên thu nạp hai người, để họ ở lại bên cạnh.
"Trần Vương Bài, Lý Tinh Anh, hai người các ngươi đến nghe phong."
"Phong Vương Bài, Tinh Anh làm một trong Thập đại tướng quân, lĩnh năm vạn Càn Nguyên quân, khi nào về
Càn Nguyên thành sẽ nhận quân."
"Hôm nay ta đã có Địa Tạng, Huyền Đô, Hoàng Đình, Vũ Giáp, Hồng Tây, Hoang Đông."
Nghe nói Mạnh Trường Sinh có một đại tướng người to như cột đình uy phong bát diện, tên là Trụ Bính, vừa đột phá Kim Đan hậu kỳ.
Đại tướng quân Quân Tiếu Thiên của Đại Nam cũng đủ số lượng, tuy nhiên hắn đã là Nguyên Anh kỳ, rất khó thu phục. Người này rất mạnh, là thiên kiêu, nếu thu phục hắn, thập đại tướng quân sẽ do hắn đứng đầu.
Đêm nay tâm trạng không tốt, Thiên Quân, Vạn Mã, Vương Bài, Tinh Anh theo ta đi Lan Quế Phường, ngày mai lên Nam Kinh.
Lan Quế Phường
"Hoan nghênh các vị công tử, các vị nghe hát hay là nghe thổi tiêu?" Phường chủ tiến hỏi.
"Chúng ta đi nghe hát," Hoàng Thiên đáp.
"Ái Ái dẫn các vị công tử ca lên lầu nghe hát." Nói xong phường chủ lại đón vị khách khác.
Bốn vị tướng quân đi chỗ khác nghe hát, chỉ còn Hoàng Thiên ngồi trong phòng nghe hát cùng với hắn là một kỹ nữ xinh đẹp đang bóp vai cho hắn.
Hai canh giờ sau, năm người đứng lên đi xuống dưới lầu thì kỹ nữ kia đuổi theo xuống nói:
"Ngươi cho rằng ngươi trốn đi là ta không tìm được ngươi sao? Vô dụng mà, người đàn ông xuất sắc như ngươi như là con đom đóm trong đêm, rất là rực rỡ xuất chúng."
"Đôi mắt u buồn của ngươi, áo bào đen của ngươi, và cái thô to đại kích, là những điều đã bán rẻ ngươi rồi."
Kỹ nữ nhìn hắn say đắm, nhưng Hoàng Thiên chỉ im lặng.
"Nhưng mà dù ngươi là người xuất sắc thì sao, làm nghề gì cũng có luật, Thanh Lâu cũng có quy củ, ngươi cũng phải trả tiền ta bóp vai cho ngươi."
"Kêu gái không trả tiền hay sao, ngươi nói đi?" kỹ nữ hầm hầm nhìn hắn hỏi.
"Ta tưởng chúng ta qua lại với nhau về mặt tình cảm, không ngờ thì ra chỉ là mua bán thôi, đâu có gì để nói đâu!"
Hoàng Thiên nhún vai nói.
"Tình cảm cũng phải trả tiền chứ?" kỹ nữ tức giận nói.
"Ta biết, nhưng dạo này ta nghèo lắm, đợi ta về nhà lấy tiền trả cho ngươi!" Hoàng Thiên nói xong quay người đi.
Lúc này phường chủ đi đến, thấy cảnh này, bà ta vội đi nhanh đến hỏi: "Cái gì? Hắn không trả tiền, để ta qua cho hắn một bài học!"
Kỹ nữ nhìn hắn đi và nói: "Thôi bỏ qua đi bà chủ, nói sao thì nói người ta cũng là độc nhất vô nhị, là người chơi gái không trả tiền."
Lúc này bốn vị tướng quân trợn tròn mắt, lần đầu tiên thấy Đạo Chủ chơi gái không trả tiền. Bốn vị nhìn nhau mỉm cười, đều hiếu ý, nhất định phải lấy Đạo Chủ làm gương, thật là lợi hại. Quả là tam sinh hữu hạnh, phải học tập thôi.
Hoàng Thiên nhìn thấy bốn người biểu lộ như thế, hắn nói: "Từ từ rồi sẽ quen!"
Mười ngày sau, thành Nam Kinh
Hoàng Thiên ngồi trên chủ vị, bên dưới là Cửu Đại Nguyên Soái, tướng quân Vũ Canh, nhị đại hộ pháp, Vương Bài, Tinh Anh.
Cửu Thiên Bồng đứng lên khom người nói: "Đạo Chủ, như Đại Đô Đốc truyền âm về. Nếu cho hắn mười vạn quân, một vạn tu tiên giả, mười Kim Đan cảnh, đầy đủ tư nguyên, linh thạch, đan dược và Thổ Thần Quân, hắn có thể chỉ huy hai mươi vạn đại quân đánh tan Liên Minh Tán Tu.
Trong Càn Nguyên Điện, một đống công văn chất đầy trên bàn. Tù binh phải an trí thế nào, lưu dân làm sao, quân đội cần phái đi trấn thủ, liên kết với các nơi khác, cấp bổng lộc, phát tiền cho các huynh đệ tử trận, luận công ban thưởng... quá nhiều vấn đề cần hẳn xử lý.
"Con bà nó, ta đến tu tiên cầu trường sinh chứ có phải làm hoàng đế đâu? Tốt nhất là kiếm ngay một tên mưu sĩ về lo việc nội chính mới được," Hoàng Thiên lẩm bẩm, ném công văn xuống bàn.
Trong Đại Điện Càn Nguyên, Hoàng Thiên đang thắp nén hương thì bất ngờ gặp Phong Ma Thiên Sư cùng với một nhóm người, tất cả đều có tu vi đạt Kim Đan đỉnh phong.
Thắp nén hương trước linh đường, Hoàng Thiên đột ngột bộc phát tu vi Nguyên Anh cảnh, khiến toàn bộ những người trong đại điện đều giật mình. Hắn thu hồi tu vi, mỉm cười nói: "Mời mọi người an tọa."
Những người ở đây lập tức thu liễm ngạo khí, khiêm cung nói.
Phong Ma Thiên Sư đứng lên hỏi: "Ngài đã đạt Nguyên Anh cảnh, có thể chỉ điểm chúng ta bước vào Nguyên Anh không?"
"Ta có thể gia nhập Càn Nguyên Quan, dù sao đệ tử của ta cũng là đệ đệ của ngài," Phong Ma Thiên Sư nói thêm, ánh mắt đầy hi vọng.
Sơn Hải Thiên Sư cũng đứng dậy, giọng nói kiên quyết: "Dù sao đều là người quen biết, ngài chỉ điểm chúng ta, điều kiện gì ngài nói, dù sao Vũ Canh cũng là thủ hạ của ngài."
Mọi người còn lại cũng đồng thanh đồng ý.
Hoàng Thiên nhìn mọi người, nụ cười trên môi càng sâu: "Ta muốn mọi người gia nhập Càn Nguyên Quan, ta sẽ chỉ mọi người tấn thăng Nguyên Anh cảnh."
"Được, ta đồng ý!" Phong Ma không chút do dự, đáp lời ngay lập tức.
"Ta cũng đồng ý," Sơn Hải trầm tư một lúc rồi nói.
"Ta, Hỏa Vũ Thiên Sư, cũng đồng ý. Đây là đệ tử của ta, Huyền Đô, tu vi Kim Đan hậu kỳ," Hỏa Vũ Thiên Sư nhanh chóng theo sau.
"Ta, Lâm Thanh Thiên Sư của Thiên Thanh Thánh địa, cũng đồng ý." Hắn ngập ngừng, nói tiếp: "Đây là đệ tử của ta, Địa Tạng, tu vi Kim Đan đỉnh phong. Lúc trước không hiểu, đã tham gia tấn công Càn Nguyên Quan, mong
Đạo Chủ không trách phạt." Lâm Thanh Thiên Sư nhỏ giọng nói.
Địa Tạng cũng khom người quỳ bái: "Mong Đạo Chủ tha tội."
"Trước đây là ai vì chủ nấy, quan điểm lập trường khác nhau, đều là anh hùng cả." Hoàng Thiên vui vẻ đáp.
"Tốt, hôm nay ta phong bốn người các ngươi là Tứ Đại Thiên Vương."
"Sẽ là theo Phong, Lâm, Hỏa, Sơn."
Phong Ma Thiên Vương trấn thủ phía Đông.
Sơn Hải Thiên Vương trấn thủ phía Tây.
Lâm Thanh Thiên Vương trấn thủ phía Nam.
Hỏa Vũ Thiên Vương trấn thủ phía Bắc.
"Nếu có cường giả tiến vào, các ngươi có quyền tiền trảm hậu tấu."
Sau đó Hoàng Thiên chỉ điểm mọi người tu luyện, hướng dẫn tìm hiểu về pháp tắc mình am hiểu.
"Như thế nào là Tam Phân Quy Nguyên?"
"Thế nào là Tam hoa tụ đỉnh?"
Hắn sắp xếp mọi người, lệnh hai người Huyền Đô và Địa Tạng đến Hồ Động Đình tuyển quân.
"Mỗi người lĩnh một vạn quân tu tiên giả huấn luyện trận pháp."
Hoàng Thiên cưỡi ngưu bay về hướng Liệt Sơn trấn, tìm thanh niên từng lừa hắn khi mới vào trấn.
"Quân tử báo thù mười năm chưa muộn."
Cuối cùng hắn dùng thần thức tìm được thanh niên kia, lệnh Thiên Quân dẫn hắn đi gặp Diêm Vương.
Tại Liệt Sơn trấn, Hoàng Thiên đang tu luyện thì có hai người tiến đến bái phỏng hắn. Cả hai đều tướng mạo đường hoàng, uy phong lẫm liệt, tu vi Kim Đan hậu kỳ, có phong độ đại tướng.
Hoàng Thiên thu nạp hai người, để họ ở lại bên cạnh.
"Trần Vương Bài, Lý Tinh Anh, hai người các ngươi đến nghe phong."
"Phong Vương Bài, Tinh Anh làm một trong Thập đại tướng quân, lĩnh năm vạn Càn Nguyên quân, khi nào về
Càn Nguyên thành sẽ nhận quân."
"Hôm nay ta đã có Địa Tạng, Huyền Đô, Hoàng Đình, Vũ Giáp, Hồng Tây, Hoang Đông."
Nghe nói Mạnh Trường Sinh có một đại tướng người to như cột đình uy phong bát diện, tên là Trụ Bính, vừa đột phá Kim Đan hậu kỳ.
Đại tướng quân Quân Tiếu Thiên của Đại Nam cũng đủ số lượng, tuy nhiên hắn đã là Nguyên Anh kỳ, rất khó thu phục. Người này rất mạnh, là thiên kiêu, nếu thu phục hắn, thập đại tướng quân sẽ do hắn đứng đầu.
Đêm nay tâm trạng không tốt, Thiên Quân, Vạn Mã, Vương Bài, Tinh Anh theo ta đi Lan Quế Phường, ngày mai lên Nam Kinh.
Lan Quế Phường
"Hoan nghênh các vị công tử, các vị nghe hát hay là nghe thổi tiêu?" Phường chủ tiến hỏi.
"Chúng ta đi nghe hát," Hoàng Thiên đáp.
"Ái Ái dẫn các vị công tử ca lên lầu nghe hát." Nói xong phường chủ lại đón vị khách khác.
Bốn vị tướng quân đi chỗ khác nghe hát, chỉ còn Hoàng Thiên ngồi trong phòng nghe hát cùng với hắn là một kỹ nữ xinh đẹp đang bóp vai cho hắn.
Hai canh giờ sau, năm người đứng lên đi xuống dưới lầu thì kỹ nữ kia đuổi theo xuống nói:
"Ngươi cho rằng ngươi trốn đi là ta không tìm được ngươi sao? Vô dụng mà, người đàn ông xuất sắc như ngươi như là con đom đóm trong đêm, rất là rực rỡ xuất chúng."
"Đôi mắt u buồn của ngươi, áo bào đen của ngươi, và cái thô to đại kích, là những điều đã bán rẻ ngươi rồi."
Kỹ nữ nhìn hắn say đắm, nhưng Hoàng Thiên chỉ im lặng.
"Nhưng mà dù ngươi là người xuất sắc thì sao, làm nghề gì cũng có luật, Thanh Lâu cũng có quy củ, ngươi cũng phải trả tiền ta bóp vai cho ngươi."
"Kêu gái không trả tiền hay sao, ngươi nói đi?" kỹ nữ hầm hầm nhìn hắn hỏi.
"Ta tưởng chúng ta qua lại với nhau về mặt tình cảm, không ngờ thì ra chỉ là mua bán thôi, đâu có gì để nói đâu!"
Hoàng Thiên nhún vai nói.
"Tình cảm cũng phải trả tiền chứ?" kỹ nữ tức giận nói.
"Ta biết, nhưng dạo này ta nghèo lắm, đợi ta về nhà lấy tiền trả cho ngươi!" Hoàng Thiên nói xong quay người đi.
Lúc này phường chủ đi đến, thấy cảnh này, bà ta vội đi nhanh đến hỏi: "Cái gì? Hắn không trả tiền, để ta qua cho hắn một bài học!"
Kỹ nữ nhìn hắn đi và nói: "Thôi bỏ qua đi bà chủ, nói sao thì nói người ta cũng là độc nhất vô nhị, là người chơi gái không trả tiền."
Lúc này bốn vị tướng quân trợn tròn mắt, lần đầu tiên thấy Đạo Chủ chơi gái không trả tiền. Bốn vị nhìn nhau mỉm cười, đều hiếu ý, nhất định phải lấy Đạo Chủ làm gương, thật là lợi hại. Quả là tam sinh hữu hạnh, phải học tập thôi.
Hoàng Thiên nhìn thấy bốn người biểu lộ như thế, hắn nói: "Từ từ rồi sẽ quen!"
Mười ngày sau, thành Nam Kinh
Hoàng Thiên ngồi trên chủ vị, bên dưới là Cửu Đại Nguyên Soái, tướng quân Vũ Canh, nhị đại hộ pháp, Vương Bài, Tinh Anh.
Cửu Thiên Bồng đứng lên khom người nói: "Đạo Chủ, như Đại Đô Đốc truyền âm về. Nếu cho hắn mười vạn quân, một vạn tu tiên giả, mười Kim Đan cảnh, đầy đủ tư nguyên, linh thạch, đan dược và Thổ Thần Quân, hắn có thể chỉ huy hai mươi vạn đại quân đánh tan Liên Minh Tán Tu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất