Tiêu Dao Đạo Chủ: Đại Mộng Bá Thiên
Chương 67: Đại Đạo Thông Thiên Hoàng Thiên Hóa Thần
Một tháng trôi qua kể từ khi Hoàng Thiên bắt đầu cuộc hành trình tìm hiểu về Hóa Thần. Hôm nay, hắn quay trở lại hồ sâu nơi Giao Long vẫn bị phong ấn dưới đáy hồ. Khung cảnh u ám, lạnh lẽo bao trùm khắp nơi, từng dòng nước âm hàn như xuyên thấu đến tận cốt tủy, mang theo hơi thở tử khí của những linh hồn bị giam cầm từ hàng nghìn năm qua.
Hắn bước chậm xuống đáy hồ, từng bước đi vững vàng nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi sự ngưng trọng.
Đôi mắt hắn sắc lạnh, dò xét từng tia sóng linh lực yếu ớt xung quanh, cuối cùng cũng chạm đến bóng dáng khổng lồ của Giao Long.
Thân hình của Giao Long vẫn oai phong như ngày nào, chỉ khác ở chỗ ba sợi xiềng xích đã bị rụng bớt, để lộ từng tia thần quang rực rỡ bao quanh thân thể. Thần thái của nó hiện lên vẻ uy nghiêm đến mức khiến người đối diện phải e dè, khí tức bá đạo ngập tràn đáy hồ.
"Tiểu bối, ngươi đã chuẩn bị đầy đủ rồi chứ?" Giọng nói vang lên như sấm rền, chấn động đến tận linh hồn.
Hoàng Thiên khẽ cúi đầu, cung kính đáp: "Vãn bối đã sẵn sàng, chỉ là không biết trong bí cảnh này có thể xé mở không gian hay không?"
Giao Long bật cười lạnh, đôi mắt lóe lên tia sáng sắc bén tựa lưỡi dao, đâm xuyên qua màn đêm u ám. "Hừ, ngươi quá ngây thơ rồi! Bí cảnh này, ta đã qua lại không biết bao lần, chỉ cần có ta ở đây, việc xé mở không gian chẳng khác gì bẻ gãy cành cây. Khi xưa, ta từng là kẻ mà ngay cả Càn Nguyên lão tổ cũng phải nhượng bộ, thì thứ bí cảnh nhỏ bé này đáng là gì?"
Lời nói của Giao Long tựa như thiên lôi oanh đỉnh, nước hồ lập tức cuộn trào, từng con sóng dữ dội bủa vây xung quanh. Khí tức bá đạo từ cơ thể nó lan tỏa khắp không gian, ép cho Hoàng Thiên cảm nhận rõ rệt áp lực đang đè nặng lên từng tế bào.
"Được, bắt đầu đi! Nguyên Thần của ngươi phải ký thác vào đại đạo, đó là cơ duyên lớn nhất trong đời. Nếu bỏ lỡ lần này, ngươi sẽ mãi mãi hối tiếc" Giọng nói của Giao Long vang lên trầm đục, tựa như mệnh lệnh không thể kháng cự.
Ngay khi lời nói vừa dứt, Giao Long lập tức vận chuyển pháp lực. Thân hình khổng lồ của nó uốn lượn, đôi mắt bừng sáng như hai vầng nhật nguyệt, há miệng phun ra từng luồng linh khí ngút trời. Hư không xung quanh dần dần vặn vẹo, rồi bất ngờ nứt toác, để lộ một khe hở khổng lồ nơi ánh sáng bảy màu lấp lánh tuôn trào. Từng dòng khí tức thần bí tựa biển cả bao la ập xuống, mang theo uy thế hùng hậu của thiên địa.
"Thiên địa đại đạo, Ngũ Khí Triều Nguyên!" Giao Long gầm vang, thanh âm vang dội như sóng lớn đập mạnh vào bờ, từng sợi đại đạo chi lực từ trong không trung đan kết thành dây xích kim sắc, quấn chặt lấy Hoàng Thiên. Khí tức của vũ trụ, sự hùng vĩ của thiên địa như hòa làm một, ép cho không gian xung quanh trở nên nhỏ bé tầm thường.
Hoàng Thiên cảm thấy mình như đang đứng trước vực thẳm, dòng chảy của thiên đạo đang không ngừng xâm nhập vào cơ thể hắn, ép cho nguyên anh của hắn phải giãy giụa dưới cơn sóng linh lực mãnh liệt.
"Nguyên Anh hóa thần, Nguyên Thần xuất khiếu khai thiên!" Hắn hét lớn, đôi tay kết ấn trong giây lát, kim quang
bừng lên chói lòa. Từ khe hở hư không, ánh sáng tụ lại, tạo thành một bóng dáng thần nhân mờ ảo, khí tức uy
nghiêm bao trùm vạn vật. Thần nhân ấy như hóa thành cột trụ nối liền trời đất, kéo theo dòng chảy linh khí khổng
lồ cuồn cuộn đổ về phía Hoàng Thiên, làm không gian xung quanh rung chuyển như sắp tan vỡ.
Nguyên anh trong nguyên thần của hắn đột nhiên phát sáng rực rỡ, hóa thành hình dạng một thần nhân hư ảo.
Thần nhân ấy chậm rãi bay lên, hòa nhập vào dòng quang mang đại đạo trên không trung. Trong khoảnh khắc,
linh hồn Hoàng Thiên vượt qua giới hạn phm tục, tiếp xúc trực tiếp với thiên đạo. Hắn cảm nhận rõ từng nguyên
lý vận hành của vũ trụ, ý thức dần dần hòa quyện với thiên địa, từng dòng lực lượng vô tận dâng trào trong cơ
thể.
"Nguyên Thần xuất khiếu, hóa thành chân thần!" Hoàng Thiên hét lớn, toàn thân bừng sáng trong kim quang,
nguyên thần tách rời khỏi cơ thể, bay lên cao và nhập vào dòng đại đạo trên bầu trời. Cảnh giới Hóa Thần kỳ mở
ra, khí tức bao phủ toàn bộ không gian, khiến cả hồ sâu chìm trong quầng sáng thần thánh.
Giao Long nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt thoáng hiện lên sự tán thưởng.
Cũng trong lúc ấy, Giao Long phun ra một quyển trục cổ xưa. Cuộn trục ấy mang theo khí tức cổ kính, hoa văn
phức tạp tựa như chạm khắc bởi thời gian và thiên địa. "Đây là 'Nguyên Thần Biến', có thể giúp ngươi tu luyện đệ
nhị nguyên thần. Nếu lĩnh ngộ thành công, ngươi sẽ sở hữu hai nguyên thần, một chính một phụ, chiến lực sẽ vô
cùng mạnh mẽ."
Hoàng Thiên nghe vậy, trong lòng không khỏi rung động, ánh mắt lộ rõ vẻ phấn khích xen lẫn cảm kích. "Đa tạ
tiền bối đã chỉ điểm, ân tình này vãn bối nguyện khắc cốt ghi tâm!"
Bạch Giao mỉm cười đầy ẩn ý, như đã tính toán từ trước: "Ngươi chỉ cần nhớ lời hứa hôm nay là đủ."
Nói rồi, nó quay người đi, giọng nói vang vọng khắp không gian: "Hãy tĩnh tâm lĩnh hội, làm quen với cảnh giới
mới. Thời khắc này chính là cơ hội để tăng cường thực lực."
Hoàng Thiên cúiđầu, thu lấy quyển trục và ngồi xuống trong tư thế thiềnđịnh. Linh khí thiên địa nhanh chóng
xoáy vào cơ thể hắn, như ngọn lửa không ngừng thiêu đốt. Hắn chìm sâu vào tu luyện, từng bước củng cố cảnh
giới mới và dần dần lĩnh ngộ đệ nhị nguyên thần.
Hắn bước chậm xuống đáy hồ, từng bước đi vững vàng nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi sự ngưng trọng.
Đôi mắt hắn sắc lạnh, dò xét từng tia sóng linh lực yếu ớt xung quanh, cuối cùng cũng chạm đến bóng dáng khổng lồ của Giao Long.
Thân hình của Giao Long vẫn oai phong như ngày nào, chỉ khác ở chỗ ba sợi xiềng xích đã bị rụng bớt, để lộ từng tia thần quang rực rỡ bao quanh thân thể. Thần thái của nó hiện lên vẻ uy nghiêm đến mức khiến người đối diện phải e dè, khí tức bá đạo ngập tràn đáy hồ.
"Tiểu bối, ngươi đã chuẩn bị đầy đủ rồi chứ?" Giọng nói vang lên như sấm rền, chấn động đến tận linh hồn.
Hoàng Thiên khẽ cúi đầu, cung kính đáp: "Vãn bối đã sẵn sàng, chỉ là không biết trong bí cảnh này có thể xé mở không gian hay không?"
Giao Long bật cười lạnh, đôi mắt lóe lên tia sáng sắc bén tựa lưỡi dao, đâm xuyên qua màn đêm u ám. "Hừ, ngươi quá ngây thơ rồi! Bí cảnh này, ta đã qua lại không biết bao lần, chỉ cần có ta ở đây, việc xé mở không gian chẳng khác gì bẻ gãy cành cây. Khi xưa, ta từng là kẻ mà ngay cả Càn Nguyên lão tổ cũng phải nhượng bộ, thì thứ bí cảnh nhỏ bé này đáng là gì?"
Lời nói của Giao Long tựa như thiên lôi oanh đỉnh, nước hồ lập tức cuộn trào, từng con sóng dữ dội bủa vây xung quanh. Khí tức bá đạo từ cơ thể nó lan tỏa khắp không gian, ép cho Hoàng Thiên cảm nhận rõ rệt áp lực đang đè nặng lên từng tế bào.
"Được, bắt đầu đi! Nguyên Thần của ngươi phải ký thác vào đại đạo, đó là cơ duyên lớn nhất trong đời. Nếu bỏ lỡ lần này, ngươi sẽ mãi mãi hối tiếc" Giọng nói của Giao Long vang lên trầm đục, tựa như mệnh lệnh không thể kháng cự.
Ngay khi lời nói vừa dứt, Giao Long lập tức vận chuyển pháp lực. Thân hình khổng lồ của nó uốn lượn, đôi mắt bừng sáng như hai vầng nhật nguyệt, há miệng phun ra từng luồng linh khí ngút trời. Hư không xung quanh dần dần vặn vẹo, rồi bất ngờ nứt toác, để lộ một khe hở khổng lồ nơi ánh sáng bảy màu lấp lánh tuôn trào. Từng dòng khí tức thần bí tựa biển cả bao la ập xuống, mang theo uy thế hùng hậu của thiên địa.
"Thiên địa đại đạo, Ngũ Khí Triều Nguyên!" Giao Long gầm vang, thanh âm vang dội như sóng lớn đập mạnh vào bờ, từng sợi đại đạo chi lực từ trong không trung đan kết thành dây xích kim sắc, quấn chặt lấy Hoàng Thiên. Khí tức của vũ trụ, sự hùng vĩ của thiên địa như hòa làm một, ép cho không gian xung quanh trở nên nhỏ bé tầm thường.
Hoàng Thiên cảm thấy mình như đang đứng trước vực thẳm, dòng chảy của thiên đạo đang không ngừng xâm nhập vào cơ thể hắn, ép cho nguyên anh của hắn phải giãy giụa dưới cơn sóng linh lực mãnh liệt.
"Nguyên Anh hóa thần, Nguyên Thần xuất khiếu khai thiên!" Hắn hét lớn, đôi tay kết ấn trong giây lát, kim quang
bừng lên chói lòa. Từ khe hở hư không, ánh sáng tụ lại, tạo thành một bóng dáng thần nhân mờ ảo, khí tức uy
nghiêm bao trùm vạn vật. Thần nhân ấy như hóa thành cột trụ nối liền trời đất, kéo theo dòng chảy linh khí khổng
lồ cuồn cuộn đổ về phía Hoàng Thiên, làm không gian xung quanh rung chuyển như sắp tan vỡ.
Nguyên anh trong nguyên thần của hắn đột nhiên phát sáng rực rỡ, hóa thành hình dạng một thần nhân hư ảo.
Thần nhân ấy chậm rãi bay lên, hòa nhập vào dòng quang mang đại đạo trên không trung. Trong khoảnh khắc,
linh hồn Hoàng Thiên vượt qua giới hạn phm tục, tiếp xúc trực tiếp với thiên đạo. Hắn cảm nhận rõ từng nguyên
lý vận hành của vũ trụ, ý thức dần dần hòa quyện với thiên địa, từng dòng lực lượng vô tận dâng trào trong cơ
thể.
"Nguyên Thần xuất khiếu, hóa thành chân thần!" Hoàng Thiên hét lớn, toàn thân bừng sáng trong kim quang,
nguyên thần tách rời khỏi cơ thể, bay lên cao và nhập vào dòng đại đạo trên bầu trời. Cảnh giới Hóa Thần kỳ mở
ra, khí tức bao phủ toàn bộ không gian, khiến cả hồ sâu chìm trong quầng sáng thần thánh.
Giao Long nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt thoáng hiện lên sự tán thưởng.
Cũng trong lúc ấy, Giao Long phun ra một quyển trục cổ xưa. Cuộn trục ấy mang theo khí tức cổ kính, hoa văn
phức tạp tựa như chạm khắc bởi thời gian và thiên địa. "Đây là 'Nguyên Thần Biến', có thể giúp ngươi tu luyện đệ
nhị nguyên thần. Nếu lĩnh ngộ thành công, ngươi sẽ sở hữu hai nguyên thần, một chính một phụ, chiến lực sẽ vô
cùng mạnh mẽ."
Hoàng Thiên nghe vậy, trong lòng không khỏi rung động, ánh mắt lộ rõ vẻ phấn khích xen lẫn cảm kích. "Đa tạ
tiền bối đã chỉ điểm, ân tình này vãn bối nguyện khắc cốt ghi tâm!"
Bạch Giao mỉm cười đầy ẩn ý, như đã tính toán từ trước: "Ngươi chỉ cần nhớ lời hứa hôm nay là đủ."
Nói rồi, nó quay người đi, giọng nói vang vọng khắp không gian: "Hãy tĩnh tâm lĩnh hội, làm quen với cảnh giới
mới. Thời khắc này chính là cơ hội để tăng cường thực lực."
Hoàng Thiên cúiđầu, thu lấy quyển trục và ngồi xuống trong tư thế thiềnđịnh. Linh khí thiên địa nhanh chóng
xoáy vào cơ thể hắn, như ngọn lửa không ngừng thiêu đốt. Hắn chìm sâu vào tu luyện, từng bước củng cố cảnh
giới mới và dần dần lĩnh ngộ đệ nhị nguyên thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất