Tiêu Dao Đạo Chủ: Đại Mộng Bá Thiên

Chương 69: Sóng Dữ Và Quái Đảo Truy Tìm Thiên Địa Chi Hồn

Trước Sau
Sau khi đột phá thành công, Hoàng Thiên không chần chừ, quyết định rời khỏi Càn Nguyên Đảo để thâm nhập vào hải vực mênh mông. Thiên Địa Chi Hồn, một kỳ vật tuyệt thế, chỉ xuất hiện tại nơi thiên địa hội tụ, nơi linh khí tụ hội. Hải vực này chính là địa điểm mà Giao Long đã nhắc đến.

Mặt biển xanh ngắt trải dài vô tận, hòa quyện với bầu trời tạo nên một khung cảnh bao la đến mức nghẹt thở.

Hoàng Thiên đứng trên không trung, ánh mắt kiên định nhìn về phía chân trời. Dưới chân hắn là đại dương mờ mịt, nhưng trong lòng hắn hiểu rằng việc tìm kiếm Thiên Địa Chi Hồn chẳng khác nào mò kim đáy bể. Những cơn sóng bạc đầu vỗ mạnh vào các bờ đá, như những tiếng gào thét của biển cả, cảnh báo nguy hiểm đang cận kề.

Khi Hoàng Thiên tiến vào hải vực, linh khí loãng dần, thay vào đó là sát khí nồng nặc, như những làn sóng đen cuộn trào dưới mặt nước. Những hung thú ẩn mình trong bóng tối, đôi mắt chúng lóe sáng như những ngọn lửa dữ dội, sẵn sàng tấn công bất cứ ai dám xâm phạm lãnh địa của chúng. Cảm giác như có hàng triệu con mắt đang dõi theo khiến hắn rùng mình.

Bất ngờ, một luồng sóng dữ ập đến, cuốn theo một con hung thú khổng lồ nổi lên từ mặt nước. Đôi mắt đỏ ngầu của nó sáng rực, đầy hung bạo, như những tia lửa cháy bùng bùng. Hắc Sa Hung Yêu, cơ thể to lớn và màu đen xỉn, tỏả ra một luồng sát khí mạnh mẽ, khiến không khí trở nên đặc quánh như một lớp màn chắn.

"Hắc Sa Hung Yêu... không ngờ lại gặp nó ở đây," Hoàng Thiên khẽ liếm môi, nở một nụ cười lạnh lùng. "Nó đã bị sát khí ăn mòn, chỉ còn giết chóc là bản năng. Không ngờ nhục thân của nó đã đạt đến Hóa Thần kỳ."

Không do dự, Hoàng Thiên vung tay, lập tức lao về phía Hắc Sa Hung Yêu. Hai người một người một yêu va chạm tạo ra một cột nước khổng lồ, mặt biển bị xé toạc thành từng mảnh, ánh sáng từ thần niệm của Hoàng Thiên xuyên qua không gian, nhắm thẳng vào linh hồn của Hắc Sa.

Hắc Sa gầm lên một tiếng vang trời, toàn thân tỏa ra sát khí đen kịt, đánh bật lại kích quang. Hải vực rung chuyển dữ dội, như thể thiên địa đang bị xé rách bởi sự va chạm này.

"Không chết sao?" Hoàng Thiên nhíu mày, cảm nhận được sự bất thường trong linh hồn của Hắc Sa hung thú.

"Quả nhiên hung thú linh hồn đã trống rỗng, chẳng khác nào khôi lỗi."



Hắn không chần chừ, một kích vung ra, Hắc Sa không đỡ nổi, bị chém thành hai nửa. Máu đen xỉn bắn ra từ những vết thương, tạo thành những vệt đen trên mặt biển. Sau khi tiêu diệt hung thú, Hoàng Thiên không lãng phí thời gian, tiếp tục tiến sâu vào hải vực.

Càng đi sâu, khí tức càng trở nên quỷ dị, những cơn gió lạnh buốt thổi qua, mang theo mùi tử khí u ám, khiến da thịt hắn cảm thấy như bị hàng triệu mảnh kim loại lạnh lẽo cắt xẻ.

Bỗng nhiên, từ xa, một hòn đảo hiện lên giữa hải vực quỷ dị. Hòn đảo nổi bật với những tảng đá đen xỉn, phủ đầy vảy sắc nhọn, tỏa ra một mùi thối rữa khủng khiếp.

Mặt đất trên đảo bao phủ bởi lớp băng giá đen kịt, những đám sương mù trắng xóa như những bàn tay ma quái vươn ra từ mặt đất. Những cây cối khô héo, thân cây như bị thiêu đốt, cành lá mọc lệch lạc, uốn éo như những con rắn đen.

Hoàng Thiên siết chặt tay, ánh mắt kiên định. Hành trình này không chỉ là tìm kiếm kỳ vật, mà còn là vận mệnh của Càn Nguyên Phủ. Hắn biết rằng để đạt được mục tiêu, phải chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với bất kỳ mối nguy hiểm nào có thể ập đến bất cứ lúc nào. Hắn không do dự, lập tức tiến đến.

Khi Hoàng Thiên vừa đến gần bờ hòn đảo, cảnh tượng trước mắt khiến hắn giật nảy mình. Hòn đảo này bao quanh bởi tử khí dày đặc, mùi tử khí nồng nặc tràn lan, những pháp tắc tử vong bao phủ âm u đến đáng sợ.

Trong không gian tăm tối, một luồng thần thức mạnh mẽ từ trên đảo phóng ra, đã đạt đến Luyện Hư kỳ. Từng luồng thần thức như những mũi dao sắc bén, cắt xé không gian, nhắm thẳng vào Hoàng Thiên, khiến hắn cảm thấy như bị một cái nhìn vô hình đâm thấu cơ thể.

"Con bà nó, cái quỷ gì, đây là thứ gì, hòn đảo này là một con hung thú!" Hoàng Thiên thất kinh la lên, hắn không chần chờ, vội vã xoay người bỏ chạy. Cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng, như thể một cái tay ma quái đang nắm chặt lấy hắn, kéo hắn vào vực sâu tăm tối.

Hòn đảo vẫn đứng đó, như một sinh vật cổ xưa đang chờ đợi để nuốt chửng bất cứ kẻ nào dám bước vào lãnh địa của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau