Tiểu Địa Chủ

Chương 60: Lẩu

Trước Sau
Tư Trấn Khấu mang Yến Bạch Thu đến cửa hàng thứ hai ở cuối phố, chỗ đó là cuối con đường. Đó là một tửu quán, bộ dáng không mới không cũ, có hai tầng, lầu một là đại sảnh, lầu hai là nhã gian, bậc thang hình cung, một tửu quán tiêu chuẩn.

Đối lập với cửa hàng thứ nhất là hiệu cầm đồ, ngôi nhà này có vẻ chính quy hơn, Yến Bạch Thu lại có điểm động tâm.

Cảm giác mình giống như lật đật lắc lư không ngừng, nhìn chỗ nào cũng thấy không tồi.

Tư Trấn Khấu bảo Yến Bạch Thu nhìn cả trên lẫn dưới, lầu một rộng mở có thể bày bàn nhỏ, có mấy khách hàng đang uống rượu, trò chuyện phiếm, bất quá, Yến Bạch Thu cảm thấy được nơi này sinh ý không thể nào tốt, thoạt nhìn thật tiêu điều, ngay cả tiểu nhị nơi này thần sắc cũng có chút buồn bã, nhìn thấy khách nhân cũng xa cách.

Dọc theo cầu thang đi lên lầu hai, là một gian nhã gian, có phòng riêng cho khách, bởi vì sinh ý khách điếm không tốt, nơi này có rất ít người tiến vào, thời điểm đi vào một cỗ mùi ẩm mốc đập vào mũi.

Tới cửa nhã gian, không phải rất lớn, đi một vòng, có tám gian, Yến Bạch Thu tương đối vừa lòng.

Tư Trấn Khấu để ý thấy thần sắc Yến Bạch Thu vừa lòng, hỏi:" Cảm giác thế nào?"

Yến Bạch Thu hưng phấn gật gật đầu:" Thực không tồi a, Tư đại ca giá cả cửa hàng này ra sao?" Chỉ nhìn một vòng, diện tích lầu một phỏng chừng cỡ hai trăm mét vuông, so với hiệu cầm đồ rộng hơn rất nhiều a. Hơn nữa bên này vẫn là đường phố chính, giá cả khẳng định sẽ không tiện nghi.

Tư Trấn Khấu cười khẽ:" Không cần lo lắng về tiền, ta chi là được."

"Bất quá cũng không cần nóng nảy, chờ mấy ngày nữa nhìn lại."

Vì thế ở mấy ngày kế tiếp Tu Trấn Khấu lại đến tiểu điếm Yến gia, như là đương nhiên, mỗi ngày đến hỗ trợ không nói, ăn cơm trưa xong liền mang theo Yến Bạch Thu ra đường đi dạo với danh nghĩa đi xem cửa hàng.

Bởi vì đã bán đi công thức làm ngư hoàn, sinh ý lẩu của Yến gia có chút ảnh hưởng, Yến Bạch thu cũng cùng các thực khách nói đã có nhà mua đi. Tửu lâu đã mua công thức làm ngư hoàn ngày hôm sau liền đẩy ra bán, vì giá cả ban đầu Yến Bạch Thu đưa ra, Vương lão bản cũng không tiện nâng giá.

Bởi vì có vài nhà bán lẩu cay xuất hiện, sinh ý Yến gia hiện tại không quá tốt, cũng không phải là không tốt, mà là giảm đi một nửa đồ so với ban đầu, cộng thêm bán vịt kho, tuy rằng ít người đến, nhưng cũng nhẹ nhàng rất nhiều.

Bất quá giống như Yến Bạch Thu dự đoán, trên thị trường, có xuất hiện rất nhiều món kho, giá cả tiện nghi, người mua cũng không ít. Yến Bạch thu cũng không dự đoán được vịt kho nhà mình lại tiêu thụ tốt như vậy. Từ khi cậu bán công thức làm ngư hoàn, người đến ăn lẩu cay không có gia tăng, nhưng người đến mua vịt kho lại tăng lên rất nhiều.

Đây là việc Yến Bạch Thu chưa bao giờ nghĩ tới.

Nhưng cậu cũng không nóng nảy, bởi vì cửa hàng đã chọn xong, còn lại mấy ngày, cậu đi theo Tư Trấn Khấu đem đường phố đi dạo không sai biệt lắm, cuối cùng cậu quyết định chọn cửa hàng là cái khách điếm ở cuối phố kia.

Diện tích lớn, lại tiện nghi, những việc này đều do Tư Trấn Khấu tự tay làm, ước định, mua bán, lấy khế đất. Yến Bạch Thu đưa ra một chút kiến nghị, thay đổi hết bàn ghế, đổi mới vách tường, trang hoàng lại một chút, có loại cảm giác rực rỡ hẳn lên.

"Cầu Cầu a, chúng ta hiện tại đã có cửa hàng lớn, vậy còn cửa hàng nhỏ phải làm sao bây giờ?" Yến Bạch Sinh rất là đau lòng. Lúc trước vì cái tiểu điếm này, chính là tốn không ít sức lực đâu.

Yến Bạch Thu nói:" Cha, không có việc gì, cửa hàng này chúng ta không cần cũng có thể cho thuê a."

Yến Bạch Sinh bừng tỉnh:" Ai, đầu óc ta không tốt, như thế nào lại không nghĩ tới a."



Cửa hàng yêu cầu trang hoàng lại, một chốc một lát cũng không thể xong ngay được, Yến Bạch Thu mỗi ngày sẽ ghé qua xem, sinh ý cửa hàng nhỏ bên này vẫn tiếp tục như thường, cùng lúc đó cậu cũng nói với thực khách rằng bản thân chuẩn bị chuyển sang địa điểm mới mở rộng sinh ý cửa hàng.

"Nha, tiểu lão bản, cửa hàng này của ngươi còn khai trương chưa được bao lâu đâu, lại muốn dọn đi rồi a?" Có thực khách quen thuộc với Yến Bạch Thu, thường hay tán gẫu nói mấy câu.

Yến Bạch Thu cười nói:" Đúng vậy, nhưng lần này là cùng người khác hợp tác, còn hy vọng đến lúc đó nhân gia vẫn đến ủng hộ ta a."

"Hảo a hảo a, bất quá tiểu lão bản, ngươi nói địa phương kia chính là không nhỏ đi, tới lúc đó tiểu lão bản còn làm lẩu cay sao?" Không nói cái khác, ăn lẩu tiện nghi a, lại có các loại đồ ăn vặt, gọi nhiều cũng không đáng mấy tiền. Tới Yến gia ăn cơm, đều là đại bộ phận không có tiền, cho nên đi khách điếm tửu lâu cũng rất ít.

Yến Bạch thu cũng chú ý biểu tình của khách nhân, trong lòng cũng hơi hơi có chút tiếc nuối, nhưng việc này cũng nhất thiết phải trải qua.

Giống như lúc trước mới bán hàng rong, bởi vì vốn thấp lại nhanh thu hồi vốn, nhưng lẩu cay cậu lại không có ý làm lại, hao phí thời gian. Làm lẩu cay là lúc cậu khởi nghiệp, chứ cũng không phải là cậu muốn, cậu cũng không thể chế trụ bước chân ở mãi chỗ này.

"Về sau không bán lẩu cay." Yến Bạch Thu nói.

Các thực khách trên mặt có chút thất vọng.

"Ai, thật đáng tiếc." Cũng không phải toàn bộ thị trấn không có ai bán lẩu cay, mà lẩu cay ở Yến gia là chính tông, ăn lên đã ghiền, những nơi kia vì là học lỏm nên hương vị kém xa. Chỉ tưởng thượng như vậy thôi cũng thấy trong lòng mất mác.

Yến Bạch thu gương giọng:" Không bán lẩu cay nhưng sẽ bán các loại đồ ăn vặt, giá cả có tiện nghi, có đắt, sẽ tận lực thoả mãn yêu cầu của mọi người. Mọi người đều là khách quen, đều biết ta sẽ không đưa loạn giá, thỉnh các vị yên tâm."

"Vậy đến lúc khai trương ta sẽ tới ủng hộ tiểu lão bản."

Không ít thực khách lớn tiếng nói.

Đi tửu lâu, khách điếm khác một lần không mất mấy lượng bạc, mỗi lần đi ăn cao hứng lúc ấy, khi ăn xong thì thắt lưng buộc bụng.

Trong khoảng thời gian này, Yến Bạch Thu không ngại phiền nói với khách nhân cậu sắp khai trương cửa hàng mới, việc này bất tri bất giác mọi người đều biết.

Ngày mai tân cửa hàng khai trương, Yến Bạch Thu nói không khẩn trương là giả, hôm nay bán xong lẩu cay, người nhà họ Yến cùng nhau đến tân cửa hàng.

Nghe Tư Trấn Khấu nói hôm qua đã sửa sang lại xong, đều dựa theo lời của Yến Bạch Thu, người nhà họ Yến đều không rõ ràng lắm khách điếm kia rốt cuộc là như thế nào, liền nghĩ muốn đi nhìn một cái.

"Đi đi thôi, trước tiên đi làm quen một chút, ngày mai đã khai trương rồi." Yến Bạch Thu nhìn Yến Bạch Sinh khoá kĩ cửa hàng nhỏ.

"Ai, tốt, Cầu Cầu a, cửa hàng kia lớn như vậy, ngày mai mấy người chúng ta có thể vội được sao?" Yến Bạch Sinh có chút lo lắng.

Yến Bạch Thu không lo lắng chút nào:" Không có việc gì, cha, cửa hàng kia khai trương khẳng định thỉnh người đến hỗ trợ (tiểu nhị), từ trên xuống dưới, thời điểm đông người cũng phải có mấy trăm người.



Liễu Thanh Mai không nói gì, kì thật rất lo lắng.

"Nương, ngươi cũng đừng lo lắng, có người sai vặt, người ở trước quầy nhìn, nương làm lão bản, còn cha thì thường thường đi tuần tra." Yến Bạch Thu đã nghĩ kĩ rồi.

Nếu đã khai trương tửu lâu, người khẳng định phải mời tới, người trong nhà đã lớn tuổi, không thể giống như người trẻ tuổi liều mạng làm việc.

Liễu Thanh Mai khoé miệng cong cong.

"Ca ca, ta ở đâu? Vẫn phụ trách thu tiền sao?" Yến Bạch Tuyết không thấy đại ca nhắc đến mình liền hỏi.

Tửu lâu này cũng không phải của một mình nhà nàng, do ca ca cùng Tư đại ca hợp tác mở ra, phương diện tiền tài, ở thời điểm mấu chốt sợ không phân chia đều, xẩy ra sự tình không tốt.

"Không có việc gì, việc thu tiền vẫn là nhà của chúng ta làm, Tư đại ca thật tốt, y nói đối với nhà chúng ta thật yên tâm."

Yến Bạch Sinh cảm thấy ông muốn gây khó dễ cho tiểu tử kia một chút cũng không có lý do.

"......."

Đây là chuyện gì a, người một nhà đều bị thu mua.

Nói nói cười cười, người nhà họ Yến liền đi tới cuối phố, từ rất xa đã có thể nhìn thấy tửu lầu.

Bên ngoài tửu lầu và khung cửa sổ, đều khoác lên một tầng sơn thoạt nhìn vẫn còn rất mới.

Bên trong tửu lâu có mấy người, hẳn là mấy người tới hỗ trợ, nhìn thấy người nhà họ Yến tới, cung cung kính kính hô lão gia, phu nhân, thiếu gia, tiểu thư gì đó, người nhà họ Yến trải qua thay đổi rất nhanh, từ giàu đến nghèo, bị chịu vắng vẻ, hiện giờ lại nghe mấy cái xưng hô quen thuộc, mỗi người đều có vẻ mặt mất tự nhiên.

"Hảo, chúng ta hôm nay chính là lại đây nhìn xem, nơi này không có việc của các ngươi, đi trước đi." Yến Bạch Thu nói.

Mấy người kia đều lui xuống.

Cửa sổ tửu lâu là cái loại chạm rỗng, chỗ ngồi chắn gió là dùng giấy trụ, ngày thường thời điểm mở ra, liền dùng một cây gậy gỗ chống, vừa vào tửu lâu, đập vào mắt đầu tiên là khắp phòng đều là bàn ghế đã được lau chùi sạch sẽ, bên tay phải là quầy, quầy này là Yến Bạch Thu xem xét quầy của hiện đại làm ra, người đứng ở bên trong có thể nghỉ ngơi, sau quầy là kệ để hàng, có thể bày biện đồ vật.

Đi vào bên trong tửu lâu, đi thẳng gần mười mét, chính là cầu thang uấn lượn thành hình xoắn ốc, người nhà họ Yến dọc theo đường đi đi theo Yến Bạch Thu dẫm lên cầu thang thùng thùng vang dội. Đi lên lầu hai một vòng phòng nhã gian, nhã gian bên ngoài hành lang có tay vịn, đây là thường thức dễ thấy nhất của khách điếm.

Có tám gian nhã gian, ba gian có phòng xép, năm gian đơn giản, Yến Bạch Thu biết Tư Trấn Khấu không thiếu tiền liền đem mấy nhã gian làm một phen tâm tư. (Ý là đặt rất nhiều tâm tư và tiền bạc vào một việc.)

Nhã gian trang hoàn không tồi, không dỡ bỏ đồ cũ, chỉ là lấy đồ vốn có sửa chữa lại đôi chút, đồng thời đêù thay đổi bàn ghế mới.

Yến Bạch Thu tuy rằng không có tính toán bán lẩu cay, nhưng những ngày mùa đông đúng là thời điểm tốt nhất để ăn lẩu, cậu cũng không thể từ bỏ cơ hội tốt như vậy được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau