Chương 12: Đại bàng dang cánh khi cận kề nguy hiểm
Sau đó hai người cứ thế xác định quan hệ yêu đương, weibo của Tiêu Hà lại có thêm một ID bắt mắt gây chú ý, đến từ —— Tuyệt thế tiểu khả ái của A Hà.
Tiêu Hà lúc này tự mình nhắn cho vị fan này, nói cho anh ta biết khi nào sẽ cùng cậu tổ đội chơi game, phát hiện đối phương vô cùng nhiệt tình gửi lại cho mình rất nhiều icon Ôm hôn hít, vì thế cậu có một loại dự cảm mãnh liệt, không đợi cậu nhắn lại dò hỏi, loại dự cảm mãnh liệt này ngay lập tức biến thành sự thật.
Tuyệt thế tiểu khả ái của A Hà: A Hà A Hà! Tui là bạn trai mà công ty phân phối game tìm cho cậu đó.
Tiêu Hà nhanh chóng nhắn lại một icon Phắn ngay, sau đó lại chú ý đến tài khoản vip 0 của fan này, lại thuận thế chú ý đến tài khoản của Tống Dịch.
Tống Dịch còn đang không ngừng dùng tài khoản clone nhắn tin cho cậu, cậu chỉ chờ di động rung lên là lập tức mở ra giao diện nhắn tin trả lời, mà toàn là tin nhắn đánh chữ liền một mạch rồi nhắn ngay, bằng không thoạt nhìn rất mệt, lại bị Tống Dịch phun tào nói tác phong của mình thật giống một ông lão.
Tiêu Hà nhìn chằm chằm ba chữ ‘ông lão’ này một lúc, cái gì cũng chưa nói liền rời khỏi Weibo, hơn nữa còn ném điện thoại lên giường, còn mình thì nằm nhoài ra ghế.
Cậu giờ đang sinh ra một loại tâm lý kháng cự với ba chữ ‘ông lão’ này.
Tiêu Hà nhẹ giọng thở dài, đứng dậy ra khỏi phòng, chuẩn bị ra công viên đối diện giải sầu.
Sau khi tản bộ thì trở về ăn cơm, tắm rửa xong, cầm điện thoại lên mới biết, WeChat hiện thông báo 99+ đỏ tươi, không cần click mở xem cũng biết, tin nhắn là từ đâu gửi tới.
Tiêu Hà xem từng cái, phát hiện tin nhắn phần lớn là đối phương hỏi cậu có phải là cậu đổi ý rồi không.
Cậu xoa xoa mái tóc còn chưa khô bọt nước, hồi âm hai chữ: Không phải.
Sau đó cậu đặt điện thoại lên bàn máy tính, ngồi xuống ghế bên cạnh xoa những chỗ tóc ướt mà chưa lau.
Cậu làm chuyện gì, trên cơ bản là không bao giờ có suy nghĩ đổi ý, tuy rằng ngày hôm qua xác thật có cảm xúc muốn làm như vậy thật, nhưng cậu biết rõ, rõ ràng biết mình muốn cái gì, rõ ràng biết mình muốn thay đổi cái gì.
Lau đầu xong cậu lại cầm lấy di động, xem đối phương nhắn gì cho mình, dò hỏi anh ta buổi tối có rảnh không thì cùng nhau chơi game, Tiêu Hà gửi cho anh ta một tài khoản YY, sau đó mở máy tính ra.
Tài khoản YY này là tài khoản tư nhân của tuyển thủ chơi game, có thể nói là không được cho người ngoài, hơn nữa có được áo trong kênh YY của Tiêu Hà, đều không phải người bình thường.
Tống Dịch nhanh chóng tiến nhập kênh.
“Nè nè, A Hà!” Chính là thanh âm nguyên bản của anh.
Tiêu Hà nhàn nhạt ừ một tiếng, cho ID Tuyệt thế tiểu khả ái của A Hà của anh một con ngựa vàng.
“Lát nữa phát sóng trực tiếp sẽ đưa anh đi chơi game phải không?” Trong lời nói mang theo một tia hưng phấn.
Tiêu Hà lại ừ một tiếng, “Không muốn bị mắng thì nói ít thôi, tính của tôi không tốt đâu.”
“He he he, lúc cậu cùng chơi game với người khác, cũng đâu phải là như vậy! Thái Tuế nói cũng rất nhiều đó, cậu sao lại không mắng cậu ta.” Tống Dịch thân là một người đã từng xem cậu phát sóng trực tiếp, cảm thấy mình bị đối đãi rất khác biệt.
“Kỹ thuật của anh có thể so với cậu ấy ư? Anh…… ăn cơm chưa?” Tiêu Hà thu lại lời trào phúng bên miệng, vô cùng biệt nữu đổi đề tài.
Cậu là lần đầu tiên yêu đương, không có kinh nghiệm gì, cảm giác những gì mà Baidu dạy không thể dùng trên người mình, hơn nữa giữa cậu và Tống Dịch, vẫn chưa có hiểu biết gì về nhau, trên cơ bản vẫn là những tư liệu do Baidu Wiki cấp, nếu muốn cậu thích ưu điểm nào nhất của Tống Dịch, đại khái chính là thanh âm dễ nghe của anh, đương nhiên, tiền đề là không phải những lúc anh ta phát bệnh thần kinh.
“Chưa ăn, vừa làm việc xong thì ngay lập tức trở về nhà, cậu ăn chưa?”
Tiêu Hà nghe được thanh âm và nội dung đứng đắn, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, “Ăn rồi, anh đi ăn cơm đi, tôi chuẩn bị một chút.”
Tống Dịch đáp ứng, sau đó đóng máy lại.
Tiêu Hà mở phát sóng trực tiếp, đối đáp chào hỏi khán giả một lúc, mở game ra, làn đạn vẫn cứ tràn cả màn hình, cậu chọn một vài làn đạn nói, “Hôm nay không hẹn với Tuế Tuế, tôi tự chuẩn bị, chờ mang một người nữa chơi cùng.”
—— Là em sao là em sao? Hôm nay đến phiên em rồi sao?
—— Há há, lão bản A à, đến phiên ông thì quản lý kênh sẽ thông tri ông ngay.
—— Là ai? Hôm nay không mang theo nhóm lão bản sao?
—— rất muốn xem Vương lão bản và Hà Thần cùng nhau chơi game đó, tiếng của Vương lão bản rất là dễ nghe luôn!
Làn đạn thảo luận rất sôi nổi bên dưới rằng trước nhất là đưa nhóm lão bản chơi, cũng có rất nhiều người suy đoán hôm nay là ai, trò chơi bắt đầu, mọi người rất nhanh đặt trọng tâm vào trò chơi, rất nhiều nhóm thuỷ hữu sẽ nhắc nhở cậu những vật bị bỏ quên hoặc không nhìn thấy.
Tiêu Hà dĩ nhiên không thể vừa xem làn đạn vừa chơi, vừa vào đến vòng kết, sau đó phòng phát sóng trực tiếp hơn một ngàn vạn người lập tức nghe được một giọng nữ thập phần kích thích màng tai của bọn họ, nghe ngọt lịm, làm người nổi cả da gà.
“A Hà em tới rồi nìe ~”
Tiêu Hà nghe được liền cả người không xong, giật mình bắn 2 phát súng đến hướng ruộng lúa mạch.
Làn đạn kéo đến là một hàng dấu hỏi chấm.
“Con mẹ nhà nó…… nói chuyện bình thường chút được không?” Thuộc tính táo bạo của Tiêu Hà nháy mắt online, thời điểm cậu chơi game cũng là thời điểm dễ dàng bạo phát nhất, vì lúc cậu đi thi đấu, cậu yêu cầu ở bản thân mình rất cao.
Lúc trước chơi với Tống Dịch còn cho rằng anh thực sự là một cô gái, cho nên cậu mới vô cùng nhẫn nại, nhưng hiện tại, cho anh ta thời gian để đi ăn cơm, sau khi trở về thì liền thay đổi bộ dạng.
Tống Dịch vẫn như đại bàng dang cánh khi cận kề nguy hiểm, “Oa Oa Oa, cậu thế nào lại doạ anh như vậy chứ, hu hu hu ~”
Tiêu Hà thấp giọng mắng một câu chửi bậy, sau đó lập tức cấm ngôn anh ta ở trên YY.
Đối mặt với toàn bộ dấu chấm, Tiêu Hà cũng không biết phải nói sao mới tốt, vì thế cậu im lặng không nói, tiếp tục chơi game.
Giờ phút này làn đạn bắt đầu chuyển từ dấu chấm hỏi sang việc thảo luận xem cô gái này là ai.
—— Hể, tiếng em gái lúc nãy là ai dzị?
—— Má ơi, tuy rằng tiếng nói điệu chảy nước, nhưng mà có chút động tâm thì biết sao đây
—— Xác định thanh âm này rồi, chính là bạn gái trong lý tưởng đây mà
—— Trời đựu? Là bạn gái của Hà Thần sao? Không phải chứ! Hà Thần của chúng ta sao lại thích con gái chứ?!
——1551! Tui không nghe thấy gì hết! Từ đâu lòi ra một Phương Hàng, lần này lại nhảy ra một chị gái nữa? Tình địch của tui sao lại nhiều như vậy nè!
——emmmmm, tuy rằng rất muốn nói Hà Thần là của chúng ta, nhưng sau khi xác nhận thanh âm này, đã biết là so với bất kỳ ai, phòng phát sóng này đã lập tức biến thành một phòng thảo luận buôn dưa lê và nghe chuyện bát quái, nhân số cũng một đường tăng đột biến 2 ngàn vạn.
Chuyện này làm Tiêu Hà không thể ăn gà, bởi vì di động của cậu bên cạnh liên tiếp vang lên chuông báo tin nhắn, Tiêu Hà có điểm nóng nảy tháo tai nghe, cầm lấy di động nhìn thoáng qua, cả màn hình toàn tin nhắn trợ từ, làm đầu cậu đau muốn chết.
Đúng là cậu vẫn xem thường công lực của Tống Dịch, đồng thời cậu cũng nghĩ xem có phải mình gặp hàng giả không, vì sao những gì mà Baidu Wiki ghi lại không hề giống với tính cách của người này.
Ngay lúc Tống Dịch còn đang nhắn tin than thở, Tiêu Hà liền lên YY thả anh ra, qua mười giây, bên kia bắt đầu lên tiếng.
“Nè nè, A Hà, vào game kéo anh đi.”
Lúc này đây vẫn là giọng nữ, nhưng không còn là giọng nói ngọt chảy nước kia nữa, mà là thanh âm của một chị gái, thiếu những trợ từ phía sau câu, nghe ngữ khí này có vẻ mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp lại tiếp tục spam.
—— Trời đựu trời đựu trời đựu? Giờ lại là một chị gái sao?
——?????? Giọng dễ nghe quá! Hà Thần khi nào lại quen nhiều chị em gái như vậy chứ?!
—— Oa!!! Chị em ơi! Chúng ta có hi vọng rồi sao?!
—— Mấy bà chị hết hy vọng đi, đấu thanh âm thì chị em ta thua là cái chắc!
—— A, không sao đâu, tui là loli âm nè! Hà Thần! Liếc mắt nhìn em một cái đi!
Tiêu Hà kéo Tống Dịch vào game, nhân vật nữ của anh vừa vào, trên người một thân trần truồng, chỉ có bộ đồ nội y mà hệ thống cung cấp, “Mặc quần áo vào.”
“Em đi thay váy liền nè.” Loli âm tiêu chuẩn xuất hiện.
Điều này làm cả phòng phát sóng trực tiếp kinh ngạc.
—— Có lỗi quá, quấy rầy rồi, là tôi không nhận ra
—— Má nó, chị gái này sao có thể cường đại như vậy? Hoàn toàn không cho chúng ta một đường sống! Hu hu hu! Chị là ma quỷ phương nào?
—— Không xong, làm sao bây giờ, cảm giác tim đập nhanh quớ!
—— Hà Thần chính là Hà Thần, bên người toàn là đại thần!
—— Chị gái này chơi game chắc cũng rất lợi hại, ông trời thật không công bằng tẹo nào!
Mà Tiêu Hà lại thập phần không thích anh dùng biến âm nhiều như vậy, “Anh nói bình thường chút không được à?”
“Hả…… Khụ, Ok, nói bình thường đây.” Tống Dịch nhớ đến thủ đoạn cấm ngôn của Tiêu Hà, vì thế nhịn xuống, sau đó cắt âm ngự tỷ.
Tiêu Hà tuy rằng không thích anh dùng giọng nữ, nhưng với việc anh không giả bộ khóc hu hu hu thì cũng không nói gì thêm.
Nhắc nhở Tống Dịch chuẩn bị, hai người liền vào game.
60 giây chờ đợi, Tiêu Hà đứng bất động, còn Tống Dịch thì chạy tới chạy lui, hai giây sau, Tiêu Hà thấy anh mở microphone trong game, dùng một giọng HongKong bắt đầu biểu diễn.
“Chào các ngài, tui thuộc hệ cặn bã đây, còn đồng đội tui thuộc hệ quán quân thế giới Tiêu Hà đây, chờ lát nữa lên phi cơ thì mọi người nhớ nhảy cảng đó nha! Các huynh đệ mau tới chém nhóm tui……”
Tiêu Hà cảm thấy cậu vẫn xem thường Tống Dịch, “Con mẹ nhà nó, giờ tôi muốn chém chết anh!”
Sau đó cậu mở loa xung quanh để xem động tĩnh game hiện như thế nào, vừa mở loa ra thì biết bao nhiêu thanh âm dồn đến tai.
“Trời đựu? Hà Thần? Hà Thần ở đâu?”
“Oa, em gái ơi, là thật hay giỡn vậy.”
“Giọng em gái dễ nghe chết đi được, thêm Wechat nhé em gái ơi?”
“Đúng là Hà Thần đó, tôi xem được trong phòng phát trực tiếp của cậu ấy, cậu ấy đang đứng cạnh đồng đội số 1 của tôi!”
……
Tiêu Hà đóng loa game lại ngay lập tức, cậu bắt đầu cảm thấy việc mình chọn yêu đương qua mạng với Tống Dịch là sự lựa chọn hoàn toàn sai lầm.
Rõ ràng là một người con trai lớn hơn mình hai tuổi mà lại chẳng khác gì một tên thiểu năng trí tuệ, toàn thân toàn là diễn kịch.
“Anh ở trước mặt đồng nghiệp cũng là bộ dạng như vậy sao?” Tiêu Hà nói lời này nghe không chút cảm xúc nào, đây là điềm báo việc cậu sắp phát điên.
“Hở? Sao nào? Phong tình vạn chủng đúng không? Cảm ơn đã khích lệ.” Ngữ điệu của anh bay bổng lên, rất có phong phạm nữ vương.
Tiêu Hà không lên tiếng, nhìn thời gian đếm ngược trên màn hình, cậu có một ý tưởng thay trời hành đạo, chờ sau khi lên máy báy rồi nhảy dù lượm đồ xong thì sẽ ra tay cướp mạng của cái tên thích diễn kịch này.
☆
Hoàn chương 11
Tiêu Hà lúc này tự mình nhắn cho vị fan này, nói cho anh ta biết khi nào sẽ cùng cậu tổ đội chơi game, phát hiện đối phương vô cùng nhiệt tình gửi lại cho mình rất nhiều icon Ôm hôn hít, vì thế cậu có một loại dự cảm mãnh liệt, không đợi cậu nhắn lại dò hỏi, loại dự cảm mãnh liệt này ngay lập tức biến thành sự thật.
Tuyệt thế tiểu khả ái của A Hà: A Hà A Hà! Tui là bạn trai mà công ty phân phối game tìm cho cậu đó.
Tiêu Hà nhanh chóng nhắn lại một icon Phắn ngay, sau đó lại chú ý đến tài khoản vip 0 của fan này, lại thuận thế chú ý đến tài khoản của Tống Dịch.
Tống Dịch còn đang không ngừng dùng tài khoản clone nhắn tin cho cậu, cậu chỉ chờ di động rung lên là lập tức mở ra giao diện nhắn tin trả lời, mà toàn là tin nhắn đánh chữ liền một mạch rồi nhắn ngay, bằng không thoạt nhìn rất mệt, lại bị Tống Dịch phun tào nói tác phong của mình thật giống một ông lão.
Tiêu Hà nhìn chằm chằm ba chữ ‘ông lão’ này một lúc, cái gì cũng chưa nói liền rời khỏi Weibo, hơn nữa còn ném điện thoại lên giường, còn mình thì nằm nhoài ra ghế.
Cậu giờ đang sinh ra một loại tâm lý kháng cự với ba chữ ‘ông lão’ này.
Tiêu Hà nhẹ giọng thở dài, đứng dậy ra khỏi phòng, chuẩn bị ra công viên đối diện giải sầu.
Sau khi tản bộ thì trở về ăn cơm, tắm rửa xong, cầm điện thoại lên mới biết, WeChat hiện thông báo 99+ đỏ tươi, không cần click mở xem cũng biết, tin nhắn là từ đâu gửi tới.
Tiêu Hà xem từng cái, phát hiện tin nhắn phần lớn là đối phương hỏi cậu có phải là cậu đổi ý rồi không.
Cậu xoa xoa mái tóc còn chưa khô bọt nước, hồi âm hai chữ: Không phải.
Sau đó cậu đặt điện thoại lên bàn máy tính, ngồi xuống ghế bên cạnh xoa những chỗ tóc ướt mà chưa lau.
Cậu làm chuyện gì, trên cơ bản là không bao giờ có suy nghĩ đổi ý, tuy rằng ngày hôm qua xác thật có cảm xúc muốn làm như vậy thật, nhưng cậu biết rõ, rõ ràng biết mình muốn cái gì, rõ ràng biết mình muốn thay đổi cái gì.
Lau đầu xong cậu lại cầm lấy di động, xem đối phương nhắn gì cho mình, dò hỏi anh ta buổi tối có rảnh không thì cùng nhau chơi game, Tiêu Hà gửi cho anh ta một tài khoản YY, sau đó mở máy tính ra.
Tài khoản YY này là tài khoản tư nhân của tuyển thủ chơi game, có thể nói là không được cho người ngoài, hơn nữa có được áo trong kênh YY của Tiêu Hà, đều không phải người bình thường.
Tống Dịch nhanh chóng tiến nhập kênh.
“Nè nè, A Hà!” Chính là thanh âm nguyên bản của anh.
Tiêu Hà nhàn nhạt ừ một tiếng, cho ID Tuyệt thế tiểu khả ái của A Hà của anh một con ngựa vàng.
“Lát nữa phát sóng trực tiếp sẽ đưa anh đi chơi game phải không?” Trong lời nói mang theo một tia hưng phấn.
Tiêu Hà lại ừ một tiếng, “Không muốn bị mắng thì nói ít thôi, tính của tôi không tốt đâu.”
“He he he, lúc cậu cùng chơi game với người khác, cũng đâu phải là như vậy! Thái Tuế nói cũng rất nhiều đó, cậu sao lại không mắng cậu ta.” Tống Dịch thân là một người đã từng xem cậu phát sóng trực tiếp, cảm thấy mình bị đối đãi rất khác biệt.
“Kỹ thuật của anh có thể so với cậu ấy ư? Anh…… ăn cơm chưa?” Tiêu Hà thu lại lời trào phúng bên miệng, vô cùng biệt nữu đổi đề tài.
Cậu là lần đầu tiên yêu đương, không có kinh nghiệm gì, cảm giác những gì mà Baidu dạy không thể dùng trên người mình, hơn nữa giữa cậu và Tống Dịch, vẫn chưa có hiểu biết gì về nhau, trên cơ bản vẫn là những tư liệu do Baidu Wiki cấp, nếu muốn cậu thích ưu điểm nào nhất của Tống Dịch, đại khái chính là thanh âm dễ nghe của anh, đương nhiên, tiền đề là không phải những lúc anh ta phát bệnh thần kinh.
“Chưa ăn, vừa làm việc xong thì ngay lập tức trở về nhà, cậu ăn chưa?”
Tiêu Hà nghe được thanh âm và nội dung đứng đắn, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, “Ăn rồi, anh đi ăn cơm đi, tôi chuẩn bị một chút.”
Tống Dịch đáp ứng, sau đó đóng máy lại.
Tiêu Hà mở phát sóng trực tiếp, đối đáp chào hỏi khán giả một lúc, mở game ra, làn đạn vẫn cứ tràn cả màn hình, cậu chọn một vài làn đạn nói, “Hôm nay không hẹn với Tuế Tuế, tôi tự chuẩn bị, chờ mang một người nữa chơi cùng.”
—— Là em sao là em sao? Hôm nay đến phiên em rồi sao?
—— Há há, lão bản A à, đến phiên ông thì quản lý kênh sẽ thông tri ông ngay.
—— Là ai? Hôm nay không mang theo nhóm lão bản sao?
—— rất muốn xem Vương lão bản và Hà Thần cùng nhau chơi game đó, tiếng của Vương lão bản rất là dễ nghe luôn!
Làn đạn thảo luận rất sôi nổi bên dưới rằng trước nhất là đưa nhóm lão bản chơi, cũng có rất nhiều người suy đoán hôm nay là ai, trò chơi bắt đầu, mọi người rất nhanh đặt trọng tâm vào trò chơi, rất nhiều nhóm thuỷ hữu sẽ nhắc nhở cậu những vật bị bỏ quên hoặc không nhìn thấy.
Tiêu Hà dĩ nhiên không thể vừa xem làn đạn vừa chơi, vừa vào đến vòng kết, sau đó phòng phát sóng trực tiếp hơn một ngàn vạn người lập tức nghe được một giọng nữ thập phần kích thích màng tai của bọn họ, nghe ngọt lịm, làm người nổi cả da gà.
“A Hà em tới rồi nìe ~”
Tiêu Hà nghe được liền cả người không xong, giật mình bắn 2 phát súng đến hướng ruộng lúa mạch.
Làn đạn kéo đến là một hàng dấu hỏi chấm.
“Con mẹ nhà nó…… nói chuyện bình thường chút được không?” Thuộc tính táo bạo của Tiêu Hà nháy mắt online, thời điểm cậu chơi game cũng là thời điểm dễ dàng bạo phát nhất, vì lúc cậu đi thi đấu, cậu yêu cầu ở bản thân mình rất cao.
Lúc trước chơi với Tống Dịch còn cho rằng anh thực sự là một cô gái, cho nên cậu mới vô cùng nhẫn nại, nhưng hiện tại, cho anh ta thời gian để đi ăn cơm, sau khi trở về thì liền thay đổi bộ dạng.
Tống Dịch vẫn như đại bàng dang cánh khi cận kề nguy hiểm, “Oa Oa Oa, cậu thế nào lại doạ anh như vậy chứ, hu hu hu ~”
Tiêu Hà thấp giọng mắng một câu chửi bậy, sau đó lập tức cấm ngôn anh ta ở trên YY.
Đối mặt với toàn bộ dấu chấm, Tiêu Hà cũng không biết phải nói sao mới tốt, vì thế cậu im lặng không nói, tiếp tục chơi game.
Giờ phút này làn đạn bắt đầu chuyển từ dấu chấm hỏi sang việc thảo luận xem cô gái này là ai.
—— Hể, tiếng em gái lúc nãy là ai dzị?
—— Má ơi, tuy rằng tiếng nói điệu chảy nước, nhưng mà có chút động tâm thì biết sao đây
—— Xác định thanh âm này rồi, chính là bạn gái trong lý tưởng đây mà
—— Trời đựu? Là bạn gái của Hà Thần sao? Không phải chứ! Hà Thần của chúng ta sao lại thích con gái chứ?!
——1551! Tui không nghe thấy gì hết! Từ đâu lòi ra một Phương Hàng, lần này lại nhảy ra một chị gái nữa? Tình địch của tui sao lại nhiều như vậy nè!
——emmmmm, tuy rằng rất muốn nói Hà Thần là của chúng ta, nhưng sau khi xác nhận thanh âm này, đã biết là so với bất kỳ ai, phòng phát sóng này đã lập tức biến thành một phòng thảo luận buôn dưa lê và nghe chuyện bát quái, nhân số cũng một đường tăng đột biến 2 ngàn vạn.
Chuyện này làm Tiêu Hà không thể ăn gà, bởi vì di động của cậu bên cạnh liên tiếp vang lên chuông báo tin nhắn, Tiêu Hà có điểm nóng nảy tháo tai nghe, cầm lấy di động nhìn thoáng qua, cả màn hình toàn tin nhắn trợ từ, làm đầu cậu đau muốn chết.
Đúng là cậu vẫn xem thường công lực của Tống Dịch, đồng thời cậu cũng nghĩ xem có phải mình gặp hàng giả không, vì sao những gì mà Baidu Wiki ghi lại không hề giống với tính cách của người này.
Ngay lúc Tống Dịch còn đang nhắn tin than thở, Tiêu Hà liền lên YY thả anh ra, qua mười giây, bên kia bắt đầu lên tiếng.
“Nè nè, A Hà, vào game kéo anh đi.”
Lúc này đây vẫn là giọng nữ, nhưng không còn là giọng nói ngọt chảy nước kia nữa, mà là thanh âm của một chị gái, thiếu những trợ từ phía sau câu, nghe ngữ khí này có vẻ mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp lại tiếp tục spam.
—— Trời đựu trời đựu trời đựu? Giờ lại là một chị gái sao?
——?????? Giọng dễ nghe quá! Hà Thần khi nào lại quen nhiều chị em gái như vậy chứ?!
—— Oa!!! Chị em ơi! Chúng ta có hi vọng rồi sao?!
—— Mấy bà chị hết hy vọng đi, đấu thanh âm thì chị em ta thua là cái chắc!
—— A, không sao đâu, tui là loli âm nè! Hà Thần! Liếc mắt nhìn em một cái đi!
Tiêu Hà kéo Tống Dịch vào game, nhân vật nữ của anh vừa vào, trên người một thân trần truồng, chỉ có bộ đồ nội y mà hệ thống cung cấp, “Mặc quần áo vào.”
“Em đi thay váy liền nè.” Loli âm tiêu chuẩn xuất hiện.
Điều này làm cả phòng phát sóng trực tiếp kinh ngạc.
—— Có lỗi quá, quấy rầy rồi, là tôi không nhận ra
—— Má nó, chị gái này sao có thể cường đại như vậy? Hoàn toàn không cho chúng ta một đường sống! Hu hu hu! Chị là ma quỷ phương nào?
—— Không xong, làm sao bây giờ, cảm giác tim đập nhanh quớ!
—— Hà Thần chính là Hà Thần, bên người toàn là đại thần!
—— Chị gái này chơi game chắc cũng rất lợi hại, ông trời thật không công bằng tẹo nào!
Mà Tiêu Hà lại thập phần không thích anh dùng biến âm nhiều như vậy, “Anh nói bình thường chút không được à?”
“Hả…… Khụ, Ok, nói bình thường đây.” Tống Dịch nhớ đến thủ đoạn cấm ngôn của Tiêu Hà, vì thế nhịn xuống, sau đó cắt âm ngự tỷ.
Tiêu Hà tuy rằng không thích anh dùng giọng nữ, nhưng với việc anh không giả bộ khóc hu hu hu thì cũng không nói gì thêm.
Nhắc nhở Tống Dịch chuẩn bị, hai người liền vào game.
60 giây chờ đợi, Tiêu Hà đứng bất động, còn Tống Dịch thì chạy tới chạy lui, hai giây sau, Tiêu Hà thấy anh mở microphone trong game, dùng một giọng HongKong bắt đầu biểu diễn.
“Chào các ngài, tui thuộc hệ cặn bã đây, còn đồng đội tui thuộc hệ quán quân thế giới Tiêu Hà đây, chờ lát nữa lên phi cơ thì mọi người nhớ nhảy cảng đó nha! Các huynh đệ mau tới chém nhóm tui……”
Tiêu Hà cảm thấy cậu vẫn xem thường Tống Dịch, “Con mẹ nhà nó, giờ tôi muốn chém chết anh!”
Sau đó cậu mở loa xung quanh để xem động tĩnh game hiện như thế nào, vừa mở loa ra thì biết bao nhiêu thanh âm dồn đến tai.
“Trời đựu? Hà Thần? Hà Thần ở đâu?”
“Oa, em gái ơi, là thật hay giỡn vậy.”
“Giọng em gái dễ nghe chết đi được, thêm Wechat nhé em gái ơi?”
“Đúng là Hà Thần đó, tôi xem được trong phòng phát trực tiếp của cậu ấy, cậu ấy đang đứng cạnh đồng đội số 1 của tôi!”
……
Tiêu Hà đóng loa game lại ngay lập tức, cậu bắt đầu cảm thấy việc mình chọn yêu đương qua mạng với Tống Dịch là sự lựa chọn hoàn toàn sai lầm.
Rõ ràng là một người con trai lớn hơn mình hai tuổi mà lại chẳng khác gì một tên thiểu năng trí tuệ, toàn thân toàn là diễn kịch.
“Anh ở trước mặt đồng nghiệp cũng là bộ dạng như vậy sao?” Tiêu Hà nói lời này nghe không chút cảm xúc nào, đây là điềm báo việc cậu sắp phát điên.
“Hở? Sao nào? Phong tình vạn chủng đúng không? Cảm ơn đã khích lệ.” Ngữ điệu của anh bay bổng lên, rất có phong phạm nữ vương.
Tiêu Hà không lên tiếng, nhìn thời gian đếm ngược trên màn hình, cậu có một ý tưởng thay trời hành đạo, chờ sau khi lên máy báy rồi nhảy dù lượm đồ xong thì sẽ ra tay cướp mạng của cái tên thích diễn kịch này.
☆
Hoàn chương 11
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất