Tiểu Khả Ái Của Tôi

Chương 62

Trước Sau
Ngày hôm sau đoạn video này của Tiêu Hà lập tức được đăng lên Weibo, hơn nữa còn được share với số lượng lớn.

Trong một đêm, Tiêu Hà ngỡ như thân bại danh liệt, bị một đứa nhóc học sinh tiểu học uy hiếp bắt gọi là ba ba, trở thành đối tượng để cộng đồng mạng ha ha ha ha.

Cậu rất ít khi xem Weibo, cũng không rõ sự việc lần này lan truyền lợi hại trên mạng, nhưng cũng nhận được cái ha ha ha ha ha ha của một vài người, trong đó có cả Xích và Chỉ Kiếm, thái độ của Tiêu Hà khi đối mặt với mấy cái ha ha ha ha ha chỉ có một.

Tới solo hả?

Hai người điên cuồng thoái thác biểu đạt không được không được, sẽ tổn hại thân thể, còn phải huấn luyện, hơn nữa trước khi rút lui còn thả ha ha ha tiếp, giả chết coi như không có việc gì xảy ta.

Nhưng điều này cũng không giảm bớt khó chịu trong lòng Tiêu Hà, buổi tối phát sóng cậu một mình yên lặng lựa chọn solo, hơn nữa toàn bộ hành trình ngay cả một câu cũng không nói, mọi người đành nhìn cậu một mình giết chóc trên chiến trường.

Solo lấy thành tích 32 kill ăn gà, với người chơi khá thì đây chính là một thành tích tồn tại lớn, mà với Tiêu Hà, đây là trình độ của cậu.

Cậu  xuống đất vừa tìm vật tư vừa phán đoán vị trí của địch nhân, ra tay vừa chuẩn vừa tàn nhẫn, rơi vào thế bất lợi hay gặp quá nhiều người cũng tự có quyết sách, cả một đường giết chóc vô cùng nhuần nhuyễn, khiến cho người xem  phát sóng trực tiếp đều ở trong trạng thái khẩn trương, đặc biệt là biểu hiện của cậu khi vào vòng cuối và đối mặt với nhiều địch thủ, người xem đều dùng bốn chữ kinh vi thiên nhân* để hình dung.

*: Nhìn thấy thì vô cùng kinh ngạc, cho rằng chỉ có thần tiên mới có thể đạt được trạng thái hay trình độ đó

Cậu vẫn là vương giả trên mảnh tuyệt địa này, đi đến đâu thì cũng nhất định nói đó chỉ còn lưu  lại một mình cậu.

Ngay khi trên màn hình trò chơi hiện ra dòng chữ “Đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà”, người xem phát sóng trực tiếp đều nghe được một tiếng bật lửa vang lên, hơn nữa còn nhanh chóng nghe thấy thanh âm của cậu.

Lời của cậu nói rằng….

“Ai gọi ai là ba ba, trong lòng tự rõ.”



—— đúng ba ba ơi, chính xác lắm ba ba à!

—— ngài mới chính là ba ba! Đều gọi ba ba cho tui!

—— quá khủng bố, thật sự, đừng nói là ba ba, ngộ nguyện ý gọi anh là gia gia!

—— thật tàn nhẫn, ông anh này hôm nay công khai nhận nuôi con sao?

—— yêm yêm yêm! Hà Thần anh còn thiếu con zai không! Cái loại từng học Đại học ý!

Nhưng Tiêu Hà cũng không có để ý tới bọn họ, tắt phát sóng, hoạt động tay một lúc sau sau đó bắt đầu bước vào cuộc sống sinh hoạt của người có tuổi, sớm lên giường ngủ.

Ngày kế không như cậu sở liệu, đoạn video lại được đăng Weibo, nhiều account marketing sôi nổi share ầm ầm gọi cậu là cha.

Hai người Xích và Chỉ Kiếm lại chạy tới khen cậu nói cậu là bảo đao chưa già, tuyển thủ chức nghiệp tuyển như bọn họ theo không kịp.

Tiêu Hà không muốn nghe bọn họ nói này nọ, bọn họ đơn giản là muốn cậu không tìm họ tính sổ mà thôi.

Ngay lập tức gửi tin nhắn cho từng người bọn họ

“Nói được làm được, không bằng gọi tôi đây một tiếng ba ba.”

“Ba ba của cậu vĩnh viễn là ba ba của cậu.”

Xích và Chỉ Kiếm nhận được hai tin nhắn khác nhau nhưng đều có cùng một phản ứng, đều ý đồ im lặng cho qua, nhưng vào thời gian huấn luyện buổi tối, chịu khổ việc Tiêu Hà nhằm bắn đủ, sôi nổi phát Weibo:



AMGO- Xích: Tiêu Hà cậu thật sự rất độc đó! Cậu chỉ là nhân viên ngoại biên dựa vào cái gì mà lại đánh huấn luyện tiếp! @Câu lạc bộ Điện cạnh SG, mau quản lý nhân viên ngoại biên của mình đi! Đừng để cậu ra vào phòng huấn luyện! Không bao giờ muốn huấn luyện với mấy người nữa!

PGD- Chỉ Kiếm share bài Weibo: Thật sự yêu cầu không nên cho cậu ta vào, hy vọng SG có thể nhốt cậu ta lại an phận phát sóng trực tiếp đi!

SG official weibo do Chu Nghiêm xử lý, nhìn thấy vậy anh ta cũng chỉ cười, nhanh chóng share bài Weibo.

Câu lạc bộ Điện cạnh SG: Cậu ấy tuy rằng là nhân viên ngoại biên nhưng trong căn cứ chúng tôi không ai dám chọc cậu ta, mọi người đều là người quen cả, hẳn là biết cậu ta là kiểu người gì, tuy rằng không biết mọi người chọc cậu ta cái gì, nhưng nếu đã chọc, thì tự đi mà cầu phúc.

—— địa vị của Hà Thần trong SG không bao giờ dao động, xuất ngũ rồi cũng vẫn là tâm phúc của SG

——hhhhhhh, nhân viên ngoài biên chế thì đã sao nào! Anh ấy vẫn là Tiêu Hà của SG thôi!

—— đột nhiên nhớ tới một câu “Đánh mi thì đánh mi, lại còn phải chọn ngày sao?” Mua ha ha, hai người rốt cuộc làm gì đắc tội cái tên này vậy

—— Hà Thần lại huấn luyện bán hành cho mấy người chứ gì, còn không phải nói là mấy người quá phiêu rồi sao

Xích và Chỉ Kiếm biết vậy chẳng làm, thế nào lại lẩn quẩn đi trêu chọc con người này, nhất định là nửa năm xuất ngũ này khiến ký ức thống khổ trong hai người phai nhạt, đợi đến hôm nay mới một lần nữa hồi tưởng lại cảm giác bị cậu chi phối trong khu vực Trung Quốc, thái độ của SG rõ ràng là mặc kệ, nhưng hai người cũng không thể xuống nước đi gọi một tiếng ba ba, đều là người có uy tín danh dự, ai đời lại không cần mặt mũi chứ.

Lúc này lại xuất hiện bài share mới.

Thái Tuế Tuế Tuế Tuế: Dù sao cùng đã từng là anh em kề vai sát cánh với ngộ, ngộ đành đại phát từ bi chỉ cho hai người một con đường đúng đắn, @ diễn viên phối âm Tống Dịch @ Tuyệt thế tiểu khả ái của A Hà, mọi việc về A Hà, đừng hỏi, tìm thầy Tống là được ( mưu kế này mỗi người mau gửi 666 đến Wechat tui đi, không gửi là chó*)

Xích và Chỉ Kiếm nhanh chóng bình luận: Đa tạ, ôm quyền, hơn nữa còn lên Wechat gửi cho cậu 3 bản văn tự 666*.

*: Đoạn này tui không hiểu nên dịch bừa. Nhưng ý của cả câu đó theo tui hiểu là: Tuế Tuế đưa mưu kế cho mấy ông và yêu cầu gửi phí (tui nghĩ vậy) nhưng mấy ông lại gửi ba tin nhắn ghi 666 nên Tuế Tuế tức. (Ghi hẳn như vậy cho ai không hiểu là hai ông bồ câu Tuế Tuế nhé!)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau