Chương 97: Chương 842
Trong lúc đó lại nhận được tin nhắn của SG.
Happy: @Achelous, Hà Thần có ở đây không, Hà Thần có ở đây không, đúng đúng đúng! Tui là Happy nè!
Tiêu Hà:?
Miên Phong: Tay của Tiêu đội đã tốt lên chút nào chưa? Xuất viện rồi chứ? Bọn em muốn đi thăm anh nhưng Dã ca không cho, sợ bọn em quấy rầy anh nghỉ ngơi
Thu Dương: @ Happy, tôi thấy ông đúng là vỏ dưa, không có việc gì đừng gọi Hà Thần của tôi, quấy rầy cậu ta dưỡng thương.
Mộc Mộc: @ Happy, vừa rồi còn lấy tên phụ không biết xấu hổ gọi Hà Thần? Ông muốn chết sao?
Happy: Hà Thần tôn kính! Chào ngài! Sau lần trước thi đấu, chúng ta đã gần hai tháng không gặp mặt, toàn thể thành viên SG đều vô cùng nhớ mong ngài! Tại đây! Tôi đại diện cho các tuyển thủ SG chân thành chúc phúc và chân thành thăm hỏi ngài, chúc ngài khỏe mạnh! Vạn sự như ý!
Tiêu Hà không biết anh chàng rốt cuộc muốn nói cái gì, bên kia đã phát 6 tin nhắn, sau đó cậu mới gửi file ghi âm, “Có chuyện nói có rắm phóng.”
Happy: Hà Thần được lắm, chính là Hà Thần này đây, ngài gần đây có rảnh trên mạng lướt sóng không? Có thấy lão chủ nhân của SG bị lực lượng fan thần thông quảng đại của ngài phun không? Chúng tui thật sự quá thảm rồi đó! Bọn họ thậm chí nói chuyện giải phẫu của ngài do chúng tui không cho một công đạo liền lấy 98k và thậm chí AWM tới ngắm bắn chúng tui đó! 15551, chúng tui biết tay của ngài không tiện, vậy nên có thể cầu xin ngài mời thầy Tống ra mặt cứu lấy đám con thơ này được hông???
Tiêu Hà:……
Tiêu Hà: 1
Ngay sau đó toàn thể thành viên SG đều chạy ra thống nhất hồi một câu: Đa tạ đa tạ, cảm ơn ngài rất nhiều!
Một lát sau Tiêu Hà nghe thấy cửa vang đến thanh âm, chuyển ghế dựa nhìn lướt qua cửa, Tống Dịch vừa mới đi vào, nhìn về phía cậu cười một chút, cũng không đến trước mặt cậu, mà là đi vào phòng vệ sinh sửa sạch tay mới ra ngoài.
Sau khi ra liền lấy trong tủ ra một bộ quần áo cho Tiêu Hà, đi vào trong đặt quần áo ở đó rồi mới đi ra đưa Tiêu Hà vào, sau khi giúp cậu ngồi xuống, Tiêu Hà lại đưa di động của mình cho anh, nói với anh mấy việc mà bọn Happy vừa nói.
Tống Dịch cười, “Thiếu chút nữa quên mất chuyện này, SG mấy ngày nay đúng là đội 1 cái nồi nặng lắm đấy.”
Sau đó dùng Weibo của Tiêu Hà đăng một trạng thái, đại khái chính là bảo các fan đừng mang chuyện giải phẫu đến nói dưới Weibo của SG và các thành viên khác, đừng làm ảnh hưởng đến việc bọn họ huấn luyện, SG cũng không phải không quan tâm đến cậu.
Sau đó đưa điện thoại cho Tiêu Hà, dùng di động và acc phụ share Weibo, hơn nữa nói đến trạng thái của Tiêu Hà hiện tại để các fan yên tâm.
Giải quyết xong, Tống Dịch liền đưa Tiêu Hà đi vào vệ sinh.
Trong phòng vệ sinh có một cái ghế gỗ nhỏ, Tống Dịch để Tiêu Hà ngồi xuống, sau đó ngồi xổm giúp cậu cởi nút thắt.
Tiêu Hà trong khoảng thời gian này mặc toàn là áo dệt kim hở cổ áo sơ mi, bởi vì tay cậu không thể nâng lên, mặc áo dệt kim hở cổ sẽ tiện hơn rất nhiều.
Tống Dịch giúp cậu cởi ra, sau đó lại chậm rãi kéo tay áo tay phải cho cậu
Sau khi cởi đồ xong, Tống Dịch hỏi, “Tay có đau không?”
Tiêu Hà lắc đầu, đứng lên tự mình cởi quần.
Tống Dịch đưa tay giúp cậu thì lại bị cậu tránh đi.
Tống Dịch thở dài gọi cậu một tiếng, “A Hà.”
Hy vọng cậu có thể phối hợp một chút.
Tiêu Hà chuyển mặt, không nhìn anh, “Em tự làm, anh đừng chạm vào em.”
Tống Dịch còn ngồi xổm không đứng lên, ngẩng đầu nhìn chỉ thấy lỗ tai cậu, cổ và gương mặt bên, lỗ tai cậu hoàn toàn đỏ thấu, nửa bên má cũng ửng lên vệt hồng.
Tống Dịch vừa nhìn liền biết cậu vì sao lại như vậy.
Tiêu Hà từ trước vốn là thanh tâm quả dục, nhưng sau khi cùng Tống Dịch hoạt động gân cốt, cậu liền trở nên khó khống chế chính mình, Tống Dịch có thể rất dễ dàng khơi mào dục vọng của cậu.
Hơn nữa bọn họ gần hai tháng không làm, Tống Dịch vừa rồi đưa tay ra, Tiêu Hà đã khống chế không được, xuất phát từ bản năng liền biến như vậy.
Tiêu Hà mỗi lần bắt đầu đều đặc biệt thẹn thùng, Tống Dịch đã thấy nhiều nên không trách, dù sao A Hà của anh là loại người mang tư tưởng cổ hủ, chuyện này cũng không có gì đáng trách, chỉ cần chờ cảm xúc tới thì cậu sẽ phóng ra mà thôi.
Tống Dịch giống như đối đãi với anh bạn nhỏ vậy, nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay trái của cậu, sau đó bẻ tay của cậu ta, giúp cậu cởi quần xuống.
Giúp cậu cởi chiếc quần ngoài kia xuống mắt cá chân, anh lại đưa tay bỏ nốt mảnh vải cuối cùng trên người cậu xuống, vừa mới kéo xuống một chút, tên nhóc hung mãnh thiếu chút nữa đã xả đạn ra trước mặt anh.
Tống Dịch bảo Tiêu Hà ngồi xuống, giúp cậu cởi nốt chiếc quần ngoài ở mắt cá chân, miễn cho cậu đứng không vững lại té ngã.
“Để tự em.” Tiêu Hà ngồi xuống cúi đầu tự thoát quần.
Tống Dịch biết cậu ngượng ngùng, sờ sờ đầu của cậu, liền đứng lên lấy chậu hứng nước.
Tay phải của cậu không thể động, khẳng định là không thể tắm vòi sen, chỉ có thể múc nước dùng khăn lông lau qua người cho cậu mà thôi.
Sau khi Tiêu Hà kéo quần mình xuống, cậu thành thành thật thật ngồi ở chỗ kia, tay trái còn đặt ở trên rìa băng ghế, ngón tay cong lên, nhìn dáng vẻ nhẫn vất vả rồi.
Tống Dịch lấy nước xong, lại ngồi xổm xuống trước mặt cậu, đưa tay ra muốn giúp cậu giỏi quyết một chút thì lại bị cậu ngăn lại.
“Không cần.” Cổ họng Tiêu Hà cũng trở nên ám ách.
Tống Dịch ý xấu nhìn cậu một cái, nếu không cần, vậy không cần nữa vậy.
Đến khi khăn lông nóng đụng tới thân thể Tiêu Hà trong nháy mắt kia, cậu cảm thấy toàn thân mình đều như bị đốt cháy, cả người đều nóng lợi hại, đặc biệt là thằng đệ của cậu, nóng đến phát đau.
“Đổi nước lạnh.” Tiêu Hà thốt ra từ lẽ răng.
Tống Dịch một bên lau mình một bên nhìn cậu nói, “Không thể đâu.”
Anh không biết Tiêu Hà đến tột cùng là nhẫn cái gì, nhìn thấy cậu nhẫn đến khó chịu ra mặt, Tống Dịch ngẩng lên muốn hôn cậu.
Ấy thế mà lại bị Tiêu Hà né tránh.
Tống Dịch thật đúng là không ngờ tới cậu lại trốn, vì thế giả vờ tức giận gọi tên cậu một tiếng.
“Tiêu Hà!”
Mặt Tiêu Hà ửng đỏ, không khác gì đang động tình, nhưng vẫn có thể nhìn ra sự không vui trong mắt Tống Dịch.
Cậu vừa thở vừa nói với Tống Dịch, “Đừng, một lần cũng không được.”
Tống Dịch cảm thấy vừa buồn cười vừa tức giận, cậu cảm thấy một lần không thể xong việc cho nên tình nguyện chịu đựng khó chịu, là đang lo lắng anh ăn không tiêu sao?
Tống Dịch lắc đầu, duỗi tay bắt lấy thằng đệ của cậu, tiến đến trước mặt cậu hù dọa, “Nghẹn hỏng rồi thì anh sẽ không cần em nữa.”
Ánh mắt Tiêu Hà tối sầm lại, tay trái lập tức chế trụ cổ của anh, cúi đầu hôn.
☆
Hoàn chương 84
Happy: @Achelous, Hà Thần có ở đây không, Hà Thần có ở đây không, đúng đúng đúng! Tui là Happy nè!
Tiêu Hà:?
Miên Phong: Tay của Tiêu đội đã tốt lên chút nào chưa? Xuất viện rồi chứ? Bọn em muốn đi thăm anh nhưng Dã ca không cho, sợ bọn em quấy rầy anh nghỉ ngơi
Thu Dương: @ Happy, tôi thấy ông đúng là vỏ dưa, không có việc gì đừng gọi Hà Thần của tôi, quấy rầy cậu ta dưỡng thương.
Mộc Mộc: @ Happy, vừa rồi còn lấy tên phụ không biết xấu hổ gọi Hà Thần? Ông muốn chết sao?
Happy: Hà Thần tôn kính! Chào ngài! Sau lần trước thi đấu, chúng ta đã gần hai tháng không gặp mặt, toàn thể thành viên SG đều vô cùng nhớ mong ngài! Tại đây! Tôi đại diện cho các tuyển thủ SG chân thành chúc phúc và chân thành thăm hỏi ngài, chúc ngài khỏe mạnh! Vạn sự như ý!
Tiêu Hà không biết anh chàng rốt cuộc muốn nói cái gì, bên kia đã phát 6 tin nhắn, sau đó cậu mới gửi file ghi âm, “Có chuyện nói có rắm phóng.”
Happy: Hà Thần được lắm, chính là Hà Thần này đây, ngài gần đây có rảnh trên mạng lướt sóng không? Có thấy lão chủ nhân của SG bị lực lượng fan thần thông quảng đại của ngài phun không? Chúng tui thật sự quá thảm rồi đó! Bọn họ thậm chí nói chuyện giải phẫu của ngài do chúng tui không cho một công đạo liền lấy 98k và thậm chí AWM tới ngắm bắn chúng tui đó! 15551, chúng tui biết tay của ngài không tiện, vậy nên có thể cầu xin ngài mời thầy Tống ra mặt cứu lấy đám con thơ này được hông???
Tiêu Hà:……
Tiêu Hà: 1
Ngay sau đó toàn thể thành viên SG đều chạy ra thống nhất hồi một câu: Đa tạ đa tạ, cảm ơn ngài rất nhiều!
Một lát sau Tiêu Hà nghe thấy cửa vang đến thanh âm, chuyển ghế dựa nhìn lướt qua cửa, Tống Dịch vừa mới đi vào, nhìn về phía cậu cười một chút, cũng không đến trước mặt cậu, mà là đi vào phòng vệ sinh sửa sạch tay mới ra ngoài.
Sau khi ra liền lấy trong tủ ra một bộ quần áo cho Tiêu Hà, đi vào trong đặt quần áo ở đó rồi mới đi ra đưa Tiêu Hà vào, sau khi giúp cậu ngồi xuống, Tiêu Hà lại đưa di động của mình cho anh, nói với anh mấy việc mà bọn Happy vừa nói.
Tống Dịch cười, “Thiếu chút nữa quên mất chuyện này, SG mấy ngày nay đúng là đội 1 cái nồi nặng lắm đấy.”
Sau đó dùng Weibo của Tiêu Hà đăng một trạng thái, đại khái chính là bảo các fan đừng mang chuyện giải phẫu đến nói dưới Weibo của SG và các thành viên khác, đừng làm ảnh hưởng đến việc bọn họ huấn luyện, SG cũng không phải không quan tâm đến cậu.
Sau đó đưa điện thoại cho Tiêu Hà, dùng di động và acc phụ share Weibo, hơn nữa nói đến trạng thái của Tiêu Hà hiện tại để các fan yên tâm.
Giải quyết xong, Tống Dịch liền đưa Tiêu Hà đi vào vệ sinh.
Trong phòng vệ sinh có một cái ghế gỗ nhỏ, Tống Dịch để Tiêu Hà ngồi xuống, sau đó ngồi xổm giúp cậu cởi nút thắt.
Tiêu Hà trong khoảng thời gian này mặc toàn là áo dệt kim hở cổ áo sơ mi, bởi vì tay cậu không thể nâng lên, mặc áo dệt kim hở cổ sẽ tiện hơn rất nhiều.
Tống Dịch giúp cậu cởi ra, sau đó lại chậm rãi kéo tay áo tay phải cho cậu
Sau khi cởi đồ xong, Tống Dịch hỏi, “Tay có đau không?”
Tiêu Hà lắc đầu, đứng lên tự mình cởi quần.
Tống Dịch đưa tay giúp cậu thì lại bị cậu tránh đi.
Tống Dịch thở dài gọi cậu một tiếng, “A Hà.”
Hy vọng cậu có thể phối hợp một chút.
Tiêu Hà chuyển mặt, không nhìn anh, “Em tự làm, anh đừng chạm vào em.”
Tống Dịch còn ngồi xổm không đứng lên, ngẩng đầu nhìn chỉ thấy lỗ tai cậu, cổ và gương mặt bên, lỗ tai cậu hoàn toàn đỏ thấu, nửa bên má cũng ửng lên vệt hồng.
Tống Dịch vừa nhìn liền biết cậu vì sao lại như vậy.
Tiêu Hà từ trước vốn là thanh tâm quả dục, nhưng sau khi cùng Tống Dịch hoạt động gân cốt, cậu liền trở nên khó khống chế chính mình, Tống Dịch có thể rất dễ dàng khơi mào dục vọng của cậu.
Hơn nữa bọn họ gần hai tháng không làm, Tống Dịch vừa rồi đưa tay ra, Tiêu Hà đã khống chế không được, xuất phát từ bản năng liền biến như vậy.
Tiêu Hà mỗi lần bắt đầu đều đặc biệt thẹn thùng, Tống Dịch đã thấy nhiều nên không trách, dù sao A Hà của anh là loại người mang tư tưởng cổ hủ, chuyện này cũng không có gì đáng trách, chỉ cần chờ cảm xúc tới thì cậu sẽ phóng ra mà thôi.
Tống Dịch giống như đối đãi với anh bạn nhỏ vậy, nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay trái của cậu, sau đó bẻ tay của cậu ta, giúp cậu cởi quần xuống.
Giúp cậu cởi chiếc quần ngoài kia xuống mắt cá chân, anh lại đưa tay bỏ nốt mảnh vải cuối cùng trên người cậu xuống, vừa mới kéo xuống một chút, tên nhóc hung mãnh thiếu chút nữa đã xả đạn ra trước mặt anh.
Tống Dịch bảo Tiêu Hà ngồi xuống, giúp cậu cởi nốt chiếc quần ngoài ở mắt cá chân, miễn cho cậu đứng không vững lại té ngã.
“Để tự em.” Tiêu Hà ngồi xuống cúi đầu tự thoát quần.
Tống Dịch biết cậu ngượng ngùng, sờ sờ đầu của cậu, liền đứng lên lấy chậu hứng nước.
Tay phải của cậu không thể động, khẳng định là không thể tắm vòi sen, chỉ có thể múc nước dùng khăn lông lau qua người cho cậu mà thôi.
Sau khi Tiêu Hà kéo quần mình xuống, cậu thành thành thật thật ngồi ở chỗ kia, tay trái còn đặt ở trên rìa băng ghế, ngón tay cong lên, nhìn dáng vẻ nhẫn vất vả rồi.
Tống Dịch lấy nước xong, lại ngồi xổm xuống trước mặt cậu, đưa tay ra muốn giúp cậu giỏi quyết một chút thì lại bị cậu ngăn lại.
“Không cần.” Cổ họng Tiêu Hà cũng trở nên ám ách.
Tống Dịch ý xấu nhìn cậu một cái, nếu không cần, vậy không cần nữa vậy.
Đến khi khăn lông nóng đụng tới thân thể Tiêu Hà trong nháy mắt kia, cậu cảm thấy toàn thân mình đều như bị đốt cháy, cả người đều nóng lợi hại, đặc biệt là thằng đệ của cậu, nóng đến phát đau.
“Đổi nước lạnh.” Tiêu Hà thốt ra từ lẽ răng.
Tống Dịch một bên lau mình một bên nhìn cậu nói, “Không thể đâu.”
Anh không biết Tiêu Hà đến tột cùng là nhẫn cái gì, nhìn thấy cậu nhẫn đến khó chịu ra mặt, Tống Dịch ngẩng lên muốn hôn cậu.
Ấy thế mà lại bị Tiêu Hà né tránh.
Tống Dịch thật đúng là không ngờ tới cậu lại trốn, vì thế giả vờ tức giận gọi tên cậu một tiếng.
“Tiêu Hà!”
Mặt Tiêu Hà ửng đỏ, không khác gì đang động tình, nhưng vẫn có thể nhìn ra sự không vui trong mắt Tống Dịch.
Cậu vừa thở vừa nói với Tống Dịch, “Đừng, một lần cũng không được.”
Tống Dịch cảm thấy vừa buồn cười vừa tức giận, cậu cảm thấy một lần không thể xong việc cho nên tình nguyện chịu đựng khó chịu, là đang lo lắng anh ăn không tiêu sao?
Tống Dịch lắc đầu, duỗi tay bắt lấy thằng đệ của cậu, tiến đến trước mặt cậu hù dọa, “Nghẹn hỏng rồi thì anh sẽ không cần em nữa.”
Ánh mắt Tiêu Hà tối sầm lại, tay trái lập tức chế trụ cổ của anh, cúi đầu hôn.
☆
Hoàn chương 84
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất