Tiểu Môn Tiểu Hộ Trèo Cao? Phối Hợp Với Cha Hưởng Thái Miếu
Chương 47: Yêu Tinh Quyến Rũ 1
Giây phút Khương Minh Nguyệt vén rèm bước ra ngoài, nhìn thấy đệ đệ trợn mắt há hốc mồm, nàng cong môi, vô cùng hài lòng với hiệu quả của bộ y phục ngày hôm nay.
Để xem sau này còn ai dám nói nàng là “Tiểu cô nương”. Hừ!
Nếu trước kia tỷ tỷ chỉ là một quả trên cây còn xanh, thì hôm nay chính là một quả đào chín mê người.
Đây là lần đầu tiên Khương Minh Hoằng biết tư thái của tỷ tỷ mình lại chuẩn như vậy, xinh đẹp đến mức có thể khiến cho tất cả nam nhân đều phải rung động.
Khương Minh Nguyệt đi thướt tha tới trước mặt đệ đệ mình, đưa tay nâng cằm của cậu lên, cúi người mỉm cười với cậu.
“Hôm nay tỷ tỷ có xinh đẹp không?”
“Xinh đẹp!” Khương Minh Hoằng nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười trước mặt, nuốt nước bọt ừng ực một cái.
Khương Minh Nguyệt hài lòng thả cằm của đệ đệ ra, đi vòng qua cậu nói: “Đi thôi!”
Sau khi Khương Minh Hoằng đi theo tỷ tỷ vài bước, đầu óc cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại, cậu bước nhanh đến trước mặt tỷ tỷ, chân thành đề nghị: “A tỷ, tỷ thay bộ y phục khác có được không?”
Khương Minh Nguyệt giơ hai tay lên, quay nửa vòng trước mặt cậu.
“Tỷ mặc như thế này không đẹp sao?”
“Đẹp, nhưng mà...”
Khương Minh Nguyệt trực tiếp ngắt lời cậu.
“Đẹp thì được rồi. Mau đi thôi! Đừng để Tạ tiên sinh đợi lâu.”
Khương Minh Hoằng: Nếu như biết câu nói kia đối với cô lại có kích thích lớn như vậy, cậu tuyệt đối sẽ không bao giờ nói ra, đáng tiếc bây giờ hối hận cũng đã muộn.
Hai người đến Tạ gia, thấy cổng lớn mở rộng, hai người liếc nhìn nhau một cái, đây là biết bọn họ sẽ tới nên mới mở cổng sao?
Trong bếp, Tạ Uyên nghe thấy tiếng gõ cửa, biết hai anh em đều ở đây, anh rửa tay rồi bước ra khỏi bếp, lập tức nhìn thấy cô gái phía sau Khương Minh Hoằng.
Mặc dù là như vậy nhưng hai người vẫn lịch sự gõ cửa, lúc này mới đi vào.
Bên trong nhà bếp, Tạ Uyên nghe thấy tiếng gõ cửa, biết hai tỷ đệ đã tới, hắn rửa tay sạch sẽ rồi bước ra khỏi bếp, liếc mắt đã nhìn thấy tiểu cô nương sau lưng Khương Minh Hoằng.
Nàng mặc một bộ váy màu đen viền đỏ, cổ áo mở rộng, để lộ cái cổ trắng nõn thon thả, bên dưới cổ có thể mơ hồ nhìn thấy xương quai xanh.
Xuống chút nữa là một đai lưng mày đen buộc quanh eo, bộ y phục rồi rộng thùng thình biến thành bộ y phục bó sát, khoe ra đường cong hoàn hảo trước sau của nàng.
Bộ ngực cao khẽ nhấp nhô theo từng hơi thở, vòng eo nhỏ yểu điệu không vừa một cái ôm.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Để xem sau này còn ai dám nói nàng là “Tiểu cô nương”. Hừ!
Nếu trước kia tỷ tỷ chỉ là một quả trên cây còn xanh, thì hôm nay chính là một quả đào chín mê người.
Đây là lần đầu tiên Khương Minh Hoằng biết tư thái của tỷ tỷ mình lại chuẩn như vậy, xinh đẹp đến mức có thể khiến cho tất cả nam nhân đều phải rung động.
Khương Minh Nguyệt đi thướt tha tới trước mặt đệ đệ mình, đưa tay nâng cằm của cậu lên, cúi người mỉm cười với cậu.
“Hôm nay tỷ tỷ có xinh đẹp không?”
“Xinh đẹp!” Khương Minh Hoằng nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười trước mặt, nuốt nước bọt ừng ực một cái.
Khương Minh Nguyệt hài lòng thả cằm của đệ đệ ra, đi vòng qua cậu nói: “Đi thôi!”
Sau khi Khương Minh Hoằng đi theo tỷ tỷ vài bước, đầu óc cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại, cậu bước nhanh đến trước mặt tỷ tỷ, chân thành đề nghị: “A tỷ, tỷ thay bộ y phục khác có được không?”
Khương Minh Nguyệt giơ hai tay lên, quay nửa vòng trước mặt cậu.
“Tỷ mặc như thế này không đẹp sao?”
“Đẹp, nhưng mà...”
Khương Minh Nguyệt trực tiếp ngắt lời cậu.
“Đẹp thì được rồi. Mau đi thôi! Đừng để Tạ tiên sinh đợi lâu.”
Khương Minh Hoằng: Nếu như biết câu nói kia đối với cô lại có kích thích lớn như vậy, cậu tuyệt đối sẽ không bao giờ nói ra, đáng tiếc bây giờ hối hận cũng đã muộn.
Hai người đến Tạ gia, thấy cổng lớn mở rộng, hai người liếc nhìn nhau một cái, đây là biết bọn họ sẽ tới nên mới mở cổng sao?
Trong bếp, Tạ Uyên nghe thấy tiếng gõ cửa, biết hai anh em đều ở đây, anh rửa tay rồi bước ra khỏi bếp, lập tức nhìn thấy cô gái phía sau Khương Minh Hoằng.
Mặc dù là như vậy nhưng hai người vẫn lịch sự gõ cửa, lúc này mới đi vào.
Bên trong nhà bếp, Tạ Uyên nghe thấy tiếng gõ cửa, biết hai tỷ đệ đã tới, hắn rửa tay sạch sẽ rồi bước ra khỏi bếp, liếc mắt đã nhìn thấy tiểu cô nương sau lưng Khương Minh Hoằng.
Nàng mặc một bộ váy màu đen viền đỏ, cổ áo mở rộng, để lộ cái cổ trắng nõn thon thả, bên dưới cổ có thể mơ hồ nhìn thấy xương quai xanh.
Xuống chút nữa là một đai lưng mày đen buộc quanh eo, bộ y phục rồi rộng thùng thình biến thành bộ y phục bó sát, khoe ra đường cong hoàn hảo trước sau của nàng.
Bộ ngực cao khẽ nhấp nhô theo từng hơi thở, vòng eo nhỏ yểu điệu không vừa một cái ôm.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất