Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công

Chương 17

Trước Sau
Edit: gitothemeow

____________

Tra Công ở bên ngoài tán hết mùi thuốc lá, cẩn thận kéo mở cửa xe, dò xét tiến vào nửa người, “Tôi có thể—”

Tiểu Mỹ Nhân lạnh lùng liếc nhìn điện thoại di động đang đếm ngược, “Còn một thời gian nữa mới được nửa giờ”

Tra Công khóe mắt buông xuống, ủy khuất "À" lên một tiếng, lại trở về bên ngoài đàng hoàng thổi hơn chín mươi giây gió lạnh mới được Tiểu Mỹ Nhân chấp thuận tiến vào.

Hắn trở lại trong xe, tính toán mà ngồi bên cạnh Tiểu Mỹ Nhân, sau đó duỗi cánh tay ra, muốn đem con con trai bảo bối đúc từ ngọc vào trong ngực ôm.

Đoạn đường này Tiểu Mỹ Nhân ôm xác thực rất mệt, không ngại để Tra Công gánh chịu trách nhiệm người làm cha nên có trong chốc lát, nhưng lại sợ hơi lạnh trên quần áo của Tra Công đông bé cưng, cho nên mặt không thay đổi nhìn cái người lén lén lút lút kia, “Trước tiên cởi quần áo”.

Mặt Tra Công đỏ lên, “Cái này không thể nha? Con vẫn còn ở chỗ này, hơn nữa tôi vừa mới ra….còn chưa có tắm rửa”.

Dơ dáy còn dám ôm con trai tôi?

Tiểu Mỹ Nhân nhíu nhíu mày, ánh mắt sắc như dao, “Chú nhỏ, hay là chú lên hàng ghế trên ngồi đi, đừng tới đây”.

Chú nhỏ?! (*)

(*)小叔子 [Xiǎoshūzi]: Tiểu thúc tử, em trai của chồng



Tra Công trợn to mắt, “A?”

Đáy lòng hắn có một vạn câu hỏi, nhưng thấy ánh mắt ghét bỏ lạnh lùng của Tiểu Mỹ Nhân căn bản không dám hỏi ra lời. Tra Công ôm lấy y phục trên người, vô cùng đáng thương mà ngồi lên hàng ghế trên.

Tính tình Tra Công từ trước không có mềm mại như vậy, trắng trợn không kiên dè coi trời bằng vung, vẫn luôn là Tiểu Mỹ Nhân nhẫn nhịn tính khí của mình mà thuận theo hắn.

Chỉ là hiện tại mất kí ức, làm việc khó tránh khỏi cẩn thận chặt chẽ rất nhiều, hơn nữa đối với Tiểu Mỹ Nhân nhất kiến chung tình yêu thích vô cùng, tình yêu vườn trường vài năm sớm đã chết giờ sống lại, cho nên mới có thể điệu thấp như thế.

Mà thời gian trôi qua cũng cuốn ái tình đi theo.

Tiểu Mỹ Nhân lẳng lặng nhìn bóng lưng cô đơn của Tra Công, một câu cũng không nói.

Cậu cùng quản gia đem Tra Công đuổi về nhà, sau đó sờ sờ đầu bé cưng, để bé cùng quản gia chơi ở ngoài vườn một lát.

Để mọi người ở đằng sau, Tiểu Mỹ Nhân vẫy vẫy tay với Tra Công đang tha thiết mong chờ ở cách đó không xa, câu đầu tiên mở miệng chính là, “Tôi dự định tái hôn, bên cạnh anh có người bạn nào thích hợp đề cử cho tôi không?”.

_________

Editor có lời muốn nói:

à thì tại tôi vẫn còn ở nhà nên có máy tính tôi mới siêng, có thể mấy hôm nay tôi sẽ ra mỗi ngày 2 chương ấy...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau