Chương 39
Edit: gitothemeow
_____________
Kết cục của việc vừa mới hạ sốt liền tắm nước lạnh không cần nói nhiều. . Đọc thêm nhiều truyện ở ~ ТгumTruуen . м E ~
Chờ Tra Công tỉnh lại sau giấc ngủ, liền ý thức được bản thân lần thứ hai phát sốt, hơn nữa còn sốt cao hơn hôm qua rất nhiều.
Alpha liếc nhìn Tiểu Mỹ Nhân còn đang ngủ, không có lên tiếng quấy rối, mà là hôn lên trán đối phương, sau đó xoa cái đầu mê mê man man đứng dậy từ trên ghế, tự giác đi xuống phòng bếp nấu điểm tâm cho một nhà ba người.
Hắn nhớ rõ ngày hôm qua Tiểu Mỹ Nhân nói muốn đưa bé cưng đi học, một bên đeo tạp dề vụng về rán trứng chần, một bên đeo tai nghe bluetooth liên hệ thư ký, nói đối phương cho xe đến đón.
Trong lúc Tra Công giả vờ trấn định nói ra thời gian địa chỉ nhà Tiểu Mỹ Nhân, thư ký biết ông chủ luôn luôn khổ sở truy thê kinh ngạc một giây, “Cư nhiên ngài có thể thành công? Có khi nào hôm nay mặt trời mọc từ phía tây không?”
“Phi, nói năng kiểu gì đó! Cái gì mà thành công hay không thành công, này rõ ràng chính là nối lại tình xưa!”, Tra Công cau mày lấy đũa gắp vỏ trứng bị rơi ra trong lúc đập, miệng sửa lại lời của thư ký không chút ngượng ngùng, “Tôi nói với cô rồi, cục cưng Thanh Thanh nhà tôi trong lòng vẫn luôn có tôi, yêu tôi đến chết đi sống lại. Chỉ là em ấy có chút ngạo kiều, phải để tôi hạ mình xuống dỗ dành mới tha cho tôi. Gần đây tôi không phải quá bận rộn sao, cho nên mới trì hoãn.”
Thư ký sắc mặt không đổi đưa thông tin cho tài xế, không chút phản ứng nào với đoạn thoại của Tra Công, “Xe đón tiểu thiếu gia năm phút sau sẽ tới.”
Cũng không biết cái vị Alpha kinh sợ hệt như chó nhà có tang, ôm bình rượu trốn trong phòng làm việc gào khóc thảm thiết cũng không dám đi tìm vợ kia là ai.
Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad.
Tra Công nhíu nhíu mày nhìn thảm án trong nồi vì không có một chút kinh nghiệm nấu ăn nào biến trứng chần rán thành trứng xào, mặt không đỏ tim không đập tiếp tục khoác lác, “Thanh Thanh còn tự tay làm bữa sáng cho tôi này, miếng sườn bò ngoại M12 Úc mà tôi thích, em ấy cố ý mua cho tôi. Ai, vợ quá hiền lành cũng khiến người ta chịu không nổi. Tôi nghe nói Lý tổng công ty bên cạnh cưới phải mẫu dạ xoa, mỗi ngày cái gì cũng không làm, yêu thích duy nhất là hung ác Lý tổng. Chậc chậc chậc, Lý tổng thật sự là ném mất mặt mũi Alpha chúng ta.”
Thư ký cắn miếng bánh bao xá xíu nhạt nhẽo trong miệng, mặt không đổi tiếp tục gõ phím xử lý mail, “Đó là, ngài cũng không phải thê quản nghiêm, thật ao ước ngài”
Càng khoe khoang thứ gì, càng thiếu thốn thứ đó.
Loại kiến thức tâm lý cơ bản này, thư ký hiểu rất rõ.
Tra Công hồn nhiên không biết mình đã bị nhìn thấu kiêu ngạo ngẩng đầu, đem phần trứng xào nửa sống nửa chín, có chỗ còn khét bỏ vào trong dĩa, “Không nói nữa, tôi đi gọi bé con rời giường, vợ tôi còn nấu cho tôi cháo hải sản đây, bận không chịu được. Làm Alpha có ý thức trách nhiệm của gia đình giàu đó, tôi cũng muốn chia sẻ một chút gánh nặng.”
Thư ký: “Ồ”.
Tra Công cúp điện thoại, dương dương đắc ý bưng dĩa quay người lại.
Sau đó hắn nhìn thấy Omega hiền lành ngạo kiều, yêu hắn sâu đậm trong miệng mình hai tay ôm ngực, trầm tư dựa vào cửa phòng bếp.
Tiểu Mỹ Nhân hiển nhiên vừa mới tỉnh, một đầu tóc đen mềm mại sau khi ngủ hơi vểnh lên, còn chưa có được chải vuốt tỉ mỉ, trên người mặc cái áo con thỏ tự tay hắn thay tối hôm qua, cổ áo còn giữ một chút khí vị tin tức tố hắn lén lút thu được.
Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad.
Mà càng rõ ràng chính là, Tiểu Mỹ Nhân cái gì cũng đều nghe được.
“Tôi yêu anh đến chết đi sống lại?”, Omega nhướng mày, cười như không cười, âm thanh hơi khàn vì đêm qua khóc quá nhiều, “Lê Phó Hân, cái năng lực nói dối của anh thật sự càng ngày càng lợi hại. Còn hạ mình xuống dỗ tôi… Làm sao, tôi làm cho anh ủy khuất à? Những năm gần đây là tôi có lỗi với anh? Nếu như anh cảm thấy không vui, chân ở trên người anh, tôi cũng không giữ anh lại.”
Tra Công sợ hãi trong một giây.
Alpha anh tuấn cao lớn run rẩy bỏ dĩa trứng xào lên bàn, khẩn trương nuốt ngụm nước bọt, thiếu chút nữa quỳ xuống chân Tiểu Mỹ Nhân, “Không có… Anh…anh chỉ là thuận miệng nói một chút, đừng tức giận, anh thật sự sai rồi, lần sau không dám nữa.”
(tôi thấy anh dám lắm chớ Lê tổng:D)
Tiểu Mỹ Nhân tức giận liếc mâm đồ ăn, vung vung tay với Tra Công, “Đi gọi bé con rời giường, tôi nấu lại bữa sáng. Sườn bò M12 anh thích không có, phòng trà ăn sáng xa hoa một chút cũng không có. Ở đây tôi chỉ có bánh bao, sủi cảo hấp, xíu mại, tiểu long bao, tào phớ, anh muốn ăn cái gì?”
Tra Công nào dám chọn đồ ăn, thành thật cởi tạp dề, cẩn thận đi tới, đeo vào eo Tiểu Mỹ Nhân, “Cái gì anh cũng ăn được, rất dễ nuôi, em xem rồi làm là được.”
Hắn suy nghĩ một chút, bổ sung thêm một câu, “Thật ra anh không ăn cũng được, anh——"
Tiểu Mỹ Nhân giơ tay, nhẹ nhàng đặt ướm lên trán Tra Công.
Alpha trong nháy mắt ngậm miệng lại, tim không chịu khống chế mà đập nhanh.
Tiểu Mỹ Nhân cau mày cảm nhận một lát, biểu tình cũng không dễ nhìn, “Quả nhiên vẫn còn sốt. Lúc anh trộm hôn tôi tôi đã cảm thấy nóng. Xem ra hôm nay đưa bé con đi học, còn phải đưa anh tới bệnh viện… Phiền phức”
‘Phiền phức bự’ nháy mắt mấy cái, dùng cái trán dụi dụi vào lòng bàn tay mát lạnh mềm mại của Tiểu Mỹ Nhân.
Khà khà, phát sốt thật tốt.
Hắn rất thích phát sốt.
_____________
Kết cục của việc vừa mới hạ sốt liền tắm nước lạnh không cần nói nhiều. . Đọc thêm nhiều truyện ở ~ ТгumTruуen . м E ~
Chờ Tra Công tỉnh lại sau giấc ngủ, liền ý thức được bản thân lần thứ hai phát sốt, hơn nữa còn sốt cao hơn hôm qua rất nhiều.
Alpha liếc nhìn Tiểu Mỹ Nhân còn đang ngủ, không có lên tiếng quấy rối, mà là hôn lên trán đối phương, sau đó xoa cái đầu mê mê man man đứng dậy từ trên ghế, tự giác đi xuống phòng bếp nấu điểm tâm cho một nhà ba người.
Hắn nhớ rõ ngày hôm qua Tiểu Mỹ Nhân nói muốn đưa bé cưng đi học, một bên đeo tạp dề vụng về rán trứng chần, một bên đeo tai nghe bluetooth liên hệ thư ký, nói đối phương cho xe đến đón.
Trong lúc Tra Công giả vờ trấn định nói ra thời gian địa chỉ nhà Tiểu Mỹ Nhân, thư ký biết ông chủ luôn luôn khổ sở truy thê kinh ngạc một giây, “Cư nhiên ngài có thể thành công? Có khi nào hôm nay mặt trời mọc từ phía tây không?”
“Phi, nói năng kiểu gì đó! Cái gì mà thành công hay không thành công, này rõ ràng chính là nối lại tình xưa!”, Tra Công cau mày lấy đũa gắp vỏ trứng bị rơi ra trong lúc đập, miệng sửa lại lời của thư ký không chút ngượng ngùng, “Tôi nói với cô rồi, cục cưng Thanh Thanh nhà tôi trong lòng vẫn luôn có tôi, yêu tôi đến chết đi sống lại. Chỉ là em ấy có chút ngạo kiều, phải để tôi hạ mình xuống dỗ dành mới tha cho tôi. Gần đây tôi không phải quá bận rộn sao, cho nên mới trì hoãn.”
Thư ký sắc mặt không đổi đưa thông tin cho tài xế, không chút phản ứng nào với đoạn thoại của Tra Công, “Xe đón tiểu thiếu gia năm phút sau sẽ tới.”
Cũng không biết cái vị Alpha kinh sợ hệt như chó nhà có tang, ôm bình rượu trốn trong phòng làm việc gào khóc thảm thiết cũng không dám đi tìm vợ kia là ai.
Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad.
Tra Công nhíu nhíu mày nhìn thảm án trong nồi vì không có một chút kinh nghiệm nấu ăn nào biến trứng chần rán thành trứng xào, mặt không đỏ tim không đập tiếp tục khoác lác, “Thanh Thanh còn tự tay làm bữa sáng cho tôi này, miếng sườn bò ngoại M12 Úc mà tôi thích, em ấy cố ý mua cho tôi. Ai, vợ quá hiền lành cũng khiến người ta chịu không nổi. Tôi nghe nói Lý tổng công ty bên cạnh cưới phải mẫu dạ xoa, mỗi ngày cái gì cũng không làm, yêu thích duy nhất là hung ác Lý tổng. Chậc chậc chậc, Lý tổng thật sự là ném mất mặt mũi Alpha chúng ta.”
Thư ký cắn miếng bánh bao xá xíu nhạt nhẽo trong miệng, mặt không đổi tiếp tục gõ phím xử lý mail, “Đó là, ngài cũng không phải thê quản nghiêm, thật ao ước ngài”
Càng khoe khoang thứ gì, càng thiếu thốn thứ đó.
Loại kiến thức tâm lý cơ bản này, thư ký hiểu rất rõ.
Tra Công hồn nhiên không biết mình đã bị nhìn thấu kiêu ngạo ngẩng đầu, đem phần trứng xào nửa sống nửa chín, có chỗ còn khét bỏ vào trong dĩa, “Không nói nữa, tôi đi gọi bé con rời giường, vợ tôi còn nấu cho tôi cháo hải sản đây, bận không chịu được. Làm Alpha có ý thức trách nhiệm của gia đình giàu đó, tôi cũng muốn chia sẻ một chút gánh nặng.”
Thư ký: “Ồ”.
Tra Công cúp điện thoại, dương dương đắc ý bưng dĩa quay người lại.
Sau đó hắn nhìn thấy Omega hiền lành ngạo kiều, yêu hắn sâu đậm trong miệng mình hai tay ôm ngực, trầm tư dựa vào cửa phòng bếp.
Tiểu Mỹ Nhân hiển nhiên vừa mới tỉnh, một đầu tóc đen mềm mại sau khi ngủ hơi vểnh lên, còn chưa có được chải vuốt tỉ mỉ, trên người mặc cái áo con thỏ tự tay hắn thay tối hôm qua, cổ áo còn giữ một chút khí vị tin tức tố hắn lén lút thu được.
Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad.
Mà càng rõ ràng chính là, Tiểu Mỹ Nhân cái gì cũng đều nghe được.
“Tôi yêu anh đến chết đi sống lại?”, Omega nhướng mày, cười như không cười, âm thanh hơi khàn vì đêm qua khóc quá nhiều, “Lê Phó Hân, cái năng lực nói dối của anh thật sự càng ngày càng lợi hại. Còn hạ mình xuống dỗ tôi… Làm sao, tôi làm cho anh ủy khuất à? Những năm gần đây là tôi có lỗi với anh? Nếu như anh cảm thấy không vui, chân ở trên người anh, tôi cũng không giữ anh lại.”
Tra Công sợ hãi trong một giây.
Alpha anh tuấn cao lớn run rẩy bỏ dĩa trứng xào lên bàn, khẩn trương nuốt ngụm nước bọt, thiếu chút nữa quỳ xuống chân Tiểu Mỹ Nhân, “Không có… Anh…anh chỉ là thuận miệng nói một chút, đừng tức giận, anh thật sự sai rồi, lần sau không dám nữa.”
(tôi thấy anh dám lắm chớ Lê tổng:D)
Tiểu Mỹ Nhân tức giận liếc mâm đồ ăn, vung vung tay với Tra Công, “Đi gọi bé con rời giường, tôi nấu lại bữa sáng. Sườn bò M12 anh thích không có, phòng trà ăn sáng xa hoa một chút cũng không có. Ở đây tôi chỉ có bánh bao, sủi cảo hấp, xíu mại, tiểu long bao, tào phớ, anh muốn ăn cái gì?”
Tra Công nào dám chọn đồ ăn, thành thật cởi tạp dề, cẩn thận đi tới, đeo vào eo Tiểu Mỹ Nhân, “Cái gì anh cũng ăn được, rất dễ nuôi, em xem rồi làm là được.”
Hắn suy nghĩ một chút, bổ sung thêm một câu, “Thật ra anh không ăn cũng được, anh——"
Tiểu Mỹ Nhân giơ tay, nhẹ nhàng đặt ướm lên trán Tra Công.
Alpha trong nháy mắt ngậm miệng lại, tim không chịu khống chế mà đập nhanh.
Tiểu Mỹ Nhân cau mày cảm nhận một lát, biểu tình cũng không dễ nhìn, “Quả nhiên vẫn còn sốt. Lúc anh trộm hôn tôi tôi đã cảm thấy nóng. Xem ra hôm nay đưa bé con đi học, còn phải đưa anh tới bệnh viện… Phiền phức”
‘Phiền phức bự’ nháy mắt mấy cái, dùng cái trán dụi dụi vào lòng bàn tay mát lạnh mềm mại của Tiểu Mỹ Nhân.
Khà khà, phát sốt thật tốt.
Hắn rất thích phát sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất