Chương 65
-“Này, ngươi không được ngủ a! Ngươi rốt cục muốn làm gì?” Nhâm Thiên Tường khẽ rung đùi. Giờ lại đột nhiên nhắc đến chuyện gia đình hắn, còn cả nam nhân mà hắn vẫn luôn không chịu gọi là phụ thân kia…Không lẽ từ trước tới nay đều hiểu lầm hắn?
-“Đừng động đậy, tiểu quỷ…” Nam nhân đột nhiên ngồi dậy, đè lại đùi Nhâm Thiên Tường, nhìn về phía cửa. Cửa phòng lập tức bị đá văng ra, một nữ nhân kiều mỵ lập tức tiến vào. Nhâm Thiên Tường ngây ngẩn cả người…Tát Đế phu nhân?
-“Mặt nạ bạc! Ngươi rốt cục muốn kéo dài tới lúc nào a? Không phải đã nói chỉ cần lấy được cổ phần công ty liền giải quyết hắn sao?” Tát Đế thở hổn hển chạy đến, thẳng hướng tới trước mặt Nhân Thiên Tường cùng nam nhân.
-“Hừ, thật sự là ngu xuẩn!” Nam nhân hừ lạnh một tiếng.
-“Ngươi nói cái gì! Ta đã thanh toán cho ngươi năm trăm vạn, ngươi định đổi ý sao a!”
-“Ha ha! Tát Đế, ngươi cho là người kế thừa của Nhâm gia chỉ đáng giá bằng năm trăm vạn thôi sao? Ngươi cho là năm trăm vạn có thể mời được ta mặt nạ bạc sao?” Nam nhân nở nụ cười.
-“Ngươi…” Khuôn mặt trát đầy phấn hồng của Tát Đế giờ phút này đều đã tái nhợt “Giờ Nhâm Đoạn Phong đang chạy đến đây. Nếu như bị phát hiện, ngươi đừng nghĩ ngươi sẽ thoát được!”
-“Thế ngươi nghĩ ngươi sẽ thoát được sao?” Nam nhân hừ lạnh một chút.
-“Hảo, ngươi không ra tay, chính ta sẽ ra tay!” Tát Đế lập tức rút ra một khẩu súng chĩa vào Nhâm Thiên Tường. Ả đang định bóp cò, nam nhân vươn tay ra một cái, khẩu súng trong tay Tát Đế tkhông biết khi nào thì đã ở trong tay nam nhân. Khẩu súng chĩa về phía Tát Đế. Khuôn mặt của Tát Đế đều trắng bệch.
-“Mặt nạ bạc, ngươi rốt cuộc muốn làm gì a!” Tát Đế lớn tiếng thét chói tai, trừng mắt nhìn nam nhân “Người đâu, làm thịt tên trên lầu cho ta!”
Nhâm Thiên Tường ngây ngẩn cả người. Trên lầu…Nguy rồi! Văn Dục! Không lẽ Văn Dục là mục tiêu của ả?
-“Người của ngươi? Ha ha, ngươi nghĩ từ lúc ngươi đi vào căn phòng này, thuộc hạ của ngươi còn dùng được sao?”
Bạn đang
-âNgÆ°Æ¡i có ý gì? NgÆ°Æ¡i rá»t cuá»c Äứng á» bên nà o a? NgÆ°Æ¡i không phải háºn Nhâm Äoạn Phong Äã cÆ°á»p mất Nhược Thủy sao?â
-âTháºt Äúng là ngây thÆ¡ a. Tát Äế, lá»nh tôn không dạy ngÆ°Æ¡i phải Äá» phòng ngÆ°á»i khác sao? Hay là ngÆ°Æ¡i quá yêu Äoạn Phong nên Äã quên?â
-âNgÆ°Æ¡i nói cái gì?â
-âÄừng cho là ta không biết mÆ°u mô của ngÆ°Æ¡i. Mượn tay ta Äá» trừ khá» Thiên TÆ°á»ng, sau Äó ngÆ°Æ¡i sẽ trừ khá» cả ta. Rá»i không chá» có Nhâm Äoạn Phong sẽ thuá»c vá» ngÆ°Æ¡i, ngay cả công ty của Nhâm gia cÅ©ng Äá»u sẽ thuá»c vá» ngÆ°Æ¡i. Ngay từ Äầu ngÆ°Æ¡i không phải Äã suy tÃnh nhÆ° váºy sao?â
-âCái gì? Ta không có!â Tát Äế lui vá» phÃa sau và i bÆ°á»c, nhìn chung quanh. Mấy tên hắc y nhân cầm súng lại vây quanh.
-âMuá»n Äấu vá»i ta sao? NgÆ°Æ¡i còn non lắm!â Nam nhân vung tay lên, hai tên hắc y nhân tiến Äến Äem Tát Äế trói chặt lại, Äẩy ngã xuá»ng sà n.
-âNà y, buông ra! Nếu ba ba của ta mà biết, ngÆ°Æ¡i sẽ chết tháºt thảm a!â Tát Äế lá»n tiếng thét âBuông ra, buông ra! Có nghe không!â
Nam nhân Äi qua, Äứng á» trÆ°á»c mặt Tát Äế, sau Äó má»t bà n tay chém xuá»ng, Tát Äế liá»n hôn mê bất tá»nh.
-âÄoạn Phong Äã sắp Äến rá»i sao? Tháºt Äúng là rất nhanh a!â Nam nhân hình nhÆ° Äang cÆ°á»i. Hắn quay vá» bên cạnh Thiên TÆ°á»ng ngá»i xuá»ng, tá»±a và o sô pha, lẳng lặng nhìn phÃa cá»a âGiá» hắn hẳn là Äang chuẩn bá» Äến Äây a!â
Thì ra, nam nhân nà y phủ phục lâu nhÆ° váºy là Äá» chá» má»t ngÆ°á»i. Mục tiêu của hắn vẫn luôn là phụ thân. Nam nhân nà y yêu Nhâm Äoạn Phong, cho tá»i giá» Äá»u vẫn chá» Äợi. Hao hết tâm tÆ° nhÆ° váºy Äá»u là vì muá»n giữ ngÆ°á»i kia á» bên ngÆ°á»i mà thôi. Cho tá»i giá»? Cho tá»i giá» Äá»u á» bên cạnh phụ thân, hÆ¡n nữa Äã từng quen biết mình, hiá»u Äược suy nghÄ© của mìnhâ¦Trên Äá»i nà y ngoại trừ ngÆ°á»i kia, hẳn là không còn ai khác.
-âTừng Nguy!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng thá»t ra, trợn to mắt nhìn nam nhân. Nam nhân kinh ngạc quay Äầu nhìn Nhâm Thiên TÆ°á»ng, hình nhÆ° Äang ná» nụ cÆ°á»i. Cái gì hắn cÅ©ng không nói, chá» vÆ°Æ¡n tay, sá» sá» mái tóc má»m mại của Thiên TÆ°á»ng, lẳng lặng nhìn vá» phÃa cá»a, khẽ nói: âNgÆ°Æ¡i nói xem, suá»t má»t nÄm kia ta chiếm Äoạt thân thá» hắnâ¦hắn có biết ta là ai sao? Ha ha, hắn có thá» háºn ta không?â
-âTừ khi nà o ngÆ°Æ¡i lại biến thà nh mặt nạ bạc, thủ lÄ©nh của tá» chức sát thủ? Từ khi nà o a?â Nhâm Thiên TÆ°á»ng cảm thấy có chút khó chấp nháºn. Hay nói cách khác, chuyá»n trÆ°á»c kia của phụ thân, thứ tình cảm phức tạp nhÆ° váºy, hắn thá»±c sá»± không hiá»u ná»i.
Nam nhân ná» nụ cÆ°á»i, cÅ©ng không nói chuyá»n, chá» lẳng lặng nhìn vá» phÃa cá»a. Mấy tên hắc y nhân Äứng vây quanh lại ẩn trong bóng tá»iâ¦
-“Đừng động đậy, tiểu quỷ…” Nam nhân đột nhiên ngồi dậy, đè lại đùi Nhâm Thiên Tường, nhìn về phía cửa. Cửa phòng lập tức bị đá văng ra, một nữ nhân kiều mỵ lập tức tiến vào. Nhâm Thiên Tường ngây ngẩn cả người…Tát Đế phu nhân?
-“Mặt nạ bạc! Ngươi rốt cục muốn kéo dài tới lúc nào a? Không phải đã nói chỉ cần lấy được cổ phần công ty liền giải quyết hắn sao?” Tát Đế thở hổn hển chạy đến, thẳng hướng tới trước mặt Nhân Thiên Tường cùng nam nhân.
-“Hừ, thật sự là ngu xuẩn!” Nam nhân hừ lạnh một tiếng.
-“Ngươi nói cái gì! Ta đã thanh toán cho ngươi năm trăm vạn, ngươi định đổi ý sao a!”
-“Ha ha! Tát Đế, ngươi cho là người kế thừa của Nhâm gia chỉ đáng giá bằng năm trăm vạn thôi sao? Ngươi cho là năm trăm vạn có thể mời được ta mặt nạ bạc sao?” Nam nhân nở nụ cười.
-“Ngươi…” Khuôn mặt trát đầy phấn hồng của Tát Đế giờ phút này đều đã tái nhợt “Giờ Nhâm Đoạn Phong đang chạy đến đây. Nếu như bị phát hiện, ngươi đừng nghĩ ngươi sẽ thoát được!”
-“Thế ngươi nghĩ ngươi sẽ thoát được sao?” Nam nhân hừ lạnh một chút.
-“Hảo, ngươi không ra tay, chính ta sẽ ra tay!” Tát Đế lập tức rút ra một khẩu súng chĩa vào Nhâm Thiên Tường. Ả đang định bóp cò, nam nhân vươn tay ra một cái, khẩu súng trong tay Tát Đế tkhông biết khi nào thì đã ở trong tay nam nhân. Khẩu súng chĩa về phía Tát Đế. Khuôn mặt của Tát Đế đều trắng bệch.
-“Mặt nạ bạc, ngươi rốt cuộc muốn làm gì a!” Tát Đế lớn tiếng thét chói tai, trừng mắt nhìn nam nhân “Người đâu, làm thịt tên trên lầu cho ta!”
Nhâm Thiên Tường ngây ngẩn cả người. Trên lầu…Nguy rồi! Văn Dục! Không lẽ Văn Dục là mục tiêu của ả?
-“Người của ngươi? Ha ha, ngươi nghĩ từ lúc ngươi đi vào căn phòng này, thuộc hạ của ngươi còn dùng được sao?”
Bạn đang
-âNgÆ°Æ¡i có ý gì? NgÆ°Æ¡i rá»t cuá»c Äứng á» bên nà o a? NgÆ°Æ¡i không phải háºn Nhâm Äoạn Phong Äã cÆ°á»p mất Nhược Thủy sao?â
-âTháºt Äúng là ngây thÆ¡ a. Tát Äế, lá»nh tôn không dạy ngÆ°Æ¡i phải Äá» phòng ngÆ°á»i khác sao? Hay là ngÆ°Æ¡i quá yêu Äoạn Phong nên Äã quên?â
-âNgÆ°Æ¡i nói cái gì?â
-âÄừng cho là ta không biết mÆ°u mô của ngÆ°Æ¡i. Mượn tay ta Äá» trừ khá» Thiên TÆ°á»ng, sau Äó ngÆ°Æ¡i sẽ trừ khá» cả ta. Rá»i không chá» có Nhâm Äoạn Phong sẽ thuá»c vá» ngÆ°Æ¡i, ngay cả công ty của Nhâm gia cÅ©ng Äá»u sẽ thuá»c vá» ngÆ°Æ¡i. Ngay từ Äầu ngÆ°Æ¡i không phải Äã suy tÃnh nhÆ° váºy sao?â
-âCái gì? Ta không có!â Tát Äế lui vá» phÃa sau và i bÆ°á»c, nhìn chung quanh. Mấy tên hắc y nhân cầm súng lại vây quanh.
-âMuá»n Äấu vá»i ta sao? NgÆ°Æ¡i còn non lắm!â Nam nhân vung tay lên, hai tên hắc y nhân tiến Äến Äem Tát Äế trói chặt lại, Äẩy ngã xuá»ng sà n.
-âNà y, buông ra! Nếu ba ba của ta mà biết, ngÆ°Æ¡i sẽ chết tháºt thảm a!â Tát Äế lá»n tiếng thét âBuông ra, buông ra! Có nghe không!â
Nam nhân Äi qua, Äứng á» trÆ°á»c mặt Tát Äế, sau Äó má»t bà n tay chém xuá»ng, Tát Äế liá»n hôn mê bất tá»nh.
-âÄoạn Phong Äã sắp Äến rá»i sao? Tháºt Äúng là rất nhanh a!â Nam nhân hình nhÆ° Äang cÆ°á»i. Hắn quay vá» bên cạnh Thiên TÆ°á»ng ngá»i xuá»ng, tá»±a và o sô pha, lẳng lặng nhìn phÃa cá»a âGiá» hắn hẳn là Äang chuẩn bá» Äến Äây a!â
Thì ra, nam nhân nà y phủ phục lâu nhÆ° váºy là Äá» chá» má»t ngÆ°á»i. Mục tiêu của hắn vẫn luôn là phụ thân. Nam nhân nà y yêu Nhâm Äoạn Phong, cho tá»i giá» Äá»u vẫn chá» Äợi. Hao hết tâm tÆ° nhÆ° váºy Äá»u là vì muá»n giữ ngÆ°á»i kia á» bên ngÆ°á»i mà thôi. Cho tá»i giá»? Cho tá»i giá» Äá»u á» bên cạnh phụ thân, hÆ¡n nữa Äã từng quen biết mình, hiá»u Äược suy nghÄ© của mìnhâ¦Trên Äá»i nà y ngoại trừ ngÆ°á»i kia, hẳn là không còn ai khác.
-âTừng Nguy!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng thá»t ra, trợn to mắt nhìn nam nhân. Nam nhân kinh ngạc quay Äầu nhìn Nhâm Thiên TÆ°á»ng, hình nhÆ° Äang ná» nụ cÆ°á»i. Cái gì hắn cÅ©ng không nói, chá» vÆ°Æ¡n tay, sá» sá» mái tóc má»m mại của Thiên TÆ°á»ng, lẳng lặng nhìn vá» phÃa cá»a, khẽ nói: âNgÆ°Æ¡i nói xem, suá»t má»t nÄm kia ta chiếm Äoạt thân thá» hắnâ¦hắn có biết ta là ai sao? Ha ha, hắn có thá» háºn ta không?â
-âTừ khi nà o ngÆ°Æ¡i lại biến thà nh mặt nạ bạc, thủ lÄ©nh của tá» chức sát thủ? Từ khi nà o a?â Nhâm Thiên TÆ°á»ng cảm thấy có chút khó chấp nháºn. Hay nói cách khác, chuyá»n trÆ°á»c kia của phụ thân, thứ tình cảm phức tạp nhÆ° váºy, hắn thá»±c sá»± không hiá»u ná»i.
Nam nhân ná» nụ cÆ°á»i, cÅ©ng không nói chuyá»n, chá» lẳng lặng nhìn vá» phÃa cá»a. Mấy tên hắc y nhân Äứng vây quanh lại ẩn trong bóng tá»iâ¦
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất