Chương 75
Mạn Đà La quán bar.
Dưới ngọn đèn mờ nhạt, trên sân khấu, có mấy người đang nhảy hăng say, làm đám người dưới sân khấu thét chói tai.
Viên Ngang lẳng lặng ngồi ở bên quầy bar, thản nhiên uống rượu. Nhìn mấy người trên sân khấu, thản nhiên cười, kính mắt dưới ánh đèn có hơi phát sáng.
-“Sao lại rảnh rỗi mà đến đây? Bình thường ngươi cũng không thích đến những chỗ ầm ĩ mà.” Âu Dương Trụ ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn mọi người trên sân khấu nhảy, nở nụ cười.
-“Trước kia ta không hiểu được, Thiên Tường cứ cảm thấy phiền lòng liền chạy đến chỗ này. Tâm tình không tốt lại đi xem những người đang vui vẻ thế này chẳng phải sẽ càng buồn bực sao?”.
-“Vậy bây giờ thì sao?”
-“Thì ra tới nơi này là có thể làm bộ đang vui vẻ. Cho dù ở trong này nhảy nhót điên cuồng cũng sẽ không có người chú ý tới…”
-“Vậy hiện tại tâm tình của các hạ thấy thế nào a? Nhìn ngươi hoàn toàn không hợp với chỗ này!”
-“…Ha ha…” Viên Ngang đột nhiên nở nụ cười, buông ly rượu “Còn nhớ vụ đánh cược kia không?”
-“Cái gì?”
-“Nếu bọn họ có thể ở bên cạnh nhau, ta sẽ trở về Pháp để tiếp tục học. Trừ khi có việc thì sẽ không bao giờ trở về nữa.”
Âu Dương Trụ ngây ngẩn cả người, ly rượu trên tay hơi run rẩy một chút. Hắn nhìn nam nhân vẫn đang im lặng này. Như là lập tức hiểu ra cái gì, hắn ngây người nửa ngày mới phản ứng: “Tiểu Ngang, ngươi muốn bỏ lại chúng ta a!”
-“Sao lại thế được a!” Viên Ngang nở nụ cười, sờ sờ đầu Âu Dương Trụ “Các ngươi là bạn thân nhất của ta, ta chỉ là muốn ra nước ngoài giải sầu chút thôi, tiện thể học tập nữa. Tạm thời ta sẽ không trở lại.”
Bạn đang
-âVáºy hôn lá» của Thiên TÆ°á»ng và VÄn Dục, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải ná» mặt chứ!â
-ââ¦Ta sẽ cá» gắng Äá» vá».â Viên Ngang ngừng lại má»t chút, vẫn tao nhã má»m cÆ°á»i âHiá»n tại Thiên TÆ°á»ng Äã gần nhÆ° tiếp nháºn hoà n toà n công ty, ta tin dù không có chúng ta á» bên cạnh, hắn vẫn có thá» là m Äược tá»t. Còn hai huynh Äá» các ngÆ°Æ¡i, vẫn là không có cách nà o khác nhÆ°ng bá phụ cÅ©ng không ÄỠý Äi. Cho nên quán bar nà y các ngÆ°Æ¡i nên tìm má»t ngÆ°á»i khác Äi quản lý, sau Äó nên tiếp nháºn công ty. Cònâ¦â Viên Ngang dừng lại má»t chút. NgÆ°á»i kiaâ¦
-âTháºt không há» là tiá»u Ngang a. Mà ngÆ°Æ¡i không muá»n tiếp nháºn công ty của cha ngÆ°Æ¡i sao?â
-âTa muá»n theo ngà nh y!â Viên Ngang nói rất tá»± nhiên âTrÆ°á»c giá» cứ nghÄ© ta cÅ©ng giá»ng Thiên TÆ°á»ng thÃch kinh doanh, thì ra ta chá» là Äang biến giấc má»ng của hắn trá» thà nh của mình mà thôi. Giá» hết thảy Äá»u Äã xong, ta cÅ©ng nên bắt Äầu con ÄÆ°á»ng má»i của mình, không phải sao?â
-âVáºy tiá»u Thiên thì sao?â Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ uá»ng má»t há»p rượu, tá»±a tiếu phi tiếu nhìn Viên Ngang âá» trong ấn tượng của ta, hắn gần nhÆ° từ lúc nhìn thấy ngÆ°Æ¡i liá»n vẫn bám theo ngÆ°Æ¡i. Còn ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chá» á» trÆ°á»c mặt hắn má»i tá» ra yếu Äuá»iâ¦â
Viên Ngang giáºt mình ngây ngÆ°á»i, hắn có chút kinh ngạc nhìn Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ. Äừng nghÄ© hai huynh Äá» nà y bình thÆ°á»ng chá» biết Äùa dai, nhÆ°ng nhiá»u lúc cÅ©ng nghiêm túc không kém.
-âHắn Äã Äánh cược, nếu bá»n há» có thá» á» bên cạnh nhau, váºy cả Äá»i nà y hắn sẽ á» lại Trung Quá»c, cho dù phải kế thừa tá» nghiá»p cÅ©ng không thà nh vấn Äá». Cho nên, hắn quyết Äá»nh sẽ kế thừa tá» nghiá»pâ¦Äây là trá»n không thoát a!â Viên Ngang cúi thấp Äầu, lẳng lặng ná» nụ cÆ°á»i. DÆ°á»i ánh Äèn má» nhạt, ngÆ°á»i nà y trông có chút cô ÄÆ¡n.
-âNgÆ°Æ¡i hiá»u tâm ý của tiá»u Thiên Äúng không? Ngay từ Äầu ngÆ°á»i cÅ©ng Äã biết a!â Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ nhÆ°á»n mi âNói tháºt, ngay từ Äầu chúng ta quả tháºt không Äá»ng ý huynh Äá» của mình trá» thà nh Äá»ng tình luyến ái. NhÆ°ng từ khi thấy Äược tình cảm của VÄn Dục và Thiên TÆ°á»ng, ta má»i biết Äược, thì ra trên thế giá»i nà y tháºt sá»± có thứ tình yêu chân chÃnh. Tiá»u Thiên thÃch ngÆ°Æ¡i, ta tin ngÆ°Æ¡i hẳn là Äã biết Äiá»u nà y.â
-ââ¦Biết thì tÃnh sao aâ¦Hai chúng ta không giá»ng nhau.â Viên Ngang Äứng lên, sá»a sang lại má»t chút tây trang âMấy ngà y nữa ta sẽ Äi, không cần tiá» n. Ta không thÃch mấy vụ ÄÆ°a tiá» n!â
-âNhanh nhÆ° váºy sao?â Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ nhÃu mà y âTiá»u Thiên còn Äang phải xá» lý chuyá»n tá» chức của mặt nạ bạc. NgÆ°Æ¡i dù sao cÅ©ng phải chá» hắn má»t chút chứ!â
-ââ¦Ha ha, thủ tục Äá»u Äã là m tá»t rá»i a. Ta Äến bên kia rá»i sẽ nói vá»i hắn! Äi thôi, Äêm nay cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i Äã chiêu Äãi!â Viên Ngang cÆ°á»i cÆ°á»i, liá»n rá»i Äi.
Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ khe khẽ thá» dà i. NgÆ°á»i nà y cÆ°á»i tháºt giả dá»iâ¦
Trá» lại nhà trá», Viên Ngang có chút má»t má»i nằm á» trên giÆ°á»ng, ngay cả tây trang cÅ©ng không thay, lẳng lặng nhìn trần nhà . Không biết vì sao, khóe mắt lại tinh tế chảy xuá»ng má»t giá»t nÆ°á»c trongâ¦Từ khi gặp gỡ VÄn Dục, nam nhân kia liá»n gần nhÆ° không Äến nÆ¡i nà y nữa. Trong phòng Äá»c sách, có những quyá»n sách mà nam nhân thÃch xem, có cái ghế dá»±a mà nam nhân thÃch nằm, có mùi hÆ°Æ¡ng trầm mà nam nhân thÃch ngá»iâ¦
Lần Äầu tiên cảm thấy, ngôi nhà nà y lại lạnh lẽo Äến nhÆ° váºyâ¦
Dưới ngọn đèn mờ nhạt, trên sân khấu, có mấy người đang nhảy hăng say, làm đám người dưới sân khấu thét chói tai.
Viên Ngang lẳng lặng ngồi ở bên quầy bar, thản nhiên uống rượu. Nhìn mấy người trên sân khấu, thản nhiên cười, kính mắt dưới ánh đèn có hơi phát sáng.
-“Sao lại rảnh rỗi mà đến đây? Bình thường ngươi cũng không thích đến những chỗ ầm ĩ mà.” Âu Dương Trụ ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn mọi người trên sân khấu nhảy, nở nụ cười.
-“Trước kia ta không hiểu được, Thiên Tường cứ cảm thấy phiền lòng liền chạy đến chỗ này. Tâm tình không tốt lại đi xem những người đang vui vẻ thế này chẳng phải sẽ càng buồn bực sao?”.
-“Vậy bây giờ thì sao?”
-“Thì ra tới nơi này là có thể làm bộ đang vui vẻ. Cho dù ở trong này nhảy nhót điên cuồng cũng sẽ không có người chú ý tới…”
-“Vậy hiện tại tâm tình của các hạ thấy thế nào a? Nhìn ngươi hoàn toàn không hợp với chỗ này!”
-“…Ha ha…” Viên Ngang đột nhiên nở nụ cười, buông ly rượu “Còn nhớ vụ đánh cược kia không?”
-“Cái gì?”
-“Nếu bọn họ có thể ở bên cạnh nhau, ta sẽ trở về Pháp để tiếp tục học. Trừ khi có việc thì sẽ không bao giờ trở về nữa.”
Âu Dương Trụ ngây ngẩn cả người, ly rượu trên tay hơi run rẩy một chút. Hắn nhìn nam nhân vẫn đang im lặng này. Như là lập tức hiểu ra cái gì, hắn ngây người nửa ngày mới phản ứng: “Tiểu Ngang, ngươi muốn bỏ lại chúng ta a!”
-“Sao lại thế được a!” Viên Ngang nở nụ cười, sờ sờ đầu Âu Dương Trụ “Các ngươi là bạn thân nhất của ta, ta chỉ là muốn ra nước ngoài giải sầu chút thôi, tiện thể học tập nữa. Tạm thời ta sẽ không trở lại.”
Bạn đang
-âVáºy hôn lá» của Thiên TÆ°á»ng và VÄn Dục, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải ná» mặt chứ!â
-ââ¦Ta sẽ cá» gắng Äá» vá».â Viên Ngang ngừng lại má»t chút, vẫn tao nhã má»m cÆ°á»i âHiá»n tại Thiên TÆ°á»ng Äã gần nhÆ° tiếp nháºn hoà n toà n công ty, ta tin dù không có chúng ta á» bên cạnh, hắn vẫn có thá» là m Äược tá»t. Còn hai huynh Äá» các ngÆ°Æ¡i, vẫn là không có cách nà o khác nhÆ°ng bá phụ cÅ©ng không ÄỠý Äi. Cho nên quán bar nà y các ngÆ°Æ¡i nên tìm má»t ngÆ°á»i khác Äi quản lý, sau Äó nên tiếp nháºn công ty. Cònâ¦â Viên Ngang dừng lại má»t chút. NgÆ°á»i kiaâ¦
-âTháºt không há» là tiá»u Ngang a. Mà ngÆ°Æ¡i không muá»n tiếp nháºn công ty của cha ngÆ°Æ¡i sao?â
-âTa muá»n theo ngà nh y!â Viên Ngang nói rất tá»± nhiên âTrÆ°á»c giá» cứ nghÄ© ta cÅ©ng giá»ng Thiên TÆ°á»ng thÃch kinh doanh, thì ra ta chá» là Äang biến giấc má»ng của hắn trá» thà nh của mình mà thôi. Giá» hết thảy Äá»u Äã xong, ta cÅ©ng nên bắt Äầu con ÄÆ°á»ng má»i của mình, không phải sao?â
-âVáºy tiá»u Thiên thì sao?â Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ uá»ng má»t há»p rượu, tá»±a tiếu phi tiếu nhìn Viên Ngang âá» trong ấn tượng của ta, hắn gần nhÆ° từ lúc nhìn thấy ngÆ°Æ¡i liá»n vẫn bám theo ngÆ°Æ¡i. Còn ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chá» á» trÆ°á»c mặt hắn má»i tá» ra yếu Äuá»iâ¦â
Viên Ngang giáºt mình ngây ngÆ°á»i, hắn có chút kinh ngạc nhìn Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ. Äừng nghÄ© hai huynh Äá» nà y bình thÆ°á»ng chá» biết Äùa dai, nhÆ°ng nhiá»u lúc cÅ©ng nghiêm túc không kém.
-âHắn Äã Äánh cược, nếu bá»n há» có thá» á» bên cạnh nhau, váºy cả Äá»i nà y hắn sẽ á» lại Trung Quá»c, cho dù phải kế thừa tá» nghiá»p cÅ©ng không thà nh vấn Äá». Cho nên, hắn quyết Äá»nh sẽ kế thừa tá» nghiá»pâ¦Äây là trá»n không thoát a!â Viên Ngang cúi thấp Äầu, lẳng lặng ná» nụ cÆ°á»i. DÆ°á»i ánh Äèn má» nhạt, ngÆ°á»i nà y trông có chút cô ÄÆ¡n.
-âNgÆ°Æ¡i hiá»u tâm ý của tiá»u Thiên Äúng không? Ngay từ Äầu ngÆ°á»i cÅ©ng Äã biết a!â Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ nhÆ°á»n mi âNói tháºt, ngay từ Äầu chúng ta quả tháºt không Äá»ng ý huynh Äá» của mình trá» thà nh Äá»ng tình luyến ái. NhÆ°ng từ khi thấy Äược tình cảm của VÄn Dục và Thiên TÆ°á»ng, ta má»i biết Äược, thì ra trên thế giá»i nà y tháºt sá»± có thứ tình yêu chân chÃnh. Tiá»u Thiên thÃch ngÆ°Æ¡i, ta tin ngÆ°Æ¡i hẳn là Äã biết Äiá»u nà y.â
-ââ¦Biết thì tÃnh sao aâ¦Hai chúng ta không giá»ng nhau.â Viên Ngang Äứng lên, sá»a sang lại má»t chút tây trang âMấy ngà y nữa ta sẽ Äi, không cần tiá» n. Ta không thÃch mấy vụ ÄÆ°a tiá» n!â
-âNhanh nhÆ° váºy sao?â Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ nhÃu mà y âTiá»u Thiên còn Äang phải xá» lý chuyá»n tá» chức của mặt nạ bạc. NgÆ°Æ¡i dù sao cÅ©ng phải chá» hắn má»t chút chứ!â
-ââ¦Ha ha, thủ tục Äá»u Äã là m tá»t rá»i a. Ta Äến bên kia rá»i sẽ nói vá»i hắn! Äi thôi, Äêm nay cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i Äã chiêu Äãi!â Viên Ngang cÆ°á»i cÆ°á»i, liá»n rá»i Äi.
Ãu DÆ°Æ¡ng Trụ khe khẽ thá» dà i. NgÆ°á»i nà y cÆ°á»i tháºt giả dá»iâ¦
Trá» lại nhà trá», Viên Ngang có chút má»t má»i nằm á» trên giÆ°á»ng, ngay cả tây trang cÅ©ng không thay, lẳng lặng nhìn trần nhà . Không biết vì sao, khóe mắt lại tinh tế chảy xuá»ng má»t giá»t nÆ°á»c trongâ¦Từ khi gặp gỡ VÄn Dục, nam nhân kia liá»n gần nhÆ° không Äến nÆ¡i nà y nữa. Trong phòng Äá»c sách, có những quyá»n sách mà nam nhân thÃch xem, có cái ghế dá»±a mà nam nhân thÃch nằm, có mùi hÆ°Æ¡ng trầm mà nam nhân thÃch ngá»iâ¦
Lần Äầu tiên cảm thấy, ngôi nhà nà y lại lạnh lẽo Äến nhÆ° váºyâ¦
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất