Chương 95
Về đến nhà, Nhâm Thiên Tường việc đầu tiên chính là ôm lấy Văn Dục, ôm thật chặt, cảm thụ được bụng Văn Dục hở ra. Hắn cúi người, lỗ tai dán trên bụng Văn Dục, tinh tế cảm thụ được thai nhi ở trong bụng cựa quậy, hạnh phúc mỉm cười…
Hạnh phúc nhất là có người yêu ở bên cạnh, còn có cả đứa nhỏ…
Hai người ngồi bên nhau trên xích đu ngoài sân, Văn Dục dựa đầu vào trên vai Thiên Tường, tay cầm lấy tay Thiên Tường, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào trên người bọn họ.
-“Dục nhi, phụ thân ở bên cạnh Nguy thúc thúc có được không a?”
-“Ngốc, sao lại hỏi ta a?”
-“Bởi vì ngươi là Tiểu Ngư Nhi của ta, là bà nội chợ của nhà ta, là mẫu thân của con ta, là người ta yêu nhất cuộc đời này…”
-“Bậy bạ!” Văn Dục thản nhiên nở nụ cười, mặt đỏ bừng.
-“Chờ bọn họ đều xuất viện, chúng ta mời bọn họ làm chứng, sau đó sang Pháp kết hôn được không?”
-“Tại sao lại sang Pháp a?”
-“Bởi vì phụ thân cùng mẫu thân cũng kết hôn ở Pháp a. Ha ha, ta sinh ra ở Pháp mà, cho nên mới gặp được tiểu Ngang a, hắn là con lai đấy. Tiểu Thiên chắc cũng đang ở Pháp, Âu Dương huynh đệ cũng đều qua bên đó rồi. Ha ha, sau đó sẽ tiếp nhạc phụ và nhạc mẫu của ta sang đó, được không?”
-“Gì cơ?” Văn Dục ngẩn người “Viên Ngang sinh ra tại Pháp sao?”
-“Đúng vậy, có gặp qua một lần bên Pháp, sau về nước thì ở lại luôn nên cứ nghĩ không còn gặp lại nữa. Sau khi mẫu thân qua đời ta liền chuyển về kí túc xá, rồi lại gặp lại hắn. Hắn theo phụ thân chuyển trường tới.” Bạn đang
-âGì? NgÆ°Æ¡i gặp gỡ tiá»u Thiên trÆ°á»c hay Ãu DÆ°Æ¡ng huynh Äá» trÆ°á»c?â
-âTiá»u Thiên xem nhÆ° gặp gỡ Äầu tiên, bá»i vì phụ thân cùng Lang bá phụ có quan há», từng gặp nhau á» mấy bữa tiá»c. NhÆ°ng mà sau Äó hắn lại bá» ÄÆ°a sang Italia Äá» du há»c, rá»i Äi nÆ¡i nà o cÅ©ng không biết. Sau khi lên trung há»c, hắn lại chuyá»n trÆ°á»ng vá» Äây. Cuá»i cùng là gặp gỡ Ãu DÆ°Æ¡ng huynh Äá». Bá»n há» chá»c giáºn má»t nhóm xã há»i Äen, bá» vây Äánh, bá»n ta trông thấy liá»n xông lên há» trợ, cứ nhÆ° váºy liá»n thân nhau!â
-âHa haâ¦â VÄn Dục nhẹ nhà ng ná» nụ cÆ°á»i âTÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i thá»±c may mắn khi gặp gỡ Äược bá»n há» a!â
-âCòn gặp Äược ngÆ°Æ¡i nữa chứ!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng cÆ°ng chiá»u quay Äầu lại, hôn tháºt sâu lên trán VÄn Dục âNếu có thá», tháºt muá»n vÄ©nh viá» n Äá»u á» bên cạnh ngÆ°Æ¡i a!â
-ââ¦Ngá»c!â VÄn Dục hôn trả hắn, ná» nụ cÆ°á»i âTrÆ°á»c Äây không biết yêu má»t ngÆ°á»i là nhÆ° thế nà oâ¦Giá» Äã hiá»u, nếu có thá» yêu má»t ngÆ°á»i thì thá»±c hạnh phúcâ¦Ãt nhất trong lòng sẽ không trá»ng trải, sẽ không cảm thấy cô ÄÆ¡nâ¦â
-âTrÆ°á»c Äây ta vẫn tÆ°á»ng mình sẽ gặp gỡ má»t cô gái, sau Äó kết hôn vá»i nà ng, rá»i sinh rất nhiá»u Äứa nhá»â¦Ha haâ¦â.
-âVáºy giá» ngÆ°Æ¡i há»i háºn rá»i sao?â VÄn Dục hÃp mắt nhìn Thiên TÆ°á»ng.
-âNếu lúc trÆ°á»c buông tha ngÆ°Æ¡i, ta sợ mình sẽ há»i háºn Äến chết mất!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng cầm lấy tay hắn, gẩy gẩy mÅ©i hắn, ná» nụ cÆ°á»i.
-âCó má»t chuyá»n ta vẫn muá»n há»i ngÆ°Æ¡iâ¦NgÆ°Æ¡i có từng thÃch Hạnh Tá» tiá»u thÆ° không? Nói thá»±c ra a!â VÄn Dục cầm tay hắn, ánh mắt khiến ngÆ°á»i ta không thá» không nói tháºt.
-âCái gì, ngÆ°Æ¡i nói báºy bạ gì Äó!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng giáºt mình.
-âKhi Äóâ¦ta tháºt sá»± muá»n bá» cuá»câ¦â VÄn Dục khẽ má»m cÆ°á»i, quay mặt Äi âTa biết chÃnh mình thá»±c Ãch ká»·â¦Khi trông thấy ngÆ°Æ¡i che chá» nà ng, cảm giác tháºt sá»± rất Äau khá»â¦Ta biết không nên nhÆ° váºyâ¦NhÆ°ng mà â¦nhÆ°ng mà vẫn không thá» chá»u Äá»±ng Äượcâ¦â
-âNgá»c!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng gắt gao ôm lấy hắn, ná» nụ cÆ°á»i âThấy ngÆ°Æ¡i Äá» kỵ vì ta, ta thá»±c vui vẻ. Yêu má»t ngÆ°á»i Äá»u Ãch ká»· nhÆ° váºy a. Ta muá»n cả Äá»i nà y giữ chặt lấy ngÆ°Æ¡i, quyết không buông ra!â.
-âNgÆ°Æ¡i Äã giữ chặt Äược ta còn gìâ¦Thân thá», tâm trà của ta Äá»u bá» ngÆ°Æ¡i chiếm Äược rá»i a!â VÄn Dục ná» nụ cÆ°á»i, ấm áp dá»±a và o Nhâm Thiên TÆ°á»ng. Cuá»c Äá»i nà y, cuá»i cùng cÅ©ng tìm Äược má»t ná»a kia của mìnhâ¦
Hạnh phúc nhất là có người yêu ở bên cạnh, còn có cả đứa nhỏ…
Hai người ngồi bên nhau trên xích đu ngoài sân, Văn Dục dựa đầu vào trên vai Thiên Tường, tay cầm lấy tay Thiên Tường, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào trên người bọn họ.
-“Dục nhi, phụ thân ở bên cạnh Nguy thúc thúc có được không a?”
-“Ngốc, sao lại hỏi ta a?”
-“Bởi vì ngươi là Tiểu Ngư Nhi của ta, là bà nội chợ của nhà ta, là mẫu thân của con ta, là người ta yêu nhất cuộc đời này…”
-“Bậy bạ!” Văn Dục thản nhiên nở nụ cười, mặt đỏ bừng.
-“Chờ bọn họ đều xuất viện, chúng ta mời bọn họ làm chứng, sau đó sang Pháp kết hôn được không?”
-“Tại sao lại sang Pháp a?”
-“Bởi vì phụ thân cùng mẫu thân cũng kết hôn ở Pháp a. Ha ha, ta sinh ra ở Pháp mà, cho nên mới gặp được tiểu Ngang a, hắn là con lai đấy. Tiểu Thiên chắc cũng đang ở Pháp, Âu Dương huynh đệ cũng đều qua bên đó rồi. Ha ha, sau đó sẽ tiếp nhạc phụ và nhạc mẫu của ta sang đó, được không?”
-“Gì cơ?” Văn Dục ngẩn người “Viên Ngang sinh ra tại Pháp sao?”
-“Đúng vậy, có gặp qua một lần bên Pháp, sau về nước thì ở lại luôn nên cứ nghĩ không còn gặp lại nữa. Sau khi mẫu thân qua đời ta liền chuyển về kí túc xá, rồi lại gặp lại hắn. Hắn theo phụ thân chuyển trường tới.” Bạn đang
-âGì? NgÆ°Æ¡i gặp gỡ tiá»u Thiên trÆ°á»c hay Ãu DÆ°Æ¡ng huynh Äá» trÆ°á»c?â
-âTiá»u Thiên xem nhÆ° gặp gỡ Äầu tiên, bá»i vì phụ thân cùng Lang bá phụ có quan há», từng gặp nhau á» mấy bữa tiá»c. NhÆ°ng mà sau Äó hắn lại bá» ÄÆ°a sang Italia Äá» du há»c, rá»i Äi nÆ¡i nà o cÅ©ng không biết. Sau khi lên trung há»c, hắn lại chuyá»n trÆ°á»ng vá» Äây. Cuá»i cùng là gặp gỡ Ãu DÆ°Æ¡ng huynh Äá». Bá»n há» chá»c giáºn má»t nhóm xã há»i Äen, bá» vây Äánh, bá»n ta trông thấy liá»n xông lên há» trợ, cứ nhÆ° váºy liá»n thân nhau!â
-âHa haâ¦â VÄn Dục nhẹ nhà ng ná» nụ cÆ°á»i âTÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i thá»±c may mắn khi gặp gỡ Äược bá»n há» a!â
-âCòn gặp Äược ngÆ°Æ¡i nữa chứ!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng cÆ°ng chiá»u quay Äầu lại, hôn tháºt sâu lên trán VÄn Dục âNếu có thá», tháºt muá»n vÄ©nh viá» n Äá»u á» bên cạnh ngÆ°Æ¡i a!â
-ââ¦Ngá»c!â VÄn Dục hôn trả hắn, ná» nụ cÆ°á»i âTrÆ°á»c Äây không biết yêu má»t ngÆ°á»i là nhÆ° thế nà oâ¦Giá» Äã hiá»u, nếu có thá» yêu má»t ngÆ°á»i thì thá»±c hạnh phúcâ¦Ãt nhất trong lòng sẽ không trá»ng trải, sẽ không cảm thấy cô ÄÆ¡nâ¦â
-âTrÆ°á»c Äây ta vẫn tÆ°á»ng mình sẽ gặp gỡ má»t cô gái, sau Äó kết hôn vá»i nà ng, rá»i sinh rất nhiá»u Äứa nhá»â¦Ha haâ¦â.
-âVáºy giá» ngÆ°Æ¡i há»i háºn rá»i sao?â VÄn Dục hÃp mắt nhìn Thiên TÆ°á»ng.
-âNếu lúc trÆ°á»c buông tha ngÆ°Æ¡i, ta sợ mình sẽ há»i háºn Äến chết mất!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng cầm lấy tay hắn, gẩy gẩy mÅ©i hắn, ná» nụ cÆ°á»i.
-âCó má»t chuyá»n ta vẫn muá»n há»i ngÆ°Æ¡iâ¦NgÆ°Æ¡i có từng thÃch Hạnh Tá» tiá»u thÆ° không? Nói thá»±c ra a!â VÄn Dục cầm tay hắn, ánh mắt khiến ngÆ°á»i ta không thá» không nói tháºt.
-âCái gì, ngÆ°Æ¡i nói báºy bạ gì Äó!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng giáºt mình.
-âKhi Äóâ¦ta tháºt sá»± muá»n bá» cuá»câ¦â VÄn Dục khẽ má»m cÆ°á»i, quay mặt Äi âTa biết chÃnh mình thá»±c Ãch ká»·â¦Khi trông thấy ngÆ°Æ¡i che chá» nà ng, cảm giác tháºt sá»± rất Äau khá»â¦Ta biết không nên nhÆ° váºyâ¦NhÆ°ng mà â¦nhÆ°ng mà vẫn không thá» chá»u Äá»±ng Äượcâ¦â
-âNgá»c!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng gắt gao ôm lấy hắn, ná» nụ cÆ°á»i âThấy ngÆ°Æ¡i Äá» kỵ vì ta, ta thá»±c vui vẻ. Yêu má»t ngÆ°á»i Äá»u Ãch ká»· nhÆ° váºy a. Ta muá»n cả Äá»i nà y giữ chặt lấy ngÆ°Æ¡i, quyết không buông ra!â.
-âNgÆ°Æ¡i Äã giữ chặt Äược ta còn gìâ¦Thân thá», tâm trà của ta Äá»u bá» ngÆ°Æ¡i chiếm Äược rá»i a!â VÄn Dục ná» nụ cÆ°á»i, ấm áp dá»±a và o Nhâm Thiên TÆ°á»ng. Cuá»c Äá»i nà y, cuá»i cùng cÅ©ng tìm Äược má»t ná»a kia của mìnhâ¦
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất