Tiểu Nhuyễn Đường (Kẹo Dẻo Nho Nhỏ)
Chương 7: Ăn gà
__________
Khi mà chiến thắng một ván PUBG, giao diện chiến thắng hiện câu: "Winner winner chicken dinner!" Ăn gà ở đây nghĩa là thắng trận đấu đó.
__________
Trì Tiên Thanh ngoài mặt thì bình tĩnh nhưng cuối cùng vẫn là tuổi trẻ và sức sống mạnh mẽ, vừa chạm vào đã bùng nổ. Đây là lần gặp mặt đầu tiên cũng là lần thân thiện cuối cùng giữa hai người.
Thu thập mũ và giáp, giết chết con thỏ lang thang, cậu đi lên phía trên. Trên đường đi cũng mở mic hai lần, toan mở miệng nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Hồi lâu, dưới sự chất vấn của giọng nhỏ - fan Thích Dã - nhẹ, cậu nói: "Mỗi người của JFY đều rất xuất sắc. Nếu chỉ cần gương mặt có lợi thế trong mắt mọi người, nghĩ mà xem, chỗ trống cần cải thiện chẳng phải rất nhiều sao?"
【Ha ha ha ha ha ha ê có biết ngại hông dị? Lúc nào cũng nhắc mãi, cuối cùng cũng bị chửi vào mặt!】
【Tóm lại không phải vì anh đẹp trai đâu hhhhhhh】
【Uống thuốc sớm, học tập anh trai, người xấu thì nên khiêm tốn】
【Chú ý!!!! Trong phòng livestream của Thích Đã đừng nhắc đến game thủ khác!!!】
【Tui thấy những lời anh trai nói không hề sai!】
Thích Dã nghiến răng nhìn màn hình, tùy tiện chặn bình luận.
Giọng nhỏ nhẹ im lặng một lúc, có lẽ đang rất tức giận.
Trì Tiên Thanh vẫn cảm thấy lời mình nói rất nhẹ nhàng, so với việc chỉ thẳng mặt chửi, vẫn rất lịch sự.
Trì Tiên Thanh đeo súng lên, khéo léo bóp cò. Trước khi sống lại, cậu từng nghe đội trưởng kể việc Thích Dã từng bị anti bôi đen trong nửa năm, ai ai cũng chửi bới anh ta không bằng chó.
Trì Tiên Thanh dù có tâm lý vững vàng đi chăng nữa cũng không thể nào chịu đựng nổi trận chiến đêm đông kia.
Hậu hoạ để lại ám ảnh ngàn năm, lời cậu nói cũng đâu thô lỗ.
Giọng nhỏ nhẹ trầm xuống: "Đẻ ra xinh đẹp là sai sao?"
Một khi đã gặp việc xấu, trong mắt nhìn thấy đều là sai. Trì Tiên Thanh chỉ nói: "Giọng em có vẻ kích động, nếu đã vậy thì đừng đi. Ở nhà coi chương trình phát sóng đi. Trận này tuyển Úc sẽ thắng, tôi chỉ là người qua đường, cũng không nhất thiết phải gặp mặt.
"Sao anh biết chắc JFY sẽ thua? Nếu em bắt buộc phải đi thì sao?
Cậu nói: "Là bởi ngủ quên trên chiến thắng(*). Nếu nhất định phải đến, nhớ cẩn thận."
______________
(*)送一口毒奶: Ông Trì nói câu này, mình tra trên mạng, cụm 毒奶 (sữa nhiễm độc) bắt nguồn từ thể thao điện tử, mang ý nghĩa sau khi có lợi thế thì chủ quan rồi mắc lỗi, dẫn đến thua ngược.
_____________
【Anh trai không tin JFY sẽ thắng sao? Dự đoán như vậy là hơi tàn nhẫn đó QAQ】
【Cười? Nói như đúng rồi á! Bộ là nhà tiên tri hay gì!!!】
【Tao đã sẵn sàng nhìn anh trai bị vả mặt】
【Tin tưởng JFY, JFY tất thắng.】
【JFY đừng có nói nhảm!!!!!!! 】
【ha ha ha ha ha anh trai yên tâm, không có ai mà Thích Dã của chúng ta không hạ gục được】
Giọng nhỏ nhẹ đuổi theo phía sau, không biết từ lúc nào bất ngờ bị ai đó nhắm tới, ngã sấp xuống văng một lời chửi thề, cũng nhanh chóng lọc lại kêu lên: "Bơm máu cho em!"
Sau khi rút sau địch ba dặm (~1,5km), Trì Tiên Thanh lấy ra hai túi cứu thương, bốn bình máu, chẳng biết từ lúc nào đã quen với những lời thô lỗ của cô nàng.
Lấy trường học làm trung tâm khu vực an toàn, hai người tìm được một chiếc xe để băng qua cầu. Đang chạy nửa đường, giọng nhỏ nhẹ không chút chú ý, đột nhiên xuống xe, trên người vẫn còn lưu lại vết máu.
Đã chạy qua cả đoạn đường, Trì Tiên Thanh lại quay đầu xe về. Còn chưa hỏi gì, cô nàng đã uất ức giải thích: "Có người nói với em là nhấn nút F để mở nhạc trong xe."
Trì Tiên Thanh ngoảnh mặt nhìn lên trời, ánh sáng trong game mờ mờ. Bây giờ nhớ tới thiết lập tân thủ, bại lộ rất nhiều điểm, lại cố tình nhảy xuống xe, cậu không thể ngó lơ: "Em là streamer đúng không?"
Nghe vậy, giọng nhỏ nhẹ bật cười hỏi ngược lại: "Anh có phải tuyển thủ chuyên nghiệp không?"
"Không!"
"Em cũng không phải!"
"Ừ!" Trì Tiên Thanh chẳng bận tâm, không tin tưởng, tiếp tục đi một mình.
"Ơ, đừng vậy mà!" Giọng nhỏ nhẹ không vui: "Được rồi, em là streamer, là người mới, ngồi xổm trong một cái nhà kho nhỏ. Anh nhất định phải phá em sao? Đã không có khán giả rồi, livestream khó khăn vậy mà mới hạ được bảy người..."
【Tân streamer cái quỷ gì? Anh trai đừng tin! Đây là một cái bánh bao cũ, dai nhách!】
【Đấm một cái là được ha ha ha ha ha 】
【Mới hạ có bảy người thôi??? Vậy ra tao chỉ là một dây thần kinh trong bảy người hay sao!!】
【Người lương thiện cũng phải ôm đầu, cứ lừa anh trai vậy cũng được sao?】
【Ha ha ha ha ha ha đúng là bị anh trai phá, tui đã nhìn thấy tương lai Thích Dã bị ngược đến tự kỷ.】
Bình luận nhảy quá nhanh, Thích Dã dừng lại nhìn một lát, ủ rũ cười một tiếng.
[Bạn đã dùng MK14 giết chết Passerby]
[Hạ 16 lần]
Giọng nhỏ nhẹ tiếp tục nói: "Anh ở đội nào? Ông bầu là ai? Ổng có hói không? Lương bao nhiêu một tháng? Có tài trợ du lịch mỗi năm không? Có tiền thưởng ngày lễ không? Có hỗ trợ xe, nhà không?
[Bạn đã dùng MK14 giết chết Luckboy]
[Hạ 17 lần]
"Tôi không phải tuyển thủ chuyên nghiệp." Trì Tiên Thanh lặp lại, xếp thứ tự trong tay. "Tôi chỉ chơi ba tiếng đồng hồ."
Giọng nhỏ nhẹ càng lúc càng phấn khích nhảy lên, không biết ngoài đời có hành động như thế không. Sau đó, cô nàng hoàn hảo chắn những viên đạn bay tới: "Hệt như chơi ba ngàn giờ vậy!"
"Vậy thì ba ngàn." Lơ luôn nửa câu nói đầu, Trì Tiên Thanh thờ ơ đáp.
"Anh nói dối!" Giọng nhỏ nhẹ không nhảy nữa, ném một lúc sáu quả bom giết chết một kẻ địch, hai quả trong đó là mượn của Trì Tiên Thanh, sẽ trả lại sau. "Game mới ra mắt chưa tới 24 giờ!"
Trì Tiên Thanh lưỡng lự, lịch sự nói: "Em có thể chụp màn hình."
"Ô kê!" Giọng nhỏ nhẹ không hề hoảng sợ. "Số của anh là gì?"
"Thôi, bỏ đi!" Không ngờ giọng nhỏ nhẹ lại nghiêm túc như vậy, Trì Tiên Thanh lập tức bác bỏ, mở chuyển phát nhanh: "Tặng em một trang phục may mắn."
Lần thứ 11 cứu giọng nhỏ nhẹ, tiến vào Bo cuối. Hạ một người, giết một cặp, bản đồ chỉ còn hai người họ.
Trì Tiên Thanh cởi bỏ giáp và vũ khí, hoàn thành thỏa thuận dẫn giọng nhẹ ăn gà.
"Anh trai, phần mềm chat của em có vấn đề." Giọng nhỏ nhẹ nằm trên cỏ, có vẻ như đang điều chỉnh phần mềm, đột nhiên có một lời nói ra, chất giọng vừa nhẹ nhàng vừa ngọt ngào: "Bạn không có trong danh sách bạn tốt?"
【Sốc kinh người!!! Tao chưa từng thấy Thích đại ca nói nhiều mà lại còn ngọt như vậy】
【Ha ha ha ha ha ha ha Chúng mày không nhận ra sao? Tổng giết của Thích Dã chỉ bằng một phần lẻ của anh trai】
【Nói chuyện vui vậy còn gì! Máy chơi game bây giờ thực ra lại là máy nhắn tin 2333333】
【Tôi là tuyển thủ tiêu chuẩn ~ ôm đùi anh trai】
【Ủa rồi ăn miếng trả miếng đâu? Có trả thù anh trai chưa ha ha ha ha ha 】
【Chúc JFY ngày mai thi đấu thật tốt】
【Ban phát may mắn đây!!】
Thích Dã trả lời một vài bình luận, tắt phát sóng. Cậu chụp màn hình ăn gà gửi đến nhóm: "Tán gẫu cùng tuyển thủ chuyên nghiệp"
【Nóng! Chiến thắng đầu tiên, hết hạn chuyển khoản (Ngọt ngào gọi một tiếng ba, khuyến mãi tấm vé đầu tiên)】
Thích Dã trở về phòng, bật lửa xoẹt một tiếng, ánh lửa lập loè chớp tắt.
Hắn nằm trên giường ngẩng đầu lên, hai ngón tay kẹp lấy điếu thuốc, tường trắng phản chiếu ánh lửa lúc sáng lúc tối, mùi thuốc lá quyện với khói trầm hương đưa hơi say.
Ánh mắt mơ màng, tàn thuốc rơi xuống kéo một vệt dài trên vạt áo.
Điện thoại để ở cuối giường, âm báo tin nhắn liên tục vang lên, người không biết còn nghĩ giải đấu chuyên nghiệp đã bị huỷ bỏ.
Sau khi hút nửa điếu thuốc, Thích Dã lười biếng, vin vào chân dài với lấy điện thoại.
Không quan tâm đến thông báo trong nhóm tuyển thủ tán gẫu. Thích Dã mở mục tin nhắn của quản lý, cậu nhắn: 【Tra thông tin cá nhân】
Vài giây sau đối phương trả lời:
【Tôi xem livestream của cậu rồi!!! Là Saudades?】
【............... Không phải】
【Không phải cậu có số sao? Hỏi trực tiếp đi!】
Thích Dã cười híp mắt:
【Hỏi cái rắm á】
【Trước mặt anh trai, ta diễn một vai em gái nhỏ ngọt ngào】
Khi mà chiến thắng một ván PUBG, giao diện chiến thắng hiện câu: "Winner winner chicken dinner!" Ăn gà ở đây nghĩa là thắng trận đấu đó.
__________
Trì Tiên Thanh ngoài mặt thì bình tĩnh nhưng cuối cùng vẫn là tuổi trẻ và sức sống mạnh mẽ, vừa chạm vào đã bùng nổ. Đây là lần gặp mặt đầu tiên cũng là lần thân thiện cuối cùng giữa hai người.
Thu thập mũ và giáp, giết chết con thỏ lang thang, cậu đi lên phía trên. Trên đường đi cũng mở mic hai lần, toan mở miệng nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Hồi lâu, dưới sự chất vấn của giọng nhỏ - fan Thích Dã - nhẹ, cậu nói: "Mỗi người của JFY đều rất xuất sắc. Nếu chỉ cần gương mặt có lợi thế trong mắt mọi người, nghĩ mà xem, chỗ trống cần cải thiện chẳng phải rất nhiều sao?"
【Ha ha ha ha ha ha ê có biết ngại hông dị? Lúc nào cũng nhắc mãi, cuối cùng cũng bị chửi vào mặt!】
【Tóm lại không phải vì anh đẹp trai đâu hhhhhhh】
【Uống thuốc sớm, học tập anh trai, người xấu thì nên khiêm tốn】
【Chú ý!!!! Trong phòng livestream của Thích Đã đừng nhắc đến game thủ khác!!!】
【Tui thấy những lời anh trai nói không hề sai!】
Thích Dã nghiến răng nhìn màn hình, tùy tiện chặn bình luận.
Giọng nhỏ nhẹ im lặng một lúc, có lẽ đang rất tức giận.
Trì Tiên Thanh vẫn cảm thấy lời mình nói rất nhẹ nhàng, so với việc chỉ thẳng mặt chửi, vẫn rất lịch sự.
Trì Tiên Thanh đeo súng lên, khéo léo bóp cò. Trước khi sống lại, cậu từng nghe đội trưởng kể việc Thích Dã từng bị anti bôi đen trong nửa năm, ai ai cũng chửi bới anh ta không bằng chó.
Trì Tiên Thanh dù có tâm lý vững vàng đi chăng nữa cũng không thể nào chịu đựng nổi trận chiến đêm đông kia.
Hậu hoạ để lại ám ảnh ngàn năm, lời cậu nói cũng đâu thô lỗ.
Giọng nhỏ nhẹ trầm xuống: "Đẻ ra xinh đẹp là sai sao?"
Một khi đã gặp việc xấu, trong mắt nhìn thấy đều là sai. Trì Tiên Thanh chỉ nói: "Giọng em có vẻ kích động, nếu đã vậy thì đừng đi. Ở nhà coi chương trình phát sóng đi. Trận này tuyển Úc sẽ thắng, tôi chỉ là người qua đường, cũng không nhất thiết phải gặp mặt.
"Sao anh biết chắc JFY sẽ thua? Nếu em bắt buộc phải đi thì sao?
Cậu nói: "Là bởi ngủ quên trên chiến thắng(*). Nếu nhất định phải đến, nhớ cẩn thận."
______________
(*)送一口毒奶: Ông Trì nói câu này, mình tra trên mạng, cụm 毒奶 (sữa nhiễm độc) bắt nguồn từ thể thao điện tử, mang ý nghĩa sau khi có lợi thế thì chủ quan rồi mắc lỗi, dẫn đến thua ngược.
_____________
【Anh trai không tin JFY sẽ thắng sao? Dự đoán như vậy là hơi tàn nhẫn đó QAQ】
【Cười? Nói như đúng rồi á! Bộ là nhà tiên tri hay gì!!!】
【Tao đã sẵn sàng nhìn anh trai bị vả mặt】
【Tin tưởng JFY, JFY tất thắng.】
【JFY đừng có nói nhảm!!!!!!! 】
【ha ha ha ha ha anh trai yên tâm, không có ai mà Thích Dã của chúng ta không hạ gục được】
Giọng nhỏ nhẹ đuổi theo phía sau, không biết từ lúc nào bất ngờ bị ai đó nhắm tới, ngã sấp xuống văng một lời chửi thề, cũng nhanh chóng lọc lại kêu lên: "Bơm máu cho em!"
Sau khi rút sau địch ba dặm (~1,5km), Trì Tiên Thanh lấy ra hai túi cứu thương, bốn bình máu, chẳng biết từ lúc nào đã quen với những lời thô lỗ của cô nàng.
Lấy trường học làm trung tâm khu vực an toàn, hai người tìm được một chiếc xe để băng qua cầu. Đang chạy nửa đường, giọng nhỏ nhẹ không chút chú ý, đột nhiên xuống xe, trên người vẫn còn lưu lại vết máu.
Đã chạy qua cả đoạn đường, Trì Tiên Thanh lại quay đầu xe về. Còn chưa hỏi gì, cô nàng đã uất ức giải thích: "Có người nói với em là nhấn nút F để mở nhạc trong xe."
Trì Tiên Thanh ngoảnh mặt nhìn lên trời, ánh sáng trong game mờ mờ. Bây giờ nhớ tới thiết lập tân thủ, bại lộ rất nhiều điểm, lại cố tình nhảy xuống xe, cậu không thể ngó lơ: "Em là streamer đúng không?"
Nghe vậy, giọng nhỏ nhẹ bật cười hỏi ngược lại: "Anh có phải tuyển thủ chuyên nghiệp không?"
"Không!"
"Em cũng không phải!"
"Ừ!" Trì Tiên Thanh chẳng bận tâm, không tin tưởng, tiếp tục đi một mình.
"Ơ, đừng vậy mà!" Giọng nhỏ nhẹ không vui: "Được rồi, em là streamer, là người mới, ngồi xổm trong một cái nhà kho nhỏ. Anh nhất định phải phá em sao? Đã không có khán giả rồi, livestream khó khăn vậy mà mới hạ được bảy người..."
【Tân streamer cái quỷ gì? Anh trai đừng tin! Đây là một cái bánh bao cũ, dai nhách!】
【Đấm một cái là được ha ha ha ha ha 】
【Mới hạ có bảy người thôi??? Vậy ra tao chỉ là một dây thần kinh trong bảy người hay sao!!】
【Người lương thiện cũng phải ôm đầu, cứ lừa anh trai vậy cũng được sao?】
【Ha ha ha ha ha ha đúng là bị anh trai phá, tui đã nhìn thấy tương lai Thích Dã bị ngược đến tự kỷ.】
Bình luận nhảy quá nhanh, Thích Dã dừng lại nhìn một lát, ủ rũ cười một tiếng.
[Bạn đã dùng MK14 giết chết Passerby]
[Hạ 16 lần]
Giọng nhỏ nhẹ tiếp tục nói: "Anh ở đội nào? Ông bầu là ai? Ổng có hói không? Lương bao nhiêu một tháng? Có tài trợ du lịch mỗi năm không? Có tiền thưởng ngày lễ không? Có hỗ trợ xe, nhà không?
[Bạn đã dùng MK14 giết chết Luckboy]
[Hạ 17 lần]
"Tôi không phải tuyển thủ chuyên nghiệp." Trì Tiên Thanh lặp lại, xếp thứ tự trong tay. "Tôi chỉ chơi ba tiếng đồng hồ."
Giọng nhỏ nhẹ càng lúc càng phấn khích nhảy lên, không biết ngoài đời có hành động như thế không. Sau đó, cô nàng hoàn hảo chắn những viên đạn bay tới: "Hệt như chơi ba ngàn giờ vậy!"
"Vậy thì ba ngàn." Lơ luôn nửa câu nói đầu, Trì Tiên Thanh thờ ơ đáp.
"Anh nói dối!" Giọng nhỏ nhẹ không nhảy nữa, ném một lúc sáu quả bom giết chết một kẻ địch, hai quả trong đó là mượn của Trì Tiên Thanh, sẽ trả lại sau. "Game mới ra mắt chưa tới 24 giờ!"
Trì Tiên Thanh lưỡng lự, lịch sự nói: "Em có thể chụp màn hình."
"Ô kê!" Giọng nhỏ nhẹ không hề hoảng sợ. "Số của anh là gì?"
"Thôi, bỏ đi!" Không ngờ giọng nhỏ nhẹ lại nghiêm túc như vậy, Trì Tiên Thanh lập tức bác bỏ, mở chuyển phát nhanh: "Tặng em một trang phục may mắn."
Lần thứ 11 cứu giọng nhỏ nhẹ, tiến vào Bo cuối. Hạ một người, giết một cặp, bản đồ chỉ còn hai người họ.
Trì Tiên Thanh cởi bỏ giáp và vũ khí, hoàn thành thỏa thuận dẫn giọng nhẹ ăn gà.
"Anh trai, phần mềm chat của em có vấn đề." Giọng nhỏ nhẹ nằm trên cỏ, có vẻ như đang điều chỉnh phần mềm, đột nhiên có một lời nói ra, chất giọng vừa nhẹ nhàng vừa ngọt ngào: "Bạn không có trong danh sách bạn tốt?"
【Sốc kinh người!!! Tao chưa từng thấy Thích đại ca nói nhiều mà lại còn ngọt như vậy】
【Ha ha ha ha ha ha ha Chúng mày không nhận ra sao? Tổng giết của Thích Dã chỉ bằng một phần lẻ của anh trai】
【Nói chuyện vui vậy còn gì! Máy chơi game bây giờ thực ra lại là máy nhắn tin 2333333】
【Tôi là tuyển thủ tiêu chuẩn ~ ôm đùi anh trai】
【Ủa rồi ăn miếng trả miếng đâu? Có trả thù anh trai chưa ha ha ha ha ha 】
【Chúc JFY ngày mai thi đấu thật tốt】
【Ban phát may mắn đây!!】
Thích Dã trả lời một vài bình luận, tắt phát sóng. Cậu chụp màn hình ăn gà gửi đến nhóm: "Tán gẫu cùng tuyển thủ chuyên nghiệp"
【Nóng! Chiến thắng đầu tiên, hết hạn chuyển khoản (Ngọt ngào gọi một tiếng ba, khuyến mãi tấm vé đầu tiên)】
Thích Dã trở về phòng, bật lửa xoẹt một tiếng, ánh lửa lập loè chớp tắt.
Hắn nằm trên giường ngẩng đầu lên, hai ngón tay kẹp lấy điếu thuốc, tường trắng phản chiếu ánh lửa lúc sáng lúc tối, mùi thuốc lá quyện với khói trầm hương đưa hơi say.
Ánh mắt mơ màng, tàn thuốc rơi xuống kéo một vệt dài trên vạt áo.
Điện thoại để ở cuối giường, âm báo tin nhắn liên tục vang lên, người không biết còn nghĩ giải đấu chuyên nghiệp đã bị huỷ bỏ.
Sau khi hút nửa điếu thuốc, Thích Dã lười biếng, vin vào chân dài với lấy điện thoại.
Không quan tâm đến thông báo trong nhóm tuyển thủ tán gẫu. Thích Dã mở mục tin nhắn của quản lý, cậu nhắn: 【Tra thông tin cá nhân】
Vài giây sau đối phương trả lời:
【Tôi xem livestream của cậu rồi!!! Là Saudades?】
【............... Không phải】
【Không phải cậu có số sao? Hỏi trực tiếp đi!】
Thích Dã cười híp mắt:
【Hỏi cái rắm á】
【Trước mặt anh trai, ta diễn một vai em gái nhỏ ngọt ngào】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất