Tiểu Phượng Hoàng Cùng Lão Ngô Đồng
Chương 2: Chương 12
Ở trên chín mươi chín tầng mây có 1 vị tiên quân si mê luyện đan, luôn cùng một chiếc quạt cói xám xịt không rời tay, mỗi ngày vừa mới mở mắt liền đeo cái tạp dề bẩn thỉu vào người rồi vội vội vàng vàng mà đi chăm nom cái lò thuốc của ông.
Vị tiên quân này tuy có chút lôi thôi, nhưng lại là người đức cao vọng trọng trong đám thần tiên, người nào gặp ông cũng phải tôn kính mà gọi một tiếng " Lão quân ~ "
Bên trong Đan quân Tiên phủ có một cây ngô đồng, tuổi tác của cây ngô đồng này có thể nói là lớn, cành lá xum xuê, khi tiên quân luyện đan thấy nóng liền đến chỗ cây ngô đồng mà ngồi hóng gió.
Hôm nay, Phượng Hoàng Quân của phượng hoàng tộc đi dạo ở trên trời một chuyến, cậu cao hứng đi, nhưng lại hầm hầm trở về.
Phượng Hoàng Quân không nói lời nào liền xông thẳng vào kho binh khí, nhấc một cái rìu Huyền Thiết thật lớn... Vì lưỡi rìu của Huyền Thiết quá nặng khiến cho Phượng Hoàng Quân căn bản không thể nào cầm nổi mà thở hồng hộc.
Cậu một bên thở hồng hộc một bên kéo cái rìu lớn hướng lên tầng trời mà nghiến răng ken két: "Ta nhất định phải chém cái cây ngô đồng trên trời kia, Lão Ngô Đồng sống ngàn năm kia da mặt quá dày, dao cũng không đâm được da mặt dày đó, ta ngày hôm nay liền lấy cái rìu này chém hắn... "
Thấy vậy, mọi người đều chết lặng, Phượng Hoàng Quân mỗi lần dạo chơi trên thiên đình đều bị cây ngô đồng kia sỗ sàng một trận.
Ai, nói đến chuyện này thì cuộc gặp gỡ giữa Phượng Hoàng Quân cùng Lão Ngô Đồng kia đúng là nghiệt duyên, muốn hiểu rõ sự tình thì phải kể đến 200 năm về trước.
Từ nhỏ Phượng Hoàng Quân đã có tâm uy vũ tráng hán, nhưng sinh ra lại có bộ dạng mỹ mạo tinh tế trắng nõn, các nam tử của tộc phượng hoàng cùng tuổi cậu đã ôm con bế cháu, mà chỉ còn cậu là người cô đơn, sở dĩ không ai gã cho cậu là vì nữ tử trong phượng hoàng tộc đều chỉ yêu thích hán tử, mà Phượng Hoàng Quân thật sự lại quá đẹp.
Bên trong tộc không thể tìm được hảo nhân duyên thì mở rộng đại môn để tìm kiếm thôi, các tiên nữ từ khắp biển trời đều có thể tham gia.
Tin tức Phượng Hoàng Quân tuyển phi vừa truyền ra đã khiến cho các nhà chưa gả con gái trên thiên giới đều kích động, đó là phượng hoàng tộc thượng cổ a, huống hồ lại là Phượng Hoàng Quân muốn tuyển phi, nếu như chính mình có thể kết thông gia với phượng hoàn tộc thì sau này trở đi có thể trở nên cực kỳ vinh quang, nói trắng ra chính là có thể nở mày nở mặt.
Không lâu sau, nhóm Thần quân đều dồn dập mang theo nữ nhi tiểu muội đến phượng hoàng tộc.
Phượng Hoàng Quân cảm thấy đây là thời điểm để cậu biểu lộ ra uy nghiêm của Phượng Hoàng Quân, nhiều năm như vậy cuối cùng cậu cũng có thể nghe nhóm tiên nữ khen "Phượng Hoàng Quân thực có khí khái nam tử a!!"
Đáng tiếc lại không như mong muốn, Phượng Hoàng Quân nghĩ mọi chuyện quá tốt đẹp. Ngày tuyển phi, Phượng Hoàng Quân cố ý làm vẻ hung thần ra trận, nhưng không nghĩ tới cậu làm bộ dạng phẫn nộ lại không khiến nhóm tiên nữ khen ngợi mà ngược lại khiến cho đám nam nhân nhìn thấy dáng vẻ này của Phượng Hoàng Quân mà tim đạp nhanh hơn, xuân tâm dập dờn, từng người từng người đối với cậu nhất kiến chung tình.
"Phượng Hoàng Quân, ta ở Đông Hải có nhiều kỳ trân dị bảo, chỉ cần Phượng Hoàng Quân gật đầu ta đây liền dâng toàn bộ sính lễ..."
"Ta nói người cái đồ tiên nhân thô lỗ, tránh ra cho lão tử, Tiểu Phượng Phượng mau nhìn ta đây này, Đông Hải của y tính là cái gì, đất Thục chúng ta vô cùng thích hợp với ngươi, còn có các món ăn vô cùng ngon, còn có thần thú... "
"Tây hải? Phượng Hoàng Quân, nhìn ta mau nhìn ta, ta ở Bắc Hải xa xôi, trong vùng biển của ta có nuôi mấy con côn a, ta sẽ mang ngươi đi cưỡi côn. Ta còn nghe nói ngươi thích ăn côn, gần đây ở chỗ ta có một câu nói rất thịnh hành, 'Bắc Minh có cá, tên gọi là côn', côn rất lớn, một nồi không chứa nổi, lớn như vậy phải cần tới hai cái vỉ nướng!"
"Phượng Hoàng Quân!"
"Tiểu phượng phượng!"
Dưới thềm là một đám tiên quân chen lấn, Phượng Hoàng Quân nhìn một đám tiên nữ bị đẩy qua một bên, nhất thời tâm cảm thấy đau, ta phun!
Ai, vốn là muốn tuyển phi, không nghĩ đến lại biến thành nhóm tiên quân, thần quân hướng Phượng Hoàng Quân cầu hôn, một đám tiên nữ vốn là muốn gả cho một vị hôn phu tốt, lại không nghĩ tới suýt chút nữa là có mẹ kế, chị dâu về nhà.
Lần này tuyển phi Phượng Hoàng Quân muốn biểu lộ khí khái hán tử, vậy mà lại truyền vẻ đẹp thiên tiên ra ngoài, ở trên thiên giới không chỉ có các tiên nữ đến phượng hoàng tộc tuyển phi mà còn có rất nhiều đoạn tụ.
Mắt thấy các nam tử ở trong phượng hoàng tộc đều có nhi tử để ôm, Phượng Hoàng Quân liền cảm thấy gấp, cho nên cậu đến chỗ Đan tiên quân đòi tiên đan, để ăn vào có thể nâng lên khí khái nam tử.
Vị tiên quân này tuy có chút lôi thôi, nhưng lại là người đức cao vọng trọng trong đám thần tiên, người nào gặp ông cũng phải tôn kính mà gọi một tiếng " Lão quân ~ "
Bên trong Đan quân Tiên phủ có một cây ngô đồng, tuổi tác của cây ngô đồng này có thể nói là lớn, cành lá xum xuê, khi tiên quân luyện đan thấy nóng liền đến chỗ cây ngô đồng mà ngồi hóng gió.
Hôm nay, Phượng Hoàng Quân của phượng hoàng tộc đi dạo ở trên trời một chuyến, cậu cao hứng đi, nhưng lại hầm hầm trở về.
Phượng Hoàng Quân không nói lời nào liền xông thẳng vào kho binh khí, nhấc một cái rìu Huyền Thiết thật lớn... Vì lưỡi rìu của Huyền Thiết quá nặng khiến cho Phượng Hoàng Quân căn bản không thể nào cầm nổi mà thở hồng hộc.
Cậu một bên thở hồng hộc một bên kéo cái rìu lớn hướng lên tầng trời mà nghiến răng ken két: "Ta nhất định phải chém cái cây ngô đồng trên trời kia, Lão Ngô Đồng sống ngàn năm kia da mặt quá dày, dao cũng không đâm được da mặt dày đó, ta ngày hôm nay liền lấy cái rìu này chém hắn... "
Thấy vậy, mọi người đều chết lặng, Phượng Hoàng Quân mỗi lần dạo chơi trên thiên đình đều bị cây ngô đồng kia sỗ sàng một trận.
Ai, nói đến chuyện này thì cuộc gặp gỡ giữa Phượng Hoàng Quân cùng Lão Ngô Đồng kia đúng là nghiệt duyên, muốn hiểu rõ sự tình thì phải kể đến 200 năm về trước.
Từ nhỏ Phượng Hoàng Quân đã có tâm uy vũ tráng hán, nhưng sinh ra lại có bộ dạng mỹ mạo tinh tế trắng nõn, các nam tử của tộc phượng hoàng cùng tuổi cậu đã ôm con bế cháu, mà chỉ còn cậu là người cô đơn, sở dĩ không ai gã cho cậu là vì nữ tử trong phượng hoàng tộc đều chỉ yêu thích hán tử, mà Phượng Hoàng Quân thật sự lại quá đẹp.
Bên trong tộc không thể tìm được hảo nhân duyên thì mở rộng đại môn để tìm kiếm thôi, các tiên nữ từ khắp biển trời đều có thể tham gia.
Tin tức Phượng Hoàng Quân tuyển phi vừa truyền ra đã khiến cho các nhà chưa gả con gái trên thiên giới đều kích động, đó là phượng hoàng tộc thượng cổ a, huống hồ lại là Phượng Hoàng Quân muốn tuyển phi, nếu như chính mình có thể kết thông gia với phượng hoàn tộc thì sau này trở đi có thể trở nên cực kỳ vinh quang, nói trắng ra chính là có thể nở mày nở mặt.
Không lâu sau, nhóm Thần quân đều dồn dập mang theo nữ nhi tiểu muội đến phượng hoàng tộc.
Phượng Hoàng Quân cảm thấy đây là thời điểm để cậu biểu lộ ra uy nghiêm của Phượng Hoàng Quân, nhiều năm như vậy cuối cùng cậu cũng có thể nghe nhóm tiên nữ khen "Phượng Hoàng Quân thực có khí khái nam tử a!!"
Đáng tiếc lại không như mong muốn, Phượng Hoàng Quân nghĩ mọi chuyện quá tốt đẹp. Ngày tuyển phi, Phượng Hoàng Quân cố ý làm vẻ hung thần ra trận, nhưng không nghĩ tới cậu làm bộ dạng phẫn nộ lại không khiến nhóm tiên nữ khen ngợi mà ngược lại khiến cho đám nam nhân nhìn thấy dáng vẻ này của Phượng Hoàng Quân mà tim đạp nhanh hơn, xuân tâm dập dờn, từng người từng người đối với cậu nhất kiến chung tình.
"Phượng Hoàng Quân, ta ở Đông Hải có nhiều kỳ trân dị bảo, chỉ cần Phượng Hoàng Quân gật đầu ta đây liền dâng toàn bộ sính lễ..."
"Ta nói người cái đồ tiên nhân thô lỗ, tránh ra cho lão tử, Tiểu Phượng Phượng mau nhìn ta đây này, Đông Hải của y tính là cái gì, đất Thục chúng ta vô cùng thích hợp với ngươi, còn có các món ăn vô cùng ngon, còn có thần thú... "
"Tây hải? Phượng Hoàng Quân, nhìn ta mau nhìn ta, ta ở Bắc Hải xa xôi, trong vùng biển của ta có nuôi mấy con côn a, ta sẽ mang ngươi đi cưỡi côn. Ta còn nghe nói ngươi thích ăn côn, gần đây ở chỗ ta có một câu nói rất thịnh hành, 'Bắc Minh có cá, tên gọi là côn', côn rất lớn, một nồi không chứa nổi, lớn như vậy phải cần tới hai cái vỉ nướng!"
"Phượng Hoàng Quân!"
"Tiểu phượng phượng!"
Dưới thềm là một đám tiên quân chen lấn, Phượng Hoàng Quân nhìn một đám tiên nữ bị đẩy qua một bên, nhất thời tâm cảm thấy đau, ta phun!
Ai, vốn là muốn tuyển phi, không nghĩ đến lại biến thành nhóm tiên quân, thần quân hướng Phượng Hoàng Quân cầu hôn, một đám tiên nữ vốn là muốn gả cho một vị hôn phu tốt, lại không nghĩ tới suýt chút nữa là có mẹ kế, chị dâu về nhà.
Lần này tuyển phi Phượng Hoàng Quân muốn biểu lộ khí khái hán tử, vậy mà lại truyền vẻ đẹp thiên tiên ra ngoài, ở trên thiên giới không chỉ có các tiên nữ đến phượng hoàng tộc tuyển phi mà còn có rất nhiều đoạn tụ.
Mắt thấy các nam tử ở trong phượng hoàng tộc đều có nhi tử để ôm, Phượng Hoàng Quân liền cảm thấy gấp, cho nên cậu đến chỗ Đan tiên quân đòi tiên đan, để ăn vào có thể nâng lên khí khái nam tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất