Tiểu Thỏ Tinh Có Một Ý Tưởng Lớn Mật
Chương 2: Ra ngoài
Tiểu Thỏ Tinh Có Một Ý Tưởng Lớn Mật
Tác giả: Hạt Ảnh Thiên Thanh
Edit: Sặc Fructose
____________
Chương 2: Ra ngoài
Ngày nọ, trước động Tiểu Thỏ Tinh bay đến một cọng lông gà. Gà Rừng Tinh ở núi kế bên gọi nó qua chơi.
Tiểu Thỏ Tinh vô cùng vui vẻ cõng Tiểu Hắc xuống núi.
Đi ngang qua thôn trang dưới chân núi kia, nó lại ẩn thân vào nhìn lén. Đứa bé trước đây được người phụ nữ ôm vào lòng cho bú cũng đã lớn thành một bé đồng tử, cầm chong chóng trong tay chạy tới chạy lui trong sân.
Trên cửa sổ còn đặt một thanh kiếm gỗ nhỏ.
Một cơn gió thổi qua, nhóc kia dừng bước chân, quay đầu lại nhìn xem, kiếm gỗ nhỏ trên bệ cửa sổ đã không còn, thay thế vào đó là một củ cà rốt vàng óng ánh.
"A kiếm, kiếm của ta..."
Tiểu Thỏ Tinh băn khoăn, lại để thêm một củ cà rốt vào.
Thằng nhóc ngẩn người, không dám khóc cũng không dám cầm củ cà rốt, tức giận chạy ra ngoài sân.
Tiểu Thỏ Tinh vào nhà đi dạo, lại lấy đi mấy thứ như trống bỏi, lục lạc, con quay, chuồn chuồn tre, bộ xếp hình, cửu liên hoàn, con diều,...
Để lại một đống cà rốt.
Tiểu Hắc:........
Chờ đến khi lên núi của Gà Rừng Tinh, trong lòng Tiểu Thỏ Tinh ôm một Tiểu Hắc, trên người còn mang theo một tay nải lớn, cười tủm tỉm.
"Tới rồi à, khách khí như vậy?" Gà Rừng Tinh thổi một hơi, tay nải kia liền bay về phía hắn.
"Ai, không phải" Tiểu Thỏ Tinh lập tức bắt lấy tay nải "Tất cả đều là những thứ hay ho ta lấy cho Tiểu Hắc, không phải cho ngươi".
"......"
Gà Rừng Tinh dùng phép thuật xem xét. Quả thật chỉ là một vài thứ đồ chơi bình thường cho con nít.
Hắn vỗ vỗ tay, hai bên sơn động đi vào một đám gà rừng sặc sỡ, cánh của chúng giơ mấy chiếc lá tròn tròn, trên đó xếp những loại trái cây khác nhau, đây là thức ăn Gà Rừng Tinh chiêu đãi Tiểu Thỏ Tinh.
Trừ cà rốt ra, Tiểu Thỏ Tinh đều không thèm các loại thức ăn khác, chỉ cầm một trái đút cho Tiểu Hắc.
Chờ ăn ba lần trái cây xong, Gà Rừng Tinh hỏi: "Trên thư ta viết như vậy, ngươi cảm thấy thế nào?"
"Không được, bây giờ ta có Tiểu Hắc rồi". Tiểu Thỏ Tinh lắc đầu: "Hơn nữa, ta sợ rắn nhất".
Thì ra Gà Rừng Tinh nghe được phong thanh, Đại Xà Tinh ở ngọn núi kế kế kế kế bên tuyển mỹ chiêu thân. Hắn muốn cùng Tiểu Thỏ Tinh kết bạn đồng hành.
Đại Xà Tinh kia tu luyện trễ hơn bọn hắn, nhưng người ta ăn thịt, động vật ăn thịt tu luyện sẽ nhanh hơn động vật ăn cỏ. Ngắn ngủi 500 năm đã tu thành hình người, còn xuống núi tìm người bái sư, pháp lực cao thâm, vô cùng lợi hại.
Rắn tính bản dâm, nhưng Đại Xà Tinh tu luyện khắt khổ, từ khi tu ra linh trí đến nay đều nhẫn nhịn. Hiện tại học thành trở về, hắn tính tìm một yêu tinh tốt khai trai, nếm thử tư vị song tu.
Gà Rừng Tinh khuyên nó: "Đứa nhóc đen thui này ngươi còn phải nuôi rất lâu, tướng mạo lại khó coi --Ngươi chưa thấy qua Đại Xà Tinh kia dung mạo tựa Phan An, khí chất như vương giả. Nghe nói không biết hắn chỗ nào lấy được một tia huyết mạch chân long, trên đầu cũng mọc sừng ra..."
Tiểu Thỏ Tinh không vui: "Cha không chê con xấu, Tiểu Hắc dù khó coi cũng là do ta từng ngụm từng ngụm sữa nuôi lớn, không cho ngươi nói hắn khó coi trước mặt ta".
Gà Rừng Tinh lại khuyên khuyên, thấy Tiểu Thỏ Tinh thật sự không có ý định đi, cười hà hà, vẫy tay kêu hắn đến gần, nói: "Đại Xà Tinh kia có tới hai dương v*t đó!".
Này thì có là gì đâu, Tiểu Hắc nhà ta cũng có hai cái. Tiểu Thỏ Tinh chỉ cười không nói, lại lắc đầu cự tuyệt.
Gà Rừng Tinh nói đến miệng khô lưỡi khô cũng không nói động được Tiểu Thỏ Tinh, nghỉ một chút, cầm lấy trái cây nhét vào miệng.
Tiểu Thỏ Tinh hỏi hắn: "Ngươi đã cảm thấy hắn đẹp như vậy, một mình ngươi đi là được rồi, làm gì mà một hai phải kéo ta theo?".
"Haizz, này không phải do ta lo lắng một mình ta ứng phó không nổi hai cây đó sao".
Tiểu Thỏ Tinh trợn mắt há mồm: "Ngươi muốn ta cùng nhau... với hắn?"
Trên đời sao có việc dâm loạn như thế chứ!
Tiểu Thỏ Tinh cảm thấy tâm linh thuần khiết của mình đã bị vấy bẩn, đứng ngồi không yên: "Ta nhớ tới cà rốt trong nhà cũng chưa tưới nước, ta phải trở về thôi".
Gà Rừng Tinh còn đang cố gắng: "Thật không cùng ta đi thử vận may sao?"
"Thật không đi......"
Tiểu Thỏ Tinh bồng Tiểu Hắc muốn đi, lại thấy bé con cứ nhìn chằm chặp trái cây trên những chiếc lá tròn, nói: "Ngươi đẹp như vậy, lại có bản lĩnh, chắc chắn có thể khiến con rắn bự kia vui vẻ, ta vừa ngốc vừa ngu, đi cũng chỉ biết kéo chân sau... Không bằng ngươi cho ta một ít trái cây, bây giờ ta sẽ đi ngay?"
Gà Rừng Tinh bị nửa đoạn trước của nó khen đến vừa lòng, đưa trái cây cho nó: "Được rồi, ăn ít thôi, ăn nhiều quá sẽ trở ngại cho việc tu hành".
Sau khi trở về hang động, vài ngày sau, kỳ động dục của Tiểu Thỏ Tinh đến rồi.
Thể chất của nó đặc thù, con thỏ bình thường suốt ngày động dục. Còn nó lưỡng tính đồng thể, âm dương khó điều hòa, mấy năm mới phát tình một lần.
Đây cũng là nguyên nhân mà đám thỏ tinh đầy núi không muốn ở với nó -- Đối với thỏ mà nói, mấy năm không sinh hoạt tình dục không bằng chết đi cho rồi.
Tiểu Thỏ Tinh rút sạch cà rốt quanh hang động, đặt trên giường đá. Dặn dò Tiểu Hắc: "Ngoại trừ những lúc ta kêu ngươi vào bú sữa, những lúc khác không được tiến vào".
Nói xong, nó đem hết mấy món đồ chơi trộm được dưới chân núi lấy ra, chọn mấy cái đã tróc sơn đưa cho bé, còn lại đều gom lại đặt ở đầu giường.
"Chờ ngươi lớn thêm một chút, ta lại -- "
Tiểu Thỏ Tinh nói đến đây dừng lại một chút, trong lòng dâng lên một cảm giác kì lạ. Nó sờ sờ lương tâm của mình, thầm nghĩ: "Nếu như ta đã xem mình như cha của bé, cha cùng con cũng không thể làm chuyện đó..."
Haizzz, kệ mấy chuyện đó đi, nó phất tay bảo Tiểu Hắc ra ngoài, thu lại phép lực biến trở về thành một con thỏ trắng như tuyết, ôm một củ cà rốt đã rửa sạch mà bắt đầu cọ xát.....
Tác giả: Hạt Ảnh Thiên Thanh
Edit: Sặc Fructose
____________
Chương 2: Ra ngoài
Ngày nọ, trước động Tiểu Thỏ Tinh bay đến một cọng lông gà. Gà Rừng Tinh ở núi kế bên gọi nó qua chơi.
Tiểu Thỏ Tinh vô cùng vui vẻ cõng Tiểu Hắc xuống núi.
Đi ngang qua thôn trang dưới chân núi kia, nó lại ẩn thân vào nhìn lén. Đứa bé trước đây được người phụ nữ ôm vào lòng cho bú cũng đã lớn thành một bé đồng tử, cầm chong chóng trong tay chạy tới chạy lui trong sân.
Trên cửa sổ còn đặt một thanh kiếm gỗ nhỏ.
Một cơn gió thổi qua, nhóc kia dừng bước chân, quay đầu lại nhìn xem, kiếm gỗ nhỏ trên bệ cửa sổ đã không còn, thay thế vào đó là một củ cà rốt vàng óng ánh.
"A kiếm, kiếm của ta..."
Tiểu Thỏ Tinh băn khoăn, lại để thêm một củ cà rốt vào.
Thằng nhóc ngẩn người, không dám khóc cũng không dám cầm củ cà rốt, tức giận chạy ra ngoài sân.
Tiểu Thỏ Tinh vào nhà đi dạo, lại lấy đi mấy thứ như trống bỏi, lục lạc, con quay, chuồn chuồn tre, bộ xếp hình, cửu liên hoàn, con diều,...
Để lại một đống cà rốt.
Tiểu Hắc:........
Chờ đến khi lên núi của Gà Rừng Tinh, trong lòng Tiểu Thỏ Tinh ôm một Tiểu Hắc, trên người còn mang theo một tay nải lớn, cười tủm tỉm.
"Tới rồi à, khách khí như vậy?" Gà Rừng Tinh thổi một hơi, tay nải kia liền bay về phía hắn.
"Ai, không phải" Tiểu Thỏ Tinh lập tức bắt lấy tay nải "Tất cả đều là những thứ hay ho ta lấy cho Tiểu Hắc, không phải cho ngươi".
"......"
Gà Rừng Tinh dùng phép thuật xem xét. Quả thật chỉ là một vài thứ đồ chơi bình thường cho con nít.
Hắn vỗ vỗ tay, hai bên sơn động đi vào một đám gà rừng sặc sỡ, cánh của chúng giơ mấy chiếc lá tròn tròn, trên đó xếp những loại trái cây khác nhau, đây là thức ăn Gà Rừng Tinh chiêu đãi Tiểu Thỏ Tinh.
Trừ cà rốt ra, Tiểu Thỏ Tinh đều không thèm các loại thức ăn khác, chỉ cầm một trái đút cho Tiểu Hắc.
Chờ ăn ba lần trái cây xong, Gà Rừng Tinh hỏi: "Trên thư ta viết như vậy, ngươi cảm thấy thế nào?"
"Không được, bây giờ ta có Tiểu Hắc rồi". Tiểu Thỏ Tinh lắc đầu: "Hơn nữa, ta sợ rắn nhất".
Thì ra Gà Rừng Tinh nghe được phong thanh, Đại Xà Tinh ở ngọn núi kế kế kế kế bên tuyển mỹ chiêu thân. Hắn muốn cùng Tiểu Thỏ Tinh kết bạn đồng hành.
Đại Xà Tinh kia tu luyện trễ hơn bọn hắn, nhưng người ta ăn thịt, động vật ăn thịt tu luyện sẽ nhanh hơn động vật ăn cỏ. Ngắn ngủi 500 năm đã tu thành hình người, còn xuống núi tìm người bái sư, pháp lực cao thâm, vô cùng lợi hại.
Rắn tính bản dâm, nhưng Đại Xà Tinh tu luyện khắt khổ, từ khi tu ra linh trí đến nay đều nhẫn nhịn. Hiện tại học thành trở về, hắn tính tìm một yêu tinh tốt khai trai, nếm thử tư vị song tu.
Gà Rừng Tinh khuyên nó: "Đứa nhóc đen thui này ngươi còn phải nuôi rất lâu, tướng mạo lại khó coi --Ngươi chưa thấy qua Đại Xà Tinh kia dung mạo tựa Phan An, khí chất như vương giả. Nghe nói không biết hắn chỗ nào lấy được một tia huyết mạch chân long, trên đầu cũng mọc sừng ra..."
Tiểu Thỏ Tinh không vui: "Cha không chê con xấu, Tiểu Hắc dù khó coi cũng là do ta từng ngụm từng ngụm sữa nuôi lớn, không cho ngươi nói hắn khó coi trước mặt ta".
Gà Rừng Tinh lại khuyên khuyên, thấy Tiểu Thỏ Tinh thật sự không có ý định đi, cười hà hà, vẫy tay kêu hắn đến gần, nói: "Đại Xà Tinh kia có tới hai dương v*t đó!".
Này thì có là gì đâu, Tiểu Hắc nhà ta cũng có hai cái. Tiểu Thỏ Tinh chỉ cười không nói, lại lắc đầu cự tuyệt.
Gà Rừng Tinh nói đến miệng khô lưỡi khô cũng không nói động được Tiểu Thỏ Tinh, nghỉ một chút, cầm lấy trái cây nhét vào miệng.
Tiểu Thỏ Tinh hỏi hắn: "Ngươi đã cảm thấy hắn đẹp như vậy, một mình ngươi đi là được rồi, làm gì mà một hai phải kéo ta theo?".
"Haizz, này không phải do ta lo lắng một mình ta ứng phó không nổi hai cây đó sao".
Tiểu Thỏ Tinh trợn mắt há mồm: "Ngươi muốn ta cùng nhau... với hắn?"
Trên đời sao có việc dâm loạn như thế chứ!
Tiểu Thỏ Tinh cảm thấy tâm linh thuần khiết của mình đã bị vấy bẩn, đứng ngồi không yên: "Ta nhớ tới cà rốt trong nhà cũng chưa tưới nước, ta phải trở về thôi".
Gà Rừng Tinh còn đang cố gắng: "Thật không cùng ta đi thử vận may sao?"
"Thật không đi......"
Tiểu Thỏ Tinh bồng Tiểu Hắc muốn đi, lại thấy bé con cứ nhìn chằm chặp trái cây trên những chiếc lá tròn, nói: "Ngươi đẹp như vậy, lại có bản lĩnh, chắc chắn có thể khiến con rắn bự kia vui vẻ, ta vừa ngốc vừa ngu, đi cũng chỉ biết kéo chân sau... Không bằng ngươi cho ta một ít trái cây, bây giờ ta sẽ đi ngay?"
Gà Rừng Tinh bị nửa đoạn trước của nó khen đến vừa lòng, đưa trái cây cho nó: "Được rồi, ăn ít thôi, ăn nhiều quá sẽ trở ngại cho việc tu hành".
Sau khi trở về hang động, vài ngày sau, kỳ động dục của Tiểu Thỏ Tinh đến rồi.
Thể chất của nó đặc thù, con thỏ bình thường suốt ngày động dục. Còn nó lưỡng tính đồng thể, âm dương khó điều hòa, mấy năm mới phát tình một lần.
Đây cũng là nguyên nhân mà đám thỏ tinh đầy núi không muốn ở với nó -- Đối với thỏ mà nói, mấy năm không sinh hoạt tình dục không bằng chết đi cho rồi.
Tiểu Thỏ Tinh rút sạch cà rốt quanh hang động, đặt trên giường đá. Dặn dò Tiểu Hắc: "Ngoại trừ những lúc ta kêu ngươi vào bú sữa, những lúc khác không được tiến vào".
Nói xong, nó đem hết mấy món đồ chơi trộm được dưới chân núi lấy ra, chọn mấy cái đã tróc sơn đưa cho bé, còn lại đều gom lại đặt ở đầu giường.
"Chờ ngươi lớn thêm một chút, ta lại -- "
Tiểu Thỏ Tinh nói đến đây dừng lại một chút, trong lòng dâng lên một cảm giác kì lạ. Nó sờ sờ lương tâm của mình, thầm nghĩ: "Nếu như ta đã xem mình như cha của bé, cha cùng con cũng không thể làm chuyện đó..."
Haizzz, kệ mấy chuyện đó đi, nó phất tay bảo Tiểu Hắc ra ngoài, thu lại phép lực biến trở về thành một con thỏ trắng như tuyết, ôm một củ cà rốt đã rửa sạch mà bắt đầu cọ xát.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất