Tiểu Thỏ Tinh Có Một Ý Tưởng Lớn Mật

Chương 3: Vuốt thỏ thỏ

Trước Sau
Tiểu Thỏ Tinh Có Một Ý Tưởng Lớn Mật

Tác giả: Hạt Ảnh Thiên Thanh

Edit: Sặc Fructose

____________

Chương 3: Vuốt thỏ thỏ

Mỗi ngày sáng trưa chiều, Tiểu Thỏ Tinh vẫn nhớ không thể để Tiểu Hắc bị đói, dùng pháp thuật áp chế tình triều, biến ra hình người nằm trên giường đá gào: "Tiểu Hắc, mau tới bú sữa..."

Hôm nay, Tiểu Thỏ Tinh như thường lệ mà cho Tiểu Hắc bú sữa.

"Ý? Đây là đụng vào đâu rồi, u một cục lớn như vậy?"

Tiểu Hắc lắc đầu, không cho nó đụng vào cục u trên đầu mình, một lòng một dạ bú sữa.

"A, bên này cũng có một cái!"

Tiểu Thỏ Tinh lo lắng không biết đứa nhỏ bị đụng đầu có vấn đề gì không, đẩy người ra đứng dậy, kéo Tiểu Hắc qua hỏi bé: "Đụng ở đâu, sao lại đụng hai cục liên tiếp như vậy, coa đau không?"

Nó vừa hỏi vừa sờ sờ hai cục u, vầng sáng phép thuật màu trắng từ đầu ngón tay lan xuống hai cục u đó, nhưng hai cục u không có tan đi.

"Đau biết bao nhiêu đây". Bình thường bọn thỏ trong núi té gãy chân, Tiểu Thỏ Tinh chỉ tay một chút cũng có thể chữa khỏi. Lúc này thấy phép thuật của mình không có tác dụng, nó liền nghĩ chắc là do bị thương quá nặng.

Tiểu Hắc lắc lắc đầu, cầm lấy tay nó hôn hôn.

Đứa nhỏ này vẫn không biết nói, Tiểu Thỏ Tinh vừa thông linh trí là đã biết nói tiếng người rồi, muốn dạy cũng không biết phải dạy từ đâu. Cho nên Tiểu Hắc vẫn ở trạng thái như người câm.



Tiểu Thỏ Tinh đang trong thời kỳ đặc thù, vốn bản thân đã suy yếu, lại dùng phép thuật chống đỡ, trước mắt bỗng tối đi, thấy Tiểu Hắc vẫn lắc đầu không nói lời nào, cũng chỉ có thể bảo: "Chờ thân thể ta tốt hơn rồi, sẽ xem kỹ lại cho ngươi".

Nó nằm lại trên giường, nửa vạt áo bị sữa thấm ướt nhẹp, thứ gì đó đỏ hỏn đứng thẳng ẩn hiện rất hấp dẫn.

"Ngươi ra ngoài trước đi, trễ chút ta không chóng mặt nữa ta sẽ gọi ngươi vào bú". Nó thúc giục Tiểu Hắc đang đứng ngây ra: "Bây giờ ta mệt lắm".

Tiểu Hắc không nhúc nhích.

Haizz, Tiểu Thỏ Tinh thở dài, cảm thấy mình chăm đứa nhỏ này đến ngu ra luôn rồi.

Nó đành phải nhịn đau đem một đống đồ chơi mới tinh dưới gối ra dụ dỗ bé: "Đây, cầm lấy chơi đi".

Mặt Tiểu Hắc hình như lại đen thêm chút.

"Mau đi!" Tiểu Thỏ Tinh tay run rẩy đưa cửu liên hoàn mà nó cũng chưa chơi qua cho Tiểu Hắc: "Không được làm hỏng, biết chưa?"

Tiểu Hắc im lặng cầm lấy cửu liên hoàn, xuống giường bò ra bên ngoài.

Không biết vì sao, Tiểu Thỏ Tinh cảm giác như mình nhìn thấy một con rắn trắng đen, nó dụi dụi mắt, nhìn thấy được Tiểu Hắc hình người đang bò ra ngoài, bộ quần áo lông trắng đan xen với làn da ngăm đen, nhìn giống như một con rắn trắng đen ú nu...

Hắn nghĩ, chờ kỳ phát tình qua rồi, hay là đưa đứa bé xuống thôn trang ở chân núi đi? Đứa nhỏ bị nuôi giống như một con rắn rồi, thế này chắc chắn không được.

Chỉ là mới nghĩ như vậy, Tiểu Hắc đang vùi đầu bò đi như cảm ứng được gì đó mà quay đầu lại, dùng đôi mắt đen như mực mà nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ Tinh.

Tiểu Thỏ Tinh giật mình, sao lại như thế, sợ quá đi mất!

Vào lúc ban đêm, Tiểu Thỏ Tinh kêu Tiểu Hắc tiến vào bú sữa, đối phương ăn xong cũng không đi.



"Ăn no chưa?" Trong lòng Tiểu Thỏ Tinh cảm thấy quái dị, đẩy bé: "Ăn no thì đi ra ngoài đi".

Không nghĩ tới hắn là một lão yêu quái ngàn năm lại không đẩy được một đứa trẻ ba tuổi. Bàn tay nhỏ nhắn của đối phương bắt lấy một bên ngực của hắn bóp mạnh, ngực phình phình lập tức chảy sữa không ngừng.

Tiểu Thỏ Tinh đau đến rơi nước mắt: "Tiểu Hắc!"

Tiểu Thỏ Tinh thở gấp một hơi, trực tiếp biến về hình thái thỏ trắng.

Lần này thì tốt rồi, Tiểu Thỏ Tinh bị Tiểu Hắc vuốt hết từ đầu đến chân.

Pháp lực để Tiểu Thỏ Tinh áp đi tình triều hoàn toàn mất hiệu lực, thần trí mơ hồ mà lấy hai chân trước ôm lấy cánh tay của Tiểu Hắc bắt đầu cọ xát.

Sột sột soạt soạt tiếng vang vô cùng có quy luật, một bên cọ xát, một bên hai cái lỗ tai của Tiểu Thỏ Tinh dựng thẳng lên.

Cọ được vài cái, Tiểu Thỏ Tinh đói bụng, liền cắn "cà rốt" một ngụm.

?

Tiểu Thỏ Tinh vừa nghi hoặc vừa cắn, cắn cả buổi mới xác định được mình ôm không phải củ cà rốt.

Miễn cưỡng lấy lại chút tỉnh táo, miệng phía dưới bị nhét vào một củ cà rốt lạnh ngắt, Tiểu Thỏ Tinh há miệng nuốt đầy vào, lại không nghĩ ngợi gì nhiều, một bên nuốt một bên cọ xát.

Tiểu Hắc cười cười, lấy qua một củ cà rốt dùng phép thuật gọt đi một chút, gảy gảy phía dưới của Tiểu Thỏ Tinh.

"Grừ grừ... ư ư...."

Thì ra con thỏ sướng cũng biết kêu nha.

Tiểu Thỏ Tinh bị đứa nhỏ mình nuôi dùng cà rốt chơi đến khi trời tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau