Tiểu Trùng Đực Đến Từ Hoang Tinh
Chương 4
"Tướng quân, quân hạm hoàn tất kiểm tra, có thể xuất phát bất cứ lúc nào!" Một quân thư đi đến cúi chào Trùng tộc cấp cao trước mặt.
"Những quân thư xem phát sóng trực tiếp đều đã bình tĩnh lại?" Lục Đình mang lên quan quân chuyên chúc mũ, màu đen cạnh xéo vành nón che khuất mái tóc màu xám bạc của hắn chỉ chừa một đôi mắt sắc bén dị thường.
"Đúng vậy tướng quân, tinh thần lực có khuynh hướng bạo động nhất định không cho phép tham gia nhiệm vụ lần này."
"Đế Tinh chó điên, cái danh hiệu này thật đúng là không phải nói không." Một quân thư cùng đi tới hội báo nói, "Ngày thường vì có thể gặp gỡ tiếp xúc với các Trùng đực mà không màng sống chết leo lên trên, hiện tại xuất hiện một vị không thuộc về gia tộc nào như thế này, chắc chắn sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu."
Giày quân đội bước trên đất phát ra âm thanh lộc cộc vừa có quy luật lại vừa thanh thúy.
"Nhớ kỹ chúng ta chỉ làm theo nhiệm vụ, những cái khác đều do hiệp hội Trùng đực lo liệu." Lục Đình nói.
"Vâng!"
Hiệp hội bảo hộ Trùng đực
"Quân hạm đã rời cảng?" Lâm Du hỏi.
"Ba phút trước đã xuất phát bay về dãy tinh cầu KJ"
Lâm Du nhìn bóng dáng đơn bạc của ấu tể trong hình ảnh phát sóng trực tiếp, lại nghĩ đến hôm nay nhận được rất nhiều yêu cầu từ những đại gia tộc ở Đế Tinh trong đó không thiếu quân thư có quân hàm giống với Lục Đình, thành thật mà nói nếu như không phải Lục Đình là Trùng tộc duy nhất trong quân đội mang quân hàm thượng tướng thì cơ hội này không nhất định đến lượt hắn, quyền quý ở Đế Tinh có rất nhiều không kém tòng quân thư cô nhi viện ra tới này một cái.
"Hy vọng tất cả đều có thể thuận lợi đi" Lâm Du nhẹ giọng nói đến.
Lục Đình mở ra quang não của Trùng tộc, bên trong hiện tại che trời lấp đất đều tin tức về ấu tể trùng đực kia, phát sóng trực tiếp ở Tinh Võng liên tiếp bị quân đội liên cùng với hiệp hội Trùng đực đóng cửa, vì bảo về sự riêng tư cho ấu tể Trùng đực, chỉ những quân thư chấp hành nhiệm vụ nghĩ cách cứu viện mới có quyền truy cập, là người tổng phụ trách cho nhiệm vụ tìm cách cứu viện này tất nhiên sẽ được hưởng quyền lợi độc nhất vô nhị.
Hơn nữa ở những tình huống không cần thiết Lục Đình có quyền hạn ngăn cản những Trùng tộc khác truy cập vào xem video ấu tể Trùng đực.
Đến nỗi những Trùng tộc khác của Đế Tinh mặc dù tâm hồn vô cùng lo lắng và khó chịu cũng chỉ có thể yên lặng chờ đợi tin tức mới nhất, bởi vì bọn họ biết, chỉ có quân thư mới có tư cách tham dự nhiệm vụ lần này.
Hình ảnh ấu tể đã bắt đầu thu dọn đồ vật quay trở về đi, còn gọi hai con thú biến dị, xem ra hẳn là bạn bè, hiện tại không đuổi được quả cầu trực tiếp đi nơi khác, cậu chỉ có thể cất nó lại vào túi. Lục Đình không thể nhìn thấy nhìn ảnh nào khác ngoài một mảnh màu sắc mơ hồ
Tuy rằng không thấy rõ bên ngoài, nhưng đồ vật trong túi lại có thể nhìn thấy rõ ràng, có bút vẽ đã dùng qua của ấu tể Trùng tộc, mấy túi dịch dinh dưỡng đã quá hạn, cùng một ít đồ vật khác mà ở trong mắt Lục Đình đều là những đồ vật vô dụng bỏ đi.
Hắn siết chặt eo trắc nguồn năng lượng thương, trách không được những binh lính sau khi xem qua đều có xu hướng muốn bạo động, nếu không phải tinh thần lực của bản thân cao hơn tinh thần lực bình thường của Trùng cái, Lục Đình sợ là không kìm được phá nát hết tất cả đồ vật trong tầm mắt để phát tiết bản năng
So với Trùng đực được nuông chiều từ bé ở Đế Tinh, tiểu Trùng đực này thật sự thê thảm hơn rất nhiều.
Khoảng cách từ Đế tinh đế hệ liệt tinh cầu KJ đại khá là bảy ngày theo lộ trình Tinh Tế, nhưng Lục Đình vì gấp rút cứu viện đã tiến hành bước nhảy vọt không gian đem vận tốc lên đến mức tối đa, cứ như vậy thời gian đã rút ngắn chỉ còn ba ngày đường.
Tiếng gõ cửa dồn dập cắt ngang buổi xem phát sóng trực tiếp.
"Vào đi."
Người đến là phó quan Vưu Nhĩ, "Tướng quân, chúng tôi phát hiện một số trạng huống!"
Lục Đình tầm mắt vẫn tập trung vào hình ảnh phát sóng trực tiếp hình ảnh, không thèm ngẩng đầu lên, "Nói đi"
"Dự báo ba ngày sau sẽ có một trận bão cát quy mô rất lớn đổ bộ đến hệ liệt tinh cầu KJ, liên tục trong vòng một tháng."
"Ba ngày sau?"
"Đúng vậy, chính là thời gian chúng ta tới hành tinh đá 336 - Hoang Tinh." Vưu Nhĩ trong lòng nghĩ, này cũng quá trùng hợp, thượng tướng đem hành trình giảm đến còn ba ngày đã là cực hạn, không nghĩ tới lại có thể đuổi kịp thiên tai mỗi năm một lần.
Phát sóng trực tiếp bên kia tiểu Trùng đực hình như là đang tạm biệt hai con thú biến dị, chẳng lẽ là muốn về nhà? Lục Đình chỉ đạo "Cố gắng đẩy nhanh tốc độ, chỉ cần đến sớm hơn một tiếng trước khi gió lốc thổi tới, tôi sẽ có biện pháp đi vào 336 hào Hoang Tinh."
Vưu Nhĩ không chút nghi ngờ lời nói của Lục Đình, vị này năm nay mới 50 tuổi, mà Trùng tộc có tuổi thọ đến 500 năm, trùng cái không giống với trùng đực, bọn họ thường thường ở còn không có thành niên thời điểm liền có được cơ thể cực kỳ khỏe mạnh, Trùng tộc thư nhiều hùng thiếu, nói là không tới 20 tuổi đều chỉ có thể là ấu tể, nhưng kỳ thật lời này chỉ áp dụng với Trùng đực, còn đối với trùng cái mà nói, 20 tuổi đều khả năng đã tốt nghiệp từ học viện quân sự Đế Tinh.
Hắn trực thuộc quan quân Lục Đình thượng tướng chính là như thế, còn không có tòng quân thư cô nhi viện ra tới, đã được kiểm tra đo lường ra là có thiên phú cực kỳ ưu việt, trực tiếp đặc cách trúng tuyển đến học viện quân sự Đế Tinh, chỉ sau ba năm lại lấy thành tích là Thủ khoa học viện quân sự để gia nhập quân đội, hơn nữa từ thiếu tá bắt đầu phấn đấu đi lên, dùng thời gian 30 năm ngắn ngủi, ở trong quân đội nổi danh đâu đâu cũng là chó điên leo lên đến chức vị thượng tướng.
Cho nên muốn nói điên, không ai có khả năng không ai so được với vị hiện tại nhìn như bình tĩnh này.
Vưu Nghĩ lại thấy thượng tướng của hắn lại chăm chú nhìn vào hình ảnh trên màn hình phát sóng trực tiếp, những gia hỏa ở Đế Tinh còn vọng tưởng muốn tranh đoạt ấu tể Trùng đực chưa từng gặp mặt này, lại không chịu nghĩ đến với tính tình của thượng tướng trước giờ luôn là kính nhi viễn chi với nhóm Trùng đực ở Đế Tinh, là này vì sao lại gấp đến không chờ nổi như này.
Lúc này Vân Bạch Bạch vẫn chưa biết được có một đại nhân vật Trùng tộc đại nhân vật muốn tới tìm, cậu còn đang buồn rầu không biết nên giải quyết cái cục sắt kì quái này thế nào, trước tiên đem dịch dinh dưỡng xếp gọn gàng vào trong tủ, vẫn chưa kịp cất bút vẽ vào một ngăn khác đã bị quả cầu đột nhiên bay ra dọa sợ
"Đuổi lại đuổi không đi, cũng không thể để cho người khác phát hiện cậu, cũng chỉ có thể đem ngươi khóa ở nhà, nhưng mà cậu cũng đừng đột nhiên xuất hiện hành động kỳ quái như vậy, bằng không tôi liền tìm cái rương đem cậu nhốt lại!" Tiểu trùng đực ra vẻ hung dữ nói
Phát sóng trực tiếp cầu vẫn là một màn hình màu đen không hề phản ứng lại, Vân Bạch Bạch cuối cùng cũng yên tâm một chút, chỉ cần không có Trùng tộc tới bắt cậu là được rồi.
Lục Đình nhìn trùng đực ấu tể lấy bút vẽ nghiên cứu cấu tạo một lúc sau liền bắt đầu vẽ ở trên tường, đầu tiên là một người nhỏ, sau đó là hai con thỏ, vẽ đến đây thì dừng, ở bên cạnh người nhỏ lại vẽ thêm mấy người nhỏ khác, hắn mơ hồ nghe thấy ấu tể thở dài một hơi, sau đó buông bút vẽ đi đến ngăn tủ trước mặt mở ra một túi dịch dinh dưỡng.
Nhìn đến nơi này, Lục Đình rốt cuộc nhíu mày, hoàn cảnh sinh hoạt quá kém, không đủ thức ăn, sống một mình, chính xác là cuộc sống của tù nhân bị lưu đày
Hắn tìm tới phó quan của mình Vưu Nhĩ dò hỏi kỹ càng tỉ mỉ tình huống: "Bão cát cụ thể khi nào đến?"
Vưu Nhĩ nhìn nhìn quang não trong tay
"Ước chừng là 10 giờ tối ba ngày sau."
"Chuẩn bị cho tôi một phi thuyền tác chiến loại nhỏ"
Vưu Nhĩ không ngờ rằng biện pháp mà Lục Đình nghĩ ra lại là một mình xông vào trong gió lốc, "Tướng quân như vậy quá nguy hiểm, tốt nhất vẫn là lái chiến hạm đi vào" Vưu Nhĩ nói còn chưa xong đã bị ánh mắt chất vấn nhìn thẳng, uy áp mạnh mẽ của quân thư bắt đầu tràn ra.
"Nếu không kịp thời hạ cánh ở tinh cầu 336, chúng ta sẽ phải chờ bên ngoài một tháng". Lục Đình rũ mắt, Vưu Nhĩ cuối cùng cũng thoát khỏi cảm giác khủng bố khi yết hầu giống như bị bóp chặt.
"Đừng nói là một tháng, hiện tại cho dù một ngày những Trùng tộc ở Đế Tinh cũng không muốn chờ, nếu cậu không muốn Trùng tộc xảy ra bạo động thì chuẩn bị đúng theo lời tôi nói."
Vưu Nhĩ cắn chặt răng, nghĩ đến lúc trước trên Tinh Võng thấy được ấu tể vì sinh tồn mà phải đến bãi rác tìm thức ăn, cuối cùng bản năng bảo hộ ấu tể của Trùng cái vẫn vượt qua lý trí.
"Vâng! Tướng quân!"
***
Vân Bạch Bạch duỗi tay gãi gãi sau lưng, lạ thật hôm qua rõ ràng cậu đã đi tìm bác sĩ Duy Địch lấy một ít thuốc bôi rồi mà, hình như không hiệu quả gì mấy.
"Lại không thể xem được tình trạng ở sau lưng..." Vân Bạch Bạch từ bỏ công cuộc kiểm tra cái lưng lại phát hiện cục sắt kì quái bay đến trước mặt cậu.
"Có cách rồi!" Vân Bạch Bạch bắt lấy quả cầu phát sóng trực tiếp ở không trung đem mặt thấu tiến lên hơi hơi nheo lại đôi mắt xem xét, "À, xác thật là trạng thái không hoạt động."
Lục Đình vừa mới thao tác xong không gian khiêu dược mệnh lệnh, mở ra phòng phát sóng trực tiếp liền thấy một gương mặt phóng đại, không giống với hình ảnh đang được truyền nhau trên Tinh Võng, Trùng đực nhỏ đã rửa mặt sạch sẽ, ban đầu chỉ có thể thấy cặp mắt to tròn kia, hiện tại có thể thấy rõ ràng cả khuôn mặt.
Mỗi Trùng cái đều có hình mẫu lý tưởng của bản thân về Trùng đực, đối với hắn dáng vẻ của cậu đẹp hơn tất cả những vị Trùng đực khác đã từng lộ diện trên Tinh Võng.
Hiện tại vẫn chỉ là ấu tể, không biết khi thành niên sẽ thành bộ dạng điên đảo chúng sinh như thế nào
Nhưng rất nhanh lý trí mà Lục Đình vất vả duy trì đã bị hành động bất ngờ của Trùng đực này đánh cho vỡ vụn, Vân Bạch Bạch hơi nghiêng người cởi đi cái áo trên thân, tấm lưng trắng nõn cùng một mảnh nhỏ trước ngực nhanh chóng lộ ra, toàn bộ đặp trực tiếp vào mặt vị thượng tướng của chúng ta không xót chỗ nào.
Phòng tổng chỉ huy của quân hạm truyền đến một tiếng vang thật lớn, quân thư canh gác bên ngoài phản xạ cực nhanh hỏi "Tướng quân, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Phía sau cánh cửa truyền đến âm thanh rầu rĩ của Lục Đình "Không có việc gì, chỉ là tinh thần lực náo động không cẩn thận để râu lộ ra bên ngoài"
Quân thư gãi gãi đầu, lúc này mới một lần nữa bắt đầu đứng gác, chỉ là không lâu sau lại nghe vị trưởng quan nói: "Gọi bác sĩ từ Đế Tinh đến đây"
Chẳng lẽ thượng tướng bị râu của chính mình ngộ thương rồi? Có điều bác sĩ được trang bị trên quân hạm đều là những chuyên gia nghiên cứu thân thể Trùng đực đặc biệt vì nhiệm vụ cứu viện ấu tể kia mà chuẩn bị, cũng không biết thượng tướng gọi đến để làm gì. Quân thư mang theo nghi hoặc nhanh chóng đi đến phòng y tế tìm bác sĩ, còn cố ý gọi vị bác sĩ có tư lịch lâu nhất.
Bác Ni là viện trưởng viện nghiên cứu Trùng đực Đế Tinh, lần này ông tự mình tham gia kế hoạch cứu viện, gen Trùng tộc quả thật được ông trời ưu ái nên có ưu thế cho dù hiện tại ông đã 400 tuổi nhưng vẫn sở hữu dáng vẻ khi còn trẻ, trên thực tế khi Trùng tộc khi 450 tuổi về sau những dấu hiệu già cả mới chậm rãi xuất hiện.
Trên mắt trái của ông đeo một thấu kính, đây chính là phát minh mới nhất của viện nghiên cứu, chỉ cần nháy mắt một cái thấu kính thượng sẽ xuất hiện tất cả tin tức liên quan đến cơ thể của người trước mặt.
"Tướng quân, tinh thần lực của ngài hình như sắp bạo động, ngài cần dược tề trấn an tinh thần sao?" Bác Ni ngồi đó nhìn như một quân thư trẻ tuổi.
Lục Đình lại không quan tâm tình huống của bản thân, chỉ là cấp quyền cho Bác Ni cũng xem phát sóng trực tiếp "Trước hết không nói cái này, Bác Ni viện trưởng mau nhìn xem"
Bác Ni nhìn hình ảnh phát sóng trực tiếp được phóng đại trong không trung, ngay lập tức kinh ngại hai mắt mở to, gấp gáp nói "Sao có thể! Ấu tể Trùng đực sắp tiến vào giai đoạn tiến hóa lần thứ hai."
Ánh mắt Lục Đình hơi trầm xuống, "Không sai, chúng ta lúc trước đều bị hình ảnh trong video lừa gạt."
Ban đầu bọn họ nhìn thấy chính là động đồ trung trùng đực trong mắt giống như túy quang kim sắc, với lại thân hình của cậu không tính quá cao lớn còn cho rằng đối phương chỉ mới 15 tuổi, làm sao có thể ngờ được nhìn qua chỉ giống ấu tể vẫn còn cần uống dịch dinh dưỡng đã 18 tuổi
Bác Ni nhanh chóng mở quang não của mình ra xem báo cáo các số liệu tiêu chuẩn của Trùng đực.
Vào năm 15 tuổi Trùng đực sẽ tiến hành tiến hóa lần đầu tiên, căn cứ theo cấp bậc cao thấp của gen mà sẽ tiến hóa ra màu mắt khác nhau, lúc trước tất cả đều là mắt màu đen. 18 tuổi là thời điểm tiến vào giai đoạn tiến hóa lần thứ hai, giai đoạn này hội trưởng ra thập phần có trùng đực tính chinh hoa lệ cánh. Có điều quá trình tiến hóa này cực kỳ gian nan, nếu như là Trùng đực ở Đế Tinh mấy này sẽ đưa đến viện nghiên cứu được chăm sóc vô cùng kỹ càng để giúp bọn họ vượt qua.
Mà hình ảnh ấu tể đối với tình huống của bản thân hoàn toàn không biết gì cả, chỉ có thể mê mang dựa vào màn hình phát sóng trực tiếp để xem rõ tình trạng của mình, đây là một dấu hiệu không khả quan chứng tỏ nhãi con Trùng đực hoàn toàn không biết bản thân là một con Trùng đực, thậm chí có khả năng cậu còn không biết mình là Trùng tộc!
Lục Đình nhận thấy trong không khí có tinh thần lực không ổn định liền nói "Bác Ni viện trưởng, tôi nghĩ ngài cũng cần một mũi thuốc trấn an tinh thần lực."
Bác Ni không nói hai lời từ hòm thuốc mang theo bên mình lấy ra một ống thuốc tự tiêm cho chính bản thân, ông cũng không phải thượng tướng nổi tiếng nhất đế quốc này, không có tinh thần lực mạnh mẽ đến mức để duy trì cảm xúc bình tĩnh.
"Tướng quân, chúng ta cần phải đẩy nhanh tốc độ." Bác Ni chỉ vào hình ảnh hai vệt hồng trên lưng của ấu tể "Giai đoạn tiến hóa lần thứ 2 của Trùng đực đã bắt đầu ít nhất được ba ngày, mà quá trình này diễn ra tổng cộng có bảy ngày, trừ đi thời gian di chuyển, chúng ta chỉ còn thời gian là một ngày."
Bác Ni giải thích rõ tình huống nghiêm trọng với vị quân nhân một thân quân trang màu đen trước mắt "Giai đoạn tiến hóa lần thứ 2 của Trùng đực càng về sau lại càng đau đớn, hơn nữa không giống với lần tiến hóa đầu tiên có thể lâm vào trạng thái ngủ say, nếu như chịu không nổi ấu tể có thể sẽ rơi vào tình trạng bị tổn thương do không thể nghịch chuyển gen."
Tác giả có lời muốn nói: Quần chúng tiếng hô --
Tới lâu, các ngươi muốn thêm càng!
"Những quân thư xem phát sóng trực tiếp đều đã bình tĩnh lại?" Lục Đình mang lên quan quân chuyên chúc mũ, màu đen cạnh xéo vành nón che khuất mái tóc màu xám bạc của hắn chỉ chừa một đôi mắt sắc bén dị thường.
"Đúng vậy tướng quân, tinh thần lực có khuynh hướng bạo động nhất định không cho phép tham gia nhiệm vụ lần này."
"Đế Tinh chó điên, cái danh hiệu này thật đúng là không phải nói không." Một quân thư cùng đi tới hội báo nói, "Ngày thường vì có thể gặp gỡ tiếp xúc với các Trùng đực mà không màng sống chết leo lên trên, hiện tại xuất hiện một vị không thuộc về gia tộc nào như thế này, chắc chắn sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu."
Giày quân đội bước trên đất phát ra âm thanh lộc cộc vừa có quy luật lại vừa thanh thúy.
"Nhớ kỹ chúng ta chỉ làm theo nhiệm vụ, những cái khác đều do hiệp hội Trùng đực lo liệu." Lục Đình nói.
"Vâng!"
Hiệp hội bảo hộ Trùng đực
"Quân hạm đã rời cảng?" Lâm Du hỏi.
"Ba phút trước đã xuất phát bay về dãy tinh cầu KJ"
Lâm Du nhìn bóng dáng đơn bạc của ấu tể trong hình ảnh phát sóng trực tiếp, lại nghĩ đến hôm nay nhận được rất nhiều yêu cầu từ những đại gia tộc ở Đế Tinh trong đó không thiếu quân thư có quân hàm giống với Lục Đình, thành thật mà nói nếu như không phải Lục Đình là Trùng tộc duy nhất trong quân đội mang quân hàm thượng tướng thì cơ hội này không nhất định đến lượt hắn, quyền quý ở Đế Tinh có rất nhiều không kém tòng quân thư cô nhi viện ra tới này một cái.
"Hy vọng tất cả đều có thể thuận lợi đi" Lâm Du nhẹ giọng nói đến.
Lục Đình mở ra quang não của Trùng tộc, bên trong hiện tại che trời lấp đất đều tin tức về ấu tể trùng đực kia, phát sóng trực tiếp ở Tinh Võng liên tiếp bị quân đội liên cùng với hiệp hội Trùng đực đóng cửa, vì bảo về sự riêng tư cho ấu tể Trùng đực, chỉ những quân thư chấp hành nhiệm vụ nghĩ cách cứu viện mới có quyền truy cập, là người tổng phụ trách cho nhiệm vụ tìm cách cứu viện này tất nhiên sẽ được hưởng quyền lợi độc nhất vô nhị.
Hơn nữa ở những tình huống không cần thiết Lục Đình có quyền hạn ngăn cản những Trùng tộc khác truy cập vào xem video ấu tể Trùng đực.
Đến nỗi những Trùng tộc khác của Đế Tinh mặc dù tâm hồn vô cùng lo lắng và khó chịu cũng chỉ có thể yên lặng chờ đợi tin tức mới nhất, bởi vì bọn họ biết, chỉ có quân thư mới có tư cách tham dự nhiệm vụ lần này.
Hình ảnh ấu tể đã bắt đầu thu dọn đồ vật quay trở về đi, còn gọi hai con thú biến dị, xem ra hẳn là bạn bè, hiện tại không đuổi được quả cầu trực tiếp đi nơi khác, cậu chỉ có thể cất nó lại vào túi. Lục Đình không thể nhìn thấy nhìn ảnh nào khác ngoài một mảnh màu sắc mơ hồ
Tuy rằng không thấy rõ bên ngoài, nhưng đồ vật trong túi lại có thể nhìn thấy rõ ràng, có bút vẽ đã dùng qua của ấu tể Trùng tộc, mấy túi dịch dinh dưỡng đã quá hạn, cùng một ít đồ vật khác mà ở trong mắt Lục Đình đều là những đồ vật vô dụng bỏ đi.
Hắn siết chặt eo trắc nguồn năng lượng thương, trách không được những binh lính sau khi xem qua đều có xu hướng muốn bạo động, nếu không phải tinh thần lực của bản thân cao hơn tinh thần lực bình thường của Trùng cái, Lục Đình sợ là không kìm được phá nát hết tất cả đồ vật trong tầm mắt để phát tiết bản năng
So với Trùng đực được nuông chiều từ bé ở Đế Tinh, tiểu Trùng đực này thật sự thê thảm hơn rất nhiều.
Khoảng cách từ Đế tinh đế hệ liệt tinh cầu KJ đại khá là bảy ngày theo lộ trình Tinh Tế, nhưng Lục Đình vì gấp rút cứu viện đã tiến hành bước nhảy vọt không gian đem vận tốc lên đến mức tối đa, cứ như vậy thời gian đã rút ngắn chỉ còn ba ngày đường.
Tiếng gõ cửa dồn dập cắt ngang buổi xem phát sóng trực tiếp.
"Vào đi."
Người đến là phó quan Vưu Nhĩ, "Tướng quân, chúng tôi phát hiện một số trạng huống!"
Lục Đình tầm mắt vẫn tập trung vào hình ảnh phát sóng trực tiếp hình ảnh, không thèm ngẩng đầu lên, "Nói đi"
"Dự báo ba ngày sau sẽ có một trận bão cát quy mô rất lớn đổ bộ đến hệ liệt tinh cầu KJ, liên tục trong vòng một tháng."
"Ba ngày sau?"
"Đúng vậy, chính là thời gian chúng ta tới hành tinh đá 336 - Hoang Tinh." Vưu Nhĩ trong lòng nghĩ, này cũng quá trùng hợp, thượng tướng đem hành trình giảm đến còn ba ngày đã là cực hạn, không nghĩ tới lại có thể đuổi kịp thiên tai mỗi năm một lần.
Phát sóng trực tiếp bên kia tiểu Trùng đực hình như là đang tạm biệt hai con thú biến dị, chẳng lẽ là muốn về nhà? Lục Đình chỉ đạo "Cố gắng đẩy nhanh tốc độ, chỉ cần đến sớm hơn một tiếng trước khi gió lốc thổi tới, tôi sẽ có biện pháp đi vào 336 hào Hoang Tinh."
Vưu Nhĩ không chút nghi ngờ lời nói của Lục Đình, vị này năm nay mới 50 tuổi, mà Trùng tộc có tuổi thọ đến 500 năm, trùng cái không giống với trùng đực, bọn họ thường thường ở còn không có thành niên thời điểm liền có được cơ thể cực kỳ khỏe mạnh, Trùng tộc thư nhiều hùng thiếu, nói là không tới 20 tuổi đều chỉ có thể là ấu tể, nhưng kỳ thật lời này chỉ áp dụng với Trùng đực, còn đối với trùng cái mà nói, 20 tuổi đều khả năng đã tốt nghiệp từ học viện quân sự Đế Tinh.
Hắn trực thuộc quan quân Lục Đình thượng tướng chính là như thế, còn không có tòng quân thư cô nhi viện ra tới, đã được kiểm tra đo lường ra là có thiên phú cực kỳ ưu việt, trực tiếp đặc cách trúng tuyển đến học viện quân sự Đế Tinh, chỉ sau ba năm lại lấy thành tích là Thủ khoa học viện quân sự để gia nhập quân đội, hơn nữa từ thiếu tá bắt đầu phấn đấu đi lên, dùng thời gian 30 năm ngắn ngủi, ở trong quân đội nổi danh đâu đâu cũng là chó điên leo lên đến chức vị thượng tướng.
Cho nên muốn nói điên, không ai có khả năng không ai so được với vị hiện tại nhìn như bình tĩnh này.
Vưu Nghĩ lại thấy thượng tướng của hắn lại chăm chú nhìn vào hình ảnh trên màn hình phát sóng trực tiếp, những gia hỏa ở Đế Tinh còn vọng tưởng muốn tranh đoạt ấu tể Trùng đực chưa từng gặp mặt này, lại không chịu nghĩ đến với tính tình của thượng tướng trước giờ luôn là kính nhi viễn chi với nhóm Trùng đực ở Đế Tinh, là này vì sao lại gấp đến không chờ nổi như này.
Lúc này Vân Bạch Bạch vẫn chưa biết được có một đại nhân vật Trùng tộc đại nhân vật muốn tới tìm, cậu còn đang buồn rầu không biết nên giải quyết cái cục sắt kì quái này thế nào, trước tiên đem dịch dinh dưỡng xếp gọn gàng vào trong tủ, vẫn chưa kịp cất bút vẽ vào một ngăn khác đã bị quả cầu đột nhiên bay ra dọa sợ
"Đuổi lại đuổi không đi, cũng không thể để cho người khác phát hiện cậu, cũng chỉ có thể đem ngươi khóa ở nhà, nhưng mà cậu cũng đừng đột nhiên xuất hiện hành động kỳ quái như vậy, bằng không tôi liền tìm cái rương đem cậu nhốt lại!" Tiểu trùng đực ra vẻ hung dữ nói
Phát sóng trực tiếp cầu vẫn là một màn hình màu đen không hề phản ứng lại, Vân Bạch Bạch cuối cùng cũng yên tâm một chút, chỉ cần không có Trùng tộc tới bắt cậu là được rồi.
Lục Đình nhìn trùng đực ấu tể lấy bút vẽ nghiên cứu cấu tạo một lúc sau liền bắt đầu vẽ ở trên tường, đầu tiên là một người nhỏ, sau đó là hai con thỏ, vẽ đến đây thì dừng, ở bên cạnh người nhỏ lại vẽ thêm mấy người nhỏ khác, hắn mơ hồ nghe thấy ấu tể thở dài một hơi, sau đó buông bút vẽ đi đến ngăn tủ trước mặt mở ra một túi dịch dinh dưỡng.
Nhìn đến nơi này, Lục Đình rốt cuộc nhíu mày, hoàn cảnh sinh hoạt quá kém, không đủ thức ăn, sống một mình, chính xác là cuộc sống của tù nhân bị lưu đày
Hắn tìm tới phó quan của mình Vưu Nhĩ dò hỏi kỹ càng tỉ mỉ tình huống: "Bão cát cụ thể khi nào đến?"
Vưu Nhĩ nhìn nhìn quang não trong tay
"Ước chừng là 10 giờ tối ba ngày sau."
"Chuẩn bị cho tôi một phi thuyền tác chiến loại nhỏ"
Vưu Nhĩ không ngờ rằng biện pháp mà Lục Đình nghĩ ra lại là một mình xông vào trong gió lốc, "Tướng quân như vậy quá nguy hiểm, tốt nhất vẫn là lái chiến hạm đi vào" Vưu Nhĩ nói còn chưa xong đã bị ánh mắt chất vấn nhìn thẳng, uy áp mạnh mẽ của quân thư bắt đầu tràn ra.
"Nếu không kịp thời hạ cánh ở tinh cầu 336, chúng ta sẽ phải chờ bên ngoài một tháng". Lục Đình rũ mắt, Vưu Nhĩ cuối cùng cũng thoát khỏi cảm giác khủng bố khi yết hầu giống như bị bóp chặt.
"Đừng nói là một tháng, hiện tại cho dù một ngày những Trùng tộc ở Đế Tinh cũng không muốn chờ, nếu cậu không muốn Trùng tộc xảy ra bạo động thì chuẩn bị đúng theo lời tôi nói."
Vưu Nhĩ cắn chặt răng, nghĩ đến lúc trước trên Tinh Võng thấy được ấu tể vì sinh tồn mà phải đến bãi rác tìm thức ăn, cuối cùng bản năng bảo hộ ấu tể của Trùng cái vẫn vượt qua lý trí.
"Vâng! Tướng quân!"
***
Vân Bạch Bạch duỗi tay gãi gãi sau lưng, lạ thật hôm qua rõ ràng cậu đã đi tìm bác sĩ Duy Địch lấy một ít thuốc bôi rồi mà, hình như không hiệu quả gì mấy.
"Lại không thể xem được tình trạng ở sau lưng..." Vân Bạch Bạch từ bỏ công cuộc kiểm tra cái lưng lại phát hiện cục sắt kì quái bay đến trước mặt cậu.
"Có cách rồi!" Vân Bạch Bạch bắt lấy quả cầu phát sóng trực tiếp ở không trung đem mặt thấu tiến lên hơi hơi nheo lại đôi mắt xem xét, "À, xác thật là trạng thái không hoạt động."
Lục Đình vừa mới thao tác xong không gian khiêu dược mệnh lệnh, mở ra phòng phát sóng trực tiếp liền thấy một gương mặt phóng đại, không giống với hình ảnh đang được truyền nhau trên Tinh Võng, Trùng đực nhỏ đã rửa mặt sạch sẽ, ban đầu chỉ có thể thấy cặp mắt to tròn kia, hiện tại có thể thấy rõ ràng cả khuôn mặt.
Mỗi Trùng cái đều có hình mẫu lý tưởng của bản thân về Trùng đực, đối với hắn dáng vẻ của cậu đẹp hơn tất cả những vị Trùng đực khác đã từng lộ diện trên Tinh Võng.
Hiện tại vẫn chỉ là ấu tể, không biết khi thành niên sẽ thành bộ dạng điên đảo chúng sinh như thế nào
Nhưng rất nhanh lý trí mà Lục Đình vất vả duy trì đã bị hành động bất ngờ của Trùng đực này đánh cho vỡ vụn, Vân Bạch Bạch hơi nghiêng người cởi đi cái áo trên thân, tấm lưng trắng nõn cùng một mảnh nhỏ trước ngực nhanh chóng lộ ra, toàn bộ đặp trực tiếp vào mặt vị thượng tướng của chúng ta không xót chỗ nào.
Phòng tổng chỉ huy của quân hạm truyền đến một tiếng vang thật lớn, quân thư canh gác bên ngoài phản xạ cực nhanh hỏi "Tướng quân, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Phía sau cánh cửa truyền đến âm thanh rầu rĩ của Lục Đình "Không có việc gì, chỉ là tinh thần lực náo động không cẩn thận để râu lộ ra bên ngoài"
Quân thư gãi gãi đầu, lúc này mới một lần nữa bắt đầu đứng gác, chỉ là không lâu sau lại nghe vị trưởng quan nói: "Gọi bác sĩ từ Đế Tinh đến đây"
Chẳng lẽ thượng tướng bị râu của chính mình ngộ thương rồi? Có điều bác sĩ được trang bị trên quân hạm đều là những chuyên gia nghiên cứu thân thể Trùng đực đặc biệt vì nhiệm vụ cứu viện ấu tể kia mà chuẩn bị, cũng không biết thượng tướng gọi đến để làm gì. Quân thư mang theo nghi hoặc nhanh chóng đi đến phòng y tế tìm bác sĩ, còn cố ý gọi vị bác sĩ có tư lịch lâu nhất.
Bác Ni là viện trưởng viện nghiên cứu Trùng đực Đế Tinh, lần này ông tự mình tham gia kế hoạch cứu viện, gen Trùng tộc quả thật được ông trời ưu ái nên có ưu thế cho dù hiện tại ông đã 400 tuổi nhưng vẫn sở hữu dáng vẻ khi còn trẻ, trên thực tế khi Trùng tộc khi 450 tuổi về sau những dấu hiệu già cả mới chậm rãi xuất hiện.
Trên mắt trái của ông đeo một thấu kính, đây chính là phát minh mới nhất của viện nghiên cứu, chỉ cần nháy mắt một cái thấu kính thượng sẽ xuất hiện tất cả tin tức liên quan đến cơ thể của người trước mặt.
"Tướng quân, tinh thần lực của ngài hình như sắp bạo động, ngài cần dược tề trấn an tinh thần sao?" Bác Ni ngồi đó nhìn như một quân thư trẻ tuổi.
Lục Đình lại không quan tâm tình huống của bản thân, chỉ là cấp quyền cho Bác Ni cũng xem phát sóng trực tiếp "Trước hết không nói cái này, Bác Ni viện trưởng mau nhìn xem"
Bác Ni nhìn hình ảnh phát sóng trực tiếp được phóng đại trong không trung, ngay lập tức kinh ngại hai mắt mở to, gấp gáp nói "Sao có thể! Ấu tể Trùng đực sắp tiến vào giai đoạn tiến hóa lần thứ hai."
Ánh mắt Lục Đình hơi trầm xuống, "Không sai, chúng ta lúc trước đều bị hình ảnh trong video lừa gạt."
Ban đầu bọn họ nhìn thấy chính là động đồ trung trùng đực trong mắt giống như túy quang kim sắc, với lại thân hình của cậu không tính quá cao lớn còn cho rằng đối phương chỉ mới 15 tuổi, làm sao có thể ngờ được nhìn qua chỉ giống ấu tể vẫn còn cần uống dịch dinh dưỡng đã 18 tuổi
Bác Ni nhanh chóng mở quang não của mình ra xem báo cáo các số liệu tiêu chuẩn của Trùng đực.
Vào năm 15 tuổi Trùng đực sẽ tiến hành tiến hóa lần đầu tiên, căn cứ theo cấp bậc cao thấp của gen mà sẽ tiến hóa ra màu mắt khác nhau, lúc trước tất cả đều là mắt màu đen. 18 tuổi là thời điểm tiến vào giai đoạn tiến hóa lần thứ hai, giai đoạn này hội trưởng ra thập phần có trùng đực tính chinh hoa lệ cánh. Có điều quá trình tiến hóa này cực kỳ gian nan, nếu như là Trùng đực ở Đế Tinh mấy này sẽ đưa đến viện nghiên cứu được chăm sóc vô cùng kỹ càng để giúp bọn họ vượt qua.
Mà hình ảnh ấu tể đối với tình huống của bản thân hoàn toàn không biết gì cả, chỉ có thể mê mang dựa vào màn hình phát sóng trực tiếp để xem rõ tình trạng của mình, đây là một dấu hiệu không khả quan chứng tỏ nhãi con Trùng đực hoàn toàn không biết bản thân là một con Trùng đực, thậm chí có khả năng cậu còn không biết mình là Trùng tộc!
Lục Đình nhận thấy trong không khí có tinh thần lực không ổn định liền nói "Bác Ni viện trưởng, tôi nghĩ ngài cũng cần một mũi thuốc trấn an tinh thần lực."
Bác Ni không nói hai lời từ hòm thuốc mang theo bên mình lấy ra một ống thuốc tự tiêm cho chính bản thân, ông cũng không phải thượng tướng nổi tiếng nhất đế quốc này, không có tinh thần lực mạnh mẽ đến mức để duy trì cảm xúc bình tĩnh.
"Tướng quân, chúng ta cần phải đẩy nhanh tốc độ." Bác Ni chỉ vào hình ảnh hai vệt hồng trên lưng của ấu tể "Giai đoạn tiến hóa lần thứ 2 của Trùng đực đã bắt đầu ít nhất được ba ngày, mà quá trình này diễn ra tổng cộng có bảy ngày, trừ đi thời gian di chuyển, chúng ta chỉ còn thời gian là một ngày."
Bác Ni giải thích rõ tình huống nghiêm trọng với vị quân nhân một thân quân trang màu đen trước mắt "Giai đoạn tiến hóa lần thứ 2 của Trùng đực càng về sau lại càng đau đớn, hơn nữa không giống với lần tiến hóa đầu tiên có thể lâm vào trạng thái ngủ say, nếu như chịu không nổi ấu tể có thể sẽ rơi vào tình trạng bị tổn thương do không thể nghịch chuyển gen."
Tác giả có lời muốn nói: Quần chúng tiếng hô --
Tới lâu, các ngươi muốn thêm càng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất