Tìm Chồng Cho Baba

Chương 40

Trước Sau
Sau năm phút môi lưỡi triền miên, hai người tách nhau ra đồng thời kéo theo một sợi chỉ bạc, nước miếng không giữ được theo khóe miệng cậu chảy xuống tạo nên cảnh đầy phong tình

Lý Doãn hôn xuống cổ dần dần đi xuống tới xương quai xanh đầy gợi cảm, hắn qua nơi nào đều để lại ở đó những dấu đỏ như son trông gợi tình vô cùng

"Um..um...ha...ahhh"

Cậu bỗng phát ra tiếng rên rỉ đầy gợi cảm khi hắn chạm nhẹ vào đầu nhũ, An Thành nhanh chóng đưa tay bịt miệng lại, xấu hổ chết được sao lại phát ra âm thanh đó chứ

Lý Doãn ôn nhu gỡ tay cậu ra, rồi hôn lên trán cậu

"Tôi muốn nghe giọng của em"

Nụ hôn như chuồn chuồn lướt qua mũi, miệng, xuống chiếc cổ đầy dấu tích, cắn nhẹ vào xương quai xanh quyến rũ, rồi ngậm lấy nhũ hoa đang dựng đứng trông đầy mê người, bên còn lại hắn dùng bàn tay thô ráp nhào nặn khiến cậu cảm thấy sướng không ngừng rên rỉ

"Haa...haa...đừng...aa..đừng bóp mạnh..haa..um..."

"Không phải đang rất sướng sao"

Lý Doãn lưu manh nói, tay cũng dùng lực mạnh hơn, miệng cũng mút mạnh hơn, An Thành thật sự không dám nhìn thẳng mặt hắn, cái tên này thật biết chọc tức cậu, cảm giác lạ khiến người cậu rung lên, người ưỡn lên tạo một đường cong hoàn hảo

"Haa....haa..um...chỗ...chỗ đó...haa"

Một tay hắn di chuyển dần xuống dưới kéo khóa quần cậu, An Thành giật mình lấy tay cầm chặt tay hắn

"Anh định làm gì?"

"Tất nhiên là làm chính sự rồi"

Hắn mỉm cười nhìn cậu rồi dùng lực một phát quần bên ngoài lẫn bên trong đều bị lột ra, còn áo thì đã bị hắn cởi từ đời nào ra rồi

An Thành bây giờ trần như nhộng, mảnh vải che thân cuối cùng cũng mất, hơi lạnh từ ngoài truyền đến cơ thể, An Thành co người lại vì lạnh đồng thời cũng che đi chỗ kia của mình, cậu cố gắng với lấy cái chăn để chùm lên nhưng bị hắn đoán được lập tức ném chăn ra xa, An Thành uất ức nhìn hắn, Lý Doãn cười gian tiến lại gần

"Trước sau gì cũng thấy em che làm gì"

"Anh....."

Lý Doãn kéo chân cậu ra hai bên, An Thành cố gắng khép lại thì bị hắn dùng lực kéo ra, chỗ đó toàn bộ đều phơi bày trước mặt hắn, An Thành xấu hổ không thôi liền lấy hai tay che mặt mình lại

"Đừng...đừng nhìn"

"Sao lại không chứ, nó rất đẹp"

Lý Doãn ghé sát tai An Thành thì thầm với giọng đầy ma mị khiến người An Thành run lên, hắn một lần nữa hôn đến, lần hôn này có vẻ mạnh bạo hơn, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống tạo tiếng lép nhép xấu hổ vô cùng

Tay phải của Lý Doãn đưa lên vò mái tóc mềm mại của An Thành, tay trái hư hỏng trượt xuống nắm lấy vật nhỏ đang ***** lên vì kích thích

An Thành mở to đôi mắt đã phủ một tầng sương trông yêu mị vô cùng khi hắn chạm vào nơi đó của mình, khoái cảm truyền khắp cơ thể, miệng thật muốn chửi nhưng lại bị chiếc lưỡi tinh ma của ngắn không ngừng cản trở nên chỉ phát ra những tiếng rên ngắt quãng, âm thanh này vô tai hắn lại dễ chịu vô cùng

Tay trái của hắn bắt đầu di chuyển lên xuống, từng đợt khoái cảm truyền đến lấn áp hết tâm trí An Thành, đầu óc cậu bây giờ mơ hồ, hai tay bấu chặt grap giường, tiếng rên ư ử vẫn không ngừng phát ra trong khoang miệng vì sướng

Tay hắn di chuyển mạnh hơn, cả người An Thành ưỡn lên, hắn cúi xuổng ngậm lấy nhũ hoa đang đỏ ửng mà không ngừng liếm láp

Không chịu nổi kích thích từ hai phía, giọng cậu rên lớn hơn

"Haa....um...ahh..haaa....ahh...ahhh"

An Thành kêu lớn, vật nhỏ bắn hết ra tay hắn, cậu mất hết sức lực nằm trên giường không ngừng thở, vật nhỏ ỉu xuống trên đầu khấc vài giọt **** **** chảy ra trông thật gợi tình



Lý Doãn thoát y cho mình, cơ thể cường tráng xuất hiện trước mặt làm An Thành nhìn mê mẩn sao cùng là đàn ông mà cơ thể cậu không được săn chắc như vậy chứ, An Thành nhìn cơ ngực săn chắc xuống dần cơ bụng hoàn hảo kia, nhìn dần xuống dưới mắt cậu mở to, thứ đó của hắn to gấp mấy lần của cậu, An Thành cảm thấy hoảng sợ, nếu thứ đó mà vào cơ thể cậu có phải cậu đi luôn không

Nghĩ thôi mà cũng thấy sợ, An Thành không ngừng nuốt nước bọt, toan định bỏ chạy thì nhận ra mình ngồi dậy không nổi, sao khổ vậy nè

Lý Doãn nâng An Thành ngồi lên người mình, tiểu Lý Doãn không ngừng cọ vào tiểu An Thành khiến nó lại ***** một lần nữa, An Thành thở dốc

"Ahhh....haa...sa..sao lại....lên rồi..haa"

Lý Doãn ghé sát tai An Thành nói

"Mau giúp tôi"

Đầu óc An Thành bây giờ mù mờ, lời nói của hắn như có phép thuật khiến cậu nghe theo, bàn tay thon dài run run chạm vào thứ to lớn kia, nó thật nóng khiến cậu giật mình muốn rụt tay lại nhưng bị hắn bắt lấy đặt lên, tay hắn di chuyển tay cậu không ngừng lên xuống trên hạ bộ của mình

"Đúng rồi....là như vậy"

An Thành thở dốc gục đầu trên vai hắn nhìn xuống, tay vẫn không ngừng di chuyển, Lý Doãn đưa tay xuống phía sau thăm dò, hắn cho một ngón tay vào *** ******, vì trên tay còn dính **** **** do cậu bắn lúc nãy nên hắn dễ dàng đi vào

Cơ thể bị vật lạ xâm nhập khiến An Thành cả kinh, động tác trên tay cũng ngừng lại, người không ngừng uốn éo

"Đau..ahhh...mau..mau bỏ ra..ahh"

"Không được, nếu không chuẩn bị khi tôi vào sẽ đau a, mau tiếp tục"

An Thành mắt ươn ướt phẫn uất nhìn hắn, tay nghe lời tiếp tục di chuyển nhanh hơn, ngón tay của hắn không yên phận mà ngọ nguậy xung quanh thăm dò

"Ahhh....ahhh...haaa...cảm..giác lạ quá....haaa"

Hắn cho tiếp thêm một ngón tay vào, rồi thêm một ngón, di chuyển không ngừng tạo ra âm thanh lép nhép, An Thành rên rỉ không ngừng rồi bắn một lần nữa, đầu gục trên vai hắn không ngừng thở

Lý Doãn đẩy cậu nằm xuống giường, rút ba ngón tay của mình ra, hai tay nâng hông cậu lên rồi đặt **** *** trước ** *** của cậu mơn trớn vài cái rồi đẩy vào

'Phập'

"Aaaaaa đau...đau quá...anh mau đi ra huhu"

Dù mới vào một nữa nhưng nó đau khiến cậu không chịu nổi, cơ thể như bị xé ra làm hai, dù gì đây cũng là lần đầu tiên của cậu

Từng giọt nước mắt thi nhau tới xuống trên khuôn mặt cậu, hắn đau lòng đưa tay lên xoa mặt cậu

"Ngoan...thả lỏng ra sẽ hết đau...em định kẹp chết tôi sao"

Nhìn vẽ mặt thống khổ của hắn An Thành mềm lòng từ từ thả lỏng ra, nhân cơ hội hắn đẩy hết vào, cậu la toáng lên

"Aaaaaa đau quá....anh đi ra...anh lừa tôi...huhu"

Lý Doãn ôn nhu hôn lên mắt cậu, đưa tay lên lau những giọt nước mắt kia, hắn rất đau lòng khi thấy cậu không nhưng thật sự là hắn không chịu nổi nữa rồi

"Ngoan...đừng khóc...anh sẽ không di chuyển khi em cho phép"

An Thành lau nước mắt, miệng vẫn còn thút thít nhìn hắn

Hắn quả nhiên không hề động, sau một hồi An Thành lại cảm thấy ngứa ngáy khó chịu không thôi, xấu hổ không nhìn thẳng vào mắt hắn nói nhỏ

"Anh...động được rồi"



Lý Doãn cười nhẹ gật đầu, bắt đầu di chuyển từ từ, sau đó lại nhanh dần lên, da thịt chạm vào nhau tạo nên tiếng 'ba ba' cùng âm thanh lép nhép của **** *** khiến người nghe không khỏi đỏ mặt

"Ahhh...ahhh...chậm...chậm lại...haa...ahhh"

Bỏ ngoài tai những lời cậu nói hắn đỉnh càng lúc càng nhanh và sâu hơn

"Chết tiệt...hộc...của em chặt quá...nó khiến tôi phát điên"

"Aaaaa....chỗ đó"

Hắn mỉm cười thì ra là chỗ này, sau khi biết điểm G của cậu, hắn một ngày nhanh hơn, từng cú đều chạm đến điểm G của cậu khiến An Thành sướng điên người, cơ thể không ngừng run lên từng đợt

"Ahhh....ahhh...chậm...chậm lại....haa...sướng....sướng quá.....ahhh"

An Thành không ngừng rên rỉ, tiếng của cậu vang khắp cả căn phòng

Lý Doãn nâng An Thành ngồi lên, ở tư thế này **** *** đâm vào sâu hơn và có thể nhìn thấy được chỗ giao hợp của hai người, An Thành cảm thấy xấu hổ không thôi

"Ahhh..ahhh...đừng...đừng mà....ahhh...sâu....sâu....quá rồi....ahhh..."

Hắn ra vào liên tục, miệng không ngừng gọi tên cậu

Tay An Thành bấu chặt vào vai hắn cảm nhận từng đợt khoái cảm do hắn truyền đến

Hắn đỉnh ngày càng nhanh hơn, từng cú như muốn xé người cậu ra làm đôi vậy

"Ahhhh...tôi...ra...ahhh"

"Đợi tôi"

Đỉnh thêm vài chục cái hắn gầm lên bắn ở trong người cậu, tiểu An Thành cũng bắn hết lên bụng hắn

An Thành mệt mỏi dựa hết vào người hắn thở, hắn rút **** *** ra khỏi người cậu, **** *** từng đợt chảy xuống

Lý Doãn dịu dàng vén tóc hôn lên gương mặt An Thành

"An Thành à, tôi yêu em"

An Thành mỉm cười vòng tay qua cổ hôn lên môi hắn

"Em cũng vậy"

Hai người nhìn nhau cười rồi kéo nhau vào nụ hôn sâu, thấy mình sắp thở không nổi nữa An Thành đánh nhẹ vào lưng hắn, biết ý hắn liền thả ra, An Thành cố gắng hít thở lấy từng ngụm khí, tên gì mà hôn lâu thế không biết

"Được rồi, đi ngủ thôi"

Lý Doãn cười khổ nhìn cậu, hắn thật sự muốn cho cậu ngủ lắm nhưng vì lời nói của cậu mà tiểu Lý Doãn lại lên nữa rồi

"Chưa được, thêm lần nữa"

Nói rồi hắn để cậu nằm úp xuống tiểu Lý Doãn một lần nữa đi vào

"Ahhh...tên khốn...ahhh..tôi nhất định sẽ đánh chết anh"

"Được thôi, nếu em có thể, giờ thì tiếp tục"

"Ahhhhh...."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau