Chương 15: Trừng phạt
Tirl tưởng mình nghe nhầm bước tới cạnh Can:
- Cậu vừa nói gì vậy Can?
Can hít một hơi:
-Tin nó là bạn trai tao!
Cạch!(còn cái gì thì rơi nốt đi chứ thỉnh thoảng rơi rớt vài cái làm hết hồn à )
Tin chắn trước mặt Can nắm lấy tay cậu:
-Can cậu ấy là người của tôi!tốt nhất là tránh xa cậu ấy ra,nếu không tôi sẽ khiến cậu phải hối hận!!!
Tin nắm tay Can kéo đi trước con mắt của bao nhiêu người,nhà ăn không một tiếng động!
Tirl đứng bất động,Can không còn là của cậu nữa rồi,cậu cảm thấy thời
gian như ngưng lại ở thời gian 3 năm trước...cậu mãi ở phía trước chờ một người...mà người đó hiện tại đã không còn hướng về phía cậu nữa rồi...
Tin kéo Can ra xe ném cậu vào xe đóng cửa xe lái đi:
-Dừng lại đi Tin!chiều nay tao còn có tiết!mày định đưa tao đi đâu?dừng lại Tin!mày đi nhanh như thế làm gì?!muốn có án mạng à?!!!!
Mặc kệ Can la lối,Tin vẫn một mực lái xe,nếu hôm nay không phải lịch trình công ty thay đổi,nếu không phải hắn tới nhà ăn tìm cậu thì không biết cậu và tên kia sẽ làm những gì:
-Tôi đã nói gì với cậu?Cậu coi lời tôi nói là gì hả?
Can ra sức lắc đầu:
-Tao và nó không có gì cả,thật sự màTin!
Tin như muốn hét lên:
-Cậu tưởng tôi tin chắc?!!!
Can không hiểu sao cậu cảm thấy nhịp tim vô thức đập dồn dập:
- Tao xin lỗi,từ sau tao sẽ chú ý hơn,mày đừng giận nữa nha Tin.
Tin vẫn lái xe:
- Quá muộn rồi Can!
Can run run nhìn khung cảnh vô cùng lạ lẫm ngoài cửa xe,không phải nó định đem mình đi giết rồi phi tang luôn chứ?nghĩ đến đây cậu bỗng rùng mình:
- Tha cho tao lần này thôi,tao hứa sẽ không có lần sau,đi mà Tin...
...Một mảng im lặng đến đáng sợ....
Tin dừng xe trước một ngôi biệt thự,hắn mở cửa xe nắm tay Can lôi vào,Can nhất quyết không chịu vào...Tin xốc Can lên vai vác vào trong,mặc cho Can giãy giụa thế nào cũng không thoát nổi.
Cửa biệt thự bị Tin đá văng,không một bóng người,Can bị Tin vác lên tầng ném mạnh xuống giường.Can lồm cồm bò dậy:
-Gãy lưng tao rồi!!!mày phát điên cái gì?
Tin không trả lời,nới lỏng cà vạt tháo ra đi về phía Can:
-Can,tay!
Can ngốc ngốc đưa tay ra,Tin lấy cà vạt nhanh chóng buộc tay Can lại =_= (tính chơi SM hay gì???).Can vùng vẫy:
-Mày trói tao làm gì?!thả tao ra!Tin!!!ưm...ưm...
Tiếng kêu của Plan bị nụ hôn của Tin nuốt xuống,Tin điên cuồng gặm môi Can mặc cho cậu giãy dụa,nụ hôn mỗi lúc một sâu trượt xuống hõm cổ Can trở thành gặm cắn,Can đau dùng tay bị cà vạt trói đánh vào lưng cái người đang gặm cổ mình:
- Đừng cắn nữa!!!Tin!đừng cắn nữa!!!đau!!Tao đau!!
Tin dừng lại chăm chú nhìn gương mặt đỏ ửng tèm nhem nước mắt của Can:
- Cậu cũng biết đau à? Cậu có biết tôi cũng đau lắm không?
Can thở dồn dập giọng vẫn còn run run:
- Mày cởi trói cho tao được không?tay tao đau lắm Tin.
Tin nhìn bộ dạng thảm hại của Can do mình gây ra thì có chút xót đưa tay tháo cà vạt trên tay cậu ra nhưng vẫn không quên phũ một câu:
- Đau cũng đáng! (thương cho roi cho vọt là đây ????)
Can xoa xoa cổ tay rồi chu môi nhìn Tin:
- Mày chẳng nghe tao giải thích gì cả! Tao và thằng Tirl chẳng có gì cả,tao chỉ coi nó là bạn!
Tin nhìn Can chỉ thiếu nước muốn nuốt luôn cậu:
- Nhưng cậu ta không coi cậu là bạn!
Can nhíu mày nhìn Tin:
- Thế nó coi tao là anh nó hay em nó à?
Tin vẫn nhìn Can chằm chằm :
- Cậu ngu cũng vừa phải thôi,Cách cậu ta nhìn cậu giống như cách nhìn người yêu vậy!!!
Can nghe Tin nói mình ngu thì giãy nảy lên:
- Mày lại chửi tao ngu!ừ! Tao ngu lên mới đồng ý làm người yêu mày!
Tin nhìn Can thở dài bất lực :
- Tôi lại thấy đó là quyết định sáng suốt nhất từ trước tới giờ của cậu.
Can bĩu môi:
- Ghen thì cũng vừa thôi chứ!
Tin kéo cậu vào lòng ôm thật chặt:
- Chẳng phải đều vì tôi yêu cậu nên mới như thế?
Trước đây hắn chưa từng sợ mất đi một người như lúc này,bây giờ lúc nào hắn cũng sợ chỉ cần quay lưng đi...cậu sẽ biến mất không dấu vết không còn trong cuộc sống của hắn nữa...hắn không dám nghĩ đến một ngày nào đó không có Can...Cuộc sống của hắn sau này có Can...không một ai được phép mang Can đi khỏi hắn!Can là cả cuộc sống của hắn,mất đi Can hắn chẳng còn gì cả...
_______________AnhLotus________________
- Cậu vừa nói gì vậy Can?
Can hít một hơi:
-Tin nó là bạn trai tao!
Cạch!(còn cái gì thì rơi nốt đi chứ thỉnh thoảng rơi rớt vài cái làm hết hồn à )
Tin chắn trước mặt Can nắm lấy tay cậu:
-Can cậu ấy là người của tôi!tốt nhất là tránh xa cậu ấy ra,nếu không tôi sẽ khiến cậu phải hối hận!!!
Tin nắm tay Can kéo đi trước con mắt của bao nhiêu người,nhà ăn không một tiếng động!
Tirl đứng bất động,Can không còn là của cậu nữa rồi,cậu cảm thấy thời
gian như ngưng lại ở thời gian 3 năm trước...cậu mãi ở phía trước chờ một người...mà người đó hiện tại đã không còn hướng về phía cậu nữa rồi...
Tin kéo Can ra xe ném cậu vào xe đóng cửa xe lái đi:
-Dừng lại đi Tin!chiều nay tao còn có tiết!mày định đưa tao đi đâu?dừng lại Tin!mày đi nhanh như thế làm gì?!muốn có án mạng à?!!!!
Mặc kệ Can la lối,Tin vẫn một mực lái xe,nếu hôm nay không phải lịch trình công ty thay đổi,nếu không phải hắn tới nhà ăn tìm cậu thì không biết cậu và tên kia sẽ làm những gì:
-Tôi đã nói gì với cậu?Cậu coi lời tôi nói là gì hả?
Can ra sức lắc đầu:
-Tao và nó không có gì cả,thật sự màTin!
Tin như muốn hét lên:
-Cậu tưởng tôi tin chắc?!!!
Can không hiểu sao cậu cảm thấy nhịp tim vô thức đập dồn dập:
- Tao xin lỗi,từ sau tao sẽ chú ý hơn,mày đừng giận nữa nha Tin.
Tin vẫn lái xe:
- Quá muộn rồi Can!
Can run run nhìn khung cảnh vô cùng lạ lẫm ngoài cửa xe,không phải nó định đem mình đi giết rồi phi tang luôn chứ?nghĩ đến đây cậu bỗng rùng mình:
- Tha cho tao lần này thôi,tao hứa sẽ không có lần sau,đi mà Tin...
...Một mảng im lặng đến đáng sợ....
Tin dừng xe trước một ngôi biệt thự,hắn mở cửa xe nắm tay Can lôi vào,Can nhất quyết không chịu vào...Tin xốc Can lên vai vác vào trong,mặc cho Can giãy giụa thế nào cũng không thoát nổi.
Cửa biệt thự bị Tin đá văng,không một bóng người,Can bị Tin vác lên tầng ném mạnh xuống giường.Can lồm cồm bò dậy:
-Gãy lưng tao rồi!!!mày phát điên cái gì?
Tin không trả lời,nới lỏng cà vạt tháo ra đi về phía Can:
-Can,tay!
Can ngốc ngốc đưa tay ra,Tin lấy cà vạt nhanh chóng buộc tay Can lại =_= (tính chơi SM hay gì???).Can vùng vẫy:
-Mày trói tao làm gì?!thả tao ra!Tin!!!ưm...ưm...
Tiếng kêu của Plan bị nụ hôn của Tin nuốt xuống,Tin điên cuồng gặm môi Can mặc cho cậu giãy dụa,nụ hôn mỗi lúc một sâu trượt xuống hõm cổ Can trở thành gặm cắn,Can đau dùng tay bị cà vạt trói đánh vào lưng cái người đang gặm cổ mình:
- Đừng cắn nữa!!!Tin!đừng cắn nữa!!!đau!!Tao đau!!
Tin dừng lại chăm chú nhìn gương mặt đỏ ửng tèm nhem nước mắt của Can:
- Cậu cũng biết đau à? Cậu có biết tôi cũng đau lắm không?
Can thở dồn dập giọng vẫn còn run run:
- Mày cởi trói cho tao được không?tay tao đau lắm Tin.
Tin nhìn bộ dạng thảm hại của Can do mình gây ra thì có chút xót đưa tay tháo cà vạt trên tay cậu ra nhưng vẫn không quên phũ một câu:
- Đau cũng đáng! (thương cho roi cho vọt là đây ????)
Can xoa xoa cổ tay rồi chu môi nhìn Tin:
- Mày chẳng nghe tao giải thích gì cả! Tao và thằng Tirl chẳng có gì cả,tao chỉ coi nó là bạn!
Tin nhìn Can chỉ thiếu nước muốn nuốt luôn cậu:
- Nhưng cậu ta không coi cậu là bạn!
Can nhíu mày nhìn Tin:
- Thế nó coi tao là anh nó hay em nó à?
Tin vẫn nhìn Can chằm chằm :
- Cậu ngu cũng vừa phải thôi,Cách cậu ta nhìn cậu giống như cách nhìn người yêu vậy!!!
Can nghe Tin nói mình ngu thì giãy nảy lên:
- Mày lại chửi tao ngu!ừ! Tao ngu lên mới đồng ý làm người yêu mày!
Tin nhìn Can thở dài bất lực :
- Tôi lại thấy đó là quyết định sáng suốt nhất từ trước tới giờ của cậu.
Can bĩu môi:
- Ghen thì cũng vừa thôi chứ!
Tin kéo cậu vào lòng ôm thật chặt:
- Chẳng phải đều vì tôi yêu cậu nên mới như thế?
Trước đây hắn chưa từng sợ mất đi một người như lúc này,bây giờ lúc nào hắn cũng sợ chỉ cần quay lưng đi...cậu sẽ biến mất không dấu vết không còn trong cuộc sống của hắn nữa...hắn không dám nghĩ đến một ngày nào đó không có Can...Cuộc sống của hắn sau này có Can...không một ai được phép mang Can đi khỏi hắn!Can là cả cuộc sống của hắn,mất đi Can hắn chẳng còn gì cả...
_______________AnhLotus________________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất