Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt
Chương 76: Khắp nơi đều là tình sâu đậm
Một môn cuối cùng, cũng là một môn khó khăn thử thách năng lực nhất.
Lần đầu tiên Thẩm Tư Phi dùng hết thời gian thi, không ra trước. Nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là cậu cảm thấy khó. Cậu dựa vào Hạ Tây Châu đạt đến tiêu chuẩn cao nhất, kiến thức chuyên nghiệp tăng lên không ít.
Hạ Tây Châu ở lĩnh vực này có thiên phú cao hơn cậu quá nhiều, tựa hồ trời sinh có loại nhạy cảm trực giác với tiền, Thẩm Tư Phi luôn có thể có được đáp án từ trong miệng đối phương.
Trong trường thi hơi oi bức, cậu cởϊ áσ khoác. Sau khi nộp bài mọi người rời phòng, cậu cùng dòng người đi ra ngoài, thông khí sau cột chắn gió.
Áo khoác được vắt trong khuỷu tay cậu, bụng dưới cái áo len vàng nhạt nhô lên, đường cong rõ ràng, người xung quanh để ý thấy liếc nhìn, thậm chí có một số người mặt lộ vẻ vẻ kinh ngạc.
Trăm ngàn năm trước ban đầu giới tính phân hoá, một quãng thời gian rất dài Omega nam bị cho là giới tính phân hoá khác biệt, giới y học chưa phân tích ra gen được. Mà Omega nam tuyệt nhiên tương phản với đặc tính sinh lý nên trở thành giới đặc biệt nhất, trở thành tồn tại khiến người ta khó có thể tiếp thu hơn Alpha nữ.
Sau đó quan niệm này bị bỏ đi, vô luận sáu loại giới tính thế nào cũng bình đẳng như nhau.
Thẩm Tư Phi không để ý lắm, Tôn Vi Giai chạy tới, hỏi: "Thẩm tiên sinh, về chưa?"
Thẩm Tư Phi vốn nghĩ đã ra cửa rồi, không bằng đi thăm Hạ Tây Châu, lại cảm thấy không thể chiều Alpha nhà mình như thế, lại trùm áo khoác lên: "Đến Thường gia, tôi đi thăm ông ngoại chút."
Dòng người ít đi nhiều, hai người họ xuyên qua hàng hiên đi ra ngoài, đâm đầu vào một nhân viên giám thị ôm bài thi, tóc mai người này có vài sợi trắng, vóc người không cao, mặc áo sơ mi xanh lam phối áo khoác âu phục xám đậm.
Thẩm Tư Phi hơi ngừng bước chân lại, người kia chú ý tới cậu, hơi giật mình: "Tiên sinh, cậu nhìn rất giống một học sinh của tôi."
Thẩm Tư Phi cười: "Giáo sư Củng, đã lâu không gặp, em là Thẩm Tư Phi."
Giáo sư Củng là thầy hướng dẫn nghiên cứu sinh Toán học của cậu, một người hòa ái, được cậu nhắc nhở, giáo sư Củng cũng nghĩ ra: "Không nghĩ tới có thể gặp được em ở đây, thật sự là tốt quá. Trong số bao nhiêu học sinh thầy dạy chỉ có mấy Omega, nhưng mà em lại không giống các Omega khác."
Ông quan sát Thẩm Tư Phi một chút, dừng lại ở bụng cậu. Thẩm Tư Phi đưa tay ra, "Không nhỏ, đã lấy chồng."
Giáo sư Củng nhíu mày thán phục: "Vậy thì thật là chúc mừng, sao lễ cưới tiệc rượu không mời thầy? Bên này gió lớn, em theo thầy vào trong ngồi một chút, uống cốc nước nóng nói chuyện phiếm, không ngại chứ?"
"Không ngại. Lễ cưới vẫn chưa kịp làm." Thẩm Tư Phi đi theo ngồi xuống nghỉ ngơi, "Lúc làm nhất định sẽ mời thầy uống rượu."
Giáo sư Củng nhìn cậu cười, gương mặt tinh xảo sắc bén lắng đọng xuống, có vẻ ôn nhu thân thiết, khiến người hoài niệm lại cảm thấy vui mừng. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Ông dạy không nhiều Omega, cho nên ấn tượng khá sâu đậm.
Giáo sư Củng hỏi: "Em đến đây thi à?"
Thẩm Tư Phi: "Vâng, em thi một môn cuối cùng để lấy giấy chứng nhận tài chính. Lúc trước đi học bởi vì bất ngờ nên không học tài chính, bây giờ em muốn thử xem."
Giáo sư Củng được bạn nhờ đến giám thị, chỉ là trùng hợp, ông ngạc nhiên nói: "Hóa ra trước kia em thích tài chính nhất, ban đầu lúc thầy hướng dẫn em cảm thấy em ở phương diện Toán học có thiên phú rất cao. Chẳng trách lúc trước em không lựa chọn tiếp tục đào tạo sâu."
Thẩm Tư Phi: "Nói ra cũng hổ thẹn, lúc học nghiên cứu sinh không có kế hoạch gì, bỗng nhiên muốn đi làm nên đi làm ngay. Hiện tại em mới cảm thấy hối hận, đến bây giờ chuyện gì cũng không xong. Lúc đó nhờ có giáo sư giáo dục, rất nhiều đạo lý hiện tại mới lĩnh hội."
Giáo sư Củng cười nhìn cậu: "Nhưng ít ra hiện tại em có cuộc sống mới không phải sao? Nhìn ra được, chồng em rất yêu em."
Thẩm Tư Phi bật cười: "Cảm ơn thầy, bây giờ liên hoan thầy có dám uống rượu không? Vợ thầy quản nghiêm như vậy, giờ cũng không có chúng em che giấu cho thầy."
Giáo sư Củng: "Không dám không dám."
Ông nhìn mặt mày Thẩm Tư Phi nhuộm đầy ý cười, khí sắc, trạng thái tinh thần, ngôn ngữ và cử chỉ so sánh với người năm đó, đúng là rất khác nhau.
Lúc học nghiên cứu sinh Thẩm Tư Phi có chút chán chường, cả người không có ý chí chiến đấu. Nếu không thì với thiên phú của cậu mà nghiêm túc một chút, lấy ra toàn bộ sức lực và nỗ lực, tuyệt đối không phải chỉ là kết quả như thế.
Thẩm Tư Phi nói: "Giờ tuổi thầy cũng lớn, rượu cũng nên uống ít đi. Uống nhiều rượu không tốt, vợ quản thầy cũng là vì sức khỏe của thầy."
Giáo sư Củng vội vàng gật đầu: "Rồi rồi rồi, năm đó em cũng khuyên thầy như thế. Thằng nhóc con, giờ lớn rồi, thành thục hơn trước đây nhiều rồi."
Ông vỗ vỗ vai Thẩm Tư Phi, mặt lộ vẻ hoài niệm.
Thẩm Tư Phi: "Lúc học đại học em học trường sư phạm, có một giáo viên nói em không hợp nghề giáo, nói em trời sinh thiếu hụt tình cảm, quan hệ với học sinh sẽ nhạt. Dạy nhiều học sinh như vậy, đúng là biến mất hết như nước trôi."
Giáo sư Củng nhìn cậu: "Mà luôn có thứ đọng lại, nói thí dụ như, trong đám người vừa gặp mà như đã quen. Cho nên, có phải là... con đường thích hợp với mình không, tự mình lĩnh hội mới là quan trọng nhất."
Thẩm Tư Phi gật đầu.
Cậu khả năng vẫn chưa chắc chắn phương hướng tương lại, mà từ bắt đầu đến cuối cùng, cậu đều hết sức chăm chú mà duy trì nhiệt tình với cuộc sống.
...
Sau khi đỗ các môn, qua một quãng thời gian xét duyệt, thư chứng nhận được gửi qua bưu điện đến, Thẩm Tư Phi sửa sang lại, đặt trên giá.
Bụng cậu giờ to hơn, người cũng nặng, lúc bước đi thường xuyên phải đỡ lưng. Bởi vì cơ thể nặng mà đi lại rất dễ mệt. May là trước đó Thẩm Tư Phi từ chức giáo viên, có thể ở nhà an tâm dưỡng thai.
Vì để cho cậu đỡ mệt, Hạ Tây Châu tận lực kìm chế mình, cũng may mang thai tin tức tố không có tác dụng, chỉ có lúc Thẩm Tư Phi phát nhiệt không có cách nào bình tĩnh thì hai người mới có thể lăn giường.
Hắn điên cuồng mê luyến Thẩm Tư Phi vừa đắm chìm trong du͙ƈ vọиɠ, lại không thể không cẩn thận mà nâng bụng, bảo vệ em bé.
Cảm quan mỗi nơi đều bị khuếch đại vô hạn, Thẩm Tư Phi cảm thấy mình sẽ chìm đắm trong tin tức tố của Hạ Tây Châu.
Một lần mãnh liệt nhất là kết hợp cắn tuyến thể, thời gian mang thai không có cách nào tạo kết. Sau khi kết thúc Thẩm Tư Phi không ngất đi, còn có ý thức rõ ràng, cả người nằm trong ngực Hạ Tây Châu, cũng mặc kệ người thấm mồ hôi, đằng sau kỳ quái. Nói chung là hai người ôm nhau, ai cũng không muốn động. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Một tay Hạ Tây Châu đặt trên bụng cậu, hắn cúi đầu hôn môi tóc mai cậu, thần sắc âu yếm.
Thẩm Tư Phi nhắm mắt suy nghĩ, bỗng nhiên ngừng thở, mở to hai mắt nói: "Con hình như đang đá em."
Em bé luôn rất yên tĩnh ngoan ngoãn, lần đầu tiên có động tĩnh lớn như vậy.
Hạ Tây Châu cúi đầu kề tai trên bụng cậu, chỉ chốc lát sau, hắn cũng mở to hai mắt.
Hắn ôm chặt Thẩm Tư Phi vào lòng.
Chiếm cứ Omega và khiến Omega mình âu yếm mang thai con trai mình là bản năng trời sinh của Alpha. Hạ Tây Châu từ đó cảm nhận được vui vẻ, mỗi một lần hắn vui mừng, đều là bởi vì người trong ngực này.
Chưa đánh dấu vĩnh viễn thì sao, Omega bị hắn chiếm giữ giờ khắc này chính là của hắn, đang ngoan ngoãn ở trong ngực của hắn, toàn thân tâm đều là của hắn, mỗi một sợi tóc đến đầu ngón tay đều nhiễm mùi tin tức tố của hắn.
Cảm giác thai động cực kỳ rõ ràng, như là bị tin tức tố của hai người ba làm tỉnh lại. Thẩm Tư Phi ý thức được đứa nhỏ trong bụng và người đàn ông trước mặt này huyết mạch tương liên, hơn nữa mới bị Alpha này cắn tuyến thể đánh dấu, cậu cảm giác trái tim rực cháy cảm xúc mãnh liệt.
"Em yêu anh."
Cậu bật thốt lên, "Hạ Tây Châu, Alpha của em, em tự nguyện sinh con cho anh."
Cậu lạnh nhạt, như là vĩnh viễn không có tâm tình gì, càng không nói đến yêu.
Hạ Tây Châu biết cả. Mà rốt cục vào đêm nay cậu bộc bạch tâm ý của mình. Hạ Tây Châu mở to hai mắt, cúi đầu nhìn vào mắt cậu mới biết là động tình.
Đôi mắt lúc trước ngập nước, bây giờ khắp nơi đều là tình sâu đậm.
...
Ekip Diệp An tìm tới rất đáng tin, đã có rất nhiều lần kinh nghiệm chăm sóc Omega mang thai, trước đó còn làm riêng quần áo chuyên cung cấp cho Omega mang thai đưa tới, không chỉ thích ứng với hình thể bụng lớn hơn, quần áo còn dùng nguyên liệu tốt nhất.
Da dẻ Thẩm Tư Phi mẫn cảm lại yếu ớt, mặc quần áo bình thường là cảm thấy ngứa người, cái này thì rất thoải mái.
Trong ekip cũng có y tá hộ lý chuyên nghiệp, mỗi ngày xoa eo bóp chân tay cho Thẩm Tư Phi, giảm bớt tay chân phù thũng, eo lưng đau nhức. Mỗi lần Thẩm Tư Phi đều rất phối hợp, lúc ban đầu bởi vì mỗi người bất đồng nên Thẩm Tư Phi kiên trì nói cho họ biết cảm nhận của mình, để cho họ thay đổi phù hợp.
Bác sĩ điều trị chính cũng nói Thẩm Tư Phi rất phối hợp.
Nhóc con không làm khó, rất nghe lời yên tĩnh, chỉ là lúc sau bụng lớn hơn, Thẩm Tư Phi cúi đầu không thấy ngón chân của mình nữa, Hạ Tây Châu chuyển phòng ngủ của họ từ tầng hai xuống tầng một.
Nhưng mà còn thiếu rất nhiều. Alpha làm chồng bầu bạn quan trọng hơn hộ lý, Omega ý lại cao với tin tức tố của Alpha.
Hạ Tây Châu đành mời Tư Diệu Âm đến, cùng cô thuê một nhóm người làm giám đốc và quản lý Giải trí Tinh Huy. Phần nhỏ thời gian hắn phải xử lý sự vụ bắt buộc hắn phải làm, hơn nửa thời gian hắn đặt ở trên người Thẩm Tư Phi.
Ăn cơm tối xong, hai người cùng học tập tri thức chăm con, nghỉ ngơi xong rồi cùng đi tản bộ quanh khu chung cư. Thẩm Tư Phi nặng người, đi chậm rãi, Hạ Tây Châu muốn toàn bộ quá trình cùng đi chăm sóc, bởi vậy không thể không kiên trì hãm tốc độ lại.
Lúc Thẩm Tư Phi dừng lại nghỉ ngơi là không nhịn được chống nạnh, bởi vì bụng lớn, cả người cậu cũng biến dạng. Tuy rằng cậu cũng không nói gì, Hạ Tây Châu cũng biết cậu rất khổ cực.
Bởi vì chuyện khi còn bé nên Thẩm Tư Phi quen chịu đau, có cái gì không thoải mái khó chịu vẫn không muốn chủ động nói cho người khác biết cảm nhận của mình. Mặc dù cậu đã nỗ lực phối hợp với bác sĩ, mà thói quen thì không có cách nào một chút là sửa đổi được.
Ví dụ như lúc ngủ khó chịu, cậu sẽ không vươn mình quấy nhiễu Hạ Tây Châu, nhưng sẽ bởi vì khó chịu mà không nhịn được hừ hừ, nếu Hạ Tây Châu ngủ sâu sẽ rất khó phát hiện.
Mà lúc ngủ bụng quá lớn sẽ đè lên là không thể tránh khỏi. Hạ Tây Châu mỗi lần phát hiện sẽ dậy giúp cậu xoay người, sau đó đặt gối mềm dưới lưng cậu, ôm cậu dỗ dành một hồi, dỗ người ngủ thiếp đi thì mình mới nghỉ ngơi tiếp. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Mang thai thời kỳ cuối áp lực đối với Alpha cũng rất lớn. Sau khi bụng lớn đến mức áp bàng quang, ban đêm Thẩm Tư Phi không nhịn được nhiều lần vào phòng vệ sinh. Hạ Tây Châu sợ cậu không cẩn thận lại va lại đập, lần nào cũng đi cùng, sáng sớm lại chạy đi làm, mở họp mệt cũng có thể thất thần.
Tư Diệu Âm ở tổng bộ nhìn thấy hắn ở văn phòng mệt xoa huyệt thái dương và nhắm mắt thả lỏng mà sợ ngây người, hỏi: "Đêm qua cậu làm gì hả? Ngủ không ngon?"
Hạ Tây Châu mở mắt ra: "Chị không hiểu."
Tư Diệu Âm: "??? Đồ cầm thú nhà cậu, Omega không phải vẫn mang thai à? Cậu cũng xuống tay được?"
Hạ Tây Châu: "..."
Hắn không muốn nói chuyện, đứng lên cầm văn kiện vào phòng hội nghị mở họp, Tư Diệu Âm đi theo sau hắn. Phải đánh giá kinh doanh mỗi quý, sau đó quy hoạch quý sau, loại hội nghị này quan trọng, Hạ Tây Châu phải nắm chuẩn xác tình hình công ty.
Họp được một nửa, điện thoại di động vang lên.
Hạ Tây Châu giơ tay ra hiệu tạm dừng, đứng dậy đi tới bên cửa sổ nghe điện thoại.
Trong loa truyền đến giọng nói lo lắng của Thẩm Tư Phi: "Là em, em ở trong ghế sofa không đứng dậy nổi, làm sao đây, Tây Châu, trong nhà không có ai..."
Cậu nói xong lời cuối cùng, trong ngữ điệu tựa hồ có tiếng khóc nức nở.
Hạ Tây Châu vội dịu giọng dỗ cậu: "Em đừng gấp, anh chạy về ngay, em ngồi chơi điện thoại một lát có được không?"
Hắn nói xong xoay người, cầm lấy áo khoác trên ghế, ra hiệu kết thúc hội nghị rồi đẩy cửa kính đi ra ngoài.
Người hai bên bàn họp lần đầu tiên nghe được giọng sếp dịu dàng dỗ dành như vậy, lúc Hạ Tây Châu rời đi họ vẫn thấy hắn chưa cúp máy, còn kề di động bên tai. Mãi đến khi không thấy người, bọn họ mới phản ứng lại, đây là lần đầu tiên Hạ Tây Châu không có lý do trực tiếp gián đoạn hội nghị báo cáo quan trọng!
Đại diện Giải trí Tinh Huy Tư Diệu Âm chậc một tiếng, đứng lên: "Sếp đi rồi, chúng ta cũng rút lui đi."
Trong nhà đúng là không có ai, dì Chúc đi mua thức ăn, ekip hộ lý cũng đi, bởi vì chuyện riêng tư nên họ vẫn chưa cho ekip hộ lý vào trong biệt thự.
Ghế sopha lười là công ty gia cụ hợp tác với tập đoàn Hạ thị tặng, chất lượng rất tốt, thoải mái. Hạ Tây Châu mang về, Thẩm Tư Phi nhìn thấy là cảm thấy rất thích.
Cậu ngồi lên cảm thấy thoải mái. Vậy mà hôm nay lúc cảm thấy chân tê nhớ ra mới phát hiện trong nhà không có bất kỳ ai, không có ai giúp cậu, mà bụng của cậu quá lớn, cậu không dám giãy giụa, sợ kíƈɦ ŧɦíƈɦ em bé. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Bốn phía đều yên tĩnh, tâm tình hỏng mất chỉ là một cái chuông trên chỉ, nhẹ nhàng cũng có thể làm vỡ.
Cậu hoảng hốt cảm thấy cậu lại bị tất cả mọi người bỏ rơi, như ba không cần cậu, mẹ tuyệt vọng rời cậu mà đi, Trần Kim đi ngược lại với cậu, mọi người đồng tình nhìn cậu, lại càng đi càng xa. Tâm tình cậu nặng như bụng, trong lòng cậu dường như có cái động đen không đáy, chậm rãi trầm xuống.
Mãi đến khi Alpha nhà cậu đẩy cửa vào, cậu ngẩng đầu nhìn thấy bóng người ngược sáng, sau một khắc cánh tay mạnh mẽ bế cậu lên, lau đi nước mắt của cậu. Hạ Tây Châu nhẹ nhàng dỗ cậu: "Đừng khóc, anh ở đây. Vẫn ở đây, sẽ không rời đi."
Thẩm Tư Phi an tâm nhắm mắt lại, bởi vì chân cậu tê, Hạ Tây Châu ôm cậu lên ghế salon, cúi đầu hôn môi, không phải quấy rầy, mà là một phương thức Alpha động viên Omega nhà mình.
Thẩm Tư Phi tỉnh táo lại, khịt khịt mũi, "Hạ Tây Châu, có phải là anh ở công ty rất bận không, em gọi anh về như vậy có phải là quá hồ đồ quá vô duyên không?"
Hạ Tây Châu nói: "Không phải, là anh không tốt, em vừa gọi anh là anh chỉ muốn lập tức đến bên cạnh em. Anh thích em làm nũng, thích em có bất kỳ chuyện gì cũng gọi cho anh đầu tiên. Em ở trước mặt anh, không cần lo cái khác."
Lần đầu tiên Thẩm Tư Phi dùng hết thời gian thi, không ra trước. Nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là cậu cảm thấy khó. Cậu dựa vào Hạ Tây Châu đạt đến tiêu chuẩn cao nhất, kiến thức chuyên nghiệp tăng lên không ít.
Hạ Tây Châu ở lĩnh vực này có thiên phú cao hơn cậu quá nhiều, tựa hồ trời sinh có loại nhạy cảm trực giác với tiền, Thẩm Tư Phi luôn có thể có được đáp án từ trong miệng đối phương.
Trong trường thi hơi oi bức, cậu cởϊ áσ khoác. Sau khi nộp bài mọi người rời phòng, cậu cùng dòng người đi ra ngoài, thông khí sau cột chắn gió.
Áo khoác được vắt trong khuỷu tay cậu, bụng dưới cái áo len vàng nhạt nhô lên, đường cong rõ ràng, người xung quanh để ý thấy liếc nhìn, thậm chí có một số người mặt lộ vẻ vẻ kinh ngạc.
Trăm ngàn năm trước ban đầu giới tính phân hoá, một quãng thời gian rất dài Omega nam bị cho là giới tính phân hoá khác biệt, giới y học chưa phân tích ra gen được. Mà Omega nam tuyệt nhiên tương phản với đặc tính sinh lý nên trở thành giới đặc biệt nhất, trở thành tồn tại khiến người ta khó có thể tiếp thu hơn Alpha nữ.
Sau đó quan niệm này bị bỏ đi, vô luận sáu loại giới tính thế nào cũng bình đẳng như nhau.
Thẩm Tư Phi không để ý lắm, Tôn Vi Giai chạy tới, hỏi: "Thẩm tiên sinh, về chưa?"
Thẩm Tư Phi vốn nghĩ đã ra cửa rồi, không bằng đi thăm Hạ Tây Châu, lại cảm thấy không thể chiều Alpha nhà mình như thế, lại trùm áo khoác lên: "Đến Thường gia, tôi đi thăm ông ngoại chút."
Dòng người ít đi nhiều, hai người họ xuyên qua hàng hiên đi ra ngoài, đâm đầu vào một nhân viên giám thị ôm bài thi, tóc mai người này có vài sợi trắng, vóc người không cao, mặc áo sơ mi xanh lam phối áo khoác âu phục xám đậm.
Thẩm Tư Phi hơi ngừng bước chân lại, người kia chú ý tới cậu, hơi giật mình: "Tiên sinh, cậu nhìn rất giống một học sinh của tôi."
Thẩm Tư Phi cười: "Giáo sư Củng, đã lâu không gặp, em là Thẩm Tư Phi."
Giáo sư Củng là thầy hướng dẫn nghiên cứu sinh Toán học của cậu, một người hòa ái, được cậu nhắc nhở, giáo sư Củng cũng nghĩ ra: "Không nghĩ tới có thể gặp được em ở đây, thật sự là tốt quá. Trong số bao nhiêu học sinh thầy dạy chỉ có mấy Omega, nhưng mà em lại không giống các Omega khác."
Ông quan sát Thẩm Tư Phi một chút, dừng lại ở bụng cậu. Thẩm Tư Phi đưa tay ra, "Không nhỏ, đã lấy chồng."
Giáo sư Củng nhíu mày thán phục: "Vậy thì thật là chúc mừng, sao lễ cưới tiệc rượu không mời thầy? Bên này gió lớn, em theo thầy vào trong ngồi một chút, uống cốc nước nóng nói chuyện phiếm, không ngại chứ?"
"Không ngại. Lễ cưới vẫn chưa kịp làm." Thẩm Tư Phi đi theo ngồi xuống nghỉ ngơi, "Lúc làm nhất định sẽ mời thầy uống rượu."
Giáo sư Củng nhìn cậu cười, gương mặt tinh xảo sắc bén lắng đọng xuống, có vẻ ôn nhu thân thiết, khiến người hoài niệm lại cảm thấy vui mừng. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Ông dạy không nhiều Omega, cho nên ấn tượng khá sâu đậm.
Giáo sư Củng hỏi: "Em đến đây thi à?"
Thẩm Tư Phi: "Vâng, em thi một môn cuối cùng để lấy giấy chứng nhận tài chính. Lúc trước đi học bởi vì bất ngờ nên không học tài chính, bây giờ em muốn thử xem."
Giáo sư Củng được bạn nhờ đến giám thị, chỉ là trùng hợp, ông ngạc nhiên nói: "Hóa ra trước kia em thích tài chính nhất, ban đầu lúc thầy hướng dẫn em cảm thấy em ở phương diện Toán học có thiên phú rất cao. Chẳng trách lúc trước em không lựa chọn tiếp tục đào tạo sâu."
Thẩm Tư Phi: "Nói ra cũng hổ thẹn, lúc học nghiên cứu sinh không có kế hoạch gì, bỗng nhiên muốn đi làm nên đi làm ngay. Hiện tại em mới cảm thấy hối hận, đến bây giờ chuyện gì cũng không xong. Lúc đó nhờ có giáo sư giáo dục, rất nhiều đạo lý hiện tại mới lĩnh hội."
Giáo sư Củng cười nhìn cậu: "Nhưng ít ra hiện tại em có cuộc sống mới không phải sao? Nhìn ra được, chồng em rất yêu em."
Thẩm Tư Phi bật cười: "Cảm ơn thầy, bây giờ liên hoan thầy có dám uống rượu không? Vợ thầy quản nghiêm như vậy, giờ cũng không có chúng em che giấu cho thầy."
Giáo sư Củng: "Không dám không dám."
Ông nhìn mặt mày Thẩm Tư Phi nhuộm đầy ý cười, khí sắc, trạng thái tinh thần, ngôn ngữ và cử chỉ so sánh với người năm đó, đúng là rất khác nhau.
Lúc học nghiên cứu sinh Thẩm Tư Phi có chút chán chường, cả người không có ý chí chiến đấu. Nếu không thì với thiên phú của cậu mà nghiêm túc một chút, lấy ra toàn bộ sức lực và nỗ lực, tuyệt đối không phải chỉ là kết quả như thế.
Thẩm Tư Phi nói: "Giờ tuổi thầy cũng lớn, rượu cũng nên uống ít đi. Uống nhiều rượu không tốt, vợ quản thầy cũng là vì sức khỏe của thầy."
Giáo sư Củng vội vàng gật đầu: "Rồi rồi rồi, năm đó em cũng khuyên thầy như thế. Thằng nhóc con, giờ lớn rồi, thành thục hơn trước đây nhiều rồi."
Ông vỗ vỗ vai Thẩm Tư Phi, mặt lộ vẻ hoài niệm.
Thẩm Tư Phi: "Lúc học đại học em học trường sư phạm, có một giáo viên nói em không hợp nghề giáo, nói em trời sinh thiếu hụt tình cảm, quan hệ với học sinh sẽ nhạt. Dạy nhiều học sinh như vậy, đúng là biến mất hết như nước trôi."
Giáo sư Củng nhìn cậu: "Mà luôn có thứ đọng lại, nói thí dụ như, trong đám người vừa gặp mà như đã quen. Cho nên, có phải là... con đường thích hợp với mình không, tự mình lĩnh hội mới là quan trọng nhất."
Thẩm Tư Phi gật đầu.
Cậu khả năng vẫn chưa chắc chắn phương hướng tương lại, mà từ bắt đầu đến cuối cùng, cậu đều hết sức chăm chú mà duy trì nhiệt tình với cuộc sống.
...
Sau khi đỗ các môn, qua một quãng thời gian xét duyệt, thư chứng nhận được gửi qua bưu điện đến, Thẩm Tư Phi sửa sang lại, đặt trên giá.
Bụng cậu giờ to hơn, người cũng nặng, lúc bước đi thường xuyên phải đỡ lưng. Bởi vì cơ thể nặng mà đi lại rất dễ mệt. May là trước đó Thẩm Tư Phi từ chức giáo viên, có thể ở nhà an tâm dưỡng thai.
Vì để cho cậu đỡ mệt, Hạ Tây Châu tận lực kìm chế mình, cũng may mang thai tin tức tố không có tác dụng, chỉ có lúc Thẩm Tư Phi phát nhiệt không có cách nào bình tĩnh thì hai người mới có thể lăn giường.
Hắn điên cuồng mê luyến Thẩm Tư Phi vừa đắm chìm trong du͙ƈ vọиɠ, lại không thể không cẩn thận mà nâng bụng, bảo vệ em bé.
Cảm quan mỗi nơi đều bị khuếch đại vô hạn, Thẩm Tư Phi cảm thấy mình sẽ chìm đắm trong tin tức tố của Hạ Tây Châu.
Một lần mãnh liệt nhất là kết hợp cắn tuyến thể, thời gian mang thai không có cách nào tạo kết. Sau khi kết thúc Thẩm Tư Phi không ngất đi, còn có ý thức rõ ràng, cả người nằm trong ngực Hạ Tây Châu, cũng mặc kệ người thấm mồ hôi, đằng sau kỳ quái. Nói chung là hai người ôm nhau, ai cũng không muốn động. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Một tay Hạ Tây Châu đặt trên bụng cậu, hắn cúi đầu hôn môi tóc mai cậu, thần sắc âu yếm.
Thẩm Tư Phi nhắm mắt suy nghĩ, bỗng nhiên ngừng thở, mở to hai mắt nói: "Con hình như đang đá em."
Em bé luôn rất yên tĩnh ngoan ngoãn, lần đầu tiên có động tĩnh lớn như vậy.
Hạ Tây Châu cúi đầu kề tai trên bụng cậu, chỉ chốc lát sau, hắn cũng mở to hai mắt.
Hắn ôm chặt Thẩm Tư Phi vào lòng.
Chiếm cứ Omega và khiến Omega mình âu yếm mang thai con trai mình là bản năng trời sinh của Alpha. Hạ Tây Châu từ đó cảm nhận được vui vẻ, mỗi một lần hắn vui mừng, đều là bởi vì người trong ngực này.
Chưa đánh dấu vĩnh viễn thì sao, Omega bị hắn chiếm giữ giờ khắc này chính là của hắn, đang ngoan ngoãn ở trong ngực của hắn, toàn thân tâm đều là của hắn, mỗi một sợi tóc đến đầu ngón tay đều nhiễm mùi tin tức tố của hắn.
Cảm giác thai động cực kỳ rõ ràng, như là bị tin tức tố của hai người ba làm tỉnh lại. Thẩm Tư Phi ý thức được đứa nhỏ trong bụng và người đàn ông trước mặt này huyết mạch tương liên, hơn nữa mới bị Alpha này cắn tuyến thể đánh dấu, cậu cảm giác trái tim rực cháy cảm xúc mãnh liệt.
"Em yêu anh."
Cậu bật thốt lên, "Hạ Tây Châu, Alpha của em, em tự nguyện sinh con cho anh."
Cậu lạnh nhạt, như là vĩnh viễn không có tâm tình gì, càng không nói đến yêu.
Hạ Tây Châu biết cả. Mà rốt cục vào đêm nay cậu bộc bạch tâm ý của mình. Hạ Tây Châu mở to hai mắt, cúi đầu nhìn vào mắt cậu mới biết là động tình.
Đôi mắt lúc trước ngập nước, bây giờ khắp nơi đều là tình sâu đậm.
...
Ekip Diệp An tìm tới rất đáng tin, đã có rất nhiều lần kinh nghiệm chăm sóc Omega mang thai, trước đó còn làm riêng quần áo chuyên cung cấp cho Omega mang thai đưa tới, không chỉ thích ứng với hình thể bụng lớn hơn, quần áo còn dùng nguyên liệu tốt nhất.
Da dẻ Thẩm Tư Phi mẫn cảm lại yếu ớt, mặc quần áo bình thường là cảm thấy ngứa người, cái này thì rất thoải mái.
Trong ekip cũng có y tá hộ lý chuyên nghiệp, mỗi ngày xoa eo bóp chân tay cho Thẩm Tư Phi, giảm bớt tay chân phù thũng, eo lưng đau nhức. Mỗi lần Thẩm Tư Phi đều rất phối hợp, lúc ban đầu bởi vì mỗi người bất đồng nên Thẩm Tư Phi kiên trì nói cho họ biết cảm nhận của mình, để cho họ thay đổi phù hợp.
Bác sĩ điều trị chính cũng nói Thẩm Tư Phi rất phối hợp.
Nhóc con không làm khó, rất nghe lời yên tĩnh, chỉ là lúc sau bụng lớn hơn, Thẩm Tư Phi cúi đầu không thấy ngón chân của mình nữa, Hạ Tây Châu chuyển phòng ngủ của họ từ tầng hai xuống tầng một.
Nhưng mà còn thiếu rất nhiều. Alpha làm chồng bầu bạn quan trọng hơn hộ lý, Omega ý lại cao với tin tức tố của Alpha.
Hạ Tây Châu đành mời Tư Diệu Âm đến, cùng cô thuê một nhóm người làm giám đốc và quản lý Giải trí Tinh Huy. Phần nhỏ thời gian hắn phải xử lý sự vụ bắt buộc hắn phải làm, hơn nửa thời gian hắn đặt ở trên người Thẩm Tư Phi.
Ăn cơm tối xong, hai người cùng học tập tri thức chăm con, nghỉ ngơi xong rồi cùng đi tản bộ quanh khu chung cư. Thẩm Tư Phi nặng người, đi chậm rãi, Hạ Tây Châu muốn toàn bộ quá trình cùng đi chăm sóc, bởi vậy không thể không kiên trì hãm tốc độ lại.
Lúc Thẩm Tư Phi dừng lại nghỉ ngơi là không nhịn được chống nạnh, bởi vì bụng lớn, cả người cậu cũng biến dạng. Tuy rằng cậu cũng không nói gì, Hạ Tây Châu cũng biết cậu rất khổ cực.
Bởi vì chuyện khi còn bé nên Thẩm Tư Phi quen chịu đau, có cái gì không thoải mái khó chịu vẫn không muốn chủ động nói cho người khác biết cảm nhận của mình. Mặc dù cậu đã nỗ lực phối hợp với bác sĩ, mà thói quen thì không có cách nào một chút là sửa đổi được.
Ví dụ như lúc ngủ khó chịu, cậu sẽ không vươn mình quấy nhiễu Hạ Tây Châu, nhưng sẽ bởi vì khó chịu mà không nhịn được hừ hừ, nếu Hạ Tây Châu ngủ sâu sẽ rất khó phát hiện.
Mà lúc ngủ bụng quá lớn sẽ đè lên là không thể tránh khỏi. Hạ Tây Châu mỗi lần phát hiện sẽ dậy giúp cậu xoay người, sau đó đặt gối mềm dưới lưng cậu, ôm cậu dỗ dành một hồi, dỗ người ngủ thiếp đi thì mình mới nghỉ ngơi tiếp. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Mang thai thời kỳ cuối áp lực đối với Alpha cũng rất lớn. Sau khi bụng lớn đến mức áp bàng quang, ban đêm Thẩm Tư Phi không nhịn được nhiều lần vào phòng vệ sinh. Hạ Tây Châu sợ cậu không cẩn thận lại va lại đập, lần nào cũng đi cùng, sáng sớm lại chạy đi làm, mở họp mệt cũng có thể thất thần.
Tư Diệu Âm ở tổng bộ nhìn thấy hắn ở văn phòng mệt xoa huyệt thái dương và nhắm mắt thả lỏng mà sợ ngây người, hỏi: "Đêm qua cậu làm gì hả? Ngủ không ngon?"
Hạ Tây Châu mở mắt ra: "Chị không hiểu."
Tư Diệu Âm: "??? Đồ cầm thú nhà cậu, Omega không phải vẫn mang thai à? Cậu cũng xuống tay được?"
Hạ Tây Châu: "..."
Hắn không muốn nói chuyện, đứng lên cầm văn kiện vào phòng hội nghị mở họp, Tư Diệu Âm đi theo sau hắn. Phải đánh giá kinh doanh mỗi quý, sau đó quy hoạch quý sau, loại hội nghị này quan trọng, Hạ Tây Châu phải nắm chuẩn xác tình hình công ty.
Họp được một nửa, điện thoại di động vang lên.
Hạ Tây Châu giơ tay ra hiệu tạm dừng, đứng dậy đi tới bên cửa sổ nghe điện thoại.
Trong loa truyền đến giọng nói lo lắng của Thẩm Tư Phi: "Là em, em ở trong ghế sofa không đứng dậy nổi, làm sao đây, Tây Châu, trong nhà không có ai..."
Cậu nói xong lời cuối cùng, trong ngữ điệu tựa hồ có tiếng khóc nức nở.
Hạ Tây Châu vội dịu giọng dỗ cậu: "Em đừng gấp, anh chạy về ngay, em ngồi chơi điện thoại một lát có được không?"
Hắn nói xong xoay người, cầm lấy áo khoác trên ghế, ra hiệu kết thúc hội nghị rồi đẩy cửa kính đi ra ngoài.
Người hai bên bàn họp lần đầu tiên nghe được giọng sếp dịu dàng dỗ dành như vậy, lúc Hạ Tây Châu rời đi họ vẫn thấy hắn chưa cúp máy, còn kề di động bên tai. Mãi đến khi không thấy người, bọn họ mới phản ứng lại, đây là lần đầu tiên Hạ Tây Châu không có lý do trực tiếp gián đoạn hội nghị báo cáo quan trọng!
Đại diện Giải trí Tinh Huy Tư Diệu Âm chậc một tiếng, đứng lên: "Sếp đi rồi, chúng ta cũng rút lui đi."
Trong nhà đúng là không có ai, dì Chúc đi mua thức ăn, ekip hộ lý cũng đi, bởi vì chuyện riêng tư nên họ vẫn chưa cho ekip hộ lý vào trong biệt thự.
Ghế sopha lười là công ty gia cụ hợp tác với tập đoàn Hạ thị tặng, chất lượng rất tốt, thoải mái. Hạ Tây Châu mang về, Thẩm Tư Phi nhìn thấy là cảm thấy rất thích.
Cậu ngồi lên cảm thấy thoải mái. Vậy mà hôm nay lúc cảm thấy chân tê nhớ ra mới phát hiện trong nhà không có bất kỳ ai, không có ai giúp cậu, mà bụng của cậu quá lớn, cậu không dám giãy giụa, sợ kíƈɦ ŧɦíƈɦ em bé. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Bốn phía đều yên tĩnh, tâm tình hỏng mất chỉ là một cái chuông trên chỉ, nhẹ nhàng cũng có thể làm vỡ.
Cậu hoảng hốt cảm thấy cậu lại bị tất cả mọi người bỏ rơi, như ba không cần cậu, mẹ tuyệt vọng rời cậu mà đi, Trần Kim đi ngược lại với cậu, mọi người đồng tình nhìn cậu, lại càng đi càng xa. Tâm tình cậu nặng như bụng, trong lòng cậu dường như có cái động đen không đáy, chậm rãi trầm xuống.
Mãi đến khi Alpha nhà cậu đẩy cửa vào, cậu ngẩng đầu nhìn thấy bóng người ngược sáng, sau một khắc cánh tay mạnh mẽ bế cậu lên, lau đi nước mắt của cậu. Hạ Tây Châu nhẹ nhàng dỗ cậu: "Đừng khóc, anh ở đây. Vẫn ở đây, sẽ không rời đi."
Thẩm Tư Phi an tâm nhắm mắt lại, bởi vì chân cậu tê, Hạ Tây Châu ôm cậu lên ghế salon, cúi đầu hôn môi, không phải quấy rầy, mà là một phương thức Alpha động viên Omega nhà mình.
Thẩm Tư Phi tỉnh táo lại, khịt khịt mũi, "Hạ Tây Châu, có phải là anh ở công ty rất bận không, em gọi anh về như vậy có phải là quá hồ đồ quá vô duyên không?"
Hạ Tây Châu nói: "Không phải, là anh không tốt, em vừa gọi anh là anh chỉ muốn lập tức đến bên cạnh em. Anh thích em làm nũng, thích em có bất kỳ chuyện gì cũng gọi cho anh đầu tiên. Em ở trước mặt anh, không cần lo cái khác."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất