Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

Chương 47: Chương 4748

Trước Sau
Chu kỳ sản xuất quảng cáo của Ái Thượng rất ngắn. Thương hiệu cảm thấy thừa dịp bây giờ Thẩm Kim Đài độ hot tăng vọt, lúc này đẩy ra, nhất định là lửa cháy thêm dầu, đem lại hiệu quả tốt nhất.

Trước khi đẩy ra thông báo với bên Thẩm Kim Đài một tiếng. Lý Mỹ Lan cảm thấy hẳn có thể sẽ lên top thịnh hành.

Mấy ngày nay quả thực nơi nào cũng là Thẩm Kim Đài. Lên tìm kiếm thịnh hành cũng rất nhiều. Ít nhiều thật ra cũng vì độ nổi tiếng chưa từng có của《 Đông cung tới 》. Phim quá nổi tiếng, tỷ lệ người xem bình quân tuần thứ ba đã qua 1. 8 rồi, phá 2 trong tầm tay. Chưa nói đến việc không có phim nào cùng thời kỳ có thể đấu nổi, cho dù có đặt ở trong năm năm gần đây, phim này cũng là phim truyền hình cực kỳ nổi tiếng rồi. Ổn định hậu kỳ nhất định có thể thành phim nổi tiếng tới mức thành hiện tượng.

Phim truyền hình đủ nổi tiếng, tất cả mọi người đều biết, người hâm mộ quá nhiều, có thể khống chế được đánh giá. Thẩm Kim Đài lên top tìm kiếm thịnh hành nhiều như vậy sẽ không còn khiến người ta phản cảm.

Hơn nữa thành quả quảng cáo này cô và Thẩm Kim Đài cũng nhìn trước, không lên tìm kiếm thịnh hành mới không hợp lý nhé.

Lý Mỹ Lan chú ý thời gian. Bên kia vừa mới tuyên bố quảng cáo chưa được bao lâu, quả nhiên lại lên tìm kiếm thịnh hành đi.

Từ then chốt của tìm kiếm thịnh hành: “Thẩm Kim Đài quảng cáo”.

Mở video ra, đầu tiên đập vào mắt chính là một đôi giày da sáng loáng. Giày bị vứt trên sàn nhà. Sau đó là tiếng đóng cửa, tiếng để chìa khóa lên bàn, màn ảnh dời lên, quần tây, dây thắt lưng quanh vòng eo cao của chàng trai trẻ. Đầu ngón tay thon dài cứng nhắc nhấn vài cái, loa thông minh phát nhạc ra.

Com lê (âu phục) là tạo hình cấm dục nghiêm túc nhất. Một cái quảng cáo quần lót, lại bắt đầu bằng việc cởi âu phục, lòng dạ Tư Mã Chiêu người người đều rõ!

Như là thành phần trí thức vừa mới tan tầm trở về, cậu tự tay tháo cà vạt xuống, bắt đầu cởi quần áo.

Màn hình vô cùng có sức quyến rũ, từ làn môi đỏ tươi của cậu đến cái cằm xinh đẹp, từ hầu kết lồi ra rơi xuống trên ngón tay trắng nõn thon dài. Móng tay sáng bóng, được cắt sửa rất sạch sẽ chỉnh tề. Cậu cởi từng viên cúc áo một ra, áo sơ mi trắng được cởi ra, lộ lồng ngực.

Sau đó là giày, tất, quần, cuối cùng chỉ mặc quần lót đứng đó.

Hai cái tay cầm lấy rìa quần lót, kéo ra định cởi xuống, nhân ngư tuyến nhàn nhạt lộ ra một chút tới, mắt nhìn thấy muốn đi quang lúc, màn ảnh bỗng nhiên dời lên trên, liền lộ ra Thẩm Kim Đài tuấn tú gương mặt, mang theo ý xấu, cười xấu xa hơi vô lại.

Tiếp theo chính là nhịp trống rất có tiết tấu, kèm theo âm nhạc khoan khoái, màn ảnh bắt đầu “flashback”. Tắm, bơi lội, biểu diễn 360 độ dáng người đẹp của Thẩm Kim Đài, còn có các kiểu dáng nội y màu sắc của Ái Thượng. Khi camera cuối cùng cũng trở nên mờ nhạt, gần như không rõ, âm nhạc vừa chậm, màn ảnh cũng lập tức chậm theo. Thẩm Kim Đài chỉ mặc quần lót ngồi trên bồn cầu, cầm điếu thuốc trên tay, ngẩng đầu lên giữa pha quay chậm, công khí mười phần mà nhìn màn ảnh.

*Cảnh hồi tưởng. Đoạn dẫn, cảnh dẫn (đoạn văn hoặc cảnh trong vở kịch mô tả những sự việc xảy ra trước màn chính).

Lông mi dài đen nhánh, ánh mắt sắc bén.

“Địu mẹ, éo nào! Máu, tôi, chảy, hết sạch, không, còn gì!”

“Quả thực rất xứng đáng với cái danh đồng tính hạng một vòng giải trí, cái mông này!”

“Tôi nhìn thấy cái gì vậy, là hõm Venus sao?!”

“Hõm Venus tuyệt mỹ tôi yêu nhất! Đầu hoa là cái tuyệt phẩm gì vậy?”

“Thịt tươi đang nổi lại dám chụp loại quảng cáo này. Đầu hoa quả là đầu hoa, tôi phục rồi!”

“Mẹ mẹ mau nhìn, chính là cái eo nhỏ yêu tinh này đã bắt đi trái tim của con!”

“Cái thắt lưng này, cái mông này, cái giá trị nhan sắc này!”

“Nhìn cái chân vừa dài vừa thẳng vừa trắng vừa mịn này, tôi không xứng làm phụ nữ!” 

“Gào khóc gào khóc gào gàoooo, tôi đã không khống chế được chính mình nhớ lại Kim Đài Quỳnh Anh!”

“Lúc đầu tôi còn cảm thấy Đầu hoa không đủ đẹp, bây giờ nhìn, trời ạ, cái này đẹp chết đi được!”

“Mấy người xấu hổ quá nên không nói sao, vì sao có một nơi các người không ai nói tới hả!”

“Chị em lầu trên, tôi hiểu ý chị! Đã vậy còn rất hồng!”

“A, tôi chết mất! Lầu trên xúi giục thật xấu, tôi cũng không có chú ý đến!”

“Ba chữ, tôi, có thể, mà!”

“Chị có thể em cũng có thể!”

“Dũng cảm gọi ra, chúng ta chính là chị em!”

“Cái này thật sự là trắng đến phát sáng, khiến cho người ta nhìn mà sáng cả hai mắt lên.”

Cảnh quay cuối cùng, Thẩm Kim Đài tỉnh lại từ trên giường. Ánh mắt trời buổi sáng sớm chiếu lên khuôn mặt say ngủ của cậu. Có lẽ là do da đủ trắng, sắc môi nhìn rất tốt. Lúc đang ngủ lại càng có một mùi vị trong trẻo lạnh lùng đậm sâu, tất cả âm nhạc đều đã biến mất, yên tĩnh, chỉ một lọ hoa tươi ở đầu giường.

Bắt đầu với một cảnh quay thường ngày và kết thúc với một cảnh quay thường ngày, không có âm nhạc, lông mi dài mà rậm rạp của Thẩm Kim Đài  run rẩy vài cái, mở mắt giữa tiếng chuông kêu ầm.

Màn hình dưới ánh mặt trời mờ nhạt mê ly, cho cậu một cảnh quay cận cảnh dung mạo, lay động, lông mi rậm rạp, con ngươi đẹp đến cực điểm.

Cậu duỗi người. Sau đó bước xuống giường, tiếng bước chân đạp xuống rất nhỏ, đi tới trước cửa sổ, “xoẹt” một tiếng kéo rèm cửa sổ ra. Ánh sáng mặt trời xuyên qua từ trước mặt cậu, cảnh cửa sổ cũng mờ nhạt hẳn đi, thân hình của cậu tắm trong ánh sáng mặt trời. Mái tóc đen dày, lưng vai thẳng tắp, hõm Venus nhàn nhạt, một rãnh lưng trườn xuống, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh trên quần lót Ái Thượng.

Cao to, đẹp đẽ.

Thanh âm nền: “Tôi yêu, bạn thì sao?”

Theo sau cái bình luận nóng nhất “oh my god”, bình luận nóng thứ hai chính là: “Yêu yêu!”

Hotsearch này lấy thế nhanh như chớp không kịp bịt tai nhanh chóng lên đỉnh, nhờ theo sức nóng của《 Đông cung tới 》 và tin tức ký hợp đồng với giải trí Quý Phong, bùng nổ toàn mạng.

Bạch Thanh Tuyền nhìn xong, sợ ngây người.

Tim đập loạn.

Thẩm Kim Đài, có hàng như thế sao!

Hắn ngẩng đầu nhìn Dương Lý Chi đối diện, Dương Lý Chi đã không nhịn được trong sức mạnh nguyên thủy trong cơ thể: “Oa oa oa oa!”

Cô hô lên điểm cá nhân mình hâm mộ nhất: “Thẩm Kim Đài lại có hõm Venus!”

Đây chính là tay nắm tình yêu đó. Lúc ôm thắt lưng hai cái tay vừa lúc đặt ở chỗ đó, có thể gặp không thể cầu!

Quảng cáo này khẩn cấp truyền khắp đoàn làm phim bọn họ. Ngoại trừ người có chuyện trong tay, những người khác tất cả đều mở điện thoại di động lên xem quảng cáo này. Đang xem thì thấy đương sự đã tới.

Thẩm Kim Đài bình thường mặc rất tùy ý ở đoàn làm phim. Hôm nay lạnh như vậy, rốt cuộc cậu cũng không mặc quần cộc áo lót nữa. Lần này đi giày thể thao quần dài, trên thân mặc áo khoác làm bằng vải bông chéo (denim).

*牛仔外套: (không biết là cái quần què gì nhưng đọc từ phần mô tả của hai bà Trung Quốc là denim jackets) Denim là loại chất liệu may từ vải cotton cứng với các sợi đan chéo, trong đó một sợi ngang nằm dưới hai hoặc một số nhiều hơn sợi dọc. Denim được biết đến như là loại vải may quần jeans.

“Buổi sáng tốt lành.” Thẩm Kim Đài cười chào hỏi.

“Lý Tự, cậu quay quảng cáo hăng hái thế.” Thư ký trường quay cười nói.

Thẩm Kim Đài cười nói: “Quảng cáo nội y á, thì vậy đó.”

Trước đây không có chú ý, xem xong quảng cáo lại nhìn Thẩm Kim Đài một lần nữa. Đai lưng buộc áo dài, thắt lưng mảnh khảnh nhỏ nhắn đến vậy.

Cao gầy tuấn tú, khi cởi quần áo quyến rũ đến thế vậy mà lúc mặc xong quần áo lại tuấn tú trong sạch đẹp đẽ như vậy.

Đúng vậy, đã không phải là cảm giác thanh tú rồi. Đó là trong cảm giác thanh tú mang theo một loại diễm lệ, cũng không biết có phải do tác dụng tâm lý không.

Vừa trắng vừa hồng, đàn ông nhìn mà ai cũng phải kinh ngạc.

Hôm nay trời rất đẹp, nắng thu rực rỡ. Thẩm Kim Đài hôm nay trông có vẻ cũng rất phấn chấn. Tinh thần ảnh hưởng đến ngoại hình, khiến người ta cảm thấy ánh mắt cậu rất có sức ép. Nổi tiếng rồi đúng là khác hẳn.

Lý Tự trong phim cũng vừa lúc đến đoạn phấn khởi.

Y bồi Chu Cảnh luyện bắn cung trong đình viện.

Thẩm Kim Đài mặc áo dài màu trà, đai đen buộc eo, vừa cao gầy vừa thanh tú cố gắng. Trước khi quay phim, cậu vừa nghe người bên cạnh chỉ đạo, vừa gật đầu.

“Lại nâng lên một chút.” Chỉ đạo động tác nói: “Mắt nhìn hướng mũi tên, ưỡn ngực, cố gắng không cử động đầu, hai cánh tay hạ xuống.”

Thẩm Kim Đài cười cười, gật đầu về phía đạo diễn.

“Ba, hai, một, ACTION!”

Đạo diễn bên kia vừa mới nói xong, chỉ thấy Thẩm Kim Đài nghiêm mặt giơ cung tên trong tay lên, kéo đến chỗ chặt nhất, “phập” một tiếng, mũi tên liền bắn ra ngoài.

Bạch Thanh Tuyền ở bên cạnh đóng vai trò hỗ trợ chợt giật mình, dường như mũi tên kia bắn tới trong tâm khảm của hắn.

Phù phù, phù phù.



Chương 48

“Đinh đông.”

Âm thanh quen thuộc này khiến Thẩm Kim Đài suýt chút nữa thoát vai.

“Chúc mừng ngài, tăng sáu điểm, tính tổng cộng chín điểm.” Giọng nói của Tiểu Mỹ lạnh như băng.

Lần trước là nửa đêm chẳng hiểu sao cho cậu ba điểm, cậu đều không biết chuyện gì xảy ra.

Cậu lập tức quay đầu nhìn thoáng qua Bạch Thanh Tuyền ở bên cạnh, thấy Bạch Thanh Tuyền lẳng lặng nhìn cậu, hoàn toàn chính là dáng dấp nên có của diễn viên hỗ trợ, trên mặt cũng không có bất kỳ biểu tình gì.

“Là độ hảo cảm của Bạch Nguyệt Quang với tao á?” Hắn hỏi.

“Ừ.”

Thẩm Kim Đài: “Ừ?”

Cậu quả thực không thể tin đây là lời một nhân viên hệ thống sẽ nói ra, khiến cậu không khỏi nghĩ tới...

Nghĩ tới người yêu “Ừ” nhất, Diêm Thu Trì!

Đây không phải là giọng nói chỉ có băng sơn công mới có sao?

Tiểu Ái mày mau trở lại đi!

“Tiểu Ái tạm thời vẫn không thể trở về, trước khi nó trở về tôi sẽ phục vụ vì ngài, ” Tiểu Mỹ lạnh lùng nói: “Không có vấn đề khác thì tôi offline đây.”

“Mày đợi lát, ” Thẩm Kim Đài vội hỏi; “Cho nên ba điểm nửa đêm lần trước và sáu điểm này giống nhau, đều là độ hảo cảm của Bạch Nguyệt Quang với tao tăng lên, đúng không?”

“Ừ.”

“... Thế nhưng tao không hề làm gì cả.”

“Bên này là đo ra như vậy.”

Thẩm Kim Đài lại nhìn Bạch Thanh Tuyền bên cạnh một chút, Bạch Thanh Tuyền mím môi, chân mày hơi hơi nhíu lại, làm ra biểu cảm “sao vậy?”.

“Vậy phần thưởng kế tiếp của tao là gì, là biến đẹp à!?”

*dành cho ai không hiểu, “Bởi vì phần thưởng chúng tôi dành cho ngài là càng ngày càng đẹp, càng ngày càng hấp dẫn, cho nên hấp dẫn, đẹp hơn là theo thứ tự tuần hoàn nhé! Nói cách khác, ải thứ nhất là hấp dẫn, ải thứ hai chính là đẹp, ải thứ ba là hấp dẫn, cửa thứ tư sẽ là đẹp, chính là như vậy đó.” (Tiểu Ái, chương 2 – Tình Địch)

“Phần thưởng kế tiếp quả thực là phần thưởng biến đẹp. Lựa chọn một là tuổi qua trung niên vẫn tóc đen rậm rạp như trước, lựa chọn hai là da thịt trắng nõn nhẵn nhụi.”

Thật là hiếm thấy, cái phần thưởng da này vậy mà lại không có từ giới hạn, chẳng hạn như 60 tuổi các kiểu.

“Quy luật tự nhiên luôn thay đổi, nếu như tất cả đều là đến 60 tuổi vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, yêu tinh già chưa chắc là chuyện tốt.” Tiểu Mỹ lãnh đạm nói.

Thẩm Kim Đài: “...”

“Tao có thể biết khi nào Tiểu Ái về không?”

“Một tuần.”

Vậy còn tốt, thời gian một tuần cũng không coi là dài.

“Ngài ưa loại người thích nịnh hót sao?” Tiểu Mỹ đột nhiên hỏi.

Thẩm Kim Đài sửng sốt một chút, nói: “... Tao chỉ là, thành lập cảm tình cách mạng tương đối sâu đậm cùng Tiểu Ái.”

Tiểu Mỹ cũng không nói gì thêm, “Tích” một tiếng offline.

Thật khiến Thẩm Kim Đài ngại quá.

“Làm sao vậy?” Bạch Thanh Tuyền đi tới hỏi cậu.

Thẩm Kim Đài phục hồi tinh thần lại, cười cười, nói: “Mũi tên vừa rồi của tôi lại bắn ra xa quá.”

Lúc Thẩm Kim Đài cười lên, trong nụ cười có một luồng sáng sủa rạng rỡ, công khí yếu.

*Công này là ám chỉ bạn nằm trên ấy. 

Bạch Thanh Tuyền nhìn nụ cười của cậu, thở ra một hơi.

Vừa rồi mũi tên kia của Thẩm Kim Đài đã khiến trái tim hắn rung động. Trong một khoảnh khắc, tự nhiên hắn cảm thấy Thẩm Kim Đài như vậy có một loại phong lưu tiêu sái đẹp trai.

May mắn, may mắn là tất cả chỉ là ảo giác.

Hắn nhất định là nghẹn quá dữ. Dẫu sao thì bản thân sống bao năm nay cũng không dễ dàng, thiếu nam hai mươi hai tuổi thanh xuân, vì sự nghiệp diễn xuất mà đến bây giờ vẫn còn là một xử nam. Yêu đương ngọt ngào gì đó cũng không biết chờ hắn ở nơi đâu.

Trừ người hâm mộ của hắn ra, hẳn không có người nào tin tưởng loại đẹp trai cực phẩm như hắn vẫn là xử nam a!!

Haiz.

Dư quang ánh mắt lại đi liếc nhìn trên người Thẩm Kim Đài. Thẩm Kim Đài mặc trang phục diễn, ngoại trừ eo nhỏ ra thì không thể nhìn thấy cái gì khác.

Dáng người này của Thẩm Kim Đài là thế nào vậy. Trước đây lúc hai người bọn họ cùng nhau ra mắt, dáng người Thẩm Kim Đài không tốt như vậy.

Cái mông kia, hắn là một mỹ thụ cũng ngứa ngáy trong lòng.

Bạch Thanh Tuyền phát hiện ở trên người Thẩm Kim Đài, là nam nhân chỉ cần có hai lạng thịt kia thì đều có tiềm năng làm công.

Cái mông của Thẩm Kim Đài, thật sự là thằng đàn ông nào nhìn xong cũng đều cảm thấy:

Con bà nó.

Tìm kiếm thịnh hành “Thẩm Kim Đài quảng cáo”  này có độ hot duy trì hết sức lâu. Đã trưa rồi mà phía sau còn treo hai chữ “đang lên”.

Chủ yếu nhờ vào uy lực CP fan, một gay đi diễn một vai gay có thể làm phong phú thêm trí tưởng tượng của người hâm mộ. Người thường rất khó hoàn toàn tách minh tinh trong thực tế và nhân vật diễn viên đó đóng ra, nhất là lúc độ hot đang dâng cao, một ngày đều là cảm xúc chân thực, cảm giác nhập vai vô cùng mạnh mẽ.

Quảng cáo này vừa được tuồn ra. Gif “Đầu hoa múa” trước kia của Thẩm Kim Đài không bị tế nhiều nữa, ngay cả cửa hàng chính hãng của Ái Thượng trên Taobao cũng bùng nổ lượng tiêu thụ.

Ngay cả Ái Thượng cũng ngẩn ra. Bọn họ mời Thẩm Kim Đài làm đại diện vốn là vì muốn thu hút sự chú ý, người hâm mộ của Thẩm Kim Đài chủ yếu là các cô gái, cơ bản không ngờ cậu có thể kéo nhiều lượng tiêu thụ đồ lót nam như vậy!

Diêm Thu Trì cũng không đi Weibo xem tìm kiếm thịnh hành này của Thẩm Kim Đài.

Hắn thật sự không rảnh để đi lướt Weibo. Bây giờ thành tích《 Đông cung tới 》 vượt xa mong muốn, công ty sắp đưa ra thị trường, vội vàng túi bụi.

Chẳng qua không nhìn thì bên người cũng có rất nhiều người xem.

Chủ yếu là đông cung quá nổi tiếng, chỉ cần vừa phát sóng, cơ bản ngày thứ hai sẽ có rất nhiều cái trong vòng bạn bè, tất cả đều liên quan đến Đông Cung.

Trong đó có một bạn nữ, mới đây điên cuồng mê Thẩm Kim Đài. Ngày nào cũng nịnh hót trong vòng bạn bè.

Bạn nam theo đuổi phim ảnh khá ít. Bạn bè của hắn hầu như đều là tinh anh phú nhị đại, mọi người có sự nghiệp phải bận rộn.

Chẳng qua cá biệt cũng có một công tử nhàn hạ.

Hắn đột nhiên nhận được một tin nhắn.

Là bạn bè Tiêu Dương gửi tới.

Cái thứ nhất là ảnh chụp màn hình, hắn mở ra nhìn thoáng qua, bất thình lình nhìn thấy tên của mình.

Một cư dân mạng tên là “Cỏ xanh” nói: “Ánh mắt của đại công tử nhà họ Diêm cao bao nhiêu.”

Người chơi nhỏ thải rắm hồng: “Thực sự, cái này mà cũng coi thường? Há hốc mồm.”

“Đoán chừng là cá tính lãnh đạm đó, ha ha ha ha.”

“Diêm băng sơn nhìn cũng không giống lãnh cảm lắm. Nhìn lỗ mũi và tướng mạo cũng biết hắn không đơn giản!”

“Con trai lúc còn trẻ không hiểu chuyện, phạm sai thì không nên nhắc lại. Cậu ấy cũng nhận được dạy dỗ rồi, hy vọng chủ thớt không nên nhắc lại cái người họ Diêm kia nữa, chúng ta cùng nhau hít đường từ cặp Kim Đài Quỳnh Anh không tốt sao.”



“Diêm Thu Trì là ai, để hắn sang một bên đi. Là Bạch Kim không tốt hay là đường của Kim Đài Quỳnh Anh không đủ ăn hả?”

*Bạch Thanh Tuyền x Thẩm Kim Đài.

Diêm Thu Trì cau mày, lại nhìn một lần nữa mới hiểu được “con trai” trong câu nói kia là Thẩm Kim Đài.

Tiêu Dương gửi tin nhắn thứ hai ngay sau đó, là một liên kết video.

Diêm Thu Trì cau mày mở ra, nhất thời liền ngây ngẩn cả người.

Vậy mà lại là Thẩm Kim Đài.

Quỷ thần xui khiến xem hết video rồi. Hầu kết trượt lên trượt xuống, trong bụng hơi nóng.

Đại khái thấy hắn lâu không trả lời, Tiêu Dương trực tiếp gọi điện thoại tới, nói: “Trời ạ, Thẩm Kim Đài còn là Thẩm Kim Đài sao? Thẩm Kim Đài vẫn là Thẩm Kim Đài sao?!”

Diêm Thu Trì hiểu ý tứ hai câu này.

Tiêu Dương nói: “Tớ thực sự bội phục cậu.”

“Bội phục tớ cái gì.”

“Khi đó cậu nhịn xuống như thế nào vậy, ” Tiêu Dương nói: “Đổi lại là tôi tôi sẽ không chống đổ nổi. Cậu nói xem trước đây sao không phát hiện ra cậu ta như thế không biết.”

Diêm Thu Trì lạnh lùng hỏi: “Như thế nào?”

“Thì... Cậu không thấy sao, trắng trẻo mũm mĩm, eo nhỏ cái mông nhỏ...”

“Không có việc gì tớ tắt máy đây.” Diêm Thu Trì nói: “Bận.”

Nói xong hắn liền cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Diêm Thu Trì liền tiếp tục công việc. Làm việc được hơn hai phút lại cầm điện thoại di động lên nhìn một chút, điện thoại di động mới sáng lên, bên ngoài đã truyền đến tiếng đập cửa.

Hắn buông điện thoại di động xuống, nói: “Vào đi.”

Cao Kiều bưng cà phê tiến đến, thuận tiện bỏ tài liệu lên bàn của hắn.

“Còn chưa đi?” Diêm Thu Trì hỏi.

Cao Kiều không biết vì sao Diêm Thu Trì phái hắn đến thành phố B đi công tác một đoạn thời gian.

Theo lý thuyết, hắn được thăng chức. Công ty bọn họ hợp tác cùng chính phủ thành phố B muốn xây một trường quay dân quốc ở bên kia. Hắn đến đó phụ trách hạng mục này. Đây xem như là lần đầu tiên hắn tự mình ra trận, nếu làm tốt mà nói, tương lai trở lại tổng bộ, nhất định sẽ tiếp tục thăng chức.

Nhưng hắn luôn cảm thấy chuyện này có liên quan tới việc trước đây không ký được với Thẩm Kim Đài. Bề ngoài là lên chức nhưng thực chất lại càng giống điều cấp dưới đi nơi khác rèn luyện.

Chẳng qua cũng có thể là hắn chột dạ, suy nghĩ nhiều.

Chủ yếu là mới đây Thẩm Kim Đài quá nổi.

Càng nổi tiếng, hắn càng thấy không có ký Thẩm Kim Đài rất đáng tiếc.

“Mai tôi bay.” Cao Kiều nói.

“Đến bên kia có vấn đề gì trực tiếp liên lạc với tôi.” Diêm Thu Trì ngẩng đầu nhìn hắn một cái: “Còn việc gì không?”

Cao Kiều lắc đầu, cuối cùng nói: “Giám đốc Diêm, Tiểu Phương tuy cũng vào công ty mấy năm, chẳng qua bình thường nàng đều là nghe tôi phân phó làm việc. Ngay từ đầu ngài tuyển vào nhất định không phải tiện tay, chẳng qua cô ấy rất thông minh, cho cổ chút thời gian, cổ nhất định có thể đảm nhiệm được.”

Hắn cũng cộng sự cùng Tiểu Phương biết bao năm, Tiểu Phương rất ít khi trực tiếp tiếp xúc với Diêm Thu Trì. Cảm thấy Diêm Thu Trì lạnh lùng không dễ ở chung, có hơi sợ hãi.

“Đã biết.”

Lúc này Cao Kiều xoay người đi ra ngoài, lúc đi tới cửa, Diêm Thu Trì bỗng nhiên gọi hắn lại: “Cao Kiều.”

Cao Kiều xoay người, có lẽ là đã ngây người bên Diêm Thu Trì quá lâu, đột nhiên phải đi, hắn có chút luyến tiếc.

“Làm thật tốt.”

Cao Kiều sửng sốt một chút, gật đầu.

Cao Kiều tới đây một chuyến, điểm nóng dị dạng trong lòng Diêm Thu Trì* rốt cuộc cũng tiêu tán sạch sẽ. Hắn không xem lại quảng kia mà đi nhìn ảnh chụp màn hình Tiêu Dương gửi.

*ở đây chỉ có “hắn” nhưng tui thêm tên vào cho dễ phân biệt.

“Kim Đài Quỳnh Anh”, hắn biết, cái CP này quá nổi tiếng, thế nhưng Bạch Kim là sao vậy?

Bạch Thanh Tuyền và Thẩm Kim Đài, sao lại ghép thành CP được. Giữa hai người bọn họ lại chẳng có cảnh tình cảm gì.

Lẽ nào sửa lại kịch bản?

Hắn rất bận rộn. Ngoại trừ xem cùng nhau hai tập khi bắt đầu chiếu cùng Thẩm Kim Đài bọn họ, mấy tập sau hắn đều chưa xem. Thừa dịp thời gian nghỉ ngơi, hắn xem hai tập mới nhất, tuy không thấy cảnh tình cảm gì giữa Bạch Thanh Tuyền và Thẩm Kim Đài nhưng lại bị cảnh diễn của Kim Đài Quỳnh Anh thu hút sự chú ý.

Cũng không biết làm sao, hắn nhìn mặt Thẩm Kim Đài và Trịnh Tư Tề ôm nhau ở trong phim thì bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác trống rỗng không rõ.

Hắn đã từng ôm Thẩm Kim Đài, lúc ôm không cẩn thận còn ôm được cái mông vểnh của Thẩm Kim Đài.

Hắn còn nhớ xúc cảm khiến hắn rung động nhất lúc ấy, rất... thịt.

Nhưng hắn xem trong quảng cáo, mông Thẩm Kim Đài hết sức vểnh và tròn trịa nhưng lại không lớn, rất khỏe mạnh gợi cảm.

Thoạt nhìn và sờ vào là hoàn toàn khác nhau sao?

Diêm Thu Trì lấy tay lau trán một cái, đứng dậy rót cốc nước.

Trời đã bắt đầu lạnh, chẳng qua hắn quen uống nước lạnh, một năm bốn mùa cũng uống như thế. Nước lạnh xuống bụng, cả người lại ra một chút mồ hôi mỏng.

Thẩm Kim Đài... Nhồi tất à!?

*Nhét tất vào quần lót để trông cái ấy nó to hơn á, nhìn sẽ hấp dẫn hơn, đồng thời ko bị cười nhạo vì trym bé

Diêm Thu Trì đột nhiên nghĩ.

Diêm Thu Trì là người có tâm trạng ít khi lên xuống. Loại chuyện lửa cháy đốt người như thế này chưa từng xảy ra trên người hắn. Đối với quảng cáo quần lót này của Thẩm Kim Đài, hắn cũng không kích động hưng phấn như người hâm mộ, chỉ là có một chút xíu ngoài ý muốn, một chút xíu khác thường, tổng thể vẫn là rất vững vàng.

Nhưng chỉ có điểm khác thường như có như không này lại luôn quanh quẩn trong lòng hắn, không phải nồng nặc, nhưng kéo dài. Lúc trời tối yên lặng bắt đầu chậm rãi lên men.

Vuốt vuốt điện thoại di động trong tay, lật đi lật lại, Diêm Thu Trì nằm trong bóng đêm, nằm thật lâu, sau đó bật sáng điện thoại di động lên.

Xuất hiện trước mắt là quảng cáo quần lót của Thẩm Kim Đài, chỉ cần nhấn vào ký hiệu hình tam giác ở giữa, sẽ phát hình.

Màn hình điện thoại di động chiếu sáng mặt mày của hắn, đen kịt, rất sáng, tràn đầy đều là tinh lực nam nhân trẻ tuổi ban ngày không dùng hết.

Chẳng qua cuối cùng vẫn mở 《 Đông cung tới 》, xem bộ phim truyền hình này.

Nhìn hai tập tâm tình đã bình phục lại, hắn rất chuyên chú xem Thẩm Kim Đài diễn, thỉnh thoảng sẽ vì biểu cảm nhỏ đặc sắc của Thẩm Kim Đài mà kinh ngạc. Cảnh tốt nhất Thẩm Kim Đài kỳ thực không phải là những cảnh tâm trạng đau buồn khóc lóc mà là những chi tiết nhỏ được xử lý kia, chẳng hạn như đầu ngón tay cậu cũng diễn.

Diêm Thu Trì xem đến khi buồn ngủ, chịu không nổi, lúc này mới đóng điện thoại đi ngủ.

Hắn cảm thấy Thẩm Kim Đài diễn rất tốt, sau khi xem xong để lại nhiều dư vị.

Sau đó hắn nằm mơ rồi, mư thấy Thẩm Kim Đài.

Khác lần trước mơ Thẩm Kim Đài. Lần mơ này rất bình thường, mơ mơ hồ hồ cũng không nhớ rõ, lúc tỉnh lại hắn có hơi lờ mờ, trong đầu đột nhiên nghĩ tới Thẩm Kim Đài, vừa có cảm giác mất mát thất vọng vừa có cảm giác vui sướng.

Thân thể cấm dục thức tỉnh trước linh hồn, Diêm Thu Trì lại xem CCTV – 13 thêm một lúc lâu như ngày thường mới coi như triệt để thở bình tĩnh lại, xuống giường rửa mặt.

*Kênh tin tức của Trung Quốc. 

Chuyện này thật ra không liên quan gì đến chuyện mơ thấy hoặc là nghĩ đến Thẩm Kim Đài. Từ năm mười mấy tuổi hắn đã bắt đầu như vậy, hầu như mỗi ngày dậy sớm đều phải chậm thật lâu mới có thể xuống giường.

Một đêm trôi qua, vệt râu xanh nhạt trên miệng cũng trở nên rõ ràng. Ánh mắt người đàn ông trong kính rất sáng, tràn đầy năng lượng.

Bên trong thân thể của hắn cất giấu mãnh hổ, phải thường xuyên đề phòng nó nhảy ra ăn thịt người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau