Tình Nhân Không Hoàn Mỹ

Chương 3: Số tiền này thực sự khó kiếm quá

Trước Sau
Tình nhân không hoàn mỹ | Dạng

Editor: Leonidas – thistooshallpass115

Chương 3: Số tiền này thực sự khó kiếm quá [cưỡi ngựa / liếm huyệt]

Lựa chọn của Dương Chí quả thực không tồi, ngày hôm sau thuận lợi dọn vào nhà đại gia, còn biết tên đại gia là Lý Phục, con trai của chủ tịch tập đoàn lớn nhất thành phố S. Hắn chợt nghĩ mình đã ôm được bắp đùi lớn.

"Tôi có thể gọi em là ngài Lý không?" Dương Chí dựa vào vai Lý Phục, thổi hơi vào tai cậu, giọng điệu ngọt ngào quyến rũ, thủ đoạn này luôn làm khách hàng hài lòng nhất.

Nhưng đại gia quá ngây thơ, hơi thở ấm áp phả vào da thịt, Lý Phục đỏ bừng mặt, luống cuống nói: "Anh muốn gọi gì cũng được." Vừa muốn hôn Dương Chí, chợt nghĩ tới dáng vẻ kháng cự của hắn ngày hôm qua nên đổi qua xoa đầu.

Sao giống yêu đương với nam sinh nhỏ thế này? Dương Chí tự lẩm bẩm trong lòng.

Lý Phục đối xử với hắn rất tốt, cậu đưa cho hắn một tấm thẻ đen, cho phép hắn sử dụng tùy thích. Hắn chẳng cần làm gì mỗi ngày, ở nhà đợi Lý Phục là có tiền, muốn đi chơi thì tài xế sẽ chở đến nơi hắn muốn.

Ban ngày rất ít khi gặp được Lý Phục. Ngày nào Lý Phục cũng dậy từ sớm, chỉ nhìn thấy cậu vào buổi tối lúc dùng cơm. Lúc nào cũng có vẻ mệt mỏi, quầng thâm dưới mắt cậu ngày càng đen. Đêm khuya, cả hai cũng ở phòng riêng. Lần này có vẻ dễ chịu hơn.

Tuy nhiên, lúc Dương Chí nghĩ mọi thứ quá dễ dàng thì công việc tốn thể lực lại ập đến.

Hôm nay, hắn đang ăn khoai tây chiên và xem TV vui vẻ trong biệt thự thì có tiếng gõ cửa vội vã. Hắn mở cửa, là Lý Phục trở lại nhưng là Lý Phục không tỉnh táo.

Trợ lý nhỏ đỡ sếp ngất xỉu trên vai, cuối cùng cũng đợi được Dương Chí mở cửa, nhìn thấy hắn giống như nhìn thấy một vị cứu tinh, vội vàng đẩy Lý Phục vào trong vòng tay của hắn mới thở dài một hơi đóng cửa lại.

Lý Phục chẳng còn biết gì, mặt đỏ bừng, trán chảy mồ hôi lạnh. Dương Chí dìu người lên ghế sô pha, kiểm tra nhiệt độ cơ thể, nhiệt độ vừa nóng vừa cao đến đáng sợ. Có lẽ tay hắn quá lạnh, vừa chạm vào Lý Phục đã tỉnh.

"Về rồi?" Giống như đang nói chuyện với Dương Chí lại như lẩm bẩm với chính mình, giọng của cậu có chút khàn khàn.

Dương Chí nghĩ cậu bị sốt, vừa định tìm thuốc, "Khó chịu quá..." Lý Phục tủi thân oán trách, sau đó xé miếng dán tuyến thể sau gáy. Từ khi gặp Lý Phục, ngoại trừ lần làm tình kia, trên cổ Lý Phục luôn có miếng dán giống như một hình xăm.

Khoảnh khắc miếng dán được vứt đi, hương lan tràn ngập phòng, nồng độ pheromone vượt xa mức bình thường. Lúc này Dương Chí mới hiểu cậu đang phát tình.

"Định làm sao?" Dương Chí nâng mặt Lý Phục hỏi, thành thật mà nói, hắn không chắc mình có khả năng giúp một omega vượt qua kỳ phát tình.

Sau khi lặp đi lặp lại vài lần, cuối cùng Lý Phục cũng nghe được câu hỏi của Dương Chí. Dường như đã đến cực hạn, hoàn toàn mất hết sức lực, cậu gục đầu xuống vai Dương Chí, một câu phát ra từ kẽ răng, "Muốn... Phải làm." Sau đó, cậu áp sát vào da của Dương Chí, như thể nó có thể làm cậu hạ nhiệt.

Lý Phục hết sức, Dương Chí chỉ có thể kéo cậu vào phòng ngủ, phải nói trông thì gầy nhưng lại khá nặng. Phải mất rất nhiều sức mới đưa được người lên giường.

"Ưm..." Lý Phục thực sự không nhịn được ngã xuống giường. Thậm chí không đủ kiên nhẫn để cởi quần áo, cũng không biết sức mạnh đến từ đâu. Cậu cứng rắn xé toang quần áo Dương Chí, chẳng thèm quan tâm sợi tổng hợp đắt cỡ nào, ném xuống đất.



Cậu sốt ruột thúc giục, "Nhanh lên..." Dương Chí mới buông xuống lo lắng, thấy Lý Phục không kiềm nổi tự chơi mình.

Cậu đặt tay lên dương v** cứng ngắc của mình bắt đầu di chuyển, không còn nhẫn nhịn như trước mà phóng đãng rên to, không quan tâm tiếng rên to cỡ nào.

Dương Chí tìm bao cao su tự đeo vào, chồm tới trước mặt Lý Phục, đặt bàn tay hơi lạnh của mình lên bàn tay đang thủ dâm của Lý Phục, cùng cậu di chuyển.

Với sự giúp đỡ của Dương Chí, không lâu sau, cậu run rẩy bắn ra, "A..." Tiếng rên pha lẫn nghẹn ngào.

Xuất tinh ngắn chẳng giải quyết được gì, lại thêm ham muốn trỗi dậy. Cậu cảm thấy hậu huyệt phía sau vô cùng trống rỗng, muốn có thứ gì đó nhét vào.

Gần như khẩn cầu, cậu kéo tay Dương Chí sờ hậu huyệt, "Tôi chảy nước rồi." Thực sự không tỉnh táo, Lý Phục ở trạng thái bình thường tuyệt đối không ngay thẳng thế này đâu.

Dương Chí banh đùi Lý Phục ra, cúi đầu xuống hậu huyệt của cậu, thè lưỡi liếm láp.

Nhiệt độ của lưỡi cao hơn dương v** rất nhiều, liếm vùng quanh hậu huyệt ẩm ướt óng ánh. Đầu lưỡi nóng ẩm của hắn chui vào hậu huyệt, đùa giỡn bốn phía, hậu huyệt phía sau bị kích thích tiết thêm chất lỏng tình yêu, nhiều đến mức sắp trào ra. Cậu sướng đến thần trí mơ hồ, rên rỉ không ngừng. Trong tiềm thức muốn kẹp chặt hai chân nhưng càng làm Dương Chí chôn sâu hơn. Hắn nâng hai chân Lý Phục lên, môi hoàn toàn che kín lỗ nhỏ, mút nhẹ, từ từ uống nước dâm chảy ra, thỉnh thoảng đưa đầu lưỡi vào trong lỗ thịt chọc nhẹ, sau đó rút ra, mút mạnh, "Ưm..." Lý Phục co giật nghênh đón đợt lên đỉnh mới, phun rất nhiều. Tất cả chất lỏng tình yêu trào ra từ nơi bí mật khiến Dương Chí không kịp chuẩn bị, nhiều đến mức phải sặc. Khoảnh khắc lưỡi rời khỏi, nước dâm không còn đồ vật ngăn cản, phun thẳng vào mặt hắn. Dương Chí sờ mặt, cười tủm tỉm nói: "Ngài Lý nhiều nước ghê."

Lý Phục vẫn chưa hồi phục sau cơn cực khoái, kỳ phát tình của cậu lại bùng phát. "Mau lên... Mau thúc vào." Ngay cả lời nói cũng bất ổn, chủ động banh chân mở hậu huyệt.

Dương v** nóng hổi ấn vào miệng huyệt, không cần gel bôi trơn, Lý Phục đã ra đủ nước. Nhẹ nhàng thúc vào đã lút cán.

Chỉ va chạm nhẹ, nước đã trào ra, tiếng "ba ba" và tiếng nước "òm ọp" vang khắp phòng ngủ. Hậu huyệt của Lý Phục rất mềm, vật nhét vào rất được hoan nghênh. "Nóng quá, còn căng nữa. Thời điểm ngài Lý phát tình dâm thế?" Dương Chí thở dài, tiếc rằng Lý Phục không để ý nổi thứ gì ngoài làm tình, trầm mê trong ham muốn nguyên thủy nhất. Hậu huyệt chặt chẽ bao bọc lấy dương v**, chất lỏng tình yêu trào ra khiến dễ đ* hơn.

Như vậy vẫn chưa đủ, kỳ phát tình sẽ không dễ dàng trôi qua. Lý Phục nắm một tay của Dương Chí, ra hiệu bằng mắt, "Đây nữa." Đôi mắt cậu ngấn lệ, bị tra tấn bởi dục vọng nên không để ý được gì. Chỉ muốn sướng thật sướng mới ngừng được cuộc lộn xộn này.

Ngón tay mảnh khảnh chạm vào bộ phận sinh dục, bắt đầu thưởng thức, động tác bên dưới cũng không ngừng, "A a a..." Kích thích trước sau quá mãnh liệt, rên rỉ kéo dài dễ nghe. Dương Chí càng nghe càng cứng, dương v** lại to ra. wattleonidasmini

Thúc vào chỗ nhạy cảm trong trí nhớ, giọng Lý Phục trở nên vỡ vụn, mỗi lần thúc vào đó, cậu đều hét lên như một hộp nhạc vỡ, âm thanh không thể phát liên tục. Khi dương v** rời khỏi kéo ra một ít nước dâm, khăn trải giường ướt đẫm không dùng lại được.

Khoái cảm tột độ dọc theo cột sống lên thẳng não, không thể nghĩ đến điều gì khác ngoài tình dục. Thêm một cú thúc sâu, Dương Chí đã cạn kiệt chút sức lực cuối cùng, xuất tinh vào trong cơ thể của Lý Phục, cũng không quên tăng tốc độ thủ dâm, cả hai vừa lên đỉnh vừa phóng đãng rên.

Màu trắng đục từ khe hở chảy ra, Dương Chí xoa hết lên ngực Lý Phục, há miệng ngậm lấy thứ màu đỏ son. Lưỡi vòng quanh đầu v*, liếm láp rồi bao trọn lấy, mút nhẹ, đầu v* dần dựng đứng dưới sự kích thích của hắn, chuyển sang màu đỏ tươi. Bên kia cũng không nhàn rỗi, ngón tay mảnh khảnh không ngừng bóp, đầu ngón tay lạnh lẽo càng đánh sâu vào xúc cảm, đau đớn kích thích thần kinh mang đến cho Lý Phục chút khoái cảm kỳ quái. Cho đến khi liếm hết tinh dịch, hai người lại cương.

"Ở trên rất mệt. Tôi không còn sức nữa." Dù sao Dương Chí vẫn là một omega, không có bao nhiêu thể lực, hô hấp dần trở nên nặng nề, "Em tới đi!"

"Được, a... Đầy quá." Lý Phục chống tay, chậm rãi nuốt dương v** của hắn.

Lý Phục cao hơn Dương Chí một chút, hắn phải ngước lên trong tư thế cưỡi ngựa mới nhìn rõ khuôn mặt Lý Phục. Có lẽ đây là lần đầu tiên chủ động nên cậu không biết phải làm thế nào.

"Ngài Lý lại đây." Dương Chí gọi, "Đặt tay lên vai tôi." Lý Phục ngoan ngoãn làm theo.

"Cố lên, tự mình động." Ác ma dỗ dành Lý Phục.



"Hừm... Lạ quá." Lý Phục chậm rãi di chuyển, dương v** vừa mới rút ra một chút, khoái cảm do ma sát mang lại khiến cậu gần như mềm nhũn, lại ngồi xuống, "Ưm..."

"Không sao, dễ chịu mà, sau khi quen sẽ sướng lắm." Dương Chí vuốt ve mặt cậu, cổ vũ cậu tiếp tục.

"Xoay mông đi, tìm được tuyến tiền liệt chưa?" Lúc này Dương Chí không còn là thiên thần mà là ác quỷ, như ác ma kề cận lông vũ màu trắng, hắn dụ dỗ Lý Phục, ngay cả thân thể cũng phải dâng cho hắn.

Lý Phục ra sức vặn vẹo, quy đầu vừa chạm vào điểm nhạy cảm, "...Chọt tới!"

"Ngoan, tự mình động nhanh lên ~" Lý Phục rơi vào sóng tình, không còn cách nào khác đành phải nghe lời.

Cậu đỡ vai Dương Chí nâng lên hạ xuống, khoái cảm tê dại xâm nhập vào tủy sống truyền khắp cơ thể, trải nghiệm mới lạ trước đây chưa từng có khiến nước mắt trào ra, bản năng cơ thể làm cậu càng sướng, "A... Sướng, sướng quá." Vai Dương Chí bị bóp tới đỏ bừng, để lại dấu ấn.

Mông nâng lên cao nhất rồi nặng nề rơi xuống, bờ mông mềm mại dập vào đùi Dương Chí phát ra âm thanh kịch liệt. Tư thế này cho phép hắn vào sâu hơn, hậu huyệt nhịp nhàng nuốt trọn bộ phận sinh dục, dập mạnh như con thuyền trong sóng gió, Lý Phục giờ chỉ biết nói nhảm. Lúc mệt mỏi lắc mông qua lại, thỉnh thoảng chạm trúng tuyến tiền liệt, dương v** trước mặt sẽ chậm rãi rỉ tinh dịch, ngay cả Dương Chí cũng thoải mái hưởng thụ.

"A... Ừ, đúng rồi, ngài Lý lắc rất giỏi..." Dương Chí phối hợp bóp mông cậu, ánh xuân kiều diễm khiến người ta cảm thấy thẹn thùng.

Như không hài lòng với khoái cảm hiện tại, Lý Phục hung hăng đâm vào điểm nhạy cảm trong cơ thể, quy đầu liên tục va vào thịt mềm, hậu huyệt ngày càng chặt, cuối cùng mút Dương Chí bắn ra, "Ừm... Sảng khoái." Cậu nhỏ mềm nhũn tuột khỏi hậu huyệt, tinh dịch nhỏ dọc theo đáy chậu Lý Phục, Dương Chí chạm xuống mới phát hiện ra thứ gì đó sai sai, "Hả?" Đ* dữ quá rách luôn bcs rồi, phần lớn con cháu của hắn đều ở trong bụng Lý Phục nhưng khoang sinh sản chưa mở, chắc là không sao.

Có lẽ bị tinh dịch phóng ra làm cho bỏng rát, hai đùi Lý Phục run bần bật, Dương Chí giúp cậu sờ dương v** lần cuối, tay nghề điêu luyện nhanh chóng làm cậu bắn, tinh dịch run rẩy chảy ra, sau nhiều lần bắn, tinh dịch chuyển sang màu trắng.

Rõ ràng đã trải qua kích tình nhưng một lúc sau Lý Phục lại cứng, Dương Chí vừa muốn nghỉ ngơi đã bị kéo lên giường. Lý Phục cọ đùi, "Dương Chí, tôi còn muốn..." Vừa nói, cậu vừa khóc, đột ngột kéo Dương Chí về giữa giường, cố gắng nhét dương v** vào trong.

Dương Chí mới bắn không lâu, dương v** vẫn còn mềm, không nhét vào được, khi vào sẽ tuột ra. Lý Phục gấp lắm rồi, duỗi tay thủ dâm cho hắn, cố gắng làm dương v** cương cứng, "A... Đừng... Đừng, đau quá, ngài Lý buông ra!" Bây giờ tùy tiện thủ dâm còn đau hơn, "Khoan, khoan, ngài Lý, ngài để tôi nghỉ ngơi một lát đi... Hiện tại tôi... á ~ Tôi ra ngoài mua thuốc ức chế cho ngài, nhanh lắm!" Dương Chí chớp lấy cơ hội Lý Phục không chú ý, quả quyết chạy ra khỏi phòng. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn chết vì đ* thật đấy trời.

Hắn ngã xuống đất dọc theo cánh cửa, nước dâm từ phần bụng trở xuống đều do Lý Phục để lại. Trong phòng, Lý Phục đang bị kỳ phát tình dày vò, nhỏ giọng nức nở. Do dự một hồi, hắn mở ngăn kéo lấy ra một cây gậy mát xa cực lớn ném chính xác nơi Lý Phục có thể nhìn thấy mới lấy khăn lau người, khoác áo chạy ra ngoài. May mắn thay hắn có thể lái xe, nếu không thì muộn mất.

Xung quanh biệt thự có một hiệu thuốc, không bao lâu, hắn đã trở lại với một đống thuốc ức chế. Xa xa ngoài cửa cũng nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn của Lý Phục.

Vừa mở cửa, pheromone nồng nặc làm hắn ho khan. Mùi lan thơm đấy nhưng nồng quá thì rất say. Hắn vội vàng đến bên Lý Phục. Hai mắt Lý Phục sưng lên vì khóc, trong tay vẫn cầm cây gậy mát xa quá khổ đâm liên tục như thể làm sao cũng không thỏa mãn, giọng khàn khàn.

Dáng vẻ này khiến Dương Chí sợ hãi, hắn vội vàng ôm người vào lòng, xoa lưng giúp cậu giảm thống khổ, "Không sao, tôi ở đây, đừng sợ." Trong lời nói pha chút run rẩy nhưng bản thân hắn không cảm nhận được, sợ nếu hắn quay lại muộn hơn một chút, có thể cậu đã ngất đi. Dương Chí đẩy nhẹ thuốc ức chế vào da Lý Phục, dịu dàng vỗ lưng cậu, dưới tác dụng trấn an của Dương Chí và thuốc ức chế, Lý Phục từ từ bình tĩnh ngủ thiếp đi.

Dương Chí nhìn cảnh tượng hỗn loạn, ga giường thê thảm, nhất thời không ngủ được, đành dời Lý Phục về phòng mình rồi cùng nhau ngủ.

Số tiền này thực sự khó kiếm. wpthistooshallpass115

Nửa đêm, Lý Phục cứ trằn trọc, động tác quá lớn đánh thức Dương Chí, nguyên bản đang nằm ngang chuyển sang quay lưng. Dương Chí đến gần đắp chăn cho cậu, chợt nhận ra có gì đó không ổn. Hắn cũng là omega nhưng kỳ phát tình không kinh khủng như vậy, điều này thực sự không bình thường. Ánh mắt hắn dần dần rơi vào tuyến thể Lý Phục, dưới ánh trăng mờ ảo, hắn mơ hồ nhận ra. Tuyến thể thỉnh thoảng lại nhói lên báo cho mọi người biết chủ nhân vẫn đang trong kỳ phát tình, nhưng vết sưng tấy kỳ lạ khiến hắn không thể dời mắt. Hắn cẩn thận chạm vào, tuyến thể nóng hơn người thường rất nhiều, càng đi xuống, Dương Chí càng cảm thấy có một vết sẹo. Nó không nên tồn tại ở vị trí này trừ khi chủ nhân đã phẫu thuật để tẩy sạch dấu vết.

Chẳng lẽ Lý Phục là omega bị người đánh dấu?!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau