Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư

Chương 91: Trung tướng của ta (1)

Trước Sau
Sau khi trở về Emir, Lê Hân lập tức túm A Mộc về nhà, kéo y lên giường, dáng vẻ vô cùng cấp bách. A Mộc bị Lê Hân kéo cũng có chút kích động, lên giường ôm lấy hắn, sau đó nghe thấy hắn nói: "A Mộc, ta sắp hôn mê bảy ngày nữa, trong khoảng thời gian này nhất định phải bảo vệ tốt thân thể của ta, ta cái gì cũng làm không được!"

A Mộc: "......"

Y lặng lẽ buông tay, đổi sang bảo hộ. Trên người Lê Hân có rất nhiều bí mật, dường như có nhiều khó khăn không nói ra được, rất có thể cả đời này y cũng không thể biết được. Nhưng y tin Lê Hân, người này thực sự hoàn toàn mở lòng với mình, mặc dù không thể nói, nhưng hắn cũng không giấu giếm, cũng không lừa gạt.

Dù, mặc dù không có cơ hội phát sinh quan hệ thân mật nào đó, chỉ cần Lê Hân ở bên cạnh y cũng đủ rồi.

Lê Hân đương nhiên là hoàn toàn tín nhiệm A Mộc, ở vũ trụ hiện tại, chỉ cần sử dụng khoang ngủ thì cơ thể Lê Hân đã không còn gánh nặng gì, tình trạng kiệt sức nhẹ không có gì đáng lo ngại. Hắn không muốn lãng phí thời gian nữa, phải thăng cấp trước khi trở về đế quốc, hắn không tin tưởng người của đế quốc, chỉ có ở Emir, ở bên cạnh A Mộc, hắn mới có thể hoàn toàn yên tâm.

【Hệ thống: Số thuần fans hiện tại của ký chủ là 1,6 triệu, số hoa tươi 302 triệu, phù hợp điều kiện thăng cấp, thăng cấp hay không? Có /】

Hệ thống làm tốt lắm, đã nhiều lần như vậy rồi, vẫn không cho lựa chọn 'Không', đúng là rất tin tưởng mình!

Lê Hân chọn Có, rất nhanh liền nhìn thấy lời nhắc quen thuộc của hệ thống.

【Chúc mừng ký chủ thăng cấp, thắp sáng danh hiệu lê viên (minh tinh hồng), cấp bậc gien tăng lên cấp B, trong gien ký chủ không có tiềm chất dị năng, vô pháp thức tỉnh dị năng. Tố chất cơ thể đạt tới mức thấp của silicon là cấp C, chúc mừng ký chủ cuối cùng cũng có thể sinh hoạt như người bình thường, không cần lo lắng về việc chẳng may bị va chết khi đang đi trên đường còn bị hiểu lầm là đang ăn vạ. Chức năng cơ thể vẫn là cacbon, gặp dòng điện sẽ chết, quá lạnh quá nóng cũng sẽ chết, bất quá khả năng chịu đựng đã được cải thiện một chút.】

Lê Hân: "......"

Hệ thống quân phun tào vẫn sắc bén như mọi khi, ăn vạ gì đó, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ QAQ

【Chúc mừng ký chủ thăng cấp, đổi mới hệ thống cửa hàng, bổ sung thuốc thay đổi thân phận dùng 1 lần thành 5 lần, bổ sung thuốc đề cao tinh thần lực dùng 1 lần lên 10 lần, đổi mới thuốc thay đổi cấp bậc gien x3, giá 100 triệu tinh tệ/liều, thay đổi cấp bậc gien không có nghĩa là đề cao, mà căn cứ giá trị nhân phẩm người sử dụng để quyết định nâng cao hay hạ thấp, giá trị nhân phẩm quá thấp sẽ rất dễ giảm xuống cấp F, thỉnh ký chủ sử dụng cẩn thận. Chỉ cần mua dược liệu cập nhật bên trên thực thể sẽ xuất hiện, ký chủ có thể tự chọn đối tượng để sử dụng, có thể dùng cho bản thân, cũng có thể dùng cho người khác. Hoan nghênh ký chủ đến mua hàng, số hoa tươi giảm cấp bậc sẽ không hạ xuống, ký chủ sử dụng hoa tươi tinh tệ sẽ không thay đổi, nhưng số hoa tươi sẽ thay đổi tương ứng nếu tinh tệ thay đổi. Bảo tiêu của ký chủ trở về vị trí, tự nguyện bảo vệ ký chủ miễn phí, bảo tiêu mang thuộc tính nhiều tiền ngốc nghếch, hệ thống xác định sẽ không tính lương năm với ký chủ, bảo tiêu có bản chất bạch, không tính toán mức lương hàng năm, không đưa vào số hoa tươi. 】

Nhiều tiền ngốc nghếch..... A Mộc anh nén bi thương.

【Chúc mừng ký chủ thăng cấp, bởi vì ký chủ đã thu được rất nhiều hoa tươi trong giai đoạn lưu diễn, phần lớn thu nhập kiếm được thông qua các buổi buổi lưu diễn ( Tinh Chiến quân là đàn dê béo, kiến nghị ký chủ thường xuyên làm thịt), phí sân bãi vẫn bị lão bản công ty quản lý khấu trừ, thường bị đồng sự xem thường khi tham gia một số chuyến lưu diễn, tận chức tận trách làm một người có tài khí nhưng địa vị vẫn như các thành viên trong đoàn buổi diễn, đạt được huân chương nghệ sĩ chuyên nghiệp nhất; trong thời gian ký hợp đồng ký chủ thu được rất nhiều fans, lập kỷ lục về việc một lần đạt được 500 ngàn fans, thành tựu trác tuyệt, đạt được huân chương nghệ sĩ được hoan nghênh nhất; ký chủ trong thời gian biểu diễn lưu động vô tình giải được bí ẩn tiềm năng cơ thể, lý do sâu xa tại sao hệ thống chọn túc thể cho cơ thể, khả năng suy luận hoàn toàn không tương xứng với một nghệ sĩ cống hiến hết mình cho nghệ thuật, đạt được huân chương nghệ sĩ có chất lượng chuyên môn lệch nhất ( giải phụ). Điểm thăng cấp lần trước là 105, đã sử dụng 100 điểm, còn lại 5 điểm, điểm thăng cấp là 50, điểm huy chương là 10 ( hai chính một phụ), tổng điểm 65. Cực cực khổ khổ vài thập niên, một sớm trở lại trước giải phóng, vì ký chủ mà bi ai, hy vọng ký chủ không ngừng cố gắng, giành được điểm số cao hơn. 】

【 Chúc mừng ký chủ thăng cấp, đưa tặng đoạn thứ nhất · Thoái Nhàn của khúc phổ kinh điển huyền thoại《Hoa Tư Dẫn》 (tổng cộng ba phần), đưa tặng một lần hình thức chỉ đạo cấp đại sư, ký chủ chỉ có thể sử dụng hướng dẫn một lần. Chú ý: Bản nhạc này là nhạc khúc huyền thoại kinh điển, không có tinh thần lực không thể đàn tấu, tinh thần lực chưa đến trình độ cao cấp không thể đàn tấu, năng lực không đủ mà mưu toan mơ ước thần khúc, sẽ bị trừng phạt, thỉnh ký chủ sử dụng thận trọng. 】

【Mức độ thuần thục cổ cầm của ký chủ đã đạt tới 30, đưa tặng khúc cổ cầm《Tửu Cuồng》, đưa tặng 10 lượt hình thức cấp đại sư, ký chủ có thể sử dụng hình thức theo thứ tự. 】

【Hệ thống: Hiện tại bắt đầu tăng cấp bậc gien cho ký chủ, chú trọng tăng cấp bậc tinh thần lực, sau khi thăng cấp tinh thần lực của ký chủ sẽ tăng lên cấp 6. Năng lượng thăng cấp được cung cấp bởi hệ thống thông qua các đạo cụ hệ thống, thỉnh ký chủ không buông đạo cụ hệ thống ra. 】

Lê Hân ôm chặt lấy cổ cầm, năng lượng khổng lồ quen thuộc cùng cơn đau không chịu nổi truyền đến cơ thể, đậu má mỗi lần đều phải đợi bảy ngày, cũng may không phải tháng nào cũng phải chịu bảy ngày, bằng không hắn thật sự sẽ dùng cổ cầm đánh chết hệ thống. Một tay ôm cổ cầm, một tay bắt lấy tay A Mộc, Lê Hân gian nan nói: "Sau khi ta ngủ, nhất định đừng để ta buông đàn ra."

Chuyện này A Mộc đã khá quen thuộc, gật đầu vỗ vỗ tay Lê Hân, trấn an hắn, Lê Hân vừa lòng gật đầu một cái rồi gục xuống.

Có lẽ A Mộc thật sự là phúc tinh của hắn, Lê Hân thăng cấp bốn lần, lần đầu tiên và lần thứ tư là ở cùng A Mộc, kết quả chuyện gì cũng không phát sinh liền qua đi. Còn lần thứ hai và thứ ba, ngẫm lại mà không kìm được nước mắt, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh. Lần thứ hai thiếu chút nữa bị liệt toàn thân vì Phong Liệt Vân di chuyển không gian trong vũ trụ, sau khi đến Hắc Ám tinh còn suýt bị người Hắc Ám tinh đem làm thức ăn luôn. Lần thứ ba càng xui xẻo hơn, bỏ lỡ tour diễn lưu động và cơ hội thu fans không nói, còn xém bị Lê Viêm chộp tới cắt miếng, thật là quá xui xẻo.

Tuy rằng Nghiêm Sí và A Mộc cùng là một người, cố tình Lê Hân thăng cấp bên cạnh A Mộc lại có thể không cần lo lắng mà ngủ đến hừng đông, xem ra nhân phẩm của Nghiêm Sí, Phong Liệt Vân và mình nhất định rất kém, A Mộc lại rất tốt.

Lê Hân không khỏi nghĩ đến loại thuốc thay đổi cấp bậc gien kia, thật không biết Nghiêm Sí và A Mộc cùng một người, lúc dùng thuốc thay đổi sẽ hạ thấp dựa theo nhân phẩm của Nghiêm Sí hay nâng cao theo nhân phẩm A Mộc nhỉ. Bất quá loại thuốc có độ rủi ro cao lại đắt tiền này, Lê Hân không định dùng nữa, dù sao cấp bậc gien của hắn sẽ được tăng lên đều đặn, nào có cần đánh cược vận khí.

An ổn ngủ đủ bảy ngày, A Mộc vẫn luôn canh giữ bên cạnh Lê Hân chăm chú nhìn hắn, ngẫu nhiên sẽ lộ ra nụ cười, không biết đang suy nghĩ cái gì. A Mộc không biết lúc Lê Hân hôn mê cũng có thể dùng tinh thần lực 'nhìn' mọi thứ xung quanh, không biết mọi nhất cử nhất động đầy nhu tình kia của mình đều bị Lê Hân nhìn thấy, ghi tạc trong lòng. Hắn là người trong ngoài như một, người trước người sau đều như nhau, bất quá đối với Lê Hân, biểu hiện của người sau có vẻ càng ôn nhu hơn.

Đây có lẽ là bảy ngày hạnh phúc nhất của Lê Hân, từ trên giường ngồi dậy, tầm mắt vô cùng rộng lớn, thần trí vô cùng minh mẫn. Nhìn A Mộc một tấc không rời canh giữ cạnh mình suốt bảy ngày, Lê Hân hơi đỏ mặt: "Ta muốn đi tắm."

A Mộc gật đầu, nâng Lê Hân dậy, thấy cơ thể hắn tốt hơn so với trước đây, căn bản không vì hôn mê bảy ngày mà suy yếu, liền không đỡ nữa.

Ai ngờ Lê Hân lại bắt lấy y nói: "Không cùng tắm sao?"

Bảy ngày này A Mộc sẽ thường xuyên lau người cho hắn, nhìn thấy cả thân thể Lê Hân đến rõ ràng, cả hai người đều khỏa thân, Lê Hân cảm thấy không có gì cả, nhưng một người mặc quần áo chỉnh tề tùy ý để đối phương đùa nghịch, Lê Hân vẫn là có chút xấu hổ. Đặc biệt khi Lê Hân hôn mê chủ yếu là vì hấp thu năng lượng, năng lượng trong cơ thể vượt quá tiêu chuẩn, A Mộc chạm nhẹ vài cái liền có phản ứng. Lúc đầu A Mộc còn tò mò, sau đó cũng thành thói quen, yên lặng mà giải quyết giúp hắn, sau đó ở cạnh hắn tự giải quyết.

Làm như vậy với một người đang hôn mê, Lê Hân thật không biết phải nói A Mộc như thế nào mới phải, cuối cùng chỉ có thể tự mình đỏ mặt. Hơn nữa nếu không phải tự mình có phản ứng, A Mộc cũng sẽ vô cùng thủ lễ, chỉ là thân thể sống này không biết cố gắng!

A Mộc đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tắm rửa này, mấy ngày nay y không rời khỏi Lê Hân, cũng chính là sau khi lau mình cho Lê Hân thì tự mình sát, chưa tắm qua lần nào, đương nhiên cũng muốn tắm.

Hai người song song bước vào phòng tắm, ba giờ sau, Lê Hân mặt đỏ hây hây được người bọc trong khăn ôm ra khỏi phòng tắm, bây giờ cấp bậc gien của hắn là C! Cho dù là C-, cũng là có thể đấm bay phi thuyền ( loại nhỏ), vì sao đối thượng đổi thành A Mộc liền toàn quân tan rã thế này? Khó khăn lắm cơ thể mới mạnh lên nhờ vào năng lượng tăng cấp, một lần liền đem hắn ép khô, A Mộc nhất định là nam hồ ly lấy dương bổ dương, tinh khí của hắn đều bị hút mất!



Sau khi đặt Lê Hân lên giường, vòng tay ôm hắn sấy khô tóc, trong mắt A Mộc đầy nhu tình, xoa xoa tay liền đổi vị trí, vuốt ve cơ thể đã trở nên mềm dẻo hữu lực của Lê Hân nhờ cường hóa gien. Ban đầu Lê Hân là cacbon cấp F, yếu ở trình độ nhất định, thân thể mỏng như một tờ giấy, trắng nõn mà đơn bạc. Mà Lê Hân lúc này, vẫn là rất trắng rất đẹp, nhưng da thịt đã không còn non mềm nữa mà trở nên bóng mượt dẻo dai, hồng hào khỏe mạnh, khiến hắn càng trở nên tuấn tú gợi cảm.

A Mộc làm sao chịu nổi loại cám dỗ này, cúi đầu hôn lấy đôi môi như đang dụ hoặc kia. Kỹ thuật hôn của Lê Hân rất tốt, nhiệt độ cơ thể dần dần tăng lên, lan thẳng vào tim, đốt cháy toàn bộ linh hồn Lê Hân.

Quên đi, tuần trăng mật quá đáng như vậy A Mộc cũng không nói gì, bây giờ hắn liền liều mình bồi quân tử đi.

Không sợ y, ta là cấp C!

Bất quá Lê Hân trong lúc kích động, dường như đã quên rằng A Mộc là cấp SS.

Kết quả cuối cùng là Lê Hân bị đánh tơi bời, cơ hồ cầu xin A Mộc nhanh kết thúc một chút, hoảng hốt nhìn vào đôi mắt hắc diệu thạch lấp lánh ánh sáng, làm say lòng người của A Mộc. Mồ hôi trượt qua khuôn ngực rắn chắc, da thịt màu đồng cổ khiến người không kiềm được muốn vuốt ve. Lê Hân nhịn không được ôm cổ A Mộc, hôn một cái lên đôi mắt đẹp đẽ kia, dùng mặt cọ cọ A Mộc, thấp giọng nói: "Anh chờ ta, chờ ta có thể song hành cùng anh."

"Vẫn luôn là ta đuổi theo em." A Mộc trả lời.

Nhất định là ánh mắt A Mộc quá say lòng người, Lê Hân tìm đường chết mà tiếp tục bị mê hoặc, cuối cùng như cá chết ngửa cái bụng trắng, thoi thóp nằm trên giường.

A Mộc biết Lê Hân không thích dinh dưỡng tề, họ mang về rất nhiều thức ăn nguyên sinh thái của nguyên thủy tinh, A Mộc dậy sớm làm bữa sáng. Có lẽ vì mang gien cấp SS, ngay từ hai năm trước, A Mộc đã bộc lộ tài năng nấu nướng đáng kinh ngạc, khi đó hai người luôn luôn là Lê Hân chủ ngoại ( hát rong kiếm tiền nhưng không mang về nhà) A Mộc chủ nội ( lo việc nhà còn không ngừng chi tiền).

Chuẩn bị xong bữa sáng, sờ cái bụng trắng nõn của Lê Hân, đứt khoác đem người gọi dậy. Lê Hân trốn trong chăn, đánh A Mộc một cái: "Ta muốn ngủ, mệt quá!"

"Ăn rồi ngủ tiếp, ta sợ bụng em không thoải mái." A Mộc ôm người từ trong chăn ra, đưa bữa sáng đến trước mặt hắn.

Lê Hân nửa nâng mí mắt nhìn một cái, hừ hừ hai tiếng: "Lười ăn, ta muốn ngủ."

"Ít nhất cũng uống hết chén sữa đậu nành rồi ngủ." Đem sữa đậu nành đưa tới bên miệng, Lê Hân nhắm mắt uống vào, ngã đầu lại ngủ như chết, tinh khí của hắn đã bị hút khô, đừng mong hắn có thể rời giường.

Ngủ đến tối, có mệt thì cũng phải dậy rồi. Lê Hân củng củng trong chăn, đầu tóc rối bù nhô ra, lộ ra bả vai trần trụi. Quay đầu sang bên kia, liền thấy A Mộc an tĩnh ngồi ở mép giường với bữa tối ấm áp bên cạnh, không biết đã làm xong từ bao giờ.

Kéo chăn xuống, lộ ra nửa người trên. Lê Hân không quan tâm đến hình tượng hiện tại của mình, dù sao cũng là lão phu lão thê, nếu A Mộc dám ghét bỏ hắn liền đi tìm mùa xuân thứ hai. Được người hầu hạ rửa mặt đánh răng, toàn bộ quá trình chưa từng rời khỏi giường, sau đó lại nằm trên giường ăn bữa tối, lúc này mới khôi phục chút tinh thần, có tâm tình nhìn đến kẻ đầu sỏ gây tội tối qua và thê nô hôm nay.

Vừa nhìn thiếu chút nữa bị hoảng mù mắt, A Mộc lúc này quả thực, nét mặt rạng rỡ, trong mắt lúc nào cũng đầy màu sắc như pháo hoa. Mặt mày cũng nhu hòa hơn trước đây không ít, lại không làm người cảm thấy mềm yếu, ngược lại càng thêm trầm ổn, đem phần cương trực kiên nghị lắng đọng lại, không phải mất đi bản tính, mà là trưởng thành. Khuôn mặt đao tước tựa như cũng bị ánh sáng nhu hòa này mà trở nên hòa hoãn một ít, không phải lưỡi đao cùn, mà là lưỡi dao sắc bén trong vỏ, thu liễm tia sắc bén kia lại.

Rõ ràng trước đây đã làm một lần, sau lần đó A Mộc trở nên càng xoắn? ( Nghiêm Sí), hiện tại lại có cảm giác phá kén thành bướm.

Đậu má, bộ dáng được tưới đến khoan khoái này, quả nhiên là nam hồ ly tinh lấy dương bổ dương! Bị sắc đẹp mê hoặc, Lê Hân thầm mắng trong lòng một câu, tự mình cũng cảm thấy lời nói trái lòng.

Không nghĩ tới bộ dáng lười biếng của mình trong mắt A Mộc cũng đã thay đổi, thiếu niên ngây ngô rút đi, khí chất như ngọc được âm nhạc nuôi dưỡng vẫn không thay đổi, bên trong càng thêm phần lắng đọng. Trước kia Lê Hân là thiếu niên xinh đẹp, hiện tại lại là thanh niên mang ánh sáng nhu hòa như ngọc.

Hai người lần lượt thưởng thức đối phương trong chốc lát, Lê Hân đêm nay tuyệt đối không còn tinh lực cùng A Mộc lại thêm một hồi nữa, tay chân hắn hiện tại còn nhức mỏi, tinh thần lực chỉ có thể chữa lành đại não không thể chữa thân thể, đánh giá kém!

【Hệ thống: Liên quan gì tới ta. 】

Lê Hân không thèm phản ứng nó, điều chỉnh tâm tình rồi nói: "A Mộc, còn ba ngày nữa thì ta phải khai giảng, anh cũng không thể tiếp tục ở Emir thế này, chúng ta phải về."

Hắn có chút ưu thương, nếu có thể, hắn cũng mong những ngày tháng ngọt ngào này có thể kéo dài hơn nữa. Chính là dù có được nghỉ thêm một tháng, hắn cũng sẽ không thỏa mãn. Hiện tại vất vả là vì một cuộc sống tốt đẹp hơn trong tương lai, hắn khẽ cắn môi nói: "A Mộc, ta giúp anh khôi phục tinh thần."

"Không cần" A Mộc nói "Ta đã khôi phục."

"Sao cơ?" Lê Hân đột nhiên từ trên giường bò dậy, cao thấp đánh giá A Mộc một phen, không có bất cứ cảm giác không đúng nào, vẫn là A Mộc trước kia. Mà hắn cũng chưa sử dụng tinh thần lực, thương tổn của A Mộc là không thể tự chữa lành, như thế nào có thể nói khỏe liền khỏe a?

"Em có thể tự mình xem một chút, tinh thần lực của em có thể tiến vào đầu người khác đi?"

Lê Hân gật gật đầu, hắn nhìn A Mộc, phóng thích ra tia sáng màu bạc, tiến vào đại não A Mộc. A Mộc lẳng lặng nhìn, trước giờ y đều không nhìn thấy ánh sáng của tinh thần lực, dù là lúc Lê Hân giúp Phong Liệt Vân thức tỉnh tinh thần lực y cũng không nhìn thấy, hiện tại lại có thể thấy được.

Tinh thần lực tiến vào trong đầu A Mộc, Lê Hân rõ ràng "nhìn" thấy tinh thần bị tổn thương của A Mộc hoàn toàn được chữa khỏi, hơn nữa trong mạch lạc tinh thần của y, có một sợi tinh thần lực ngủ đông màu đỏ nhạt, rất mỏng manh, còn kém hơn Phong Liệt Vân không ít, nhưng có thể nhìn thấy tinh thần lực đang dần dần thành hình, vô pháp đột phá cấp 4, nhưng ít nhất cũng ở cấp 2 3.

Sao lại thế này! Hắn cái gì cũng chưa làm A Mộc đã trở nên thế này, sẽ không thật sự là tinh khí đi? Hắn miên man suy nghĩ!

【Hệ thống: Ghi chú ở trang 32 của《Hướng dẫn sử dụng tinh thần lực (sơ cấp) 》—— Tinh thần lực là một loại lực lượng cùng một nhịp thở với ký chủ tinh thần, khi giá trị nguyện vọng của ký chủ đạt tới một độ cao nhất định và ở trạng thái tinh thần đặc thù nào đó, có khả năng phát ra tinh thần lực vượt qua cấp bậc nguyên bản. Lần đầu ký chủ sử dụng tinh thần lực vượt qua cấp bậc nguyên bản, bởi vì cấp bậc nguyên bản không đủ, tinh thần lực phát ra không ổn định, trạng thái tinh thần của người bị ảnh hưởng có thể trở nên vô hiệu giữa chừng. Vui lòng ghi nhớ từng từ trong hướng dẫn sử dụng, nó sẽ hữu ích cho ký chủ. 】



Lê Hân: "......"

Chậm đã chậm đã, đoạn này hắn nhớ rõ, lúc đầu đánh dấu chú thích trong sách ở phần cuối cùng còn thêm vào một câu "Ha hả", lúc ấy hắn liền cảm thấy từ ha hả này vô cùng quỷ dị, giống như có chuyện gì xảy ra mà hắn không biết, cảm giác hệ thống đang vui sướng khi có người gặp họa......

Giá trị nguyện vọng đạt đến mức cao, dưới trạng thái tinh thần đặc thù nào đó...... sau khi Lê Nhân Kiệt* có năng lực trinh thám không chuyên nghiệp đem những lời này cân nhắc, như Conan loại bỏ những điểm đáng ngờ, điều còn lại, dù khó tin đến đâu, đó cũng là chân tướng.

*Ở đây tác giả viết họ Lê của Lê Hân gắn vào Nhân Kiệt, nhưng mình cũng không biết Nhân Kiệt này là đang chỉ đến nhân vật nào nữa.

Sau lần đầu tiên với A Mộc, A Mộc bị mang về đế quốc, vết thương tinh thần không thể hồi phục đã được chữa lành một cách khó hiểu ở đế quốc, nhưng y lại quên mất Lê Hân.

Sau lần thứ hai với A Mộc, A Mộc trở về thành Nghiêm trung tướng, vết thương tinh thần không thể hồi phục đã được chữa khỏi một cách khó hiểu trên giường, chỉ là cảm giác vẫn còn là A Mộc.

Một trạng thái tinh thần đặc thù...... Ha hả, trạng thái tinh thần khi đó rất là đặc thù.

Giá trị nguyện vọng đạt đến mức cao, lần đầu tiên, lúc Lê Hân vừa biết về thương thế của A Mộc, cho rằng y sắp chết, cơ hồ là hiến thân mà ở cùng A Mộc, lúc ấy toàn tâm toàn ý đều là hy vọng A Mộc có thể khỏi hẳn, giá trị nguyện vọng thật sự cao đến một mức khó thể tưởng tượng. Cho nên khi đó hắn đã sử dụng sức mạnh tinh thần vượt quá khả năng của mình để giúp A Mộc trị liệu, sau khi chữa trị hơn một nửa thương thế, lại vì cấp bậc không đủ, tinh thần lực không ổn định mà bỏ sót một bộ phận, trùng hợp làm A Mộc quên mất chuyện trải qua ở Emir.

Cho nên lúc ấy hệ thống "Ha hả", chính là bởi vì biết chuyện này, vui sướng khi thấy người gặp họa sao (╯‵□′)╯︵┻━┻

Hệ thống mày ra đây, ta nhất định đánh chết mày!

Mà lần thứ hai, nguyện vọng của mình là gì? Có lẽ chỉ có một, Nghiêm Sí có thể có cuộc sống thoải mái như A Mộc, A Mộc có thể không biến mất.

Không thể nào! Lê Hân nhìn chằm chằm A Mộc, cảm thấy không có bất cứ cảm giác khác thường nào với người trong trí nhớ của mình, chẳng lẽ bởi vì nguyện vọng này của hắn, đã loại bỏ sự tồn tại của Nghiêm Sí? Chỉ làm sống lại trí nhớ thuộc về Nghiêm Sí, để tính cách A Mộc thay thế y? Nếu là như thế, chính mình đến tột cùng đã làm ra chuyện tàn nhẫn thế nào trong lúc vô ý thức rồi? Dù rằng hắn hy vọng Nghiêm Sí có thể tự tại như A Mộc, cũng không thể giết chết sự tồn tại của y a, hắn vẫn vô cùng kính nể một Nghiêm Sí vì nước vì dân, một mình đối đầu với kẻ địch trên chiến trường Bắc cương, lấy sức lực bản thân bảo vệ hàng chục triệu chiến sĩ đế quốc a!

Thấy sắc mặt Lê Hân càng ngày càng kém, Nghiêm A Mộc kéo mặt hắn lại, để Lê Hân nhìn thẳng vào mình, trông thấy sự sợ hãi chột dạ trong mắt hắn: "Em đang nghĩ gì?"

Lê Hân là người rất nhạy cảm, não động cũng lớn đến cực kỳ ( YY), nảy sinh hổ thẹn đến chết khiếp, vẫn luôn cụp mắt nói ra suy nghĩ của mình. Nói xong hắn cũng không dám nhìn Nghiêm A Mộc, cố hết sức cúi đầu, đáng tiếc lúc này A Mộc vô cùng tàn nhẫn, không để cho Lê Hân cứ cúi đầu làm đà điểu, túm lấy người bốn mắt nhìn nhau.

"Em sẽ làm hại ta sao?" Y hỏi.

"Đương nhiên sẽ không!" Lê Hân quả quyết nói, hắn yêu A Mộc, cũng không phải chỉ yêu nhân cách. Hắn chưa từng đem A Mộc và Nghiêm Sí xem thành hai nhân cách, hắn rõ ràng, linh hồn rực lửa mà kiên định đó chưa bao giờ là hai người.

"Vậy em sợ cái gì?" Nghiêm A Mộc hôn một cái lên khóe môi hắn "Ta vẫn luôn là ta, sẽ không thay đổi. Thay đổi không phải Nghiêm Sí cũng không phải A Mộc, mà là tâm tình."

Lê Hân hơi sửng sốt, nếu không phải tinh thần lực của hắn lúc này đang ở cấp 6, khả năng lý giải tăng lên, lại cùng Nghiêm A Mộc tâm hữu linh tê, chỉ sợ đã không có cách hiểu được những lời này, mà hiện tại hắn đã hiểu.

A Mộc chính là Nghiêm Sí, hai cái tên này kỳ thật chính là một người hai có cách xưng hô, không có bất cứ điều gì khác nhau, càng không có cách nói dung hợp loại bỏ. Chỉ cần vết thương tinh thần được chữa khỏi, khôi phục ký ức 32 năm của Nghiêm Sí, chính là Nghiêm Sí hoàn chỉnh, không phải dung hợp, mà là khôi phục. Chính là bởi vì trải nghiệm thời thơ ấu và tinh thần trách nhiệm mà Nghiêm Sí vẫn luôn bức bản thân đến chặt chẽ, cho tới nay luôn sống như một con robot, chỉ có khi trở thành A Mộc, gặp được Lê Hân, mới cảm nhận được nhẹ nhàng thư thái là như thế nào.

Lê Hân chưa bao giờ muốn loại bỏ Nghiêm Sí, mà hy vọng Nghiêm Sí có thể nhẹ nhàng tự tại như A Mộc.

Mà trên thực tế, thư thái và tự tại là một loại trạng thái, tâm thái, người khác nhau đối mặt với cùng một sự việc, đưa ra quan điểm cũng sẽ khác nhau. người bi quan sẽ cho rằng chỉ còn lại nửa chén nước, người lạc quan sẽ cảm thấy vẫn còn nửa ly nước, ý nghĩ khác nhau, tâm thái khác nhau.

Tinh thần trách nhiệm đế quốc vẫn còn đó, đây là sứ mệnh không bao giờ thay đổi trong lòng Nghiêm Sí, dù có biến thành A Mộc, y cũng chưa bao giờ làm bất cứ điều gì gây nguy hiểm cho đế quốc. Chỉ là trước đây Nghiêm Sí bị xiết quá chặt, vô pháp để bản thân nhìn mọi thứ một cách linh hoạt thoải mái, hiện tại lại được tinh thần lực của Lê Hân mềm hoá, cuối cùng cũng thả lỏng.

Đế quốc phải được bảo vệ, biên giới cũng không thể xâm phạm, đây là điểm mấu chốt. Nhưng trên cơ sở giới hạn này, y không cần phải gò ép bản thân chặt chẽ như trước nữa.

Sự tồn tại của A Mộc giúp Nghiêm Sí có thể toàn tâm toàn ý mà yêu Lê Hân, và sự tồn tại của Nghiêm Sí có thể khiến A Mộc hiểu được chức trách bảo vệ đế quốc thiêng liêng như thế nào.

Không phải vì quốc hội, quân bộ, hoàng tộc, viện nghiên cứu, mà vì sự tồn tại của vô số lão sư như cô nhi viện của Phong Liệt Vân, vô số sự tồn tại như mẫu thân của Lý Hâm, là trăm tỷ bá tánh đế quốc.

Vì bọn họ, người dân Emir đã cam nguyện bị lưu đày dưới sự mê hoặc dư luận của đế quốc; vì bọn họ, Thẩm Uyển Như tình nguyện để bản thân trở thành vật thí nghiệm thử xem có thể tiêu diệt trùng dị hình như Phong Liệt Vân hay không; vì bọn họ, Lê Hân chấp nhận rủi ro mà cam nguyện ra chiến trường với cơ thể cacbon.

Bọn họ ích kỷ, yếu đuối, keo kiệt, yêu tiền, bát quái thậm chí đê tiện, những khuyết điểm của con người đều trên người bọn họ, nhưng ưu điểm cũng đều ở trên người bọn họ.

Đó mới sự thật là thứ đáng để Nghiêm Sí bảo hộ, trừ cái này ra, không còn gì khác.

Không cần phải cưỡng ép bản thân với những quy tắc giáo điều mà quốc hội đưa ra để hạn chế quân đội, y chỉ cần bảo vệ những điều này, đã không thẹn với lương tâm rồi.

Y là Nghiêm Sí, cũng là A Mộc, cùng có chung một thân phận —— Trung tướng đế quốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau