Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 270: Động thủ

Trước Sau
Rất nhiều công dân đã sớm quên mất Chris Barnes là ai, vừa nghe là một lão tướng xa lạ, lập tức chạy đi tra thân phận của ông ta, người thế hệ trước thì đều đã nghe nói về ông ta.

Không ít người trẻ tuổi đều nghe kể từ bậc cha chú về truyền kỳ của vị Chris Barnes thượng tướng này.

Đương nhiên, truyền kỳ cũng tuyệt đối không so được với Tần Vũ, nhưng lại mạnh mẽ hơn so với đại bộ phận tướng lãnh hiện tại.

Quốc vương ra lệnh cho ông ta làm nguyên soái, tuy vẫn có người dị nghị, nhưng lại không nhiều như trong tưởng tượng, cuối cùng Chris Barnes vẫn ngồi lên vị trí này.

Sau khi Chris Barnes lên đài, trừ quân đoàn I, quyền lực trong tay Tần Vũ càng bị pha loãng đến gần như không còn, đương sự lại chẳng có phản ứng gì, nên làm gì thì cứ làm đó.

Khi bụng Lộ Lê được chín tháng, biên giới lại bạo phát chiến tranh.

Vẫn như cũ là đế quốc Solo gây chiến, giống như con rết trăm chân, chết mà không ngã.

Bob đoạt trước Brian, xung phong nhận việc, nguyện ý dẫn dắt quân đoàn III đến biên giới chống đỡ kẻ địch bên ngoài.

Chris nguyên soái đáp ứng, lần này trước khi xuất phát, bọn họ đã chuẩn bị hoàn chỉnh, quá trình vô cùng thuận lợi trong chín tháng qua khiến Bob lại lần nữa tràn ngập tin tưởng với bản thân, đại quân xuất phát trong vài ngày sau.

Bob không ngờ tới, lúc này gã sẽ té sấp mặt.

Chiến thuật của đế quốc Solo khác hẳn trong dĩ vãng, bọn chúng không đấu đá lung tung chỉ biết làm bừa nữa, bắt đầu hiểu cách đánh trận vu hồi (*).

(*) Đánh vu hồi, hay thao tác Đánh vòng là một chiến thuật quân sự tấn công đối phương theo hướng. Chiến thuật này sử dụng một cánh quân thứ hai tách ra từ lực lượng chính, tổ chức đánh vòng sang bên sườn hoặc phía sau lưng quân địch. Lực lượng chính sẽ không giao chiến mà là cánh quân đánh vòng.

Đầu tiên là thử công kϊƈɦ biên giới đế quốc Vinh Diệu, chờ khi Bob phái quân đội qua, bọn chúng lại liên tục chiến đấu ở chiến trường trêи tinh cầu khác, mỗi một lần quân đội của Bob đều chậm một bước.

Như thế lặp lại mấy ngày, quân đoàn III không

có một chút thành tựu nào, Bob bực bội, khi suýt bùng nổ thì đế quốc Solo rốt cuộc bắt đầu tấn công mạnh bạo hơn.

Tuy Bob tự tin tràn đầy, nhưng kinh nghiệm đánh giặc của gã cũng không nhiều, hơn nữa lần này đế quốc Solo phái tướng quân tới khác với trước đây, am hiểu lấy chiến thuật là chính, nói cách khác là chạy đua chỉ số thông minh.

Điều này đối với Bob mang chỉ số thông minh khuyết tật quả thực chính là khinh bỉ trần trụi.

Kết quả thảm bại không ngoài dự đoán, sau đó thế công của đế quốc Solo có thể nói là thế như chẻ tre, liên tiếp đánh bại quân đội đế quốc Vinh Diệu.

Thật vất vả mới thành lập được uy danh, Bob không muốn vì trận này mà nước chảy về biển đông, vì thế cầu xin nhờ vả phụ vương.

Quốc vương quyết định phái quân đoàn II đi trợ giúp quân đoàn III, nhưng vì Vinh Diệu tinh còn có chuyện quan trọng khác yêu cầu Brian xử lý, nên phó đoàn trưởng công tước Louis mang theo quân đoàn II đến chi viện.

“Brian, con là thái tử mà phụ vương coi trọng nhất, tương lai quốc gia này đều là của con, con cũng nên bắt đầu thử tham gia một ít hội nghị quan trọng đi, chiến tranh biên giới cứ giao cho nhị đệ con làm.” Quốc vương thương lượng bề ngoài, thật ra thái độ rất cứng rắn.

Brian làm ra vẻ mặt kϊƈɦ động, “Vâng, thưa phụ vương, con nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của ngài.”

“Ừ, con đi giao tiếp một chút đi.” Quốc vương vẫy vẫy tay.



Brian rời khỏi đại sảnh vương cung, gặp vương hậu đang đi tới, lập tức tiến lên, “Mẫu hậu, sao ngài tới đây?”

Vương hậu nhìn anh ta muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nói gì, than nhẹ một tiếng, “Không có gì, con bận thì đi đi.”

“Vậy con đi trước, thưa mẫu hậu.” Brian xoay người, tươi cười trêи mặt biến mất từng chút một, bóng dáng càng lúc càng xa.

Nội tâm vương hậu bỗng hoảng hốt không rõ ngọn nguồn, nhưng bà lại tự lặp lại cho mình nghe, bà không làm sai, Brian cũng là con trai của bà, chỉ cần diệt trừ Tần gia, bà tuyệt đối sẽ không để Brian chịu thương tổn.

Brian về quân đoàn II, nhanh chóng an bài mọi việc, chọn ngày, quân đoàn II do công tước Louis dẫn dắt đến biên giới trước, Vinh Diệu tinh chỉ để lại mấy tiểu đội.

Ngay ngày hôm sau quốc vương cũng gọi Brian vào vương cung cư trú, nói nghe cho hay là muốn đích thân dẫn dắt anh ta, biến tướng là giam lỏng kèm giám thị.

Quân đoàn II tới biên giới, bắt đầu đánh thắng vài lần, nhưng nhanh chóng lại lọt vào phản kϊƈɦ kịch liệt của đế quốc Solo, tin tức chiến bại lại quay lại Vinh Diệu tinh, khiến trêи Tinh Võng đồng loạt không biết phải nói gì, dường như nghiêng về một phía cho rằng vẫn phải là Tần thượng tướng ra trận mới được.

Tuy Bob đánh giặc ở biên giới, nhưng vẫn chú ý tới phản ứng ở Vinh Diệu tinh, vừa nghe trêи Tinh Võng tất cả đều cho rằng gã kém hơn Tần Vũ, cho dù đây là sự thật, cái mũi vẫn tức điên, buổi tối liền liên hệ với phụ vương.

“Việc trêи Tinh Võng nhất định là Tần Vũ giở trò quỷ, hắn muốn công dân đế quốc cho rằng vương thất Drews không có hắn thì không được, con biết ngay Tần Vũ không dễ dàng từ bỏ như vậy mà!” Bob mang vẻ mặt dữ tợn.

Quốc vương hiển nhiên cũng không thích ngay lúc này nghe được tin về Tần Vũ.

“Thưa phụ vương, chúng ta cần phải nghĩ biện pháp, hiện tại Tần Vũ có động tĩnh gì?”

Quốc vương vẫn luôn phái người giám thị Tần Vũ, đáp không chút do dự, “Hắn mang theo Lộ Lê cùng ba đứa con đến Tần Lộ tinh nghỉ phép.”

Tròng mắt Bob xoay chuyển, đột nhiên chợt nghĩ ra gì đó, “Con nghĩ ra biện pháp rồi, nói không chừng có thể dẫn lực chú ý trêи Tinh Võng chuyển lên người Tần Vũ.”

“Biện pháp gì?”

Hai cha con bắt đầu mưu đồ bí mật nhắm vào Tần Vũ.

Ngày hôm sau, trêи Tinh Võng xuất hiện tin tức bất lợi với Tần Vũ, có một đám gậy thọc cứt chạy ra nói quốc nạn phủ đầu, quân đoàn III đang ở tiền tuyến tác chiến gian nan, Tần Vũ thân là thượng tướng lại chạy đi nghỉ phép, ích kỷ, không hiểu vì sao người như vậy lại trở thành thượng tướng.

Người của quốc vương giờ giờ phút phút ở trêи Tinh Võng tạo dư luận, cho dù không ít fans lập trường kiên định, nhưng vẫn có một ít người bị dắt mũi, trêи Tinh Võng lại lần nữa chướng khí mù mịt.

Chris Barnes nguyên soái lệnh cho Tần Vũ dẫn dắt quân đoàn I đến biên giới chi viện quân đoàn III.

Tần Vũ đáp ứng, tự mình dẫn dắt quân đoàn I tới biên giới.

Đế quốc thở dài nhẹ nhõm, bao gồm cả quốc vương, mà lúc này, tâm phúc của Bob lại đi vào vương cung gặp quốc vương. Biết là người của Bob, quốc vương sai người cho hắn vào.

Một gã đàn ông trung niên đi vào, ngũ quan rất bình thường, nhưng khi cười lại mang vẻ tự tin bày mưu lập kế.

“Trâu Vệ kính chào quốc vương bệ hạ.” Gã trung niên đi đến trước mặt quốc vương, cung cung kính kính hành lễ.

“Bob có cái gì không thể nói trêи máy truyền tin, lại phải để ngươi đi một chuyến tới đây.” Quốc vương đánh giá đối phương, người này đúng là kẻ bên cạnh Bob mà lão ta đã gặp vài lần, có rất nhiều việc đều là gã hỗ trợ bày mưu tính kế.

Trâu Vệ nhìn quanh bốn phía.



Quốc vương hiểu ý, bảo người đi hết ra ngoài, “Hiện tại có thể nói rồi, rốt cuộc Bob có chuyện gì.”

Trâu Vệ nói: “Thưa quốc vương bệ hạ, nhị điện hạ bảo thần mang về một câu cho ngài, rằng hiện tại đúng là thời cơ tốt nhất.”

Quốc vương lập tức nheo mắt lại, “Thời cơ gì tốt nhất?”

“Đương nhiên là thời cơ tốt nhất để diệt trừ Đại điện hạ và Tần thượng tướng, bỏ lỡ cơ hội này, chờ khi Tần Vũ trở về chưa chắc lại có nữa.” Trâu Vệ nói thẳng không cố kỵ, dường như không cảm giác được ánh mắt quốc vương đang quan sát gã càng ngày càng lạnh lẽo hơn.

Nếu không phải lúc trước trò chuyện Bob đã nói qua, quốc vương sẽ hoài nghi người này có phải tới châm ngòi ly gián hay không, cố ý gây mâu thuẫn, chế tạo xung đột.

“Ngươi cho rằng Tần Vũ tùy tùy tiện tiện là có thể diệt trừ sao, cho dù hắn đến biên giới, lực lượng của hắn vẫn không thể khinh thường như cũ.” Quốc vương nghiêm khắc nói.

“Cho nên chúng ta có thể xuống tay từ Đại điện hạ trước, hắn là thái tử ngài chỉ định trước kia, nhưng Đại điện hạ hiện giờ cùng phe với Tần Vũ, nếu hắn kế vị, đối với ngài, đối với nhị điện hạ đều không phải chuyện tốt, bệ hạ nhân cơ hội này cướp đoạt thân phận thái tử của Đại điện hạ trước, trước mắt quân đoàn của Đại điện hạ không ở Vinh Diệu tinh, hắn lại ở trong vương cung, ngài lúc nào cũng có thể bắt chẹt hắn, đến lúc đó quân đoàn II và III liên thủ, hơn nữa còn lính riêng của bệ hạ, bắt lấy Tần Vũ thần nghĩ cũng không khó.” Trâu Vệ đã vẽ xong cả kể hoạch cho quốc vương.

Quốc vương tỏ vẻ muốn suy xét một chút, bảo gã đi xuống trước, người vừa đi liền gọi thân tín Khal tới, nói lại lời Trâu Vệ cho hắn, “Ngươi cảm thấy, dựa theo lời Trâu vệ nói mà làm, phần thắng của chúng ta có bao nhiêu?”

“Quân đoàn I trong tay Tần Vũ cho dù trải qua tiêu hao chiến tranh lần này, chỉ sợ cũng rất khó đối phó, ăn một hơi không thể mập được. Nhưng vế trước Trâu vệ cũng không nói sai, Đại điện hạ đã đứng chung thuyền với Tần Vũ, nếu bệ hạ không muốn Đại điện hạ kế thừa vương vị, tốt nhất nhân lúc hiện tại cướp đoạt thân phận thái tử của ngài ấy, thu hồi quân đội trong tay ngài ấy. Không có Đại điện hạ ủng hộ, trừ phi Tần Vũ tạo phản, nếu không hắn cũng không gây nổi sóng to gió lớn gì. Chúng ta lúc nào cũng có thể tìm cớ xử lý hắn, nếu hắn tạo phản, chúng ta càng có lý do đối phó với hắn.” Khal phân tích lợi và hại.

“Ngươi nói rất đúng, chỉ là……” Đối với Tần gia, quốc vương vẫn có vài phần kiêng kị.

“Bệ hạ còn đang lo lắng cái gì, Tần nguyên soái hiện tại đã thoái vị, trêи tay không có bất luận quyền lực gì có thể ủng hộ Tần Vũ, nên tận dụng thời cơ.”

Quốc vương do dự, cuối cùng vẫn quyết định, “Vậy theo ngươi nói mà làm đi.”

“Vâng, thưa bệ hạ.”

Để tránh đêm dài lắm mộng, quốc vương quyết định mau chóng động thủ, Khal lập tức an bài, một âm mưu giấu trong bóng đêm, nhằm vào Brian bắt đầu lặng yên không tiếng động triển khai.

Trâu Vệ cũng nhanh chóng biết tin tức này, mở máy truyền tin gửi tin nhắn cho một người, “Thành công rồi, chờ Alston làm khó dễ, kế hoạch của chúng ta cũng có thể thực thi, chuẩn bị trước, thời gian tôi sẽ báo lại sau.”

Bên kia trả lời bằng dấu tay 0K.

Trâu Vệ tự tin ngập tràn cũng không phát hiện ngày đó gã rời khỏi vương cung đã có người theo dõi.

Muốn cướp đoạt thân phận thái tử của Brian, cần phải có cớ có thể làm mọi người tin phục.

Không chỉ là công dân đế quốc, còn có hội nghị quốc gia, thậm chí quân bộ, lập thái tử vốn là đại sự, gạt bỏ đi cũng giống như vậy.

Nhưng từ trước đến nay Brian kín kẽ không sơ hở, đặc biệt là sau khi trở thành thái tử, càng nghiêm khắc với mỗi tiếng nói cử động của mình hơn.

Quốc vương sai người điều tra hồi lâu cũng không bắt được nhược điểm của anh ta, càng cảm thấy đứa con trai lớn này sâu không lường được, trong lòng càng kiên định cướp đoạt thân phận thái tử này, nếu không có nhược điểm, vậy chế tạo ra nhược điểm là xong.

Nhược điểm này cần thiết phải là trí mạng, cho nên bọn họ chọn trúng gia tộc nhiều thế hệ quý tộc là Leon. Jules là con cháu đời thứ ba của gia tộc Leon, cũng là con trai độc nhất của gia chủ Leon, từ nhỏ sinh ra đã ngậm muỗng vàng, cho tới nay quan hệ với Brian không tồi.

Tuy ngày thường Jules và Brian cũng không có quá nhiều hành vi thân mật, nhưng quốc vương điều tra lại biết, Jules là phái kiên định ủng hộ Brian nhất, vì thế bọn họ nghĩ đến một biện pháp nhất tiễn song điêu nhất, giết chết Jules, sau đó giá họa cho Brian.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau